Chương 130: Gầy và đồ ăn không thể đi cùng nhau
Rose Novel
14/08/2017
Thế là, ngày hôm sau, Cố Tử Thần trên đường đi tập thể dục sáng sớm, lại lần nữa ‘gặp phải’ khách không mời mà đến.
(/)
Tô Niên Niên mặc bộ quần áo thể thao màu xanh, đứng ở đường mà Cố Tử Thần nhất định sẽ qua, tóc cột đuôi gà, toàn thân toát ra khí chất trẻ trung thanh xuân.
Đây là thói quen của Cố Tử Thần mà Trần Nguyên nói cho cô biết, mỗi ngày sẽ đi tập thể dục vào sáng sớm, cho nên cô nhanh nhạy áp dụng phương thức thứ tư trong kế hoạch tấn công nam thần--- ---bất cứ việc gì cũng thuận theo ý của nam thần, chuẩn không sai!
Cố Tử Thần mặc bộ quần áo thể thao màu đen, càng toát lên vẻ mạnh mẽ điển trai của cậu, cậu nhẹ nhàng hỏi, “ Tô Niên Niên, cô đến làm gì thế?”
Tô Niên Niên cười ngọt ngào trẻ lời: “ Ồ, tôi ra ngoài rèn luyện sức khỏe, giảm béo! Woa, thật khéo, chúng ta cùng đi nhé!”
Cố Tử Thần hừm một tiếng, đối với hành vi táo bạo này của cô, cậu không còn gì để nói.
Cậu chạy chậm lại, Tô Niên Niên chân ngắn ra sức chạy đuổi theo sau cậu, trên đường nhìn thấy đằng sau một người con trai thần thái điềm đạm đẹp trai, có một người con gái chạy lạch bạch thở hổn hển phía sau.
“ Ôi....... Cố Tử Thần, anh chạy chậm chút, chân dài thì kinh rồi, anh định chạy đua à!” Tô Niên Niên chua xót thầm kêu gào oán trách đằng sau, Cố Tử Thần nhếch nhếch môi, chầm chậm bước chân lại.
Khi đi qua đường, Cố Tử Thần không chọn đoạn đường bình thường mình hay chạy bộ, mà là chọn một hướng khác.
Tô Niên Niên vốn dĩ không biết đường, không nghĩ nhiều, cứ thế đi theo.
Đi ra khỏi khu biệt thự, hai người dần dần đi vào phố xá sầm uất, buổi sáng khi sương mù tan đi, mọi vật nhìn rõ ràng, khung cảnh càng náo nhiệt.
Tô Niên Niên thở hổn hển, người thiếu vận động như cô mệt đến nỗi chân sắp nhũn ra rồi, nhưng Cố Tử Thần đến thở cũng không hề gấp gáp, thần thái tự nhiên, không khác gì đi bộ ở trong vườn nhà.
Con đường này là con đường bán đồ điểm tâm sáng, bên đường có rất nhiều hàng quán nhỏ, mùi thơm lan tỏa, cái bụng đói của tên ham ăn Tô Niên Niên bắt đầu biểu tình réo ầm lên.
Gu tu --- Tô Niên Niên xấu hổ ôm bụng mình, phải nghiêm chỉnh, quan trọng nhất là lấy lòng Cố Tử Thần, lúc này đừng có nghĩ đến ăn!
Đành phải để bản thân thiệt thòi! Tô Niên Niên xoa xoa bụng.
Cố Tử Thần liếc nhìn cô, nhìn động tác ngờ nghệch đó của cô, cậu đi đến một nhà bán hàng ăn sáng phía trước, hỏi: “ Cô muốn ăn gì?”
“ A?” Tô Niên Niên sững sờ, phát hiện Cố Tử Thần sau khi hỏi cô, vui vẻ gọi hai lồng bánh bao nhân tôm hấp và sữa đậu nành, “ Cô ăn gì thế, tùy ý chọn, đừng khách sáo!”
Tô Niên Niên ngẩng đầu nhìn menu, “ giống anh.”
Tô Niên Niên háo hức chờ đợi bữa sáng của mình, còn Cố Tử Thần lấy ra một tờ báo Dụ Thành không biết mua từ bao giờ, chăm chú đọc.
Chủ quán động tác rất nhanh gọn, rất nhanh đã bưng bữa sáng lên, xuyên qua lớp vỏ bánh, bên trong là nhân tôm to đầy đặn, vừa nhìn đã khiến người ta phải động miệng rồi.
Tô Niên Niên không khách sáo cầm đũa lên ăn, Cố Tử Thần động tác hơi ngưng lại, nhìn đồ ăn miễn cưỡng, cũng coi là sạch, thế là ăn mấy miếng cùng Tô Niên Niên, rồi dừng đũa.
Cậu không có thói quen ăn sáng, nếu không phải vì Tô Niên Niên, cậu đã không đến đây.
Có điều, con lợn này vẫn phải ăn nhiều hơn chút mới được......như thế mới có thể nuôi béo mũm mĩm được.
Tô Niên Niên đang ăn ngốn ngoám mới ý thức đến, đã bị nam thần lòng dạ đen tối này coi là con vật để nuôi rồi.
Đợi ăn hai lồng hấp bánh bao xong cô mới bắt đầu buồn bã, mình không phải nói phải giảm cân sau........tại sao cảm thấy ăn thế này càng lúc càng béo chứ.......ôi, quả nhiên, gày và đồ ăn không thể đi cùng nhau mà......
(/)
Tô Niên Niên mặc bộ quần áo thể thao màu xanh, đứng ở đường mà Cố Tử Thần nhất định sẽ qua, tóc cột đuôi gà, toàn thân toát ra khí chất trẻ trung thanh xuân.
Đây là thói quen của Cố Tử Thần mà Trần Nguyên nói cho cô biết, mỗi ngày sẽ đi tập thể dục vào sáng sớm, cho nên cô nhanh nhạy áp dụng phương thức thứ tư trong kế hoạch tấn công nam thần--- ---bất cứ việc gì cũng thuận theo ý của nam thần, chuẩn không sai!
Cố Tử Thần mặc bộ quần áo thể thao màu đen, càng toát lên vẻ mạnh mẽ điển trai của cậu, cậu nhẹ nhàng hỏi, “ Tô Niên Niên, cô đến làm gì thế?”
Tô Niên Niên cười ngọt ngào trẻ lời: “ Ồ, tôi ra ngoài rèn luyện sức khỏe, giảm béo! Woa, thật khéo, chúng ta cùng đi nhé!”
Cố Tử Thần hừm một tiếng, đối với hành vi táo bạo này của cô, cậu không còn gì để nói.
Cậu chạy chậm lại, Tô Niên Niên chân ngắn ra sức chạy đuổi theo sau cậu, trên đường nhìn thấy đằng sau một người con trai thần thái điềm đạm đẹp trai, có một người con gái chạy lạch bạch thở hổn hển phía sau.
“ Ôi....... Cố Tử Thần, anh chạy chậm chút, chân dài thì kinh rồi, anh định chạy đua à!” Tô Niên Niên chua xót thầm kêu gào oán trách đằng sau, Cố Tử Thần nhếch nhếch môi, chầm chậm bước chân lại.
Khi đi qua đường, Cố Tử Thần không chọn đoạn đường bình thường mình hay chạy bộ, mà là chọn một hướng khác.
Tô Niên Niên vốn dĩ không biết đường, không nghĩ nhiều, cứ thế đi theo.
Đi ra khỏi khu biệt thự, hai người dần dần đi vào phố xá sầm uất, buổi sáng khi sương mù tan đi, mọi vật nhìn rõ ràng, khung cảnh càng náo nhiệt.
Tô Niên Niên thở hổn hển, người thiếu vận động như cô mệt đến nỗi chân sắp nhũn ra rồi, nhưng Cố Tử Thần đến thở cũng không hề gấp gáp, thần thái tự nhiên, không khác gì đi bộ ở trong vườn nhà.
Con đường này là con đường bán đồ điểm tâm sáng, bên đường có rất nhiều hàng quán nhỏ, mùi thơm lan tỏa, cái bụng đói của tên ham ăn Tô Niên Niên bắt đầu biểu tình réo ầm lên.
Gu tu --- Tô Niên Niên xấu hổ ôm bụng mình, phải nghiêm chỉnh, quan trọng nhất là lấy lòng Cố Tử Thần, lúc này đừng có nghĩ đến ăn!
Đành phải để bản thân thiệt thòi! Tô Niên Niên xoa xoa bụng.
Cố Tử Thần liếc nhìn cô, nhìn động tác ngờ nghệch đó của cô, cậu đi đến một nhà bán hàng ăn sáng phía trước, hỏi: “ Cô muốn ăn gì?”
“ A?” Tô Niên Niên sững sờ, phát hiện Cố Tử Thần sau khi hỏi cô, vui vẻ gọi hai lồng bánh bao nhân tôm hấp và sữa đậu nành, “ Cô ăn gì thế, tùy ý chọn, đừng khách sáo!”
Tô Niên Niên ngẩng đầu nhìn menu, “ giống anh.”
Tô Niên Niên háo hức chờ đợi bữa sáng của mình, còn Cố Tử Thần lấy ra một tờ báo Dụ Thành không biết mua từ bao giờ, chăm chú đọc.
Chủ quán động tác rất nhanh gọn, rất nhanh đã bưng bữa sáng lên, xuyên qua lớp vỏ bánh, bên trong là nhân tôm to đầy đặn, vừa nhìn đã khiến người ta phải động miệng rồi.
Tô Niên Niên không khách sáo cầm đũa lên ăn, Cố Tử Thần động tác hơi ngưng lại, nhìn đồ ăn miễn cưỡng, cũng coi là sạch, thế là ăn mấy miếng cùng Tô Niên Niên, rồi dừng đũa.
Cậu không có thói quen ăn sáng, nếu không phải vì Tô Niên Niên, cậu đã không đến đây.
Có điều, con lợn này vẫn phải ăn nhiều hơn chút mới được......như thế mới có thể nuôi béo mũm mĩm được.
Tô Niên Niên đang ăn ngốn ngoám mới ý thức đến, đã bị nam thần lòng dạ đen tối này coi là con vật để nuôi rồi.
Đợi ăn hai lồng hấp bánh bao xong cô mới bắt đầu buồn bã, mình không phải nói phải giảm cân sau........tại sao cảm thấy ăn thế này càng lúc càng béo chứ.......ôi, quả nhiên, gày và đồ ăn không thể đi cùng nhau mà......
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.