Người Còn Tỏa Sáng Hơn Cả Ánh Trăng Kia
Chương 4
Địa Cầu Chung Cực Bản Thuỵ Khắc
17/02/2024
4
Theo như kịch bản chương trình thì kế tiếp là phải ngồi thuyền ra đảo. Nhìn hai chiếc thuyền, mỗi thuyền chỉ có thể ngồi từ hai tới ba người, các vị khách mời đều mang biểu cảm một lời khó nói hết.
Vu Dạng nhanh chóng chớp thời cơ nói: “Anh Bạch Tẫn, anh chọn thuyền nào vậy, em muốn ngồi chung thuyền với anh ạ.”
Cực kì trực tiếp, đúng là gan tôm hùm thật.
Tôi cũng muốn ngồi chung thuyền với thần tượng, lập tức quay qua, sử dụng cặp mắt lấp lánh sáng lên, làm nũng hỏi Đường Ý: “Đường ảnh hậu ơi, em có thể ngồi chung thuyền với chị được không ạ?”
Ảnh hậu xinh đẹp ngọt ngào ơi! Em tới đây!
Tôi vừa hớn hở với ảo tưởng sắp được ngồi chung thuyền với Đường Ý, thì đạo diễn liền đập nát mơ ước của tôi bằng cách chọn người ngồi chung thông qua một mini game.
Trò chơi rất đơn giản, lòng bàn tay hoặc mu bàn tay, nếu trùng nhau thì lên chung một thuyền.
Tôi cũng không hiểu một cái mini game tay ngửa tay úp thì có thể gia tăng được bao nhiêu ratings, nhưng phận làm diễn viên làm công ăn lương thì chỉ đành ngoan ngoãn nghe theo lời của ba ba đạo diễn thôi.
Chẳng qua tôi thấy Bạch Tẫn đang từ từ nhích lại gần tôi, không biết anh ta lại muốn làm gì đây.
Tôi đang định hỏi anh ta muốn làm gì, còn chưa kịp hỏi thì anh ta đã cúi xuống nhỏ giọng nói bên tai của tôi: “ Lòng bàn tay.”
Ồ, tôi hiểu rồi, anh ta muốn nhắc tôi là lát nữa anh ta sẽ chọn lòng bàn tay, tôi chưa kịp trả lời lại thì anh ta đã giả bộ lạnh lùng ngồi thẳng lưng lên.
Nếu không phải lỗ tai của tôi hồi nãy bị thở hơi của anh ta làm nóng lên, tôi đã cho rằng âm thanh “Lòng bàn tay” chỉ là do tôi bị ảo giác.
Toàn bộ cảnh mà anh ta tới gần tôi bị camera ghi hình lại, được đạo diễn đặc biệt quan tâm, không cần nghĩ cũng biết, hình ảnh này mà đăng lên thì fans sẽ tiếp tục sôi trào. Tôi khổ quá mà.
Tôi thậm chí còn nghe được giọng của đạo diễn đang thảo luận với phó đạo diễn.
Đạo diễn: “Hình ảnh hồi nãy, phải đặc biệt cắt ra để vào trong phần VIP của CP Song Bách. Hơi tiếc khi không nghe rõ được Bạch Tẫn cúi xuống nói gì với Giản Bạch nhỉ. Tiểu Trần, giao cho cậu một nhiệm vụ quan trọng, kiếm biện pháp giải quyết nhanh giúp tôi.”
Đạo diễn: “Còn có hình ảnh bọn họ nhìn nhau chăm chú, kéo dài thêm năm giây, phải làm cho hình ảnh cảm giác như bọn họ trong mắt chỉ có đối phương, người ngoài chỉ là dư thừa.”
Tiểu Trần: “Tôi nảy ra ý kiến thế này. Chuyên gia đọc khẩu ngữ tôi có quen biết một người trên Weibo, nickname [Thảo Nguyên Xanh Mát] phiên dịch khẩu ngữ rất tốt, chỉ cần 10 tệ tiền công.”
Đạo diễn: “Vậy thì tìm đi, tìm cô ấy, trả cho cô ấy 100 tệ!”
Tôi: Nhậm Thanh đúng là âm hồn không tan mà.
Sau khi bắt đầu mini game, tôi với Bạch Tẫn đều trùng hợp lựa chọn mu bàn tay, tôi thực sự shock đến độ không ngậm miệng lại được.
“Bạch Tẫn, anh lớn tuổi rồi nên bị bệnh Alzheimer*, trí nhớ bị suy giảm à? Không phải hồi nãy anh nói là sẽ ra lòng bàn tay sao? Tại sao bây giờ lại ra mu bàn tay?”
*Bệnh Alzheimer là một trong những căn bệnh về não gây ảnh hưởng đến suy nghĩ, hành vi và trí nhớ của người bệnh.
Theo lời tôi từ từ nói ra, ý cười trong mắt Bạch Tẫn dần dần tăng lên: “Bởi vì anh hiểu điều em muốn, cho nên mới cố ý nói ra lòng bàn tay đó.”
Tôi có chút ngơ ngác, bây giờ tôi mới hiểu ý định của anh ta.
Hồi lúc còn quen nhau, tôi với Bạch Tẫn luôn ở bên nhau, đôi lúc sẽ không tránh khỏi một số trò chơi, anh ta luôn nói cho tôi biết trước mình sẽ ra cái gì.
Với trò kéo búa bao, anh ta luôn nói với tôi là anh ta sẽ ra búa, cho nên cuối cùng tôi luôn luôn là người chiến thắng.
Mỗi khi chơi lòng bàn tay mu bàn tay với bạn bè, anh ta sẽ nói trước với tôi, vì thế tôi với anh ta luôn cùng một nhóm.
Chẳng qua tôi không ngờ tới sau khi chia tay anh ta sẽ thay đổi, ngoài miệng nói lòng bàn tay, sau lưng lại đổi thành mu bàn tay.
“Quào, tụi mình có duyên thật đấy, em cũng ra mu bàn tay nè anh Bạch! Chị Giản Bạch ơi, nếu chị không muốn ngồi trên cùng một thuyền với anh Bạch Tẫn thì có thể đi thuyền khác cũng được nha!”
m thanh trà xanh của Vu Dạng bất ngờ đánh gãy dòng hồi tưởng của tôi, làm tôi hết muốn nhớ lại cái gì mà kỉ với chả niệm luôn.
Trong phần bình luận của chương trình, cư dân mạng đang thảo luận sôi nổi.
“Tôi hiểu rồi. Bạch ảnh đế là một người đàn ông si tình, bởi vì hiểu lầm cho nên mới chia tay, sau đó Bạch ảnh đế quyết tâm phấn đấu kiếm thật nhiều tiền, để làm cho chị Giản có thể yên tâm mà gả cho anh ấy đây mà.”
“Haizzz, tôi muốn thành tâm cầu nguyện ở chỗ nào mới kiếm được một người bạn trai si tình như Bạch Tẫn đây, chúng tôi không cam tâm.”
“Đường ảnh hậu rõ ràng là đang hóng biến, nhìn xem cô ấy cười tươi rói khi nhìn cặp đôi Bạch Giản tú ân ái kìa, chị ấy chắc chắn là nhân cơ hội vừa làm việc vừa đu CP đây mà!”
Theo như kịch bản chương trình thì kế tiếp là phải ngồi thuyền ra đảo. Nhìn hai chiếc thuyền, mỗi thuyền chỉ có thể ngồi từ hai tới ba người, các vị khách mời đều mang biểu cảm một lời khó nói hết.
Vu Dạng nhanh chóng chớp thời cơ nói: “Anh Bạch Tẫn, anh chọn thuyền nào vậy, em muốn ngồi chung thuyền với anh ạ.”
Cực kì trực tiếp, đúng là gan tôm hùm thật.
Tôi cũng muốn ngồi chung thuyền với thần tượng, lập tức quay qua, sử dụng cặp mắt lấp lánh sáng lên, làm nũng hỏi Đường Ý: “Đường ảnh hậu ơi, em có thể ngồi chung thuyền với chị được không ạ?”
Ảnh hậu xinh đẹp ngọt ngào ơi! Em tới đây!
Tôi vừa hớn hở với ảo tưởng sắp được ngồi chung thuyền với Đường Ý, thì đạo diễn liền đập nát mơ ước của tôi bằng cách chọn người ngồi chung thông qua một mini game.
Trò chơi rất đơn giản, lòng bàn tay hoặc mu bàn tay, nếu trùng nhau thì lên chung một thuyền.
Tôi cũng không hiểu một cái mini game tay ngửa tay úp thì có thể gia tăng được bao nhiêu ratings, nhưng phận làm diễn viên làm công ăn lương thì chỉ đành ngoan ngoãn nghe theo lời của ba ba đạo diễn thôi.
Chẳng qua tôi thấy Bạch Tẫn đang từ từ nhích lại gần tôi, không biết anh ta lại muốn làm gì đây.
Tôi đang định hỏi anh ta muốn làm gì, còn chưa kịp hỏi thì anh ta đã cúi xuống nhỏ giọng nói bên tai của tôi: “ Lòng bàn tay.”
Ồ, tôi hiểu rồi, anh ta muốn nhắc tôi là lát nữa anh ta sẽ chọn lòng bàn tay, tôi chưa kịp trả lời lại thì anh ta đã giả bộ lạnh lùng ngồi thẳng lưng lên.
Nếu không phải lỗ tai của tôi hồi nãy bị thở hơi của anh ta làm nóng lên, tôi đã cho rằng âm thanh “Lòng bàn tay” chỉ là do tôi bị ảo giác.
Toàn bộ cảnh mà anh ta tới gần tôi bị camera ghi hình lại, được đạo diễn đặc biệt quan tâm, không cần nghĩ cũng biết, hình ảnh này mà đăng lên thì fans sẽ tiếp tục sôi trào. Tôi khổ quá mà.
Tôi thậm chí còn nghe được giọng của đạo diễn đang thảo luận với phó đạo diễn.
Đạo diễn: “Hình ảnh hồi nãy, phải đặc biệt cắt ra để vào trong phần VIP của CP Song Bách. Hơi tiếc khi không nghe rõ được Bạch Tẫn cúi xuống nói gì với Giản Bạch nhỉ. Tiểu Trần, giao cho cậu một nhiệm vụ quan trọng, kiếm biện pháp giải quyết nhanh giúp tôi.”
Đạo diễn: “Còn có hình ảnh bọn họ nhìn nhau chăm chú, kéo dài thêm năm giây, phải làm cho hình ảnh cảm giác như bọn họ trong mắt chỉ có đối phương, người ngoài chỉ là dư thừa.”
Tiểu Trần: “Tôi nảy ra ý kiến thế này. Chuyên gia đọc khẩu ngữ tôi có quen biết một người trên Weibo, nickname [Thảo Nguyên Xanh Mát] phiên dịch khẩu ngữ rất tốt, chỉ cần 10 tệ tiền công.”
Đạo diễn: “Vậy thì tìm đi, tìm cô ấy, trả cho cô ấy 100 tệ!”
Tôi: Nhậm Thanh đúng là âm hồn không tan mà.
Sau khi bắt đầu mini game, tôi với Bạch Tẫn đều trùng hợp lựa chọn mu bàn tay, tôi thực sự shock đến độ không ngậm miệng lại được.
“Bạch Tẫn, anh lớn tuổi rồi nên bị bệnh Alzheimer*, trí nhớ bị suy giảm à? Không phải hồi nãy anh nói là sẽ ra lòng bàn tay sao? Tại sao bây giờ lại ra mu bàn tay?”
*Bệnh Alzheimer là một trong những căn bệnh về não gây ảnh hưởng đến suy nghĩ, hành vi và trí nhớ của người bệnh.
Theo lời tôi từ từ nói ra, ý cười trong mắt Bạch Tẫn dần dần tăng lên: “Bởi vì anh hiểu điều em muốn, cho nên mới cố ý nói ra lòng bàn tay đó.”
Tôi có chút ngơ ngác, bây giờ tôi mới hiểu ý định của anh ta.
Hồi lúc còn quen nhau, tôi với Bạch Tẫn luôn ở bên nhau, đôi lúc sẽ không tránh khỏi một số trò chơi, anh ta luôn nói cho tôi biết trước mình sẽ ra cái gì.
Với trò kéo búa bao, anh ta luôn nói với tôi là anh ta sẽ ra búa, cho nên cuối cùng tôi luôn luôn là người chiến thắng.
Mỗi khi chơi lòng bàn tay mu bàn tay với bạn bè, anh ta sẽ nói trước với tôi, vì thế tôi với anh ta luôn cùng một nhóm.
Chẳng qua tôi không ngờ tới sau khi chia tay anh ta sẽ thay đổi, ngoài miệng nói lòng bàn tay, sau lưng lại đổi thành mu bàn tay.
“Quào, tụi mình có duyên thật đấy, em cũng ra mu bàn tay nè anh Bạch! Chị Giản Bạch ơi, nếu chị không muốn ngồi trên cùng một thuyền với anh Bạch Tẫn thì có thể đi thuyền khác cũng được nha!”
m thanh trà xanh của Vu Dạng bất ngờ đánh gãy dòng hồi tưởng của tôi, làm tôi hết muốn nhớ lại cái gì mà kỉ với chả niệm luôn.
Trong phần bình luận của chương trình, cư dân mạng đang thảo luận sôi nổi.
“Tôi hiểu rồi. Bạch ảnh đế là một người đàn ông si tình, bởi vì hiểu lầm cho nên mới chia tay, sau đó Bạch ảnh đế quyết tâm phấn đấu kiếm thật nhiều tiền, để làm cho chị Giản có thể yên tâm mà gả cho anh ấy đây mà.”
“Haizzz, tôi muốn thành tâm cầu nguyện ở chỗ nào mới kiếm được một người bạn trai si tình như Bạch Tẫn đây, chúng tôi không cam tâm.”
“Đường ảnh hậu rõ ràng là đang hóng biến, nhìn xem cô ấy cười tươi rói khi nhìn cặp đôi Bạch Giản tú ân ái kìa, chị ấy chắc chắn là nhân cơ hội vừa làm việc vừa đu CP đây mà!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.