Nhà Trọ Địa Ngục

Quyển 13 - Chương 2: Tề Mỹ Thiện

Hắc Sắc Hoả Chủng

16/03/2018

Hoa liên thành mặc dù đã chuẩn bị tâm lý, nhưng nháy mắt khi nhìn thấy nữ quỷ kia cũng là toàn thân phát lạnh, lập tức quay đầu hướng về một hành lang khác bỏ chạy!

Cái đại sảnh rộng lớn này dường như không có giới hạn, bốn phía đều là công trình kiến trúc bằng đá cũ kỹ, trên vách tường nơi nơi đều là khe nứt. Mà đầu hành lang khác Hoa Liên Thành xông vào không xuất hiện thạch điêu, mà càng có thêm nhiều đoạn rẽ.

Liên thành quay đầu dùng đen pin xem xét, không thấy thân ảnh của nữ quỷ kia trên trần nhà nữa.

"Tỉnh táo, tỉnh táo, đừng quá lo lắng..." Liên thành tự an ủi mình: "Ma Vương, Ma Vương chính là nhằm vào tâm ma để công kích , nói cách khác, chỉ cần nội tâm ta không dao động là không có việc gì."

Liên thành tự hỏi từ nhỏ đến lớn, chưa từng làm ra việc gì trái với lương tâm, nếu như nhất định phải nói, chính là cùng Y Hàm bỏ trốn. Nhưng hắn chính là thật tâm yêu nàng, hơn nữa Y Hàm cũng không muốn gả cho Lỗ Thiện, cho nên hắn mới lựa chọn làm như vậy.

Nếu như nói, muốn trở thành tâm ma… sẽ là ai đây?

Tiểu hàm sao? Hoặc là Ywen Khâm đã chết trên Ngân Nguyệt đảo? Hay là Lỗ Thiện?

Vừa rồi cùng với nữ quỷ hai mắt bị đào ra chỉ còn lại hai hốc máu có quan hệ gì sao? Hắn tuyệt đối chưa từng đem con mắt của ai móc ra cả! Tuyệt đối không có!

"Tỉnh táo, tỉnh táo, không nên dao động." Liên thành lồng ngực thẳng tắp, nói: "Người thẳng không sợ bóng dáng nghiêng, đúng, ta không có làm việc trái với lương tâm, Ma Vương sẽ không có biện pháp dùng tâm ma đối phó với ta? Không có khả năng!"

Tưởng tượng như vậy làm hắn bắt đầu có chút dũng khí, vì vậy cầm đèn pin soi xung quanh, hơn nữa còn suy tư, Ma Vương cấp huyết tự chỉ thị thật sự không có sinh lộ sao?

Điểm này, ai có thể bảo chứng? Có thể ở một nơi nào đó có cất dấu sinh lộ cũng không biết chừng?

Lúc này, ở bên trong nhà trọ.

Lý Ẩn đang sửa sang lại những manh mối đã thu được trước đó. Sự tình về quy tắc ẩn dấu, hắn không nói cho bất kỳ ai.

Tử Dạ nghe xong Lý Ẩn nói lại, nội tâm cũng rung động thật lớn.

Lúc ấy, sau khi hắn viết vào số phòng của Tử Dạ,, chờ khoảng một đoạn thời gian rất ngắn, xuất hiện thêm văn tự. Nội dung là: "Hộ gia đình phòng 403 đang thực hiện huyết tự chỉ thị đã bị hủy bỏ, đồng thời được truyền tống về nhà trọ. Cuối cùng nhắc nhở một điều, bản thân hộ gia đình tiêu trừ ghi chép huyết tự chỉ thị để cứu hộ gia đình khác, có ba điều kiện hạn chế , thiếu một thứ cũng không được. Điểm thứ nhất, hủy bỏ huyết tự đối với cùng một hộ gia đình chỉ có thể dùng một lần, đồng thời, điều kiện tiên quyết truyền tống về nhà trọ là hủy bỏ huyết tự, vì vậy cũng chỉ dùng được một lần. Điểm thứ hai, không cho phép hủy bỏ lần huyết tự chỉ thị lần thứ mười và Ma Vương cấp huyết tự. Điểm thứ ba, phải là hộ gia đình đã chấp hành vượt qua sáu lần huyết tự(tính cả lần thứ 6), mới có thể thông qua quy tắc ẩn dấu này cứu người."

Nói một cách khác, hạn chế của quy tắc này cũng không hề nhỏ. Người đã hoàn thành ngoài 6 lần huyết tự, trước mắt cũng chỉ có Kha Ngân vũ đã chấp hành qua lần thứ 6, còn Lý Ẩn thì bây giờ biến thành người đã chấp hành 4 lần huyết tự.

Mặt khác, chuyện này không thể nói cho hộ gia đình khác. Bằng không mà nói, không cách nào giải thích như thế nào bản thân lại biết được cái quy tắc ẩn dấu này. Hơn nữa, sau khi được biết điểm này, chỉ sợ mối quan hệ giữa nhưng hộ gia đình sẽ gây nên hỗn loạn.

Mà Lý Ẩn đối với người thần bí đã gọi điện thoại cho hắn thì có một cách nghĩ. Hắn cho rằng, người gọi điện thoại rất có thể là Bồ Thâm Vũ. Từ giọng điệu kinh hoàng của nàng khi hắn quyết định cứu Tử Dạ. Thâm Vũ làm như vậy, rất có thể là muốn lợi dụng nhà trọ để tiến hành nghiên cứu về nhân tính con người. Điểm này kết hợp với kinh nghiệm trước kia của nàng, không khó đoán ra được. Nàng vì thân thế của mình bị thế nhân kỳ thị và xa lánh, nên mới lợi dụng nhà trọ để tiến hành loại thí nghiệm này.

Kết thúc huyết tự chỉ thị, chết một người Bạch Vũ, năm người khác đều còn sống trở về. Thượng Quan Miên được tên pháp y biến thái kia cứu về nhà trọ, hai cánh tay lại một lần nữa dài ra, các vết thương cũng nhanh chóng khôi phục. Mà nữ tử thần bí này, lấy ra nhiều vũ khí hủy diệt cộng thêm một thân vũ lực siêu cường làm cho người khác kiêng kỵ không thôi.

Uy hiếp của nàng thậm chí còn vượt qua cả tên pháp y biến thái. Một khi trong huyết tự xảy ra tình huống cần hy sinh nhân mạng, về mặt vũ lực, không ai có thể chống lại nàng!

Về phần tên pháp y kia, giết là nhất định phải giết, nhưng hắn đối với Thượng Quan Miên có ân cứu mạng, khó nói Thượng Quan Miên sẽ không bởi vì cảm kích ân tình của hắn, mà ngăn cản bọn hắn giết Mộ Dung Thận. Chuyện này còn cần bàn bạc kỹ hơn.

Giờ phút này, bên trong lâu đài cổ âm u, Liên Thành vẫn như cũ, đang đi lại trên hành lang uốn lượn khúc chiết. Cũng không biết lâu đài cổ này rộng lớn bao nhiêu, đi thời gian lâu như vậy, còn chưa tới cuối cùng.

Ngay tại thời điểm hắn đi tới một đầu hành lang, chợt thấy hai đạo bóng dáng, lập tức hắn dừng bước nấp đi. Sau đó hắn nhìn thấy, đó là hai người chùm áo đen che kín cơ thể!

Hai hắc bào nhân , ngay cả mặt mũi cũng bị che lại không nhìn rõ ràng lắm. Lúc này trong tòa lâu đài đã có chút điểm sáng, mà hắn thình lình phát hiện... hai hắc bao nhân kia đang khiêng một cái quan tài lớn!

Liên thành muốn chạy trốn, thế nhưng hắn lo lắng sẽ phát ra âm thanh làm hai người kia phát hiện ra mình. Mà hai hắc bào nhân khiêng quan tài theo một đầu hành lang khác đi vào.

Liên thành bỗng nhiên nghĩ đến, nếu như chỉ có chạy trốn, sẽ còn chết nhanh hơn, không bằng liều mạng một phen đi theo xem sao, có lẽ còn có thể tìm được manh mối về sinh lộ.

Hắn bây giờ còn có một đường hi vọng, chính là Ma Vương cấp huyết tự chỉ thị sẽ không tìm được lỗ thủng trong tâm lý của hắn để tạo nên tâm ma. Coi như là Ywen Khâm hay Y Hàm biến thành ác quỷ trước mặt hắn, hắn cũng không sợ hãi!

Sau đó, hắn liền vụng trộm đi theo phía sau hai tên hắc bào nhân kia.

Nếu như bị phát hiện, cùng lắm thì trốn là được. Dù sao nơi này cũng là lâu đài cổ, chẳng có nơi nào an toàn cả!

Chỉ cần vượt qua lần huyết tự chỉ thị này, liền có thể rời khỏi nhà trọ, đạt được tự do!

Liền không cần sống cuộc sống lúc nào cũng lo lắng sợ hãi, tràn đầy tuyệt vọng như vậy nữa!

Nhưng xuyên qua một đầu hành lang tiếp theo, hắn không nhìn thấy hai tên hắc bào nhân kia nữa!

Trấn định! Hắn nhiều lần khuyên bảo chính mình, Tâm Ma đối với mình là vô dụng, không nên lo lắng sợ hãi ...

Dọc theo con đường này tiếp tục đi tới, hắn bỗng thấy một cánh cửa khép hờ. Đột nhiên, cánh cửa kia "Cót kẹtzz" một tiếng tự động mở ra.



Liên thành bước tới trước, dùng đèn pin soi vào.

Bên trong là một gian phòng phi thường lớn, ở giữa gian phòng chính là cỗ quan tài kia!

Sau khi đi vào, sàn nhà là do gạch men sứ một đen một trắng phối hợp với nhau, trong này dựng đứng vài cây cột đá, mà trên mỗi một cây cột đá đều được điêu khắc rất nhiều đầu lâu.

Còn mặt đất nơi đặt quan tài, vẽ một đồ án vòng tròn, cỗ quan tài được đặt lên trên.

Khoảng cánh từ Liên Thành tới cỗ quan tài khoảng 20m, hắn đứng đó quan sát khắp gian phòng này, coi có tồn tại điều gì nhắc nhở sinh lộ hay không.

Sau đó hắn lấy ra điện thoại di động, muốn nhìn một chút coi có thể liên hệ được với Lý Ẩn không. Thế nhưng mà vẫn là như cũ.

Ngay thời điểm hắn hạ điện thoại trên tay xuống, hắn chợt thấy ——

Cỗ quan tài kia, vậy mà xuất hiện ngay trước mặt hắn, cơ hồ dán sát vào chân hắn!

Liên thành thiếu chút nữa kêu lớn, hắn lập tức quay đầu lại muốn chạy trốn. Nhưng mà đúng lúc đó, đằng sau mấy cây cột, thoát ra rất nhiều hắc bào nhân! Trong phòng có hơn 30 cây cột, tất cả đều xuất hiện Hắc bào nhân!

Những hắc bào nhân này, không ngừng hướng vè phía Liên Thành bao vây hắn lại!

Nếu nhìn kỹ sẽ thấy mấy tên hắc bào nhân này, mỗi bước đi đều được áo bào che chắn, căn bản không thể biết họ có chân hay không!

"Tâm Ma... Đây là Tâm Ma... Không phải sợ..." Liên thành không ngừng ám chỉ tâm lý chính bản thân, sau đó hắn lập tức lấy ra hai con dao găm cầm ở hai tay.

Hắc bào nhân trào ra ngày càng nhiều, cũng càng ngày càng đến gần Liên Thành. Mà cỗ quan tài ở sau lưng kia cũng làm hắn kinh hãi không thôi.

"Sẽ không giết ta đâu, "hắn không ngừng vung vẩy dao găm: "Các ngươi không thể giết ta đâu, thời gian kết thúc huyết tự là 6 giờ tối, các ngươi không thể giết ta nhanh như vậy..."

Nói là nói như vậy, nhưng nhìn thấy nhiều hắc bào nhân còn đang không ngừng tuôn ra, ai cũng sẽ đánh mất dũng khí thôi.

Rốt cục, Hắc bào nhân vây thành một đoàn, không ngừng tiến tới!

Ngay lúc ngàn cân treo sợi tóc, có một cánh tay bắt lấy tay Hoa Liên Thành!

Nhìn lại, đó là một nữ tử xinh đẹp tóc dài xoăn kiểu lượn sóng, đeo kính mắt. nàng đang kéo Hoa Liên Thành chạy vọt qua một khe hở vừa nói: "Coi chừng... Đứng ở ô vuông màu trắng, như vậy sẽ không có việc gì."

Liên thành nhìn kỹ, hai người đều đang đứng trên những viên gạch men màu trắng, mà những hắc bào nhân trước mắt đều đang đứng trên những viên gạch màu đen.

Tức khắc Hoa Liên thành cảm giác giống như tuyệt cảnh phùng sinh, chẳng lẽ dễ dàng tìm ra được sinh lộ như vậy?

Sau đó hắn hướng nữ tử kia nhìn lại, nàng không phải là một hộ gia đình.

"Thanh âm nhỏ một chút." Nàng nói "Nếu như ngươi nghĩ muốn sống sót."

"Tốt, tốt." Liên thành lập tức đáp ứng.

Sau đó, hai người đạp trên những ô vuông màu trắng, hướng phía sau đi đến. tiếp đó, những hắc bào nhân kia... toàn bộ đều lui về phía sau cây cột.

Ra tới bên ngoài, nàng kia đóng cửa nói: "Đi theo ta. Ngươi tên là gì?"

"Liên thành, ta gọi Hoa liên thành."

"Tên của ta gọi Tề Mỹ Thiện." Cô gái xinh đẹp nói: "Ngươi cũng là du khách tiến vào đây?"

"Đúng, đúng vậy." Liên thành cũng chỉ có thể nói như vậy, sự tình về nhà trọ, nói ra cũng chẳng có ai tin tưởng.

"Trong tòa lâu đài cổ này, tràn ngập cái loại lực lượng ta ác dị thường." Tề Mỹ Thiện nói: "Ta tiến vào đây đã cả ngày rồi, đồ ăn cũng đã ăn hết mà vẫn chưa tìm được đường ra. Cứ tiếp tục như vậy, không biết phải làm thế nào bây giờ."

Cho dù không thấy cửa ra cũng không sao cả, chỉ cần tới thời điểm là hắn có thể mở ra thông đạo trở về nhà trọ. Vấn đề hiện tại chính là làm như thế nào sống sót cho tới cùng.

"Tề tiểu thư, lúc nãy ngươi vì sao biết đạp vào ô vuông màu trắng sẽ không việc gì?" Liên thành tò mò hỏi.

"Lúc ban đầu ta cũng đi vào một gian phòng như vậy, ở trong tòa lâu đài này có rất nhiều gian phòng như thế, còn những hắc bào nhân kia, giống như là U Linh thủ vệ nơi này."

Mặt mũi nàng tràn đầy ngưng trọng, nhưng Liên thành nhìn ra được kỳ thật nàng cũng là một người tỉnh táo, có chút tương tự với Doanh Tử Dạ và Âu Dương Tinh.

Nếu như nàng tiến vào nhà trọ mà nói..., có thể vượt qua được mấy lần huyết tự chỉ thị đây?



"Chờ một chút, " Liên thành bỗng nhiên nghĩ đến một điểm: "Gian phòng vừa rồi nếu như đứng trên ô vuông màu trắng liền sẽ không bị gì nữa rồi hả?"

Nếu như là người bình thường tự nhiên không có khả năng đứng mãi ở đó, nhưng Liên Thành thì không giống, thời gian vừa đến hắn liền có thể trở về nhà trọ, nếu như cứ đứng đó mà không việc gì thì đó chính là sinh lộ rồi.

Nghĩ đến đây, Liên thành liền kích động lên.

"Không có khả năng đấy đâu." Nhưng Tề Mỹ Thiện nói ra triệt để đánh nát tưởng tượng của hắn: "Một đồng bạn của ta lúc trước cũng làm như vậy , kết quả, sau năm phút đồng hồ, thân thể của nàng bị gạch men mầu trắng nuốt vào, sau đó trên một cây cột sẽ nhiều ra một cái đầu lâu

Liên thành tức khắc hoảng sợ, nói như vậy...

Những cái đầu lâu trên mỗi cây cột đều là những người chết ở gian phòng đó?

"Ngươi nói đồng bạn của ngươi... Tề tiểu thư, " Hoa liên thành hỏi: "Như vậy, ngươi còn có đồng bạn khác sao?"

"Có bốn người, nhưng đã chết mất hai người, còn có tỷ tỷ và ta bị lạc nhau. Nơi này điện thoại căn bản không thể nào gọi thông, cũng không thể lên mạng, nói chung chính là đoạn tuyệt quan hệ với bên ngoài."

Ở chỗ này bồi hồi cả ngày, thật sự là rất đáng sợ.

"Ngươi vào đây lúc nào?" lúc này nàng lại hỏi một câu: "Ngươi ở nơi này được bao lâu rồi?"

"Vừa, vừa vào..."

"Vậy sao?" Nàng quay đầu đi chỗ khác, lại nhìn một vài đường con đường gần đó: "Cần phải coi chừng, nơi này có rất nhiều địa phương cực kỳ nguy hiểm khủng bố, không cẩn thận một cái sẽ chết không toàn thây. Nhất là những Hắc bào nhân kia, phải đặc biệt coi chừng. Hắc bào nhân đều là hai hai hành động, một khi bị nhìn thấy sẽ đem ngươi kéo vào trong quan tài. Một đồng bạn khác của ta chính là bị kéo vào quan tài mà chết."

Nghe những lời này, không khỏi làm Liên Thành cảm thấy ác hàn liên tục.

"Cái kia quan tài là..."

"Đừng nói nữa. Nhất định sẽ có biện pháp đi ra ngoài."

Sau đó, nàng và Liên Thành tiến vào một hành lang rộng lớn, mà nơi đó trên toàn bộ vách tường đều treo một bức tranh tây.

"Như thế nào lại..." Tề Mỹ Thiện tức khắc biến sắc, vừa định lui về, nhưng vừa quay đầu đã thấy đoạn rẽ vừa rồi biến mất, thay vào đó là đoạn đường treo tranh tây dài dằng dặc!

Những bức tranh tây này toàn bộ đều giống nhau như đúc, là bóng lưng của một nữ nhân! Từ bóng lưng mà nhìn, là một nữ nhân tóc dài, dáng người rất tốt. Mà những bức họa này đặt san sát nhau không một kẽ hở, kéo dài không thấy đầu cuối.

"Những bức họa này...” Liên thành lập tức hướng Tề Mỹ Thiện quăng đi ánh mắt hỏi thăm.

"Chạy..." Nàng nói một câu: "Dùng toàn lực, chạy!"

Sau đó, nàng phóng ra ngoài như một mũi tên! Mà Liên Thành phản ứng không tệ, cũng chạy theo ngay phía sau.

Mặc kệ hai người chạy bao lâu, hành lang này dường như không có điểm cuối, đều là những bức tranh Tây giống nhau như đúc! Đến cuối cùng, hắn cảm giác ít nhất đã chạy hơn một ngàn mét, nhưng những bức họa này vẫn tiếp tục kéo dài không dứt!

"Đừng ngừng lại!" Tề Mỹ Thiện nhìn ra tốc độ của Hoa Liên Thành ngày càng chậm, hô to: "Những bức họa này tùy thời đều sẽ có người quay đầu lại. Một khi ngươi đứng trước bức họa đó, ngươi lập tức sẽ bị hút vào những bức họa này!"

Liên thành nghe xong đâu còn dám dừng bước, liền ngay cả cảm giác thể lực không ngừng tiêu hao, vẫn phải tiếp tục tiến tới!

Nhưng đúng vào lúc này, Tề Mỹ Thiện bỗng nhiên kéo hắn lại, làm Hoa Liên Thành suýt nữa ngã sấp xuống.

Hắn vừa định hỏi vì cái gì dừng lại, liền lập tức trông thấy nữ nhân trong bức họa treo bên trái tường, thình lình quay đầu lại! Đó là một gương mặt không có ngũ quan, sâm lãnh U Hàn!

Liên thành giờ phút này không rõ, vì cái gì lại xuất hiện những hiện tượng quỷ dị không hiểu thấu? Vì cái gì, không xuất hiện Tâm Ma?

Nhưng bỗng nhiên trong đầu hắn toát ra một cái ý nghĩ.

Chẳng lẽ...

Chẳng lẽ là...

Cho tới nay, hộ gia đình đối (với) nhận thức về Ma Vương cấp huyết tự chỉ thị, toàn bộ chỉ dừng lại ở lần bác sĩ Đường. Nhưng vẫn thu được một tình báo, chính là, bản chất của Ma Vương cấp huyết tự chỉ thị là Tâm Ma.

Nhưng... Ai có thể bảo chứng, tất cả Ma Vương cấp huyết tự chỉ thị đều là như vậy hay sao? Cũng có khả năng, Ma Vương cấp huyết tự chỉ thị có thể thay đổi , có khả năng là Tâm Ma, cũng có khả năng là một cái gì khác...

Giống như bây giờ, hắn đang ở trong một lâu đài cổ tràn ngập ác linh, vô hạn bẫy rập khủng bố!

Lúc này Hoa Liên Thành nghĩ muốn quay đầu lại, nhưng ở đằng sau, đã có mấy bức tranh có nữ quỷ đã quay đầu! Nhưng cứ một mực bất động tại chỗ mà nói..., hai bức tranh nữ quỷ bên hông hai người rồi cũng sẽ xoay đầu!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện sắc
đấu phá thương khung

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Nhà Trọ Địa Ngục

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook