Nguồn: Nguồn convert: tangthuvien.vn; Editor: Annn
58,739
Đang cập nhật
17:28:25 23/08/2018
Nguyên Phối
Đánh giá: 10/10 từ 1 lượt
Nguyên phối – đang tiến hành – Thạch Đầu Dữ Thủy
Giới thiệu truyện ngôn tình trọng sinh hấp dẫn này:
Con người trước khi nhắm mắt đều sẽ có một tâm nguyện, thế nhưng Trần Huyên lại không như vậy.
Cuộc sống của cô, mẹ mất thì cha liền tái giá, để đứa con này cho chú thím nuôi sống. Ở dưới quê, dĩ nhiên sinh hoạt như những người nông dân.
Sáng dậy sớm, cho heo ăn, làm đồ ăn sáng, chăm hai đứa con của chú thím, sau đó ra ruộng kéo bò. Trưa thì tiếp tục nấu bữa cơm, tối cũng như thế.
Mọi thứ cũng không thay đổi gì khi cô được 18 tuổi, lấy chồng ở kinh đô. Anh ấy tên là Ngụy Niên.
Gia đình bên chồng có hai xưởng may, dù ở trên thành thị thì nhà của anh vẫn sống rất tiết kiệm. Đây là điều bản thân tự rút ra được khi sống lại một lần nữa.
Có thể nói, cuộc sống trước của cô luôn phải nhẫn nhịn mọi thứ, không dám cãi lại lời người nhà, chồng thì suốt năm chưa bao giờ về, ngay cả đêm tân hôn cũng vậy.
Đến khi cô nói với Ngụy lão gia rằng hai vợ chồng không hợp, nên muốn xuống quê sống lại thì lúc này Ngụy Niên mới dùng thái độ hòa nhã hơn chút đi nói chuyện với Trần Huyên.
Trở lại đêm tân hôn lần thứ hai, vẫn ngủ một mình trên chiếc giường đỏ ấy. Nhưng từ đây cô cũng sẽ không phải loại tự ti hay nhút nhát nữa.
Mọi chuyện diễn ra như thế nào thì cứ như thế, bản thân không nhất thiết phải thay đổi.
Còn việc Ngụy Niên, anh nếu cảm thấy việc cưới vợ này thật vô ích thì cô cũng sẽ tùy anh vậy.
Liệu Trần Huyên sẽ đối mặt như thế nào đối với những thứ quen thuộc này ?
Giới thiệu truyện ngôn tình trọng sinh hấp dẫn này:
Con người trước khi nhắm mắt đều sẽ có một tâm nguyện, thế nhưng Trần Huyên lại không như vậy.
Cuộc sống của cô, mẹ mất thì cha liền tái giá, để đứa con này cho chú thím nuôi sống. Ở dưới quê, dĩ nhiên sinh hoạt như những người nông dân.
Sáng dậy sớm, cho heo ăn, làm đồ ăn sáng, chăm hai đứa con của chú thím, sau đó ra ruộng kéo bò. Trưa thì tiếp tục nấu bữa cơm, tối cũng như thế.
Mọi thứ cũng không thay đổi gì khi cô được 18 tuổi, lấy chồng ở kinh đô. Anh ấy tên là Ngụy Niên.
Gia đình bên chồng có hai xưởng may, dù ở trên thành thị thì nhà của anh vẫn sống rất tiết kiệm. Đây là điều bản thân tự rút ra được khi sống lại một lần nữa.
Có thể nói, cuộc sống trước của cô luôn phải nhẫn nhịn mọi thứ, không dám cãi lại lời người nhà, chồng thì suốt năm chưa bao giờ về, ngay cả đêm tân hôn cũng vậy.
Đến khi cô nói với Ngụy lão gia rằng hai vợ chồng không hợp, nên muốn xuống quê sống lại thì lúc này Ngụy Niên mới dùng thái độ hòa nhã hơn chút đi nói chuyện với Trần Huyên.
Trở lại đêm tân hôn lần thứ hai, vẫn ngủ một mình trên chiếc giường đỏ ấy. Nhưng từ đây cô cũng sẽ không phải loại tự ti hay nhút nhát nữa.
Mọi chuyện diễn ra như thế nào thì cứ như thế, bản thân không nhất thiết phải thay đổi.
Còn việc Ngụy Niên, anh nếu cảm thấy việc cưới vợ này thật vô ích thì cô cũng sẽ tùy anh vậy.
Liệu Trần Huyên sẽ đối mặt như thế nào đối với những thứ quen thuộc này ?