Người Tình Bí Mật Của Hoắc Tổng
Chương 199: Bình chân như vại
A Ly
21/03/2021
Khi có người đứng lên giúp nói chuyện, Tô Quỳnh Thy đương nhiên sẽ không bỏ qua, mượn cuộc trò chuyện để nói lên suy nghĩ của mình.
Sau một trận kịch nháo qua lại, Tô Quỳnh Thy hít một hơi thật sâu, đối mặt với những nhân viên quản lý và hợp lý lạ lãm đang ngồi trước mặt mình, mỉm cười nhẹ: “Có lẽ một số người ở đây vẫn chưa biết tôi, chào mọi người, tôi là Tô Quỳnh Thy, em gái của chủ tịch Định, tuy nói như vậy cũng có khả năng không biết, nhưng khoảng bốn mươi phần trăm cổ phần TQT là do tôi đứng tên. Vì vậy, anh trai tôi hiện tại không ở trong nước, tôi tiếp quản TQT cũng xem như là danh chính ngôn thuận!”
Tô Quỳnh Thy chào hỏi rất lịch sự, ánh mắt cô ấy quét qua mọi người có mặt.
Cô có thể thấy rõ trên gương mặt của đám người này, có người kinh ngạc, có người cự tuyệt, có người hài lòng, thậm chí có người khinh thường.
“Cô Thy, cô có chắc không? Cổ phần của chủ tịch Định chỉ có bốn mươi bảy phần trăm, còn của cô có hơn bốn mươi phần trăm. Chuyện này không phải để đùa đâu!” Một người đàn ông ngồi đối diện với Tô Quỳnh Thy, bất mãn mở miệng.
“Đúng vậy, cổ phần không phải chuyện đùa. Dù sao TQT cũng là do anh của cô thành lập. Chủ tịch Định vừa ra nước ngoài, còn chưa xảy ra chuyện gì đã gấp gáp muốn đoạt quyền như vậy, hình như có chút quá đáng!” Lập tức có giọng nói phụ họa.
Lời của Tô Quỳnh Thy vừa nói ra, nghỉ vấn càng ngày càng nhiều, cả phòng họp bỗng sôi động hẳn lên.
“Cô Thy vừa tới đây, còn nhiều chuyện hẳn là không rõ ràng lắm, nhưng vì là dặn dò của chủ tịch nên chắc hẳn cũng có đạo lý của anh ấy.
Chỉ cần chúng ta yên tâm làm việc, TQT sẽ không bao giờ đối xử tệ bạc với chúng ta!” Vẫn là người đàn ông giúp cô nói chuyện ban nãy, tạm thời trấn định được đám người đang ầm ï kia.
Tô Quỳnh Thy mỉm cười cảm kích anh ta, nhưng trên mặt cô không có chút rụt rè, nhìn người trước mặt đang từ từ ngậm miệng lại, trong lòng chợt cảm thấy có chút buồn cười. Hóa ra người trong trung tâm mua sắm là như vậy, chỉ có một ý đồ duy nhất là bắt nạt kẻ yếu…
“Tôi biết rằng mọi người đều rất xa lạ với tôi và không tin tưởng tôi. Điều này là bình thường. Xét cho cùng, trông tôi cũng không có dáng vẻ lợi hại gì, tôi cũng bỡ ngỡ với các vị ở đây như vậy, cũng không tín nhiệm, mặc dù tôi cs được những cổ quyền này”
“Tuy nhiên, TQT đến giờ vẫn hoạt động tốt, không liên quan gì đến tôi. Tôi không phải người ngồi không mà gặt hái lợi lộc, cũng không phải là người không màng đến tình cảm gia đình. Tất cả những thứ gì mà anh trai cho, tôi đương nhiên sẽ không tranh đoạt với anh ấy: “Cho nên mọi người không cần lo lắng, tạm thời tôi không tham dự vào việc quản lý của tập đoàn TQT, tất cả của TQT, trước đó vận hành thế nào, bây giờ vẫn như cũ vận hành như vậy, hôm nay chẳng qua tôi chỉ muốn gặp mặt mọi người một lần, dù sao… tôi tin là một ngày nào đó, tôi sẽ có năng lực để các người tin phục!”
“Như vậy, mọi người có thể yên tâm được chưa?” Tô Quỳnh Thy bình tĩnh nhìn vẻ mặt của mỗi người.
Trước khi đến đây, cô chưa từng nghĩ mọi chuyện sẽ thực sự biến thành tình hình như hiện tại giống với lời Hoắc Hải Phong nói, cũng may là có sự chỉ dẫn của Hoắc Hải Phong, nếu không hôm nay cô lại phạm phải sai lầm lớn, bị mọi người đùa bỡn!
Tạm thời bình chân như vại, chờ tới khi chậm rãi nắm giữ toàn bộ TQT, thì tham dự vào sẽ dễ như trở bàn tay.
Nghe được lời nói của Tô Quỳnh Thy, mọi người có mặt đều ngạc nhiên, cứ tưởng cô đến tiếp nhận TQT, không ngờ sự việc lại có bước ngoặt lớn như vậy, khiến cho những người vốn dĩ muốn mượn lý do này để gây chuyện lại chuyển thành ngượng ngùng.
“Vì cô Thy đã nói như vậy, chúng tôi tự nhiên chờ đợi bất cứ lúc nào.
Chúng tôi chỉ hy vọng lần sau gặp lại, cô Thy sẽ khiến chúng tôi được mở mang tầm mắt, dù sao thì mọi người ở đây đều đã làm việc chăm chỉ với chủ tịch cho đến bây giờ, bọn họ không phục đối với cô là điều đương nhiên, hi vọng cô có thể hiểu được!”
Một giọng nói rõ ràng truyền vào tai, Tô Quỳnh Thy mỉm cười với người đàn ông: “Vậy chuyện ở TQT phiền quản lý Thẩm chú ý nhiều hơn, tạm thời tôi không tham dự tới, nhưng nếu TQT có quyết sách hay việc quan trọng gì, mọi người cần phải báo lại chỉ tiết”
“Đó là đương nhiên.”
Một cuộc họp có thể coi như là đầy thăng trâm, Tô Quỳnh Thy câm một đống tài liệu, vẻ mặt nhẹ nhõm đi ra khỏi TQT.
Sau khi bước ra khỏi TQT, Tô Quỳnh Thy hoàn toàn nhẹ nhõm, có trời mới biết vừa rồi cô lo lắng như thế nào, lo lắng bị người ta nhìn thấu bản thân đang chột dạ. Lúc đầu cô định trực tiếp can thiệp vào chuyện của TQT, để mọi người đi theo cô giúp cô học lại từ đầu, lời giải thích cũng sửa lại nhiều lần, thậm chí còn chuẩn bị mấy vấn đề ngẫu nhiên, cũng coi là tình trước, không ngờ cuối cùng một câu cũng không dùng được, may mà anh trai đã cho cô một phần vốn chủ sở hữu của TQT, nếu không thì e rằng hôm nay sẽ không kết thúc tốt đẹp như vậy.
Lái xe chờ sẵn dưới lần, phóng nhanh về bệnh viện, tâm trạng buồn bực trước đó cũng vơi đi nhiều.
“Xem ra là anh nói đúng rồi?” Nghe thấy động, Hoắc Hải Phong ngẩng đầu lên khỏi tài liệu, khóe miệng hơi nhếch lên.
Trong mắt cô lóe lên vẻ bất đắc dĩ: “Đúng, đều bị anh nói đúng rồi, ngay cả việc bọn họ hỏi vấn đề gì đều bị anh nói trúng.” Tâm trạng cô khá tốt, không so đo với Hoắc Hải Phong, gật đầu, ôm đống tài liệu trong tay, đi vê phía giường của mình.
“Hướng Minh đâu? Đi học sao?” Cô đi từ sáng sớm, không muốn làm phiền ông cụ nghỉ ngơi cho nên không đi xem Hướng Minh, trước khi đi đã dặn đi dặn lại Hoắc Hải Phong, nhất định phải qua xem Hướng Minh rồi mới có thể đưa nó đi học”
“Đừng lo lắng, quản gia Sơn tự mình đưa đi rồi, cũng vừa báo tin bình an, có điều trên đường quản gia nói thấy Tô Mộc Châu và Trần Tuấn Tú, không biết đang nói chuyện gì, anh cho người đi điều tra rồi, bây giờ đang chờ tin.
Đưa con đi học lại có thể gặp được bất ngờ lớn như vậy, đây là điều Hoắc Hải Phong không ngờ tới, tâm trạng coi như không tệ.
“Tô Mộc Châu về nước rồi? Về lúc nào, ở cùng với ai?” Tô Quỳnh Thy thả tài liệu trong tay xuống, qua ngồi bên giường Hoắc Hải Phong, tự nhiên câm quả táo trên bàn, gọt vỏ.
“Cái này tạm thời chưa rõ, có điều thời gian trước Dương Thừa Húc có về nước một chuyến, nghe nói còn mang theo một người phụ nữ, dấu ở trong nhà không cho người khác nhìn, có Hoắc Hải Phong đã bắt đầu điều tra mọi thứ liên quan đến ông ta, Dương Thừa Húc không thường xuyên xuất hiện trước mặt mọi người, thậm chí có nhiều người ở Hải Phòng có lẽ còn không biết Dương Minh Hạo có một đứa con trai tên Dương Thừa Húc.
Khi điều tra, Hoắc Hải Phong đã cảm thấy có chút kỳ quái, thậm chí còn đặc biệt tìm người kiểm tra Dương Thừa Húc, lại phát hiện anh ta còn không có quốc tịch, lân này Tô Mộc Châu xuất hiện, cũng có thể coi như phát súng đột phá.
“Em chưa hề nghe đến Dương Thừa Húc, Hải Phong, vợ của Dương Minh Hạo là ai, anh có biết không?
Hình như trước giờ không biết Dương Minh Hạo còn có vớ, cũng chưa có phóng viên nào hỏi qua, trong lúc nà sẽ không có vấn đề gì chứ?”
Vợ và con đều muốn giấu đi, không biết Dương Minh Hạo nào có vấn đề gì, Tô Quỳnh Thy nghĩ mãi không rõ, vẻ cảm thấy có chút kỳ quái, thậm chí còn đặc biệt tìm người kiểm tra Dương Thừa Húc, lại phát hiện anh ta còn không có quốc tịch, lần này Tô Mộc Châu xuất hiện, cũng có thể coi như phát súng đột phá.
“Em chưa hề nghe đến Dương Thừa Húc, Hải Phong, vợ của Dương Minh Hạo là ai, anh có biết không?
Hình như trước giờ không biết Dương Minh Hạo còn có vớ, cũng chưa có phóng viên nào hỏi qua, trong lúc nà sẽ không có vấn đề gì chứ?”
Vợ và con đều muốn giấu đi, không biết Dương Minh Hạo nào có vấn đề gì, Tô Quỳnh Thy nghĩ mãi không rõ, vẻ mặt tò mò nhìn Hoắc Hải Phong.
Sau một trận kịch nháo qua lại, Tô Quỳnh Thy hít một hơi thật sâu, đối mặt với những nhân viên quản lý và hợp lý lạ lãm đang ngồi trước mặt mình, mỉm cười nhẹ: “Có lẽ một số người ở đây vẫn chưa biết tôi, chào mọi người, tôi là Tô Quỳnh Thy, em gái của chủ tịch Định, tuy nói như vậy cũng có khả năng không biết, nhưng khoảng bốn mươi phần trăm cổ phần TQT là do tôi đứng tên. Vì vậy, anh trai tôi hiện tại không ở trong nước, tôi tiếp quản TQT cũng xem như là danh chính ngôn thuận!”
Tô Quỳnh Thy chào hỏi rất lịch sự, ánh mắt cô ấy quét qua mọi người có mặt.
Cô có thể thấy rõ trên gương mặt của đám người này, có người kinh ngạc, có người cự tuyệt, có người hài lòng, thậm chí có người khinh thường.
“Cô Thy, cô có chắc không? Cổ phần của chủ tịch Định chỉ có bốn mươi bảy phần trăm, còn của cô có hơn bốn mươi phần trăm. Chuyện này không phải để đùa đâu!” Một người đàn ông ngồi đối diện với Tô Quỳnh Thy, bất mãn mở miệng.
“Đúng vậy, cổ phần không phải chuyện đùa. Dù sao TQT cũng là do anh của cô thành lập. Chủ tịch Định vừa ra nước ngoài, còn chưa xảy ra chuyện gì đã gấp gáp muốn đoạt quyền như vậy, hình như có chút quá đáng!” Lập tức có giọng nói phụ họa.
Lời của Tô Quỳnh Thy vừa nói ra, nghỉ vấn càng ngày càng nhiều, cả phòng họp bỗng sôi động hẳn lên.
“Cô Thy vừa tới đây, còn nhiều chuyện hẳn là không rõ ràng lắm, nhưng vì là dặn dò của chủ tịch nên chắc hẳn cũng có đạo lý của anh ấy.
Chỉ cần chúng ta yên tâm làm việc, TQT sẽ không bao giờ đối xử tệ bạc với chúng ta!” Vẫn là người đàn ông giúp cô nói chuyện ban nãy, tạm thời trấn định được đám người đang ầm ï kia.
Tô Quỳnh Thy mỉm cười cảm kích anh ta, nhưng trên mặt cô không có chút rụt rè, nhìn người trước mặt đang từ từ ngậm miệng lại, trong lòng chợt cảm thấy có chút buồn cười. Hóa ra người trong trung tâm mua sắm là như vậy, chỉ có một ý đồ duy nhất là bắt nạt kẻ yếu…
“Tôi biết rằng mọi người đều rất xa lạ với tôi và không tin tưởng tôi. Điều này là bình thường. Xét cho cùng, trông tôi cũng không có dáng vẻ lợi hại gì, tôi cũng bỡ ngỡ với các vị ở đây như vậy, cũng không tín nhiệm, mặc dù tôi cs được những cổ quyền này”
“Tuy nhiên, TQT đến giờ vẫn hoạt động tốt, không liên quan gì đến tôi. Tôi không phải người ngồi không mà gặt hái lợi lộc, cũng không phải là người không màng đến tình cảm gia đình. Tất cả những thứ gì mà anh trai cho, tôi đương nhiên sẽ không tranh đoạt với anh ấy: “Cho nên mọi người không cần lo lắng, tạm thời tôi không tham dự vào việc quản lý của tập đoàn TQT, tất cả của TQT, trước đó vận hành thế nào, bây giờ vẫn như cũ vận hành như vậy, hôm nay chẳng qua tôi chỉ muốn gặp mặt mọi người một lần, dù sao… tôi tin là một ngày nào đó, tôi sẽ có năng lực để các người tin phục!”
“Như vậy, mọi người có thể yên tâm được chưa?” Tô Quỳnh Thy bình tĩnh nhìn vẻ mặt của mỗi người.
Trước khi đến đây, cô chưa từng nghĩ mọi chuyện sẽ thực sự biến thành tình hình như hiện tại giống với lời Hoắc Hải Phong nói, cũng may là có sự chỉ dẫn của Hoắc Hải Phong, nếu không hôm nay cô lại phạm phải sai lầm lớn, bị mọi người đùa bỡn!
Tạm thời bình chân như vại, chờ tới khi chậm rãi nắm giữ toàn bộ TQT, thì tham dự vào sẽ dễ như trở bàn tay.
Nghe được lời nói của Tô Quỳnh Thy, mọi người có mặt đều ngạc nhiên, cứ tưởng cô đến tiếp nhận TQT, không ngờ sự việc lại có bước ngoặt lớn như vậy, khiến cho những người vốn dĩ muốn mượn lý do này để gây chuyện lại chuyển thành ngượng ngùng.
“Vì cô Thy đã nói như vậy, chúng tôi tự nhiên chờ đợi bất cứ lúc nào.
Chúng tôi chỉ hy vọng lần sau gặp lại, cô Thy sẽ khiến chúng tôi được mở mang tầm mắt, dù sao thì mọi người ở đây đều đã làm việc chăm chỉ với chủ tịch cho đến bây giờ, bọn họ không phục đối với cô là điều đương nhiên, hi vọng cô có thể hiểu được!”
Một giọng nói rõ ràng truyền vào tai, Tô Quỳnh Thy mỉm cười với người đàn ông: “Vậy chuyện ở TQT phiền quản lý Thẩm chú ý nhiều hơn, tạm thời tôi không tham dự tới, nhưng nếu TQT có quyết sách hay việc quan trọng gì, mọi người cần phải báo lại chỉ tiết”
“Đó là đương nhiên.”
Một cuộc họp có thể coi như là đầy thăng trâm, Tô Quỳnh Thy câm một đống tài liệu, vẻ mặt nhẹ nhõm đi ra khỏi TQT.
Sau khi bước ra khỏi TQT, Tô Quỳnh Thy hoàn toàn nhẹ nhõm, có trời mới biết vừa rồi cô lo lắng như thế nào, lo lắng bị người ta nhìn thấu bản thân đang chột dạ. Lúc đầu cô định trực tiếp can thiệp vào chuyện của TQT, để mọi người đi theo cô giúp cô học lại từ đầu, lời giải thích cũng sửa lại nhiều lần, thậm chí còn chuẩn bị mấy vấn đề ngẫu nhiên, cũng coi là tình trước, không ngờ cuối cùng một câu cũng không dùng được, may mà anh trai đã cho cô một phần vốn chủ sở hữu của TQT, nếu không thì e rằng hôm nay sẽ không kết thúc tốt đẹp như vậy.
Lái xe chờ sẵn dưới lần, phóng nhanh về bệnh viện, tâm trạng buồn bực trước đó cũng vơi đi nhiều.
“Xem ra là anh nói đúng rồi?” Nghe thấy động, Hoắc Hải Phong ngẩng đầu lên khỏi tài liệu, khóe miệng hơi nhếch lên.
Trong mắt cô lóe lên vẻ bất đắc dĩ: “Đúng, đều bị anh nói đúng rồi, ngay cả việc bọn họ hỏi vấn đề gì đều bị anh nói trúng.” Tâm trạng cô khá tốt, không so đo với Hoắc Hải Phong, gật đầu, ôm đống tài liệu trong tay, đi vê phía giường của mình.
“Hướng Minh đâu? Đi học sao?” Cô đi từ sáng sớm, không muốn làm phiền ông cụ nghỉ ngơi cho nên không đi xem Hướng Minh, trước khi đi đã dặn đi dặn lại Hoắc Hải Phong, nhất định phải qua xem Hướng Minh rồi mới có thể đưa nó đi học”
“Đừng lo lắng, quản gia Sơn tự mình đưa đi rồi, cũng vừa báo tin bình an, có điều trên đường quản gia nói thấy Tô Mộc Châu và Trần Tuấn Tú, không biết đang nói chuyện gì, anh cho người đi điều tra rồi, bây giờ đang chờ tin.
Đưa con đi học lại có thể gặp được bất ngờ lớn như vậy, đây là điều Hoắc Hải Phong không ngờ tới, tâm trạng coi như không tệ.
“Tô Mộc Châu về nước rồi? Về lúc nào, ở cùng với ai?” Tô Quỳnh Thy thả tài liệu trong tay xuống, qua ngồi bên giường Hoắc Hải Phong, tự nhiên câm quả táo trên bàn, gọt vỏ.
“Cái này tạm thời chưa rõ, có điều thời gian trước Dương Thừa Húc có về nước một chuyến, nghe nói còn mang theo một người phụ nữ, dấu ở trong nhà không cho người khác nhìn, có Hoắc Hải Phong đã bắt đầu điều tra mọi thứ liên quan đến ông ta, Dương Thừa Húc không thường xuyên xuất hiện trước mặt mọi người, thậm chí có nhiều người ở Hải Phòng có lẽ còn không biết Dương Minh Hạo có một đứa con trai tên Dương Thừa Húc.
Khi điều tra, Hoắc Hải Phong đã cảm thấy có chút kỳ quái, thậm chí còn đặc biệt tìm người kiểm tra Dương Thừa Húc, lại phát hiện anh ta còn không có quốc tịch, lân này Tô Mộc Châu xuất hiện, cũng có thể coi như phát súng đột phá.
“Em chưa hề nghe đến Dương Thừa Húc, Hải Phong, vợ của Dương Minh Hạo là ai, anh có biết không?
Hình như trước giờ không biết Dương Minh Hạo còn có vớ, cũng chưa có phóng viên nào hỏi qua, trong lúc nà sẽ không có vấn đề gì chứ?”
Vợ và con đều muốn giấu đi, không biết Dương Minh Hạo nào có vấn đề gì, Tô Quỳnh Thy nghĩ mãi không rõ, vẻ cảm thấy có chút kỳ quái, thậm chí còn đặc biệt tìm người kiểm tra Dương Thừa Húc, lại phát hiện anh ta còn không có quốc tịch, lần này Tô Mộc Châu xuất hiện, cũng có thể coi như phát súng đột phá.
“Em chưa hề nghe đến Dương Thừa Húc, Hải Phong, vợ của Dương Minh Hạo là ai, anh có biết không?
Hình như trước giờ không biết Dương Minh Hạo còn có vớ, cũng chưa có phóng viên nào hỏi qua, trong lúc nà sẽ không có vấn đề gì chứ?”
Vợ và con đều muốn giấu đi, không biết Dương Minh Hạo nào có vấn đề gì, Tô Quỳnh Thy nghĩ mãi không rõ, vẻ mặt tò mò nhìn Hoắc Hải Phong.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.