Người Giám Hộ Không Thể Cưỡng Lại
Chương 30: Chấp thuận
Moon
06/04/2023
Ánh mắt như muốn thẳng cô vào bụng của Tần Đình Hạo, nhưng lại muốn đè cô xuống hỏi rõ chuyện của cô, nhưng hắn lại cảm thấy sợ hãi chính hắn sẽ lộ ra cái mà trong lời đồn của Đế Đô nói về hắn.
- Anh đừng chọc ghẹo tôi nữa, đang trời sáng đó.
Lâm Nha Khiết nhìn xung quanh sáng chói, quá lộ liễu rồi, bản thân cùng người giám hộ quan hệ không chút khiêng dè, đến cả trời ban ngày ban mặt cũng không kiềm chế mà náo loạn, bản thân cô từ khi nào lại không chút dè dặn như vậy.
- Tôi nói anh đó.
Lâm Nha Khiết trừng mắt nhìn hắn, cả người cô bị hắn trận lên thực sự đến ngạt rồi, khuôn mặt hiện giờ của hắn thật dự không có ý định rút lui mà, hắn đang chờ cô làm một điều gì cho hắn hắn mới cùng cô thoả hiệp.
- Tối nay.
Giọng nói trầm bổng nhẹ nhàng nhưng lại áp lực cho người nghe nó, nói áp lực cụ thể chính là áp lực cho cô Lâm Nha Khiết, hắn nôn nóng đến vậy sao, hắn từ khi nào lại nhu cầu cao đối với cô như vậy, thật tình là cô vướng mắc gì ở người đàn ông này.
- Không, không được, anh đừng hòng.
Cô bị hắn dày vò suốt thời gian một tháng trời cô tập trung ôn thi, đến cả sát ngày đi thi hắn cũng không có ý định bỏ qua cho cô, vậy sao lời nói của hắn cô có thể dễ dàng đồng ý như vậy.
- Vậy thì tôi liền muốn em ngay bây giờ.
Hắn trực tiếp tháo từng cúc khuy áo của bản thân, từng cái từng cái một, ánh mắt nóng bỏng của hắn vẫn luôn đối diện với đôi mắt của cô, tạo nên một sức nặng vô hình chung làm cô sợ hãi.
- Trần Đình Hạo, dừng lại ngay.
Lâm Nha Khiết dùng hai tay chống vào ngực của khắn, khi đó nút ái duy nhất còn lại đang trên đà bị hắn tháo ra, giọng nói của cô hét lớn nhắn nghiền mắt không dán nhìn hắn, sợ bản thân mở mắt ra liền bị ánh mắt nóng bỏng chả hắn thiêu đốt. Truyện Khoa Huyễn
- Tôi... tôi đồng ý với anh, giờ thì anh ngồi gọn gàng lại cho tôi.
Lâm Nha Khiết không thể không bị khuất phục trước hắn, cô luôn phải thoả hiệp với bất kể điều kiện của hắn mà dù có phản kháng cũng yếu ớt, nhỏ bé.
- Anh còn không mau dậy.
Lâm Nha Khiết dùng tay đẩy mạnh hắn ra, nhưng không nhúc nhích, đến khi hắn can tâm tình nguyện dựng người ngồi gọn lại thì mới hoàn toàn thoát khỏi hắn, cơ thể cô trở nên nhẹ nhõm hơn rất nhiều, hơi thở cũng không còn ngột ngạt khi nằm dưới thân hắn.
- Tối nay em đã nói thì đừng có mà chạy đó.
Hắn nhìn cô bình tĩnh nói, hắn đang thực sự nghiêm túc để nói chuyện với cô, đến cả thái độ cũng trầm lặng bình tĩnh, hắn không còn vẻ thảnh thơi dửng dưng sao cũng cho cô cái quyền tự do quyết định.
- Tôi nói được làm được anh yên tâm, còn còn có... anh cài áo vào đi, như vậy khiến tôi phân tâm.
Ánh mắt nhìn chăm chú vào cơ bụng săn chắc khoẻ khoắn của hắn khiến cô không thể nào tập trung nổi vào câu nói của bản thân, cô còn có thể mạnh dạn nói lên tiếng lòng một cách không kiêng nể vậy.
- Khiến em chú ý như vậy thì hay là không cần áo nữ vậy.
Hắn ghé sát vào tai cô dụ hoặc quyến rũ cô, đàn ông như hắn thực sự đã từng thử qua bao nhiêu mà lại có thể dễ dàng làm cô quấn quýt ngượng ngừng như vậy.
- Anh ăn mặc gọn gàng lại đi, tôi có không thèm để ý đến cơ thể anh.
Lâm Nha Khiết nhanh chóng nằm gọn xuống giường chùm chăn kín mít lại, hắn khoé môi mỉm cười ngồi mép giường chỉnh đốn lại trang phục sau đó thì rời đi để lại câu nói khiến cô chỉ biết uất hận trong chăn.
- Tối lại tôi đến tìm em, tôi nhắc lại khi đó em có chạy cũng không kịp đâu.
Trần Đình Hạo rời đi thì cửa phòng phát ra tiếng 'bịch' chiếc gối của cô nhém vào cánh cửa mới đóng chừng một hai giây, chân của Trần Đình Hạo hắn giậm một chỗ nhìn lại cánh của mới đóng.
- Tiểu yêu tinh.
Hắn rời đi ngay sau đó, trong thời gian đieuef tra lại có chút cản trở, vậy nên thông tin hắn cần đến giờ còn chưa có, nhưng cũng không vội, hắn có thể cùng tên đàn ông kia đôi co một chút vậy.
Chiều nay Hắn không đến công ty mà ở lại Dạ Lâm, phòng làm việc của hắn cũng được sắp xếp hết, chính là căn phòng làm việc của Ba Lâm Nha Khiết, trong đây quả thận vẫn còn nhiều tài liệu liên quan đến kinh doanh, đầu tư. Phòng làm việc nhưng có thể nói là thư viện cũng không quá.
Bàn làm việc lớn đặt giữa phòng, chiếc bàn bằng gỗ tối giản, căn phòng với kệ sách cũng được làm đơn giản nhưng tổng thể lain sang trọng tinh tế. Ánh đèn vàng xen lẫn đèn trắng giúp nơi làm việc không trở nên sáng quá, lại có thể mang đến chút hơi ấm từ đèn vàng.
Nơi đây rất thích hợp, hắn coi như là rất hài lòng.
- Anh đừng chọc ghẹo tôi nữa, đang trời sáng đó.
Lâm Nha Khiết nhìn xung quanh sáng chói, quá lộ liễu rồi, bản thân cùng người giám hộ quan hệ không chút khiêng dè, đến cả trời ban ngày ban mặt cũng không kiềm chế mà náo loạn, bản thân cô từ khi nào lại không chút dè dặn như vậy.
- Tôi nói anh đó.
Lâm Nha Khiết trừng mắt nhìn hắn, cả người cô bị hắn trận lên thực sự đến ngạt rồi, khuôn mặt hiện giờ của hắn thật dự không có ý định rút lui mà, hắn đang chờ cô làm một điều gì cho hắn hắn mới cùng cô thoả hiệp.
- Tối nay.
Giọng nói trầm bổng nhẹ nhàng nhưng lại áp lực cho người nghe nó, nói áp lực cụ thể chính là áp lực cho cô Lâm Nha Khiết, hắn nôn nóng đến vậy sao, hắn từ khi nào lại nhu cầu cao đối với cô như vậy, thật tình là cô vướng mắc gì ở người đàn ông này.
- Không, không được, anh đừng hòng.
Cô bị hắn dày vò suốt thời gian một tháng trời cô tập trung ôn thi, đến cả sát ngày đi thi hắn cũng không có ý định bỏ qua cho cô, vậy sao lời nói của hắn cô có thể dễ dàng đồng ý như vậy.
- Vậy thì tôi liền muốn em ngay bây giờ.
Hắn trực tiếp tháo từng cúc khuy áo của bản thân, từng cái từng cái một, ánh mắt nóng bỏng của hắn vẫn luôn đối diện với đôi mắt của cô, tạo nên một sức nặng vô hình chung làm cô sợ hãi.
- Trần Đình Hạo, dừng lại ngay.
Lâm Nha Khiết dùng hai tay chống vào ngực của khắn, khi đó nút ái duy nhất còn lại đang trên đà bị hắn tháo ra, giọng nói của cô hét lớn nhắn nghiền mắt không dán nhìn hắn, sợ bản thân mở mắt ra liền bị ánh mắt nóng bỏng chả hắn thiêu đốt. Truyện Khoa Huyễn
- Tôi... tôi đồng ý với anh, giờ thì anh ngồi gọn gàng lại cho tôi.
Lâm Nha Khiết không thể không bị khuất phục trước hắn, cô luôn phải thoả hiệp với bất kể điều kiện của hắn mà dù có phản kháng cũng yếu ớt, nhỏ bé.
- Anh còn không mau dậy.
Lâm Nha Khiết dùng tay đẩy mạnh hắn ra, nhưng không nhúc nhích, đến khi hắn can tâm tình nguyện dựng người ngồi gọn lại thì mới hoàn toàn thoát khỏi hắn, cơ thể cô trở nên nhẹ nhõm hơn rất nhiều, hơi thở cũng không còn ngột ngạt khi nằm dưới thân hắn.
- Tối nay em đã nói thì đừng có mà chạy đó.
Hắn nhìn cô bình tĩnh nói, hắn đang thực sự nghiêm túc để nói chuyện với cô, đến cả thái độ cũng trầm lặng bình tĩnh, hắn không còn vẻ thảnh thơi dửng dưng sao cũng cho cô cái quyền tự do quyết định.
- Tôi nói được làm được anh yên tâm, còn còn có... anh cài áo vào đi, như vậy khiến tôi phân tâm.
Ánh mắt nhìn chăm chú vào cơ bụng săn chắc khoẻ khoắn của hắn khiến cô không thể nào tập trung nổi vào câu nói của bản thân, cô còn có thể mạnh dạn nói lên tiếng lòng một cách không kiêng nể vậy.
- Khiến em chú ý như vậy thì hay là không cần áo nữ vậy.
Hắn ghé sát vào tai cô dụ hoặc quyến rũ cô, đàn ông như hắn thực sự đã từng thử qua bao nhiêu mà lại có thể dễ dàng làm cô quấn quýt ngượng ngừng như vậy.
- Anh ăn mặc gọn gàng lại đi, tôi có không thèm để ý đến cơ thể anh.
Lâm Nha Khiết nhanh chóng nằm gọn xuống giường chùm chăn kín mít lại, hắn khoé môi mỉm cười ngồi mép giường chỉnh đốn lại trang phục sau đó thì rời đi để lại câu nói khiến cô chỉ biết uất hận trong chăn.
- Tối lại tôi đến tìm em, tôi nhắc lại khi đó em có chạy cũng không kịp đâu.
Trần Đình Hạo rời đi thì cửa phòng phát ra tiếng 'bịch' chiếc gối của cô nhém vào cánh cửa mới đóng chừng một hai giây, chân của Trần Đình Hạo hắn giậm một chỗ nhìn lại cánh của mới đóng.
- Tiểu yêu tinh.
Hắn rời đi ngay sau đó, trong thời gian đieuef tra lại có chút cản trở, vậy nên thông tin hắn cần đến giờ còn chưa có, nhưng cũng không vội, hắn có thể cùng tên đàn ông kia đôi co một chút vậy.
Chiều nay Hắn không đến công ty mà ở lại Dạ Lâm, phòng làm việc của hắn cũng được sắp xếp hết, chính là căn phòng làm việc của Ba Lâm Nha Khiết, trong đây quả thận vẫn còn nhiều tài liệu liên quan đến kinh doanh, đầu tư. Phòng làm việc nhưng có thể nói là thư viện cũng không quá.
Bàn làm việc lớn đặt giữa phòng, chiếc bàn bằng gỗ tối giản, căn phòng với kệ sách cũng được làm đơn giản nhưng tổng thể lain sang trọng tinh tế. Ánh đèn vàng xen lẫn đèn trắng giúp nơi làm việc không trở nên sáng quá, lại có thể mang đến chút hơi ấm từ đèn vàng.
Nơi đây rất thích hợp, hắn coi như là rất hài lòng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.