Chương 62: Trở lại dự lễ đính hôn (1)
Huy Vũ
22/08/2019
Buổi tối hôm nay tại nhà hàng Pháp nổi tiếng
Cullens sẽ diễn ra lễ đính hôn của Dạ Tước và Thiên Du. Một buổi lễ
không kém phần long trọng và đáng mong đợi trong lòng mọi người.
Một người là tổng tài quyền lực của tập đoàn Thiên Tước nổi danh Á châu, nhan sắc lại hoàn hảo tuấn lãnh, đích thực là thiên tài hiếm có trong giới thương trường toàn cầu. Một người là hoa khôi tài sắc vẹn toàn của Đại học Hàn Lâm danh tiếng quốc gia. Có thể nói đôi tình nhân của chúng ta xứng đôi với nhau về tướng mạo đi, nhưng anh chính là người nổi tiếng và ưu tú như vậy, cô lại chưa từng công khai nhân diện lần nào, gia thế lại quá đỗi bình thường, liệu có thể thỏa lòng mà không gây dị nghị ?
Những vị khách được mời đến dự lễ đính hôn của tổng tài hầu như nếu không là đổng sự trưởng của các tập đoàn lớn giao hữu tốt với Thiên Tước thì cũng là các đối tác nước ngoài nắm trong tay tiềm lực kinh tế ngoại thương quan trọng. Tóm lại đều là những người nổi tiếng mặt to mũi lớn, kéo theo buổi lễ cũng tạo thành một áp lực khá lớn cho nữ nhân vật chính đang ở trong phòng trang điểm kia.
Đối với họ khi đến dự buổi lễ này thì vị tiểu thư sắp kết hôn với anh là bí ẩn số một mà họ hứng thú được diện kiến nhất. Buổi tiệc tự nhiên trở nên sôi nổi nhộn nhịp ngay từ những phút chưa bắt đầu cũng đều vì sự tò mò đối với cô gái mà ra.
————
Ngoài đại sảnh khách mời tụ họp dùng điểm tâm uống rượu thoải mái. Người nhà Vương gia chỉ có phu nhân Thẩm Lạc Nhiên, anh trai Tĩnh Dư và chị Thiên Tinh đến tham dự lễ đính hôn của Dạ Tước, lão gia Vương vì mấy phần không đồng ý hôn lễ này nên đã không đến chúc phúc con trai nhưng ông cũng để lại lời chúc trong thư đã được chuyển đến cho Dạ Tước từ mẹ của anh.
Trong phòng trang điểm hiện giờ chỉ có Thiên Du và cô gái nhận trọng trách dâu phụ không ai khác ngoài người bạn thân đáng yêu Văn Hiểu Tuyên.
Thiên Du ngồi lặng thinh trước bàn trang điểm mắc Hiểu Tuyên tùy ý trang điểm cho mình, đến đoạn Hiểu Tuyên chải tóc thì trong cô như sinh ra một suy nghĩ. Hai tay miết nhẹ vào nhau, giọng ngập ngừng gọi cô bạn : “Hiểu Hiểu, tớ vẫn thấy lo....”
"Làm sao đấy ?" Hiểu Tuyên nghe giọng cô thay đổi thì cảm giác là lạ, cúi đầu dịu giọng quan tâm hỏi.
Hình ảnh một cô gái xinh đẹp với vẻ mặt lo lắng bồn chồn phản chiếu từ tấm gương ngay lập tực lọt vào mắt Hiểu Tuyên, điều đó làm cô càng muốn quan tâm Thiên Du nhiều hơn.
"Hôm nay khách mời toàn là những doanh nghiệp lớn, tớ cư nhiên xuất hiện như vậy đính hôn với Dạ Tước liệu có làm mọi người phản cảm không, nếu biết thân thế của tớ bình thường như vậy, căn bản không môn đăng hậu đối với anh ấy, có lẽ lại còn ồn ào hơn nữa...?"
"Haizz ngốc ạ, nãy giờ thất thần là vì lo điều này sao ? Nhìn vào cô gái trong gương xem, cô ấy xinh đẹp như vậy có chỗ nào không xứng với tổng tài chứ ?”
Hiểu Tuyên cốc nhẹ đầu cô, đặt tay lên vai cô khi vừa lúc mái tóc đã được tạo kiểu xinh đẹp. Hiểu Tuyên thiết kế một vén tóc nhỏ bên vành tai cho cô bằng cách tết nhỏ lại rồi vòng qua trán đính vào phía vành tai bên kia tạo một vẻ đẹp kiêu sa, quý phái. Phần tóc sau của cô được uốn xoăn hơi gợn sóng bồng bềnh, xõa tự nhiên ôm trọn đường eo quyến rũ. Khuôn mặt khả ái được trang điểm nhẹ nhàng nhấn nhá đôi má ửng hồng nay lại càng thêm phần sắc sảo khi tô điểm lên đôi môi một màu son đỏ.
Hiểu Tuyên cong lên nụ cười hài lòng, cô lấy trong túi xách ra một chiếc bông tai có ánh kim chiếu lấp lánh hình lông vũ đeo lên tai cho cô. Từ trên xuống dưới người nhìn vào sẽ ấn tượng nhất chính là một khuôn mặt vô cùng xinh đẹp với bông tai lông vũ hoàng kim, chỉ đeo duy nhất một bên tai. Phối với cái váy cúp ngực màu tím ánh sao xếp tầng sau đuôi thật sự là quá sức lộng lẫy kiêu sa.
“Bông tai này là sản phẩm độc tôn của công ty thiết kế trang sức NBK, Dạ Tước trước khi đến đây đã đưa cho tớ, vị trí của cậu cũng như chiếc bông tai này vậy. Là độc nhất vô nhị !”
“.....”
Cô đứng dậy tự ngắm mình trong gương lớn mà kinh ngạc. Người con gái xinh đẹp trước mặt lại chính là cô !!!
"Đây thật sự là tớ sao ... tựa như một người khác..."
"Cậu vốn đã xinh đẹp, thêm phần trang điểm của tớ cậu giống như một đóa tường vy e ấp nở rộ. Cậu không cần lo lắng, bây giờ điều cậu nên làm là tự tin nắm tay người đàn ông mà cậu đã chọn cùng nhau bước lên khán đài trước sự chúc phúc của mọi người, chắc chắn anh ấy sẽ bảo vệ cậu cho dù có bất cứ chuyện gì. Tớ tin là như vậy. Tối nay nơi này là của cậu, cứ tự tin làm một công chúa đứng bên cạnh hoàng tử được người người ngưỡng mộ nhé.." Hiểu Tuyên phía sau quàng tay ôm chầm lấy Thiên Du, cô tựa đầu trên vai trần trắng mịn của cô bạn thủ thỉ dịu dàng.
"Hiểu Hiểu... cảm ơn cậu đã luôn ở bên cạnh tớ, hôm nay tớ đính hôn nhưng không có ai bên cạnh cả, nếu còn không có cậu e rằng tớ gả đi sẽ rất cô đơn a..”
"Em chẳng phải vẫn còn có anh sao, Tiểu Thiên ?”
Từ ngoài cửa truyền đến một giọng nói vô cùng ấm áp quen thuộc. Cả cô và Hiểu Tuyên đều sững người, từ từ quay đầu lại nhìn theo hướng phát ra thanh âm ấy thì lọt vào mắt hai cô gái là hình ảnh chàng trai với mái tóc nâu tuấn lãng cùng con ngươi màu cà phê ấm nóng. Anh ấy vận một bộ vest đen, mắt kính thường đeo đã được tháo ra, khuôn mặt tuấn tú ngay lúc này được chiêm ngưỡng rõ nhất. Từng đường nét đẹp thật sự không kém gì Dạ Tước nhưng đây rõ là một nam thần ấm áp, khác hẳn với sự băng lãnh của người chồng cô sắp cưới. Bộ dáng hảo soái lãng tử này thật sự đã thay đổi ??
“Hiên ca ca...” Cô vui mừng cười rạng rỡ, đôi mắt long lanh như sắp vỡ oà cảm xúc.
Dật Hiên nở một nụ cười dịu dàng, anh bước đến gần Thiên Du để tay chạm nhẹ vào đỉnh đầu, ánh mắt ôn nhu nhìn cô : “Em vẫn không thay đổi, anh xin lỗi vì để em phải lo lắng, Hiên ca ca quay lại rồi”
“Em biết nhất định anh sẽ quay lại, anh không nỡ bỏ đứa em gái này kết hôn với người bạn thân nhất của anh mà không quan tâm”
“Em thật hiểu rõ anh... đúng là anh đã hứa, không muốn làm em thất vọng. Hôm nay có anh và Hiểu Tuyên ở cùng em, công chúa sẽ không cảm thấy uỷ khuất khi rơi vào tay ác ma rồi nhỉ ?” Nói rồi quay sang Hiểu Tuyên đang đứng im lặng bên cạnh “Em xem tôi nói có phải không Hiểu Tuyên.. ?”
“À vâng... phải ạ” Nghe Dật Hiên nói chuyện với mình cô gái giật mình, bỗng chốc mặt đỏ lên ngượng ngùng.
Thiên Du tinh mắt để ý trạng thái của cô bạn thì cười tủm tỉm, liền ranh ma huých tay Dật Hiên : “Sau khi em kết hôn, sẽ đến lượt anh nhé Hiên ca ca... muốn em làm bà mai mối không ?”
Dật Hiên lúc đầu nghe thì ngạc nhiên nhìn cô nhưng sau đó lại cười, xoa nhẹ đầu cô : “Thiên Thiên thật nghịch ngợm, tâm ý của anh không thể thay đổi nhanh như vậy đâu. Vẫn là nên lo cho em trước đấy”
“Hiên ca ca ...”
“Anh nghe đây ?”
“Tóc em !!!!!”
“A quên mất, xin lỗi Thiên Thiên nhé, không sao vẫn đẹp xuỳ xuỳ”
Hành động xoa đầu của anh vô tình làm mái tóc được chau chuốt bởi nhà tạo mẫu Hiểu Tuyên hơi bị rối lên. Cô nàng có trái tin mỏng manh ngồi thụp trốn trong bàn thút thít như sắp khóc làm Dật Hiên đổ cả mồ hôi trán khó đỡ.
Thiên Du nổi cáu khi Dật Hiên cứ động vào tóc mình trêu chọc mà lại lấy mục đích là sửa lại tóc. Cô gào lên như mèo múa vuốt. Dật Hiên không nhịn được vui vẻ, khoái chí cười phá lên.
“Thiên Thiên..” Anh dừng lại, trìu mến nở nụ cười với cô gọi tên thân ái.
“Vâng ?”
“Hôm nay em đẹp lắm ... nhưng thật tiếc là đẹp trong tay tên ma vương kia”
“Cậu nói ai là ma vương ? Dám vào phòng cô dâu của tớ trước cả chú rể nữa đấy”
Một người là tổng tài quyền lực của tập đoàn Thiên Tước nổi danh Á châu, nhan sắc lại hoàn hảo tuấn lãnh, đích thực là thiên tài hiếm có trong giới thương trường toàn cầu. Một người là hoa khôi tài sắc vẹn toàn của Đại học Hàn Lâm danh tiếng quốc gia. Có thể nói đôi tình nhân của chúng ta xứng đôi với nhau về tướng mạo đi, nhưng anh chính là người nổi tiếng và ưu tú như vậy, cô lại chưa từng công khai nhân diện lần nào, gia thế lại quá đỗi bình thường, liệu có thể thỏa lòng mà không gây dị nghị ?
Những vị khách được mời đến dự lễ đính hôn của tổng tài hầu như nếu không là đổng sự trưởng của các tập đoàn lớn giao hữu tốt với Thiên Tước thì cũng là các đối tác nước ngoài nắm trong tay tiềm lực kinh tế ngoại thương quan trọng. Tóm lại đều là những người nổi tiếng mặt to mũi lớn, kéo theo buổi lễ cũng tạo thành một áp lực khá lớn cho nữ nhân vật chính đang ở trong phòng trang điểm kia.
Đối với họ khi đến dự buổi lễ này thì vị tiểu thư sắp kết hôn với anh là bí ẩn số một mà họ hứng thú được diện kiến nhất. Buổi tiệc tự nhiên trở nên sôi nổi nhộn nhịp ngay từ những phút chưa bắt đầu cũng đều vì sự tò mò đối với cô gái mà ra.
————
Ngoài đại sảnh khách mời tụ họp dùng điểm tâm uống rượu thoải mái. Người nhà Vương gia chỉ có phu nhân Thẩm Lạc Nhiên, anh trai Tĩnh Dư và chị Thiên Tinh đến tham dự lễ đính hôn của Dạ Tước, lão gia Vương vì mấy phần không đồng ý hôn lễ này nên đã không đến chúc phúc con trai nhưng ông cũng để lại lời chúc trong thư đã được chuyển đến cho Dạ Tước từ mẹ của anh.
Trong phòng trang điểm hiện giờ chỉ có Thiên Du và cô gái nhận trọng trách dâu phụ không ai khác ngoài người bạn thân đáng yêu Văn Hiểu Tuyên.
Thiên Du ngồi lặng thinh trước bàn trang điểm mắc Hiểu Tuyên tùy ý trang điểm cho mình, đến đoạn Hiểu Tuyên chải tóc thì trong cô như sinh ra một suy nghĩ. Hai tay miết nhẹ vào nhau, giọng ngập ngừng gọi cô bạn : “Hiểu Hiểu, tớ vẫn thấy lo....”
"Làm sao đấy ?" Hiểu Tuyên nghe giọng cô thay đổi thì cảm giác là lạ, cúi đầu dịu giọng quan tâm hỏi.
Hình ảnh một cô gái xinh đẹp với vẻ mặt lo lắng bồn chồn phản chiếu từ tấm gương ngay lập tực lọt vào mắt Hiểu Tuyên, điều đó làm cô càng muốn quan tâm Thiên Du nhiều hơn.
"Hôm nay khách mời toàn là những doanh nghiệp lớn, tớ cư nhiên xuất hiện như vậy đính hôn với Dạ Tước liệu có làm mọi người phản cảm không, nếu biết thân thế của tớ bình thường như vậy, căn bản không môn đăng hậu đối với anh ấy, có lẽ lại còn ồn ào hơn nữa...?"
"Haizz ngốc ạ, nãy giờ thất thần là vì lo điều này sao ? Nhìn vào cô gái trong gương xem, cô ấy xinh đẹp như vậy có chỗ nào không xứng với tổng tài chứ ?”
Hiểu Tuyên cốc nhẹ đầu cô, đặt tay lên vai cô khi vừa lúc mái tóc đã được tạo kiểu xinh đẹp. Hiểu Tuyên thiết kế một vén tóc nhỏ bên vành tai cho cô bằng cách tết nhỏ lại rồi vòng qua trán đính vào phía vành tai bên kia tạo một vẻ đẹp kiêu sa, quý phái. Phần tóc sau của cô được uốn xoăn hơi gợn sóng bồng bềnh, xõa tự nhiên ôm trọn đường eo quyến rũ. Khuôn mặt khả ái được trang điểm nhẹ nhàng nhấn nhá đôi má ửng hồng nay lại càng thêm phần sắc sảo khi tô điểm lên đôi môi một màu son đỏ.
Hiểu Tuyên cong lên nụ cười hài lòng, cô lấy trong túi xách ra một chiếc bông tai có ánh kim chiếu lấp lánh hình lông vũ đeo lên tai cho cô. Từ trên xuống dưới người nhìn vào sẽ ấn tượng nhất chính là một khuôn mặt vô cùng xinh đẹp với bông tai lông vũ hoàng kim, chỉ đeo duy nhất một bên tai. Phối với cái váy cúp ngực màu tím ánh sao xếp tầng sau đuôi thật sự là quá sức lộng lẫy kiêu sa.
“Bông tai này là sản phẩm độc tôn của công ty thiết kế trang sức NBK, Dạ Tước trước khi đến đây đã đưa cho tớ, vị trí của cậu cũng như chiếc bông tai này vậy. Là độc nhất vô nhị !”
“.....”
Cô đứng dậy tự ngắm mình trong gương lớn mà kinh ngạc. Người con gái xinh đẹp trước mặt lại chính là cô !!!
"Đây thật sự là tớ sao ... tựa như một người khác..."
"Cậu vốn đã xinh đẹp, thêm phần trang điểm của tớ cậu giống như một đóa tường vy e ấp nở rộ. Cậu không cần lo lắng, bây giờ điều cậu nên làm là tự tin nắm tay người đàn ông mà cậu đã chọn cùng nhau bước lên khán đài trước sự chúc phúc của mọi người, chắc chắn anh ấy sẽ bảo vệ cậu cho dù có bất cứ chuyện gì. Tớ tin là như vậy. Tối nay nơi này là của cậu, cứ tự tin làm một công chúa đứng bên cạnh hoàng tử được người người ngưỡng mộ nhé.." Hiểu Tuyên phía sau quàng tay ôm chầm lấy Thiên Du, cô tựa đầu trên vai trần trắng mịn của cô bạn thủ thỉ dịu dàng.
"Hiểu Hiểu... cảm ơn cậu đã luôn ở bên cạnh tớ, hôm nay tớ đính hôn nhưng không có ai bên cạnh cả, nếu còn không có cậu e rằng tớ gả đi sẽ rất cô đơn a..”
"Em chẳng phải vẫn còn có anh sao, Tiểu Thiên ?”
Từ ngoài cửa truyền đến một giọng nói vô cùng ấm áp quen thuộc. Cả cô và Hiểu Tuyên đều sững người, từ từ quay đầu lại nhìn theo hướng phát ra thanh âm ấy thì lọt vào mắt hai cô gái là hình ảnh chàng trai với mái tóc nâu tuấn lãng cùng con ngươi màu cà phê ấm nóng. Anh ấy vận một bộ vest đen, mắt kính thường đeo đã được tháo ra, khuôn mặt tuấn tú ngay lúc này được chiêm ngưỡng rõ nhất. Từng đường nét đẹp thật sự không kém gì Dạ Tước nhưng đây rõ là một nam thần ấm áp, khác hẳn với sự băng lãnh của người chồng cô sắp cưới. Bộ dáng hảo soái lãng tử này thật sự đã thay đổi ??
“Hiên ca ca...” Cô vui mừng cười rạng rỡ, đôi mắt long lanh như sắp vỡ oà cảm xúc.
Dật Hiên nở một nụ cười dịu dàng, anh bước đến gần Thiên Du để tay chạm nhẹ vào đỉnh đầu, ánh mắt ôn nhu nhìn cô : “Em vẫn không thay đổi, anh xin lỗi vì để em phải lo lắng, Hiên ca ca quay lại rồi”
“Em biết nhất định anh sẽ quay lại, anh không nỡ bỏ đứa em gái này kết hôn với người bạn thân nhất của anh mà không quan tâm”
“Em thật hiểu rõ anh... đúng là anh đã hứa, không muốn làm em thất vọng. Hôm nay có anh và Hiểu Tuyên ở cùng em, công chúa sẽ không cảm thấy uỷ khuất khi rơi vào tay ác ma rồi nhỉ ?” Nói rồi quay sang Hiểu Tuyên đang đứng im lặng bên cạnh “Em xem tôi nói có phải không Hiểu Tuyên.. ?”
“À vâng... phải ạ” Nghe Dật Hiên nói chuyện với mình cô gái giật mình, bỗng chốc mặt đỏ lên ngượng ngùng.
Thiên Du tinh mắt để ý trạng thái của cô bạn thì cười tủm tỉm, liền ranh ma huých tay Dật Hiên : “Sau khi em kết hôn, sẽ đến lượt anh nhé Hiên ca ca... muốn em làm bà mai mối không ?”
Dật Hiên lúc đầu nghe thì ngạc nhiên nhìn cô nhưng sau đó lại cười, xoa nhẹ đầu cô : “Thiên Thiên thật nghịch ngợm, tâm ý của anh không thể thay đổi nhanh như vậy đâu. Vẫn là nên lo cho em trước đấy”
“Hiên ca ca ...”
“Anh nghe đây ?”
“Tóc em !!!!!”
“A quên mất, xin lỗi Thiên Thiên nhé, không sao vẫn đẹp xuỳ xuỳ”
Hành động xoa đầu của anh vô tình làm mái tóc được chau chuốt bởi nhà tạo mẫu Hiểu Tuyên hơi bị rối lên. Cô nàng có trái tin mỏng manh ngồi thụp trốn trong bàn thút thít như sắp khóc làm Dật Hiên đổ cả mồ hôi trán khó đỡ.
Thiên Du nổi cáu khi Dật Hiên cứ động vào tóc mình trêu chọc mà lại lấy mục đích là sửa lại tóc. Cô gào lên như mèo múa vuốt. Dật Hiên không nhịn được vui vẻ, khoái chí cười phá lên.
“Thiên Thiên..” Anh dừng lại, trìu mến nở nụ cười với cô gọi tên thân ái.
“Vâng ?”
“Hôm nay em đẹp lắm ... nhưng thật tiếc là đẹp trong tay tên ma vương kia”
“Cậu nói ai là ma vương ? Dám vào phòng cô dâu của tớ trước cả chú rể nữa đấy”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.