Chương 311: The sand of time
Lập Địa Thành Lợn
12/09/2019
“Đánh bại “Wild Bullets”, siêu
phẩm thủ thành của Ninja Studio chính thức vươn lên trở thành trò chơi
được săn đón nhiều nhất thời kỳ “hậu GamExpo”. Cái này chả có gì lạ, với chất lượng vốn có thì lẽ ra nó phải nắm giữ ngôi vương lâu rồi mới
đúng…. Điểm qua top 5 trò chơi có lối chơi gần giống với “Plants vs
Zombies” nhất sắp sửa được phát hành. Thiên Không, BFG, Hoasgame các thứ đủ cả, quanh đi quẩn lại vẫn chỉ có mỗi mấy kẻ mặt dày này. Không biết
cậu ta đã có đối sách chưa nữa…. Ồ, được nha! Lại thêm một đơn vị phát
triển trò chơi nước nhà đầy tiềm năng nữa thành công đặt chân tại thị
trường quốc tế.”
Trải qua vài phút đọc lướt một số bài báo trên mạng, cuối cùng thì Thu Thảo cũng tìm được cho mình một bài viết với tiêu đề mười phần thú vị đến từ GameHouse. Thế là cô lập tức mở nó ra rồi ngồi thẳng người lên nghiền ngẫm nội dung thật kỹ.
“Vậy là cậu ta đã không còn hợp tác với bất kỳ đơn vị phát hành nào nữa mà quyết định tự đứng ra phát hành trò chơi của mình trên phạm vi toàn thế giới luôn. Một nước cờ… quá mạo hiểm rồi, nhưng thế mới đúng với tính cách của cậu ta.” Đọc đến những hàng chữ cuối cùng bất giác Thu Thảo lẩm bẩm thành tiếng suy nghĩ trong đầu. Trải qua bao phen tiếp xúc cộng thêm tìm hiểu thu thập thông tin trong âm thầm, có thể nói ở thời điểm hiện tại cô đã hiểu tương đối rõ về tính cách của Dương Khoa.
Một con người cẩn trọng cầu toàn, làm chuyện gì cũng tính toán thiệt hơn kỹ lưỡng với mong muốn nếu đã làm thì phải đạt được kết quả tốt nhất có thể, và quan trọng hơn hết là yêu ghét rõ ràng dù không bộc lộ ra ngoài. Kết hợp những đặc điểm tưởng chừng như không liên quan ấy lại với nhau thì có thể thấy được việc Ninja Studio quyết định mở chi nhánh rồi “tự làm tự hưởng” này không phải là một điều gì đó quá bất ngờ, hay chí ít đối với cô thì nó là như thế.
“Có điều thành tích phát hành trò chơi “Plants vs Zombies” vượt qua cột mốc 200000 lượt tải chỉ trong hơn một tháng tại khu vực Bắc Mỹ cũng thật là đáng nể. Cứ tiếp tục buôn bán thuận lợi thế này cộng thêm chất lượng trò chơi luôn giữ vững ở mức tốt đẹp thì chắc chẳng bao lâu nữa Ninja Studio sẽ trở thành một công ty trò chơi tầm trung. Chưa đầy hai năm gây dựng cơ nghiệp mà đã đạt tới cấp độ này, lại thêm vào khởi đầu từ hai bàn tay trắng nữa…. Thật sự là đáng nể.” Đúng sai tạm thời không nói, trong thân tâm Thu Thảo vẫn cảm thấy mừng thay cho chàng trai thiên tài vì cơ nghiệp có dấu hiệu phát triển vượt bậc. Cứ việc quan hệ giữa hai người cho đến thời điểm hiện tại vẫn cứ là đối thủ cạnh tranh lẫn nhau trong cùng lĩnh vực, nhưng mà đối thủ thì cũng có những đối thủ đáng kính, không phải sao
“Đáng nể gì thế em”
Một giọng nói quen thuộc bất chợt vang lên. Thấy vậy Thu Thảo bèn rời mắt khỏi màn hình quay đầu nhìn sang, thì ra là người trưởng phòng của cô vừa trở về phòng và nghe được những lời lẩm bẩm đứt quãng của cô nên mới thuận miệng hỏi thăm.
“Không có gì đâu anh.” Vẻ tò mò biến mất không còn tăm hơi, Thu Thảo mặt lạnh như tiền đáp lại “Thế vụ anh lên báo cáo các sếp ra sao rồi”
“Tất nhiên là ai nấy đều vui vẻ cực kỳ. Sếp Hiện còn kêu gọi các sếp khác chuẩn bị kéo đoàn kéo đội xuống đây nghiệm thu trò chơi đấy!” Bá An hồ hởi đáp lại.
“Sang nghiệm thu…. Không phải theo lịch trình thì ngày kia mới nghiệm thu trò chơi sao”
“Ầy, thì em còn lạ gì sếp Hiện của chúng ta nữa. Cứ dính đến dự án quan trọng tầm cỡ “Cát bụi” là kiểu gì cũng hứng lên đòi xem ngay thành quả mới nhất cho nóng ấy mà. Lịch trình chỉ mang tính chất tham khảo thôi. ┐( ̄~ ̄)┌ ”
“… Thôi cũng được. Để em tập hợp đội ngũ chuẩn bị thuyết trình. Cũng may là tuần trước tập dượt một lần rồi nên chắc là sẽ không có vấn đề gì lớn.” Thu Thảo nhăn trán nghĩ ngợi một lúc rồi khẽ gật đầu, thân hình mảnh mai tiều tuỵ chậm rãi đứng lên khỏi ghế ngồi.
“Ừm. Thế có cần anh tham gia hỗ trợ thuyết trình cùng không Thảo” Bá An thấy Thu Thảo đứng dậy bèn đi tới bên cạnh đưa tay biểu thị giúp đỡ, nhưng bị cô nhẹ nhàng xua tay khước từ.
“Không cần đâu, em lo được.” Đoạn Thu Thảo tiến về phía đội ngũ nhân viên vẫn còn đang ngồi làm việc miệt mài trong phòng vỗ tay kêu gọi “Tất cả tạm dừng công việc hết nào, các sếp chuẩn bị xuống nghiệm thu thành quả đột xuất rồi. Trong đó có cả sếp Hiện nên xin mọi người cố gắng tập trung tinh thần hết mức có thể để tránh những sai sót không đáng có.”
“Tuy vậy mọi người cũng không cần phải quá lo lắng, cứ sửa soạn thuyết trình như đã tập dượt trước đó là được. Về phần phần công công việc thì nhóm 1 phụ trách kỹ thuật, các nhóm còn lại hội ý nhanh vài phút rồi chuẩn bị luôn bài phát biểu của mình đi.”
“Vâng!” Toàn bộ đội ngũ nhân viên nghe thấy Thu Thảo nói vậy bèn đồng thanh đáp lại, không có bất kỳ một lời thắc mắc nào được đưa ra. Vốn dĩ thường ngày đã không ai có can đảm làm trái ý cô rồi, chứ đừng nói đến một Thu Thảo hiện đang căng thẳng quá độ như bây giờ. Kể cả những người có vai vế lớn hơn cô cũng không phải ngoại lệ, ai nấy đều đứng lên tất bật sửa soạn mọi đầu công việc cần thiết cho buổi nghiệm thu trò chơi đột xuất sắp diễn ra.“Chà chà, trông mọi người háo hức chưa kìa…. Em có khiếu lãnh tụ phết đấy Thảo ạ.” Đứng ở một bên quan sát cảnh tượng làm việc rộn ràng Bá An cười nói.
“Anh quá khen.”
“Lại khiêm tốn rồi, chỗ anh em mình sao đến giờ vẫn còn khách khí thế…. Mà anh thấy em có vẻ mệt mỏi lắm đấy Thảo ạ. Nếu thấy không ổn thì cứ nói ra để mấy anh em thu xếp giúp đỡ thuyết trình cho, chứ giai đoạn nước rút quan trọng này em mà ngã xuống một cái thì chết!” Con mắt liếc qua đánh giá sắc mặt Thu Thảo thêm một lần nữa, thế rồi Bá An cố gắng khuyên bảo thêm mấy câu cuối cùng.
“Anh yên tâm, thuyết trình mấy chục phút thôi em vẫn có thể lo liệu được. Còn chuyện sức khoẻ, sếp Hiện mà đã quyết định nghiệm thu sớm thế này thì hôm nay em sẽ bảo toàn đội cố gắng hoàn thành xong công việc luôn một thể, sau đó nghỉ ngơi thư giãn vài ngày rồi quay lại thực hiện nốt những công đoạn hoàn thiện trò chơi cuối cùng. Như thế sẽ không có bất kỳ vấn đề gì nữa.”
“… Ừm, thôi thì em nhớ chú ý giữ gìn sức khoẻ, đừng cố quá.” Giai nhân đã nói hết nước hết cái vậy rồi thì Bá An cũng chẳng còn lời nào để khuyên nữa. Cuộc trò chuyện chấm dứt, anh khoan thai đi tới bên đội ngũ nhân viên trong phòng để giúp đỡ họ khâu chuẩn bị thuyết trình. Chẳng mấy chốc căn phòng làm việc bề bộn đã được dọn ra một khoảng trống cho các sếp lớn an tọa, với hàng loạt tấm phông màn trình chiếu được chuẩn bị sẵn sàng đâu vào đó ở phía đối diện với tầm mắt.
Khi màn ảnh trò chơi hiện lên trên những tấm phông màn cũng là lúc cánh cửa căn phòng chợt bật mở, đội ngũ quản lý cao tầng với vị CEO đương nhiệm của GETA đi đầu nối đuôi nhau tiến vào bên trong. Trông ai nấy đều có vẻ phấn khởi, chắc là ấn tượng tốt đẹp của buổi nghiệm thu thành quả dạo trước vẫn còn khắc sâu trong tâm trí bọn họ.
“Mấy anh em cứ ngồi xuống tự nhiên đi, đừng đứng cả như thế. Còn nhiều chỗ mà.” Hiện nở nụ cười hiền từ vẫy tay kêu gọi đội ngũ nhân viên thiết kế ngồi xuống, sau đó vẫn với nụ cười ấy trên môi ông quay về phía Thu Thảo nói tiếp “Thảo đâu rồi, nghe nói nội dung then chốt của “Cát bụi” vừa mới được hoàn thành xong”
“Vâng.” Thu Thảo gật đầu tiến về phía trước.
“Vậy em mau cho bọn anh xem thành quả xem nào. À mà không cần phải trình bày mọi khía cạnh theo như kế hoạch đâu, vì dù sao hôm nay cũng là do anh đường đột nên mới tụ tập lại nghiệm thu đột xuất thế này. Chỉ cần cho người chơi thử những nội dung mới nhất, đặc sắc nhất để bọn anh nắm bắt là được.”
“Anh Hiện và mọi người cứ yên tâm, trước đó toàn đội đã có buổi tập dượt rồi nên buổi nghiệm thu hôm nay có thể đi theo đúng kế hoạch đề ra.”
Dứt lời Thu Thảo đưa tay ra hiệu, tức thì đội ngũ nhân viên ở phía sau bắt đầu trình chiếu lần lượt từng nội dung mới đã được hoàn thành xong xuôi của trò chơi. Quá trình diễn ra rất tốt đẹp, chỉ mất có vài phút đầu nhập cuộc là toàn bộ đội ngũ quản lý cao tầng của GETA đã bị thành quả của cả tập thể chinh phục triệt để. Những lời trầm trồ thán phục vang lên không ngớt, kể cả những người am hiểu lẫn không am hiểu về lĩnh vực trò chơi cũng đều thấy được tiền đồ tươi sáng của “Cát bụi” – dự án lớn đầu tay của cô gái thiên tài mà họ tin tưởng giao cho trọng trách đưa GETA về lại với vị thế vương giả, sau khi đã khẳng định giá trị của bản thân thông qua hiện tượng một thưở “Grand Chef”.
Một tiếng sau.
“Tốt lắm, thực sự là rất tốt.” Sau khi đã có được cái nhìn toàn diện về trò chơi, đồng thời xem qua một vài phân đoạn trải nghiệm của đội ngũ nhân viên Hiện chỉ đơn giản nhận xét một câu. Tuy nhiên đối với những ai hiểu rõ vị CEO này thì đây lại là đánh giá cực kỳ tốt, chỉ những trò chơi thập toàn thập mỹ không có bất cứ khía cạnh nào đáng để chê trách trong mắt ông mới vinh dự có được.
“Lối chiến đấu thật sự rất cuốn hút. Tôi mà trẻ ra mấy tuổi, tay chân nhanh nhẹn thì chắc cũng lao vào cướp máy chơi đấy. (cười)”
“Nội dung lôi cuốn, phong cách hành động mang theo hơi hướm lén lút cũng được thể hiện vô cùng hoàn mỹ.”“Tạo hình nhân vật tuy vẫn còn có chút tỳ vết, nhưng tổng thể khâu đồ họa nhìn chung rất ổn.”
“Có thể dùng làm sản phẩm tuyên truyền trọng điểm trong năm nay.”
Sếp lớn đã đi đầu trong việc đánh giá thì tất nhiên là các “sếp nhỏ” cũng nương theo đó bày tỏ quan điểm của riêng mình. Thấy cảnh trò chơi nhận được những lời khen ngợi có cánh các thành viên trong đội ngũ thiết kế ai nấy đều tỏ ra vô cùng hoan hỉ, có thành viên xúc động quá còn lén lấy tay áo chấm nước mắt. Chỉ riêng có mình Thu Thảo vẫn điềm đạm đứng tại chỗ đón nhận những lời khen ngợi, khuôn mặt không biểu lộ bất kỳ cảm xúc gì, cứ như là việc trò chơi được đông đảo mọi người tán thành như vậy là lẽ đương nhiên vậy.
Trông thấy cô tự tin như vậy Hiện lại càng tỏ vẻ thích chí, đợi cho mọi người nhận xét xong ông mới lên tiếng hỏi “Thế nào, có lòng tin VNfun năm nay sẽ khiến cho cộng đồng người chơi trong nước phải dậy sóng chứ Thảo”
Trước câu hỏi bất ngờ được CEO của GETA đưa ra, Thu Thảo còn chưa kịp trả lời thì Bá An đã vội xen vào “Có phải sếp định cho em thảo nhà mình tham dự lễ hội VNfun năm nay không ạ”
“Khà khà, không chỉ tham dự thôi đâu. Anh còn muốn cho em Thảo đây làm người phát ngôn chính ấy. Thuận tiện nói luôn trò chơi của chúng ta sẽ ra mắt ngay sau khi lễ khai mạc diễn ra, cho nên mọi người không phải lo không “trả miếng” được vụ Navigame chiếm hết danh tiếng năm ngoái nữa nhé.”
“Tuyệt quá!”
“Sếp Hiện muôn năm!”
“Ôi tốt quá, em xin được thay mặt bộ môn cảm ơn các sếp ạ. Thảo....”
“Cảm ơn sếp đã tin tưởng, em sẽ cố gắng hết sức.” Trước tin tức tốt do sếp mang tới toàn bộ nhân viên bộ môn thiết kế có mặt trong phòng ai nấy đều tỏ ra cực kỳ phấn khích. Ngay cả Thu Thảo cũng hiếm thấy nở một nụ cười cảm ơn.
“... Có điều Thảo phải chú ý giữ gìn sức khỏe em nhé, anh thấy em dạo này gầy lắm rồi đó. Chịu khó ăn uống tẩm bổ cho lại sức đi, chứ cứ giữ thân hình gió thổi một cái là bay thế này là anh không cho lên sân khấu đâu. (cười)”
“ (¬_¬)... Vâng thưa sếp, em sẽ chú ý giữ gìn.” Nụ cười tắt ngấm chỉ sau vài giây, Thu thảo gật đầu sau đó định quay người về phía sau ra hiệu cho nhóm thành viên phụ trách kỹ thuật kết thúc công việc. Thế nhưng đúng lúc này thì cô bị một thành viên cao tầng của GETA ngồi cạnh Hiện gọi lại:
“Chờ chút đã, thế Thảo và mọi người đã đặt tên cho trò chơi này chưa vậy. Chúng ta đâu thể gọi nó là “Cát bụi” mãi? Trên thị trường đã có trò chơi dùng tên này rồi.”
“Ầy, chuyện này.... Bọn em vẫn....” Nghe thấy hỏi đến tên trò chơi trên khuôn mặt Bá An lộ ra vẻ khó xử. Khâu đặt tên trò chơi là do anh phụ trách, thế nhưng cho đến thời điểm hiện tại anh vẫn chưa nghĩ ra được cái tên gì hay ho mà lại không bị vướng mắc bản quyền cả. May sao đúng lúc bầu không khí chợt trở nên lúng túng thì anh được Thu Thảo giải vây:
“Thưa sếp, thưa mọi người, về tên chính thức của dự án “Cát bụi” thì theo em không bằng ta gọi nó là “The sand of time" (Dòng cát thời gian) được không ạ?”
Trải qua vài phút đọc lướt một số bài báo trên mạng, cuối cùng thì Thu Thảo cũng tìm được cho mình một bài viết với tiêu đề mười phần thú vị đến từ GameHouse. Thế là cô lập tức mở nó ra rồi ngồi thẳng người lên nghiền ngẫm nội dung thật kỹ.
“Vậy là cậu ta đã không còn hợp tác với bất kỳ đơn vị phát hành nào nữa mà quyết định tự đứng ra phát hành trò chơi của mình trên phạm vi toàn thế giới luôn. Một nước cờ… quá mạo hiểm rồi, nhưng thế mới đúng với tính cách của cậu ta.” Đọc đến những hàng chữ cuối cùng bất giác Thu Thảo lẩm bẩm thành tiếng suy nghĩ trong đầu. Trải qua bao phen tiếp xúc cộng thêm tìm hiểu thu thập thông tin trong âm thầm, có thể nói ở thời điểm hiện tại cô đã hiểu tương đối rõ về tính cách của Dương Khoa.
Một con người cẩn trọng cầu toàn, làm chuyện gì cũng tính toán thiệt hơn kỹ lưỡng với mong muốn nếu đã làm thì phải đạt được kết quả tốt nhất có thể, và quan trọng hơn hết là yêu ghét rõ ràng dù không bộc lộ ra ngoài. Kết hợp những đặc điểm tưởng chừng như không liên quan ấy lại với nhau thì có thể thấy được việc Ninja Studio quyết định mở chi nhánh rồi “tự làm tự hưởng” này không phải là một điều gì đó quá bất ngờ, hay chí ít đối với cô thì nó là như thế.
“Có điều thành tích phát hành trò chơi “Plants vs Zombies” vượt qua cột mốc 200000 lượt tải chỉ trong hơn một tháng tại khu vực Bắc Mỹ cũng thật là đáng nể. Cứ tiếp tục buôn bán thuận lợi thế này cộng thêm chất lượng trò chơi luôn giữ vững ở mức tốt đẹp thì chắc chẳng bao lâu nữa Ninja Studio sẽ trở thành một công ty trò chơi tầm trung. Chưa đầy hai năm gây dựng cơ nghiệp mà đã đạt tới cấp độ này, lại thêm vào khởi đầu từ hai bàn tay trắng nữa…. Thật sự là đáng nể.” Đúng sai tạm thời không nói, trong thân tâm Thu Thảo vẫn cảm thấy mừng thay cho chàng trai thiên tài vì cơ nghiệp có dấu hiệu phát triển vượt bậc. Cứ việc quan hệ giữa hai người cho đến thời điểm hiện tại vẫn cứ là đối thủ cạnh tranh lẫn nhau trong cùng lĩnh vực, nhưng mà đối thủ thì cũng có những đối thủ đáng kính, không phải sao
“Đáng nể gì thế em”
Một giọng nói quen thuộc bất chợt vang lên. Thấy vậy Thu Thảo bèn rời mắt khỏi màn hình quay đầu nhìn sang, thì ra là người trưởng phòng của cô vừa trở về phòng và nghe được những lời lẩm bẩm đứt quãng của cô nên mới thuận miệng hỏi thăm.
“Không có gì đâu anh.” Vẻ tò mò biến mất không còn tăm hơi, Thu Thảo mặt lạnh như tiền đáp lại “Thế vụ anh lên báo cáo các sếp ra sao rồi”
“Tất nhiên là ai nấy đều vui vẻ cực kỳ. Sếp Hiện còn kêu gọi các sếp khác chuẩn bị kéo đoàn kéo đội xuống đây nghiệm thu trò chơi đấy!” Bá An hồ hởi đáp lại.
“Sang nghiệm thu…. Không phải theo lịch trình thì ngày kia mới nghiệm thu trò chơi sao”
“Ầy, thì em còn lạ gì sếp Hiện của chúng ta nữa. Cứ dính đến dự án quan trọng tầm cỡ “Cát bụi” là kiểu gì cũng hứng lên đòi xem ngay thành quả mới nhất cho nóng ấy mà. Lịch trình chỉ mang tính chất tham khảo thôi. ┐( ̄~ ̄)┌ ”
“… Thôi cũng được. Để em tập hợp đội ngũ chuẩn bị thuyết trình. Cũng may là tuần trước tập dượt một lần rồi nên chắc là sẽ không có vấn đề gì lớn.” Thu Thảo nhăn trán nghĩ ngợi một lúc rồi khẽ gật đầu, thân hình mảnh mai tiều tuỵ chậm rãi đứng lên khỏi ghế ngồi.
“Ừm. Thế có cần anh tham gia hỗ trợ thuyết trình cùng không Thảo” Bá An thấy Thu Thảo đứng dậy bèn đi tới bên cạnh đưa tay biểu thị giúp đỡ, nhưng bị cô nhẹ nhàng xua tay khước từ.
“Không cần đâu, em lo được.” Đoạn Thu Thảo tiến về phía đội ngũ nhân viên vẫn còn đang ngồi làm việc miệt mài trong phòng vỗ tay kêu gọi “Tất cả tạm dừng công việc hết nào, các sếp chuẩn bị xuống nghiệm thu thành quả đột xuất rồi. Trong đó có cả sếp Hiện nên xin mọi người cố gắng tập trung tinh thần hết mức có thể để tránh những sai sót không đáng có.”
“Tuy vậy mọi người cũng không cần phải quá lo lắng, cứ sửa soạn thuyết trình như đã tập dượt trước đó là được. Về phần phần công công việc thì nhóm 1 phụ trách kỹ thuật, các nhóm còn lại hội ý nhanh vài phút rồi chuẩn bị luôn bài phát biểu của mình đi.”
“Vâng!” Toàn bộ đội ngũ nhân viên nghe thấy Thu Thảo nói vậy bèn đồng thanh đáp lại, không có bất kỳ một lời thắc mắc nào được đưa ra. Vốn dĩ thường ngày đã không ai có can đảm làm trái ý cô rồi, chứ đừng nói đến một Thu Thảo hiện đang căng thẳng quá độ như bây giờ. Kể cả những người có vai vế lớn hơn cô cũng không phải ngoại lệ, ai nấy đều đứng lên tất bật sửa soạn mọi đầu công việc cần thiết cho buổi nghiệm thu trò chơi đột xuất sắp diễn ra.“Chà chà, trông mọi người háo hức chưa kìa…. Em có khiếu lãnh tụ phết đấy Thảo ạ.” Đứng ở một bên quan sát cảnh tượng làm việc rộn ràng Bá An cười nói.
“Anh quá khen.”
“Lại khiêm tốn rồi, chỗ anh em mình sao đến giờ vẫn còn khách khí thế…. Mà anh thấy em có vẻ mệt mỏi lắm đấy Thảo ạ. Nếu thấy không ổn thì cứ nói ra để mấy anh em thu xếp giúp đỡ thuyết trình cho, chứ giai đoạn nước rút quan trọng này em mà ngã xuống một cái thì chết!” Con mắt liếc qua đánh giá sắc mặt Thu Thảo thêm một lần nữa, thế rồi Bá An cố gắng khuyên bảo thêm mấy câu cuối cùng.
“Anh yên tâm, thuyết trình mấy chục phút thôi em vẫn có thể lo liệu được. Còn chuyện sức khoẻ, sếp Hiện mà đã quyết định nghiệm thu sớm thế này thì hôm nay em sẽ bảo toàn đội cố gắng hoàn thành xong công việc luôn một thể, sau đó nghỉ ngơi thư giãn vài ngày rồi quay lại thực hiện nốt những công đoạn hoàn thiện trò chơi cuối cùng. Như thế sẽ không có bất kỳ vấn đề gì nữa.”
“… Ừm, thôi thì em nhớ chú ý giữ gìn sức khoẻ, đừng cố quá.” Giai nhân đã nói hết nước hết cái vậy rồi thì Bá An cũng chẳng còn lời nào để khuyên nữa. Cuộc trò chuyện chấm dứt, anh khoan thai đi tới bên đội ngũ nhân viên trong phòng để giúp đỡ họ khâu chuẩn bị thuyết trình. Chẳng mấy chốc căn phòng làm việc bề bộn đã được dọn ra một khoảng trống cho các sếp lớn an tọa, với hàng loạt tấm phông màn trình chiếu được chuẩn bị sẵn sàng đâu vào đó ở phía đối diện với tầm mắt.
Khi màn ảnh trò chơi hiện lên trên những tấm phông màn cũng là lúc cánh cửa căn phòng chợt bật mở, đội ngũ quản lý cao tầng với vị CEO đương nhiệm của GETA đi đầu nối đuôi nhau tiến vào bên trong. Trông ai nấy đều có vẻ phấn khởi, chắc là ấn tượng tốt đẹp của buổi nghiệm thu thành quả dạo trước vẫn còn khắc sâu trong tâm trí bọn họ.
“Mấy anh em cứ ngồi xuống tự nhiên đi, đừng đứng cả như thế. Còn nhiều chỗ mà.” Hiện nở nụ cười hiền từ vẫy tay kêu gọi đội ngũ nhân viên thiết kế ngồi xuống, sau đó vẫn với nụ cười ấy trên môi ông quay về phía Thu Thảo nói tiếp “Thảo đâu rồi, nghe nói nội dung then chốt của “Cát bụi” vừa mới được hoàn thành xong”
“Vâng.” Thu Thảo gật đầu tiến về phía trước.
“Vậy em mau cho bọn anh xem thành quả xem nào. À mà không cần phải trình bày mọi khía cạnh theo như kế hoạch đâu, vì dù sao hôm nay cũng là do anh đường đột nên mới tụ tập lại nghiệm thu đột xuất thế này. Chỉ cần cho người chơi thử những nội dung mới nhất, đặc sắc nhất để bọn anh nắm bắt là được.”
“Anh Hiện và mọi người cứ yên tâm, trước đó toàn đội đã có buổi tập dượt rồi nên buổi nghiệm thu hôm nay có thể đi theo đúng kế hoạch đề ra.”
Dứt lời Thu Thảo đưa tay ra hiệu, tức thì đội ngũ nhân viên ở phía sau bắt đầu trình chiếu lần lượt từng nội dung mới đã được hoàn thành xong xuôi của trò chơi. Quá trình diễn ra rất tốt đẹp, chỉ mất có vài phút đầu nhập cuộc là toàn bộ đội ngũ quản lý cao tầng của GETA đã bị thành quả của cả tập thể chinh phục triệt để. Những lời trầm trồ thán phục vang lên không ngớt, kể cả những người am hiểu lẫn không am hiểu về lĩnh vực trò chơi cũng đều thấy được tiền đồ tươi sáng của “Cát bụi” – dự án lớn đầu tay của cô gái thiên tài mà họ tin tưởng giao cho trọng trách đưa GETA về lại với vị thế vương giả, sau khi đã khẳng định giá trị của bản thân thông qua hiện tượng một thưở “Grand Chef”.
Một tiếng sau.
“Tốt lắm, thực sự là rất tốt.” Sau khi đã có được cái nhìn toàn diện về trò chơi, đồng thời xem qua một vài phân đoạn trải nghiệm của đội ngũ nhân viên Hiện chỉ đơn giản nhận xét một câu. Tuy nhiên đối với những ai hiểu rõ vị CEO này thì đây lại là đánh giá cực kỳ tốt, chỉ những trò chơi thập toàn thập mỹ không có bất cứ khía cạnh nào đáng để chê trách trong mắt ông mới vinh dự có được.
“Lối chiến đấu thật sự rất cuốn hút. Tôi mà trẻ ra mấy tuổi, tay chân nhanh nhẹn thì chắc cũng lao vào cướp máy chơi đấy. (cười)”
“Nội dung lôi cuốn, phong cách hành động mang theo hơi hướm lén lút cũng được thể hiện vô cùng hoàn mỹ.”“Tạo hình nhân vật tuy vẫn còn có chút tỳ vết, nhưng tổng thể khâu đồ họa nhìn chung rất ổn.”
“Có thể dùng làm sản phẩm tuyên truyền trọng điểm trong năm nay.”
Sếp lớn đã đi đầu trong việc đánh giá thì tất nhiên là các “sếp nhỏ” cũng nương theo đó bày tỏ quan điểm của riêng mình. Thấy cảnh trò chơi nhận được những lời khen ngợi có cánh các thành viên trong đội ngũ thiết kế ai nấy đều tỏ ra vô cùng hoan hỉ, có thành viên xúc động quá còn lén lấy tay áo chấm nước mắt. Chỉ riêng có mình Thu Thảo vẫn điềm đạm đứng tại chỗ đón nhận những lời khen ngợi, khuôn mặt không biểu lộ bất kỳ cảm xúc gì, cứ như là việc trò chơi được đông đảo mọi người tán thành như vậy là lẽ đương nhiên vậy.
Trông thấy cô tự tin như vậy Hiện lại càng tỏ vẻ thích chí, đợi cho mọi người nhận xét xong ông mới lên tiếng hỏi “Thế nào, có lòng tin VNfun năm nay sẽ khiến cho cộng đồng người chơi trong nước phải dậy sóng chứ Thảo”
Trước câu hỏi bất ngờ được CEO của GETA đưa ra, Thu Thảo còn chưa kịp trả lời thì Bá An đã vội xen vào “Có phải sếp định cho em thảo nhà mình tham dự lễ hội VNfun năm nay không ạ”
“Khà khà, không chỉ tham dự thôi đâu. Anh còn muốn cho em Thảo đây làm người phát ngôn chính ấy. Thuận tiện nói luôn trò chơi của chúng ta sẽ ra mắt ngay sau khi lễ khai mạc diễn ra, cho nên mọi người không phải lo không “trả miếng” được vụ Navigame chiếm hết danh tiếng năm ngoái nữa nhé.”
“Tuyệt quá!”
“Sếp Hiện muôn năm!”
“Ôi tốt quá, em xin được thay mặt bộ môn cảm ơn các sếp ạ. Thảo....”
“Cảm ơn sếp đã tin tưởng, em sẽ cố gắng hết sức.” Trước tin tức tốt do sếp mang tới toàn bộ nhân viên bộ môn thiết kế có mặt trong phòng ai nấy đều tỏ ra cực kỳ phấn khích. Ngay cả Thu Thảo cũng hiếm thấy nở một nụ cười cảm ơn.
“... Có điều Thảo phải chú ý giữ gìn sức khỏe em nhé, anh thấy em dạo này gầy lắm rồi đó. Chịu khó ăn uống tẩm bổ cho lại sức đi, chứ cứ giữ thân hình gió thổi một cái là bay thế này là anh không cho lên sân khấu đâu. (cười)”
“ (¬_¬)... Vâng thưa sếp, em sẽ chú ý giữ gìn.” Nụ cười tắt ngấm chỉ sau vài giây, Thu thảo gật đầu sau đó định quay người về phía sau ra hiệu cho nhóm thành viên phụ trách kỹ thuật kết thúc công việc. Thế nhưng đúng lúc này thì cô bị một thành viên cao tầng của GETA ngồi cạnh Hiện gọi lại:
“Chờ chút đã, thế Thảo và mọi người đã đặt tên cho trò chơi này chưa vậy. Chúng ta đâu thể gọi nó là “Cát bụi” mãi? Trên thị trường đã có trò chơi dùng tên này rồi.”
“Ầy, chuyện này.... Bọn em vẫn....” Nghe thấy hỏi đến tên trò chơi trên khuôn mặt Bá An lộ ra vẻ khó xử. Khâu đặt tên trò chơi là do anh phụ trách, thế nhưng cho đến thời điểm hiện tại anh vẫn chưa nghĩ ra được cái tên gì hay ho mà lại không bị vướng mắc bản quyền cả. May sao đúng lúc bầu không khí chợt trở nên lúng túng thì anh được Thu Thảo giải vây:
“Thưa sếp, thưa mọi người, về tên chính thức của dự án “Cát bụi” thì theo em không bằng ta gọi nó là “The sand of time" (Dòng cát thời gian) được không ạ?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.