Chương 155: Bước đầu bắt chuyện (1)
Huy Vũ
05/10/2019
Tạ Minh Minh quyết định bước đầu tiên sẽ bắt
chuyện với Hạ Thiên Du, ý đồ tạo thiện cảm trong lòng cô, thuận lợi để
cô mất cảnh giác với cô ta mà có thể dễ dàng ra tay.
Nghĩ là làm, cô ta nhanh chóng đi ra hậu viên tìm Hạ Thiên Du theo lời của Vương Dạ Tước đã nói với nữ hầu, rằng cô chỉ đang đi dạo ở quanh đây.
.........
Thảo Trạch viên là biệt thự độc nhất được xây dựng ở Tây Trạch, nằm ngay trung tâm khu thảo mộc, bao quanh toàn bộ là bãi cỏ và rừng cây xanh ngát.
Hạ Thiên Du yêu tự do và thích khám phá, có lẽ vì vậy mà cô cảm thấy rất thoải mái khi đi dạo trong không khí thoáng đãng rộng lớn nơi đây.
Tuy nói là thế nhưng trước đây Vương Dạ Tước không lần nào cho cô đi dạo một mình ở bên ngoài, nên chỉ đành lủi thủi trong hậu viên nhỏ bé.
"Nhỏ bé" so với rừng thảo mộc bên ngoài biệt thự, còn so với bình thường, hậu viên nhà anh đích thự rất to lớn. Nơi cô thích cũng chỉ có khu vườn này.
Vẫn theo thói quen ra vườn đi dạo mỗi buổi sáng, cô nữ hầu dắt tay cô tản bộ được nửa vòng.
Hạ Thiên Du dừng lại, vươn vai hít một hơi thật sâu rồi thở mạnh ra. Làn hương man mát dìu dịu bay vào hai cánh mũi, cảm giác thoải mái căng tràn khắp người, cô kéo tay cô gái bên cạnh: "Em cũng làm đi, tốt cho phổi lắm"
"À vâng" Cô nữ hầu chớp chớp mắt nhìn cô, tuy thấy có hơi kì quặc nhưng vẫn gật đầu nghe theo.
Thế là cô nữ hầu cũng vươn vai rồi hít vào thở ra.
"Em đưa tôi đến chỗ xích đu nhé? Đột nhiên lại muốn ngồi rồi"
Hạ Thiên Du chìa tay ra, cô nữ hầu nắm lấy, cẩn thận dắt cô đi, dìu cô ngồi xuống chiếc xích đu yêu thích.
Nghe dì Tiêu bảo cô thích nhất là ngồi xích đu ngoài vườn nên Vương Dạ Tước đã cho người tu sửa và thiết kế lại trông đẹp đẽ xinh xắn hơn.
Mặc dù hiện tại Hạ Thiên Du không thể nhìn thấy nó đẹp như thế nào nhưng anh đã nói, chỉ cần là cô thích cái gì, anh nhất định sẽ biến nó thành thứ xinh đẹp nhất dành cho cô. Đó cũng là chuyện tốt duy nhất anh có thể làm.
Nghĩ là làm, cô ta nhanh chóng đi ra hậu viên tìm Hạ Thiên Du theo lời của Vương Dạ Tước đã nói với nữ hầu, rằng cô chỉ đang đi dạo ở quanh đây.
.........
Thảo Trạch viên là biệt thự độc nhất được xây dựng ở Tây Trạch, nằm ngay trung tâm khu thảo mộc, bao quanh toàn bộ là bãi cỏ và rừng cây xanh ngát.
Hạ Thiên Du yêu tự do và thích khám phá, có lẽ vì vậy mà cô cảm thấy rất thoải mái khi đi dạo trong không khí thoáng đãng rộng lớn nơi đây.
Tuy nói là thế nhưng trước đây Vương Dạ Tước không lần nào cho cô đi dạo một mình ở bên ngoài, nên chỉ đành lủi thủi trong hậu viên nhỏ bé.
"Nhỏ bé" so với rừng thảo mộc bên ngoài biệt thự, còn so với bình thường, hậu viên nhà anh đích thự rất to lớn. Nơi cô thích cũng chỉ có khu vườn này.
Vẫn theo thói quen ra vườn đi dạo mỗi buổi sáng, cô nữ hầu dắt tay cô tản bộ được nửa vòng.
Hạ Thiên Du dừng lại, vươn vai hít một hơi thật sâu rồi thở mạnh ra. Làn hương man mát dìu dịu bay vào hai cánh mũi, cảm giác thoải mái căng tràn khắp người, cô kéo tay cô gái bên cạnh: "Em cũng làm đi, tốt cho phổi lắm"
"À vâng" Cô nữ hầu chớp chớp mắt nhìn cô, tuy thấy có hơi kì quặc nhưng vẫn gật đầu nghe theo.
Thế là cô nữ hầu cũng vươn vai rồi hít vào thở ra.
"Em đưa tôi đến chỗ xích đu nhé? Đột nhiên lại muốn ngồi rồi"
Hạ Thiên Du chìa tay ra, cô nữ hầu nắm lấy, cẩn thận dắt cô đi, dìu cô ngồi xuống chiếc xích đu yêu thích.
Nghe dì Tiêu bảo cô thích nhất là ngồi xích đu ngoài vườn nên Vương Dạ Tước đã cho người tu sửa và thiết kế lại trông đẹp đẽ xinh xắn hơn.
Mặc dù hiện tại Hạ Thiên Du không thể nhìn thấy nó đẹp như thế nào nhưng anh đã nói, chỉ cần là cô thích cái gì, anh nhất định sẽ biến nó thành thứ xinh đẹp nhất dành cho cô. Đó cũng là chuyện tốt duy nhất anh có thể làm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.