Người Tình Mất Trí

Chương 147: Dục vọng buổi sáng (2) (H)

Huy Vũ

04/10/2019

Thoải mái nằm trên người Vương Dạ Tước, Hạ Thiên Du cố tình cựa quậy để da thịt mát lạnh của mình chạm vào những chỗ nhạy cảm nóng rực trên cơ thể anh, kích thích "vật đàn ông" càng lúc càng trương lên to cứng chọc vào cửa bí mật.

Hai hạ thân chạm vào nhau gây cảm giác ngứa ngáy râm ran, để nhất thời giải tỏa, Hạ Thiên Du rụt rè nhích mông qua lại, miết đỉnh đầu mềm mềm của "cậu nhỏ" chạm mạnh vào nơi đó của cô hơn. Khoái cảm sung sướng như dòng điện lan ra khắp người cô tê dại. Cô đỏ mặt ngượng ngùng nhìn anh, cái nhìn ngây ngất như chất chứa một khát khao.

Bộ dáng của cô hiện tại trong mắt Vương Dạ Tước không hề phản ánh sự thô tục, ngược lại anh rất thích ngắm nhìn cô "sống thật" với ham muốn dục vọng đối với anh. Dáng vẻ này rất chân thật, rất vụng về, nhưng cũng rất đáng yêu và quyến rũ.

Hạ Thiên Du ép bầu ngực trắng nõn lên vòm ngực săn chắc, hai quả ngực căng tròn choán nửa tầm mắt anh, cô nở nụ cười mê hoặc: "Tước, em muốn"

Hạ thân anh động đậy thúc mạnh vào nơi nhạy cảm trước cửa bí mật, cô cong người rên lên một hơi yêu kiều. Vương Dạ Tước thoáng ngất ngây trước vẻ đẹp gợi tình, anh bóp lấy mông cô xoa nắn: "Cầu xin tôi đi"

Hạ Thiên Du cúi đầu áp xuống hôn lên môi anh, chủ động đưa lưỡi vào trong miệng anh tinh nghịch đảo quanh. Vương Dạ Tước cũng nhắm mắt, cuồng nhiệt đáp lại.

Quyến luyến rời khỏi môi anh, cô thở hổn hển tìm dưỡng khí, dòng nước bọt chảy ở khóe miệng lại vô cùng gợi tình. Đôi môi đỏ mọng hướng anh thốt ra thanh âm dụ dỗ: "Yêu em đi"

Quả nhiên anh hùng khó qua ải mỹ nhân, Vương Dạ Tước vô thức nở nụ cười cưng chiều. Anh lật người cô nằm lại dưới thân mình, ngay lập tức đưa vật đó "tiến" thẳng vào trong, chạm đến nơi sâu nhất của cô.

"Ân..."

"Nếu em đã muốn, tôi sẽ để em khắc cốt ghi tâm cơ thể của tôi"



Hạ Thiên Du cũng không hiểu vì sao cô lại bạo dạn đến vậy, cô thật sự yêu thích cảm giác da thịt trần truồng ôm lấy nhau, thân nhiệt ấm nóng, mồ hôi dịch nhầy hòa quyện, đường cong quyến rũ, cơ thể săn chắc nóng hừng hực, liên tục cọ xát đưa đẩy vào những nơi nhạy cảm rất dễ khơi nguồn dục vọng bừng tỉnh.

Đầu óc cô lúc này rất mơ hồ, cổ họng không ngừng phát ra âm thanh rên rỉ hòa vào tiết tấu của anh như tạo nên một bản nhạc hoan ái của xác thịt vào buổi sáng.

"Ưm... Tước..."

Thân dưới liên tục đón nhận từng đợt "ra, vào" mãnh liệt như sóng vỗ của anh. Toàn thân cô mềm nhũn, khoái cảm dâng trào miên man bao trùm toàn bộ tâm trí cô. Cô ngất ngây, mơ màng nhìn anh, đoạn nhăn mặt nhíu mày.

Vương Dạ Tước nhận thấy, ngập ngừng làm chậm lại, anh nghĩ vì đêm qua làm nhiều lần nên cô còn đau, liền hỏi: "Đêm qua vẫn còn đau sao? Tôi có thể dừng nếu..."

"Không có. Đêm qua..." Đang nói bỗng nhiên bị cô bịt miệng lại, Vương Dạ Tước nhướng mày hứng thú, anh nắm lấy cổ tay cô gỡ ra, cúi xuống nghiêng đầu thè lưỡi liếm quanh vành tai mẫn cảm, giọng anh thều thào: "Đêm qua thế nào?"

Hạ Thiên Du chột dạ, quýnh quáng xua tay lắc đầu, mặt nóng như lửa đốt, lí nhí đáp: "Không có gì"

"Nói thật"

Cô bĩu môi, tì tay lên ngực anh, tinh nghịch véo vào má anh làm anh nhăn mặt. Cô ngượng ngùng gật đầu, hai má ửng hồng nhoẻn miệng cười: "Rất hạnh phúc"

"Đáng yêu thật" Viền môi Vương Dạ Tước vẽ ra nửa nụ cười, bâng quơ thốt ra một câu.



"Chúng ta tạm dừng ở đây, tôi đưa em đi tắm"

Hạ Thiên Du ngoan ngoãn gật đầu. Từ từ rút "vật nam tính" ra khỏi nơi bí ẩn, nét mặt Vương Dạ Tước đanh lại mấy phần luyến tiếc. Thấy cô vươn tay mò mẫm tìm đồ che thân, anh ngồi dậy, vòng tay ôm lấy cô che lại: "Trước đây và đêm qua đều đã nhìn thấy hết rồi. Còn tìm cái gì che nữa?"

"Nhưng mà... em không nhìn thấy, cảm giác khỏa thân thế này rất bất an"

Anh siết chặt vòng tay, thơm nhẹ lên tóc cô, trong mắt tràn ngập sự cưng chiều: "Đối với tôi, em không mặc gì mới là đẹp nhất. Và đương nhiên chỉ có thể khỏa thân trước mặt tôi mới an toàn"

Cẩn thận bế cô đi vào nhà tắm. Kết quả là hai người lại ân ái ở trong nước thêm một lần nữa.

.........

Sau khi tắm rửa xong xuôi, Vương Dạ Tước quấn khăn che lại hạ thân, rồi lấy một cái khăn khác lớn hơn trùm hết lên người cô. Anh ôm cô ra ngoài, nhẹ nhàng đặt cô ngồi xuống giường, sau đó ngồi xuống bên cạnh, chu đáo lau khô nước trên người cô.

Anh nhặt áo choàng tắm rơi trên đất vắt lên vai, đoạn đi đến tủ lấy quần áo. Thân hình cao lớn của anh phơi trần ra giữa ánh nắng mặt trời rọi vào từ cửa sổ, nhưng chẳng hề tạo cảm giác thô tục, ngược lại còn tôn lên vóc dáng săn chắc mạnh mẽ, một thân hình cực kỳ tương xứng với dung mạo của anh.

"Anh đang làm gì đấy?" Hạ Thiên Du không nghe thấy tiếng động, lên tiếng hỏi.

"Đang chọn váy cho em" Anh lấy ra một bộ váy kín cổ mang đến cho cô, thuận miệng trêu chọc, "Tôi lấy cho em một bộ váy quyến rũ giống tối qua nhé"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Người Tình Mất Trí

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook