Chương 32: Động phòng
Thập Bát Kinh
21/01/2017
Edit: Miho
"A" Bị đụng lăn ở trên giường Cam Đường miệng hô một tiếng, đưa tay sờ môi, bị đâm cho có chút đau.
"Như thế nào a, nương tử." Đại Lang vừa nghe thấy nàng hô một tiếng, cúi đầu nhìn lại, thấy Cam Đường xoa miệng, cũng biết là đụng phải, không khỏi oán chính mình quay chân tay đứng lên, miệng sốt ruột nói: "Đều do ta, nương tử không cần tức giận."
Lúc Cam Đường đội khăn voan chờ hắn tiến vào, cả đầu mơ màng, hai đời này, đều là lần đầu tiên của nàng, khó tránh khỏi khẩn trương, trong não đã loạn, nào biết đâu rằng, vừa động phòng liền đụng đến chuyện này, mệt nàng còn suy nghĩ nên như thế nào tiến vào tình huống, lần này, thật sự là nội tâm không nói được điều gì, nhìn thấy bộ dạng hắn, lại cảm thấy buồn cười, khóc cười không ra, liền quên khẩn trương ban đầu.
"Được rồi, ta không tức giận." Cam Đường liếc mắt hắn một cái, nói, Đại Lang nghe nàng nói như vậy, mới nhẹ nhàng thở ra, lơi lỏng xuống dưới, suy nghĩ, chính mình cũng buồn cười, khuôn mặt càng đỏ hơn, nhìn nương tử vò đầu.
Cam Đường bất giác nở nụ cười, hỏi: "Chàng uống không ít đi, không phải say chứ?"
"Uống một chút, này vẫn tỉnh, may mà nhạc phụ giúp ta cản không ít rượu." Vừa bị dọa lại quýnh lên, một chút say này bị làm cho tỉnh rồi.
"Sau này thật không thể cho chàng uống rượu." Trong đầu lại niệm một câu, uống rượu liền hỏng việc, lang quân hiển nhiên nghe nương tử, đồng ý gật gật đầu.
"Cho ta coi xem, có đụng bị thương hay không." Cam Đường ngồi dậy, cảm thấy bị đâm có chút nghiêm trọng, khả năng hắn làm cho rách da, liền quỳ gối trên giường, quay mặt qua hắn, nhìn nhìn, may mắn, nơi đó không bị sưng đỏ tổn hại đi.
Đại Lang nhìn về phía môi của nàng, phát hiện khóe môi nàng có chút sưng đỏ, vội hỏi: "Nương tử, bên này của nàng có chút đỏ lên, nên làm cái gì bây giờ a, có gì có thể trị không?"
Cam Đường tự mình biết là không nghiêm trọng, trừ bỏ có chút đau, còn lại không có cảm giác gì, hẳn là ngày mai sẽ hết, thấy hắn gấp như vậy, không khỏi muốn trêu đùa hắn: "Ta có biện pháp có thể trị."
"Biện pháp gì?" Đại Lang vội vàng hỏi.
"Chàng lại đây, ta nói cho chàng biết." Cam Đường nhịn muốn cười, làm bộ như nghiêm trang, đối hắn ngoắc ngón tay.
Đại Lang cũng không nghĩ gì, nghiêng đầu lại gần, mang theo ánh mắt muốn hỏi nhìn nàng, lúc này, ngón tay mảnh khảnh đưa qua, ôm lấy cằm của hắn, kéo hắn về phía trước, mặt hai người gần trong gang tấc, hô hấp dây dưa, môi cùng môi dính vào nhau, nhẹ nhàng đụng chạm một chút, Cam Đường liền lui ra.
Nguyên vốn là muốn trêu đùa hắn, nhưng tim nàng lại đập gia tốc, không khí lập tức trở nên ái muội, nàng thấp cúi hai tròng mắt không dám nhìn hắn, mặt ngoài còn giả trấn định, cố ý lớn tiếng nói: "Hiện tại tốt hơn nhiều, không đau nữa, ha ha, ha ha." Nói xong còn cười khan vài tiếng, nghe như thế nào đều thấy giả.
Căn bản Đại Lang không nghe nàng nói cái gì, còn nhìn chằm chằm môi mọng non mềm, tim đập như đánh trống, toàn thân nóng hừng hực, có địa phương nổi lên phản ứng, nhìn môi mọng vừa mở nói chuyện, đột nhiên lẩm bẩm nói: "Nương tử, ta lại trị cho nàng." Nói xong bàn tay nâng mặt của nàng, môi cũng tùy theo mà bao trùm lên.
'Dục hỏa' nâng lên, lời lẽ quấn quanh, Cam Đường bất giác nhắm hai mắt lại, toàn thân nàng đã muốn nhập tâm, chuẩn bị trở thành nữ nhân.
Hai người ngã xuống giường, Đại Lang nhẹ nhàng liếm liếm, mút vào vị ngọt trong miệng nàng, truy đuổi cái lưỡi mềm nhẵn, hai người càng hôn càng sâu, động tình, Đại Lang theo bản năng an ủi đẫy đà trước ngực nàng, cách bộ quần áo cưới đỏ, bên ngoài cọ xát giống như gãi không đúng chỗ ngứa, căn bản không giải tỏa được nội tâm đang nóng, tay không khỏi hướng lên trên, sờ soạng đẩy ra vạt áo, cũng không biết là khẩn trương hay là kích động, tay có chút run rẩy.
Nhưng mà Cam Đường so với hắn còn khẩn trương hơn, cảm giác được hắn đem chính mình cởi ra quần áo cưới đỏ hoàn toàn bóc ra thân hình, mà thời điểm đó quần áo trên thân hắn cũng rơi ra, toàn bộ người đó nhịn không được run run, đỏ mặt che kín toàn thân, tay hắn khẽ vuốt lên, chỉ cảm thấy châm lên lửa tình, thân thể nóng rực.
Tay hắn rất nhanh ở nhũ hoa đỏ xoa nắn đứng lên, lời lẽ rời khỏi cánh môi của nàng, dao động gò đất cao nhất, ở hai viên hồng hồng lưu luyến, gây xích mích, mút vào, cắn cắn, sở hữu đủ loại, nàng không phải lần đầu tiên trải qua, nhưng không biết vì sao, cảm giác lần này của nàng rất mãnh liệt, toàn thân tràn ngập khô nóng, một hồi nàng liền cảm giác được chính mình ẩm ướt, miệng muốn trầm ngâm cũng không được.
Mà cảm thụ của Đại Lang cũng như vậy, nghe nương tử trầm ngâm, cảm giác nàng động tình, toàn thân hắn cũng nổi lên khô nóng trước nay chưa từng có, khát vọng rất mãnh liệt, muốn đem nàng khảm nhập trong cở thể chính mình, cho nên động tác không tự giác thô lỗ, một tay đem nàng ôm gắt gao, một tay hung hăng xoa nắn.
Cam Đường cảm giác thấy đau, âm thanh trầm ngâm càng gấp, cảm giác này rất kỳ quái, rõ ràng đau lại cảm thấy toàn thân tê dại lợi hại hơn, từng trận chạy thẳng xuống hạ thân.
Dục hỏa như nước tuôn ra, thậm chí đẩy lên rất cao, Đại Lang nhịn thật sự quá khó khăn, không nín được nữa, đưa tay xuống hạ thân, muốn dùng tay giải quyết, đây là cách ba huynh đệ bọn hắn phát tiết, tay hắn vừa đưa qua, lại bị nương tử kéo lại.
Khi đó nàng sợ bọn hắn xâm phạm tới mình, mới dạy bọn hắn làm như thế, nhưng hôm nay đã thành thân, nàng đã hạ quyết tâm giao mình ra đây, như thế nào còn có thể làm cho hắn như vậy, nhưng bắt lấy tay hắn xong, hắn ngẩng đầu nhìn nàng, nhất thời lại không biết nên nói như thế nào, chẳng lẽ còn phải để nàng làm giáo sư sao?
Thật 囧 a, Cam Đường thật sự không biết làm sao, chỉ có thể tự mình, hai chân duỗi ra quấn ở thắt lưng của hắn, dưới tình huống này, nơi riêng tư của hai người, tự nhiên đụng chạm cùng nhau, nàng làm đến bước này, hắn không có kinh nghiệm nữa, cũng không đến mức không có bản năng đi, nàng nhắm nắt lại, tim đập nhanh chờ đợi một khắc trọng yếu.
Đại Lang sửng sốt một lúc sau, cảm giác ẩm ướt đến chỗ nóng rực, nội tâm xúc động, nhìn hai mắt nàng nhắm nghiền, thân thể tuần hoàn theo bản năng, chậm rãi hướng trong đẩy vào.
Thân thể bị xé rách cảm giác so với mong muốn mãnh liệt hơn, Cam Đường nhịn không được kêu lên, nháy mắt hai mắt đong đầy nước mắt, đôi tay không tự giác chống đẩy người hắn: "Đau quá, mau ra đi, mau ra đi, đau quá..."
Miệng Cam Đường bối rối kêu, đôi tay chống đẩy, Đại Lang sợ tới mức không dám tiến lên phía trước, cố gắng đè xuống cảm giác dễ chịu, nhanh chóng lui ra.
"Nương tử, nàng thế nào, nương tử, đều là ta không tốt." Đại Lang thấy nước mắt theo khóe mắt nàng chảy xuống, vừa đau lòng vừa áy náy, đôi tay hoảng loạn lau nước mắt của nàng, miệng bồi hồi nói với nàng.
Đau đớn cũng không thối lui, Cam Đường chậm rãi trấn tĩnh lại, nàng cũng không phải không có chuẩn bị tâm lý, chỉ là đau đớn kịch liệt như vậy, cho nên mới hơi thất thường, nội tâm nàng biết, một cửa này cũng đã qua, hơn nữa không quan tâm gì hết, chỉ sợ nội tâm Đại Lang Đại sẽ có bóng ma, về sau lại càng không thuận lợi, nghĩ đến đó, nàng hít sâu mấy hơi, đối với Đại Lang tràn ra tươi cười: "Ta không sao, chàng tới ôm chặt ta."
Đại Lang lập tức cúi người ôm chặt nàng, tay nhẹ nhàng dịu dàng vuốt ve phía sau lưng của nàng, miệng lẩm bẩm nói: "Nương tử đừng khóc, đều là ta không tốt, nàng đừng khóc."
Cam Đường tựa đầu vào vai hắn, ở bên tai hắn nhỏ giọng nói: "Ta sẽ không khóc, chàng... Tiếp tục đi."
"Không thể, nàng đau như vậy, không thể như vậy nữa." Đại Lang phản ứng rất lớn, cúi đầu nhìn hai mắt của nàng, kiên quyết từ chối.
Cam Đường biết hắn đau lòng nàng, không muốn nàng chịu một chút đau xót nào, sự tình này, là nữ nhân khẳng định chỉ đau lần này, nàng không có cách gì cùng hắn giải thích, chỉ có thể dùng hành động để nói lên, bàn tay quấn ở cổ của hắn, chủ động đem môi son đưa lên mặt hắn, một đường hôn nhẹ hắn, theo đuôi mắt dao động một đường vuốt phẳng, một lần nữa khơi mào 'tình dục' của hắn, rõ ràng cảm giác được hắn cắn răng cố nhịn, nàng hôn lên tai hắn, nhẹ nhàng cắn cắn vành tai của hắn, hơi thở mỏng manh thổi lỗ tai của hắn, cảm giác lưng hắn run rẩy từng hồi, toàn bộ lưng đều lạnh lên, nàng nhẹ lẩm bẩm nói: "Ta... Muốn... Chàng."
Đại Lang làm sao nhịn được loại 'dụ hoặc' này, cơ hồ không ngăn được ý chí rục rịch, nhưng bộ dáng nương tử rơi lệ vì đau luôn luôn quanh quẩn trong đầu hắn, hắn cắn chặt răng, âm thanh theo yết hầu phát ra: "Không thể, nàng sẽ đau."
"Chàng chậm một chút, đau rất nhanh sẽ qua, ta chờ chàng." Cam Đường vẫn ở bên tai hắn nhẹ lẩm bẩm, lời nói trêu chọc ý chí hắn đã rất mỏng.
"Thật sự... Có thể?" Đại Lang cuối cùng giãy dụa chống cự.
"Ưm, đến đây đi." Cam Đường vươn đầu lưỡi, liếm vào trong tai của hắn, kích thích này làm cho chống cự của Đại Lang hoàn toàn vỡ đê, chỗ cứng rắn để ở nơi ướt át hướng trong đẩy vào, tâm lại khống chế không được đi lên, lại sợ làm nương tử khóc lần nữa.
Đau quá, Cam Đường đau đến lại muốn đẩy hắn ra, nhưng nội tâm nàng lại hô không thể, sợ hãi miệng la lên, nàng liều mạng cắn môi, làm cho mình không phát ra tiếng, lấy tay che đôi mắt, làm cho nước mắt không chảy ra.
Mà thịt mềm vây quanh làm cho toàn thân Đại Lang dâng lên từng trận dễ chịu, cho dù nội tâm có trăm ngàn loại xúc động càng muốn tiến vào, muốn theo dục vọng cùng bản năng nguyên thủy làm việc, nhưng hắn vẫn gắt gao nhịn xuống, không hề động, thẳng tới khi Cam Đường dần dần thích ứng cảm giác căng trướng tạo ra, thời điểm âm thanh trầm ngâm rất nhỏ ở bên tai hắn ngân ra, hắn mới chậm rãi hướng bên trong, cho đến khi hoàn toàn bị bao dung, dễ chịu hắn gầm nhẹ lên tiếng.
Cam Đường rất rõ ràng lần đầu tiên sẽ không làm cho nàng sung sướng, nhưng nàng rất muốn làm cho hắn được thỏa mãn, cho nên một lúc sau cảm giác đau đớn chậm rãi biến mất, liền trêu chọc hắn, làm cho hắn thuận lợi bạo phát, nhìn hắn trầm ngâm gầm nhẹ, cho đến khi mềm nhũn nằm úp sấp ở trên thân nàng, nội tâm thỏa mãn che giấu thân thể đau đớn, khóe miệng gợi lên, đôi tay siết chặt ôm tấm lưng mồ hôi ẩm ướt của hắn, tóc hắn đầy mồ hôi nhỏ xuống, dừng ở ngực của nàng, Đại Lang cảm giác cánh tay nàng ôm sát, bàn tay cũng quấn lấy nàng, nhẹ hôn khóe mắt chứa nước mắt của nàng, thì thào lên tiếng: "Nương tử, nương tử..."
Hai người gắt gao ôm nhau, loại cảm giác này coi như hai người đều hòa tan cùng nhau, tâm cùng tâm tựa vào một chỗ, loại thỏa mãn không có ngôn ngữ gì biểu đạt được, Cam Đường chỉ cảm thấy hạnh phúc muốn rơi lệ, nàng hoàn toàn thuộc về hắn, cuộc đời này, nàng có người thân nhất, không bao giờ cô đơn nữa, không bao giờ nữa.
"A" Bị đụng lăn ở trên giường Cam Đường miệng hô một tiếng, đưa tay sờ môi, bị đâm cho có chút đau.
"Như thế nào a, nương tử." Đại Lang vừa nghe thấy nàng hô một tiếng, cúi đầu nhìn lại, thấy Cam Đường xoa miệng, cũng biết là đụng phải, không khỏi oán chính mình quay chân tay đứng lên, miệng sốt ruột nói: "Đều do ta, nương tử không cần tức giận."
Lúc Cam Đường đội khăn voan chờ hắn tiến vào, cả đầu mơ màng, hai đời này, đều là lần đầu tiên của nàng, khó tránh khỏi khẩn trương, trong não đã loạn, nào biết đâu rằng, vừa động phòng liền đụng đến chuyện này, mệt nàng còn suy nghĩ nên như thế nào tiến vào tình huống, lần này, thật sự là nội tâm không nói được điều gì, nhìn thấy bộ dạng hắn, lại cảm thấy buồn cười, khóc cười không ra, liền quên khẩn trương ban đầu.
"Được rồi, ta không tức giận." Cam Đường liếc mắt hắn một cái, nói, Đại Lang nghe nàng nói như vậy, mới nhẹ nhàng thở ra, lơi lỏng xuống dưới, suy nghĩ, chính mình cũng buồn cười, khuôn mặt càng đỏ hơn, nhìn nương tử vò đầu.
Cam Đường bất giác nở nụ cười, hỏi: "Chàng uống không ít đi, không phải say chứ?"
"Uống một chút, này vẫn tỉnh, may mà nhạc phụ giúp ta cản không ít rượu." Vừa bị dọa lại quýnh lên, một chút say này bị làm cho tỉnh rồi.
"Sau này thật không thể cho chàng uống rượu." Trong đầu lại niệm một câu, uống rượu liền hỏng việc, lang quân hiển nhiên nghe nương tử, đồng ý gật gật đầu.
"Cho ta coi xem, có đụng bị thương hay không." Cam Đường ngồi dậy, cảm thấy bị đâm có chút nghiêm trọng, khả năng hắn làm cho rách da, liền quỳ gối trên giường, quay mặt qua hắn, nhìn nhìn, may mắn, nơi đó không bị sưng đỏ tổn hại đi.
Đại Lang nhìn về phía môi của nàng, phát hiện khóe môi nàng có chút sưng đỏ, vội hỏi: "Nương tử, bên này của nàng có chút đỏ lên, nên làm cái gì bây giờ a, có gì có thể trị không?"
Cam Đường tự mình biết là không nghiêm trọng, trừ bỏ có chút đau, còn lại không có cảm giác gì, hẳn là ngày mai sẽ hết, thấy hắn gấp như vậy, không khỏi muốn trêu đùa hắn: "Ta có biện pháp có thể trị."
"Biện pháp gì?" Đại Lang vội vàng hỏi.
"Chàng lại đây, ta nói cho chàng biết." Cam Đường nhịn muốn cười, làm bộ như nghiêm trang, đối hắn ngoắc ngón tay.
Đại Lang cũng không nghĩ gì, nghiêng đầu lại gần, mang theo ánh mắt muốn hỏi nhìn nàng, lúc này, ngón tay mảnh khảnh đưa qua, ôm lấy cằm của hắn, kéo hắn về phía trước, mặt hai người gần trong gang tấc, hô hấp dây dưa, môi cùng môi dính vào nhau, nhẹ nhàng đụng chạm một chút, Cam Đường liền lui ra.
Nguyên vốn là muốn trêu đùa hắn, nhưng tim nàng lại đập gia tốc, không khí lập tức trở nên ái muội, nàng thấp cúi hai tròng mắt không dám nhìn hắn, mặt ngoài còn giả trấn định, cố ý lớn tiếng nói: "Hiện tại tốt hơn nhiều, không đau nữa, ha ha, ha ha." Nói xong còn cười khan vài tiếng, nghe như thế nào đều thấy giả.
Căn bản Đại Lang không nghe nàng nói cái gì, còn nhìn chằm chằm môi mọng non mềm, tim đập như đánh trống, toàn thân nóng hừng hực, có địa phương nổi lên phản ứng, nhìn môi mọng vừa mở nói chuyện, đột nhiên lẩm bẩm nói: "Nương tử, ta lại trị cho nàng." Nói xong bàn tay nâng mặt của nàng, môi cũng tùy theo mà bao trùm lên.
'Dục hỏa' nâng lên, lời lẽ quấn quanh, Cam Đường bất giác nhắm hai mắt lại, toàn thân nàng đã muốn nhập tâm, chuẩn bị trở thành nữ nhân.
Hai người ngã xuống giường, Đại Lang nhẹ nhàng liếm liếm, mút vào vị ngọt trong miệng nàng, truy đuổi cái lưỡi mềm nhẵn, hai người càng hôn càng sâu, động tình, Đại Lang theo bản năng an ủi đẫy đà trước ngực nàng, cách bộ quần áo cưới đỏ, bên ngoài cọ xát giống như gãi không đúng chỗ ngứa, căn bản không giải tỏa được nội tâm đang nóng, tay không khỏi hướng lên trên, sờ soạng đẩy ra vạt áo, cũng không biết là khẩn trương hay là kích động, tay có chút run rẩy.
Nhưng mà Cam Đường so với hắn còn khẩn trương hơn, cảm giác được hắn đem chính mình cởi ra quần áo cưới đỏ hoàn toàn bóc ra thân hình, mà thời điểm đó quần áo trên thân hắn cũng rơi ra, toàn bộ người đó nhịn không được run run, đỏ mặt che kín toàn thân, tay hắn khẽ vuốt lên, chỉ cảm thấy châm lên lửa tình, thân thể nóng rực.
Tay hắn rất nhanh ở nhũ hoa đỏ xoa nắn đứng lên, lời lẽ rời khỏi cánh môi của nàng, dao động gò đất cao nhất, ở hai viên hồng hồng lưu luyến, gây xích mích, mút vào, cắn cắn, sở hữu đủ loại, nàng không phải lần đầu tiên trải qua, nhưng không biết vì sao, cảm giác lần này của nàng rất mãnh liệt, toàn thân tràn ngập khô nóng, một hồi nàng liền cảm giác được chính mình ẩm ướt, miệng muốn trầm ngâm cũng không được.
Mà cảm thụ của Đại Lang cũng như vậy, nghe nương tử trầm ngâm, cảm giác nàng động tình, toàn thân hắn cũng nổi lên khô nóng trước nay chưa từng có, khát vọng rất mãnh liệt, muốn đem nàng khảm nhập trong cở thể chính mình, cho nên động tác không tự giác thô lỗ, một tay đem nàng ôm gắt gao, một tay hung hăng xoa nắn.
Cam Đường cảm giác thấy đau, âm thanh trầm ngâm càng gấp, cảm giác này rất kỳ quái, rõ ràng đau lại cảm thấy toàn thân tê dại lợi hại hơn, từng trận chạy thẳng xuống hạ thân.
Dục hỏa như nước tuôn ra, thậm chí đẩy lên rất cao, Đại Lang nhịn thật sự quá khó khăn, không nín được nữa, đưa tay xuống hạ thân, muốn dùng tay giải quyết, đây là cách ba huynh đệ bọn hắn phát tiết, tay hắn vừa đưa qua, lại bị nương tử kéo lại.
Khi đó nàng sợ bọn hắn xâm phạm tới mình, mới dạy bọn hắn làm như thế, nhưng hôm nay đã thành thân, nàng đã hạ quyết tâm giao mình ra đây, như thế nào còn có thể làm cho hắn như vậy, nhưng bắt lấy tay hắn xong, hắn ngẩng đầu nhìn nàng, nhất thời lại không biết nên nói như thế nào, chẳng lẽ còn phải để nàng làm giáo sư sao?
Thật 囧 a, Cam Đường thật sự không biết làm sao, chỉ có thể tự mình, hai chân duỗi ra quấn ở thắt lưng của hắn, dưới tình huống này, nơi riêng tư của hai người, tự nhiên đụng chạm cùng nhau, nàng làm đến bước này, hắn không có kinh nghiệm nữa, cũng không đến mức không có bản năng đi, nàng nhắm nắt lại, tim đập nhanh chờ đợi một khắc trọng yếu.
Đại Lang sửng sốt một lúc sau, cảm giác ẩm ướt đến chỗ nóng rực, nội tâm xúc động, nhìn hai mắt nàng nhắm nghiền, thân thể tuần hoàn theo bản năng, chậm rãi hướng trong đẩy vào.
Thân thể bị xé rách cảm giác so với mong muốn mãnh liệt hơn, Cam Đường nhịn không được kêu lên, nháy mắt hai mắt đong đầy nước mắt, đôi tay không tự giác chống đẩy người hắn: "Đau quá, mau ra đi, mau ra đi, đau quá..."
Miệng Cam Đường bối rối kêu, đôi tay chống đẩy, Đại Lang sợ tới mức không dám tiến lên phía trước, cố gắng đè xuống cảm giác dễ chịu, nhanh chóng lui ra.
"Nương tử, nàng thế nào, nương tử, đều là ta không tốt." Đại Lang thấy nước mắt theo khóe mắt nàng chảy xuống, vừa đau lòng vừa áy náy, đôi tay hoảng loạn lau nước mắt của nàng, miệng bồi hồi nói với nàng.
Đau đớn cũng không thối lui, Cam Đường chậm rãi trấn tĩnh lại, nàng cũng không phải không có chuẩn bị tâm lý, chỉ là đau đớn kịch liệt như vậy, cho nên mới hơi thất thường, nội tâm nàng biết, một cửa này cũng đã qua, hơn nữa không quan tâm gì hết, chỉ sợ nội tâm Đại Lang Đại sẽ có bóng ma, về sau lại càng không thuận lợi, nghĩ đến đó, nàng hít sâu mấy hơi, đối với Đại Lang tràn ra tươi cười: "Ta không sao, chàng tới ôm chặt ta."
Đại Lang lập tức cúi người ôm chặt nàng, tay nhẹ nhàng dịu dàng vuốt ve phía sau lưng của nàng, miệng lẩm bẩm nói: "Nương tử đừng khóc, đều là ta không tốt, nàng đừng khóc."
Cam Đường tựa đầu vào vai hắn, ở bên tai hắn nhỏ giọng nói: "Ta sẽ không khóc, chàng... Tiếp tục đi."
"Không thể, nàng đau như vậy, không thể như vậy nữa." Đại Lang phản ứng rất lớn, cúi đầu nhìn hai mắt của nàng, kiên quyết từ chối.
Cam Đường biết hắn đau lòng nàng, không muốn nàng chịu một chút đau xót nào, sự tình này, là nữ nhân khẳng định chỉ đau lần này, nàng không có cách gì cùng hắn giải thích, chỉ có thể dùng hành động để nói lên, bàn tay quấn ở cổ của hắn, chủ động đem môi son đưa lên mặt hắn, một đường hôn nhẹ hắn, theo đuôi mắt dao động một đường vuốt phẳng, một lần nữa khơi mào 'tình dục' của hắn, rõ ràng cảm giác được hắn cắn răng cố nhịn, nàng hôn lên tai hắn, nhẹ nhàng cắn cắn vành tai của hắn, hơi thở mỏng manh thổi lỗ tai của hắn, cảm giác lưng hắn run rẩy từng hồi, toàn bộ lưng đều lạnh lên, nàng nhẹ lẩm bẩm nói: "Ta... Muốn... Chàng."
Đại Lang làm sao nhịn được loại 'dụ hoặc' này, cơ hồ không ngăn được ý chí rục rịch, nhưng bộ dáng nương tử rơi lệ vì đau luôn luôn quanh quẩn trong đầu hắn, hắn cắn chặt răng, âm thanh theo yết hầu phát ra: "Không thể, nàng sẽ đau."
"Chàng chậm một chút, đau rất nhanh sẽ qua, ta chờ chàng." Cam Đường vẫn ở bên tai hắn nhẹ lẩm bẩm, lời nói trêu chọc ý chí hắn đã rất mỏng.
"Thật sự... Có thể?" Đại Lang cuối cùng giãy dụa chống cự.
"Ưm, đến đây đi." Cam Đường vươn đầu lưỡi, liếm vào trong tai của hắn, kích thích này làm cho chống cự của Đại Lang hoàn toàn vỡ đê, chỗ cứng rắn để ở nơi ướt át hướng trong đẩy vào, tâm lại khống chế không được đi lên, lại sợ làm nương tử khóc lần nữa.
Đau quá, Cam Đường đau đến lại muốn đẩy hắn ra, nhưng nội tâm nàng lại hô không thể, sợ hãi miệng la lên, nàng liều mạng cắn môi, làm cho mình không phát ra tiếng, lấy tay che đôi mắt, làm cho nước mắt không chảy ra.
Mà thịt mềm vây quanh làm cho toàn thân Đại Lang dâng lên từng trận dễ chịu, cho dù nội tâm có trăm ngàn loại xúc động càng muốn tiến vào, muốn theo dục vọng cùng bản năng nguyên thủy làm việc, nhưng hắn vẫn gắt gao nhịn xuống, không hề động, thẳng tới khi Cam Đường dần dần thích ứng cảm giác căng trướng tạo ra, thời điểm âm thanh trầm ngâm rất nhỏ ở bên tai hắn ngân ra, hắn mới chậm rãi hướng bên trong, cho đến khi hoàn toàn bị bao dung, dễ chịu hắn gầm nhẹ lên tiếng.
Cam Đường rất rõ ràng lần đầu tiên sẽ không làm cho nàng sung sướng, nhưng nàng rất muốn làm cho hắn được thỏa mãn, cho nên một lúc sau cảm giác đau đớn chậm rãi biến mất, liền trêu chọc hắn, làm cho hắn thuận lợi bạo phát, nhìn hắn trầm ngâm gầm nhẹ, cho đến khi mềm nhũn nằm úp sấp ở trên thân nàng, nội tâm thỏa mãn che giấu thân thể đau đớn, khóe miệng gợi lên, đôi tay siết chặt ôm tấm lưng mồ hôi ẩm ướt của hắn, tóc hắn đầy mồ hôi nhỏ xuống, dừng ở ngực của nàng, Đại Lang cảm giác cánh tay nàng ôm sát, bàn tay cũng quấn lấy nàng, nhẹ hôn khóe mắt chứa nước mắt của nàng, thì thào lên tiếng: "Nương tử, nương tử..."
Hai người gắt gao ôm nhau, loại cảm giác này coi như hai người đều hòa tan cùng nhau, tâm cùng tâm tựa vào một chỗ, loại thỏa mãn không có ngôn ngữ gì biểu đạt được, Cam Đường chỉ cảm thấy hạnh phúc muốn rơi lệ, nàng hoàn toàn thuộc về hắn, cuộc đời này, nàng có người thân nhất, không bao giờ cô đơn nữa, không bao giờ nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.