Chương 196: Nghe thấy tiếng tuyết rơi (5)
Rose Novel
23/08/2017
Tống Dư Hi như được quan tâm mà lo sợ, bước nhanh chân đi theo sau Cố Tử Thần.
Cô lén lút quan sát Cố Tử Thần, Cố Tử Thần quen với vẻ mặt không biểu cảm, đường nét trên khuôn mặt sắc sảo, giống như thiếu niên hoàn hảo bước ra từ trong truyện tranh vậy.
Cô tin mình chỉ cần luôn nỗ lực, là có thể từng chút từng chút tiến lại gần cậu.......
Cố Tử Thần đương nhiên chẳng có hơi sức đâu mà quan tâm cô, cậu trước nay chưa bao giờ để ý mấy điều này, bây giờ trong lòng cậu, chỉ có mình Tô Niên Niên mà thôi.
Đội bóng rổ, Tô Niên Niên và Diệp Tinh Vũ đang phát quần áo thể thao của một nhà tài trợ cung cấp cho các thành viên đội bóng, Diệp Tinh Vũ phát quần áo, Tô Niên Niên ghi chép lại.
Nói là tài trợ, thực ra là một nhãn hiệu của nhà Diệp Tinh vũ, Dạ Thiếu Gia nói một câu, lập tức là có nhân viên của cửa hàng chuyển quần áo đến. Tô Niên Niên còn xem thường hành vi của cậu: “ nhà tư bản gian ác cuối cùng cũng có lương tâm phát phúc lợi.”
Diệp Tinh Vũ chớp chớp mắt: “ Niên Niên, nhà cậu cũng có công ty, thế nhà cậu cũng không có lương tâm à?”
Phụt – Tô Niên Niên không ngờ tên Nhị Vũ ngốc ngếch này lại cũng có lúc độc mồm thế, suýt nữa phụt của nước bọt ra ngoài.
“ không không không, giống như chúng ta thì đều là dân thường thôi, chỉ có doanh nghiệp nhà họ Cố mới là độc tài! Nhà quân phiệt! Uhm đúng là như thế!” “ Niên Niên, cậu cũng biết phải không?” Diệp Tinh Vũ sắc mặt thay đổi, cho rằng Tô Niên Niên biết động thái của Cố Thị gần đây ở Dụ Thành, Trần Nguyên còn đặc biệt dặn dò cậu nhất định không được nói cho Tô Niên Niên biết!
Tô Niên Niên nghi ngờ hỏi cậu: “ Biết cái gì thế? Nhị Vũ, cậu không phải đang có chuyện gì giấu mình đấy chứ?”
Diệp Tinh Vũ lập tức che mồm, ra sức lắc đầu, biểu thị mình trong sáng.
Một tên con trai cao 1m8 như cậu làm động tác này quả thật hết sức đáng yêu, đến Tô Niên Niên nhìn cũng phải cảm thán, đúng là đã đẹp trai lại còn đáng yêu.........
“ Ồ, quần áo tài trợ lần này rất được, vất vả bộ trưởng rồi.” Một giọng nói con trai vang lên, Tô Niên Niên ngẩng đầu, một nam sinh cao to vạm vỡ mặc quần áo bóng rổ bước đến, nước da cậu ta ngăm đen, khi cười lên lộ ra hàm răng trắng đều, khiến Tô Niên Niên nghĩ đến socola đen pha trắng.
“ Hạ Cường, cậu mặc số bao nhiêu, tôi đưa quần áo cho cậu.” Giọng nói Diệp Tinh Vũ lạnh nhạt, xem ra quan hệ của cậu với Hạ Cường này cũng không tốt.
Hạ Cường là chủ lực của đội bóng rổ trường, mặt mũi cũng tạm, vóc dáng cao, điều kiện gia đình tốt, nhưng lại không gây thiện cảm với người khác.
Cậu ta thuộc kiểu người điển hình không biết nói chuyện, lại to cao, bình thường chỉ mang lại cho người khác cảm giác uy hiếp.
Trong đầu Tô Niên Niên chợt nhớ đến Hạ Cường này là ai!
Chính là con trai của chủ tịch trường!
Tô Niên Niên không điềm tĩnh nữa, cô tin Đường Dư không vô duyên vô cớ mà đánh nhau, càng hơn nữa Đường Dư cũng bị thương, nhưng người bị phạt lại chỉ có Đường Dư, nếu nói chủ tịch trường không làm việc thiên vị mới là truyện đùa!
Ý thức được ánh mắt của Tô Niên Niên, Hạ Cường quay người, cúi đầu liếc nhìn Tô Niên Niên, cười khẩy nói: “ Người đẹp, có ý với anh à? có thể miễn cưỡng cho cô một chữ ký, đừng sung sướng quá mà la hét. Ai ya không đúng, cô là Tô Niên Niên của lớp F năm hai phải không, nhanh như thế đã đổi bạn trai rồi à, ha ha.”
Câu nói này khiến Tô Niên Niên sắp xù lông rồi, cái gì với cái gì chứ, còn có ý với cậu ta! Cậu ta cho rằng người trong thiên hạ mắt đều mờ sao, xấu như con ngựa, còn nữa, tại sao nói cô “ lại” đổi bạn trai, cô giống kiểu con gái lẳng lơ sao?
Cô lén lút quan sát Cố Tử Thần, Cố Tử Thần quen với vẻ mặt không biểu cảm, đường nét trên khuôn mặt sắc sảo, giống như thiếu niên hoàn hảo bước ra từ trong truyện tranh vậy.
Cô tin mình chỉ cần luôn nỗ lực, là có thể từng chút từng chút tiến lại gần cậu.......
Cố Tử Thần đương nhiên chẳng có hơi sức đâu mà quan tâm cô, cậu trước nay chưa bao giờ để ý mấy điều này, bây giờ trong lòng cậu, chỉ có mình Tô Niên Niên mà thôi.
Đội bóng rổ, Tô Niên Niên và Diệp Tinh Vũ đang phát quần áo thể thao của một nhà tài trợ cung cấp cho các thành viên đội bóng, Diệp Tinh Vũ phát quần áo, Tô Niên Niên ghi chép lại.
Nói là tài trợ, thực ra là một nhãn hiệu của nhà Diệp Tinh vũ, Dạ Thiếu Gia nói một câu, lập tức là có nhân viên của cửa hàng chuyển quần áo đến. Tô Niên Niên còn xem thường hành vi của cậu: “ nhà tư bản gian ác cuối cùng cũng có lương tâm phát phúc lợi.”
Diệp Tinh Vũ chớp chớp mắt: “ Niên Niên, nhà cậu cũng có công ty, thế nhà cậu cũng không có lương tâm à?”
Phụt – Tô Niên Niên không ngờ tên Nhị Vũ ngốc ngếch này lại cũng có lúc độc mồm thế, suýt nữa phụt của nước bọt ra ngoài.
“ không không không, giống như chúng ta thì đều là dân thường thôi, chỉ có doanh nghiệp nhà họ Cố mới là độc tài! Nhà quân phiệt! Uhm đúng là như thế!” “ Niên Niên, cậu cũng biết phải không?” Diệp Tinh Vũ sắc mặt thay đổi, cho rằng Tô Niên Niên biết động thái của Cố Thị gần đây ở Dụ Thành, Trần Nguyên còn đặc biệt dặn dò cậu nhất định không được nói cho Tô Niên Niên biết!
Tô Niên Niên nghi ngờ hỏi cậu: “ Biết cái gì thế? Nhị Vũ, cậu không phải đang có chuyện gì giấu mình đấy chứ?”
Diệp Tinh Vũ lập tức che mồm, ra sức lắc đầu, biểu thị mình trong sáng.
Một tên con trai cao 1m8 như cậu làm động tác này quả thật hết sức đáng yêu, đến Tô Niên Niên nhìn cũng phải cảm thán, đúng là đã đẹp trai lại còn đáng yêu.........
“ Ồ, quần áo tài trợ lần này rất được, vất vả bộ trưởng rồi.” Một giọng nói con trai vang lên, Tô Niên Niên ngẩng đầu, một nam sinh cao to vạm vỡ mặc quần áo bóng rổ bước đến, nước da cậu ta ngăm đen, khi cười lên lộ ra hàm răng trắng đều, khiến Tô Niên Niên nghĩ đến socola đen pha trắng.
“ Hạ Cường, cậu mặc số bao nhiêu, tôi đưa quần áo cho cậu.” Giọng nói Diệp Tinh Vũ lạnh nhạt, xem ra quan hệ của cậu với Hạ Cường này cũng không tốt.
Hạ Cường là chủ lực của đội bóng rổ trường, mặt mũi cũng tạm, vóc dáng cao, điều kiện gia đình tốt, nhưng lại không gây thiện cảm với người khác.
Cậu ta thuộc kiểu người điển hình không biết nói chuyện, lại to cao, bình thường chỉ mang lại cho người khác cảm giác uy hiếp.
Trong đầu Tô Niên Niên chợt nhớ đến Hạ Cường này là ai!
Chính là con trai của chủ tịch trường!
Tô Niên Niên không điềm tĩnh nữa, cô tin Đường Dư không vô duyên vô cớ mà đánh nhau, càng hơn nữa Đường Dư cũng bị thương, nhưng người bị phạt lại chỉ có Đường Dư, nếu nói chủ tịch trường không làm việc thiên vị mới là truyện đùa!
Ý thức được ánh mắt của Tô Niên Niên, Hạ Cường quay người, cúi đầu liếc nhìn Tô Niên Niên, cười khẩy nói: “ Người đẹp, có ý với anh à? có thể miễn cưỡng cho cô một chữ ký, đừng sung sướng quá mà la hét. Ai ya không đúng, cô là Tô Niên Niên của lớp F năm hai phải không, nhanh như thế đã đổi bạn trai rồi à, ha ha.”
Câu nói này khiến Tô Niên Niên sắp xù lông rồi, cái gì với cái gì chứ, còn có ý với cậu ta! Cậu ta cho rằng người trong thiên hạ mắt đều mờ sao, xấu như con ngựa, còn nữa, tại sao nói cô “ lại” đổi bạn trai, cô giống kiểu con gái lẳng lơ sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.