Chương 1:
Thụy Khúc Hữu Ngân Phiếu
17/12/2023
----
Chương Như bị viêm mũi, mở mắt hắt xì ba cái đến mơ màng, cô nhận điện thoại liên quan đến công việc, giãy dụa bật khỏi giường.
Đánh răng rửa mặt trang điểm, xịt nước hoa, lúc ra cửa, con mèo nuôi trong nhà ngồi lên túi xách, Chương Như phất tay bảo nó né ra:
"Đừng cản trở trái đất quay."
Con mèo này hư lắm, cắn cô một cái liền chui vào trong túi, Chương Như nhìn nó lì lợm thế, chỉ vào mông nói:
"Bên ngoài hơn ba mươi độ, mày mà ra ngoài sẽ bị nướng chín đó."
Nói xong cô vươn tay cướp lấy cái túi, nhanh chóng lướt ra ngoài.
Cô không lừa con mèo, tháng năm ở Quảng Châu thật sự rất nóng, nhất là buổi chiều, mặt trời như nướng con người.
Tiệm mì khoái khẩu đã đóng cửa, Chương Như đi vào tiệm đồ nướng, ông chủ hỏi cô:
"Người đẹp ăn gì?"
"Cám ơn."
Chương Như quét mã trả tiền, đồ ăn nóng lên rất nhanh, xào lắc vài cái là có thể ra nồi, tiếp theo là tiếng chặt thịt ngỗng, ông chủ vung dao, một phần ngỗng quay nhanh chóng được đóng gói.
Chương Như mang theo đồ ăn rời đi, thuận tiện sang Mỹ Nghi Giai bên cạnh mua xổ xố sau đó lái xe đi tăng ca.
Cuối tuần dòng xe cộ không đông lắm, hơn hai mươi phút đã đến công ty, nhưng thang máy vừa mở cô suý đụng vào Tằng Khả Lâm đang ngồi chồm hổm trên mặt đất:
"A! Nguy hiểm thật."
Chương Như vội vàng đỡ lấy cô ấy.
"Không có việc gì."
Tằng Khả Lâm chống lưng thở hổn hển, cô ấy là bà bầu gần tám tháng, bây giờ khom lưng cũng khó khăn.
Chương Như suýt chút nữa bị hù chết:
"Cô ngồi xổm trên mặt đất làm gì?
"Vòng tay bị đứt, tôi đang nhặt lại."
"Được được, cô đứng yên đi, để tôi nhặt cho. "
Chương Như lẩm bẩm, vểnh mông nhặt nốt mấy hạt châu còn lại cho cô ấy:
"Này, có muốn tôi xâu lại giúp cô không?"
"Không cần đâu, tôi mang thai chứ đâu có mờ mắt nha."
Tằng Khả Lâm nhận lấy hạt châu hỏi:
"Sao cô lại tới đây?"
"Không phải phòng làm việc không phải có kính bị nứt sao, tôi đến xem một chút."
"À đúng rồi, ở văn phòng giám đốc thu mua."
Tằng Khả Lâm dẫn Chương Như đi xem, là kính trên bàn trà, không hiểu sao lại nứt ra.
Thấy Chương Như tới sát quá, Tằng Khả Lâm nhắc nhở cô:
"Cẩn thận nổ mù mắt đó."
"Kính cường lực mà, không nổ được."
Chương Như cầm điện thoại chụp mấy tấm gửi cho nhà cung cấp rồi gọi một cuộc điện thoại.
"Thế nào? "Tằng Khả Lâm hỏi.
"Chờ bọn họ đổi cái mới."
"Mấy hôm trước mới đưa tới, chắc chắn là vấn đề chất lượng."
Chương Như gãi gãi mũi:" Cô tăng ca à?"
"Đúng vậy."
Tằng Khả Lâm vịn eo ngồi vào sô pha:
"Dù sao cũng không có việc gì làm, đến kiếm chút tiền sữa bột."
Bộ phận thu mua có một vị tổng giám đốc khó tính, cô là nhân viên của bộ phận này, cần phải chuẩn bị một số chuyện, ví dụ như sửa sang lại sơ yếu lý lịch và ghi chép thành tích của mọi người, phòng ngừa ngày mai bị hỏi đến.
"À."
Chương Như bị viêm mũi, mở mắt hắt xì ba cái đến mơ màng, cô nhận điện thoại liên quan đến công việc, giãy dụa bật khỏi giường.
Đánh răng rửa mặt trang điểm, xịt nước hoa, lúc ra cửa, con mèo nuôi trong nhà ngồi lên túi xách, Chương Như phất tay bảo nó né ra:
"Đừng cản trở trái đất quay."
Con mèo này hư lắm, cắn cô một cái liền chui vào trong túi, Chương Như nhìn nó lì lợm thế, chỉ vào mông nói:
"Bên ngoài hơn ba mươi độ, mày mà ra ngoài sẽ bị nướng chín đó."
Nói xong cô vươn tay cướp lấy cái túi, nhanh chóng lướt ra ngoài.
Cô không lừa con mèo, tháng năm ở Quảng Châu thật sự rất nóng, nhất là buổi chiều, mặt trời như nướng con người.
Tiệm mì khoái khẩu đã đóng cửa, Chương Như đi vào tiệm đồ nướng, ông chủ hỏi cô:
"Người đẹp ăn gì?"
"Cám ơn."
Chương Như quét mã trả tiền, đồ ăn nóng lên rất nhanh, xào lắc vài cái là có thể ra nồi, tiếp theo là tiếng chặt thịt ngỗng, ông chủ vung dao, một phần ngỗng quay nhanh chóng được đóng gói.
Chương Như mang theo đồ ăn rời đi, thuận tiện sang Mỹ Nghi Giai bên cạnh mua xổ xố sau đó lái xe đi tăng ca.
Cuối tuần dòng xe cộ không đông lắm, hơn hai mươi phút đã đến công ty, nhưng thang máy vừa mở cô suý đụng vào Tằng Khả Lâm đang ngồi chồm hổm trên mặt đất:
"A! Nguy hiểm thật."
Chương Như vội vàng đỡ lấy cô ấy.
"Không có việc gì."
Tằng Khả Lâm chống lưng thở hổn hển, cô ấy là bà bầu gần tám tháng, bây giờ khom lưng cũng khó khăn.
Chương Như suýt chút nữa bị hù chết:
"Cô ngồi xổm trên mặt đất làm gì?
"Vòng tay bị đứt, tôi đang nhặt lại."
"Được được, cô đứng yên đi, để tôi nhặt cho. "
Chương Như lẩm bẩm, vểnh mông nhặt nốt mấy hạt châu còn lại cho cô ấy:
"Này, có muốn tôi xâu lại giúp cô không?"
"Không cần đâu, tôi mang thai chứ đâu có mờ mắt nha."
Tằng Khả Lâm nhận lấy hạt châu hỏi:
"Sao cô lại tới đây?"
"Không phải phòng làm việc không phải có kính bị nứt sao, tôi đến xem một chút."
"À đúng rồi, ở văn phòng giám đốc thu mua."
Tằng Khả Lâm dẫn Chương Như đi xem, là kính trên bàn trà, không hiểu sao lại nứt ra.
Thấy Chương Như tới sát quá, Tằng Khả Lâm nhắc nhở cô:
"Cẩn thận nổ mù mắt đó."
"Kính cường lực mà, không nổ được."
Chương Như cầm điện thoại chụp mấy tấm gửi cho nhà cung cấp rồi gọi một cuộc điện thoại.
"Thế nào? "Tằng Khả Lâm hỏi.
"Chờ bọn họ đổi cái mới."
"Mấy hôm trước mới đưa tới, chắc chắn là vấn đề chất lượng."
Chương Như gãi gãi mũi:" Cô tăng ca à?"
"Đúng vậy."
Tằng Khả Lâm vịn eo ngồi vào sô pha:
"Dù sao cũng không có việc gì làm, đến kiếm chút tiền sữa bột."
Bộ phận thu mua có một vị tổng giám đốc khó tính, cô là nhân viên của bộ phận này, cần phải chuẩn bị một số chuyện, ví dụ như sửa sang lại sơ yếu lý lịch và ghi chép thành tích của mọi người, phòng ngừa ngày mai bị hỏi đến.
"À."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.