Quyển 21 - Chương 1
Hắc Sắc Hoả Chủng
13/06/2018
Quyển 21 : Game
Giữa trưa ngày 9 tháng 6.
Tin tức trong TV rất nhanh truyền ra thảm án tại cư xá Mộ Tùng, về sau toàn bộ hộ gia đình biết được bọn người Hoàng Phủ Hác chết rất thảm. Rất nhiều người, đều là cảm thấy suy sụp.
Không khí bất an liên tục khuếch tán trong nhà trọ, có nhiều người đã bắt đầu các loại chuẩn bị để tranh giành mảnh vỡ khế ước. Tất cả mọi người đều đang chờ đợi vận mệnh tiến đến.
Là sinh? Là tử?
Cũng nên có một cái kết cục.
Đúng không?
Hôm nay khí trời có chút âm trầm. Mây đen rậm rạp, không giống với dự báo thời tiết. Nhiều người ra khỏi cửa không mang dù, đều cảm thấy không an.
Nhà trọ phòng 608.
"Bộ vị" Tiểu Dạ Tử đứng trước cửa sổ sát đất tiếp điện thoại: "Ngươi ý định đến Trung Quốc sao? Không cần như vậy đâu?"
Một đầu khác điện thoại, một nữ nhân dùng tiếng nhật nói: "Vô luận như thế nào ta cũng muốn qua 1 lần. Tiểu Dạ Tử, đại khái khoảng cuối tuần ta sẽ tới, đến lúc đó phiền ngươi rồi."
"Không có vấn đề gì. Chờ chút, để ta giúp ngươi kiếm khách sạn."
"Vậy sao? Ta còn tưởng rằng ngươi sẽ để cho ta ở tạm chỗ của ngươi nữa chứ. Chẳng lẽ ngươi bây giờ vẫn một mực ở tại khách sạn?"
"Không... Bất quá chỗ ta ở có chuts đặc thù, cho nên không thể để ngươi tiến vào được."
"Vậy tốt, như vậy, cuối tuần gặp nhau."
"Cuối tuần, bộ vị."
Dập điện thoại, Tiểu Dạ Tử ngẩng đầu nhìn bầu trời. Mây đen đang không ngừng tích xúc, cảm giác rất nhanh sẽ đổ mưa.
Bỗng nhiên, điện thoại lại lần nữa vang lên. Nàng chuyển cuộc gọi, lần này lại là 1 giọng nam dùng tiếng nhật nói: "Thần... Thần Cốc tiểu thư sao? Còn nhớ rõ ta chứ?"
"Ngươi là..."
"Thần Nguyên, Thần Nguyên Nhã Thần! Lần trước ngươi tới Diệp Thần Thôn đã gặp mặt."
"Vậy sao? Có chuyện gì? Chúng ta dường như không cần phải liên lạc a?" Tiểu Dạ Tử thanh âm rất lãnh đạm, phảng phất như chuyện xảy ra lúc trước giữa nàng và Nhã Thần chưa từng có.
"Ta bây giờ đang ở thành phố K. Vừa xuống phi cơ buổi sáng hôm nay." thanh âm Thần Nguyên Nhã Thần nghe phi thường âm vang hữu lực: "Ta đã cẩn thận cân nhắc, Thần Cốc tiểu thư ngươi nói ngươi bị 'Nguyền rủa', đúng không? Sau khi phát sinh chuyện kia, thế giới của ta cũng thay đổi thật lớn. Ta muốn giúp ngươi, cho nên, ta đã nghiên cứu rất nhiều tư liệu."
"Ngươi đang ở thành phố K?" Tiểu Dạ Tử ngữ khí rõ ràng toát ra vài phần kinh ngạc, sau đó sắc mặt của nàng khôi phục như thường: "Lập tức trở về cho ta! Ngươi giúp ta? Sự tình mà ta gặp phải, không ai có thể giúp! Ngươi trở về cho ta, lập tức trở về!"
"Ta... Muốn giúp ngươi. Từ sau chuyện đêm đó... ta thực sự vẫn nhớ tới ngươi. Mặc dù thấy tội lỗi với Mỹ Thy đã chết đi, thế nhưng mà ta phát hiện rằng bản thân không thể quên được ngươi."
Bầu trời bắt đầu mưa. Theo âm thanh sấm rền vang lên 1 tiếng, cơn mưa nặng hạt liền trút xuống!
"Ngươi ở nơi nào?" Tiểu Dạ Tử ngẩng đầu nhìn mưa rơi, nói: "Hiện trời đang mưa , ngươi ở bên đó ổn chứ?"
"Ân, không sao. Ta bây giờ đang ở trongkhách sạn."
"Ngươi trở về ngay cho ta!" Tiểu Dạ Tử kịch liệt hô to: "Việc sống sót sau chuyện kia ở Diệp thần thôn là ngươi may mắn có biết hay không? Ngươi biết so với cái chết chuyện gì là thống khổ nhất không? Ngươi biết cái gì gọi là tuyệt vọng sống không bằng chết không? Trở về cho ta, ta với ngươi bất quá cũng chỉ có 1 lần đó mà thôi, ngươi cho rằng ta có ý gì với ngươi sao? Lúc đóchỉ là vì sống sót, không hơn!"
Đầu bên kia điện thoại trầm mặc một hồi, rốt cục, Nhã Thần lại mở miệng.
"Ta không biết, ta không biết cái gì là tuyệt vọng sống không bằng chết. Nhưng ta vẫn sẽ đến, bởi vì ta cảm giác nếu ta không đến sẽ rất hối hận. Mỹ Thy chết, là chuyện tình làm ta hối hận nhất từ khi sinh ra đến nay, là vì ta dẫn nàng tới gần cái quỷ ốc kia. Cho nên ta không muốn tiếp tục làm 1 chuyện khiến mình hối hận, ngươi là người đầu tiên từ sau khi Mỹ Thy qua đời làm cho ta rung động. Cho nên vô luận như thế nào ta đều phải cứu ngươi, cho dù trả bất cứ giá nào."
Tiểu Dạ Tử nhìn bầu trời bên ngoài mưa mỗi lúc 1 lớn nói: "Dù là chết sao? Ngươi nên rất rõ ràng ta không phải đang nói chuyện đùa."
"Ta nói rồi, mặc kệ trả cáigiá gì."
"Ngươi đến cùng có biết hay không, ta phải đối mặt chính là..."
"Một nhà trọbị nguyền rủa, đúng hay không?"
"Cái gì?" Tiểu Dạ Tử biến sắc: "Ngươi như thế nào lại biết?"
"Bùi Thanh Y tiểu thư nói cho ta biết đấy. Hôm các ngươi trở về trung quốc, nàng có gặp mặt ta nói chuyện 1 lần, sau đó ta vạn lần khẩn cầu nàng nói cho ta biết, ngươi rốt cuộc đang phải đối mặt với điều gì. Sau đó ta biết, thì ra trên thế giới này có tồn tại một thứ khủng bố như vậy, tựa như là quái đàm đô thị (cái này lên mạng google tra cũng có nhiều phim kinh dị nói về cái này lắm nè. Kiểu như, bậc thang có 12 bậc nhưng ai mà vừa đi vừa đếm sẽ biến thành 13 bậc ấy), thế nhưng ta vẫn tin tưởng là thật. Tuy trước kia ta đối với những thứ ấy đều xì mũi coi thường, nhưng đã tận mắt nhìn thấy qua, ta không còn hoài nghi nữa rồi."
"Đã đủ rồi! Trở về đi, ta sẽ không gặp mặt ngươi nữa. Bùi Thanh Y không có nói cho ngươi biết ta đang ở nơi nào chứ? Đúng rồi, thuận tiện nói cho ngươi biết, ngay tại đêm hôm qua, nàng ấy đã chết rồi. Như vậy, ngươi vẫn còn ý định tới gặp ta sao?"
"Phải." Nhã Thần không chút do dự trả lời: "Có lẽ, ngươi cảm giác lần đó giữa chúng ta chẳng có chút ý nghĩa, làm như vậy tất cả là vì sinh tồn, nhưng ta không có quên. Ta cũng sẽ không quên. Sau đêm hôm đó, ta đã xem ngươi là nữ nhân của ta, ta sẽ bảo vệ ngươi, vô luận như thế nào!"
"Tùy ngươi. Không hẹn gặp lại!"
Trong phòng khách sạn, Nhã Thần nhìn điện thoại đã cúp trong tay, ánh mắt lại có thần thái khác thường. Hắn soạn 1 tin nhắn nói rõ địa chỉ khách sạn cùng số phòng, hơn nữa còn nói, nếu như nàng đổi ý có thể tới tìm hắn.
Trước mắt, hắn và Tinh Mỹ, cùng với cha mẹ đã đến sống ở Hùng Bản. Kỳ thật tài sản nhà Thần Nguyên tương đối phong phú , bởi vì tổ tiên có lưu lại đất đai cho nên cuộc sống khá là dư giả.Sau khi đem tất cả nhà cửa đất đai bán đi, chuyển tới trung tâm thành phố. Tinh Mỹ cũng có ý định tiếp tục học tập, cha mẹ thì bắt đầu tìm việc làm để thích ứng với cuộc sống mới. Mà Nhã Thần thì ý định đến Trung Quốc, gặp Tiểu Dạ Tử.
Mặc dù Tinh Mỹ đã khuyên hắn, thế nhưng hắn vẫn quyết định như thế.
Tuy cảm giác tội lỗi với người đã chết. Thế nhưng Nhã Thần cũng biết, người quỷ khác đường, hắn và Mỹ Thy không có khả năng lại ở chung 1 chỗ.
Trước khi tới trung quốc, hắn đã tới kinh đô, bái phỏng cha mẹ Tiểu Dạ Tử, nghĩ muốn tìm hiểu rõ tình huống của nàng. Phụ thân của nàng ở kinh đô đảm nhiệm chủ trì 1 đền thờ, đối với chuyện tình của con gái, bọn họ rất ít khi hỏi đến. Đương nhiên, chuyện nàng bị nguyền rủa bởi nhà trọ bọn họ cũng không biết. Lúc trước nàng sau khi tốt nghiệp trung học liền trở thành thám tử, bọn họ cũng chưa từng có ý kiến phản đối. Đương nhiên, cũng thật không ngờ, về sau nàng lại trở thành thám tử cực kỳ nổi danh, có thể so với nữ thám tử thiếu nữ cấp hai Đường Lan Tử dưới ngòi bút của nhà tiểu thuyết Đường Lê Nhân.
Nhã Thần quyết định chờ đợi. Nếu như Tiểu Dạ Tử không chủ động tới gặp hắn, thì hắn sẽ nghĩ biện pháp tới gặp nàng.
"Rất ngu sao? Có lẽ a." Nhã Thần gãi gãi đầu, nằm phịch xuống nệm. Kỳ thật không phải hắn chưa từng phân vân dãy dụa, nhưng thời điểm cuối cùng hắn quyết định đến trung quốc, lại cảm thấy trong lòng nhẹ nhõm và vui vẻ. Mỹ Thy qua đời làm những năm gần đây hắn luôn chìm đắm trong bi thương, hiện tại nội tâm giống như được ngâm qua cam lộ, cực kỳ thoải mái.
Kế tiếp, hắn một mực chờ đợi. Chỉ là, gọi qua nàng sẽ tắt máy hoặc là không nhận điện.
Một ngày trôi qua...
Hai ngày trôi qua...
Ba ngày trôi qua...
Một tuần đi qua...
Nàng còn không có đến.
Ngày thứ chín,Nhã Thần nhìn đồng hồ trên cổ tay, đã hơn 10 giờ đêm, nàng vẫn là không tới.
Hắn biết rõ, trong điện thoại, lời nói của Tiểu Dạ Tử tỏa ra ý quan tâm nồng đậm. Nàng rõ ràng quan tâm tới hắn mới muốn hắn lập tức trở về.
Bỗng nhiên, ngoài cửa, truyền đến tiếng đập cửa!
Nhã Thần lập tức đứng lên, hắn hướng phía cửa lớn đi tới mở nhanh. Những ngày này, hắn nhiều lần đem bồi bàn nhầm là nàng, nhiều lần ôm hi vọng, rồi lại thất vọng.
Mở cửa ra, thần cốc Tiểu Dạ Tử đứng ở bên ngoài, tóc tai mất trật tự, gương mặt lấm tấm mồ hôi. Sau khi cửa mở ra nàng liền bước vào trong.
Cửa đóng lại.
"Tiểu Dạ Tử..." Nhã Thần kích động vạn phần ôm lấy nàng, giờ phút này nhìn thấy nàng hắn cảm thấy tốt đẹp hơn bất cứ thứ gì.
"Suy nghĩ kỹ càng " Tiểu Dạ Tử dùng âm điệu trì hoãn nói: "Ngươi lựa chọn chính là 1 con đường thông tới tuyệt vọng. Hết thảy những kinh nghiệm ngươi sẽ trải qua so ra còn đáng sợ hơn trong phim kinh dị. Không cẩn thận 1 cái, ngay cả hy vọng muốn chết cũng là thứ xa vời. Cho dù là như thế ngươi vẫn sẽ lựa chọn sao? Cho dù như vậy, cũng muốn cứu vớt ta sao?"
"Phải." Nhã Thầnnâng cằm Tiểu Dạ Tử lên nói: "Ta đã quyết định."
Sau khi nói xong, môi của hắn liền chặn lại môi của Tiểu Dạ Tử.
Cuối cùng, hai người ngã trên giường, nụ hôn kịch liệt đốt lên dục vọng. Trong đôi mắt Tiểu Dạ Tử tràn ra vài giọt nước mắt, cũng bắt đầu cởi bỏ quần áo.
Từng kiện quần áo trượt xuống khỏi người nàng, Nhã Thần nhẹ nhàng vuốt ve làn da trắng nõn tinh tế tỉ mỉ của Tiểu Dạ Tử, lau đi nước mắt của nàng, bắt đầu hôn lên cổ nàng, rồi tiếp tục trượt xuống dưới.
Dáng người Tiểu Dạ Tử có thể dùng 2 chữ hoàn mỹ để hình dung, 2 ngọn núi cao ngất, tiếp đến là vòng eo mảnh khảnh giống như cành liễu, một đôi chân trắng nõn thon dài không chút tỳ vết. Lúc trước mới bước ra đời( là ra ngoài làm việc ấy nhé) có bao nhiêu công ty muốn mời nàng làm diễn viên đều bị nàng cự tuyệt.
Hai thân thể không mảnh vải che thân quấn giao cùng một chỗ, lúc này đây, cùng với lần trước hoàn toàn không giống, song phương một khi bị kích tình nhen nhóm, liền không thể nào vãn hồi.
"Ngươi đẹp quá..." trong mắt Nhã Thần tràn đầy một loại si ý, đó là một loại si đến quên tất cả, lần thứ hai được nhìn thân thể hoàn mỹ này, Nhã Thầncảm giác được, vô luận gặp bao nhiêu trắc trở và tuyệt vọng đều đáng giá.
Cuộc sống nhân sinh cũng nên vì 1 người hay 1 việc mà trả giá hi sinh.
" Ta yêu ngươi, Tiểu Dạ Tử."
Hơn một giờ sau, hai người cùng một chỗ nằm trên giường. Tiểu Dạ Tử dùng chăn che khuất thân thể, từ chỗ quần áo bên cạnh lấy ra 1 bức ảnh đưa cho Nhã Thần.
"Nữ nhân này, ta nghĩ muốn điều tra 1 chút. Bất quá, thời gian rời khỏi nhà trọ có hạn. Cho nên, ngươi..."
"Không có vấn đề gì. Giao cho ta."
Trên tấm hình kia, là 1 cô gái xinh đẹp thanh lệ thoát tục.
"Tên của nàng, gọi là Sở Di Chân."
Đúng vào lúc này, nàng bỗng nhiên biến sắc, cả người co quắp lại trên giường, đồng thời đưa tay ôm lấy ngực trái!
"Làm sao vậy?" Nhã Thần vội vàng ân cần hỏi: "Ngươi không sao chứ?"
"Huyết tự, huyết tự chỉ thị..." Nàng lập tức ngồi dậy, túm lấy quần áo bên giường mặc vào: "Ta phải về trước. Về sausẽ liên hệ với ngươi!"
Nhà trọ, ban bố huyết tự chỉ thịmới.
Nội dung lần này hơi dài, hơn nữa còn rất đặc thù.
"Buối tối ngày 20 tháng 6, từ 11:00 đến rạng sáng 3:00 ngày 21 tháng 6, tiến về trại an dưỡng Nhan Ngọc núi Lạc Vân khu Phi Vân. Trên lầu 2 có tổng cộng 12 gian phòng, mỗi 1 phòng đều có 1 cái máy tính. Trên màn hình máy tính đều có 1 biểu tượng trò chơi tên là 'Không quy thôn'. Đây là lại trò chơi khủng bố, sắm vai nhân vật, từng hộ gia đình sẽ sắm 1 vai được chỉ định, gian phòng cũng là chỉ định. Kế tiếp nói rõ lần huyết tự này có mấy cái quy tắc trọng yếu.
Thứ nhất, hộ gia đình nhất định sau khi huyết tự bắt đầu tiến vào gian phòng chỉ định, sử dụng máy tính đăng nhập trò chơi, tiến hành lựa chọn nhân vật chỉ định, một khi huyết tự bắt đầu không thể nào ly khai gian phòng chỉ định, hơn nữa vô luận là trước hay sau khi bắt đầu huyết tự cấm sử dụng bất luận 1 phương thức bạo lực nào ảnh hưởng tới hộ gia đình khác chơi trò chơi, nếu trái lại sẽ bị nguyền rủa bóng dáng giết chết.
Thứ hai, trò chơi này tổng cộng có 7 phần, trước khi thời gian quy định hết mà không thể kết thúc trò chơi, toàn thể hộ gia đình sẽ bị bóng dáng nguyền rủa giết chết.
Thứ ba, trong quá trình chơi trò chơi khủng bố này, nhân vật bị người chơi thao túng bị thương hay tử vong đều sẽ gia trì lên thân thể hộ gia đình.
Thứ tư, nhân vật sắm vai trong trò chơi, thường thường sẽ được cấp ra lựa chọn, có 4 kết quả để lựa chọn, trong 4 kết quả đó, có đôi khi là sinh lộ cùng tử lộ nửa này nửa nọ, có đôi khi là liên tục sau mấy lần lựa chọn mới có thể hiện ra tử lộ hoặc sinh lộ.
Thứ năm, nhân vật trong trò chơi tử vong hộ gia đình cũng sẽ thật sự tử vong, trò chơi sẽ kết thúcsớm.
Thứ sáu, mỗi 1 ván khi kết thúc sẽ hiện lên một cửa sổ có bảo tồn kết quả hay không, nếu lựa chọn bảo tồn, thì nhân vật trong game bị chết hộ gia đình trong hiện thực cũng chết đi, trái lại, nếu không bảo tồn, thì nhân vật tử vong sẽ không được công nhận kết quả, hộ gia đình cũng không phát sinh bất cứ chuyện gì, nhưng lựa chọn này chỉ được 1 lần, sau khi lựa chọngame khởi động lại 1 lần nữa, lần thứ hai kết quả của nhân vật sẽ tự động bảo tồn, không thể sửa đổi. Màquyết định bảo tồn hay không sẽ dựa theo phiếu bầu của hộ gia đình, nếu xuất hiện kết quả hòa không phân thắng bại, sẽ tiến hành bầu chọn lượt hai, liên tục ba lần không có kết quả, sẽ tùy cơ hội quyết định bảo tồn kết quả hay không. Kế tiếp..."
Nội dung sau đó, là hộ gia đình nào tiến vào gian phòng nào, sau đó phải sắm vai nhân vật có danh tự gì. Tất nhiên, chỉ xuất hiện số và tên của hộ gia đình đó, mà không hiển thị của hộ gia đình khác.
Huyết tự lúc này, cư nhiên lại là chơi 1 trò chơi! Hơn nữa, cái quyết định có bảo tồn tiến trình hay không, đại biểu cho...
Hộ gia đình có thể quyết định sinh tử của hộ gia đình khác!
Giữa trưa ngày 9 tháng 6.
Tin tức trong TV rất nhanh truyền ra thảm án tại cư xá Mộ Tùng, về sau toàn bộ hộ gia đình biết được bọn người Hoàng Phủ Hác chết rất thảm. Rất nhiều người, đều là cảm thấy suy sụp.
Không khí bất an liên tục khuếch tán trong nhà trọ, có nhiều người đã bắt đầu các loại chuẩn bị để tranh giành mảnh vỡ khế ước. Tất cả mọi người đều đang chờ đợi vận mệnh tiến đến.
Là sinh? Là tử?
Cũng nên có một cái kết cục.
Đúng không?
Hôm nay khí trời có chút âm trầm. Mây đen rậm rạp, không giống với dự báo thời tiết. Nhiều người ra khỏi cửa không mang dù, đều cảm thấy không an.
Nhà trọ phòng 608.
"Bộ vị" Tiểu Dạ Tử đứng trước cửa sổ sát đất tiếp điện thoại: "Ngươi ý định đến Trung Quốc sao? Không cần như vậy đâu?"
Một đầu khác điện thoại, một nữ nhân dùng tiếng nhật nói: "Vô luận như thế nào ta cũng muốn qua 1 lần. Tiểu Dạ Tử, đại khái khoảng cuối tuần ta sẽ tới, đến lúc đó phiền ngươi rồi."
"Không có vấn đề gì. Chờ chút, để ta giúp ngươi kiếm khách sạn."
"Vậy sao? Ta còn tưởng rằng ngươi sẽ để cho ta ở tạm chỗ của ngươi nữa chứ. Chẳng lẽ ngươi bây giờ vẫn một mực ở tại khách sạn?"
"Không... Bất quá chỗ ta ở có chuts đặc thù, cho nên không thể để ngươi tiến vào được."
"Vậy tốt, như vậy, cuối tuần gặp nhau."
"Cuối tuần, bộ vị."
Dập điện thoại, Tiểu Dạ Tử ngẩng đầu nhìn bầu trời. Mây đen đang không ngừng tích xúc, cảm giác rất nhanh sẽ đổ mưa.
Bỗng nhiên, điện thoại lại lần nữa vang lên. Nàng chuyển cuộc gọi, lần này lại là 1 giọng nam dùng tiếng nhật nói: "Thần... Thần Cốc tiểu thư sao? Còn nhớ rõ ta chứ?"
"Ngươi là..."
"Thần Nguyên, Thần Nguyên Nhã Thần! Lần trước ngươi tới Diệp Thần Thôn đã gặp mặt."
"Vậy sao? Có chuyện gì? Chúng ta dường như không cần phải liên lạc a?" Tiểu Dạ Tử thanh âm rất lãnh đạm, phảng phất như chuyện xảy ra lúc trước giữa nàng và Nhã Thần chưa từng có.
"Ta bây giờ đang ở thành phố K. Vừa xuống phi cơ buổi sáng hôm nay." thanh âm Thần Nguyên Nhã Thần nghe phi thường âm vang hữu lực: "Ta đã cẩn thận cân nhắc, Thần Cốc tiểu thư ngươi nói ngươi bị 'Nguyền rủa', đúng không? Sau khi phát sinh chuyện kia, thế giới của ta cũng thay đổi thật lớn. Ta muốn giúp ngươi, cho nên, ta đã nghiên cứu rất nhiều tư liệu."
"Ngươi đang ở thành phố K?" Tiểu Dạ Tử ngữ khí rõ ràng toát ra vài phần kinh ngạc, sau đó sắc mặt của nàng khôi phục như thường: "Lập tức trở về cho ta! Ngươi giúp ta? Sự tình mà ta gặp phải, không ai có thể giúp! Ngươi trở về cho ta, lập tức trở về!"
"Ta... Muốn giúp ngươi. Từ sau chuyện đêm đó... ta thực sự vẫn nhớ tới ngươi. Mặc dù thấy tội lỗi với Mỹ Thy đã chết đi, thế nhưng mà ta phát hiện rằng bản thân không thể quên được ngươi."
Bầu trời bắt đầu mưa. Theo âm thanh sấm rền vang lên 1 tiếng, cơn mưa nặng hạt liền trút xuống!
"Ngươi ở nơi nào?" Tiểu Dạ Tử ngẩng đầu nhìn mưa rơi, nói: "Hiện trời đang mưa , ngươi ở bên đó ổn chứ?"
"Ân, không sao. Ta bây giờ đang ở trongkhách sạn."
"Ngươi trở về ngay cho ta!" Tiểu Dạ Tử kịch liệt hô to: "Việc sống sót sau chuyện kia ở Diệp thần thôn là ngươi may mắn có biết hay không? Ngươi biết so với cái chết chuyện gì là thống khổ nhất không? Ngươi biết cái gì gọi là tuyệt vọng sống không bằng chết không? Trở về cho ta, ta với ngươi bất quá cũng chỉ có 1 lần đó mà thôi, ngươi cho rằng ta có ý gì với ngươi sao? Lúc đóchỉ là vì sống sót, không hơn!"
Đầu bên kia điện thoại trầm mặc một hồi, rốt cục, Nhã Thần lại mở miệng.
"Ta không biết, ta không biết cái gì là tuyệt vọng sống không bằng chết. Nhưng ta vẫn sẽ đến, bởi vì ta cảm giác nếu ta không đến sẽ rất hối hận. Mỹ Thy chết, là chuyện tình làm ta hối hận nhất từ khi sinh ra đến nay, là vì ta dẫn nàng tới gần cái quỷ ốc kia. Cho nên ta không muốn tiếp tục làm 1 chuyện khiến mình hối hận, ngươi là người đầu tiên từ sau khi Mỹ Thy qua đời làm cho ta rung động. Cho nên vô luận như thế nào ta đều phải cứu ngươi, cho dù trả bất cứ giá nào."
Tiểu Dạ Tử nhìn bầu trời bên ngoài mưa mỗi lúc 1 lớn nói: "Dù là chết sao? Ngươi nên rất rõ ràng ta không phải đang nói chuyện đùa."
"Ta nói rồi, mặc kệ trả cáigiá gì."
"Ngươi đến cùng có biết hay không, ta phải đối mặt chính là..."
"Một nhà trọbị nguyền rủa, đúng hay không?"
"Cái gì?" Tiểu Dạ Tử biến sắc: "Ngươi như thế nào lại biết?"
"Bùi Thanh Y tiểu thư nói cho ta biết đấy. Hôm các ngươi trở về trung quốc, nàng có gặp mặt ta nói chuyện 1 lần, sau đó ta vạn lần khẩn cầu nàng nói cho ta biết, ngươi rốt cuộc đang phải đối mặt với điều gì. Sau đó ta biết, thì ra trên thế giới này có tồn tại một thứ khủng bố như vậy, tựa như là quái đàm đô thị (cái này lên mạng google tra cũng có nhiều phim kinh dị nói về cái này lắm nè. Kiểu như, bậc thang có 12 bậc nhưng ai mà vừa đi vừa đếm sẽ biến thành 13 bậc ấy), thế nhưng ta vẫn tin tưởng là thật. Tuy trước kia ta đối với những thứ ấy đều xì mũi coi thường, nhưng đã tận mắt nhìn thấy qua, ta không còn hoài nghi nữa rồi."
"Đã đủ rồi! Trở về đi, ta sẽ không gặp mặt ngươi nữa. Bùi Thanh Y không có nói cho ngươi biết ta đang ở nơi nào chứ? Đúng rồi, thuận tiện nói cho ngươi biết, ngay tại đêm hôm qua, nàng ấy đã chết rồi. Như vậy, ngươi vẫn còn ý định tới gặp ta sao?"
"Phải." Nhã Thần không chút do dự trả lời: "Có lẽ, ngươi cảm giác lần đó giữa chúng ta chẳng có chút ý nghĩa, làm như vậy tất cả là vì sinh tồn, nhưng ta không có quên. Ta cũng sẽ không quên. Sau đêm hôm đó, ta đã xem ngươi là nữ nhân của ta, ta sẽ bảo vệ ngươi, vô luận như thế nào!"
"Tùy ngươi. Không hẹn gặp lại!"
Trong phòng khách sạn, Nhã Thần nhìn điện thoại đã cúp trong tay, ánh mắt lại có thần thái khác thường. Hắn soạn 1 tin nhắn nói rõ địa chỉ khách sạn cùng số phòng, hơn nữa còn nói, nếu như nàng đổi ý có thể tới tìm hắn.
Trước mắt, hắn và Tinh Mỹ, cùng với cha mẹ đã đến sống ở Hùng Bản. Kỳ thật tài sản nhà Thần Nguyên tương đối phong phú , bởi vì tổ tiên có lưu lại đất đai cho nên cuộc sống khá là dư giả.Sau khi đem tất cả nhà cửa đất đai bán đi, chuyển tới trung tâm thành phố. Tinh Mỹ cũng có ý định tiếp tục học tập, cha mẹ thì bắt đầu tìm việc làm để thích ứng với cuộc sống mới. Mà Nhã Thần thì ý định đến Trung Quốc, gặp Tiểu Dạ Tử.
Mặc dù Tinh Mỹ đã khuyên hắn, thế nhưng hắn vẫn quyết định như thế.
Tuy cảm giác tội lỗi với người đã chết. Thế nhưng Nhã Thần cũng biết, người quỷ khác đường, hắn và Mỹ Thy không có khả năng lại ở chung 1 chỗ.
Trước khi tới trung quốc, hắn đã tới kinh đô, bái phỏng cha mẹ Tiểu Dạ Tử, nghĩ muốn tìm hiểu rõ tình huống của nàng. Phụ thân của nàng ở kinh đô đảm nhiệm chủ trì 1 đền thờ, đối với chuyện tình của con gái, bọn họ rất ít khi hỏi đến. Đương nhiên, chuyện nàng bị nguyền rủa bởi nhà trọ bọn họ cũng không biết. Lúc trước nàng sau khi tốt nghiệp trung học liền trở thành thám tử, bọn họ cũng chưa từng có ý kiến phản đối. Đương nhiên, cũng thật không ngờ, về sau nàng lại trở thành thám tử cực kỳ nổi danh, có thể so với nữ thám tử thiếu nữ cấp hai Đường Lan Tử dưới ngòi bút của nhà tiểu thuyết Đường Lê Nhân.
Nhã Thần quyết định chờ đợi. Nếu như Tiểu Dạ Tử không chủ động tới gặp hắn, thì hắn sẽ nghĩ biện pháp tới gặp nàng.
"Rất ngu sao? Có lẽ a." Nhã Thần gãi gãi đầu, nằm phịch xuống nệm. Kỳ thật không phải hắn chưa từng phân vân dãy dụa, nhưng thời điểm cuối cùng hắn quyết định đến trung quốc, lại cảm thấy trong lòng nhẹ nhõm và vui vẻ. Mỹ Thy qua đời làm những năm gần đây hắn luôn chìm đắm trong bi thương, hiện tại nội tâm giống như được ngâm qua cam lộ, cực kỳ thoải mái.
Kế tiếp, hắn một mực chờ đợi. Chỉ là, gọi qua nàng sẽ tắt máy hoặc là không nhận điện.
Một ngày trôi qua...
Hai ngày trôi qua...
Ba ngày trôi qua...
Một tuần đi qua...
Nàng còn không có đến.
Ngày thứ chín,Nhã Thần nhìn đồng hồ trên cổ tay, đã hơn 10 giờ đêm, nàng vẫn là không tới.
Hắn biết rõ, trong điện thoại, lời nói của Tiểu Dạ Tử tỏa ra ý quan tâm nồng đậm. Nàng rõ ràng quan tâm tới hắn mới muốn hắn lập tức trở về.
Bỗng nhiên, ngoài cửa, truyền đến tiếng đập cửa!
Nhã Thần lập tức đứng lên, hắn hướng phía cửa lớn đi tới mở nhanh. Những ngày này, hắn nhiều lần đem bồi bàn nhầm là nàng, nhiều lần ôm hi vọng, rồi lại thất vọng.
Mở cửa ra, thần cốc Tiểu Dạ Tử đứng ở bên ngoài, tóc tai mất trật tự, gương mặt lấm tấm mồ hôi. Sau khi cửa mở ra nàng liền bước vào trong.
Cửa đóng lại.
"Tiểu Dạ Tử..." Nhã Thần kích động vạn phần ôm lấy nàng, giờ phút này nhìn thấy nàng hắn cảm thấy tốt đẹp hơn bất cứ thứ gì.
"Suy nghĩ kỹ càng " Tiểu Dạ Tử dùng âm điệu trì hoãn nói: "Ngươi lựa chọn chính là 1 con đường thông tới tuyệt vọng. Hết thảy những kinh nghiệm ngươi sẽ trải qua so ra còn đáng sợ hơn trong phim kinh dị. Không cẩn thận 1 cái, ngay cả hy vọng muốn chết cũng là thứ xa vời. Cho dù là như thế ngươi vẫn sẽ lựa chọn sao? Cho dù như vậy, cũng muốn cứu vớt ta sao?"
"Phải." Nhã Thầnnâng cằm Tiểu Dạ Tử lên nói: "Ta đã quyết định."
Sau khi nói xong, môi của hắn liền chặn lại môi của Tiểu Dạ Tử.
Cuối cùng, hai người ngã trên giường, nụ hôn kịch liệt đốt lên dục vọng. Trong đôi mắt Tiểu Dạ Tử tràn ra vài giọt nước mắt, cũng bắt đầu cởi bỏ quần áo.
Từng kiện quần áo trượt xuống khỏi người nàng, Nhã Thần nhẹ nhàng vuốt ve làn da trắng nõn tinh tế tỉ mỉ của Tiểu Dạ Tử, lau đi nước mắt của nàng, bắt đầu hôn lên cổ nàng, rồi tiếp tục trượt xuống dưới.
Dáng người Tiểu Dạ Tử có thể dùng 2 chữ hoàn mỹ để hình dung, 2 ngọn núi cao ngất, tiếp đến là vòng eo mảnh khảnh giống như cành liễu, một đôi chân trắng nõn thon dài không chút tỳ vết. Lúc trước mới bước ra đời( là ra ngoài làm việc ấy nhé) có bao nhiêu công ty muốn mời nàng làm diễn viên đều bị nàng cự tuyệt.
Hai thân thể không mảnh vải che thân quấn giao cùng một chỗ, lúc này đây, cùng với lần trước hoàn toàn không giống, song phương một khi bị kích tình nhen nhóm, liền không thể nào vãn hồi.
"Ngươi đẹp quá..." trong mắt Nhã Thần tràn đầy một loại si ý, đó là một loại si đến quên tất cả, lần thứ hai được nhìn thân thể hoàn mỹ này, Nhã Thầncảm giác được, vô luận gặp bao nhiêu trắc trở và tuyệt vọng đều đáng giá.
Cuộc sống nhân sinh cũng nên vì 1 người hay 1 việc mà trả giá hi sinh.
" Ta yêu ngươi, Tiểu Dạ Tử."
Hơn một giờ sau, hai người cùng một chỗ nằm trên giường. Tiểu Dạ Tử dùng chăn che khuất thân thể, từ chỗ quần áo bên cạnh lấy ra 1 bức ảnh đưa cho Nhã Thần.
"Nữ nhân này, ta nghĩ muốn điều tra 1 chút. Bất quá, thời gian rời khỏi nhà trọ có hạn. Cho nên, ngươi..."
"Không có vấn đề gì. Giao cho ta."
Trên tấm hình kia, là 1 cô gái xinh đẹp thanh lệ thoát tục.
"Tên của nàng, gọi là Sở Di Chân."
Đúng vào lúc này, nàng bỗng nhiên biến sắc, cả người co quắp lại trên giường, đồng thời đưa tay ôm lấy ngực trái!
"Làm sao vậy?" Nhã Thần vội vàng ân cần hỏi: "Ngươi không sao chứ?"
"Huyết tự, huyết tự chỉ thị..." Nàng lập tức ngồi dậy, túm lấy quần áo bên giường mặc vào: "Ta phải về trước. Về sausẽ liên hệ với ngươi!"
Nhà trọ, ban bố huyết tự chỉ thịmới.
Nội dung lần này hơi dài, hơn nữa còn rất đặc thù.
"Buối tối ngày 20 tháng 6, từ 11:00 đến rạng sáng 3:00 ngày 21 tháng 6, tiến về trại an dưỡng Nhan Ngọc núi Lạc Vân khu Phi Vân. Trên lầu 2 có tổng cộng 12 gian phòng, mỗi 1 phòng đều có 1 cái máy tính. Trên màn hình máy tính đều có 1 biểu tượng trò chơi tên là 'Không quy thôn'. Đây là lại trò chơi khủng bố, sắm vai nhân vật, từng hộ gia đình sẽ sắm 1 vai được chỉ định, gian phòng cũng là chỉ định. Kế tiếp nói rõ lần huyết tự này có mấy cái quy tắc trọng yếu.
Thứ nhất, hộ gia đình nhất định sau khi huyết tự bắt đầu tiến vào gian phòng chỉ định, sử dụng máy tính đăng nhập trò chơi, tiến hành lựa chọn nhân vật chỉ định, một khi huyết tự bắt đầu không thể nào ly khai gian phòng chỉ định, hơn nữa vô luận là trước hay sau khi bắt đầu huyết tự cấm sử dụng bất luận 1 phương thức bạo lực nào ảnh hưởng tới hộ gia đình khác chơi trò chơi, nếu trái lại sẽ bị nguyền rủa bóng dáng giết chết.
Thứ hai, trò chơi này tổng cộng có 7 phần, trước khi thời gian quy định hết mà không thể kết thúc trò chơi, toàn thể hộ gia đình sẽ bị bóng dáng nguyền rủa giết chết.
Thứ ba, trong quá trình chơi trò chơi khủng bố này, nhân vật bị người chơi thao túng bị thương hay tử vong đều sẽ gia trì lên thân thể hộ gia đình.
Thứ tư, nhân vật sắm vai trong trò chơi, thường thường sẽ được cấp ra lựa chọn, có 4 kết quả để lựa chọn, trong 4 kết quả đó, có đôi khi là sinh lộ cùng tử lộ nửa này nửa nọ, có đôi khi là liên tục sau mấy lần lựa chọn mới có thể hiện ra tử lộ hoặc sinh lộ.
Thứ năm, nhân vật trong trò chơi tử vong hộ gia đình cũng sẽ thật sự tử vong, trò chơi sẽ kết thúcsớm.
Thứ sáu, mỗi 1 ván khi kết thúc sẽ hiện lên một cửa sổ có bảo tồn kết quả hay không, nếu lựa chọn bảo tồn, thì nhân vật trong game bị chết hộ gia đình trong hiện thực cũng chết đi, trái lại, nếu không bảo tồn, thì nhân vật tử vong sẽ không được công nhận kết quả, hộ gia đình cũng không phát sinh bất cứ chuyện gì, nhưng lựa chọn này chỉ được 1 lần, sau khi lựa chọngame khởi động lại 1 lần nữa, lần thứ hai kết quả của nhân vật sẽ tự động bảo tồn, không thể sửa đổi. Màquyết định bảo tồn hay không sẽ dựa theo phiếu bầu của hộ gia đình, nếu xuất hiện kết quả hòa không phân thắng bại, sẽ tiến hành bầu chọn lượt hai, liên tục ba lần không có kết quả, sẽ tùy cơ hội quyết định bảo tồn kết quả hay không. Kế tiếp..."
Nội dung sau đó, là hộ gia đình nào tiến vào gian phòng nào, sau đó phải sắm vai nhân vật có danh tự gì. Tất nhiên, chỉ xuất hiện số và tên của hộ gia đình đó, mà không hiển thị của hộ gia đình khác.
Huyết tự lúc này, cư nhiên lại là chơi 1 trò chơi! Hơn nữa, cái quyết định có bảo tồn tiến trình hay không, đại biểu cho...
Hộ gia đình có thể quyết định sinh tử của hộ gia đình khác!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.