Chương 1069: Long Ngạo Thiên Xuất Sư Không Vui (2)
Phẫn Nộ Đích Hương Tiêu
27/01/2024
Mà trên thực tế, bất luận người nào trong quá trình đọ sức đánh qua được hai vòng, cũng đã có thể được bên Chu Thương mời chào, lúc này nếu ngươi đáp ứng, lần thứ ba tỉ thí dĩ nhiên sẽ có chừng mực, nếu không đáp ứng, người phía Chu Thương sẽ động thủ - trình tự này trên bản chất chính là mở rộng thế lực và chào mời nhân tài.
Tuy rằng sự thật là như thế nhưng đối với bên ngoài tuyên truyền đương nhiên muốn thể hiện đại khí, ví dụ như không phải tự nhiên mà người trên Ngũ Phương Lôi Đài được là xưng hào kiệt, nếu có người nói mình võ công không tệ người trong thành cũng sẽ nói để bọn họ đi trên lôi đài chứng minh năng lực của bản thân. Mà Lâm Tông Ngô đã có tên tuổi như vậy, liền đi lên đài biểu thị rằng: Các ngươi đã cảm thấy mình có tư cách bình phán ai là hào kiệt, chắc chắn người áp trận phải võ nghệ kinh người, vậy thì phải đi ra chứng minh một phen.
Giống như năm xưa ở Ngự Quyền Quán có Chu Đồng trấn thủ thì đây mới thực sự là Ngự Quyền Quán, có lời nhận xét của Chu Đồng người người trong thiên hạ đều sẽ chịu kính phục. Ngươi bên này lấy cái lý do xiêu xiêu vẹo vẹo gì liền dám bày ra cái lôi đài, nói ai ai ở đây được ngươi thông qua vài lần khảo nghiệm liền là anh hùng hào kiệt, như vậy đương nhiên không được.
Song phương ở trên đài đánh võ mồm hai lần, mới đầu đối phương dùng kĩ năng nói chuyện phản bác lại người có bối phận cao là Lâm Tông Ngô, ngay sau đó lại cũng dần dần từ bỏ. Lúc này Lâm Tông Ngô bày ra trận thế, đám người xung quanh xem náo nhiệt có thể dùng đơn vị hàng ngàn mà tính, trong tình huống như vậy vô luận là dùng đạo lý như thế nào chỉ cần một bên rút lại không thể đánh, người vây quanh đều sẽ cho rằng là bên này bị chèn ép một cái đầu.
Nếu mình bên này không chịu đánh để cho Lâm đại giáo chủ ngồi nửa ngày trên đài, tin tức mấy ngày sau trong thành Giang Ninh truyền ra sẽ biến "Diêm La Vương" Ngũ Phương Lôi Đài thành trò cười.
Huống chi trong thời gian hai năm qua, bộ hạ của "Diêm La Vương" cũng đều đã trải qua giao chiến trên chiến trường, gặp qua rất nhiều thảm kịch máu tươi, cho dù là "Đệ nhất thiên hạ" thì có thể đệ nhất tới trình độ nào? Trong đó đương nhiên luôn có rất nhiều người không phục.
Từ lúc lên đài cho đến hiện tại, một trong những thủ hạ xuất sắc nhất dưới trướng "Diêm La Vương" là tay sai - "Bệnh Vi Đà" Chương Tính. Người này thân hình cao lớn tráng kiệt không biết là lớn lên như thế nào có lẽ so với Lâm Tông Ngô còn cao hơn nửa cái đầu, bản tính hung tàn, sức lực lớn vô cùng, trong tay cầm trọng chày vi đà cao cỡ nửa người, trên chiến trường nghe nói đã đem rất nhiều người sống sờ sờ đập thành thịt vụn, trong một số ít lời đồn thậm chí nói "Bệnh Vi Đà" lấy người làm thức ăn có thể nuốt tinh huyết của người thì hình thể mới đáng sợ như thế.
Những ngày này, nếu như có người đến Ngũ Phương Lôi Đài đập phá đồng thời cũng không tiếp thu mời chào, bên trên không muốn để người khác không có cao thủ trở ngại thì ở trận thứ ba thường sẽ gặp phải hắn, hắn trước mắt đã đánh chết không ít người sống sờ sờ, mỗi một lần tràng diện đều cực kỳ đẫm máu.
Hắn vừa lên sàn, người dưới đài về phe Diêm La Vương bên này hoan hô một trận: "Đánh chết tên lừa trọc đi".
Lâm Tông Ngô chắp tay trước ngực, ngay sau đó giang hai tay: "Bản tọa không nguyện khi dễ tiểu bối, các ngươi có thể gọi thêm hai người cùng liên thủ."
"Bệnh Vi Đà" Chương Tính vung vẩy cái chày vi đà vài cái, một trận gió gào rít xuất hiện trong không khí. Hắn nói: "Có lão tử là đủ rồi, hòa thượng ngươi đã chuẩn bị tốt để nhận lấy cái chết chưa?"
"Nhận lấy cái chết.." Lâm Tông Ngô muốn thành khẩn nói chút gì đó, nhưng sau một khắc lại cũng vứt bỏ, than thở, ".. Cũng được, chuẩn bị là được."
Trước mắt hắn chày vi đà như núi sập hạ xuống.
Dưới lôi đài, trên mặt Ninh Kỵ đã không còn sự trêu tức lúc trước cậu dùng ánh mắt nghiêm túc quang sát một màn này.
Tên "Bệnh Vi Đà" này vóc người cao lớn tráng kiệt, nội lực xem ra rất tốt, nhìn tiết tấu hô hấp thì biết từ nhỏ cũng xác thực luyện qua nội gia công thượng thừa cực kỳ cương mãnh. Hắn ở trên chiến trường hay trên lôi đài đều giết không ít người, lệ khí dưới tay bạo ngược, đợi đến khi già đi những kinh nghiệm cực đoan và phương thức phát lực này sẽ khiến hắn khổ không thể tả, nhưng hiện tại thì đúng là lực lượng toàn thân hắn đã đạt tới đỉnh phong, một chày sắt nện xuống nặng hơn cả thiên quân, trong quân Hoa Hạ có lẽ chỉ có người toàn thân đầy lực lượng khủng bố như Trần Phàm mới có thể chính diện chống lại hắn.
Nhưng trong một khắc này, trên lôi đài kia, đạo thân ảnh khổng lồ mặc áo cà sa màu vàng hai tay không nắm lại, cước bộ vậy mà lại nặng nề trầm xuống, hai nắm đấm của hắn một cao một thấp, tay trái hướng lên, tay phải hướng xuống, áo cà sa gào thét trong gió chống lên một mảng thiên địa.
Chày Vi đà bên tay trái hướng lên, toàn lực đập xuống đỉnh đầu.
"Oanh!" một âm thanh vang lên, chày vi đà trên lôi đài giống như nện vào một phát trực tiếp đẩy vòng xoáy khổng lồ bên trên ra, vòng xoáy khổng lồ được Lâm Tông Ngô phía trên bày ra, tại trung tâm vòng xoáy là Lâm Tông Ngô toàn thân mặc áo cà sa, tiếng đánh chấn động mãnh liệt, mà chày vi đà trong tay Chương Tính bị cường ngạnh đẩy lên một bên! Cự hán kia cũng không nhận thấy được sự quỷ dị trong một khắc này, thân thể như chiến xa đâm lên!
Ninh Kỵ dĩ nhiên hơi mở to miệng.
Đây là cách dùng của Thái Cực..
Hơn nữa bên trong Hoa Hạ Quân cậu từng cái tiếp xúc qua loại võ học này, cách dùng của nhiều người khác nhau đều không giống nhau, tên mập này ở trên đài dùng Thái Cực xoay tròn phối hợp nội lực hùng hậu đến cực điểm, bày ra đã không phải là đặc tính nhu, cũng không phải đơn giản cương nhu kết hợp nữa mà là giống như biển gầm trong truyền thuyết tạo ra lốc xoáy cương mãnh. Cũng bởi vậy, khi đối phương dùng một đòn toàn lực của chày vi đà, vậy mà không có thể chính diện đánh hắn trong khi đó hắn ta chỉ dùng tay không đối đầu!
Dùng Thái cực cương mãnh đến mức này, dì Hồng.. có lẽ có thể đánh bại hắn, nhưng.. tuyệt đối không thể dùng cùng loại phương pháp tái hiện lại, trong thiên hạ bây giờ người duy nhất có thể làm như vậy, có lẽ cũng chỉ có đại quái vật trước mắt cái này mà thôi.
Tầm mắt cậu xuất chúng lại có tâm tính thiếu niên, trước mắt thấy một màn này thân thể đều kích động đến khẽ run lên. Dù sao đối với cái tuổi của thiếu niên mà nói, nhu thủ pháp làm gì có loại thống trị cấp cương mãnh thoải mái? Không hổ là kẻ địch cả đời của ta.. trong lòng hắn nghĩ nghĩ như vây.
Tuy rằng sự thật là như thế nhưng đối với bên ngoài tuyên truyền đương nhiên muốn thể hiện đại khí, ví dụ như không phải tự nhiên mà người trên Ngũ Phương Lôi Đài được là xưng hào kiệt, nếu có người nói mình võ công không tệ người trong thành cũng sẽ nói để bọn họ đi trên lôi đài chứng minh năng lực của bản thân. Mà Lâm Tông Ngô đã có tên tuổi như vậy, liền đi lên đài biểu thị rằng: Các ngươi đã cảm thấy mình có tư cách bình phán ai là hào kiệt, chắc chắn người áp trận phải võ nghệ kinh người, vậy thì phải đi ra chứng minh một phen.
Giống như năm xưa ở Ngự Quyền Quán có Chu Đồng trấn thủ thì đây mới thực sự là Ngự Quyền Quán, có lời nhận xét của Chu Đồng người người trong thiên hạ đều sẽ chịu kính phục. Ngươi bên này lấy cái lý do xiêu xiêu vẹo vẹo gì liền dám bày ra cái lôi đài, nói ai ai ở đây được ngươi thông qua vài lần khảo nghiệm liền là anh hùng hào kiệt, như vậy đương nhiên không được.
Song phương ở trên đài đánh võ mồm hai lần, mới đầu đối phương dùng kĩ năng nói chuyện phản bác lại người có bối phận cao là Lâm Tông Ngô, ngay sau đó lại cũng dần dần từ bỏ. Lúc này Lâm Tông Ngô bày ra trận thế, đám người xung quanh xem náo nhiệt có thể dùng đơn vị hàng ngàn mà tính, trong tình huống như vậy vô luận là dùng đạo lý như thế nào chỉ cần một bên rút lại không thể đánh, người vây quanh đều sẽ cho rằng là bên này bị chèn ép một cái đầu.
Nếu mình bên này không chịu đánh để cho Lâm đại giáo chủ ngồi nửa ngày trên đài, tin tức mấy ngày sau trong thành Giang Ninh truyền ra sẽ biến "Diêm La Vương" Ngũ Phương Lôi Đài thành trò cười.
Huống chi trong thời gian hai năm qua, bộ hạ của "Diêm La Vương" cũng đều đã trải qua giao chiến trên chiến trường, gặp qua rất nhiều thảm kịch máu tươi, cho dù là "Đệ nhất thiên hạ" thì có thể đệ nhất tới trình độ nào? Trong đó đương nhiên luôn có rất nhiều người không phục.
Từ lúc lên đài cho đến hiện tại, một trong những thủ hạ xuất sắc nhất dưới trướng "Diêm La Vương" là tay sai - "Bệnh Vi Đà" Chương Tính. Người này thân hình cao lớn tráng kiệt không biết là lớn lên như thế nào có lẽ so với Lâm Tông Ngô còn cao hơn nửa cái đầu, bản tính hung tàn, sức lực lớn vô cùng, trong tay cầm trọng chày vi đà cao cỡ nửa người, trên chiến trường nghe nói đã đem rất nhiều người sống sờ sờ đập thành thịt vụn, trong một số ít lời đồn thậm chí nói "Bệnh Vi Đà" lấy người làm thức ăn có thể nuốt tinh huyết của người thì hình thể mới đáng sợ như thế.
Những ngày này, nếu như có người đến Ngũ Phương Lôi Đài đập phá đồng thời cũng không tiếp thu mời chào, bên trên không muốn để người khác không có cao thủ trở ngại thì ở trận thứ ba thường sẽ gặp phải hắn, hắn trước mắt đã đánh chết không ít người sống sờ sờ, mỗi một lần tràng diện đều cực kỳ đẫm máu.
Hắn vừa lên sàn, người dưới đài về phe Diêm La Vương bên này hoan hô một trận: "Đánh chết tên lừa trọc đi".
Lâm Tông Ngô chắp tay trước ngực, ngay sau đó giang hai tay: "Bản tọa không nguyện khi dễ tiểu bối, các ngươi có thể gọi thêm hai người cùng liên thủ."
"Bệnh Vi Đà" Chương Tính vung vẩy cái chày vi đà vài cái, một trận gió gào rít xuất hiện trong không khí. Hắn nói: "Có lão tử là đủ rồi, hòa thượng ngươi đã chuẩn bị tốt để nhận lấy cái chết chưa?"
"Nhận lấy cái chết.." Lâm Tông Ngô muốn thành khẩn nói chút gì đó, nhưng sau một khắc lại cũng vứt bỏ, than thở, ".. Cũng được, chuẩn bị là được."
Trước mắt hắn chày vi đà như núi sập hạ xuống.
Dưới lôi đài, trên mặt Ninh Kỵ đã không còn sự trêu tức lúc trước cậu dùng ánh mắt nghiêm túc quang sát một màn này.
Tên "Bệnh Vi Đà" này vóc người cao lớn tráng kiệt, nội lực xem ra rất tốt, nhìn tiết tấu hô hấp thì biết từ nhỏ cũng xác thực luyện qua nội gia công thượng thừa cực kỳ cương mãnh. Hắn ở trên chiến trường hay trên lôi đài đều giết không ít người, lệ khí dưới tay bạo ngược, đợi đến khi già đi những kinh nghiệm cực đoan và phương thức phát lực này sẽ khiến hắn khổ không thể tả, nhưng hiện tại thì đúng là lực lượng toàn thân hắn đã đạt tới đỉnh phong, một chày sắt nện xuống nặng hơn cả thiên quân, trong quân Hoa Hạ có lẽ chỉ có người toàn thân đầy lực lượng khủng bố như Trần Phàm mới có thể chính diện chống lại hắn.
Nhưng trong một khắc này, trên lôi đài kia, đạo thân ảnh khổng lồ mặc áo cà sa màu vàng hai tay không nắm lại, cước bộ vậy mà lại nặng nề trầm xuống, hai nắm đấm của hắn một cao một thấp, tay trái hướng lên, tay phải hướng xuống, áo cà sa gào thét trong gió chống lên một mảng thiên địa.
Chày Vi đà bên tay trái hướng lên, toàn lực đập xuống đỉnh đầu.
"Oanh!" một âm thanh vang lên, chày vi đà trên lôi đài giống như nện vào một phát trực tiếp đẩy vòng xoáy khổng lồ bên trên ra, vòng xoáy khổng lồ được Lâm Tông Ngô phía trên bày ra, tại trung tâm vòng xoáy là Lâm Tông Ngô toàn thân mặc áo cà sa, tiếng đánh chấn động mãnh liệt, mà chày vi đà trong tay Chương Tính bị cường ngạnh đẩy lên một bên! Cự hán kia cũng không nhận thấy được sự quỷ dị trong một khắc này, thân thể như chiến xa đâm lên!
Ninh Kỵ dĩ nhiên hơi mở to miệng.
Đây là cách dùng của Thái Cực..
Hơn nữa bên trong Hoa Hạ Quân cậu từng cái tiếp xúc qua loại võ học này, cách dùng của nhiều người khác nhau đều không giống nhau, tên mập này ở trên đài dùng Thái Cực xoay tròn phối hợp nội lực hùng hậu đến cực điểm, bày ra đã không phải là đặc tính nhu, cũng không phải đơn giản cương nhu kết hợp nữa mà là giống như biển gầm trong truyền thuyết tạo ra lốc xoáy cương mãnh. Cũng bởi vậy, khi đối phương dùng một đòn toàn lực của chày vi đà, vậy mà không có thể chính diện đánh hắn trong khi đó hắn ta chỉ dùng tay không đối đầu!
Dùng Thái cực cương mãnh đến mức này, dì Hồng.. có lẽ có thể đánh bại hắn, nhưng.. tuyệt đối không thể dùng cùng loại phương pháp tái hiện lại, trong thiên hạ bây giờ người duy nhất có thể làm như vậy, có lẽ cũng chỉ có đại quái vật trước mắt cái này mà thôi.
Tầm mắt cậu xuất chúng lại có tâm tính thiếu niên, trước mắt thấy một màn này thân thể đều kích động đến khẽ run lên. Dù sao đối với cái tuổi của thiếu niên mà nói, nhu thủ pháp làm gì có loại thống trị cấp cương mãnh thoải mái? Không hổ là kẻ địch cả đời của ta.. trong lòng hắn nghĩ nghĩ như vây.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.