Chương 632: Thông thuận quá mức tưởng tượng (5)
Lập Địa Thành Lợn
29/06/2022
"****! Đồ chó hoang!"
Tiếp tục là đôi câu chửi bới gay gắt đến từ tuyển thủ mất sạch thuyền bè bến cảng trên hồ. Tức tối, người này lớn tiếng thông báo tình hình cho các thành viên còn lại trong đội biết, đồng thời điều động một ít quân lính cắm chốt ở khu vực trung tâm lẫn quân lính mới chiêu mộ tại căn cứ tìm đường chặn đánh toán quân đột kích của đối phương. Tư duy ăn miếng trả miếng hết sức tự nhiên, ai vừa bị chơi một vố đau chẳng nghĩ ngay đến việc gỡ gạc lại chứ?
Huống hồ đối thủ còn đẩy lên cả đống thầy tu trong một thế trận tranh đoạt tài nguyên vàng cực kỳ gay gắt, chỉ cần bắt giết được hết đám này coi như cân bằng lại được thiệt hại của cả hai phe. Vớ vẩn có khi phe FlyToSun của họ còn chiếm ưu.
Phản ứng rất nhanh rất chuẩn xác. Có điều đối phương cũng chẳng phải tay vừa, giành được ưu thế về tay một cái là khôn khéo cho thầy tu rời khỏi đất dữ ngay lập tức, còn binh lính hộ tống thì cho tản ra tứ phía nhằm cản trở những nỗ lực truy bắt thầy tu nếu có. Mắt thấy quân đội chặn đánh chưa kịp điều động đến nơi đám thầy tu hỗn hợp đã thành công trốn hết vào fog of war, không kìm được người này lại mở miệng than vãn: "Bực thế nhờ! Lẩn nhanh như chớp vậy, một lũ cơ hội."
"Ông thủ nhà kiểu gì mà để sập hết thuyền bè bến cảng của tôi nữa thế?" Một thành viên khác của đội FlyToSun khó chịu lên tiếng, từ ngữ điệu lẫn nội dung câu thoại có thể dễ dàng thấy được trong số nhà cửa thuyền bè vừa bị đánh sập có phần của người này. Vì cả bản đồ chỉ có hai cái hồ nhỏ nằm gần căn cứ phe họ, nên từ đầu ai nấy đã thỏa thuận là chia ra hai nhà khai thác chung một hồ, vừa tiết kiệm diện tích vừa tiến hành chiếu cố lẫn nhau.
Vốn tin tưởng giao phó khâu phòng thủ căn cứ làm ăn cho đồng đội để bản thân có thể rảnh tay chiến đấu tại khu vực trung tâm, nào ngờ thức ăn còn chưa khai thác được mấy thuyền bè bến cảng đã bị đánh chìm sạch nhẵn. Vừa phí phạm số gỗ bỏ ra lúc đầu vừa bị đứt nhịp phát triển kinh tế - quân sự, thiệt đơn thiệt kép như vậy không khó chịu mới là lạ.
"Đừng hỏi. Tôi còn đếch biết tụi nó vừa lấy gì ra để phá cả đống tường chòi với mấy cái nhà đây này. Có mỗi nhúm quân ghẻ đời 3 với đống thầy tu mà thông báo mới hiện một cái đã sập hết sạch, khó hiểu thực sự!"
"Đối thủ chơi chiêu gì cũng không biết chán ông vãi hàng. Giờ lại phải cắt ít dân ra làm ruộng kiếm thức ăn bù vào…. Có khi ông bị thầy tu "cướp" nhà rồi, thôi đang có quân gần đấy ông cho tản ra tìm chúng nó mà giết. Quân tốn vàng chạy lại chậm giết được hết mình cũng không lỗ."
"Khỏi phải nhắc. Đang cố."
Tuyển thủ chuyên nghiệp đang lên cơn tức đáp lại gỏn lọn, mắt nhìn lom lom phần bản đồ tối tăm không có thông tin trên màn hình máy tính. Phán đoán rằng đối phương cho thầy tu rút chạy về lại dãy thành đá nhờ công trình che chắn rồi hội quân tiến đánh khu vực trung tâm, thế là người này liền cử đi một vài đơn vị kỵ binh mon men lại gần dãy thành đá thăm dò động tĩnh. Còn lại đại bộ phận quân đội thì cho mai phục tại khu vực lân cận, chỉ chờ bóng dáng mấy ông già cầm gậy lắc lư xuất hiện một cái là xua quân ra chém cho nát xác mới thôi.
Năm giây, mười giây rồi nửa phút qua đi. Mai phục đã lâu mà vẫn không thấy có thầy tu hay quân đội viễn chinh quay trở lại dãy thành đá như những gì đã phán đoán, chỉ thấy từng tốp lính mới chiêu mộ từ dãy thành đá không ngừng được phe Rook đẩy lên bãi vàng giao chiến. Thế rồi trong lòng bất chợt dấy lên dự cảm xấu, rằng rất có thể "kịch hay" sẽ lại tái diễn người này vội vàng nghiêng đầu cảnh báo: "Russel, Ludwig, để ý hồ cá gần nhà hai ông. Cẩn thận kẻo chúng nó mang quân tớ…."
"Thôi ông im ** mồm đi Emil. Nó mang quân đến đánh tận nơi đây rồi, cẩn với chả thận."
Lời còn chưa dứt thì một trong số hai thành viên vừa được nhắc đến tên nói át đi. Quả nhiên sau khi đánh hạ thành công căn cứ làm ăn xây tại hồ nước bên dưới, phe Rook lập tức cho quân luồn lách đi vòng lên khu vực hồ nước bên trên, mục đích không gì khác ngoài đánh hạ nốt căn cứ làm ăn tại đây cho có đôi có cặp. Vẫn là đám thầy tu hỗn hợp cùng toán quân hộ tống mà người tuyển thủ chuyên nghiệp tên Emil đang ráo riết săn lùng, chỉ là lần này có thêm cả tá bộc phá cảm tử theo sau hỗ trợ. Đều là của nhà Tây Ban Nha hết, chả hiểu nhà này lấy đâu ra lực mà chơi lớn thế không biết nữa.
Với cả… nói như vậy dường như không được đúng lắm. Pha đột kích đánh hạ căn cứ làm ăn ban nãy hẳn cũng có bộc phá Tây Ban Nha góp mặt, và chúng có lẽ là nguyên nhân tại sao nhà cửa công trình đồng đội lại sụp đổ nhanh thế. Rồi thì mặt hàng dùng một lần này sử dụng xong một cái là biến mất luôn, không có dấu vết để lại nên đồng đội mới kêu ca không hiểu vì đâu nên nỗi…. Hợp lý lắm, chắc chắn là thế rồi. Bài hiểm độc đấy mấy thanh niên bán chuyên!
"Đẩy lính chặn bọn bộc phá lại, đừng để chúng nó chạm vào nhà cửa công trình. Chúng nó không gây được nhiều sát thương lên lính đâu." Người tuyển thủ còn lại được Emil nhắc đến tên theo bản năng ra lệnh đẩy quân lên ngăn cản bước tiến của đám bộc phá cảm tử. Cứ việc bị chủng quân hiếm khi xuất hiện trong thi đấu làm cho bất ngờ, song bằng vào sự hiểu biết về trò chơi và sự ứng biến nhanh nhạy được tôi luyện qua tháng năm thành viên của FlyToSun vẫn đưa ra được biện pháp đối phó chuẩn xác. Cái đơn vị bị cộng đồng người chơi "Age of Empires" ghẻ lạnh bậc nhất này đúng là không gây được bao nhiêu sát thương lên binh lính thật, đã vậy bản thân lại còn yếu đuối chạy chậm không kém gì thầy tu nên chỉ cần bị vây bắt một cái là sẽ chết không kịp ngáp.
Mà bắt chết bộc phá xong một cái nhà cửa công trình coi như tự động được bảo toàn. Nhúm quân hộ tống kia còn lâu mới gánh nổi nhiệm vụ chuyên môn của đám bộc phá, giao tranh lâu trên lãnh thổ phe họ chưa biết mèo nào cắn mỉu nào đâu.
Bất quá, nói đi thì phải nói lại biện pháp ấy của thành viên đội FlyToSun chỉ chuẩn xác với điều kiện bộc phá cảm tử đi lẻ hoặc chỉ đi cùng với quân đội hộ tống thông thường. Còn ở trong trường hợp này, chàng trai cơ bắp phe Rook lại tỏ ra cao tay hơn một bậc khi đầu tư "tất tay" cả đống thầy tu kèm cặp hỗ trợ. Dưới sự thao tác chuẩn chỉ của Bob, các nhà truyền giáo cưỡi lừa liên tục "đánh võng" vừa né địch quân vừa vung vẩy gậy gỗ hồi máu giữ cho bộc phá sống sót, trong khi đội ngũ thầy tu đi bộ với tầm cải đạo xa hơn sẽ lần lượt chiêu mộ địch quân về với phe mình. Và thế là đội ngũ bộc phá cảm tử, mặc kệ những nỗ lực truy quét gắt gao đến từ đối thủ chúng vẫn có thể áp sát lại gần dãy công trình quan trọng nơi ven hồ, một pha thi đấu quá xuất sắc khiến toàn bộ thành viên FlyToSun nhanh chóng rơi vào trạng thái bối rối không biết phải làm sao.
"Buồn nôn quá! Xiên mãi mới chết được một thằng bộc phá ạ! ** bọn thầy tu!"
"Tôi điều quân đến rồi nè. Giết bọn nào trước?"
"Bọc đánh thầy tu hộ cái! Thêm bọn truyền giáo nữa, chạy nhanh vãi quân tôi *** đuổi kịp!"
"Không không không, đừng có đuổi đánh thầy tu mau điều quân vào đây phụ tôi! Coi chừng bọn bộc p…. Ôi thôi xong, lạy Chúa tôi."
"Tản ra, cho thuyền cá tản ra! Nó nổ lan!"
"Trời ơi bẫy cá ông Ludwig! Ông đặt thế này thì giết tôi đi!"
"Khổ đừng quan tâm thuyền bè! Lo mà đánh quân trước đi này! Tập trung!"
Trải qua gần một phút đồng hồ giao tranh lộn bậy, cuối cùng hai cái bến cảng còn sót lại phía FlyToSun cũng chìm nốt xuống đáy hồ, kèm theo vài ba ngôi nhà lẫn công trình phòng ngự nằm xung quanh bị đánh sập thành gạch vụn. Sôi máu, các tuyển thủ chuyên nghiệp bèn quay ra trút toàn bộ cơn giận lên những đơn vị có thể công kích được trong tầm mắt từng người. Bị vây đánh từ nhiều phía, đội quân dưới tay hai tuyển thủ Ryan - Bob chỉ có thể chống cự được thêm một lúc trước khi hy sinh sạch nhẵn. Song dù thế cả hai vẫn tỏ ra vui vẻ cực kỳ sau pha giao chiến ác liệt, bằng chứng là cả hai không hẹn mà gặp cùng nhếch mép nở nụ cười hướng về phía ống kính máy quay.
Hoàn thành xong sứ mạng quan trọng rồi muốn không vui cũng không được. Sau khi thi triển ngón đòn dương Đông kích Tây, phe Rook bọn họ chỉ có mỗi nhà Tây Ban Nha là hết tài nguyên hết đường phát triển lên tiếp, trong khi phía bên kia chiến tuyến cả bốn nhà đều bị đứt đoạn con đường cung ứng tài nguyên thức ăn. Đó là còn chưa kể đến quân đội phe FlyToSun cũng chịu thiệt hại tương đối và quan trọng nhất là, bị vướng bận phòng thủ căn cứ làm ăn không thể toàn tâm toàn ý kiểm soát khu vực trung tâm bản đồ. Hai yếu tố then chốt kết hợp lại tạo thành cơ hội vàng để hai thành viên còn lại của đội Rook xua quân chiếm lại quyền kiểm soát khu vực trung tâm về tay.
"Dọn dẹp xong chưa? Xong rồi thì đẩy quân lên lại bãi vàng hộ cái. Chúng nó tấn công tổng lực này!"
"Bình tĩnh. Từ từ mới lên được chứ, sấm chớp đâu mà cứ bắt giật đùng đùng."
"Quả này không ổn rồi. Đoán chừng nhà Tây Ban Nha bên nó coi như "dẹo" hẳn nhưng mình cũng bị mất nhịp ra quân bộ quân kỵ. Giờ bọn nó đẩy tiếp quân lên vớ vẩn mình phải nhả bớt vàng cho chúng nó ăn, chứ chả phòng thủ được hết."
"Sao không "vắt" quân tiếp mà phòng thủ?"
"Thức ăn đâu ra mà "vắt" quân tiếp? Ông cho tôi thức ăn nhé Oscar?"
"... Đừng kiếm cớ nói móc nhau. Chẳng nhẽ hiện tại các ông không có tý thức ăn để dành nào trong kho à? Thiếu nữa thì vào chợ mà đổi vàng ra tạm, có thế cũng phải nhắc động cái não lên!"
"Có ông mới phải động cái não lên ấy! Chỗ thức ăn để dành đấy mà dùng mua quân được à? Giờ không lên gấp nông dân làm ruộng tý lấy gì ra bỏ vào mồm? Mua từ chợ liệu ông có mua mãi được không?"
"Nào, đừng cãi nhau nữa mất đoàn kết quá các ông." Lời qua tiếng lại một hồi, cuối cùng tuyển thủ từng hô hào đẩy quân cản bước bộc phá một lần nữa chủ động đứng ra phân phó: "Anh em ai thiếu thức ăn thì vào chợ đổi tạm một ít. Nhưng nhớ là đổi ít thôi đừng đổi nhiều, đổi nhiều là ta sẽ chơi đúng với mong muốn của bọn bán chuyên kia đấy. Chịu khó đẩy nông dân cày tạm chục khoanh ruộng ổn định thế trận rồi ta tính tiếp."
"Thế còn bãi vàng?" Thành viên hô hào đưa thêm quân lên bãi vàng phòng thủ không cam lòng nghe theo sắp xếp hỏi lại lần cuối.
"... Tạm thời nhường ra mấy bãi lẻ nằm gần dãy thành đá, ta dồn quân co cụm lại phòng thủ dải vàng to hướng mười hai giờ. Tình huống trước mắt đang không có lợi cho chúng ta thì đừng miễn cưỡng đấu quân, cứ tạm né mũi nhọn làm đâu chắc đấy đi. Đừng để xảy ra thêm sơ xuất nữa rồi sớm muộn gì chiến thắng cũng là của chúng ta."
Lời cổ động suông hay thì hay đấy, song nó chẳng thể che lấp được sự thật là phe FlyToSun bọn họ lúc này tốt hơn hết là nên nhả bớt tài nguyên khu vực trung tâm, kẻo nặng gánh phòng thủ quá cục diện sụp đổ như chơi. Không đủ quyết tâm đánh liều một phen, sau cùng ai nấy đành im lặng nghe theo phân phó điều động quân dân tại khu vực trung tâm co cụm lại một chỗ, để mặc phe Rook yên tâm chiếm lấy cho mình mấy bãi vàng nhỏ lẻ và lấy đó làm vốn liếng đưa cục diện tổng thể về lại trạng thái cân bằng. Bầu không khí dần dần trở nên nặng nề, không còn thoải mái như lúc bọn họ cười cợt phe Rook đập đá xây thành và đương nhiên rồi, trái ngược hoàn toàn với vẻ náo nhiệt hân hoan nơi buồng thi đấu đối diện lẫn khán đài cổ vũ bên phía ngoài kia.
…
Tại một căn phòng họp cách xa địa điểm tổ chức đấu giải AoE Championship "phiên bản châu u" tới hàng trăm cây số.
"... Một pha thi đấu quá hay quá gay cấn! Và tôi tin chắc rằng sau ngày hôm nay sẽ không còn ai chất vấn độ hữu dụng của những chú lính cảm tử tòa thành đá nữa. Đội Rook đã chứng mình cho chúng ta thấy trong trò chơi này không có binh chủng nào là "phế vật" hết, chỉ là người ta chưa tìm được ra cách thức sử dụng chúng sao cho hiệu quả mà thôi…."
"Vậy ra đây là cái trò chiến thuật đang nỗ lực tìm đường đến chỗ mấy lão giám khảo Video Game Awards? Nom… cũng không đến nỗi nào, tôi nghĩ vậy. Mọi người thì sao?" Ngồi quây quần xung quanh chiếc bàn hình bầu dục đặt ở giữa phòng, một tốp năm sáu người già có trẻ có, nam có nữ có vừa ghé mắt theo dõi diễn biến trận đấu thông qua màn hình lớn treo trên tường vừa châu đầu ghé tai thì thầm gì đó với nhau. Giây phút bình luận viên lên tiếng ngợi khen pha đột kích xuất thần của đội tuyển Rook, một thành viên trong nhóm trầm ngâm đưa ra nhận xét có phần vô thưởng vô phạt, tiếp đến là thăm dò xem những người còn lại có cùng quan điểm với bản thân không. Dáng vẻ toát lên một sự thiếu tự tin và giả tạo hết sức, thể hiện qua khoảnh khắc ngập ngừng vô cùng dễ để nhận ra.
Tiếp tục là đôi câu chửi bới gay gắt đến từ tuyển thủ mất sạch thuyền bè bến cảng trên hồ. Tức tối, người này lớn tiếng thông báo tình hình cho các thành viên còn lại trong đội biết, đồng thời điều động một ít quân lính cắm chốt ở khu vực trung tâm lẫn quân lính mới chiêu mộ tại căn cứ tìm đường chặn đánh toán quân đột kích của đối phương. Tư duy ăn miếng trả miếng hết sức tự nhiên, ai vừa bị chơi một vố đau chẳng nghĩ ngay đến việc gỡ gạc lại chứ?
Huống hồ đối thủ còn đẩy lên cả đống thầy tu trong một thế trận tranh đoạt tài nguyên vàng cực kỳ gay gắt, chỉ cần bắt giết được hết đám này coi như cân bằng lại được thiệt hại của cả hai phe. Vớ vẩn có khi phe FlyToSun của họ còn chiếm ưu.
Phản ứng rất nhanh rất chuẩn xác. Có điều đối phương cũng chẳng phải tay vừa, giành được ưu thế về tay một cái là khôn khéo cho thầy tu rời khỏi đất dữ ngay lập tức, còn binh lính hộ tống thì cho tản ra tứ phía nhằm cản trở những nỗ lực truy bắt thầy tu nếu có. Mắt thấy quân đội chặn đánh chưa kịp điều động đến nơi đám thầy tu hỗn hợp đã thành công trốn hết vào fog of war, không kìm được người này lại mở miệng than vãn: "Bực thế nhờ! Lẩn nhanh như chớp vậy, một lũ cơ hội."
"Ông thủ nhà kiểu gì mà để sập hết thuyền bè bến cảng của tôi nữa thế?" Một thành viên khác của đội FlyToSun khó chịu lên tiếng, từ ngữ điệu lẫn nội dung câu thoại có thể dễ dàng thấy được trong số nhà cửa thuyền bè vừa bị đánh sập có phần của người này. Vì cả bản đồ chỉ có hai cái hồ nhỏ nằm gần căn cứ phe họ, nên từ đầu ai nấy đã thỏa thuận là chia ra hai nhà khai thác chung một hồ, vừa tiết kiệm diện tích vừa tiến hành chiếu cố lẫn nhau.
Vốn tin tưởng giao phó khâu phòng thủ căn cứ làm ăn cho đồng đội để bản thân có thể rảnh tay chiến đấu tại khu vực trung tâm, nào ngờ thức ăn còn chưa khai thác được mấy thuyền bè bến cảng đã bị đánh chìm sạch nhẵn. Vừa phí phạm số gỗ bỏ ra lúc đầu vừa bị đứt nhịp phát triển kinh tế - quân sự, thiệt đơn thiệt kép như vậy không khó chịu mới là lạ.
"Đừng hỏi. Tôi còn đếch biết tụi nó vừa lấy gì ra để phá cả đống tường chòi với mấy cái nhà đây này. Có mỗi nhúm quân ghẻ đời 3 với đống thầy tu mà thông báo mới hiện một cái đã sập hết sạch, khó hiểu thực sự!"
"Đối thủ chơi chiêu gì cũng không biết chán ông vãi hàng. Giờ lại phải cắt ít dân ra làm ruộng kiếm thức ăn bù vào…. Có khi ông bị thầy tu "cướp" nhà rồi, thôi đang có quân gần đấy ông cho tản ra tìm chúng nó mà giết. Quân tốn vàng chạy lại chậm giết được hết mình cũng không lỗ."
"Khỏi phải nhắc. Đang cố."
Tuyển thủ chuyên nghiệp đang lên cơn tức đáp lại gỏn lọn, mắt nhìn lom lom phần bản đồ tối tăm không có thông tin trên màn hình máy tính. Phán đoán rằng đối phương cho thầy tu rút chạy về lại dãy thành đá nhờ công trình che chắn rồi hội quân tiến đánh khu vực trung tâm, thế là người này liền cử đi một vài đơn vị kỵ binh mon men lại gần dãy thành đá thăm dò động tĩnh. Còn lại đại bộ phận quân đội thì cho mai phục tại khu vực lân cận, chỉ chờ bóng dáng mấy ông già cầm gậy lắc lư xuất hiện một cái là xua quân ra chém cho nát xác mới thôi.
Năm giây, mười giây rồi nửa phút qua đi. Mai phục đã lâu mà vẫn không thấy có thầy tu hay quân đội viễn chinh quay trở lại dãy thành đá như những gì đã phán đoán, chỉ thấy từng tốp lính mới chiêu mộ từ dãy thành đá không ngừng được phe Rook đẩy lên bãi vàng giao chiến. Thế rồi trong lòng bất chợt dấy lên dự cảm xấu, rằng rất có thể "kịch hay" sẽ lại tái diễn người này vội vàng nghiêng đầu cảnh báo: "Russel, Ludwig, để ý hồ cá gần nhà hai ông. Cẩn thận kẻo chúng nó mang quân tớ…."
"Thôi ông im ** mồm đi Emil. Nó mang quân đến đánh tận nơi đây rồi, cẩn với chả thận."
Lời còn chưa dứt thì một trong số hai thành viên vừa được nhắc đến tên nói át đi. Quả nhiên sau khi đánh hạ thành công căn cứ làm ăn xây tại hồ nước bên dưới, phe Rook lập tức cho quân luồn lách đi vòng lên khu vực hồ nước bên trên, mục đích không gì khác ngoài đánh hạ nốt căn cứ làm ăn tại đây cho có đôi có cặp. Vẫn là đám thầy tu hỗn hợp cùng toán quân hộ tống mà người tuyển thủ chuyên nghiệp tên Emil đang ráo riết săn lùng, chỉ là lần này có thêm cả tá bộc phá cảm tử theo sau hỗ trợ. Đều là của nhà Tây Ban Nha hết, chả hiểu nhà này lấy đâu ra lực mà chơi lớn thế không biết nữa.
Với cả… nói như vậy dường như không được đúng lắm. Pha đột kích đánh hạ căn cứ làm ăn ban nãy hẳn cũng có bộc phá Tây Ban Nha góp mặt, và chúng có lẽ là nguyên nhân tại sao nhà cửa công trình đồng đội lại sụp đổ nhanh thế. Rồi thì mặt hàng dùng một lần này sử dụng xong một cái là biến mất luôn, không có dấu vết để lại nên đồng đội mới kêu ca không hiểu vì đâu nên nỗi…. Hợp lý lắm, chắc chắn là thế rồi. Bài hiểm độc đấy mấy thanh niên bán chuyên!
"Đẩy lính chặn bọn bộc phá lại, đừng để chúng nó chạm vào nhà cửa công trình. Chúng nó không gây được nhiều sát thương lên lính đâu." Người tuyển thủ còn lại được Emil nhắc đến tên theo bản năng ra lệnh đẩy quân lên ngăn cản bước tiến của đám bộc phá cảm tử. Cứ việc bị chủng quân hiếm khi xuất hiện trong thi đấu làm cho bất ngờ, song bằng vào sự hiểu biết về trò chơi và sự ứng biến nhanh nhạy được tôi luyện qua tháng năm thành viên của FlyToSun vẫn đưa ra được biện pháp đối phó chuẩn xác. Cái đơn vị bị cộng đồng người chơi "Age of Empires" ghẻ lạnh bậc nhất này đúng là không gây được bao nhiêu sát thương lên binh lính thật, đã vậy bản thân lại còn yếu đuối chạy chậm không kém gì thầy tu nên chỉ cần bị vây bắt một cái là sẽ chết không kịp ngáp.
Mà bắt chết bộc phá xong một cái nhà cửa công trình coi như tự động được bảo toàn. Nhúm quân hộ tống kia còn lâu mới gánh nổi nhiệm vụ chuyên môn của đám bộc phá, giao tranh lâu trên lãnh thổ phe họ chưa biết mèo nào cắn mỉu nào đâu.
Bất quá, nói đi thì phải nói lại biện pháp ấy của thành viên đội FlyToSun chỉ chuẩn xác với điều kiện bộc phá cảm tử đi lẻ hoặc chỉ đi cùng với quân đội hộ tống thông thường. Còn ở trong trường hợp này, chàng trai cơ bắp phe Rook lại tỏ ra cao tay hơn một bậc khi đầu tư "tất tay" cả đống thầy tu kèm cặp hỗ trợ. Dưới sự thao tác chuẩn chỉ của Bob, các nhà truyền giáo cưỡi lừa liên tục "đánh võng" vừa né địch quân vừa vung vẩy gậy gỗ hồi máu giữ cho bộc phá sống sót, trong khi đội ngũ thầy tu đi bộ với tầm cải đạo xa hơn sẽ lần lượt chiêu mộ địch quân về với phe mình. Và thế là đội ngũ bộc phá cảm tử, mặc kệ những nỗ lực truy quét gắt gao đến từ đối thủ chúng vẫn có thể áp sát lại gần dãy công trình quan trọng nơi ven hồ, một pha thi đấu quá xuất sắc khiến toàn bộ thành viên FlyToSun nhanh chóng rơi vào trạng thái bối rối không biết phải làm sao.
"Buồn nôn quá! Xiên mãi mới chết được một thằng bộc phá ạ! ** bọn thầy tu!"
"Tôi điều quân đến rồi nè. Giết bọn nào trước?"
"Bọc đánh thầy tu hộ cái! Thêm bọn truyền giáo nữa, chạy nhanh vãi quân tôi *** đuổi kịp!"
"Không không không, đừng có đuổi đánh thầy tu mau điều quân vào đây phụ tôi! Coi chừng bọn bộc p…. Ôi thôi xong, lạy Chúa tôi."
"Tản ra, cho thuyền cá tản ra! Nó nổ lan!"
"Trời ơi bẫy cá ông Ludwig! Ông đặt thế này thì giết tôi đi!"
"Khổ đừng quan tâm thuyền bè! Lo mà đánh quân trước đi này! Tập trung!"
Trải qua gần một phút đồng hồ giao tranh lộn bậy, cuối cùng hai cái bến cảng còn sót lại phía FlyToSun cũng chìm nốt xuống đáy hồ, kèm theo vài ba ngôi nhà lẫn công trình phòng ngự nằm xung quanh bị đánh sập thành gạch vụn. Sôi máu, các tuyển thủ chuyên nghiệp bèn quay ra trút toàn bộ cơn giận lên những đơn vị có thể công kích được trong tầm mắt từng người. Bị vây đánh từ nhiều phía, đội quân dưới tay hai tuyển thủ Ryan - Bob chỉ có thể chống cự được thêm một lúc trước khi hy sinh sạch nhẵn. Song dù thế cả hai vẫn tỏ ra vui vẻ cực kỳ sau pha giao chiến ác liệt, bằng chứng là cả hai không hẹn mà gặp cùng nhếch mép nở nụ cười hướng về phía ống kính máy quay.
Hoàn thành xong sứ mạng quan trọng rồi muốn không vui cũng không được. Sau khi thi triển ngón đòn dương Đông kích Tây, phe Rook bọn họ chỉ có mỗi nhà Tây Ban Nha là hết tài nguyên hết đường phát triển lên tiếp, trong khi phía bên kia chiến tuyến cả bốn nhà đều bị đứt đoạn con đường cung ứng tài nguyên thức ăn. Đó là còn chưa kể đến quân đội phe FlyToSun cũng chịu thiệt hại tương đối và quan trọng nhất là, bị vướng bận phòng thủ căn cứ làm ăn không thể toàn tâm toàn ý kiểm soát khu vực trung tâm bản đồ. Hai yếu tố then chốt kết hợp lại tạo thành cơ hội vàng để hai thành viên còn lại của đội Rook xua quân chiếm lại quyền kiểm soát khu vực trung tâm về tay.
"Dọn dẹp xong chưa? Xong rồi thì đẩy quân lên lại bãi vàng hộ cái. Chúng nó tấn công tổng lực này!"
"Bình tĩnh. Từ từ mới lên được chứ, sấm chớp đâu mà cứ bắt giật đùng đùng."
"Quả này không ổn rồi. Đoán chừng nhà Tây Ban Nha bên nó coi như "dẹo" hẳn nhưng mình cũng bị mất nhịp ra quân bộ quân kỵ. Giờ bọn nó đẩy tiếp quân lên vớ vẩn mình phải nhả bớt vàng cho chúng nó ăn, chứ chả phòng thủ được hết."
"Sao không "vắt" quân tiếp mà phòng thủ?"
"Thức ăn đâu ra mà "vắt" quân tiếp? Ông cho tôi thức ăn nhé Oscar?"
"... Đừng kiếm cớ nói móc nhau. Chẳng nhẽ hiện tại các ông không có tý thức ăn để dành nào trong kho à? Thiếu nữa thì vào chợ mà đổi vàng ra tạm, có thế cũng phải nhắc động cái não lên!"
"Có ông mới phải động cái não lên ấy! Chỗ thức ăn để dành đấy mà dùng mua quân được à? Giờ không lên gấp nông dân làm ruộng tý lấy gì ra bỏ vào mồm? Mua từ chợ liệu ông có mua mãi được không?"
"Nào, đừng cãi nhau nữa mất đoàn kết quá các ông." Lời qua tiếng lại một hồi, cuối cùng tuyển thủ từng hô hào đẩy quân cản bước bộc phá một lần nữa chủ động đứng ra phân phó: "Anh em ai thiếu thức ăn thì vào chợ đổi tạm một ít. Nhưng nhớ là đổi ít thôi đừng đổi nhiều, đổi nhiều là ta sẽ chơi đúng với mong muốn của bọn bán chuyên kia đấy. Chịu khó đẩy nông dân cày tạm chục khoanh ruộng ổn định thế trận rồi ta tính tiếp."
"Thế còn bãi vàng?" Thành viên hô hào đưa thêm quân lên bãi vàng phòng thủ không cam lòng nghe theo sắp xếp hỏi lại lần cuối.
"... Tạm thời nhường ra mấy bãi lẻ nằm gần dãy thành đá, ta dồn quân co cụm lại phòng thủ dải vàng to hướng mười hai giờ. Tình huống trước mắt đang không có lợi cho chúng ta thì đừng miễn cưỡng đấu quân, cứ tạm né mũi nhọn làm đâu chắc đấy đi. Đừng để xảy ra thêm sơ xuất nữa rồi sớm muộn gì chiến thắng cũng là của chúng ta."
Lời cổ động suông hay thì hay đấy, song nó chẳng thể che lấp được sự thật là phe FlyToSun bọn họ lúc này tốt hơn hết là nên nhả bớt tài nguyên khu vực trung tâm, kẻo nặng gánh phòng thủ quá cục diện sụp đổ như chơi. Không đủ quyết tâm đánh liều một phen, sau cùng ai nấy đành im lặng nghe theo phân phó điều động quân dân tại khu vực trung tâm co cụm lại một chỗ, để mặc phe Rook yên tâm chiếm lấy cho mình mấy bãi vàng nhỏ lẻ và lấy đó làm vốn liếng đưa cục diện tổng thể về lại trạng thái cân bằng. Bầu không khí dần dần trở nên nặng nề, không còn thoải mái như lúc bọn họ cười cợt phe Rook đập đá xây thành và đương nhiên rồi, trái ngược hoàn toàn với vẻ náo nhiệt hân hoan nơi buồng thi đấu đối diện lẫn khán đài cổ vũ bên phía ngoài kia.
…
Tại một căn phòng họp cách xa địa điểm tổ chức đấu giải AoE Championship "phiên bản châu u" tới hàng trăm cây số.
"... Một pha thi đấu quá hay quá gay cấn! Và tôi tin chắc rằng sau ngày hôm nay sẽ không còn ai chất vấn độ hữu dụng của những chú lính cảm tử tòa thành đá nữa. Đội Rook đã chứng mình cho chúng ta thấy trong trò chơi này không có binh chủng nào là "phế vật" hết, chỉ là người ta chưa tìm được ra cách thức sử dụng chúng sao cho hiệu quả mà thôi…."
"Vậy ra đây là cái trò chiến thuật đang nỗ lực tìm đường đến chỗ mấy lão giám khảo Video Game Awards? Nom… cũng không đến nỗi nào, tôi nghĩ vậy. Mọi người thì sao?" Ngồi quây quần xung quanh chiếc bàn hình bầu dục đặt ở giữa phòng, một tốp năm sáu người già có trẻ có, nam có nữ có vừa ghé mắt theo dõi diễn biến trận đấu thông qua màn hình lớn treo trên tường vừa châu đầu ghé tai thì thầm gì đó với nhau. Giây phút bình luận viên lên tiếng ngợi khen pha đột kích xuất thần của đội tuyển Rook, một thành viên trong nhóm trầm ngâm đưa ra nhận xét có phần vô thưởng vô phạt, tiếp đến là thăm dò xem những người còn lại có cùng quan điểm với bản thân không. Dáng vẻ toát lên một sự thiếu tự tin và giả tạo hết sức, thể hiện qua khoảnh khắc ngập ngừng vô cùng dễ để nhận ra.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.