Chương 42: Cầu Hôn
Vương Thị Lâm Oanh
09/10/2024
Thời gian trôi qua thật nhanh mới đây mà đã trôi qua 5 tháng kể từ khi Ngọc Uyển bị tai nạn, xương lưng của Ngọc Uyển cũng đã ổn định lại . Diệc Thần trước đó đã xin nghỉ việc ở chỗ cũ của cô và giờ đây hai người đã làm cùng một công ty đương nhiên trợ lý của Diệc Thần giờ đây là Ngọc Uyển .
Ban đầu mới vào công ty mà đã được làm trợ lý ủa chủ tịch khiến Ngọc Uyển nhận không ít lời soi mói . Nhưng rất nhanh sau đó với tính cách hòa đồng dễ mến của mình Ngọc Uyển đã được mọi người công nhận thực lực của cô .
Dự tính ban đầu của Diệc Thần là cả hai sẽ có một chuyến du lịch cùng nhau vào ngày sinh nhật của Ngọc Uyển nhưng rồi người tính không bằng trời tính lúc đó công ty đang có dự án lớn nên cả hai đành quyết định đón sinh nhật tại nhà chỉ có cả hai .
Trong phòng làm việc của Diệc Thần .
Ngọc Uyển đẩy cửa vào trên tay là một tách trà mang vào cho Diệc Thần, tại ghế làm việc Diệc Thần một thân tây ngồi nghiêm chỉnh xem từng con chữ số liệu cho dự án nhìn anh lúc nghiêm túc này rất tuấn tú .
- Anh ơi trà của anh này .
Ngọc Uyển đi đến với tách trà để ở bàn giữa văn phòng, Diệc Thần nhìn thấy cô bước vào thì mỉm cười bỏ đống tài liệu đang xem dở sang một bên rồi đi lại bàn ngồi ôm lấy Ngọc Uyển vào lòng .
- Dự án này kết thúc chúng ta đi du lịch nhé ?
- Lúc đó gần cuối năm làm sao mà có thời gian được ?
- Anh tính cả rồi em chỉ việc đi cùng anh mà thôi . Nhé ?
Ngọc Uyển cũng chỉ biết gật đầu thôi chứ lam sao từ chối được con người này . Bất chợt mùi hương thơm từ cơ thể Ngọc Uyển bay vào mũi Diệc Thần khiến cho anh bắt đầu ngứa ngáy chân tay mà sờ mó lung tung . Ngọc Uyển cũng biết anh chuẩn bị làm ra hành động gì thì liền cản anh lại .
- Không được đâu đây là phòng làm việc đấy .
- Em bỏ đói anh 6 tháng nay rồi đó, nơi đó rất nhớ em .
Diệc Thần dụi dụi vào cơ thể Ngọc Uyển nũng nịu, thực sự mùi cơ thể Ngọc Uyển là một thứ gì đó quá đỗi kích thích với anh bây giờ anh e là không quản nổi người anh em của mình rồi .
- Trong kia có phỏng nghỉ chúng ta vào trong .
Ngay lập tức Diệc Thần bế Ngọc Uyển đi tới phòng nghỉ của anh, vừa đóng cửa lại Diệc Thần đã hôn tới tấp vào đôi môi nhỏ của Ngọc Uyển, cái áo sơ mi đáng thương ủa cô đang mặc trên người cũng bị anh giật phăng cúc ra rơi lã chã trên sàn nhà . Cả hai tận hưởng nụ hôn nồng nhiệt rồi từ từ nằm xuống giường, Diệc Thần không vội vã từ từ đưa Ngọc Uyển vào khoái cảm mà anh tạo ra cho cả hai .
Vậy là sau gần 6 tháng Diệc Thần đã được thỏa mãn người anh em của mình, sau trận mây mưa nồng cháy Ngọc Uyển mệt mỏi nằm nghỉ mắt liu diu ngủ mặc kệ cho Diệc Thần tắm cho mình . Xong xuôi cũng đã 3 giờ chiều vậy là Diệc Thần và Ngọc Uyển đã bỏ qua bữa trưa mà làm tình từ sáng đến giờ, anh đi lại kéo rèm cửa lại không cho ánh sáng hắt vào chỉnh điều hòa ở nhiệt độ ổn sau đó ung dung ôm Ngọc Uyển vào lòng ngủ ngon . Đằng sau cánh cửa văn phòng cậu thư kí thân cận đáng thương của Diệc Thần vẫn cứ đi qua đi lại từ sáng tới giờ để đợi Diệc Thần phê duyệt dự án .
Đúng như lời nói, vừa kết thúc xong dự án Diệc Thần liền ngay lập tức ngày hôm sau chuẩn bị đồ cùng Ngọc Uyển đi đến Pháp du lịch cùng nhau .
Chuyến bay vừa hạ cánh Diệc Thần liên nhanh chóng làm thủ tục nhập cảnh sau đó đi đến khách sạn mà anh đã đặt phòng từ trước .
Ngày đầu tiên vì còn mệt nên cả hai quyết định nghỉ ngơi lại khách sạn mà không đi đâu, sang ngày hôm sau mới sáng sớm Ngọc Uyển đã dậy sớm lôi kéo Diệc Thần dậy đi đến tháp Eiffel vui chơi .
Cả hai rong ruổi một ngày dài quanh thành phố tối đến Diệc Thần dẫn Ngọc Uyển đi đến nhà hàng mà mình đã đặt chỗ trước đó . Cả hai bước vào mọi người đều phải ngước nhìn vì cô gái đi bên cạnh anh mang nét đẹp Châu Á quá đỗi sắc xảo .
Lên trên tầng và bàn đặt trước, cả hai cùng nhau dùng bữa dưới ánh đèn sáng nhìn xuống là dòng người đi lại của thành phố . Đang ăn thì bỗng nhiên Diệc Thần đứng dậy nói với cô .
- Anh đi ra ngoài chút, em đợi anh nha .
- Vâng anh đi đi .
Diệc Thần nhanh chóng đi ra chưa đến 2p sau anh đã quay lại, vì ngồi quay lưng lại nên Ngọc Uyển không biết chuyện gì sảy ra chỉ nhìn thấy mọi người ở đó vừa nhìn cô vừa cười, chả lẽ trên mặt cô dính gì sao ?
- Ngọc Uyển .
Một giọng nói ngọt ngào của Diệc Thần phát ra từ phía sau mình khiến cho Ngọc Uyển phải quay lại nhìn, lúc này đây Diệc Thần trên tay đang ôm một bó hoa hồng đỏ rực quỳ gối trước mặt cô tay đút vào túi như tìm thứ gì đó rồi mở hộp ra đưa lên trước mặt cô .
Ngọc Uyển cho phép anh hôm nay được ngỏ lời mong em về làm vợ em nhé ? Anh biết lời nói này của anh là rất muộn em đã phải chịu rất nhiều tủi thân khi quen anh nhưng anh xin thề với trời đất từ bây giờ về sau em sẽ không phải chịu một điều gì khiến em cảm thấy buồn nữa . Anh muốn anh và em sẽ chấm dứt mối quan hệ người yêu này và mở ra mối quan hệ vợ chồng có được không ?
Ngọc Uyển nhìn Diệc Thần với đôi mắt dưng dưng, quả thật cô không thể ngờ đến việc cầu hôn bất ngờ và lãn mạn ở nước Pháp xinh đẹp này . Người con trai trước mặt cô đã đồng hành cùng cô những năm tháng tuổi trẻ và giờ đây đang mở lời làm chồng cô . Ngay lập tức Ngọc Uyển khóc gật đầu đưa tay ra trước mặt Diệc Thần thay cho lời đồng ý . Nhanh chóng Diệc Thần liền đưa chiếc nhẫn vào ngón giữa bàn tay Ngọc Uyển anh đứng dậy hôn nhẹ vào môi cô . Mọi người ở đó chứng kiến cảnh cầu hôn lãn mạn của cả hai thì vỗ tay chúc mùng không thôi .
Ban đầu mới vào công ty mà đã được làm trợ lý ủa chủ tịch khiến Ngọc Uyển nhận không ít lời soi mói . Nhưng rất nhanh sau đó với tính cách hòa đồng dễ mến của mình Ngọc Uyển đã được mọi người công nhận thực lực của cô .
Dự tính ban đầu của Diệc Thần là cả hai sẽ có một chuyến du lịch cùng nhau vào ngày sinh nhật của Ngọc Uyển nhưng rồi người tính không bằng trời tính lúc đó công ty đang có dự án lớn nên cả hai đành quyết định đón sinh nhật tại nhà chỉ có cả hai .
Trong phòng làm việc của Diệc Thần .
Ngọc Uyển đẩy cửa vào trên tay là một tách trà mang vào cho Diệc Thần, tại ghế làm việc Diệc Thần một thân tây ngồi nghiêm chỉnh xem từng con chữ số liệu cho dự án nhìn anh lúc nghiêm túc này rất tuấn tú .
- Anh ơi trà của anh này .
Ngọc Uyển đi đến với tách trà để ở bàn giữa văn phòng, Diệc Thần nhìn thấy cô bước vào thì mỉm cười bỏ đống tài liệu đang xem dở sang một bên rồi đi lại bàn ngồi ôm lấy Ngọc Uyển vào lòng .
- Dự án này kết thúc chúng ta đi du lịch nhé ?
- Lúc đó gần cuối năm làm sao mà có thời gian được ?
- Anh tính cả rồi em chỉ việc đi cùng anh mà thôi . Nhé ?
Ngọc Uyển cũng chỉ biết gật đầu thôi chứ lam sao từ chối được con người này . Bất chợt mùi hương thơm từ cơ thể Ngọc Uyển bay vào mũi Diệc Thần khiến cho anh bắt đầu ngứa ngáy chân tay mà sờ mó lung tung . Ngọc Uyển cũng biết anh chuẩn bị làm ra hành động gì thì liền cản anh lại .
- Không được đâu đây là phòng làm việc đấy .
- Em bỏ đói anh 6 tháng nay rồi đó, nơi đó rất nhớ em .
Diệc Thần dụi dụi vào cơ thể Ngọc Uyển nũng nịu, thực sự mùi cơ thể Ngọc Uyển là một thứ gì đó quá đỗi kích thích với anh bây giờ anh e là không quản nổi người anh em của mình rồi .
- Trong kia có phỏng nghỉ chúng ta vào trong .
Ngay lập tức Diệc Thần bế Ngọc Uyển đi tới phòng nghỉ của anh, vừa đóng cửa lại Diệc Thần đã hôn tới tấp vào đôi môi nhỏ của Ngọc Uyển, cái áo sơ mi đáng thương ủa cô đang mặc trên người cũng bị anh giật phăng cúc ra rơi lã chã trên sàn nhà . Cả hai tận hưởng nụ hôn nồng nhiệt rồi từ từ nằm xuống giường, Diệc Thần không vội vã từ từ đưa Ngọc Uyển vào khoái cảm mà anh tạo ra cho cả hai .
Vậy là sau gần 6 tháng Diệc Thần đã được thỏa mãn người anh em của mình, sau trận mây mưa nồng cháy Ngọc Uyển mệt mỏi nằm nghỉ mắt liu diu ngủ mặc kệ cho Diệc Thần tắm cho mình . Xong xuôi cũng đã 3 giờ chiều vậy là Diệc Thần và Ngọc Uyển đã bỏ qua bữa trưa mà làm tình từ sáng đến giờ, anh đi lại kéo rèm cửa lại không cho ánh sáng hắt vào chỉnh điều hòa ở nhiệt độ ổn sau đó ung dung ôm Ngọc Uyển vào lòng ngủ ngon . Đằng sau cánh cửa văn phòng cậu thư kí thân cận đáng thương của Diệc Thần vẫn cứ đi qua đi lại từ sáng tới giờ để đợi Diệc Thần phê duyệt dự án .
Đúng như lời nói, vừa kết thúc xong dự án Diệc Thần liền ngay lập tức ngày hôm sau chuẩn bị đồ cùng Ngọc Uyển đi đến Pháp du lịch cùng nhau .
Chuyến bay vừa hạ cánh Diệc Thần liên nhanh chóng làm thủ tục nhập cảnh sau đó đi đến khách sạn mà anh đã đặt phòng từ trước .
Ngày đầu tiên vì còn mệt nên cả hai quyết định nghỉ ngơi lại khách sạn mà không đi đâu, sang ngày hôm sau mới sáng sớm Ngọc Uyển đã dậy sớm lôi kéo Diệc Thần dậy đi đến tháp Eiffel vui chơi .
Cả hai rong ruổi một ngày dài quanh thành phố tối đến Diệc Thần dẫn Ngọc Uyển đi đến nhà hàng mà mình đã đặt chỗ trước đó . Cả hai bước vào mọi người đều phải ngước nhìn vì cô gái đi bên cạnh anh mang nét đẹp Châu Á quá đỗi sắc xảo .
Lên trên tầng và bàn đặt trước, cả hai cùng nhau dùng bữa dưới ánh đèn sáng nhìn xuống là dòng người đi lại của thành phố . Đang ăn thì bỗng nhiên Diệc Thần đứng dậy nói với cô .
- Anh đi ra ngoài chút, em đợi anh nha .
- Vâng anh đi đi .
Diệc Thần nhanh chóng đi ra chưa đến 2p sau anh đã quay lại, vì ngồi quay lưng lại nên Ngọc Uyển không biết chuyện gì sảy ra chỉ nhìn thấy mọi người ở đó vừa nhìn cô vừa cười, chả lẽ trên mặt cô dính gì sao ?
- Ngọc Uyển .
Một giọng nói ngọt ngào của Diệc Thần phát ra từ phía sau mình khiến cho Ngọc Uyển phải quay lại nhìn, lúc này đây Diệc Thần trên tay đang ôm một bó hoa hồng đỏ rực quỳ gối trước mặt cô tay đút vào túi như tìm thứ gì đó rồi mở hộp ra đưa lên trước mặt cô .
Ngọc Uyển cho phép anh hôm nay được ngỏ lời mong em về làm vợ em nhé ? Anh biết lời nói này của anh là rất muộn em đã phải chịu rất nhiều tủi thân khi quen anh nhưng anh xin thề với trời đất từ bây giờ về sau em sẽ không phải chịu một điều gì khiến em cảm thấy buồn nữa . Anh muốn anh và em sẽ chấm dứt mối quan hệ người yêu này và mở ra mối quan hệ vợ chồng có được không ?
Ngọc Uyển nhìn Diệc Thần với đôi mắt dưng dưng, quả thật cô không thể ngờ đến việc cầu hôn bất ngờ và lãn mạn ở nước Pháp xinh đẹp này . Người con trai trước mặt cô đã đồng hành cùng cô những năm tháng tuổi trẻ và giờ đây đang mở lời làm chồng cô . Ngay lập tức Ngọc Uyển khóc gật đầu đưa tay ra trước mặt Diệc Thần thay cho lời đồng ý . Nhanh chóng Diệc Thần liền đưa chiếc nhẫn vào ngón giữa bàn tay Ngọc Uyển anh đứng dậy hôn nhẹ vào môi cô . Mọi người ở đó chứng kiến cảnh cầu hôn lãn mạn của cả hai thì vỗ tay chúc mùng không thôi .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.