Người Tình Mất Trí

Chương 47: Chủ tịch của Thiên Tước chính là như thế này (2)

Huy Vũ

21/08/2019

Dạ Tước ngồi xuống ghế im lặng một lâu, cuối cùng cũng lên tiếng, giọng mấy phần nghiêm nghị nhưng đã ôn hoà hơn : "Mọi người còn có ai muốn rời khỏi như Lâm tổng không ?"

Mấy người ngồi đấy nghe câu hỏi của anh thì đưa mắt nhìn nhau, vẫn không có câu trả lời, anh tiếp : "JR là công ty nước ngoài gần đây xuất hiện gây khó khăn cho chúng ta, tôi nghĩ với đôi mắt tinh tường lão luyện đã lăn lộn trên thương trường bấy lâu của mọi người đều nhìn ra JR đang cố tình thách thức, ra sức cạnh tranh nhằm lật đổ danh tiếng Thiên Tước để leo lên vị trí đứng đầu ở Nam thành cũng như toàn quốc gia này"

"Muốn vượt mặt cần có những người dồi dào về trí lực và cổ phần với lòng tin tưởng không vững, sẵn sàng thay đổi đối tượng bất cứ lúc nào khi có nhiều lợi ích cho bản thân, chẳng hạn như Lâm tổng, JR đã lợi dụng điều này để ngầm lôi kéo người của Thiên Tước tạo thêm thế lực cho mình để dễ dàng cho việc lật đổ vị trí. Mục đích muốn để Thiên Tước rối loạn nội bộ, đồng thời mất đi vốn đầu tư cùng nhân lực tài năng mà theo đà đi xuống, không còn vững danh trong giới thương trường. Các vị biết JR đang lợi dụng mình sao còn nghe theo lão hồ đồ đó mà quay lưng với công ty ?"

Nghe những lập luận sắc bén cùng thái độ chân thành của một vị lãnh đạo đang bàn bạc với cộng tác của mình, các cổ đông đưa mắt nhìn nhau.

Dường như họ không còn cảm thấy sợ hãi khi đối diện với một Vương Dạ Tước đã thay đổi hoàn toàn cách làm việc với những người còn có thể bàn luận như họ. Mấy cổ đông lặng người suy nghĩ, cảm giác đâu đó trong lời nói cùng hành động của Dạ Tước vẫn còn coi trọng tài năng của họ, vẫn anh minh đặt vị trí công ty lên hàng đầu.

Tất cả thống nhất gật đầu một lượt rồi đại diện một vị cổ đông tuổi trung niên đứng lên trình bày : "Chủ tịch Vương, chúng tôi chỉ vì lời lôi kéo của Lâm tổng mà đã không nghĩ đến đại cục, không nghĩ đến lợi ích nhân tình. Chúng tôi thật sự khó xử khi đưa ra quyết định vì JR sẽ có nhiều lợi nhuận hơn khi rút khỏi Thiên Tước mà đầu tư vào. Chúng tôi đã bị đồng tiền làm mờ mắt xuýt nữa bán đứng cả công ty mà chúng tôi một phần gắn bó"

"Nói như vậy mọi người đã suy nghĩ lại rồi ?" Anh cười nhạt nhẹ giọng hỏi, khó để anh thừa nhận rằng nơi đáy mắt của chính mình vẫn len lói tia hy vọng.

"Chúng tôi thật lòng xin lỗi cậu, chủ tịch Vương, chúng tôi sẽ cùng Thiên Tước đi lên cũng cùng Thiên Tước hạ xuống"

"Tốt ! Như vậy có thể để trợ lý của tôi phổ biến sơ qua kế hoạch đối đầu với JR được rồi" Anh gật đầu nở nụ cười, ra hiệu cho Tuấn An để ý.

Mã Tuấn An đứng bên cạnh nghe lời như được lệnh, anh cẩn trọng phát từng tập tài liệu đặt trước mặt các vị cổ đông trên bàn họp. Đi đến chỉ tay lên màn hình máy chiếu, bắt đầu thuyết trình với một phong thái tự tin và nghiêm túc.

"Đây là sơ yếu quy trình chúng ta sẽ tấn công vào điểm yếu của JR, mời chủ tịch cùng các vị xem qua trong tài liệu mà tôi vừa gửi đến. Trước tiên chúng ta sẽ đánh đòn tâm lí vào nguồn nhân lực yếu kém của JR. JR tuy có nguồn đầu tư dồi dào nhưng cách quản lí nhân viên hẳn còn hạn chế, thường xuyên bóc lột tăng ca quá giờ gây bất mãn hệ thống nhân viên. Dựa vào điểm này chúng ta sẽ rải truyền tin tức, mức lương vẫn như hiện tại của công ty nhưng sẽ thêm một vài điều khoản như mỗi tháng được nghỉ phép 3 lần, nghỉ và nhận tiền hoa hồng cuối năm, được tự do tham gia các chuyến du lịch thực nghiệm do công ty tổ chức, chế độ đối xử bình đẳng công bằng, đi làm đúng việc đúng giờ, tăng ca đúng thời hạn được tăng thêm mức lương. Tuy mức lương thấp hơn JR nhưng đối với những con người này họ sẽ chọn một nơi làm việc phù hợp với mức giá ổn định"

Mọi người gật gù khi nghe những lí lẽ trình bày cho một cách thức thông minh được đưa ra từ ý tưởng của vị chủ tịch trẻ. Họ tập trung nghiên cứu phần tài liệu trước mặt, phòng họp lặng thinh nay đã trở nên có sức sống hơn, tiếng xì xầm bàn bạc ngày một sôi nổi.

"Cậu làm thế nào biết được hệ thống nhân viên bên đấy bị hạn chế những mặt này ?" Một vị cổ đông trung niên đưa tay phát biểu sau khi xem xong đoạn clip vừa được trình bày của Tuấn An.



"Tôi đã theo lời của chủ tịch đi điều tra, thuận lợi hơn là giám đốc bộ phận nghiệp vụ bên đấy là bạn thời đại học của tôi, chúng tôi khá thân nên đã trao đổi với nhau" Tuấn An bình tĩnh mở một trang tài liệu ra trả lời.

"Cậu có thể chắc chắn người bạn đó của cậu không nói dối, lỡ như JR cũng đoán được chúng ta hành sự thế nào nên bí mật gài cậu ta vào ?" Một vị cổ đông khác đưa tay tiếp lời.

"Cố tổng yên tâm, người bạn đó của tôi cũng rất bất mãn với chế độ của JR nên chủ động tâm sự, với lại việc tôi làm ở Thiên Tước là được giữ bí mật không ai biết"

"Mã Tuấn An là máy do thám đắc lực của tôi, Cố tổng đừng lo" Dạ Tước ngồi vắt chân, xoay người vô tư lự trên ghế, đến cả tài liệu anh cũng chẳng buồn mở ra xem vì vốn dĩ kế hoạch này do anh định ra.

"Mọi người nếu đã thông qua trình tự thứ nhất thì mời đưa tay. Được ! Tôi sẽ sang vấn đề thứ hai. Ở đây chúng ta có thể bí mật thu mua cổ phần của họ nhờ vào cổ phiếu của JR trên thị trường, cách này chỉ đơn giản vì muốn rút từ từ nguồn vốn của JR trong bí mật, đến một lúc không còn đủ để can thiệp vào những hạng mục của chúng ta thì dừng lại"

"Cách này chúng tôi tán thành, nhưng bí mật là thế nào ?"

Nghe câu này từ miệng của các vị cổ đông, mày rậm nhướng một cách cao ngạo. Anh đưa tay ngăn trợ lý Mã trả lời, xoay ghế ngồi thẳng người, đan tay vào nhau đặt chống cằm, môi cong lên nụ cười tự tin : "Làm như cách JR đã làm với chúng ta"

"Ý cậu là..."

"Đúng vậy. Sẽ có một Lâm tổng thứ hai xuất hiện trong JR, nhưng sẽ không ngu ngốc dại dột như ông ta mà hành động một cách dương dương tự đắc như vậy. Quang minh làm việc, âm thầm tình báo, đương nhiên người đó sẽ được bảo đảm và trợ giúp an toàn tuyệt đối"

"Người mà cậu định giao nhiệm vụ này là ai vậy ?"

Dạ Tước nhếch môi, gật đầu cho Mã Tuấn An đi ra mở cửa để một người đàn ông bước vào.

Anh vắt chéo hai chân, xoay ghế về phía cửa, cười thiện ý : "Muốn diệt JR thì phải là người của JR"



Từ ngoài cửa bước vào một người đàn ông trẻ tuổi, đoán chừng cũng trạc thanh niên hàng 20, anh ấy mặc một bộ vest màu xám thẳng thóm, mái tóc đen tuyền với đôi mắt chồng chất quầng thâm, con ngươi màu nâu đờ đẫn trông hơi ghê.

"Người này là ai vậy ?" Mấy ông lão chết nhát giật mình khi thấy cậu trai kia bước vào với một khuôn dung khá là đáng sợ.

"Xin chào chủ tịch Vương" Người đó hé miệng gửi lời chào đến anh, giọng nói cũng khàn khàn thỏ thẻ, khó nghe đến rợn rợn.

"Anh vào đi"

"Giới thiệu với mọi người, đây là Trình Hạo Nhiên, giám đốc bộ phận nghiệp vụ của JR, người bạn của tôi" Mã Tuấn An đưa tay mời anh đứng giữa phòng họp vui vẻ giới thiệu.

"Thì ra là cậu ta, chủ tịch Vương thật thông minh, cao nhân tất hữu cao nhân trị, cậu ta sẽ là người nắm rõ tình hình của JR một cách xác đáng nhất" Một ông cổ đông tấm tắc khen ngợi.

"Nhưng có chắc là cậu ta hoàn toàn thật tâm ?"

"Ông yên tâm. Cách tôi làm việc, xin các vị đừng nghi ngờ, tôi là làm việc cho Tước thiếu tất nhiên sẽ không đẩy Thiên Tước vào nguy khốn, các vị cũng đừng ý kiến gì về thân phận hay hành động của tôi" Trình Hạo Nhiên liếc đôi mắt đờ đẫn về phía vị cổ đông vừa mới phát biểu xong, một lượt đảo mắt quanh đám người, nói bằng giọng khàn khàn âm lãnh.

"Vậy chuyện này cứ theo kế hoạch của chủ tịch Vương mà cùng nhau thực hiện, nhưng chủ tịch, cậu có thể bỏ qua cho Lâm tổng được không ? Ông ấy chỉ vì một phút mờ mắt..."

"Đừng nói nữa. Mọi người suy nghĩ thế nào tôi đều biết, các vị ở đây, chỉ mong các vị cùng nhau hợp tác, trước mắt là đập tan ý đồ xấu xa của JR, xa hơn nữa là đưa Thiên Tước đứng vững ở một tầm cao mới. Việc của Lâm tổng cho dù có ai cầu xin tôi vẫn quyết như vậy. Cuộc họp kết thúc !!" Anh nghiêm nghị lắc đầu từ chối lời đề nghị của Cố tổng.

Dáng người cao lớn đứng dậy lạnh lùng bước ra cửa cùng Mã Tuấn An và Trình Hạo Nhiên ở hai bên đi theo sau.

Để lại đám người trơ trọi trong căn phòng lớn, lần lượt cũng thu dọn mà rời đi.

"Đã có một Mã Tuấn An tài trí ưu tú hơn người bên cạnh, nay lại thêm một Trình Hạo Nhiên tâm cơ thần bí, Vương Dạ Tước có thể chiêu mộ những tài năng thuần phục mà làm việc cho cậu ta ắt cũng không phải tầm thường, thế lực nay lại càng ngày càng lớn mạnh. Vương Dạ Tước thật sự là một hố sâu nguy hiểm...”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Người Tình Mất Trí

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook