Quyển 12 - Chương 15: quy tắc ẩn của nhà trọ
Hắc Sắc Hoả Chủng
10/01/2018
Thâm Vũ vừa hoàn thành bức họa mới nhất của nàng.
Nàng nâng bức họa kia lên, trên mặt lộ ra tia mỉm cười.
"Kết quả là đây này." Nàng nói: "Lý Ẩn ngươi thì tìm được đường sống rồi, nhưng... Doanh Tử Dạ lại chết."
Bầu trời bị mây đen bao phủ.
Tại núi Không Minh, Nguyệt Ảnh quán - tầng hầm ngầm.
"Doanh Tử Dạ, nghe cho kỹ, " Thượng Quan Miên dùng giọng điệu băng lãnh nói với Tử Dạ sau lưng: "Ta cứu ngươi là vì ngươi có thể nghĩ ra được sinh lộ. Nếu như đối với ta không có chút giá trị, ta liền lập tức giết chết ngươi. Hiểu chưa?"
Vừa mới dứt lời, cánh cửa kia triệt để mở ra. Nhưng bên ngoài lại không có một bóng người.
Tử Dạ đã xác định, thực lực của Thượng Quan Miên tuyệt đối có thể so với bộ đội đặc chủng, còn làngười nổi bật nhất trong những người suất sắc!
Nhưng một nhân loại cường thịch, trước mặt quỷ hồn đều không đáng nhắc tới!
Vừa rồi mới chém đứt được đầu quỷ, có lẽ nó vẫn còn đang bị dính hạn chế của nhà trọ.
Thượng Quan Miên hơi động cước bộ, giờ phút này trên mặt của nàng không một chút biểu tình, biểu cảm giống như thường ngày. Tuy nàng trở thành sát thủ thời gian chính thức chưa đủ sáu năm, nhưng ngay từ khi còn nhỏ nàng đã sinh hoạt trên bờ vực sinh tử, từ khi sinh ra đã sống với tư cách một sát thủ, đối với nàng mà nói chỉ có giết và giết, đó mới là phương thức sống của nàng.
Trong óc của nàng chỉ nghĩ nên làm như thế nào giết chết đối phương, cho nên nàng chỉ có ý chí giết chóc, mà không biết sợ hãi là gì. Nàng chính là "Binh khí" ưu tú nhất do cấm địa đen bồi dưỡng ra .
Một tay nàng cầm một con dao găm quân dụng, tay bên kia thì cầm một khẩu Sa Mạc Chi Ưng.
Nàng phán đoán, lưỡi dao có vẻ đả thương được quỷ hồn, dù sao thì đầu của nó cũng bị dao chém xuống.
Trên thực tế nghĩ như vậy căn bản là sai lầm trầm trọng, nhân loại không thể dùng công kích vật lý để đả thương quỷ hồn. Mặc dù quỷ hồn bị nhà trọ hạn chế lớn nhất, cũng là tồn tại Bất Tử Bất Diệt. Chỉ có nhà trọ cung cấp sinh lộ mới có thể khắc chế.
Tuy khoảng cánh hiện tại giữa nàng và Tử Dạ cách nhau năm mét, nhưng một chút ấy đối với nàng không đáng nói tới.
Bất quá, lúc nãy bạo tạc, nàng cũng bị không ít ảnh hưởng. Trên người hơn năm chỗ gãy xương, nội tạng cũng nhận trùng kích vô cùng lớn. Sở dĩ nàng có thể chèo chống tới bây giờ là vì nàng đã tiêm cấm dược.
Cấm dược chính là đòn sát thủ cuối cùng của Thượng Quan Miên, không phải vạn bất đắc dĩ, nàng cũng sẽ không dùng. Nhưng hiện tại rõ ràng không thể chần chừ nữa.
Trong không gian nhỏ hẹp này, hào khí dần trở nên sâm lãnh.
Vẫn như trước không có dấu hiệu cho thấy quỷ hồn xuất hiện.
Đúng vào lúc này, Thượng Quan Miên đột nhiên cảm giác được cái gì đó, thân thể khẽ động, lập tức một cánh tay tràn đầy máu huyết rơi trên mặt đất! Mà cánh tay kia đang cầm một khẩu Sa Mạc Chi Ưng!
Thượng Quan Miên hướng tay trái của mình nhìn lại, chỉ thấy nó đã biến mất vô tung vô ảnh!
Giờ phút này đau đớn mới kịch liệt oanh vào não nàng, máu tươi mới ồ ạt tuôn ra!
Mà còn chưa kịp phản ứng, chỉ thấy một đạo bóng đen xẹt qua trước mắt, nàng vội vàng muốn ném dao găm ra, nhưng lại cảm giác tay phải không tồn tại!
Lúc này nhìn lại, mới thấy cánh tay phải vừa rớt xuống chạm đất!
Hai tay Thượng Quan Miên đều đã cụt!
"Thụy mỹ nhân" đã từng đem "Tử thần" và "Kim nhãn ác ma" giết chết, giờ phút này trước mặt quỷ hồn, giống như một hài nhi bị nó đùa bỡn!
Nếu không phải Thượng Quan Miên dùng cấm dược, làm cho thần kinh bị kích thích gảm bớt đau đớn thì có lẽ đã sớm hôn mê.
"Doanh Tử Dạ!" Nàng hô lớn: "Còn chưa nghĩ ra sinh lộ sao?"
Trên thực tế mọi chuyện xảy ra chỉ là trong khoảng khắc, nhưng Tử Dạ đã suy nghĩ ra mấy chục cái biện pháp.
Lúc trước nàng nói với Lý Ẩn về giả thiết sinh lộ đa trọng. Nói cách khác, không chỉ có một sinh lộ tồn tại. Trên thực tế đa trọng sinh lộ đối với hộ gia đình đang bị dồn trong hoàn cảnh xấu mà nói, cũng là một phương pháp tốt để cân bằng độ khó huyết tự.
Lúc này, một đường linh quang chợt hiện.
Tử Dạ đưa ra một cân nhắc cho sinh lộ!
"Thượng Quan Miên!" Tử Dạ hô lên: "Ngươi còn Boom chứ?"
Hiện tại chỉ có thể đánh cuộc!
Thượng Quan Miên gậtđầu: "Có, bất quá ở không gian này dùng Boom mà nói..."
"Boom có uy lực nhỏ một chút?"
"Không còn nhiều lắm."
"Toàn bộ lấy ra, đem vách tường này nổ tung!”
Cùng một thời gian, tại nhà trọ.
"Này, uy, Tử Dạ?" Lý Ẩn không ngừng gọi điện thoại cho nàng, thế nhưng không thể nào kết nối. Trên thực tế, điện thoại của Tử Dạ đã bị vụ nổ chấn nát rồi. Mà điện thoại của Thượng Quan Miên cũng đồng dạng.
Lý Ẩn chỉ có thể gọi cho Phong Dục Hiển.
Lúc này, Phong Dục Hiển và Mộ Dung Thận đã chạy ra khỏi nơi đó được khoảng 2 cây số, mà hai người cũng là chạy thở không ra hơi.
Phong Dục Hiển nhìn phía sau không thấy quỷ hồn đuổi tới, dựa vào một thân cây nói: "Mộ Dung... Chúng ta, nghỉ ngơi một chút, ta thực, chạy không nổi rồi..."
Bỗng nhiên điện thoại trong túi áo rung lên.
Phong Dục Hiển lấy ra điện thoại di động, là Lý Ẩn gọi tới.
Hắn lập tức tiếp nhận điện thoại: "Lý... Lý Ẩn! Ngươi trở về nhà trọ rồi hả? Chúng ta..."
"Tử Dạ đâu?" Lý Ẩn hô to: "Tử Dạ nàng thế nào rồi?"
"Doanh tiểu thư?" Phong Dục Hiển nhìn phía sau, nói: "Lúc đó ta nhìn thấy tay ngươi bị đứt, sau đó nàng được Thượng Quan tiểu thư kéo ra khỏi con quỷ, kế tiếp chúng ta liền chạy đi, cho nên..."
Thượng Quan Miên?
Lý Ẩn còn tưởng rằng bạo tạc là do quỷ hồn làm ra, căn bản không nghĩ tới Thượng Quan Miên, ấn tượng của hắn đối với Thượng Quan Miên cũng chỉ dừng lại ở mức đối phó với tên mao tặc, vốn không nghĩ tới nàng lại là nhân vật lợi hạinhư thế.
"Lầu trưởng, " Phong Dục Hiển thẳng thắn nói: "Ngươi nếu như muốn ta trở về cứu nàng, vậy cũng đừng nói nữa. Mạng của Doanh tiểu thư trọng yếu nhưng mạng của ta cũng đồng dạng trọng yếu! Tóm lại hiện tại,ta ốc còn không mang nổi mình ốc, cho nên..."
"Mộ Dung Thận đâu?"
"Ân,đằng sau ta..."
"Đưa điện thoại cho hắn!" Lý Ẩn cắn răng, quyết định đánh bạc một phen.
Phong Dục Hiển có chút kỳ quái, nhưng vẫn đưa điện thoại cho Mộ Dung Thận.
Tên pháp y biến thái kia nhận điện thoại, chợt nghe Lý Ẩn nói “Ngươi không phải thích nhất là mạo hiểm sao? Ngươi không phải thích nhất là quỷ sao? Quỷ hồn đi ra ,ngươi như thế nào lại chạy trốn? Ngươi bây giờ trở về đi, ta đối với sinh lộ có một ý tưởng!"
"Ah? Vậy sao? Thú vị, " Mộ Dung Thận nghe xong lời nói của Lý Ẩn về sinh lộ nhếch miệng cười: "Tốt! Ta trở về! Sinh lộ có thật là như vậy hay không, kiểm tra một chút cũng không tệ. Lại có thể cùng quỷ hồn tiếp xúc, thực là kích thích ah..."
Sau đó hắn cúp điện thoại, ném trả lại cho Phong Dục Hiển.
"Này này, " Phong Dục Hiển cơ hồ không thể tin được hỏi: "Ngươi thực quay về?"
"Đó là tự nhiên. Ngươi đi đi thôi, phàm phu tục tử như thế nào có thể lý giải thế giới của ta?" Mộ Dung Thận âm âm cười, quay đầu hướng hai quán chạy về.
Phong Dục Hiển ngơ ngác đứng ở đó, xem ra tên biến thái kia cũng làm cho hắn cảm thấy trùng kích thật lớn.
Mà lúc này tại tầng hầm, Tử Dạ từ trên người Thượng Quan Miên lấy ra những quả Boom platic loại nhỏ.
Vừa lấy boom ra, bỗng nhiên Tử Dạ cảm thấy một cổ hàn khí âm trầm đánh úp lại.
Nàng lập tức đem quả Boom kia an trí trên vách tường, sau đó chạy ra xa, nhấnnút kích nổ.
Sau đó, một lực lượng bạo tạc làm cho vách tường nơi đó nát bấy, hơn nữa ngay cả đất đá đằng sau cũng bị oanh ra một cái động lớn!
Không gian này đủ cho hai người chui vào!
"cái này chính là... sinh lộ thứ 2" Tử Dạ lập tức nói với Thượng Quan Miên nói: "Chúng ta trốn vào đây là được cứu rồi! Nhanh ah!"
Sau đó, nàng hướng tới cái hốc bên kia chạy thật nhanh tới!
Thế nhưng đúng vào lúc này, một âm thanh tà ác lãnh lẽo vang lên!
"Ngươi... Không... Phải.. Người..Nguyệt... Ảnh... Quán...
Thanh âm kia áp lựctrầm thấp, lập tức Tử Dạ liếc xéo sang bên cạnh...
Cái đầu của nam quỷ bị chặt đứt giờ phút này đang trôi nổi, dán sát vào mặt nàng!
Gương mặt tái nhợt, đôi đồng tử như chứa vô số tro bụi sau đó cái miệng mở ra rất lớn, nhất thời xuất hiện một không gian to lớn, sau đó nó ngậm lấy đầu Tử Dạ, rồi nuốt cả người nàng vào!
Mà lúc này, thân thể của Thượng Quan Miên đã chui vào trong cái động kia. Thời khắc Tử Dạ bị nuốt vào, nàng liền tranh thủ vọt qua!
Cái đầu quỷ kia, lúc tới gần cái động bỗng nhiên… ngừng cử động.
"Cái này là sinh lộ?"
Thượng Quan Miên hiểu rõ. Sinh lộ chính là, ly khai khỏi phạm vi Nguyệt Ảnh quán. Cái động này chính xác đã thoát ly ra khỏi hạm vi của Nguyệt Ảnh quán, nàng không còn là kẻ xâm phạm nữa, như vật quỷ hồn cũng sẽ ngừng công kích.
Cho nên, cái này chính là sinh lộ thứ hai.
Nhưng đáng tiếc chính là, Tử Dạ không có cách nào dùng phương pháp này được nữa.
Lúc này, Thâm Vũthức dậy.
Nằm ở trên giường, nàng dụi dụi con mắt, ngồi dậy.
"Doanh Tử Dạ đã chết à nha?"
Bức tranh vừa rồi nàng vẽ, chính là cảnh Doanh tử Dạ bị quỷ hồn thôn phệ.
Doanh Tử Dạ chết rồi.
Vô luận như thế nào, cuối cùng cũng giải quyết được một nhân tố không xác định.
Bỗng nhiên, nàng sinh ra một ý nghĩ.
"Ha ha, như vậy cũng rất thú vị… Tốt, ta muốn thử xem xem."
Vì vậy, nàng cầm lấy chiếc điện thoại đã bị sửa chữa lại, gọi vào một số di động nào đó.
Lúc này, Lý Ẩn đang ở tầng dưới cùng của đại sảnh, thống khổ kịch liệt, bỗng nhiên có một cuộc điện thoại gọi tới.
Trên màn hình hiển thị "Cuộc gọi ẩn số" .
"Này, là ai?" Lý Ẩn hữu khí vô lực hỏi.
"Lý Ẩn tiên sinh sao? Ta chính là người mà ngươi muốn tìm. Thần bí nhân."
Lý Ẩn đột nhiên đứng lên, hỏi: "Ngươi nói cái gì?"
"Doanh Tử Dạ, nàng đã chết rồi."
"Ngươi... Ngươi nói cái gì?" Lý Ẩn không dám tin nói: "Ngươi nói nàng..."
"Ha ha, đừng kích động như vậy." Thâm Vũ trêu chọc xoắn xoắn lọn tóc: "Bất quá ngươi muốn cứu nàng cũng có thể. Nàng hiện tại bị nuốt vào trong cơ thể quỷ hồn, miễn cưỡng còn chút hơi tàn, nhưng tùy thời đều sẽ bị cắn nuốt triệt để. Ngươi muốn cứu nàng chỉ có một biện pháp."
Lý Ẩn lập tức đứng lên, chạy về phía thang máy. Sau khi đóngcửa thang máy lại hắn mới tiếp tục nói chuyện: "Nói cho ta biết,là biện pháp gì! Chỉ cần ngươi cứu được nàng, điều kiện gì ta cũng đều..."
"Chưa nói tới điều kiện. Kỳ thật, nhà trọ này còn có một cái quy tắc ẩn núp. Khi một hộ gia đình tại thời điểm chấp hành huyết tự chỉ thị gặp nguy hiểm tới tính mạng, đang trên bờ vực tử vong, nếu như một hộ gia đình nào đó chịu bỏ ra một cái giá lớn, có thể trực tiếp hủy bỏ huyết tự, cứu lấy tánh mạng người kia."
"Trực tiếp hủy bỏ?"
"Đúng. Phương pháp là.. Ngươi trở về căn hộ của ngươi, sau đó mình máu vẽ lên tường hình chữ thập. Lúc đó sẽ hiện ra một nhóm huyết tự, nhắc nhở ngươi phải chăng muốn kết thúc huyết tự mà người kia đang thực hành? Một khi ngươi đồng ý mà nói… sẽ phải trả một cái giá thật lớn."
"Một cái giá lớn? Cái gì gọi là một cái giá lớn?"
"Ghi chép về những lần huyết tự ngươi đã vượt qua sẽ bị gạch bỏ. Ví dụ như ngươi trước mắt đã hoàn thành bẩy lần huyết tự, như vậy trừ đi một lần chính là xỏa bỏ kết quả của lần huyết tự thứ bẩy. Như vậy huyết tự chỉ thị mà Doanh Tử Dạ đang chấp hành, có thể biến mất."
"Hủy bỏ… ghi chép về một lần huyết tự?" Lý Ẩn ngạc nhiên một hồi, cái này cũng có thể sao?
"Đúng." Thâm Vũ tiếp tục: "Nói cách khác, ngươi phải thực hiện bốn lần huyết tự nữa mới có thể rời khỏi mà không phải ba lần. Thuận tiện nhắc nhở ngươi một câu, mặc dù đã hủy bỏ huyết tự chỉ thị, nhưng người đó vẫn còn đang ở trong khu vực của quỷ hồn, nên vẫn có thể bị tấn công."
"Điều này có thể hay không? Ngươi chẳng phải nói nàng bị quỷ hồn nuốt vào bụng..."
"Đúng. Cho nên ngươi còn có thể lựa chọn trực tiếp truyền tống nàng về nhà trọ, còn có thể lập tức trị liệu. Nếu như nàng là người đã vượt qua 5 lần huyết tự chỉ thị ( chỉ tính từ lần thứ 6 trở đi), như vậy ngươi chỉ cần xóa một ghi chép huyết tự. Nhưng nếu như nàng vẫn chưa vượt qua năm lần, vậy thì ngươi nhất định phải hủy bỏ 2 lần ghi chép huyết tự. Nói một cách khác, ngươi cần phải bỏ ra 3 lần ghi chép huyết tự của mình mới có thể cứu sống Doanh Tử Dạ."
"Ba lượt?" Lý Ẩn thân thể cũng có chút run rẩy.
Bị trừ đi ba lượt huyết tự chỉ thị! Như vậy hắn phải thực hiện 6 lần huyết tự chỉ thị nữa mới có thể rời khỏi nhà trọ!
"Như thế nào? Hủy bỏ mất ba lượt ghi chép huyết tự chỉ thị, cũng sẽ chỉ còn lại bốn lần huyết tự chỉ thị. Sau này ngươi sẽ phải thực hiện thêm sáu lần huyết tự chỉ thị nữa. Điều kiện này như thế nào? Ha ha, ta chẳng cảm thấy có bất kỳ chỗ tốt nào đấy."
Thâm Vũ đương nhiên không phải nhủ lòng từ bi mà nói cho Lý Ẩn biết chuyện này.
Chỉ là nàng muốn nhìn một chút, Lý Ẩn sẽ vì Doanh Tử Dạ mà hi sinh đến trình độ nào?
Nàng tuyệt đối không tin, có hộ gia đình không tiếc tiêu trừ sạch tất cả ghi chép huyết tự chỉ thị của mình để cứu tính mạng một hộ gia đình khác.
Hạ Tiểu Mỹ lúc trước luôn miệng nói yêu Kha Ngân dạ, kết quả nàng làm như thế nào?
Nhân tính chính là như vậy.
Lúc này Lý Ẩn đã lên tới lầu bốn, hắn vội mở cửa xông vào phòng 404 .
Giờ phút này gương mặt hắn rất vui mừng.
Hắn đi vào phòng bếp, lấy ra con dao gọt trái cây cắt một đường trên ngón trỏ.
"Ngươi..." Thâm Vũ tuy không nhìn thấy, nhưng nàng nghe được thanh âm khi Lý Ẩn lấy dao.
"Ngươi sẽ không..."
Lý Ẩn nhanh chóng chạy tới trước vách tường, vẽ lên một cái hình thập tự.
Sau đó máu dần thẩm thấu vào bức tường, nhanh chóng hiện lên một nhóm chữ. Cảm giác nóng cháy nơi trái tim lại một lần nữa sinh ra.
"Hộ gia đình phòng 404, phải chăng muốn đem ghi chép số lần chấp hành huyết tự chỉ thị trừ đi một lần, để đổi lại hủy đi một lần huyết tự chỉ thị đang chấp hành của một hộ gia đình khác? Ghi chép số lần chấp hành huyết tự đã bị trừ đi không thể tiến hành bồi bổ lại. Muốn đem hộ gia đình truyền tống về nhà trọ, nếuhộ gia đình đó đã vượt qua năm lần huyết tự chỉ thị ( không tính lần thứ năm ), cần trừ đi một lần ghi chép huyết tự chỉ thị; nếu như hộ gia đình đó vượt qua dưới năm lần huyết tự chỉ thị ( tính cả lần thứ năm), cần trừ đi 2 lần ghi chép huyết tự chỉ thị. Nếu như nguyện ý, dùng máu tươi của mình ghi số phòng của hộ gia đình vào trong dấu móc, nếu như muốn truyền tống về nhà trọ, liền vẽ một hình chữ nhật bao lấy con số. Nhắc nhở, bởi vì hộ gia đình là bị cưỡng ép trở về khi đang trong thời gian thực hành huyết tự chỉ thị, cho nên sẽ không được tính là hoàn thành huyết tự chỉ thị, cũng không được ghi chép lại."
Lý Ẩn đưa ngón tay lên.
"Tử Dạ, " hắn nở nụ cười: "Ta cứu được ngươi rồi!"
Nàng nâng bức họa kia lên, trên mặt lộ ra tia mỉm cười.
"Kết quả là đây này." Nàng nói: "Lý Ẩn ngươi thì tìm được đường sống rồi, nhưng... Doanh Tử Dạ lại chết."
Bầu trời bị mây đen bao phủ.
Tại núi Không Minh, Nguyệt Ảnh quán - tầng hầm ngầm.
"Doanh Tử Dạ, nghe cho kỹ, " Thượng Quan Miên dùng giọng điệu băng lãnh nói với Tử Dạ sau lưng: "Ta cứu ngươi là vì ngươi có thể nghĩ ra được sinh lộ. Nếu như đối với ta không có chút giá trị, ta liền lập tức giết chết ngươi. Hiểu chưa?"
Vừa mới dứt lời, cánh cửa kia triệt để mở ra. Nhưng bên ngoài lại không có một bóng người.
Tử Dạ đã xác định, thực lực của Thượng Quan Miên tuyệt đối có thể so với bộ đội đặc chủng, còn làngười nổi bật nhất trong những người suất sắc!
Nhưng một nhân loại cường thịch, trước mặt quỷ hồn đều không đáng nhắc tới!
Vừa rồi mới chém đứt được đầu quỷ, có lẽ nó vẫn còn đang bị dính hạn chế của nhà trọ.
Thượng Quan Miên hơi động cước bộ, giờ phút này trên mặt của nàng không một chút biểu tình, biểu cảm giống như thường ngày. Tuy nàng trở thành sát thủ thời gian chính thức chưa đủ sáu năm, nhưng ngay từ khi còn nhỏ nàng đã sinh hoạt trên bờ vực sinh tử, từ khi sinh ra đã sống với tư cách một sát thủ, đối với nàng mà nói chỉ có giết và giết, đó mới là phương thức sống của nàng.
Trong óc của nàng chỉ nghĩ nên làm như thế nào giết chết đối phương, cho nên nàng chỉ có ý chí giết chóc, mà không biết sợ hãi là gì. Nàng chính là "Binh khí" ưu tú nhất do cấm địa đen bồi dưỡng ra .
Một tay nàng cầm một con dao găm quân dụng, tay bên kia thì cầm một khẩu Sa Mạc Chi Ưng.
Nàng phán đoán, lưỡi dao có vẻ đả thương được quỷ hồn, dù sao thì đầu của nó cũng bị dao chém xuống.
Trên thực tế nghĩ như vậy căn bản là sai lầm trầm trọng, nhân loại không thể dùng công kích vật lý để đả thương quỷ hồn. Mặc dù quỷ hồn bị nhà trọ hạn chế lớn nhất, cũng là tồn tại Bất Tử Bất Diệt. Chỉ có nhà trọ cung cấp sinh lộ mới có thể khắc chế.
Tuy khoảng cánh hiện tại giữa nàng và Tử Dạ cách nhau năm mét, nhưng một chút ấy đối với nàng không đáng nói tới.
Bất quá, lúc nãy bạo tạc, nàng cũng bị không ít ảnh hưởng. Trên người hơn năm chỗ gãy xương, nội tạng cũng nhận trùng kích vô cùng lớn. Sở dĩ nàng có thể chèo chống tới bây giờ là vì nàng đã tiêm cấm dược.
Cấm dược chính là đòn sát thủ cuối cùng của Thượng Quan Miên, không phải vạn bất đắc dĩ, nàng cũng sẽ không dùng. Nhưng hiện tại rõ ràng không thể chần chừ nữa.
Trong không gian nhỏ hẹp này, hào khí dần trở nên sâm lãnh.
Vẫn như trước không có dấu hiệu cho thấy quỷ hồn xuất hiện.
Đúng vào lúc này, Thượng Quan Miên đột nhiên cảm giác được cái gì đó, thân thể khẽ động, lập tức một cánh tay tràn đầy máu huyết rơi trên mặt đất! Mà cánh tay kia đang cầm một khẩu Sa Mạc Chi Ưng!
Thượng Quan Miên hướng tay trái của mình nhìn lại, chỉ thấy nó đã biến mất vô tung vô ảnh!
Giờ phút này đau đớn mới kịch liệt oanh vào não nàng, máu tươi mới ồ ạt tuôn ra!
Mà còn chưa kịp phản ứng, chỉ thấy một đạo bóng đen xẹt qua trước mắt, nàng vội vàng muốn ném dao găm ra, nhưng lại cảm giác tay phải không tồn tại!
Lúc này nhìn lại, mới thấy cánh tay phải vừa rớt xuống chạm đất!
Hai tay Thượng Quan Miên đều đã cụt!
"Thụy mỹ nhân" đã từng đem "Tử thần" và "Kim nhãn ác ma" giết chết, giờ phút này trước mặt quỷ hồn, giống như một hài nhi bị nó đùa bỡn!
Nếu không phải Thượng Quan Miên dùng cấm dược, làm cho thần kinh bị kích thích gảm bớt đau đớn thì có lẽ đã sớm hôn mê.
"Doanh Tử Dạ!" Nàng hô lớn: "Còn chưa nghĩ ra sinh lộ sao?"
Trên thực tế mọi chuyện xảy ra chỉ là trong khoảng khắc, nhưng Tử Dạ đã suy nghĩ ra mấy chục cái biện pháp.
Lúc trước nàng nói với Lý Ẩn về giả thiết sinh lộ đa trọng. Nói cách khác, không chỉ có một sinh lộ tồn tại. Trên thực tế đa trọng sinh lộ đối với hộ gia đình đang bị dồn trong hoàn cảnh xấu mà nói, cũng là một phương pháp tốt để cân bằng độ khó huyết tự.
Lúc này, một đường linh quang chợt hiện.
Tử Dạ đưa ra một cân nhắc cho sinh lộ!
"Thượng Quan Miên!" Tử Dạ hô lên: "Ngươi còn Boom chứ?"
Hiện tại chỉ có thể đánh cuộc!
Thượng Quan Miên gậtđầu: "Có, bất quá ở không gian này dùng Boom mà nói..."
"Boom có uy lực nhỏ một chút?"
"Không còn nhiều lắm."
"Toàn bộ lấy ra, đem vách tường này nổ tung!”
Cùng một thời gian, tại nhà trọ.
"Này, uy, Tử Dạ?" Lý Ẩn không ngừng gọi điện thoại cho nàng, thế nhưng không thể nào kết nối. Trên thực tế, điện thoại của Tử Dạ đã bị vụ nổ chấn nát rồi. Mà điện thoại của Thượng Quan Miên cũng đồng dạng.
Lý Ẩn chỉ có thể gọi cho Phong Dục Hiển.
Lúc này, Phong Dục Hiển và Mộ Dung Thận đã chạy ra khỏi nơi đó được khoảng 2 cây số, mà hai người cũng là chạy thở không ra hơi.
Phong Dục Hiển nhìn phía sau không thấy quỷ hồn đuổi tới, dựa vào một thân cây nói: "Mộ Dung... Chúng ta, nghỉ ngơi một chút, ta thực, chạy không nổi rồi..."
Bỗng nhiên điện thoại trong túi áo rung lên.
Phong Dục Hiển lấy ra điện thoại di động, là Lý Ẩn gọi tới.
Hắn lập tức tiếp nhận điện thoại: "Lý... Lý Ẩn! Ngươi trở về nhà trọ rồi hả? Chúng ta..."
"Tử Dạ đâu?" Lý Ẩn hô to: "Tử Dạ nàng thế nào rồi?"
"Doanh tiểu thư?" Phong Dục Hiển nhìn phía sau, nói: "Lúc đó ta nhìn thấy tay ngươi bị đứt, sau đó nàng được Thượng Quan tiểu thư kéo ra khỏi con quỷ, kế tiếp chúng ta liền chạy đi, cho nên..."
Thượng Quan Miên?
Lý Ẩn còn tưởng rằng bạo tạc là do quỷ hồn làm ra, căn bản không nghĩ tới Thượng Quan Miên, ấn tượng của hắn đối với Thượng Quan Miên cũng chỉ dừng lại ở mức đối phó với tên mao tặc, vốn không nghĩ tới nàng lại là nhân vật lợi hạinhư thế.
"Lầu trưởng, " Phong Dục Hiển thẳng thắn nói: "Ngươi nếu như muốn ta trở về cứu nàng, vậy cũng đừng nói nữa. Mạng của Doanh tiểu thư trọng yếu nhưng mạng của ta cũng đồng dạng trọng yếu! Tóm lại hiện tại,ta ốc còn không mang nổi mình ốc, cho nên..."
"Mộ Dung Thận đâu?"
"Ân,đằng sau ta..."
"Đưa điện thoại cho hắn!" Lý Ẩn cắn răng, quyết định đánh bạc một phen.
Phong Dục Hiển có chút kỳ quái, nhưng vẫn đưa điện thoại cho Mộ Dung Thận.
Tên pháp y biến thái kia nhận điện thoại, chợt nghe Lý Ẩn nói “Ngươi không phải thích nhất là mạo hiểm sao? Ngươi không phải thích nhất là quỷ sao? Quỷ hồn đi ra ,ngươi như thế nào lại chạy trốn? Ngươi bây giờ trở về đi, ta đối với sinh lộ có một ý tưởng!"
"Ah? Vậy sao? Thú vị, " Mộ Dung Thận nghe xong lời nói của Lý Ẩn về sinh lộ nhếch miệng cười: "Tốt! Ta trở về! Sinh lộ có thật là như vậy hay không, kiểm tra một chút cũng không tệ. Lại có thể cùng quỷ hồn tiếp xúc, thực là kích thích ah..."
Sau đó hắn cúp điện thoại, ném trả lại cho Phong Dục Hiển.
"Này này, " Phong Dục Hiển cơ hồ không thể tin được hỏi: "Ngươi thực quay về?"
"Đó là tự nhiên. Ngươi đi đi thôi, phàm phu tục tử như thế nào có thể lý giải thế giới của ta?" Mộ Dung Thận âm âm cười, quay đầu hướng hai quán chạy về.
Phong Dục Hiển ngơ ngác đứng ở đó, xem ra tên biến thái kia cũng làm cho hắn cảm thấy trùng kích thật lớn.
Mà lúc này tại tầng hầm, Tử Dạ từ trên người Thượng Quan Miên lấy ra những quả Boom platic loại nhỏ.
Vừa lấy boom ra, bỗng nhiên Tử Dạ cảm thấy một cổ hàn khí âm trầm đánh úp lại.
Nàng lập tức đem quả Boom kia an trí trên vách tường, sau đó chạy ra xa, nhấnnút kích nổ.
Sau đó, một lực lượng bạo tạc làm cho vách tường nơi đó nát bấy, hơn nữa ngay cả đất đá đằng sau cũng bị oanh ra một cái động lớn!
Không gian này đủ cho hai người chui vào!
"cái này chính là... sinh lộ thứ 2" Tử Dạ lập tức nói với Thượng Quan Miên nói: "Chúng ta trốn vào đây là được cứu rồi! Nhanh ah!"
Sau đó, nàng hướng tới cái hốc bên kia chạy thật nhanh tới!
Thế nhưng đúng vào lúc này, một âm thanh tà ác lãnh lẽo vang lên!
"Ngươi... Không... Phải.. Người..Nguyệt... Ảnh... Quán...
Thanh âm kia áp lựctrầm thấp, lập tức Tử Dạ liếc xéo sang bên cạnh...
Cái đầu của nam quỷ bị chặt đứt giờ phút này đang trôi nổi, dán sát vào mặt nàng!
Gương mặt tái nhợt, đôi đồng tử như chứa vô số tro bụi sau đó cái miệng mở ra rất lớn, nhất thời xuất hiện một không gian to lớn, sau đó nó ngậm lấy đầu Tử Dạ, rồi nuốt cả người nàng vào!
Mà lúc này, thân thể của Thượng Quan Miên đã chui vào trong cái động kia. Thời khắc Tử Dạ bị nuốt vào, nàng liền tranh thủ vọt qua!
Cái đầu quỷ kia, lúc tới gần cái động bỗng nhiên… ngừng cử động.
"Cái này là sinh lộ?"
Thượng Quan Miên hiểu rõ. Sinh lộ chính là, ly khai khỏi phạm vi Nguyệt Ảnh quán. Cái động này chính xác đã thoát ly ra khỏi hạm vi của Nguyệt Ảnh quán, nàng không còn là kẻ xâm phạm nữa, như vật quỷ hồn cũng sẽ ngừng công kích.
Cho nên, cái này chính là sinh lộ thứ hai.
Nhưng đáng tiếc chính là, Tử Dạ không có cách nào dùng phương pháp này được nữa.
Lúc này, Thâm Vũthức dậy.
Nằm ở trên giường, nàng dụi dụi con mắt, ngồi dậy.
"Doanh Tử Dạ đã chết à nha?"
Bức tranh vừa rồi nàng vẽ, chính là cảnh Doanh tử Dạ bị quỷ hồn thôn phệ.
Doanh Tử Dạ chết rồi.
Vô luận như thế nào, cuối cùng cũng giải quyết được một nhân tố không xác định.
Bỗng nhiên, nàng sinh ra một ý nghĩ.
"Ha ha, như vậy cũng rất thú vị… Tốt, ta muốn thử xem xem."
Vì vậy, nàng cầm lấy chiếc điện thoại đã bị sửa chữa lại, gọi vào một số di động nào đó.
Lúc này, Lý Ẩn đang ở tầng dưới cùng của đại sảnh, thống khổ kịch liệt, bỗng nhiên có một cuộc điện thoại gọi tới.
Trên màn hình hiển thị "Cuộc gọi ẩn số" .
"Này, là ai?" Lý Ẩn hữu khí vô lực hỏi.
"Lý Ẩn tiên sinh sao? Ta chính là người mà ngươi muốn tìm. Thần bí nhân."
Lý Ẩn đột nhiên đứng lên, hỏi: "Ngươi nói cái gì?"
"Doanh Tử Dạ, nàng đã chết rồi."
"Ngươi... Ngươi nói cái gì?" Lý Ẩn không dám tin nói: "Ngươi nói nàng..."
"Ha ha, đừng kích động như vậy." Thâm Vũ trêu chọc xoắn xoắn lọn tóc: "Bất quá ngươi muốn cứu nàng cũng có thể. Nàng hiện tại bị nuốt vào trong cơ thể quỷ hồn, miễn cưỡng còn chút hơi tàn, nhưng tùy thời đều sẽ bị cắn nuốt triệt để. Ngươi muốn cứu nàng chỉ có một biện pháp."
Lý Ẩn lập tức đứng lên, chạy về phía thang máy. Sau khi đóngcửa thang máy lại hắn mới tiếp tục nói chuyện: "Nói cho ta biết,là biện pháp gì! Chỉ cần ngươi cứu được nàng, điều kiện gì ta cũng đều..."
"Chưa nói tới điều kiện. Kỳ thật, nhà trọ này còn có một cái quy tắc ẩn núp. Khi một hộ gia đình tại thời điểm chấp hành huyết tự chỉ thị gặp nguy hiểm tới tính mạng, đang trên bờ vực tử vong, nếu như một hộ gia đình nào đó chịu bỏ ra một cái giá lớn, có thể trực tiếp hủy bỏ huyết tự, cứu lấy tánh mạng người kia."
"Trực tiếp hủy bỏ?"
"Đúng. Phương pháp là.. Ngươi trở về căn hộ của ngươi, sau đó mình máu vẽ lên tường hình chữ thập. Lúc đó sẽ hiện ra một nhóm huyết tự, nhắc nhở ngươi phải chăng muốn kết thúc huyết tự mà người kia đang thực hành? Một khi ngươi đồng ý mà nói… sẽ phải trả một cái giá thật lớn."
"Một cái giá lớn? Cái gì gọi là một cái giá lớn?"
"Ghi chép về những lần huyết tự ngươi đã vượt qua sẽ bị gạch bỏ. Ví dụ như ngươi trước mắt đã hoàn thành bẩy lần huyết tự, như vậy trừ đi một lần chính là xỏa bỏ kết quả của lần huyết tự thứ bẩy. Như vậy huyết tự chỉ thị mà Doanh Tử Dạ đang chấp hành, có thể biến mất."
"Hủy bỏ… ghi chép về một lần huyết tự?" Lý Ẩn ngạc nhiên một hồi, cái này cũng có thể sao?
"Đúng." Thâm Vũ tiếp tục: "Nói cách khác, ngươi phải thực hiện bốn lần huyết tự nữa mới có thể rời khỏi mà không phải ba lần. Thuận tiện nhắc nhở ngươi một câu, mặc dù đã hủy bỏ huyết tự chỉ thị, nhưng người đó vẫn còn đang ở trong khu vực của quỷ hồn, nên vẫn có thể bị tấn công."
"Điều này có thể hay không? Ngươi chẳng phải nói nàng bị quỷ hồn nuốt vào bụng..."
"Đúng. Cho nên ngươi còn có thể lựa chọn trực tiếp truyền tống nàng về nhà trọ, còn có thể lập tức trị liệu. Nếu như nàng là người đã vượt qua 5 lần huyết tự chỉ thị ( chỉ tính từ lần thứ 6 trở đi), như vậy ngươi chỉ cần xóa một ghi chép huyết tự. Nhưng nếu như nàng vẫn chưa vượt qua năm lần, vậy thì ngươi nhất định phải hủy bỏ 2 lần ghi chép huyết tự. Nói một cách khác, ngươi cần phải bỏ ra 3 lần ghi chép huyết tự của mình mới có thể cứu sống Doanh Tử Dạ."
"Ba lượt?" Lý Ẩn thân thể cũng có chút run rẩy.
Bị trừ đi ba lượt huyết tự chỉ thị! Như vậy hắn phải thực hiện 6 lần huyết tự chỉ thị nữa mới có thể rời khỏi nhà trọ!
"Như thế nào? Hủy bỏ mất ba lượt ghi chép huyết tự chỉ thị, cũng sẽ chỉ còn lại bốn lần huyết tự chỉ thị. Sau này ngươi sẽ phải thực hiện thêm sáu lần huyết tự chỉ thị nữa. Điều kiện này như thế nào? Ha ha, ta chẳng cảm thấy có bất kỳ chỗ tốt nào đấy."
Thâm Vũ đương nhiên không phải nhủ lòng từ bi mà nói cho Lý Ẩn biết chuyện này.
Chỉ là nàng muốn nhìn một chút, Lý Ẩn sẽ vì Doanh Tử Dạ mà hi sinh đến trình độ nào?
Nàng tuyệt đối không tin, có hộ gia đình không tiếc tiêu trừ sạch tất cả ghi chép huyết tự chỉ thị của mình để cứu tính mạng một hộ gia đình khác.
Hạ Tiểu Mỹ lúc trước luôn miệng nói yêu Kha Ngân dạ, kết quả nàng làm như thế nào?
Nhân tính chính là như vậy.
Lúc này Lý Ẩn đã lên tới lầu bốn, hắn vội mở cửa xông vào phòng 404 .
Giờ phút này gương mặt hắn rất vui mừng.
Hắn đi vào phòng bếp, lấy ra con dao gọt trái cây cắt một đường trên ngón trỏ.
"Ngươi..." Thâm Vũ tuy không nhìn thấy, nhưng nàng nghe được thanh âm khi Lý Ẩn lấy dao.
"Ngươi sẽ không..."
Lý Ẩn nhanh chóng chạy tới trước vách tường, vẽ lên một cái hình thập tự.
Sau đó máu dần thẩm thấu vào bức tường, nhanh chóng hiện lên một nhóm chữ. Cảm giác nóng cháy nơi trái tim lại một lần nữa sinh ra.
"Hộ gia đình phòng 404, phải chăng muốn đem ghi chép số lần chấp hành huyết tự chỉ thị trừ đi một lần, để đổi lại hủy đi một lần huyết tự chỉ thị đang chấp hành của một hộ gia đình khác? Ghi chép số lần chấp hành huyết tự đã bị trừ đi không thể tiến hành bồi bổ lại. Muốn đem hộ gia đình truyền tống về nhà trọ, nếuhộ gia đình đó đã vượt qua năm lần huyết tự chỉ thị ( không tính lần thứ năm ), cần trừ đi một lần ghi chép huyết tự chỉ thị; nếu như hộ gia đình đó vượt qua dưới năm lần huyết tự chỉ thị ( tính cả lần thứ năm), cần trừ đi 2 lần ghi chép huyết tự chỉ thị. Nếu như nguyện ý, dùng máu tươi của mình ghi số phòng của hộ gia đình vào trong dấu móc, nếu như muốn truyền tống về nhà trọ, liền vẽ một hình chữ nhật bao lấy con số. Nhắc nhở, bởi vì hộ gia đình là bị cưỡng ép trở về khi đang trong thời gian thực hành huyết tự chỉ thị, cho nên sẽ không được tính là hoàn thành huyết tự chỉ thị, cũng không được ghi chép lại."
Lý Ẩn đưa ngón tay lên.
"Tử Dạ, " hắn nở nụ cười: "Ta cứu được ngươi rồi!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.