Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc
Chương 990: Chu kỳ sinh mệnh
Hàn Trinh Trinh
13/10/2016
Editor: Thùy Trang Nguyễn
Một chiếc xe con màu đen lao đi, nhanh chóng hướng bệnh viện chạy tới, Đường Khả Hinh ngồi phía sau xe, nhìn phong cảnh bên ngoài cửa sổ, hai mắt cô lóe lên mạnh mẽ, dường như tinh thần cô vào lúc này đều ngưng lại.
Tiểu Vi cùng Tiểu Hà sững sờ, có chút nghi hoặc không hiểu nhìn về phía cô.
Cả đoàn xe con của Khương Vĩ cùng Đỗ Uy chạy theo phía sau, cầm máy bộ đàm, nhìn hệ thống vệ tinh đang phân tích hoàn cảnh xung quanh, ba chiếc máy bay trực thăng theo sát phía sau, đội đặc chủng tinh anh ngồi bên trong trực thăng, toàn bộ giơ lên súng trường, nhắm về hướng chiếc xe của Đường Khả Hinh, quan sát thấy chỉ cần một người hay chiếc xe khả nghi nào tiếp cận Đường Khả Hinh, sẽ lập tức nổ súng! !
Thi Ngữ ngồi trong chiếc xe phía sau, đồng thời báo cáo về hành trình của Đường Khả Hinh cho Trang Hạo Nhiên cùng Tưởng Thiên Lỗi.
Phòng làm việc của tổng giám đốc! !
Trang Hạo Nhiên mặc áo sơ mi màu đen, quần tây dài cùng màu, cổ áo hơi mở ra, ống tay áo xăn lên đến khuỷu tay, bàn tay hơi nâng lên, im lặng nghe Thi Ngữ báo cáo hành trình của Đường Khả Hinh, hai tròng mắt của anh lóe lên mạnh mẽ, sau khi do dự, liền nhíu mày nói: "Lúc này, cô ấy có chuyện gì mà muốn tới bệnh viện? Chẳng lẽ chú Đường có chuyện gì muốn dặn dò?"
Tưởng Thiên Lỗi một mình ngồi trên sô pha, sắc mặt nghiêm trọng nói: "Lần thi đấu này của Khả Hinh, kết quả có thể thắng cũng có thể bại! Trong lòng cô ấy hẳn là vô cùng áp lực, rất có khả năng muốn đi tìm cha mình nói chuyện về cuộc thi! ! Chỉ là tôi nghe nói, ủy viên Lưu biết được lần này Khả Hinh đúng hẹn tham gia thi đấu bình thường liền rất quan tâm, rốt cuộc cũng đi vào trong đó để điều tra rượu đỏ. Ủy viên Trương lại một lần nữa thay tôi thu hồi rượu đỏ, cũng không biết có chuyện gì xảy ra hay không!"
"... ..." Trang Hạo Nhiên trầm mặc một lúc lâu, cũng trầm trọng nói: "Hiện nay giá cổ phiếu của tập đoàn Hoàn cầu chúng ta vẫn đang đi xuống! ! Toàn bộ đều là vấn đề từ dư luận dẫn đến. Thậm chí còn một số người có liên quan, đem nội dung cuộc họp của chúng ta phát tán lên trên mạng, chứng minh khách sạn dưới nước của chúng ta có vấn đề, không có cách giải quyết! ! Nếu nghiêm trọng có thể nổ mạnh!
"Cái này còn không phải là kiệt tác của cậu ?" Tưởng Thiên Lỗi không khách khí chút nào nhìn về phía Trang Hạo Nhiên, tức giận nói.
Trang Hạo Nhiên cười cười nhìn về phía Tưởng Thiên Lỗi, nói; "Cái này làm sao lại là kiệt tác của tôi được? Đây là anh muốn sử dụng một trăm tỷ, hoàn toàn đánh đổ kiệt tác của tôi!"
"Đủ rồi!" Vẻ mặt Tưởng Thiên Lỗi trở nên căng thẳng, nhìn về một điểm phía trước, mới thong thả nói: "Không cần nghĩ chúng ta đều biết, tập đoàn Hoàn Cầu có nội gián cho nên tư liệu cùng tin tức mới bị truyền ra ngoài. Đây là điểm thứ nhất! ! Hôm nay tôi cùng chủ tịch Hàn nói chuyện, cảm thấy rằng mấy vị chủ tịch của khách sạn mới trỗi dậy, tựa như vô tình mà cố ý nhắm vào tập đoàn Á Châu ! Dường như có người cho họ lá gan lớn, nghĩ rằng sức mạnh nhỏ như vậy mà muốn lật đổ Hoàn cầu của chúng ta?"
Trang Hạo Nhiên cũng nhanh chóng nói: "Chính phủ e ngại nhất là sự độc quyền của công ty gia đình! Nhưng chúng ta có thể đánh hơi được mạnh mối, có người muốn lật đổ chúng ta!"
Hai mắt Tưởng Thiên Lỗi híp lại !
Ánh mắt Trang Hạo Nhiên lưu chuyển, đột nhiên nhìn bộ dáng kia của Tưởng Thiên Lỗi, có chút lấy lòng, cười rộ lên nói; "Thân ái ! Anh có biện pháp đúng hay không? Gần đây tôi vội vàng yêu đường và chuẩn bị đính hôn, thật sự không có nhiều thời gian!"
Anh nói xong, nắm nhẹ bàn tay trái, chiếc nhẫn đính hôn sáng lấp lánh.
Tưởng Thiên Lỗi nhíu chặt mi tâm, trầm mặc nhìn chiếc nhẫn đính hôn trên tay Trang Hạo Nhiên, lạnh lùng nói: "Không biết xấu hổ, tôi thấy người không biết xấu hổ như cậu, thật đúng là hiếm thấy! Ngày nào cũng giống như lấy dao găm đâm vào trái tim người khác, hình như đó là thế mạnh của cậu thì phải! Chỉ hận làm người xác thực không có kiếp sau, nếu như thật sự có, không biết cậu có thể gặp báo ứng hay không! ! Đã đến mức này rồi vẫn còn muốn chiếm tiện nghi của tôi ?"
Anh đương nhiên biết Trang Hạo Nhiên vì điều gì mà tính toán.
"Nói lời này!" Trang Hạo Nhiên lập tức nhịn không được mà cười rộ lên, nhìn về phía Tưởng Thiên Lỗi, hai mắt vẫn như cũ lóe ra tia lợi hại, nói: "Anh cho người ngoài hưởng lợi, không bằng cho tôi hưởng lợi? Tập đoàn Hoàn Á hay tập đoàn Á Châu, chúng ta đều là người một nhà!"
Tưởng Thiên Lỗi im lặng không lên tiếng.
"Tin tôi! ! Sau này sẽ trả lại cho anh!" Trang Hạo Nhiên cố ý nói như vậy! !
"Tôi mà tin sau này cậu trả lại cho tôi, chẳng khác nào tin cậu giao bà xã lại cho tôi! ! Có thể giao bà xã của cậu cho tôi không?" Tưởng Thiên Lỗi không khách khí cười hỏi anh.
"Đương nhiên là không! !" Trang Hạo Nhiên lập tức dựa vào sô pha , đôi chân vắt chéo, ưu nhã ngồi đó nói: "Hôm nay người anh em của tôi nhìn bà xã của tôi, tôi nhất định sẽ tính sổ cùng anh ta.!"
"... ... ..." Tưởng Thiên Lỗi lạnh lùng nhìn anh, hận đến nghiến răng nghiến lợi!
Trang Hạo Nhiên chuyển động hai tròng mắt, nhìn về phía Tưởng Thiên Lỗi, cười rộ lên nói: "Nhanh lên một chút! !"
Tưởng Thiên Lỗi hai tròng mắt lưu chuyển, suy xét cẩn thận, sau đó hơi nghiêng người nhấn điện thoại bàn, nói: "Đông Anh! Vào đây một chút!"
Một lúc sau.
Đông Anh lập tức gõ cửa, bước nhanh tới, nhìn về phía Tưởng Thiên Lỗi, hỏi: "Tổng giám đốc, anh có chuyện gì dặn dò?"
Tưởng Thiên Lỗi nhanh chóng xoay người, nhìn về phía Đông Anh nói: "Lập tức đem văn phòng trong bảy thành phố lớn của nước ta, toàn bộ buông tha! Còn có mười ba bất động sản của tập đoàn, tất cả cũng đều buông tha! Theo sát Lý gia, sau đó đầu tư vào các thành phố châu Âu! ! Đến lúc đó tự nhiên sẽ có người âm thầm tiếp ứng cho Hoàn Á! Thời điểm truyền tin ra, đặc biệt chú ý tới hành động của mấy vị chủ tịch khách sạn gần đây chống đối chúng ta, xem bọn họ đầu tư về phía nào, nếu bọn họ đầu tư vào mấy văn phòng kia, lập tức bẩy họ! !"
Đông Anh nghe xong tức khắc gật đầu.
Trang Hạo Nhiên nghe lại không nhịn được nhịn cười, cả người hơi nghiêng nhìn về phía Tưởng Thiên Lỗi, hưng phấn nói: "Gần đây Lý gia mua lại hơn phân nửa thị trường khí thiên nhiên ở nước Anh, thiếu chút nữa làm lũng đoạn thị trường khí thiên nhiên ở quốc gia này! Có muốn tôi giúp anh đem tiền giành lấy ít cổ phần. Đến lúc đó buôn bán có lời, chúng ta chia đều! !"
"Lấy tiền của tôi còn đòi chia đều? Có phải cậu quá thất đức hay không?" Tưởng Thiên Lỗi híp mắt nhìn con người này.
"Đơn giản tôi cũng chỉ vì muốn tốt cho anh thôi! ! Nếu không, số tiền này của anh để vậy cũng vô ích!" Trang Hạo Nhiên cười rộ lên nói: "Mấy cái khách sạn này, khẳng định một người mạnh mẽ, giỏi giang vang dội như tổng giám đốc Tưởng, rất nhanh sẽ tiêu diệt hết!"
Tưởng Thiên Lỗi chỉ liếc mắt nhìn anh một cái, lại nhanh chóng dặn dò Đông Anh: "Mau chóng truyền ra tin tức, nói Hoàn Á muốn học tập Lý gia, chuẩn bị bắt đầu chuyển hướng đến thị trường khí thiên nhiên, thời điểm bọn họ đem tiền chuyển hướng vào các thành phố châu Âu ..”
"Chúng tôi sẽ đưa bọn họ..." Hai mắt Trang Hạo Nhiên lóe lên tia lợi hại, khẽ nhếch môi cười, nói; "Một lưới bắt hết!"
Lúc này Tiêu Đồng nhanh chóng đi tới, nhìn Trang Hạo Nhiên nói: "Lão đại! ! Anh phái đi một nghìn gián điệp thương mại, tất cả đều đã chết, chúng ta rất nhanh sẽ có đáp án.!"
Trang Hạo Nhiên cùng Tưởng Thiên Lỗi nghe xong, đồng thời ngẩng đầu, nhìn về phía ánh sáng mặt trời mãnh liệt chiếu sáng bên ngoài cửa sổ, biết chiến tranh sắp bắt đầu! ! ***
P/s: ai mún đọc trước 100 chương giá rẻ ủng hộ đường sữa dịch giả thì hãy liên hệ gmail : [email protected]
Bệnh viện!
Đại sảnh bệnh viện, một khung cảnh ồn ào, Đường Khả Hinh nhanh chóng bước xuống xe, chỉ cho đôi song sinh đi theo, bước nhanh lên cầu thang tới phòng bệnh của cha, rẽ trái tại cuối đường, liền nhìn thấy hai cảnh sát đứng hai bên cửa phòng bệnh, trong nháy mắt hai mắt cô ngấn lệ, nặng nề thở dốc, bước nhanh về phía trước.
Hai người cảnh sát nhìn thấy Đường Khả Hinh, một tiếng trước Tịnh Kỳ đã đến thông báo một tiếng, liền hướng cô khẽ gật đầu, cả người hơi lùi lại.
Đường Khả Hinh bước nhanh tới trước phòng bệnh, nhìn cánh cửa phòng bệnh màu trắng kia, hai mắt cô mãnh liệt lóe lên, rốt cuộc vươn tay đẩy cửa ra, cất bước đi vào.
Bên trong phòng bệnh, máy tạo độ ẩm liên tục phun ra hơi nước, toàn bộ không gian sạch sẽ, giường bệnh đặt giữa phòng, trên cửa sổ treo một chiếc rèm mỏng, trên chiếc bàn cạnh giường đặt một bình hoa bách hợp, nở rộ rực rỡ, tỏa ra hương thơm nhẹ nhàng.... Gương mặt Đường Chí Long tiều tụy nằm trên giường bệnh, hai mắt nhắm chặt, giống như đang ngủ say, lồng ngực phập phồng lên xuống, bàn tay đặt hai bên hơi run run, dường như giấc ngủ không được an ổn.
Đường Khả Hinh đứng cạnh cửa nhìn về phía cha mình như vậy, mặc dù ông không thể ra khỏi tù, thế nhưng ít nhất trong phòng bệnh này, ông có thể thoải mái một chút, không cần dầm mưa dãi nắng chuyển đá, hay khâu búp bê vải..... Trái tim cô đau đớn, vội vàng rưng rưng đi qua, nhẹ nhàng nắm lấy tay ông.
Đường Chí Long ý thức được có tiếng động nhỏ, mi mắt động đậy, hai tay cũng nhẹ nhàng chuyển động, rốt cuộc mơ màng mở mắt ra, vẻ mặt đều là mệt mỏi cùng tiều tụy, thấy con gái mình lập tức có vài phần kích động, trên mặt nhanh chóng nở nụ cười, kêu nhỏ; "Khả Hinh..."
"Cha! !" Đường Khả Hinh tức khắc rưng rưng, hai tay nắm chặt tay cha mình, đau lòng cùng kích động nói: "Cha chịu khổ rồi! Mang cha ra khỏi ngục giam, là bởi vì sợ rằng tính mạng cha có thể gặp nguy hiểm.!"
Đường Chí Long nhìn về phía con gái mình, hai tròng mắt tràn đầy lệ, lại chậm rãi gật đầu.
Đường Khả Hinh nhìn thấy cha, nội tâm của cô liền mềm xuống, nước mắt từng giọt từng giọt chảy xuống, cô không kịp lau đi, chỉ chăm chú nắm chặt tay ông, cúi đầu nghẹn ngào nói: "Từ nhỏ cha luôn dạy dỗ chúng con phải làm người phải có ý chí, từ nhỏ con đã cảm thấy, đây là chuyện vô cùng tự nhiên và dễ dàng. Gần đây rốt cuộc con mới thấy hối hận, ý nghĩa sâu xa trong lời dạy của cha, cái gọi là ý chí, tức là tích cát thành tháp, nhìn vào là giúp đỡ người khác nhưng thật ra là giúp đỡ chính mình."
Gương mặt già nua của Đường Chí Long nhìn thấy con gái hiểu chuyện như vậy cũng được an ủi, cười gật đầu, cuối cùng chậm rãi nói; "Cha đối với sự thiện lương của con luôn luôn tin tưởng…Vẫn luôn tin tưởng"
Đường Khả Hinh lập tức ngẩng đầu nhìn về phía ông, vô cùng cảm kích khóc nói: "Cha! Cái gọi là vì điều gì, được hưởng thành quả gì! Trong quá khứ cha ở Hoàn cầu đã chịu oan ức, hôm nay rốt cuộc đã sửa lại án sai, thậm chí hai vị chủ tịch còn trả lại hai mươi phần trăm cổ phần Hoàn cầu cho cha."
Trái tim Đường Chí Long đập thình thịch nhìn về phía Đường Khả Hinh, hai mắt ngấn lệ, nghẹn ngào nói: "Thật... Thật sự?"
Đường Khả Hinh chậm rãi gật đầu, nước mắt lại chảy xuống, tại thời khắc này, cô nắm chặt tay cha, cảm kích ông trời có đức hiếu sinh, đã không chon vùi giá trị của cha mình trong cuộc sống này, trái tim cô đau đớn, lại nghẹn ngào nói: "Thế nhưng con thật sự không muốn tiếp nhận số tiền kia, càng không thể nhận số cổ phần đó được.! ! Hôm nay trong lúc con trị thương ở tay đã mơ thấy một giấc mộng, có một thiếu nữ ở trong khung cảnh thần tiên thơ mộng, lấy trời làm chăn, lấy lá làm giường, cuộc sống quá hạnh phúc, thế nhưng bên cạnh lại là một khu rừng rậm u ám và đáng sợ, không biết cách nào gọi được cô gái đó xông vào những bụi gai. Lúc đó con chịu không nổi liền xông vào. "
Đường Chí Long nhìn thật sâu về phía cô.
Đường Khả Hinh thật tâm nhìn về phía cha, lệ rơi đầy mặt nói: "Cha! !Lúc con xông vào rốt cuộc mới hiểu được, con quả thật đối với hạnh phúc không muốn rời xa, con cũng hoàn toàn muốn chấm dứt để hạnh phúc mãi mãi lưu lại tại thời khắc này, nhưng rốt cuộc con cũng hiểu được, khi con chấm dứt thì hạnh phúc cũng sẽ dừng lại. Trong giấc mơ đó, những bông hoa sẽ không héo mà những con bướm cũng sẽ không chết, những làn khói xanh kia sẽ vĩnh viễn tồn tại, không có biến hóa lặp lại theo đúng chu kỳ, cũng không có bốn mùa chuyển giao, nó thật ra là một cái bẫy đáng sợ, làm cho con người ta hãm sâu vào trong đó, như vậy thượng đế sẽ có thời gian, cơ hội để thu hồi linh hồn của con người! Những con bướm bay nhẹ nhàng, những cầu vồng bảy sắc, đều là những linh hồn rơi vào cạm bẫy đó, cuối cùng đều dừng lại trong thế giới mà thời gian không hề biến đổi! Sinh không phải sinh, tử không phải tử!"
Đường Chí Long kích động nhìn về phía con gái, kêu nhỏ; "Khả Hinh!"
"Cha! !" Nước mắt Đường Khả Hinh chảy xuống, thật tâm nói: "Con người khi còn sống, có rất nhiều lựa chọn nhưng quan trọng nhất chính là truyền lại. Mà không phải cứ giữ khư khư tài sản, muốn chiếm lấy cái thế giới hư vô mờ ảo kia, để cho cõi bồng lai mà hư cấu đó trở thành một cạm bẫy mà vây quanh cuộc sống của mình! Mà là phải khiến cho nó lụi tàn, sau đó một lần nữa mở ra, khiến sinh mệnh có tính chu kỳ, trong tương lai có thể có thêm nhiều cơ hội cùng kỳ vọng. Con gái đã hiểu! Con gái thực sự đã hiểu! ! Con sẽ mang theo tinh thần này của cha, nỗ lực đi về phía trước, cam tâm tình nguyện làm cho sinh mệnh trên thế giới này nở rộ rực rỡ, cũng cam tâm tình nguyện điều chỉnh, đem cơ hội giao lại cho nhiều người! !"
Đường Chí Long lập tức kích động nhìn về phía Khả Hinh, nước mắt từng giọt chảy xuống, run rẩy cầm tay của cô, vừa đau lòng vừa khóc nói: "Khả Hinh, con gái tốt của cha... . . ."
"Cha! !" Đường Khả Hinh cũng rơi lệ, cúi đầu xuống úp mặt vào lòng bàn tay ông, khóc lên nói: "Từ nay về sau, nữ nhi sẽ thả tiếp theo thiết, con gái sẽ bỏ xuống tất cả, nhẹ nhàng ra trận! ! Dùng thực lực của chính mình chứng minh tất cả! Cha nhất định phải chăm sóc mình thật tốt để chứng kiến thời khắc này của con! Bởi vì con đường mà con sắp đi sẽ dài đằng đẵng nhưng tuyệt đối sẽ không quay đầu, dù trong quá trình có thất bại, có thống khổ, có đau đớn, dù có chảy máu hay phải chết cũng tuyệt đối không hối hận! !"
Trái tim Đường Chí Long đau đớn, lại nắm chặt bàn tay bé nhỏ của con gái, coi đây là niềm tự hào, gật đầu rơi lệ, nghẹn ngào nói: "Cha sẽ sống thật tốt, nhất định sẽ sống thật tốt, để có thể chứng kiến con gái cha từng ngày trưởng thành! Khả Hinh, con rốt cuộc đã trưởng thành... Rốt cuộc... Trưởng thành..."
Đường Khả Hinh úp mặt vào tay ông, run rẩy khóc, lại cảm giác sinh mệnh thật nhẹ nhàng, cười vui vẻ.
Một chiếc xe con màu đen lao đi, nhanh chóng hướng bệnh viện chạy tới, Đường Khả Hinh ngồi phía sau xe, nhìn phong cảnh bên ngoài cửa sổ, hai mắt cô lóe lên mạnh mẽ, dường như tinh thần cô vào lúc này đều ngưng lại.
Tiểu Vi cùng Tiểu Hà sững sờ, có chút nghi hoặc không hiểu nhìn về phía cô.
Cả đoàn xe con của Khương Vĩ cùng Đỗ Uy chạy theo phía sau, cầm máy bộ đàm, nhìn hệ thống vệ tinh đang phân tích hoàn cảnh xung quanh, ba chiếc máy bay trực thăng theo sát phía sau, đội đặc chủng tinh anh ngồi bên trong trực thăng, toàn bộ giơ lên súng trường, nhắm về hướng chiếc xe của Đường Khả Hinh, quan sát thấy chỉ cần một người hay chiếc xe khả nghi nào tiếp cận Đường Khả Hinh, sẽ lập tức nổ súng! !
Thi Ngữ ngồi trong chiếc xe phía sau, đồng thời báo cáo về hành trình của Đường Khả Hinh cho Trang Hạo Nhiên cùng Tưởng Thiên Lỗi.
Phòng làm việc của tổng giám đốc! !
Trang Hạo Nhiên mặc áo sơ mi màu đen, quần tây dài cùng màu, cổ áo hơi mở ra, ống tay áo xăn lên đến khuỷu tay, bàn tay hơi nâng lên, im lặng nghe Thi Ngữ báo cáo hành trình của Đường Khả Hinh, hai tròng mắt của anh lóe lên mạnh mẽ, sau khi do dự, liền nhíu mày nói: "Lúc này, cô ấy có chuyện gì mà muốn tới bệnh viện? Chẳng lẽ chú Đường có chuyện gì muốn dặn dò?"
Tưởng Thiên Lỗi một mình ngồi trên sô pha, sắc mặt nghiêm trọng nói: "Lần thi đấu này của Khả Hinh, kết quả có thể thắng cũng có thể bại! Trong lòng cô ấy hẳn là vô cùng áp lực, rất có khả năng muốn đi tìm cha mình nói chuyện về cuộc thi! ! Chỉ là tôi nghe nói, ủy viên Lưu biết được lần này Khả Hinh đúng hẹn tham gia thi đấu bình thường liền rất quan tâm, rốt cuộc cũng đi vào trong đó để điều tra rượu đỏ. Ủy viên Trương lại một lần nữa thay tôi thu hồi rượu đỏ, cũng không biết có chuyện gì xảy ra hay không!"
"... ..." Trang Hạo Nhiên trầm mặc một lúc lâu, cũng trầm trọng nói: "Hiện nay giá cổ phiếu của tập đoàn Hoàn cầu chúng ta vẫn đang đi xuống! ! Toàn bộ đều là vấn đề từ dư luận dẫn đến. Thậm chí còn một số người có liên quan, đem nội dung cuộc họp của chúng ta phát tán lên trên mạng, chứng minh khách sạn dưới nước của chúng ta có vấn đề, không có cách giải quyết! ! Nếu nghiêm trọng có thể nổ mạnh!
"Cái này còn không phải là kiệt tác của cậu ?" Tưởng Thiên Lỗi không khách khí chút nào nhìn về phía Trang Hạo Nhiên, tức giận nói.
Trang Hạo Nhiên cười cười nhìn về phía Tưởng Thiên Lỗi, nói; "Cái này làm sao lại là kiệt tác của tôi được? Đây là anh muốn sử dụng một trăm tỷ, hoàn toàn đánh đổ kiệt tác của tôi!"
"Đủ rồi!" Vẻ mặt Tưởng Thiên Lỗi trở nên căng thẳng, nhìn về một điểm phía trước, mới thong thả nói: "Không cần nghĩ chúng ta đều biết, tập đoàn Hoàn Cầu có nội gián cho nên tư liệu cùng tin tức mới bị truyền ra ngoài. Đây là điểm thứ nhất! ! Hôm nay tôi cùng chủ tịch Hàn nói chuyện, cảm thấy rằng mấy vị chủ tịch của khách sạn mới trỗi dậy, tựa như vô tình mà cố ý nhắm vào tập đoàn Á Châu ! Dường như có người cho họ lá gan lớn, nghĩ rằng sức mạnh nhỏ như vậy mà muốn lật đổ Hoàn cầu của chúng ta?"
Trang Hạo Nhiên cũng nhanh chóng nói: "Chính phủ e ngại nhất là sự độc quyền của công ty gia đình! Nhưng chúng ta có thể đánh hơi được mạnh mối, có người muốn lật đổ chúng ta!"
Hai mắt Tưởng Thiên Lỗi híp lại !
Ánh mắt Trang Hạo Nhiên lưu chuyển, đột nhiên nhìn bộ dáng kia của Tưởng Thiên Lỗi, có chút lấy lòng, cười rộ lên nói; "Thân ái ! Anh có biện pháp đúng hay không? Gần đây tôi vội vàng yêu đường và chuẩn bị đính hôn, thật sự không có nhiều thời gian!"
Anh nói xong, nắm nhẹ bàn tay trái, chiếc nhẫn đính hôn sáng lấp lánh.
Tưởng Thiên Lỗi nhíu chặt mi tâm, trầm mặc nhìn chiếc nhẫn đính hôn trên tay Trang Hạo Nhiên, lạnh lùng nói: "Không biết xấu hổ, tôi thấy người không biết xấu hổ như cậu, thật đúng là hiếm thấy! Ngày nào cũng giống như lấy dao găm đâm vào trái tim người khác, hình như đó là thế mạnh của cậu thì phải! Chỉ hận làm người xác thực không có kiếp sau, nếu như thật sự có, không biết cậu có thể gặp báo ứng hay không! ! Đã đến mức này rồi vẫn còn muốn chiếm tiện nghi của tôi ?"
Anh đương nhiên biết Trang Hạo Nhiên vì điều gì mà tính toán.
"Nói lời này!" Trang Hạo Nhiên lập tức nhịn không được mà cười rộ lên, nhìn về phía Tưởng Thiên Lỗi, hai mắt vẫn như cũ lóe ra tia lợi hại, nói: "Anh cho người ngoài hưởng lợi, không bằng cho tôi hưởng lợi? Tập đoàn Hoàn Á hay tập đoàn Á Châu, chúng ta đều là người một nhà!"
Tưởng Thiên Lỗi im lặng không lên tiếng.
"Tin tôi! ! Sau này sẽ trả lại cho anh!" Trang Hạo Nhiên cố ý nói như vậy! !
"Tôi mà tin sau này cậu trả lại cho tôi, chẳng khác nào tin cậu giao bà xã lại cho tôi! ! Có thể giao bà xã của cậu cho tôi không?" Tưởng Thiên Lỗi không khách khí cười hỏi anh.
"Đương nhiên là không! !" Trang Hạo Nhiên lập tức dựa vào sô pha , đôi chân vắt chéo, ưu nhã ngồi đó nói: "Hôm nay người anh em của tôi nhìn bà xã của tôi, tôi nhất định sẽ tính sổ cùng anh ta.!"
"... ... ..." Tưởng Thiên Lỗi lạnh lùng nhìn anh, hận đến nghiến răng nghiến lợi!
Trang Hạo Nhiên chuyển động hai tròng mắt, nhìn về phía Tưởng Thiên Lỗi, cười rộ lên nói: "Nhanh lên một chút! !"
Tưởng Thiên Lỗi hai tròng mắt lưu chuyển, suy xét cẩn thận, sau đó hơi nghiêng người nhấn điện thoại bàn, nói: "Đông Anh! Vào đây một chút!"
Một lúc sau.
Đông Anh lập tức gõ cửa, bước nhanh tới, nhìn về phía Tưởng Thiên Lỗi, hỏi: "Tổng giám đốc, anh có chuyện gì dặn dò?"
Tưởng Thiên Lỗi nhanh chóng xoay người, nhìn về phía Đông Anh nói: "Lập tức đem văn phòng trong bảy thành phố lớn của nước ta, toàn bộ buông tha! Còn có mười ba bất động sản của tập đoàn, tất cả cũng đều buông tha! Theo sát Lý gia, sau đó đầu tư vào các thành phố châu Âu! ! Đến lúc đó tự nhiên sẽ có người âm thầm tiếp ứng cho Hoàn Á! Thời điểm truyền tin ra, đặc biệt chú ý tới hành động của mấy vị chủ tịch khách sạn gần đây chống đối chúng ta, xem bọn họ đầu tư về phía nào, nếu bọn họ đầu tư vào mấy văn phòng kia, lập tức bẩy họ! !"
Đông Anh nghe xong tức khắc gật đầu.
Trang Hạo Nhiên nghe lại không nhịn được nhịn cười, cả người hơi nghiêng nhìn về phía Tưởng Thiên Lỗi, hưng phấn nói: "Gần đây Lý gia mua lại hơn phân nửa thị trường khí thiên nhiên ở nước Anh, thiếu chút nữa làm lũng đoạn thị trường khí thiên nhiên ở quốc gia này! Có muốn tôi giúp anh đem tiền giành lấy ít cổ phần. Đến lúc đó buôn bán có lời, chúng ta chia đều! !"
"Lấy tiền của tôi còn đòi chia đều? Có phải cậu quá thất đức hay không?" Tưởng Thiên Lỗi híp mắt nhìn con người này.
"Đơn giản tôi cũng chỉ vì muốn tốt cho anh thôi! ! Nếu không, số tiền này của anh để vậy cũng vô ích!" Trang Hạo Nhiên cười rộ lên nói: "Mấy cái khách sạn này, khẳng định một người mạnh mẽ, giỏi giang vang dội như tổng giám đốc Tưởng, rất nhanh sẽ tiêu diệt hết!"
Tưởng Thiên Lỗi chỉ liếc mắt nhìn anh một cái, lại nhanh chóng dặn dò Đông Anh: "Mau chóng truyền ra tin tức, nói Hoàn Á muốn học tập Lý gia, chuẩn bị bắt đầu chuyển hướng đến thị trường khí thiên nhiên, thời điểm bọn họ đem tiền chuyển hướng vào các thành phố châu Âu ..”
"Chúng tôi sẽ đưa bọn họ..." Hai mắt Trang Hạo Nhiên lóe lên tia lợi hại, khẽ nhếch môi cười, nói; "Một lưới bắt hết!"
Lúc này Tiêu Đồng nhanh chóng đi tới, nhìn Trang Hạo Nhiên nói: "Lão đại! ! Anh phái đi một nghìn gián điệp thương mại, tất cả đều đã chết, chúng ta rất nhanh sẽ có đáp án.!"
Trang Hạo Nhiên cùng Tưởng Thiên Lỗi nghe xong, đồng thời ngẩng đầu, nhìn về phía ánh sáng mặt trời mãnh liệt chiếu sáng bên ngoài cửa sổ, biết chiến tranh sắp bắt đầu! ! ***
P/s: ai mún đọc trước 100 chương giá rẻ ủng hộ đường sữa dịch giả thì hãy liên hệ gmail : [email protected]
Bệnh viện!
Đại sảnh bệnh viện, một khung cảnh ồn ào, Đường Khả Hinh nhanh chóng bước xuống xe, chỉ cho đôi song sinh đi theo, bước nhanh lên cầu thang tới phòng bệnh của cha, rẽ trái tại cuối đường, liền nhìn thấy hai cảnh sát đứng hai bên cửa phòng bệnh, trong nháy mắt hai mắt cô ngấn lệ, nặng nề thở dốc, bước nhanh về phía trước.
Hai người cảnh sát nhìn thấy Đường Khả Hinh, một tiếng trước Tịnh Kỳ đã đến thông báo một tiếng, liền hướng cô khẽ gật đầu, cả người hơi lùi lại.
Đường Khả Hinh bước nhanh tới trước phòng bệnh, nhìn cánh cửa phòng bệnh màu trắng kia, hai mắt cô mãnh liệt lóe lên, rốt cuộc vươn tay đẩy cửa ra, cất bước đi vào.
Bên trong phòng bệnh, máy tạo độ ẩm liên tục phun ra hơi nước, toàn bộ không gian sạch sẽ, giường bệnh đặt giữa phòng, trên cửa sổ treo một chiếc rèm mỏng, trên chiếc bàn cạnh giường đặt một bình hoa bách hợp, nở rộ rực rỡ, tỏa ra hương thơm nhẹ nhàng.... Gương mặt Đường Chí Long tiều tụy nằm trên giường bệnh, hai mắt nhắm chặt, giống như đang ngủ say, lồng ngực phập phồng lên xuống, bàn tay đặt hai bên hơi run run, dường như giấc ngủ không được an ổn.
Đường Khả Hinh đứng cạnh cửa nhìn về phía cha mình như vậy, mặc dù ông không thể ra khỏi tù, thế nhưng ít nhất trong phòng bệnh này, ông có thể thoải mái một chút, không cần dầm mưa dãi nắng chuyển đá, hay khâu búp bê vải..... Trái tim cô đau đớn, vội vàng rưng rưng đi qua, nhẹ nhàng nắm lấy tay ông.
Đường Chí Long ý thức được có tiếng động nhỏ, mi mắt động đậy, hai tay cũng nhẹ nhàng chuyển động, rốt cuộc mơ màng mở mắt ra, vẻ mặt đều là mệt mỏi cùng tiều tụy, thấy con gái mình lập tức có vài phần kích động, trên mặt nhanh chóng nở nụ cười, kêu nhỏ; "Khả Hinh..."
"Cha! !" Đường Khả Hinh tức khắc rưng rưng, hai tay nắm chặt tay cha mình, đau lòng cùng kích động nói: "Cha chịu khổ rồi! Mang cha ra khỏi ngục giam, là bởi vì sợ rằng tính mạng cha có thể gặp nguy hiểm.!"
Đường Chí Long nhìn về phía con gái mình, hai tròng mắt tràn đầy lệ, lại chậm rãi gật đầu.
Đường Khả Hinh nhìn thấy cha, nội tâm của cô liền mềm xuống, nước mắt từng giọt từng giọt chảy xuống, cô không kịp lau đi, chỉ chăm chú nắm chặt tay ông, cúi đầu nghẹn ngào nói: "Từ nhỏ cha luôn dạy dỗ chúng con phải làm người phải có ý chí, từ nhỏ con đã cảm thấy, đây là chuyện vô cùng tự nhiên và dễ dàng. Gần đây rốt cuộc con mới thấy hối hận, ý nghĩa sâu xa trong lời dạy của cha, cái gọi là ý chí, tức là tích cát thành tháp, nhìn vào là giúp đỡ người khác nhưng thật ra là giúp đỡ chính mình."
Gương mặt già nua của Đường Chí Long nhìn thấy con gái hiểu chuyện như vậy cũng được an ủi, cười gật đầu, cuối cùng chậm rãi nói; "Cha đối với sự thiện lương của con luôn luôn tin tưởng…Vẫn luôn tin tưởng"
Đường Khả Hinh lập tức ngẩng đầu nhìn về phía ông, vô cùng cảm kích khóc nói: "Cha! Cái gọi là vì điều gì, được hưởng thành quả gì! Trong quá khứ cha ở Hoàn cầu đã chịu oan ức, hôm nay rốt cuộc đã sửa lại án sai, thậm chí hai vị chủ tịch còn trả lại hai mươi phần trăm cổ phần Hoàn cầu cho cha."
Trái tim Đường Chí Long đập thình thịch nhìn về phía Đường Khả Hinh, hai mắt ngấn lệ, nghẹn ngào nói: "Thật... Thật sự?"
Đường Khả Hinh chậm rãi gật đầu, nước mắt lại chảy xuống, tại thời khắc này, cô nắm chặt tay cha, cảm kích ông trời có đức hiếu sinh, đã không chon vùi giá trị của cha mình trong cuộc sống này, trái tim cô đau đớn, lại nghẹn ngào nói: "Thế nhưng con thật sự không muốn tiếp nhận số tiền kia, càng không thể nhận số cổ phần đó được.! ! Hôm nay trong lúc con trị thương ở tay đã mơ thấy một giấc mộng, có một thiếu nữ ở trong khung cảnh thần tiên thơ mộng, lấy trời làm chăn, lấy lá làm giường, cuộc sống quá hạnh phúc, thế nhưng bên cạnh lại là một khu rừng rậm u ám và đáng sợ, không biết cách nào gọi được cô gái đó xông vào những bụi gai. Lúc đó con chịu không nổi liền xông vào. "
Đường Chí Long nhìn thật sâu về phía cô.
Đường Khả Hinh thật tâm nhìn về phía cha, lệ rơi đầy mặt nói: "Cha! !Lúc con xông vào rốt cuộc mới hiểu được, con quả thật đối với hạnh phúc không muốn rời xa, con cũng hoàn toàn muốn chấm dứt để hạnh phúc mãi mãi lưu lại tại thời khắc này, nhưng rốt cuộc con cũng hiểu được, khi con chấm dứt thì hạnh phúc cũng sẽ dừng lại. Trong giấc mơ đó, những bông hoa sẽ không héo mà những con bướm cũng sẽ không chết, những làn khói xanh kia sẽ vĩnh viễn tồn tại, không có biến hóa lặp lại theo đúng chu kỳ, cũng không có bốn mùa chuyển giao, nó thật ra là một cái bẫy đáng sợ, làm cho con người ta hãm sâu vào trong đó, như vậy thượng đế sẽ có thời gian, cơ hội để thu hồi linh hồn của con người! Những con bướm bay nhẹ nhàng, những cầu vồng bảy sắc, đều là những linh hồn rơi vào cạm bẫy đó, cuối cùng đều dừng lại trong thế giới mà thời gian không hề biến đổi! Sinh không phải sinh, tử không phải tử!"
Đường Chí Long kích động nhìn về phía con gái, kêu nhỏ; "Khả Hinh!"
"Cha! !" Nước mắt Đường Khả Hinh chảy xuống, thật tâm nói: "Con người khi còn sống, có rất nhiều lựa chọn nhưng quan trọng nhất chính là truyền lại. Mà không phải cứ giữ khư khư tài sản, muốn chiếm lấy cái thế giới hư vô mờ ảo kia, để cho cõi bồng lai mà hư cấu đó trở thành một cạm bẫy mà vây quanh cuộc sống của mình! Mà là phải khiến cho nó lụi tàn, sau đó một lần nữa mở ra, khiến sinh mệnh có tính chu kỳ, trong tương lai có thể có thêm nhiều cơ hội cùng kỳ vọng. Con gái đã hiểu! Con gái thực sự đã hiểu! ! Con sẽ mang theo tinh thần này của cha, nỗ lực đi về phía trước, cam tâm tình nguyện làm cho sinh mệnh trên thế giới này nở rộ rực rỡ, cũng cam tâm tình nguyện điều chỉnh, đem cơ hội giao lại cho nhiều người! !"
Đường Chí Long lập tức kích động nhìn về phía Khả Hinh, nước mắt từng giọt chảy xuống, run rẩy cầm tay của cô, vừa đau lòng vừa khóc nói: "Khả Hinh, con gái tốt của cha... . . ."
"Cha! !" Đường Khả Hinh cũng rơi lệ, cúi đầu xuống úp mặt vào lòng bàn tay ông, khóc lên nói: "Từ nay về sau, nữ nhi sẽ thả tiếp theo thiết, con gái sẽ bỏ xuống tất cả, nhẹ nhàng ra trận! ! Dùng thực lực của chính mình chứng minh tất cả! Cha nhất định phải chăm sóc mình thật tốt để chứng kiến thời khắc này của con! Bởi vì con đường mà con sắp đi sẽ dài đằng đẵng nhưng tuyệt đối sẽ không quay đầu, dù trong quá trình có thất bại, có thống khổ, có đau đớn, dù có chảy máu hay phải chết cũng tuyệt đối không hối hận! !"
Trái tim Đường Chí Long đau đớn, lại nắm chặt bàn tay bé nhỏ của con gái, coi đây là niềm tự hào, gật đầu rơi lệ, nghẹn ngào nói: "Cha sẽ sống thật tốt, nhất định sẽ sống thật tốt, để có thể chứng kiến con gái cha từng ngày trưởng thành! Khả Hinh, con rốt cuộc đã trưởng thành... Rốt cuộc... Trưởng thành..."
Đường Khả Hinh úp mặt vào tay ông, run rẩy khóc, lại cảm giác sinh mệnh thật nhẹ nhàng, cười vui vẻ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.