Chương 36: Ra Mắt
Vương Thị Lâm Oanh
05/10/2024
Từ khi mà Diệc Thần ngỏ lời sẽ đưa mình về ra mắt gia đình thì Ngọc Uyển ngày nào cũng hồi hộp không thôi, đã vậy anh còn đưa cô về ngày mừng thọ của bà thực sự Ngọc Uyển không biết tặng bà nội anh món quà gì cho phải .
Tại nhà riêng .
Ngọc Uyển dạo gần đây lên các trang web tìm quà để tặng cho bà nội Diệc Thần nhưng vẫn không có thứ gì vừa ý với cô . Diệc Thần thấy cô dạo gần đây hay lo lắng về chuyện đấy có khuyên Ngọc Uyển rằng bà không câu lệ mấy thứ đấy nhưng cô vẫn không nghe .
Anh ơi anh thấy bộ trang sức này hợp với bà chứ ?Em không cần phải quá câu lệ vào mấy thứ đó đâu, bà quan trọng vẫn là tấm lòng thôi .Không được , dù sao cũng là lần đầu gặp mặt bà mà mình phải có thành ý chứ.Anh thấy nếu em quan trọng việc đó thì sau này hàng tuần sang chới với bà một ngày là bà vui rồi .Nhưng liệu bà có thích em không ? Em sợ ... ...Ngọc Uyển nói đến đây thì Diệc Thần cũng biết cô sợ chuyện gì, về mẹ anh vẫn cứ giữ nguyên ý kiến về hôn lễ của anh và Hải Liên . Sau sự việc ngày hôm đó anh nghe nói từ Diệp Ngọc rằng mẹ mình đã bị ba giáo huấn một trận lớn nhưng tính mẹ anh , anh biết bà sẽ không bỏ cuộc dễ dàng đến vậy đâu.
Em yên tâm . Bà rất thích , bà đã xem qua ảnh em rồi sau đó còn muốn anh dẫn em về ra mắt bà từ lâu rồi đó .Ơ nhưng anh luôn giấu mà sao bà biết được .Em nghĩ sao con bé Diệp Ngọc nó để yên .Ngọc Uyến cũng không thể lường trước được việc này, ngẫm lại thì thấy cũng phải Diệp Ngọc trước giờ tính đều lanh như vậy mà. Quay sang nhìn Diệc Thần thì đã không thấy anh ở đâu, Ngọc Uyển đứng dậy đi tìm thì thấy anh đang làm gì đó trong nhà bếp, đi vào trong hẳn thì thấy anh đang nấu cái gì đó .
Anh làm gì thế ?Anh đang học làm sữa chua cho bảo bối nè .Anh cũng học làm mấy cái này sao ?Đương nhiên phải học để làm cho em rồi, yên tâm anh ghi lại công thức rồi lần này có thành công thì anh sẽ ủ cho em thật nhiều để làm nhiều món trong mùa hè này và đương nhiên là nhiều mùa hè về sau nữa .Anh cần em hộ một tay không .
- Không đâu , em ngồi đó đi anh nấu để sữa nguội một chút rồi đem đi ủ là được rồi .
Ngọc Uyễn lại chiếc ghế ở bàn ăn ngắm nhìn tấm lưng đang vì cô mà làm tất cả mọi việc thì mỉm cười, thử hỏi có lẽ kiếp trước cô phải tu phước rất nhiều mới có thể gặp người đàn ông tốt như anh được.
Diệc Thần nhấc nồi sữa vừa nấu trên bếp xuống để đó đợi cho nó nguội, sau đó liền nhanh chóng đi rửa sạch tay rồi sán lại chỗ Ngọc Uyển đang ngồi không nhanh không chậm liền thơm vào má cô .
Đợi anh một chút nhá, có lẽ hôm nay sẽ ngủ muộn hơn chút vì vướng phải những thứ này .Anh cứ làm đi, em đợi được mà với cả anh biết rồi đấy không có anh em không ngủ được .Vậy chịu khó đợi anh chút, em muốn ăn gì không để anh làm hay là anh đặt về rồi hai chúng ta ăn dù sao đợi nồi sữa nguội cũng lâu .Vậy anh đạt đi .Không chậm trễ Diệc Thần liền đi ra phòng khách lấy điện thoại lên đặt đồ ăn nhanh. 15 phút sau đồ ăn đã được giao đến cả hai cùng nhau ăn uống rồi Diệc Thần ủ xong nồi sữa thì mới có thể đi ngủ .
Thoáng chốc cũng đã đến ngày mừng thọ của bà nội Diệc Thần, hôm đó Ngọc Uyển chỉ đi làm nửa ngày sau đó xin về. Diệp Ngọc vì bận việc bên nhà nên cũng không nhắn tin cho Ngọc Uyển như mọi ngày. Trước khi đi Ngọc Uyển vì hồi hộp mà tay cô bấu vào nhau không ngừng, Diệc Thần vì sót bảo bối mà trên đường đi sang nhà lớn nắm lấy tay cô không ngừng .
Đến nơi Diệc Thần cẩn thận mở cửa xe ra rồi rất tự nhiên nắm lấy tay Ngọc Uyển vào trong mặc kệ cho ánh mắt của mọi người nhìn, lúc này đây mặt Ngọc Uyển đã đỏ hơn trái cà chua chín rồi .
Hà Như đứng ở trong nhà nhìn ra thấy con trai mình dẫn Ngọc Uyển vào cả hai còn nắm tay thân mật thì bà tỏ thái độ ra mặt, ngay tức khắc đã bị Lưu Vũ nhìn thấy và nhắc nhở . Diệp Ngọc thấy hai anh chị đến thì vui vẻ chạy ra chào đón .
A, chị Ngọc Uyển đến rồi ạ . Vào đi chị vào trong thôi bà đang chờ hai người đó ạ .Được rồi anh khác biết đường dẫn Ngọc Uyển vào, em bỏ cái tay ra .Diệc Thần thấy em gái mình càng ngày càng bám Ngọc Uyển hơn anh thì liền bắt đầu nổi tính hơn thua với em gái mình. Anh dẫ cô vào trong khi đi qua thì thấy ba mẹ Diệc Thần đứng đó thì Ngọc Uyển vội cúi đầu lễ phép chào hỏi .
- Cháu chào hai bác ạ .
Ba Diệc Thần thấy anh nắm tay Ngọc Uyển bước vào thì cũng biết rằng đây là cô gái mà Diệc Thàn nhắc đến .
- Cháu là bạn gái Diệc Thần đấy à, cảm ơn cháu đã đến chung vui cùng nhà chúng ta. Cháu vào trong đi bà đang đợi bên trong đó .
- Dạ , cháu xin phép vào trước ạ .
Ngay lúc Diệc Thần và Ngọc Uyển bước vào trong thì Lưu Vũ đã thấy Ngọc Uyển rất giống một người bạn thời bé ở quê của ông nhưng quê ông rất xa nơi này chắc có lẽ là người giống người mà thôi .
Diệc Thần và Ngọc Uyển cùng nhau đi vào thì thấy bà nội anh đang ngồi đó nói chuyện với mọi người , anh nắm tay cô đi đến cạnh bà giới thiệu .
Bà ơi, hôm nay con đưa bạn gái con về ra mắt đây ạ .Dạ con chào bà, hôm nay là ngày của bà nên con có chút quà tặng bà ạ .Ngọc Uyển lễ phép đưa quà đến cho bà nội anh, bà nhìn Ngọc Uyển cũng cảm thấy cô có chút quen mắt nhưng mau chóng gạt đi rồi tươi cười với cô .
- Con là Ngọc Uyển đấy à, bà nói mãi mà Diệc Thần mới đưa con về. Nào lại đây lại đây, ta không cần quà gì đâu con đến chơi với ta là ta vui lắm rồi .
Bà nội anh khi nhìn thấy cô là đã có hảo cảm với người con gái này liền, giọng điệu cử chỉ đều chân thật và nhẹ nhàng tổng quan lại thì bà rất vừa mắt với cháu dâu tương lai này. Diệc Thần viện cớ đi ra ngoài để lại không gian cho bà và Ngọc Uyển nói chuyện với nhau nhiều hơn. Khi anh đi ra quay lại nhìn thì thấy bà và cô nói chuyện rất vui vẻ thì cũng an tâm mà ra ngoài .
Vừa bước ra thì đã gặp ngay Hải Liên không nói thì cũng biết là ai mời cô ta đến đây, anh không đếm xỉa đến cô ta mà ra ngoài tiếp khách cùng với ba mẹ .
Mọi người đã đến đông đủ , bữa tiệc cũng đến giờ ăn bà nội Diệc Thần giữ Ngọc Uyển lại ngồi cùng với bà . Trong bữa ăn bà luôn miệng giới thiệu với mọi người và khen Ngọc Uyến rất nhiều dù cho đây có là lần đầu gặp mặt đi chăng nữa .
Kết thúc bữa tiệc, Diệc Thần mãi mới có thể đưa Ngọc Uyển về vì bà còn muốn tối nay cô ngủ với bà nữa đương nhiên một người cuồng Ngọc Uyến như anh thì sẽ không để việc đó sảy ra mà ngay lập tức thế Diệp Ngọc vào với sự không cam tâm của cô bé.
Tại nhà riêng .
Ngọc Uyển dạo gần đây lên các trang web tìm quà để tặng cho bà nội Diệc Thần nhưng vẫn không có thứ gì vừa ý với cô . Diệc Thần thấy cô dạo gần đây hay lo lắng về chuyện đấy có khuyên Ngọc Uyển rằng bà không câu lệ mấy thứ đấy nhưng cô vẫn không nghe .
Anh ơi anh thấy bộ trang sức này hợp với bà chứ ?Em không cần phải quá câu lệ vào mấy thứ đó đâu, bà quan trọng vẫn là tấm lòng thôi .Không được , dù sao cũng là lần đầu gặp mặt bà mà mình phải có thành ý chứ.Anh thấy nếu em quan trọng việc đó thì sau này hàng tuần sang chới với bà một ngày là bà vui rồi .Nhưng liệu bà có thích em không ? Em sợ ... ...Ngọc Uyển nói đến đây thì Diệc Thần cũng biết cô sợ chuyện gì, về mẹ anh vẫn cứ giữ nguyên ý kiến về hôn lễ của anh và Hải Liên . Sau sự việc ngày hôm đó anh nghe nói từ Diệp Ngọc rằng mẹ mình đã bị ba giáo huấn một trận lớn nhưng tính mẹ anh , anh biết bà sẽ không bỏ cuộc dễ dàng đến vậy đâu.
Em yên tâm . Bà rất thích , bà đã xem qua ảnh em rồi sau đó còn muốn anh dẫn em về ra mắt bà từ lâu rồi đó .Ơ nhưng anh luôn giấu mà sao bà biết được .Em nghĩ sao con bé Diệp Ngọc nó để yên .Ngọc Uyến cũng không thể lường trước được việc này, ngẫm lại thì thấy cũng phải Diệp Ngọc trước giờ tính đều lanh như vậy mà. Quay sang nhìn Diệc Thần thì đã không thấy anh ở đâu, Ngọc Uyển đứng dậy đi tìm thì thấy anh đang làm gì đó trong nhà bếp, đi vào trong hẳn thì thấy anh đang nấu cái gì đó .
Anh làm gì thế ?Anh đang học làm sữa chua cho bảo bối nè .Anh cũng học làm mấy cái này sao ?Đương nhiên phải học để làm cho em rồi, yên tâm anh ghi lại công thức rồi lần này có thành công thì anh sẽ ủ cho em thật nhiều để làm nhiều món trong mùa hè này và đương nhiên là nhiều mùa hè về sau nữa .Anh cần em hộ một tay không .
- Không đâu , em ngồi đó đi anh nấu để sữa nguội một chút rồi đem đi ủ là được rồi .
Ngọc Uyễn lại chiếc ghế ở bàn ăn ngắm nhìn tấm lưng đang vì cô mà làm tất cả mọi việc thì mỉm cười, thử hỏi có lẽ kiếp trước cô phải tu phước rất nhiều mới có thể gặp người đàn ông tốt như anh được.
Diệc Thần nhấc nồi sữa vừa nấu trên bếp xuống để đó đợi cho nó nguội, sau đó liền nhanh chóng đi rửa sạch tay rồi sán lại chỗ Ngọc Uyển đang ngồi không nhanh không chậm liền thơm vào má cô .
Đợi anh một chút nhá, có lẽ hôm nay sẽ ngủ muộn hơn chút vì vướng phải những thứ này .Anh cứ làm đi, em đợi được mà với cả anh biết rồi đấy không có anh em không ngủ được .Vậy chịu khó đợi anh chút, em muốn ăn gì không để anh làm hay là anh đặt về rồi hai chúng ta ăn dù sao đợi nồi sữa nguội cũng lâu .Vậy anh đạt đi .Không chậm trễ Diệc Thần liền đi ra phòng khách lấy điện thoại lên đặt đồ ăn nhanh. 15 phút sau đồ ăn đã được giao đến cả hai cùng nhau ăn uống rồi Diệc Thần ủ xong nồi sữa thì mới có thể đi ngủ .
Thoáng chốc cũng đã đến ngày mừng thọ của bà nội Diệc Thần, hôm đó Ngọc Uyển chỉ đi làm nửa ngày sau đó xin về. Diệp Ngọc vì bận việc bên nhà nên cũng không nhắn tin cho Ngọc Uyển như mọi ngày. Trước khi đi Ngọc Uyển vì hồi hộp mà tay cô bấu vào nhau không ngừng, Diệc Thần vì sót bảo bối mà trên đường đi sang nhà lớn nắm lấy tay cô không ngừng .
Đến nơi Diệc Thần cẩn thận mở cửa xe ra rồi rất tự nhiên nắm lấy tay Ngọc Uyển vào trong mặc kệ cho ánh mắt của mọi người nhìn, lúc này đây mặt Ngọc Uyển đã đỏ hơn trái cà chua chín rồi .
Hà Như đứng ở trong nhà nhìn ra thấy con trai mình dẫn Ngọc Uyển vào cả hai còn nắm tay thân mật thì bà tỏ thái độ ra mặt, ngay tức khắc đã bị Lưu Vũ nhìn thấy và nhắc nhở . Diệp Ngọc thấy hai anh chị đến thì vui vẻ chạy ra chào đón .
A, chị Ngọc Uyển đến rồi ạ . Vào đi chị vào trong thôi bà đang chờ hai người đó ạ .Được rồi anh khác biết đường dẫn Ngọc Uyển vào, em bỏ cái tay ra .Diệc Thần thấy em gái mình càng ngày càng bám Ngọc Uyển hơn anh thì liền bắt đầu nổi tính hơn thua với em gái mình. Anh dẫ cô vào trong khi đi qua thì thấy ba mẹ Diệc Thần đứng đó thì Ngọc Uyển vội cúi đầu lễ phép chào hỏi .
- Cháu chào hai bác ạ .
Ba Diệc Thần thấy anh nắm tay Ngọc Uyển bước vào thì cũng biết rằng đây là cô gái mà Diệc Thàn nhắc đến .
- Cháu là bạn gái Diệc Thần đấy à, cảm ơn cháu đã đến chung vui cùng nhà chúng ta. Cháu vào trong đi bà đang đợi bên trong đó .
- Dạ , cháu xin phép vào trước ạ .
Ngay lúc Diệc Thần và Ngọc Uyển bước vào trong thì Lưu Vũ đã thấy Ngọc Uyển rất giống một người bạn thời bé ở quê của ông nhưng quê ông rất xa nơi này chắc có lẽ là người giống người mà thôi .
Diệc Thần và Ngọc Uyển cùng nhau đi vào thì thấy bà nội anh đang ngồi đó nói chuyện với mọi người , anh nắm tay cô đi đến cạnh bà giới thiệu .
Bà ơi, hôm nay con đưa bạn gái con về ra mắt đây ạ .Dạ con chào bà, hôm nay là ngày của bà nên con có chút quà tặng bà ạ .Ngọc Uyển lễ phép đưa quà đến cho bà nội anh, bà nhìn Ngọc Uyển cũng cảm thấy cô có chút quen mắt nhưng mau chóng gạt đi rồi tươi cười với cô .
- Con là Ngọc Uyển đấy à, bà nói mãi mà Diệc Thần mới đưa con về. Nào lại đây lại đây, ta không cần quà gì đâu con đến chơi với ta là ta vui lắm rồi .
Bà nội anh khi nhìn thấy cô là đã có hảo cảm với người con gái này liền, giọng điệu cử chỉ đều chân thật và nhẹ nhàng tổng quan lại thì bà rất vừa mắt với cháu dâu tương lai này. Diệc Thần viện cớ đi ra ngoài để lại không gian cho bà và Ngọc Uyển nói chuyện với nhau nhiều hơn. Khi anh đi ra quay lại nhìn thì thấy bà và cô nói chuyện rất vui vẻ thì cũng an tâm mà ra ngoài .
Vừa bước ra thì đã gặp ngay Hải Liên không nói thì cũng biết là ai mời cô ta đến đây, anh không đếm xỉa đến cô ta mà ra ngoài tiếp khách cùng với ba mẹ .
Mọi người đã đến đông đủ , bữa tiệc cũng đến giờ ăn bà nội Diệc Thần giữ Ngọc Uyển lại ngồi cùng với bà . Trong bữa ăn bà luôn miệng giới thiệu với mọi người và khen Ngọc Uyến rất nhiều dù cho đây có là lần đầu gặp mặt đi chăng nữa .
Kết thúc bữa tiệc, Diệc Thần mãi mới có thể đưa Ngọc Uyển về vì bà còn muốn tối nay cô ngủ với bà nữa đương nhiên một người cuồng Ngọc Uyến như anh thì sẽ không để việc đó sảy ra mà ngay lập tức thế Diệp Ngọc vào với sự không cam tâm của cô bé.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.