Quyển 9 - Chương 608: Khuyên phục Văn Vi
Khát Trí
06/04/2013
“Ngươi không định đem việc kia báo cáo cho Long Hồn sao? “ Xung quanh không có người quấy rối, Cuồng Triều rốt cuộc có cơ hội mở miệng hỏi.
“Không cần.” Mười Một nhàn nhạt đáp.
“Ngươi thật sự không định đem ưng nhãn hủy đi? Ưng nhãn không thể chịu được lực tác dụng mạnh, không có công cụ chuyên dụng với cả phương pháp tháo gỡ, rất dễ kích nổ.”
“ Ta biết.” Mười Một nhàn nhạt nói :” Từ giờ trở đi, ngươi phải theo dõi chiếc xe đó 24/24.”
“Nguyên lai là ngươi muốn dẫn tên đứng sau màn ra ? Ừm, cái này không thành vấn đề, giao cho ta đi.” Ngừng một chút, Cuồng Triều nói :” Được rồi, lúc nãy có người ngoài không tiện nói. Hôm nay ta thu được hai tin tức, một tốt một xấu, nghe cái nào trước?”
Mười Một không cần suy nghĩ nói thẳng luôn :” Tin tốt.”
“Ừm, ngoại trừ Dương gia, Long Vương hai nhà cũng bắt đầu gọi đệ tử gia tộc trú ở ngoài trở về kinh thành, ba đại gia tộc này khẳng định là có chuyện hoặc sắp có chuyện, hơn nữa còn là chuyện lớn.”
Lúc này có một chiếc xe tư nhân cao cấp có rèm che từ dưới chân núi chạy tới. Mười Một đợi sau khi chiếc xe đi qua xa rồi mới nói :” Nga.”
Khẩu khí Cuồng Triều có vẻ bất đắc dĩ, thở dài nói :” Đối với chúng ta thì đây là một tin tức tốt. Kinh thành càng hỗn loạn, kế hoạch của ngươi càng dễ thành công. Chỉ là ta không biết tới cùng là phát sinh chuyện gì. Công tác bảo mật của mỗi nhà thực sự rất nghiêm , ta không tra ra được.”
Mười Một gật đầu, không có truy vấn, lại nói :” Tin xấu.”
Cuồng Triều cười khổ :” Tin xấu là tiểu tình nhân của ngươi Dương Tư Vũ, cùng với tình địch Trương Chấn ngồi máy bay đến kinh thành, lúc chạng vạng có tới gặp Dương gia.”
Mười Một nhíu mày, đây đúng là một tin tức xấu. Đán Đao thiên tân vạn khổ
thậm chí liều mình xả thân mới cứu được nàng đi, không ngờ nàng lại tự chạy về . Nàng vì sao lại muốn làm vậy ?
Mười Một suy tư một chút, hỏi :” Có nghe trộm được nội dung cuộc nói chuyện của bọn họ không?”
“Không có , đến cả thần cũng vô khổng bất bát a * Bất quá Dương gia có để lộ ra một chút tin tức , đại khái là Dương Tư Vũ đã đồng ý gả cho Trương Chấn, đồng thời Trương Dương gia tiếp tục việc lui tới giúp đỡ lẫn nhau, hai bên đều là đại vui mừng.
Về phần bọn họ có làm giao dịch khác hay không thì ta không biết. Thế nhưng ta cảm thấy Dương Tư Vũ không chỉ đơn giản là hận Dương gia đâu, bởi nếu chỉ như thế thì nàng sẽ không vô duyên vô cớ trở về chui vào miệng cọp.”
Mười Một gật đầu , không hề lên tiếng. Sau khi hắn rời khỏi Đông Hải, có biết chuyện Dương Tư Vũ tìm tới Trương Chấn nhưng không biết nguyên nhân vì sao. Hắn càng không hiểu sao nàng lại đột nhiên trở về Dương gia , quyến luyến đến mức mà buông bỏ cả tự do.
Mười Một lắc đầu, đem chuyện Dương Tư Vũ vứt sang một bên. Vô luận thế nào cũng tốt, hắn đã hoàn thành nhiệm vụ của mình, về phần Dương Tư Vũ đi hay ở lại hắn không xen vào, cho dù Đán Đao có đội mồ sống dậy cũng không thể nói gì hắn được.
Mười Một đi tới cửa biệt thự của Văn Cường thì bị mấy người vệ sĩ canh cửa ngăn cản. Cũng may Văn Vi ở nhà, vừa nghe chuyện lập tức vội vàng mời hắn vào.
Hai người đi tới phòng khách xa hoa của biệt thự. Văn Vi phất tay đuổi người làm ra ngoài, thân hình tuyệt vời đi đến quầy bar cầm lấy một chai rượu vang , hỏi :” Anh uống rượu không?”
Mười Một lắc đầu.
Văn Vi cầm lấy một lọ nước quả :” Nước trái cây ?”
Mười Một lắc đầu nói :” Tôi không khát.”
Văn Vi hiểu ý không mời nữa. Hắn nói không uống là không uống. Chỉ là nàng không biết Mười Một luôn cẩn thận với đồ uống được mời tới.
Ai biết đồ uống này có hay không bị hạ độc. Dù sao đây cũng là địa bàn của người ta.
Văn Vi trở về ngồi xuống sa lông hỏi :” Anh đến tìm cha tôi sao ? Ông còn chưa về, nếu không thì tôi sẽ đi gọi điện thoại cho ông về sớm một chút.”
Văn Vi nói xong liền đứng lên, Mười Một lúc này mới mở miệng nói :” Tôi tới tìm cô.”
“Tìm tôi ?” Văn Vi ngẩn người, lại ngồi xuống. Nàng mặc một chiếc váy ngắn khoe cặp đùi thon dài trắng muốt, hai chân rất tự nhiên giao nhau, hai tay nhẹ nhàng khoát lại đặt lên trên đùi, động tác ấy vừa không dư thừa lại vô cùng thành thạo, thành thử tạo cảm giác vừa đứng đắn lại mê hoặc lạ lùng.
Ngẩng đầu lên , thấy Mười Một đang chăm chú nhìn cặp đùi mình, Văn Vi không nén nổi tâm thần nhảy lên một chút, nàng vội dời mắt đi , hơi có chút mất tự nhiên hỏi :
- Anh tìm tôi có chuyện gì?
Trên thực tế Mười Một quan sát không phải dưới con mắt của một tên sắc lang mà là muốn quan sát Văn Vi mà thôi. Từ quan sát có thể biết được tính cách của một người, thậm chí là năng lực làm việc của người đó. Đầu tiên phải giải thích từ góc độ tâm lý học : Văn Vi từ nhỏ sống bên Đức , ảnh hưởng theo phong cách cởi mở nên thích mặc váy ngắn, nhưng nàng rất chú ý giữ gìn chứ không như những cô gái Đức Quốc đến cả khỏa thân cũng không ngại. Từ điểm đó có thể thấy nàng có một cá tính tự tin , kiêu ngạo nhưng lại luôn giữ mình trong sạch. Mặt khác Văn Cường cũng tận lực bồi dưỡng Văn Vi nên trên người nàng có một loại khí chất rất khó nói, chỉ là đại đa số ánh mắt đều bắn về phía cặp đùi hấp dẫn cũng khuôn mặt lai đẹp như thiên sứ mà quên đi bản chất của nàng.
Từ tư thế ngồi, có thể thấy Văn Vi là một con người phi thường tự tin, người sẽ không thể tránh được, không thể chống lại được ánh mắt đẹp của nàng. Hơn nữa các thành tích của nàng trước đây khiến cho nàng trở thành ứng cứ viên tốt nhất và duy nhất của Hắc Ám Thập Tự chọn để quản lý tài sản.
“Tôi tìm cô giúp chúng tôi kinh doanh.” Mười Một nói như làm, không thích quanh co lòng vòng.
“Đầu tư !?” Văn Vi ngẩn người, hiển nhiên là vẫn chưa hiểu rõ ý tứ.
Mười Một nói thẳng :” Chúng ta hiện tại có một nguồn tư kim nhưng sắp tới sẽ không nhận nhiệm vụ nào cả, nên tuy có nhiều tiền nhưng vẫn có thể ngồi không ăn hết cả quả núi”( nguyên văn : tiễn dã hội tọa cật sơn không – ý chỉ không chịu làm việc thì có nhiều tiền đến mấy cũng hết . Ai giúp một câu tục ngữ tương ứng.)
Văn Vi minh bạch , gật đầu nói :” Cho nên các anh muốn tìm một người giỏi quản lý hợp tác, giúp các anh đầu tư lấy tiền sinh tiền ?”
Mười Một gật đầu không phủ nhận.
Văn Vi suy nghĩ một chút hỏi :” Vì sao các anh chọn tôi ?”
Mười Một suy nghĩ một chút thẳng thắn nói :” Chúng ta không còn sự lựa chọn nào khác.”
Văn Vi nhất thời dở khóc dở cười. Thực sự là mấy lời ngay thẳng thế này dù dễ nghe như thế nào cũng có khác gì xát muối vào lòng nhau .
Mười Một thấy thần sắc xấu hổ của Văn Vi liền buông thêm một câu :”
Chúng ta không tìm được ai quản lý giỏi như cô.”
Văn Vi cười cười:” Tôi hiểu. Cảm ơn anh đã khen.”
Mười Một nói :” Ta đã xem hồ sơ của cô, cô từng giúp phụ thân hoàn thành tốt bốn hạng mục. Hơn nữa thành tích rất tốt, cũng phù hợp với yêu cầu của ta.”
Văn Vi ngẩn người:” Anh điều tra tôi?”
Mười Một nhàn nhạt đáp:” Thân phận ta cô cũng biết, chúng ta yêu cầu chính là tìm người phải tin được. Cho nên cần phải có những thông tin về cô.”
“Tôi không có ý này.” Văn Vi lắc đầu, cũng không muốn giải thích thêm, càng bôi càng đen. Nàng chuyển hướng : « Thế nhưng bây giờ tôi còn phải học bài, nếu như giúp anh tôi khẳng định là không thể tập trung vào bài vở được. »
“Cô năm ngoái không phải đã đỗ học vị học sĩ kinh tế học rồi sao ?”
Văn Vi mỉm cười lắc đầu :” Học sĩ mới chỉ là yêu cầu thấp nhất của tôi mà thôi, chí ít cũng phải là thạc sĩ mới được.”
Thấy động tác lắc đầu của Văn Vi, Mười Một cũng phải thầm hô lợi hại. Không hổ là con gái trùm thương giới Văn Cường có khác, mới một hai câu mà hắn đã bị chuyển từ chủ động sang bị động, từ đi mời thành ra như đi xin xỏ không bằng.
Mười Một ngón tay nhẹ nhàng gõ cằm, trong đầu thần kinh như điện xẹt suy nghĩ xem thuyết phục nàng như thế nào. Đối với hắn bằng cấp chỉ là một tờ giấy lúc nào cũng có thể làm rơi mà thôi , nhưng đối với Văn Vi tờ giấy này lại rất quan trọng.
Nháy mắt hai cái, vừa ngẩng đầu định nói thì Văn Vi lại nói :” Kỳ thực không phải tôi không muốn giúp anh nhưng tôi thực sự rất thích cuộc sống trong trường học. Bầu không khí thoải mái, không có ngươi gian ta trá như ở thương trường, ngày ngày lục đục với nhau. Tôi còn trẻ, nhưng cũng chỉ còn chút năm hưởng thụ cuộc sống trong trường học để làm hồi ức sau này.”
Mười Một gật đầu :” Tôi hiểu.”
Văn Vi cười nói:” Nếu như là người khác hoặc là cha tôi thì tôi chắc chắn là sẽ từ chối. Bất quá ,… anh có thể cho tôi chút thời gian suy nghĩ được không ?”
Mười Một gật đầu, Văn Vi không từ chối ngay đã là để lại mặt mũi cho hắn lắm rồi. Lời nói của nàng rất uyển chuyển, hiện nàng không muốn tiếp xúc thương giới.
Nghĩ một chút, Văn Vi nói:” Tôi có thể hỏi một chút không, nếu như tôi đồng ý, thì vốn anh có thể cung cấp cho tôi là bao nhiêu?”
“2000 vạn.” Mười Một dừng lại một chút, lkaij nói :” Long quốc tệ.”
“2000 vạn.” Văn Vi trầm ngâm “ Vậy các anh muốn đầu tư cái gì?”
“Chúng ta đem tiền cho cô toàn quyền làm việc. Chúng ta chỉ quan tâm đến lợi nhuận thu về.”
“Không cần.” Mười Một nhàn nhạt đáp.
“Ngươi thật sự không định đem ưng nhãn hủy đi? Ưng nhãn không thể chịu được lực tác dụng mạnh, không có công cụ chuyên dụng với cả phương pháp tháo gỡ, rất dễ kích nổ.”
“ Ta biết.” Mười Một nhàn nhạt nói :” Từ giờ trở đi, ngươi phải theo dõi chiếc xe đó 24/24.”
“Nguyên lai là ngươi muốn dẫn tên đứng sau màn ra ? Ừm, cái này không thành vấn đề, giao cho ta đi.” Ngừng một chút, Cuồng Triều nói :” Được rồi, lúc nãy có người ngoài không tiện nói. Hôm nay ta thu được hai tin tức, một tốt một xấu, nghe cái nào trước?”
Mười Một không cần suy nghĩ nói thẳng luôn :” Tin tốt.”
“Ừm, ngoại trừ Dương gia, Long Vương hai nhà cũng bắt đầu gọi đệ tử gia tộc trú ở ngoài trở về kinh thành, ba đại gia tộc này khẳng định là có chuyện hoặc sắp có chuyện, hơn nữa còn là chuyện lớn.”
Lúc này có một chiếc xe tư nhân cao cấp có rèm che từ dưới chân núi chạy tới. Mười Một đợi sau khi chiếc xe đi qua xa rồi mới nói :” Nga.”
Khẩu khí Cuồng Triều có vẻ bất đắc dĩ, thở dài nói :” Đối với chúng ta thì đây là một tin tức tốt. Kinh thành càng hỗn loạn, kế hoạch của ngươi càng dễ thành công. Chỉ là ta không biết tới cùng là phát sinh chuyện gì. Công tác bảo mật của mỗi nhà thực sự rất nghiêm , ta không tra ra được.”
Mười Một gật đầu, không có truy vấn, lại nói :” Tin xấu.”
Cuồng Triều cười khổ :” Tin xấu là tiểu tình nhân của ngươi Dương Tư Vũ, cùng với tình địch Trương Chấn ngồi máy bay đến kinh thành, lúc chạng vạng có tới gặp Dương gia.”
Mười Một nhíu mày, đây đúng là một tin tức xấu. Đán Đao thiên tân vạn khổ
thậm chí liều mình xả thân mới cứu được nàng đi, không ngờ nàng lại tự chạy về . Nàng vì sao lại muốn làm vậy ?
Mười Một suy tư một chút, hỏi :” Có nghe trộm được nội dung cuộc nói chuyện của bọn họ không?”
“Không có , đến cả thần cũng vô khổng bất bát a * Bất quá Dương gia có để lộ ra một chút tin tức , đại khái là Dương Tư Vũ đã đồng ý gả cho Trương Chấn, đồng thời Trương Dương gia tiếp tục việc lui tới giúp đỡ lẫn nhau, hai bên đều là đại vui mừng.
Về phần bọn họ có làm giao dịch khác hay không thì ta không biết. Thế nhưng ta cảm thấy Dương Tư Vũ không chỉ đơn giản là hận Dương gia đâu, bởi nếu chỉ như thế thì nàng sẽ không vô duyên vô cớ trở về chui vào miệng cọp.”
Mười Một gật đầu , không hề lên tiếng. Sau khi hắn rời khỏi Đông Hải, có biết chuyện Dương Tư Vũ tìm tới Trương Chấn nhưng không biết nguyên nhân vì sao. Hắn càng không hiểu sao nàng lại đột nhiên trở về Dương gia , quyến luyến đến mức mà buông bỏ cả tự do.
Mười Một lắc đầu, đem chuyện Dương Tư Vũ vứt sang một bên. Vô luận thế nào cũng tốt, hắn đã hoàn thành nhiệm vụ của mình, về phần Dương Tư Vũ đi hay ở lại hắn không xen vào, cho dù Đán Đao có đội mồ sống dậy cũng không thể nói gì hắn được.
Mười Một đi tới cửa biệt thự của Văn Cường thì bị mấy người vệ sĩ canh cửa ngăn cản. Cũng may Văn Vi ở nhà, vừa nghe chuyện lập tức vội vàng mời hắn vào.
Hai người đi tới phòng khách xa hoa của biệt thự. Văn Vi phất tay đuổi người làm ra ngoài, thân hình tuyệt vời đi đến quầy bar cầm lấy một chai rượu vang , hỏi :” Anh uống rượu không?”
Mười Một lắc đầu.
Văn Vi cầm lấy một lọ nước quả :” Nước trái cây ?”
Mười Một lắc đầu nói :” Tôi không khát.”
Văn Vi hiểu ý không mời nữa. Hắn nói không uống là không uống. Chỉ là nàng không biết Mười Một luôn cẩn thận với đồ uống được mời tới.
Ai biết đồ uống này có hay không bị hạ độc. Dù sao đây cũng là địa bàn của người ta.
Văn Vi trở về ngồi xuống sa lông hỏi :” Anh đến tìm cha tôi sao ? Ông còn chưa về, nếu không thì tôi sẽ đi gọi điện thoại cho ông về sớm một chút.”
Văn Vi nói xong liền đứng lên, Mười Một lúc này mới mở miệng nói :” Tôi tới tìm cô.”
“Tìm tôi ?” Văn Vi ngẩn người, lại ngồi xuống. Nàng mặc một chiếc váy ngắn khoe cặp đùi thon dài trắng muốt, hai chân rất tự nhiên giao nhau, hai tay nhẹ nhàng khoát lại đặt lên trên đùi, động tác ấy vừa không dư thừa lại vô cùng thành thạo, thành thử tạo cảm giác vừa đứng đắn lại mê hoặc lạ lùng.
Ngẩng đầu lên , thấy Mười Một đang chăm chú nhìn cặp đùi mình, Văn Vi không nén nổi tâm thần nhảy lên một chút, nàng vội dời mắt đi , hơi có chút mất tự nhiên hỏi :
- Anh tìm tôi có chuyện gì?
Trên thực tế Mười Một quan sát không phải dưới con mắt của một tên sắc lang mà là muốn quan sát Văn Vi mà thôi. Từ quan sát có thể biết được tính cách của một người, thậm chí là năng lực làm việc của người đó. Đầu tiên phải giải thích từ góc độ tâm lý học : Văn Vi từ nhỏ sống bên Đức , ảnh hưởng theo phong cách cởi mở nên thích mặc váy ngắn, nhưng nàng rất chú ý giữ gìn chứ không như những cô gái Đức Quốc đến cả khỏa thân cũng không ngại. Từ điểm đó có thể thấy nàng có một cá tính tự tin , kiêu ngạo nhưng lại luôn giữ mình trong sạch. Mặt khác Văn Cường cũng tận lực bồi dưỡng Văn Vi nên trên người nàng có một loại khí chất rất khó nói, chỉ là đại đa số ánh mắt đều bắn về phía cặp đùi hấp dẫn cũng khuôn mặt lai đẹp như thiên sứ mà quên đi bản chất của nàng.
Từ tư thế ngồi, có thể thấy Văn Vi là một con người phi thường tự tin, người sẽ không thể tránh được, không thể chống lại được ánh mắt đẹp của nàng. Hơn nữa các thành tích của nàng trước đây khiến cho nàng trở thành ứng cứ viên tốt nhất và duy nhất của Hắc Ám Thập Tự chọn để quản lý tài sản.
“Tôi tìm cô giúp chúng tôi kinh doanh.” Mười Một nói như làm, không thích quanh co lòng vòng.
“Đầu tư !?” Văn Vi ngẩn người, hiển nhiên là vẫn chưa hiểu rõ ý tứ.
Mười Một nói thẳng :” Chúng ta hiện tại có một nguồn tư kim nhưng sắp tới sẽ không nhận nhiệm vụ nào cả, nên tuy có nhiều tiền nhưng vẫn có thể ngồi không ăn hết cả quả núi”( nguyên văn : tiễn dã hội tọa cật sơn không – ý chỉ không chịu làm việc thì có nhiều tiền đến mấy cũng hết . Ai giúp một câu tục ngữ tương ứng.)
Văn Vi minh bạch , gật đầu nói :” Cho nên các anh muốn tìm một người giỏi quản lý hợp tác, giúp các anh đầu tư lấy tiền sinh tiền ?”
Mười Một gật đầu không phủ nhận.
Văn Vi suy nghĩ một chút hỏi :” Vì sao các anh chọn tôi ?”
Mười Một suy nghĩ một chút thẳng thắn nói :” Chúng ta không còn sự lựa chọn nào khác.”
Văn Vi nhất thời dở khóc dở cười. Thực sự là mấy lời ngay thẳng thế này dù dễ nghe như thế nào cũng có khác gì xát muối vào lòng nhau .
Mười Một thấy thần sắc xấu hổ của Văn Vi liền buông thêm một câu :”
Chúng ta không tìm được ai quản lý giỏi như cô.”
Văn Vi cười cười:” Tôi hiểu. Cảm ơn anh đã khen.”
Mười Một nói :” Ta đã xem hồ sơ của cô, cô từng giúp phụ thân hoàn thành tốt bốn hạng mục. Hơn nữa thành tích rất tốt, cũng phù hợp với yêu cầu của ta.”
Văn Vi ngẩn người:” Anh điều tra tôi?”
Mười Một nhàn nhạt đáp:” Thân phận ta cô cũng biết, chúng ta yêu cầu chính là tìm người phải tin được. Cho nên cần phải có những thông tin về cô.”
“Tôi không có ý này.” Văn Vi lắc đầu, cũng không muốn giải thích thêm, càng bôi càng đen. Nàng chuyển hướng : « Thế nhưng bây giờ tôi còn phải học bài, nếu như giúp anh tôi khẳng định là không thể tập trung vào bài vở được. »
“Cô năm ngoái không phải đã đỗ học vị học sĩ kinh tế học rồi sao ?”
Văn Vi mỉm cười lắc đầu :” Học sĩ mới chỉ là yêu cầu thấp nhất của tôi mà thôi, chí ít cũng phải là thạc sĩ mới được.”
Thấy động tác lắc đầu của Văn Vi, Mười Một cũng phải thầm hô lợi hại. Không hổ là con gái trùm thương giới Văn Cường có khác, mới một hai câu mà hắn đã bị chuyển từ chủ động sang bị động, từ đi mời thành ra như đi xin xỏ không bằng.
Mười Một ngón tay nhẹ nhàng gõ cằm, trong đầu thần kinh như điện xẹt suy nghĩ xem thuyết phục nàng như thế nào. Đối với hắn bằng cấp chỉ là một tờ giấy lúc nào cũng có thể làm rơi mà thôi , nhưng đối với Văn Vi tờ giấy này lại rất quan trọng.
Nháy mắt hai cái, vừa ngẩng đầu định nói thì Văn Vi lại nói :” Kỳ thực không phải tôi không muốn giúp anh nhưng tôi thực sự rất thích cuộc sống trong trường học. Bầu không khí thoải mái, không có ngươi gian ta trá như ở thương trường, ngày ngày lục đục với nhau. Tôi còn trẻ, nhưng cũng chỉ còn chút năm hưởng thụ cuộc sống trong trường học để làm hồi ức sau này.”
Mười Một gật đầu :” Tôi hiểu.”
Văn Vi cười nói:” Nếu như là người khác hoặc là cha tôi thì tôi chắc chắn là sẽ từ chối. Bất quá ,… anh có thể cho tôi chút thời gian suy nghĩ được không ?”
Mười Một gật đầu, Văn Vi không từ chối ngay đã là để lại mặt mũi cho hắn lắm rồi. Lời nói của nàng rất uyển chuyển, hiện nàng không muốn tiếp xúc thương giới.
Nghĩ một chút, Văn Vi nói:” Tôi có thể hỏi một chút không, nếu như tôi đồng ý, thì vốn anh có thể cung cấp cho tôi là bao nhiêu?”
“2000 vạn.” Mười Một dừng lại một chút, lkaij nói :” Long quốc tệ.”
“2000 vạn.” Văn Vi trầm ngâm “ Vậy các anh muốn đầu tư cái gì?”
“Chúng ta đem tiền cho cô toàn quyền làm việc. Chúng ta chỉ quan tâm đến lợi nhuận thu về.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.