Người Tình Áo Rồng Của Thiếu Gia
Chương 15
Hạ Vũ
20/06/2016
Cho đến khi trận thiên tai kia xảy ra, mẹ cô và A Khai cũng mất mạng, cô được cha mang về Đài Bắc, xa rời khỏi thôn nhỏ đau thương đó.
Nguyên Thánh Thành trở lại Đài Loan không bao lâu thì nhà họ Quan xảy ra chuyện, Quan Chi Hà qua đời vì tai nạn giao thông, anh được gọi đến Hồng Kông quản lý công ty, chờ anh đến Đài Bắc lại kinh ngạc nghe tin cha cô bệnh qua đời. -lamlam.lqd-
Cô mất đi người thân, người mình thương, bây giờ cả cha cô cũng mất, cô còn có thể dựa vào ai?
Trong đầu từng giây từng phút tưởng tượng thấy bộ dạng bi thương, bất lực của cô, luôn luôn kiên định nhưng lại giống như bị vật gì đó nặng nề nghiền nát, chợt nảy sinh cảm giác đau lòng không thôi, đột nhiên anh muốn đến gần cô, thương tiếc cô, thậm chí yêu cô.
Thì ra không biết từ lúc nào, cô gái nhỏ ngây thơ đã lặng lẽ chiếm một góc nhỏ trong tim anh, đợi đến khi tỉnh lại trong mộng, cô đã giống như một bông hoa dại nở rộ khắp núi đồi.
Đúng vậy, nếu không để ý, không thích sao anh có thể lặng lẽ quan tâm cô? Sao lại rửa tấm hình kia ra bỏ vào trong ví tiền, lại còn rất nhiều năm?
Chuyện sau đó, thuận nước đẩy thuyền, Nguyên Thánh Thành dùng xưởng sản xuất uy hiếp cô gả cho mình, làm bà xã của mình, sau đó mỗi ngày lại yêu cô nhiều hơn, chỉ muốn bảo vệ cô cả đời, cưng chiều cô, cho cô hạnh phúc cả đời.
Anh chắc chắn mình làm được.
Trên lịch ghi rõ ngày hôm đó là tiết thanh minh, sau xuân phân 15 ngày, lúc tất cả vạn vật trong sạch, cảnh vật, tiết trời rõ ràng, tất cả vạn vật lộ ra, nên mới đặt tên như vậy.
Tiết thanh minh năm sau, Nguyên Thánh Thành và Cố Thẩm Đóa đi đến vùng quê Cao Hùng, thăm mộ mẹ cô và A Khai, rồi đến nghĩa địa Đài Bắc thăm cha cô.
Sau đó cô được anh mang tới thủ đô Bueno Aires của Argentina, trong một khu quý tộc náo nhiệt nhất, khắp nơi đều là các ngôi nhà cao cấp mọc lên, quầy rượu, cà phê sang trọng, sòng bài…Nhưng mà bọn họ đến phía trong nơi được bức tường cao bọc quanh. \laml3qujd0n|
Bên trong bức tường là kiến trúc xa xỉ, nghĩa trang gia tộc cổ xưa.
Thoạt nhìn nghĩa trang giống như một thị trấn nhỏ, có đường phố, bồn hoa, băng ghế.
Xây dựng giống như gia viên.
Cho đến khi thấy bên trong hàng rào khắc hoa hé ra hình một người phụ nữ phương Đông trên bia mộ, Cố Thẩm Đóa che miệng lại, nước mắt rơi lã chã.
Rốt cuộc cô cũng hiểu tại sao lúc Nguyên Thánh Thành nói lần đầu tiên gặp mặt…có cơ hội sẽ đưa cô đến gặp cha mẹ anh.
Bởi vì bọn họ nghỉ ngơi ở đây, khi anh mới vừa hai mươi tuổi, bọn họ đã vĩnh viễn rời khỏi anh.
Anh nói cho cô biết, bọn họ chết bởi một lần ám sát.
Thân là một thành viên trong gia tộc hắc bang, có rất ít người có thể hưởng thọ, cho nên lúc anh 7 tuổi cha mẹ đã đưa anh về nhà họ Quan, mãi mãi cách xa thế giới tàn khốc đầy máu tanh, chém giết. \laml3qujd0n|
Một đôi bàn tay đặt trên lưng dễ dàng kéo Cố Thẩm Đóa vào trong ngực, để cho phần lưng mảnh khảnh của cô dán vào trước ngực mình, anh hôn lên những hàng nước mắt của cô, mặt dán trên gò má cô, mỉm cười nhìn lên hình cha mẹ trên bia mộ.
Anh và bà xã yêu quý của mình rất may mắn, bọn họ yêu nhau, trong tương lai không xa, còn có thể hưởng thụ cảm giác con cái chăm sóc quây quần, sau đó nương tựa vào nhau, cho đến lúc già đi. \laml3qujd0n|
Tựa như khi cô đặt trên bàn sách của anh hai chậu hoa nho nhỏ, dưới ánh sáng màu vàng rực rỡ, đóa hoa nhỏ tràn đầy sức sống nở rộ, người nhìn thấy trong lòng cũng vui vẻ nói không nên lời.
Thật tốt.
— Toàn văn hoàn —
Nguyên Thánh Thành trở lại Đài Loan không bao lâu thì nhà họ Quan xảy ra chuyện, Quan Chi Hà qua đời vì tai nạn giao thông, anh được gọi đến Hồng Kông quản lý công ty, chờ anh đến Đài Bắc lại kinh ngạc nghe tin cha cô bệnh qua đời. -lamlam.lqd-
Cô mất đi người thân, người mình thương, bây giờ cả cha cô cũng mất, cô còn có thể dựa vào ai?
Trong đầu từng giây từng phút tưởng tượng thấy bộ dạng bi thương, bất lực của cô, luôn luôn kiên định nhưng lại giống như bị vật gì đó nặng nề nghiền nát, chợt nảy sinh cảm giác đau lòng không thôi, đột nhiên anh muốn đến gần cô, thương tiếc cô, thậm chí yêu cô.
Thì ra không biết từ lúc nào, cô gái nhỏ ngây thơ đã lặng lẽ chiếm một góc nhỏ trong tim anh, đợi đến khi tỉnh lại trong mộng, cô đã giống như một bông hoa dại nở rộ khắp núi đồi.
Đúng vậy, nếu không để ý, không thích sao anh có thể lặng lẽ quan tâm cô? Sao lại rửa tấm hình kia ra bỏ vào trong ví tiền, lại còn rất nhiều năm?
Chuyện sau đó, thuận nước đẩy thuyền, Nguyên Thánh Thành dùng xưởng sản xuất uy hiếp cô gả cho mình, làm bà xã của mình, sau đó mỗi ngày lại yêu cô nhiều hơn, chỉ muốn bảo vệ cô cả đời, cưng chiều cô, cho cô hạnh phúc cả đời.
Anh chắc chắn mình làm được.
Trên lịch ghi rõ ngày hôm đó là tiết thanh minh, sau xuân phân 15 ngày, lúc tất cả vạn vật trong sạch, cảnh vật, tiết trời rõ ràng, tất cả vạn vật lộ ra, nên mới đặt tên như vậy.
Tiết thanh minh năm sau, Nguyên Thánh Thành và Cố Thẩm Đóa đi đến vùng quê Cao Hùng, thăm mộ mẹ cô và A Khai, rồi đến nghĩa địa Đài Bắc thăm cha cô.
Sau đó cô được anh mang tới thủ đô Bueno Aires của Argentina, trong một khu quý tộc náo nhiệt nhất, khắp nơi đều là các ngôi nhà cao cấp mọc lên, quầy rượu, cà phê sang trọng, sòng bài…Nhưng mà bọn họ đến phía trong nơi được bức tường cao bọc quanh. \laml3qujd0n|
Bên trong bức tường là kiến trúc xa xỉ, nghĩa trang gia tộc cổ xưa.
Thoạt nhìn nghĩa trang giống như một thị trấn nhỏ, có đường phố, bồn hoa, băng ghế.
Xây dựng giống như gia viên.
Cho đến khi thấy bên trong hàng rào khắc hoa hé ra hình một người phụ nữ phương Đông trên bia mộ, Cố Thẩm Đóa che miệng lại, nước mắt rơi lã chã.
Rốt cuộc cô cũng hiểu tại sao lúc Nguyên Thánh Thành nói lần đầu tiên gặp mặt…có cơ hội sẽ đưa cô đến gặp cha mẹ anh.
Bởi vì bọn họ nghỉ ngơi ở đây, khi anh mới vừa hai mươi tuổi, bọn họ đã vĩnh viễn rời khỏi anh.
Anh nói cho cô biết, bọn họ chết bởi một lần ám sát.
Thân là một thành viên trong gia tộc hắc bang, có rất ít người có thể hưởng thọ, cho nên lúc anh 7 tuổi cha mẹ đã đưa anh về nhà họ Quan, mãi mãi cách xa thế giới tàn khốc đầy máu tanh, chém giết. \laml3qujd0n|
Một đôi bàn tay đặt trên lưng dễ dàng kéo Cố Thẩm Đóa vào trong ngực, để cho phần lưng mảnh khảnh của cô dán vào trước ngực mình, anh hôn lên những hàng nước mắt của cô, mặt dán trên gò má cô, mỉm cười nhìn lên hình cha mẹ trên bia mộ.
Anh và bà xã yêu quý của mình rất may mắn, bọn họ yêu nhau, trong tương lai không xa, còn có thể hưởng thụ cảm giác con cái chăm sóc quây quần, sau đó nương tựa vào nhau, cho đến lúc già đi. \laml3qujd0n|
Tựa như khi cô đặt trên bàn sách của anh hai chậu hoa nho nhỏ, dưới ánh sáng màu vàng rực rỡ, đóa hoa nhỏ tràn đầy sức sống nở rộ, người nhìn thấy trong lòng cũng vui vẻ nói không nên lời.
Thật tốt.
— Toàn văn hoàn —
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.