Chương 161: Sự trở lại của Rank (3)
Huy Vũ
05/10/2019
Một tiếng bíp vang lên, màn hình dữ liệu nhanh
chóng chạy một làn mã hóa, sau đó hiện lên một loạt thông tin về Thiên
Hành bang và một người đàn ông lạ mặt với mái tóc dài màu xám.
"Đây là tư liệu tôi đã thiết lập, anh hãy xem qua để nắm rõ hơn"
"Tôi nhớ rồi, lúc đó tên Jack tóc đỏ này đã đi theo cậu, sau đó thì thế nào?" Mã Tuấn An chống một tay lên mặt bàn, nhìn Rank.
"Tôi thả hắn đi rồi" Rank nhún vai trả lời như không.
"Cái gì? Hắn ta là nhân chứng rất quan trọng cho vụ khởi tố Thiên Hàng bang với liên minh, cậu như vậy mà để hắn đi? Cậu có biết cân nhắc nặng nhẹ không?"
"Đừng kích động, nghe tôi nói hết đã"
Vương Dạ Tước đưa tay ngăn cơn bốc đồng của Mã Tuấn An: "Nói tiếp đi"
"Sau lần chạm trán khốc liệt trên đỉnh núi Bạch Liên, tôi đã mang Vô Kiến Phong về tổ chức. Theo lời khai của anh ta, tôi đã tra ra được người hợp tác với Vô Kiến Vũ là một người ngoại quốc tên Jason, chính người đó đã giao dịch với Vô Kiến Vũ, mượn thế lực xã hội đen của hắn trừ khử anh"
Vương Dạ Tước trợn mắt kinh ngạc, anh nhìn Rank rồi lại nhìn đến chân dung của Jason trên màn hình, xuống nghiêm trọng.
"Nhưng điều mà tên Jason đó không thể ngờ đến, anh như vậy mà lại là lão đại tung hoành một cõi"
"Vì cậu là lão đại hắc đạo nên thân thủ đương nhiên không tệ nhưng cuối cùng Vô Kiến Vũ lại bắt Hạ tiểu thư làm con tin ép cậu lao xuống vực" Mã Tuấn An quên mất chuyện nên che giấu đã không cần che giấu mà thản nhiên nói ra hết.
"Cái gì? Thiên Du cũng có liên quan đến chuyện này sao?" Mặt Vương Dạ Tước biến sắc, hơi hoang mang, "Tại sao trước đây tôi không hề nghe ai nói gì cả?"
Đôi mày chau lại tức giận, anh nhìn chăm chăm vào Mã Tuấn An, hàn khí bao trùm cả cơ thể khiến Mã Tuấn An và Rank đều phải kiêng dè.
"Chân của cô ấy bị gãy cũng là vì liên quan đến chuyện này?"
Mã Tuấn An nhìn Rank, cậu cũng bất đắc dĩ gật đầu. Anh nói: "Chân của cô ấy là do Vô Kiến Vũ bắn. Chân cậu bị trúng đạn cũng là cô ấy bảo vệ cậu. Lúc được đưa vào cấp cứu, bệnh viện đã không còn đủ máu để tiến hành, chính cô ấy là người đã hiến 300 cc máu của mình cho cậu"
Khí tức bao trùm một màu u ám, đôi con ngươi tối lại lãnh khốc, Vương Dạ Tước nhìn không rời mắt chân dung của Vô Kiến Vũ, ánh mắt sắc lạnh như muốn giết người.
Đoạn cầm khung ảnh để hình cô chụp cùng anh đã được đặt từ trước, có vẻ là trước khi xảy ra những biến cố đau lòng.
Anh sờ vào gương mặt mỉm cười vô tư của cô gái nhỏ, trái tim không biết vì sao chỉ thấy nhói đau: "Thiên Du... rốt cuộc em đã vì tôi mà làm bao nhiêu chuyện rồi?"
"Đây là tư liệu tôi đã thiết lập, anh hãy xem qua để nắm rõ hơn"
"Tôi nhớ rồi, lúc đó tên Jack tóc đỏ này đã đi theo cậu, sau đó thì thế nào?" Mã Tuấn An chống một tay lên mặt bàn, nhìn Rank.
"Tôi thả hắn đi rồi" Rank nhún vai trả lời như không.
"Cái gì? Hắn ta là nhân chứng rất quan trọng cho vụ khởi tố Thiên Hàng bang với liên minh, cậu như vậy mà để hắn đi? Cậu có biết cân nhắc nặng nhẹ không?"
"Đừng kích động, nghe tôi nói hết đã"
Vương Dạ Tước đưa tay ngăn cơn bốc đồng của Mã Tuấn An: "Nói tiếp đi"
"Sau lần chạm trán khốc liệt trên đỉnh núi Bạch Liên, tôi đã mang Vô Kiến Phong về tổ chức. Theo lời khai của anh ta, tôi đã tra ra được người hợp tác với Vô Kiến Vũ là một người ngoại quốc tên Jason, chính người đó đã giao dịch với Vô Kiến Vũ, mượn thế lực xã hội đen của hắn trừ khử anh"
Vương Dạ Tước trợn mắt kinh ngạc, anh nhìn Rank rồi lại nhìn đến chân dung của Jason trên màn hình, xuống nghiêm trọng.
"Nhưng điều mà tên Jason đó không thể ngờ đến, anh như vậy mà lại là lão đại tung hoành một cõi"
"Vì cậu là lão đại hắc đạo nên thân thủ đương nhiên không tệ nhưng cuối cùng Vô Kiến Vũ lại bắt Hạ tiểu thư làm con tin ép cậu lao xuống vực" Mã Tuấn An quên mất chuyện nên che giấu đã không cần che giấu mà thản nhiên nói ra hết.
"Cái gì? Thiên Du cũng có liên quan đến chuyện này sao?" Mặt Vương Dạ Tước biến sắc, hơi hoang mang, "Tại sao trước đây tôi không hề nghe ai nói gì cả?"
Đôi mày chau lại tức giận, anh nhìn chăm chăm vào Mã Tuấn An, hàn khí bao trùm cả cơ thể khiến Mã Tuấn An và Rank đều phải kiêng dè.
"Chân của cô ấy bị gãy cũng là vì liên quan đến chuyện này?"
Mã Tuấn An nhìn Rank, cậu cũng bất đắc dĩ gật đầu. Anh nói: "Chân của cô ấy là do Vô Kiến Vũ bắn. Chân cậu bị trúng đạn cũng là cô ấy bảo vệ cậu. Lúc được đưa vào cấp cứu, bệnh viện đã không còn đủ máu để tiến hành, chính cô ấy là người đã hiến 300 cc máu của mình cho cậu"
Khí tức bao trùm một màu u ám, đôi con ngươi tối lại lãnh khốc, Vương Dạ Tước nhìn không rời mắt chân dung của Vô Kiến Vũ, ánh mắt sắc lạnh như muốn giết người.
Đoạn cầm khung ảnh để hình cô chụp cùng anh đã được đặt từ trước, có vẻ là trước khi xảy ra những biến cố đau lòng.
Anh sờ vào gương mặt mỉm cười vô tư của cô gái nhỏ, trái tim không biết vì sao chỉ thấy nhói đau: "Thiên Du... rốt cuộc em đã vì tôi mà làm bao nhiêu chuyện rồi?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.