Quyển 27 - Chương 8: Dưỡng Cổ?
Hắc Sắc Hoả Chủng
16/06/2018
Thập Tam không ngừng đạp chân ga, hy vọng có thể mau chóng trở về nội thành.
Bởi vì không dám đi đường lớn cho nên hắn vẫn đi đường nhỏ, mà điều này làm cho đường đi càng trở nên dài hơn.
Bất quá, Thập Tam không còn cách nào khác. Vụ án giết người này cảnh sát điều tra phi thường nghiêm ngặt, chỉ cần không cẩn thận, tiếp theo sẽ mất tất cả.
Mà một khi sự tình bại lộ, chờ đợi Tâm Luyến chính là tử hình đài!
Đây là sự tình Thập Tam tuyệt đối không thể nào chấp nhận. Tâm luyến là nữ nhân hắn dành tình cảm chân thành, nàng đã chết 1 lần, làm sao hắn có thể để nàng chết lần thứ 2!
Lúc này hắn bỗng sợ hãi phát hiện, đèn xe rõ ràng hư mất! Điều này khiến cho phía trước trở thành 1 màu đen kịt!
Hắn lập tức đạp phanh lại. Đèn xe đã hỏng mà con đường thì gập gềnh, bảo hắn làm sao đi tiếp?
Hắn rất hối hận không mang theo la bàn trên người. Bình thường nếu ở trong nội thành có thể tìm người hỏi đường, hoặc dùng bản đồ. Hiện tại, lại vô kế khả thi!
Cũng may, nơi này đoán chừng cách sườn núi Thanh Lĩnh không xa. Chỉ cần kịp thời đến nơi là có thể trở về nội thành.
Cân nhắc một phen hắn nhanh chóng đưa ra quyết định, đạp chân ga tiếp tục đi về phía trước. Hiện tại chỉ cần tiến được vào nội thành là có thể giải quyết vấn đề trước mắt.
Hạ quyết tâm, hắn hít sâu 1 hơi, dần thả chậm tốc độ xe.
Cũng may hắn đang là người độc thân, cho dù về nhà muộn 1 chút cũng không ai để ý tới.
Mà đoạn đường này tính ra vẫn còn thuận lợi. Nơi này hẳn đã là sườn núi Thanh Lĩnh rồi.
Thập Tam lúc này ngược lại càng thêm cẩn thận. Nơi này gần nội thành, cách đường lớn cũng không xa, cho nên khó đảm bảo không xuất hiện xe qua lại. Đối với hắn mà nói, người chứng kiến tự nhiên càng ít càng tốt. Dù sao thi thể một khi bị phát hiện, cảnh sát nhất định sẽ sưu tầm manh mối trong phạm vi gần nơi này.
Hắn thoáng thả chậm tốc độ, đồng thời cố mở to mắt nhìn về phía trước. Đèn xe bị hư, chạy trong đêm tối tự nhiên phải cẩn thận từng ly từng tý.
Tốc độ xe chậm lại, Thập tam cũng chú ý đến chung quanh. Tuy rằng sắc trời thâm trầm, chính mình đã cải trang, nhưng nếu có người qua lại thủy chung vẫn không tốt lắm. Hắn tuy thông qua chợ đen mua chiếc xe này, giao dịch với đối phương cũng là sử dụng tiền mặt và tính danh giả, nhưng dù sao vẫn là đã cùng đối phương dây dưa, nếu cảnh sát điều tra đến không thể đảm bảo không có kẽ hở.
Vụ án này rất được ban lãnh đạo thành phố coi trong, cảnh sát nhất định toàn lực mà làm, cho nên hắn phải thực cẩn thận. Dù sao, hắn dùng lực cá nhân để chống lại cảnh sát toàn thành phố K ah!
Lúc này hắn rẽ vào 1 góc ngoặt, con đường phía trước coi như bằng phẳng liền nhấn chân ga, chuẩn bị tăng tốc. Nhưng trong tích tắc đó hắn cảm thấy có chút không đúng, ngay lập tức mở cửa xe lao ra.
Bởi vì, hắn đột nhiên cảm giác cái xe kịch liệt nghiêng về bên trái!
Thời điểm hắn lao ra khỏi cửa xe tựa hồ có 1 bàn tay lướt qua gót chân! Nhưng hắn liều mạng dãy dụa, không để cho bàn tay kia có thể tóm được! Sau đó, chỉ nghe thấy một tiếng ầm vang!
Sau lưng hắn chính là vách đá dựng đứng! Chiếc xe kia từ trên vách đá rớt xuống ầm ầm nện trên mặt đất! Không lâu sau liền nổ bùng 1 cái!
Nguy hiểm thật!
Thập Tam mở miệng thở phì phò. Vừa rồi, không phải hắn nhạy cảm phát hiện chiếc xe nghiêng về 1 bên, nhanh chóng mở cửa xe lao ra có lẽ đã nằm dưới đó.
Coi như không có đèn xe, nhưng thế nào hắn chạy trên đường lại có thể chạy tới bên cạnh vách núi?
Đặc biệt chớp mắt lúc hắn lao ra, có 1 bàn tay băng lãnh muốn tóm lấy chân hắn. Nếu không phải hắn phản ứng kịp thời thì giờ đã tiêu mạng nhỏ!
Liên tưởng đến lời nói của Tâm Luyến, thi thể kia rõ ràng lại làm ra 1 chuyện khủng bố như vậy, càng ngày hắn càng cảm giác, chuyện này không đơn giản như hắn tưởng.
Đây hết thảy đều do hắn tự tiện hạ cổ, lực lượng nguyền rủa đã tạo nên hậu quả không thể khống chế. Đối với cảnh sát hắn có thể lo lắng nên quần nhau như thế nào, nhưng loại chuyện này chỉ có thể nhờ tới cha mẹ.
Trong lòng vẫn còn sợ hãi, hắn lập tức gọi điện thoại cho cha mẹ. Thế nhưng truyền tới từ đầu bên kia chỉ có âm thanh "Số mày quý khách vừa gọi không tồn tại, . .
Chẳng lẽ cha mẹ đã xóa số rồi sao? Thế nhưng vì sao lại làm vậy?
Hắn liên hệ với cha mẹ chỉ thông qua điện thoại mà thôi. Nhưng bây giờ ngay cả điện thoại cũng không thể liên lạc, hắn nên làm thế nào đây.
Lúc này hắn nhớ tới tòa nhà trọ thần bí mà phụ thân đề cập.
Tuy biết rằng phụ thân sẽ không nói dối, nhưng cái nhà trọ kia phải chăng thật sự tồn tại, Thập Tam thủy chung có chút bán tín bán nghi. Bất quá, hắn tinh tường phụ thân không phải người bình thường, tự nhiên không nóng đầu bịa ra 1 cái nhà trọ không có thật.
Hiện tại, chỉ có thể đi một bước tính 1 bước.
Cuối cùng, hắn đi bộ vào nội thành, kết quả tới lúc trời tảng sáng mới về đến nhà.
Lúc này, hắn đem cửa khóa lại, kiểm tra cửa sổ, cuối cùng mới nằm lên giường. Nhưng nội tâm đến bây giờ vẫn rất bất an.
Chính mình may mắn thoát 1 kiếp này, nhưng tiếp theo thì sao?
Hắn tổng không có khả năng một mực trốn tránh.
Nằm trên giường, hắn lại phát hiện căn bản ngủ không được. Trong đầu, thỉnh thoảng xuất hiện gương mặt vặn vẹo vì sợ hãi của Tâm Luyến.
Về cổ, hắn hiểu biết thật sự không nhiều lắm. Hết thảy nguyên nhân là khi còn bé, hắn căm hận cổ, đồ vật nguyền rủa người khác. Hơn nữa, ít nhiều cũng vì 1 phần chán ghét phụ thân.
Phụ thân là một người cực kỳ người thần bí. Đối với Thập Tam, phụ thân tựa hồ không có cảm tình, trong trí nhớ, chưa bao giờ thấy phụ thân cười qua 1 lần.
Hơn nữa, khi Thập Tam còn rất nhỏ đã cố ý dạy bảo hắn hiểu biết về cổ.
Rất nhiều đồ vật đầm đìa máu tươi, tràn ngập tuổi thơ của Thập Tam.
Hắn một mực sợ hãi và kiêng kị phụ thân. Mà phụ thân tột cùng đến từ nơi nào, vì sao lại biết hạ cổ, mẫu thân tại sao biết rõ điểm này còn gả cho ông, đồng dạng trở thành cổ sư, thủy chung là mê. Rồi sau đó nhìn thấy Thập Tam không muốn học cổ cũng không ép buộc hắn, mà cùng mẫu thân một mực phiêu bạt bên ngoài, không có chỗ ở cố định, rất nhiều năm mới gặp mặt 1 lần.
Mà mẫu thân trong ấn tượng của Thập Tam là người cực kỳ thuận theo phụ thân. Hắn nhớ rõ chưa bao giờ mẫu thân phản kháng phụ thân, phàm là phụ thân yêu cầu bất kỳ chuyện gì, bà đều làm theo không có ý kiến phản đối, đáng nhắc tới chính là phụ thân tựa hồ cho tới bây giờ cũng sẽ không miễn cưỡng mẫu thân, mặc dù đôi khi ý kiến 2 người đưa ra khác nhau nhưng ông không ép buộc bà phải tiếp nhận. Mẫu thân giống như không có chủ ý, chỉ có thể dựa vào phụ thân. Đi theo phụ thân ở bên ngoài thế mà dường như cũng không hề nhớ Thập Tam, đừng nói gặp mặt ngay cả gọi điện thoại cũng rất ít.
Có lúc Thập Tam thậm chí còn sinh ra ảo giác, cho dù phụ thân kêu mẫu thân đi chết, bà cũng không cự tuyệt.
Mà sử dụng lực lượng cấm kị cha mẹ lưu lại, đưa đến hết thảy kết quả như vậy, kế tiếp sẽ là chuyện gì nữa đây?
Lúc này hắn chợt nhớ tới, mẫu thân từng nói sẽ gửi cho hắn 1 vật. Đó là vật gì? Có thể giải quyết hậu quả trước mắt do nguyền rủa mang lại?
Lúc này, hắn bắt đầu có chút hiểu được vì sao mẫu thân lại thuận theo phụ thân. Hẳn là 1 loại mù quáng? Phụ thân có được năng lực quỷ dị khó lường cho nên mẫu thân căn bản không dám phản kháng chút nào sao?
Bỗng nhiên điện thoại ở đầu giường vang lên tiếng chuông dồn dập, làm hắn giật mình cả kinh vội vàng nhấc điện thoại, bên kia truyền tới giọng nói của Tâm Luyến!
"Tâm Luyến!" Thập Tam vội vàng nói: "Không phải anh nói rồi sao, không được tùy tiện gọi điện thoại!"
"Em có chuyện trọng yếu, vừa rồi anh không onl QQ
Hiện tại anh onl QQ đi, thời gian hơi ngắn có lẽ không có vấn đề."
Nói xong, nàng liền dập máy.
Thập Tam vội vàng xuống giường, mở máy tính ra. Dùng QQ ở di động đánh chữ quá chậm, nhìn bộ dạng Tâm Luyến, có vẻ là chuyện quan trọng.
Chuyện gì xảy ra sao?
Máy tình vừa bật, hắn không thể chờ đợi vội click vào biểu tượng hình chim cánh cụt, Online QQ, rất nhanh hình ảnh QQ của Tâm Luyến lóe lên. Hắn lập tức ấn mở.
Tâm Luyến đã đánh mấy hàng chữ.
"Em ở dưới ngăn kéo trong thư phòng, phát hiện một vài Notebook kỳ quái, nội dung ghi chép đều liên quan tới cổ! Y Thanh Thủy muốn giết mười ba người này, mục đích là vì muốn hạ cổ!"
Những dòng chữ này làm Thập Tam ngơ ngẩn tại chỗ.
Hạ cổ?
Y Thanh Thủy thế mà cũng là 1 cổ sư?
"Thật sự? Notebook nói như thế nào?" Thập Tam vội vàng đánh ra mấy chữ này.
"Ân, là như thế này. Mục đích giết những người này là để tiến hành nguyền rủa. Cho nên mới để bọn hắn mặc áo màu đỏ sau khi chết, sẽ hóa thành Lệ Quỷ hung tàn nhất. Mà tựa hồ, Y Thanh Thủy muốn lợi dụng điểm này, dùng thân thể mình dưỡng cổ để gây nguyền rủa."
Dùng thân thể dưỡng cổ?
Loại chuyện này Thập Tam không biết chút nào! Phụ thân cho tới bây giờ cũng chưa từng nói với hắn. Mà liên tưởng đến một loạt việc lạ, chẳng lẽ không phải chỉ bởi mình hạ cổ, mà nguyên nhân còn là vì bản thân Y Thanh Thủy?
Mặc áo đỏ rồi giết chết, sau đó hóa thành Lệ Quỷ, dùng thân thể dưỡng cổ, cái này là để chuẩn bị cho nguyền rủa?
Mục đích là gì? Nguyền rủa người khác sao? Hay là nói...
Bí ẩn một cái nối tiếp 1 cái.
"Em nghĩ biện pháp, scan lại nội dung Notebook gửi cho anh, anh muốn biết tình hình cụ thể và tỉ mỉ." Thập Tam lại đánh mấy chữ này, còn nói: "Còn có, thi thể anh đã xử lý tốt, em yên tâm."
Thời điểm đánh xuống mấy chữ này Thập Tam biết rõ, nội tâm Tâm Luyến tuyệt đối không dễ chịu. Hy vọng của cha mẹ nàng khi nhìn thấy thi thể Tâm Luyến sẽ lập tức sụp đổ, lâm vào tuyệt vọng, lúc đó bản thân hắn chỉ có thể tiếp tục diễn kịch trước mặt hai người.
Đúng lúc này, tiếng chuông cửa dồn dập vang lên. Thập Tam không khỏi nhíu mày. Rạng sáng thời gian, ai lại tới vào giờ này?
Hắn nhẹ chân nhẹ tay đứng lên, đi về phía cửa lớn, sau đó thông qua mắt mèo nhìn ra bên ngoài.
Trên hành lang không một bóng người.
Nhưng khủng bố chính là, đúng lúc đó, tiếng chuông cửa… lại lần nữa vang lên! .
Bởi vì không dám đi đường lớn cho nên hắn vẫn đi đường nhỏ, mà điều này làm cho đường đi càng trở nên dài hơn.
Bất quá, Thập Tam không còn cách nào khác. Vụ án giết người này cảnh sát điều tra phi thường nghiêm ngặt, chỉ cần không cẩn thận, tiếp theo sẽ mất tất cả.
Mà một khi sự tình bại lộ, chờ đợi Tâm Luyến chính là tử hình đài!
Đây là sự tình Thập Tam tuyệt đối không thể nào chấp nhận. Tâm luyến là nữ nhân hắn dành tình cảm chân thành, nàng đã chết 1 lần, làm sao hắn có thể để nàng chết lần thứ 2!
Lúc này hắn bỗng sợ hãi phát hiện, đèn xe rõ ràng hư mất! Điều này khiến cho phía trước trở thành 1 màu đen kịt!
Hắn lập tức đạp phanh lại. Đèn xe đã hỏng mà con đường thì gập gềnh, bảo hắn làm sao đi tiếp?
Hắn rất hối hận không mang theo la bàn trên người. Bình thường nếu ở trong nội thành có thể tìm người hỏi đường, hoặc dùng bản đồ. Hiện tại, lại vô kế khả thi!
Cũng may, nơi này đoán chừng cách sườn núi Thanh Lĩnh không xa. Chỉ cần kịp thời đến nơi là có thể trở về nội thành.
Cân nhắc một phen hắn nhanh chóng đưa ra quyết định, đạp chân ga tiếp tục đi về phía trước. Hiện tại chỉ cần tiến được vào nội thành là có thể giải quyết vấn đề trước mắt.
Hạ quyết tâm, hắn hít sâu 1 hơi, dần thả chậm tốc độ xe.
Cũng may hắn đang là người độc thân, cho dù về nhà muộn 1 chút cũng không ai để ý tới.
Mà đoạn đường này tính ra vẫn còn thuận lợi. Nơi này hẳn đã là sườn núi Thanh Lĩnh rồi.
Thập Tam lúc này ngược lại càng thêm cẩn thận. Nơi này gần nội thành, cách đường lớn cũng không xa, cho nên khó đảm bảo không xuất hiện xe qua lại. Đối với hắn mà nói, người chứng kiến tự nhiên càng ít càng tốt. Dù sao thi thể một khi bị phát hiện, cảnh sát nhất định sẽ sưu tầm manh mối trong phạm vi gần nơi này.
Hắn thoáng thả chậm tốc độ, đồng thời cố mở to mắt nhìn về phía trước. Đèn xe bị hư, chạy trong đêm tối tự nhiên phải cẩn thận từng ly từng tý.
Tốc độ xe chậm lại, Thập tam cũng chú ý đến chung quanh. Tuy rằng sắc trời thâm trầm, chính mình đã cải trang, nhưng nếu có người qua lại thủy chung vẫn không tốt lắm. Hắn tuy thông qua chợ đen mua chiếc xe này, giao dịch với đối phương cũng là sử dụng tiền mặt và tính danh giả, nhưng dù sao vẫn là đã cùng đối phương dây dưa, nếu cảnh sát điều tra đến không thể đảm bảo không có kẽ hở.
Vụ án này rất được ban lãnh đạo thành phố coi trong, cảnh sát nhất định toàn lực mà làm, cho nên hắn phải thực cẩn thận. Dù sao, hắn dùng lực cá nhân để chống lại cảnh sát toàn thành phố K ah!
Lúc này hắn rẽ vào 1 góc ngoặt, con đường phía trước coi như bằng phẳng liền nhấn chân ga, chuẩn bị tăng tốc. Nhưng trong tích tắc đó hắn cảm thấy có chút không đúng, ngay lập tức mở cửa xe lao ra.
Bởi vì, hắn đột nhiên cảm giác cái xe kịch liệt nghiêng về bên trái!
Thời điểm hắn lao ra khỏi cửa xe tựa hồ có 1 bàn tay lướt qua gót chân! Nhưng hắn liều mạng dãy dụa, không để cho bàn tay kia có thể tóm được! Sau đó, chỉ nghe thấy một tiếng ầm vang!
Sau lưng hắn chính là vách đá dựng đứng! Chiếc xe kia từ trên vách đá rớt xuống ầm ầm nện trên mặt đất! Không lâu sau liền nổ bùng 1 cái!
Nguy hiểm thật!
Thập Tam mở miệng thở phì phò. Vừa rồi, không phải hắn nhạy cảm phát hiện chiếc xe nghiêng về 1 bên, nhanh chóng mở cửa xe lao ra có lẽ đã nằm dưới đó.
Coi như không có đèn xe, nhưng thế nào hắn chạy trên đường lại có thể chạy tới bên cạnh vách núi?
Đặc biệt chớp mắt lúc hắn lao ra, có 1 bàn tay băng lãnh muốn tóm lấy chân hắn. Nếu không phải hắn phản ứng kịp thời thì giờ đã tiêu mạng nhỏ!
Liên tưởng đến lời nói của Tâm Luyến, thi thể kia rõ ràng lại làm ra 1 chuyện khủng bố như vậy, càng ngày hắn càng cảm giác, chuyện này không đơn giản như hắn tưởng.
Đây hết thảy đều do hắn tự tiện hạ cổ, lực lượng nguyền rủa đã tạo nên hậu quả không thể khống chế. Đối với cảnh sát hắn có thể lo lắng nên quần nhau như thế nào, nhưng loại chuyện này chỉ có thể nhờ tới cha mẹ.
Trong lòng vẫn còn sợ hãi, hắn lập tức gọi điện thoại cho cha mẹ. Thế nhưng truyền tới từ đầu bên kia chỉ có âm thanh "Số mày quý khách vừa gọi không tồn tại, . .
Chẳng lẽ cha mẹ đã xóa số rồi sao? Thế nhưng vì sao lại làm vậy?
Hắn liên hệ với cha mẹ chỉ thông qua điện thoại mà thôi. Nhưng bây giờ ngay cả điện thoại cũng không thể liên lạc, hắn nên làm thế nào đây.
Lúc này hắn nhớ tới tòa nhà trọ thần bí mà phụ thân đề cập.
Tuy biết rằng phụ thân sẽ không nói dối, nhưng cái nhà trọ kia phải chăng thật sự tồn tại, Thập Tam thủy chung có chút bán tín bán nghi. Bất quá, hắn tinh tường phụ thân không phải người bình thường, tự nhiên không nóng đầu bịa ra 1 cái nhà trọ không có thật.
Hiện tại, chỉ có thể đi một bước tính 1 bước.
Cuối cùng, hắn đi bộ vào nội thành, kết quả tới lúc trời tảng sáng mới về đến nhà.
Lúc này, hắn đem cửa khóa lại, kiểm tra cửa sổ, cuối cùng mới nằm lên giường. Nhưng nội tâm đến bây giờ vẫn rất bất an.
Chính mình may mắn thoát 1 kiếp này, nhưng tiếp theo thì sao?
Hắn tổng không có khả năng một mực trốn tránh.
Nằm trên giường, hắn lại phát hiện căn bản ngủ không được. Trong đầu, thỉnh thoảng xuất hiện gương mặt vặn vẹo vì sợ hãi của Tâm Luyến.
Về cổ, hắn hiểu biết thật sự không nhiều lắm. Hết thảy nguyên nhân là khi còn bé, hắn căm hận cổ, đồ vật nguyền rủa người khác. Hơn nữa, ít nhiều cũng vì 1 phần chán ghét phụ thân.
Phụ thân là một người cực kỳ người thần bí. Đối với Thập Tam, phụ thân tựa hồ không có cảm tình, trong trí nhớ, chưa bao giờ thấy phụ thân cười qua 1 lần.
Hơn nữa, khi Thập Tam còn rất nhỏ đã cố ý dạy bảo hắn hiểu biết về cổ.
Rất nhiều đồ vật đầm đìa máu tươi, tràn ngập tuổi thơ của Thập Tam.
Hắn một mực sợ hãi và kiêng kị phụ thân. Mà phụ thân tột cùng đến từ nơi nào, vì sao lại biết hạ cổ, mẫu thân tại sao biết rõ điểm này còn gả cho ông, đồng dạng trở thành cổ sư, thủy chung là mê. Rồi sau đó nhìn thấy Thập Tam không muốn học cổ cũng không ép buộc hắn, mà cùng mẫu thân một mực phiêu bạt bên ngoài, không có chỗ ở cố định, rất nhiều năm mới gặp mặt 1 lần.
Mà mẫu thân trong ấn tượng của Thập Tam là người cực kỳ thuận theo phụ thân. Hắn nhớ rõ chưa bao giờ mẫu thân phản kháng phụ thân, phàm là phụ thân yêu cầu bất kỳ chuyện gì, bà đều làm theo không có ý kiến phản đối, đáng nhắc tới chính là phụ thân tựa hồ cho tới bây giờ cũng sẽ không miễn cưỡng mẫu thân, mặc dù đôi khi ý kiến 2 người đưa ra khác nhau nhưng ông không ép buộc bà phải tiếp nhận. Mẫu thân giống như không có chủ ý, chỉ có thể dựa vào phụ thân. Đi theo phụ thân ở bên ngoài thế mà dường như cũng không hề nhớ Thập Tam, đừng nói gặp mặt ngay cả gọi điện thoại cũng rất ít.
Có lúc Thập Tam thậm chí còn sinh ra ảo giác, cho dù phụ thân kêu mẫu thân đi chết, bà cũng không cự tuyệt.
Mà sử dụng lực lượng cấm kị cha mẹ lưu lại, đưa đến hết thảy kết quả như vậy, kế tiếp sẽ là chuyện gì nữa đây?
Lúc này hắn chợt nhớ tới, mẫu thân từng nói sẽ gửi cho hắn 1 vật. Đó là vật gì? Có thể giải quyết hậu quả trước mắt do nguyền rủa mang lại?
Lúc này, hắn bắt đầu có chút hiểu được vì sao mẫu thân lại thuận theo phụ thân. Hẳn là 1 loại mù quáng? Phụ thân có được năng lực quỷ dị khó lường cho nên mẫu thân căn bản không dám phản kháng chút nào sao?
Bỗng nhiên điện thoại ở đầu giường vang lên tiếng chuông dồn dập, làm hắn giật mình cả kinh vội vàng nhấc điện thoại, bên kia truyền tới giọng nói của Tâm Luyến!
"Tâm Luyến!" Thập Tam vội vàng nói: "Không phải anh nói rồi sao, không được tùy tiện gọi điện thoại!"
"Em có chuyện trọng yếu, vừa rồi anh không onl QQ
Hiện tại anh onl QQ đi, thời gian hơi ngắn có lẽ không có vấn đề."
Nói xong, nàng liền dập máy.
Thập Tam vội vàng xuống giường, mở máy tính ra. Dùng QQ ở di động đánh chữ quá chậm, nhìn bộ dạng Tâm Luyến, có vẻ là chuyện quan trọng.
Chuyện gì xảy ra sao?
Máy tình vừa bật, hắn không thể chờ đợi vội click vào biểu tượng hình chim cánh cụt, Online QQ, rất nhanh hình ảnh QQ của Tâm Luyến lóe lên. Hắn lập tức ấn mở.
Tâm Luyến đã đánh mấy hàng chữ.
"Em ở dưới ngăn kéo trong thư phòng, phát hiện một vài Notebook kỳ quái, nội dung ghi chép đều liên quan tới cổ! Y Thanh Thủy muốn giết mười ba người này, mục đích là vì muốn hạ cổ!"
Những dòng chữ này làm Thập Tam ngơ ngẩn tại chỗ.
Hạ cổ?
Y Thanh Thủy thế mà cũng là 1 cổ sư?
"Thật sự? Notebook nói như thế nào?" Thập Tam vội vàng đánh ra mấy chữ này.
"Ân, là như thế này. Mục đích giết những người này là để tiến hành nguyền rủa. Cho nên mới để bọn hắn mặc áo màu đỏ sau khi chết, sẽ hóa thành Lệ Quỷ hung tàn nhất. Mà tựa hồ, Y Thanh Thủy muốn lợi dụng điểm này, dùng thân thể mình dưỡng cổ để gây nguyền rủa."
Dùng thân thể dưỡng cổ?
Loại chuyện này Thập Tam không biết chút nào! Phụ thân cho tới bây giờ cũng chưa từng nói với hắn. Mà liên tưởng đến một loạt việc lạ, chẳng lẽ không phải chỉ bởi mình hạ cổ, mà nguyên nhân còn là vì bản thân Y Thanh Thủy?
Mặc áo đỏ rồi giết chết, sau đó hóa thành Lệ Quỷ, dùng thân thể dưỡng cổ, cái này là để chuẩn bị cho nguyền rủa?
Mục đích là gì? Nguyền rủa người khác sao? Hay là nói...
Bí ẩn một cái nối tiếp 1 cái.
"Em nghĩ biện pháp, scan lại nội dung Notebook gửi cho anh, anh muốn biết tình hình cụ thể và tỉ mỉ." Thập Tam lại đánh mấy chữ này, còn nói: "Còn có, thi thể anh đã xử lý tốt, em yên tâm."
Thời điểm đánh xuống mấy chữ này Thập Tam biết rõ, nội tâm Tâm Luyến tuyệt đối không dễ chịu. Hy vọng của cha mẹ nàng khi nhìn thấy thi thể Tâm Luyến sẽ lập tức sụp đổ, lâm vào tuyệt vọng, lúc đó bản thân hắn chỉ có thể tiếp tục diễn kịch trước mặt hai người.
Đúng lúc này, tiếng chuông cửa dồn dập vang lên. Thập Tam không khỏi nhíu mày. Rạng sáng thời gian, ai lại tới vào giờ này?
Hắn nhẹ chân nhẹ tay đứng lên, đi về phía cửa lớn, sau đó thông qua mắt mèo nhìn ra bên ngoài.
Trên hành lang không một bóng người.
Nhưng khủng bố chính là, đúng lúc đó, tiếng chuông cửa… lại lần nữa vang lên! .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.