Nhân Vật Hắc Hóa Trong Nội Dung Kịch Bản
Chương 9: [Tg1] Công Lược Nam Thần Bệnh Kiều (8)
Quyển Thành Đoàn Tử
01/08/2022
“An An, khó trách cậu lại không bao giờ đi xem Từ Tử Duy thi đấu, thì ra là tình cảm đã thay đổi.” Viên Lị đặt mông ngồi trên bàn phía trước của Cố Thiên Ngôn, vô cùng đau lòng lên án.
Chu Mộng Dao đứng ở bên cạch Viên Lị nghe cô ta nói ra câu này liền vỗ cô một cái, Viên Lị hắc hắc cười nói: “Chuyện này cũng tốt, chuyện này cũng tốt, tớ cũng ít đi một tình địch! Chỉ là An An, cậu quá nghĩ quẩn rồi, Tô Mạch là nam thần, cậu ta tốt như vậy nếu cậu ta dễ theo đuổi như vậy cũng đã sớm bị người ta bắt được rồi. Ngay cả nữ thần trường học cái gì Bạch…A, là Bạch Mộc Vũ cũng bỏ cuộc giữa đường, á… Không đúng! Tô Mạch từ trước đến này chưa nhận hoa hoặc quà của bất kỳ người nào, nhưng cậu ta lại nhận hoa của cậu.”
Nói xong còn mập mờ cười: “Cậu ta chấp nhận lời tỏ tình của cậu?”
Cố Thiên Ngôn vẫn luôn một mực đọc sách lúc này mới ngẩng đầu nhìn Viên Lị, “Không có.”
“Không cần khổ sở, ít nhất Tô Mạch cậu ta cũng nhận hoa của cậu nha!” Viên Lị cười tủm tỉm mà nói.
“Ừm!”
Nhìn thấy Cố Thiên Ngôn một mặt lãnh đạm không lộ ra bất kì biểu tình nào, còn có ngữ khí cũng không có chút chập chờn, Viên Lị nói thầm với Chu Mộng Dao bên cạnh: “Không lẽ trước mặt Tô Mạch biểu tình của cậu ấy cũng đều lãnh đạm như vậy sao? Từ khi tính tình của cậu ấy có thay đổi lớn, tớ chưa từng thấy cậu ấy lộ ra biểu tình kích động hay vui vẻ chứ đừng nói gì là cười.”
Chu Mộng Dao thương hại nói: “Tớ cảm thấy cậu ấy chắc chắn đã xảy ra chuyện gì đó, nghẹn ở trong lòng cho nên mới có bộ dạng như vậy, có chút đáng thương.”
“Chúng ta có nên khuyên bảo cậu ấy một chút hay không?” Trong lòng Viên Lị tràn đầy đồng tình.
Chu Mộng Dao lắc đầu, “Đừng, vẫn là không cần chạm đến chuyện thương tâm của cậu ấy."
Aizz, các nữ sinh này rất thích tự động bổ não, các nàng tuyệt đối không рнάτ ніệи Cố Thiên Ngôn đã đổi linh hồn khó trách hệ thống quân không cần xuất mã động tay động chân trên người bọn họ, về phần những người trong lớp bình thường không giao lưu với Đồng An An càng không cần phải nói, nếu không liên quan Cố Thiên Ngôn cũng lười phản ứng tốn nước bọt.
Bởi vì lời đồn kia mà Cố Thiên Ngôn trên đường đi nhận được một đống ánh mắt ghen ghét hâm mộ, chỉ là về sau khi thấy Cố Thiên Ngôn và Tô Mạch không có lui tới mới dần ít đi.
Về sau không ít người nghĩ thì ra nam thần ưa thích chính là loại hoa này, cố ý đi tìm kiếm, chỉ là khi hoa hành nở muốn tìm được không phải chuyện dễ dàng như vậy, thế là ý nghĩ này sớm bị dập tắt, chỉ có thể buồn bực, sầu não không thôi.
Ngay sau đó kì thi hàng tháng lại tới, kì thi hàng tháng vừa qua mấy ngày, danh sách bảng điểm kiểm tra được dán lên, về sau kéo theo một đám học sinh xôn xao.
Đứng đầu danh sách tất nhiên là Tô Mạch, bọn họ ngược lại rất quen thuộc, chỉ là Đồng An An từ trước đến nay chưa từng xuất hiện trên bảng xếp hạng hiện tại lại đuổi theo sát nút, đứng song song cùng Tô Mạch. Hơn nữa, còn kém nhau chỉ 10 điểm!!!
Ban [5] càng bùng nổ hơn, Đồng An An từ khi nào trở nên lợi hại như vậy? Thời gian này đều nhìn thấy cô chăm chú xem sách mọi người cảm thán. Không lẽ, người này thật ra vẫn luôn là một học bá?
Cũng có người đưa ra suy đoán Đồng An An gian lận nhưng lập tức bị rất nhiều người bác bỏ.
Nói đùa! Cao trung Bình Dương dù có xem như chỉ là thi tháng nhưng cũng đặc biệt nghiêm khắc có được không, huống chi, lớp bọn họ chỉ có một người được xếp hạng thứ tư là Từ Tử Duy, căn bản không có khả năng gian lận. Hơn nữa Từ Tử Duy cách Cố Thiên Ngôn rất xa.
Đám người nhao nhao nhìn Cố Thiên Ngôn với ánh mắt phức tạp.
Nội tâm Từ Tử Duy cũng có chút phức tạp, cậu không nghĩ tới bây giờ Đồng An An sẽ trở nên loá mắt như vậy, cậu nghĩ tới trước kia Đồng An An có một đoạn thời gian thường xuyên đi xem cậu chơi bóng, lại nghĩ tới mấy ngày trước có lời đồn đại cô đã thổ lộ với Tô Mạch. Trong lòng hơi động, đi về phía cô.
“Chúc mừng cậu, lần thi lần này được hạng hai, thành tích rất không tệ.” Trên khuôn mặt màu lúa mạch của Từ Tử Duy lộ ra một nụ cười đẹp trai, cậu mặt dù không bằng Tô Mạch, nhưng ở trong lòng những nữ sinh vẫn rất được hoa nghênh.
Chu Mộng Dao đứng ở bên cạch Viên Lị nghe cô ta nói ra câu này liền vỗ cô một cái, Viên Lị hắc hắc cười nói: “Chuyện này cũng tốt, chuyện này cũng tốt, tớ cũng ít đi một tình địch! Chỉ là An An, cậu quá nghĩ quẩn rồi, Tô Mạch là nam thần, cậu ta tốt như vậy nếu cậu ta dễ theo đuổi như vậy cũng đã sớm bị người ta bắt được rồi. Ngay cả nữ thần trường học cái gì Bạch…A, là Bạch Mộc Vũ cũng bỏ cuộc giữa đường, á… Không đúng! Tô Mạch từ trước đến này chưa nhận hoa hoặc quà của bất kỳ người nào, nhưng cậu ta lại nhận hoa của cậu.”
Nói xong còn mập mờ cười: “Cậu ta chấp nhận lời tỏ tình của cậu?”
Cố Thiên Ngôn vẫn luôn một mực đọc sách lúc này mới ngẩng đầu nhìn Viên Lị, “Không có.”
“Không cần khổ sở, ít nhất Tô Mạch cậu ta cũng nhận hoa của cậu nha!” Viên Lị cười tủm tỉm mà nói.
“Ừm!”
Nhìn thấy Cố Thiên Ngôn một mặt lãnh đạm không lộ ra bất kì biểu tình nào, còn có ngữ khí cũng không có chút chập chờn, Viên Lị nói thầm với Chu Mộng Dao bên cạnh: “Không lẽ trước mặt Tô Mạch biểu tình của cậu ấy cũng đều lãnh đạm như vậy sao? Từ khi tính tình của cậu ấy có thay đổi lớn, tớ chưa từng thấy cậu ấy lộ ra biểu tình kích động hay vui vẻ chứ đừng nói gì là cười.”
Chu Mộng Dao thương hại nói: “Tớ cảm thấy cậu ấy chắc chắn đã xảy ra chuyện gì đó, nghẹn ở trong lòng cho nên mới có bộ dạng như vậy, có chút đáng thương.”
“Chúng ta có nên khuyên bảo cậu ấy một chút hay không?” Trong lòng Viên Lị tràn đầy đồng tình.
Chu Mộng Dao lắc đầu, “Đừng, vẫn là không cần chạm đến chuyện thương tâm của cậu ấy."
Aizz, các nữ sinh này rất thích tự động bổ não, các nàng tuyệt đối không рнάτ ніệи Cố Thiên Ngôn đã đổi linh hồn khó trách hệ thống quân không cần xuất mã động tay động chân trên người bọn họ, về phần những người trong lớp bình thường không giao lưu với Đồng An An càng không cần phải nói, nếu không liên quan Cố Thiên Ngôn cũng lười phản ứng tốn nước bọt.
Bởi vì lời đồn kia mà Cố Thiên Ngôn trên đường đi nhận được một đống ánh mắt ghen ghét hâm mộ, chỉ là về sau khi thấy Cố Thiên Ngôn và Tô Mạch không có lui tới mới dần ít đi.
Về sau không ít người nghĩ thì ra nam thần ưa thích chính là loại hoa này, cố ý đi tìm kiếm, chỉ là khi hoa hành nở muốn tìm được không phải chuyện dễ dàng như vậy, thế là ý nghĩ này sớm bị dập tắt, chỉ có thể buồn bực, sầu não không thôi.
Ngay sau đó kì thi hàng tháng lại tới, kì thi hàng tháng vừa qua mấy ngày, danh sách bảng điểm kiểm tra được dán lên, về sau kéo theo một đám học sinh xôn xao.
Đứng đầu danh sách tất nhiên là Tô Mạch, bọn họ ngược lại rất quen thuộc, chỉ là Đồng An An từ trước đến nay chưa từng xuất hiện trên bảng xếp hạng hiện tại lại đuổi theo sát nút, đứng song song cùng Tô Mạch. Hơn nữa, còn kém nhau chỉ 10 điểm!!!
Ban [5] càng bùng nổ hơn, Đồng An An từ khi nào trở nên lợi hại như vậy? Thời gian này đều nhìn thấy cô chăm chú xem sách mọi người cảm thán. Không lẽ, người này thật ra vẫn luôn là một học bá?
Cũng có người đưa ra suy đoán Đồng An An gian lận nhưng lập tức bị rất nhiều người bác bỏ.
Nói đùa! Cao trung Bình Dương dù có xem như chỉ là thi tháng nhưng cũng đặc biệt nghiêm khắc có được không, huống chi, lớp bọn họ chỉ có một người được xếp hạng thứ tư là Từ Tử Duy, căn bản không có khả năng gian lận. Hơn nữa Từ Tử Duy cách Cố Thiên Ngôn rất xa.
Đám người nhao nhao nhìn Cố Thiên Ngôn với ánh mắt phức tạp.
Nội tâm Từ Tử Duy cũng có chút phức tạp, cậu không nghĩ tới bây giờ Đồng An An sẽ trở nên loá mắt như vậy, cậu nghĩ tới trước kia Đồng An An có một đoạn thời gian thường xuyên đi xem cậu chơi bóng, lại nghĩ tới mấy ngày trước có lời đồn đại cô đã thổ lộ với Tô Mạch. Trong lòng hơi động, đi về phía cô.
“Chúc mừng cậu, lần thi lần này được hạng hai, thành tích rất không tệ.” Trên khuôn mặt màu lúa mạch của Từ Tử Duy lộ ra một nụ cười đẹp trai, cậu mặt dù không bằng Tô Mạch, nhưng ở trong lòng những nữ sinh vẫn rất được hoa nghênh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.