Nhật Kí Đưa Vợ Về Nhà Của Tổng Giám Đốc
Chương 24
Dịch Dương Thiên Vy
02/11/2018
"Bạch Vy Vy, em không cần nói gì nữa hết, cũng không cần biện minh nữa, em phải chịu trách nhiệm. Ngày mai chúng ta về nha ra mắt bố mẹ em, ngày kia ba mẹ tôi sẽ đến hỏi cưới"
Hàn Nhất Quân tính toán ngọn ngàng mọi việc cho cả những ngày tiếp theo.
"Hả"
Cô đơ người ra. Sao nhanh vậy? Chưa gì đã tính đến đó rồi.
"Một lát nữa sẽ có người đưa cháo tới cho em, nhớ ăn hết, ngủ một giấc thật đẹp, sáng mai tôi tới đưa em về"
Hàn Nhất Quân nói xong, không cho cô nói một lời, đi khỏi phòng, đóng cửa lại. Một lát sau phía dưới nhà cô truyền đến tiếng xe, anh đã rời đi.
Bạch Vy Vy mệt mỏi xuống giường, cứ như vậy mà ra mắt ba mẹ cô sao? Có quá nhanh không?
_______
Đúng 7h sáng hôm sau, Hàn Nhất Quân đã đến trước cửa nhà cô, hối thúc cô nhanh lên còn về. Anh rất háo hức gặp ba mẹ vợ.
Xe từ từ chạy về thành phố Q, quê hương cô. Nhà cô, một căn nhà xum xuê cây. Từ dọc con đường, có thể nhìn thấy những cành cây thi nhau vươn ra, tranh nhau ánh sáng mặt trời.
Xe từ từ chạy vào nhà cô, ba mẹ cô đã đứng đợi sẵn đó. Sáng nay cô vừa gọi điện thoại nói hôm nay sẽ về, không báo lịch giờ cụ thể sao hai người kia lại đứng đợi cô được chứ?
Cô bình tĩnh, cố giữ tâm trạng, hiện nhiên cô vẫn chưa tiếp thu nổi ngày hôm nay: ngày đưa bạn trai ra mắt ba mẹ.
"Ba, mẹ" Bạch Vy Vy cười thật tươi, nhào vào vòng tay của meh Bạch.
Bạch Quý, ba cô thấy con gái về thì vui mừng tới nỗi gần chảy cả nước mắt.
"Bác trai, bác gái..." Hàn Nhất Quân từ phía sau xách túi lớn túi nhỏ chào hỏi.
"Vy Vy, đây là...?" Ba cô bây giờ mới để ý.
Con gái về, đi trên một con xe sang trọng, lại có một anh chàng đẹp trai đi theo, chà, ông hiểu ra rồi, nhưng phải đợi xem cô con gái ông nói thế nào.
"Ba, anh ấy là bạn trai con." Cô ngượng ngùng nói, giới thiệu như vậy ngại chết đi được.
"Chào bác, con là Hàn Nhất Quân, chồng sắp cưới của Vy Vy"
Hàn Nhất Quân thì mạnh dạn hơn, nghe cô giới thiệu mình chẳng vui chút nào, dù sao cũng đã nói rồi, ngày mai mẹ anh đến là anh có thể rước cô rồi.
"Vào nhà, vào nhà đi con rể." Mẹ Bạch nghe thấy là chồng tương lai, hối thúc mọi người vào nhà. Cuối cùng thì con gái bà cũng chịu lấy chồng.
Hàn Nhất Quân giới thiệu sơ qua lai lịch bản thân, tất nhiên hai ông bà Bạch không có chỗ nào không chấp nhận hết, tất cả đều đúng tiêu chuẩn của ông bà, và đặc biệt là con gái ông bà thích.
Mẹ Bạch cùng Bạch Vy Vy chuẩn bị cơm tối cho cả nhà, Ba Bạch và Hàn Nhất Quân chơi cờ trong sân.
Nhà Bạch Vy Vy xung quanh bao bọc bởi cây, hoa cỏ rất nhiều, bây giờ lại đang là mùa thu nên hoa nở cũng rất nhiều, là vàng cũng rơi rãi, tạo nên một khung cảnh êm dịu.
"Tiểu Quân, cậu làm sao để con gái tôi chấp nhận cậu được hay vậy?" Ba Bạch bất thình lình hỏi một câu khiến Hàn Nhất Quân không kịp trở tay. Chẳng lẽ anh nói với ông là anh bắt cô chịu trách nhiệm???
"Con..." người như anh cũng phải có lúc bó tay. Chuyện này hơi khó nói a~
"Haizzz, con có biết quá khứ của nó không?" Bạch Quý thở dài.
Hàn Nhất Quân gật đầu. "Con không để ý tới nó, bác đừng lo"
"Ta có nói ta lo cái gì đâu?"
"Con sợ bác nghĩ con để ý đến quá khứ của cô ấy thôi mà" Hàn Nhất Quân lúng túng. Hiểu lòng vợ đã khó còn gặp phải ba vợ khó hiểu lòng hơn cả vợ.
"Ta nói để cậu biết thôi. Quá khứ nó hết sức trong sáng, chỉ là rất hơi bi thương thôi"
Bạch Quý nhìn ra phía cái cây lớn, chiếc lá vàng nhẹ nhàng rơi xuống...
Hàn Nhất Quân tính toán ngọn ngàng mọi việc cho cả những ngày tiếp theo.
"Hả"
Cô đơ người ra. Sao nhanh vậy? Chưa gì đã tính đến đó rồi.
"Một lát nữa sẽ có người đưa cháo tới cho em, nhớ ăn hết, ngủ một giấc thật đẹp, sáng mai tôi tới đưa em về"
Hàn Nhất Quân nói xong, không cho cô nói một lời, đi khỏi phòng, đóng cửa lại. Một lát sau phía dưới nhà cô truyền đến tiếng xe, anh đã rời đi.
Bạch Vy Vy mệt mỏi xuống giường, cứ như vậy mà ra mắt ba mẹ cô sao? Có quá nhanh không?
_______
Đúng 7h sáng hôm sau, Hàn Nhất Quân đã đến trước cửa nhà cô, hối thúc cô nhanh lên còn về. Anh rất háo hức gặp ba mẹ vợ.
Xe từ từ chạy về thành phố Q, quê hương cô. Nhà cô, một căn nhà xum xuê cây. Từ dọc con đường, có thể nhìn thấy những cành cây thi nhau vươn ra, tranh nhau ánh sáng mặt trời.
Xe từ từ chạy vào nhà cô, ba mẹ cô đã đứng đợi sẵn đó. Sáng nay cô vừa gọi điện thoại nói hôm nay sẽ về, không báo lịch giờ cụ thể sao hai người kia lại đứng đợi cô được chứ?
Cô bình tĩnh, cố giữ tâm trạng, hiện nhiên cô vẫn chưa tiếp thu nổi ngày hôm nay: ngày đưa bạn trai ra mắt ba mẹ.
"Ba, mẹ" Bạch Vy Vy cười thật tươi, nhào vào vòng tay của meh Bạch.
Bạch Quý, ba cô thấy con gái về thì vui mừng tới nỗi gần chảy cả nước mắt.
"Bác trai, bác gái..." Hàn Nhất Quân từ phía sau xách túi lớn túi nhỏ chào hỏi.
"Vy Vy, đây là...?" Ba cô bây giờ mới để ý.
Con gái về, đi trên một con xe sang trọng, lại có một anh chàng đẹp trai đi theo, chà, ông hiểu ra rồi, nhưng phải đợi xem cô con gái ông nói thế nào.
"Ba, anh ấy là bạn trai con." Cô ngượng ngùng nói, giới thiệu như vậy ngại chết đi được.
"Chào bác, con là Hàn Nhất Quân, chồng sắp cưới của Vy Vy"
Hàn Nhất Quân thì mạnh dạn hơn, nghe cô giới thiệu mình chẳng vui chút nào, dù sao cũng đã nói rồi, ngày mai mẹ anh đến là anh có thể rước cô rồi.
"Vào nhà, vào nhà đi con rể." Mẹ Bạch nghe thấy là chồng tương lai, hối thúc mọi người vào nhà. Cuối cùng thì con gái bà cũng chịu lấy chồng.
Hàn Nhất Quân giới thiệu sơ qua lai lịch bản thân, tất nhiên hai ông bà Bạch không có chỗ nào không chấp nhận hết, tất cả đều đúng tiêu chuẩn của ông bà, và đặc biệt là con gái ông bà thích.
Mẹ Bạch cùng Bạch Vy Vy chuẩn bị cơm tối cho cả nhà, Ba Bạch và Hàn Nhất Quân chơi cờ trong sân.
Nhà Bạch Vy Vy xung quanh bao bọc bởi cây, hoa cỏ rất nhiều, bây giờ lại đang là mùa thu nên hoa nở cũng rất nhiều, là vàng cũng rơi rãi, tạo nên một khung cảnh êm dịu.
"Tiểu Quân, cậu làm sao để con gái tôi chấp nhận cậu được hay vậy?" Ba Bạch bất thình lình hỏi một câu khiến Hàn Nhất Quân không kịp trở tay. Chẳng lẽ anh nói với ông là anh bắt cô chịu trách nhiệm???
"Con..." người như anh cũng phải có lúc bó tay. Chuyện này hơi khó nói a~
"Haizzz, con có biết quá khứ của nó không?" Bạch Quý thở dài.
Hàn Nhất Quân gật đầu. "Con không để ý tới nó, bác đừng lo"
"Ta có nói ta lo cái gì đâu?"
"Con sợ bác nghĩ con để ý đến quá khứ của cô ấy thôi mà" Hàn Nhất Quân lúng túng. Hiểu lòng vợ đã khó còn gặp phải ba vợ khó hiểu lòng hơn cả vợ.
"Ta nói để cậu biết thôi. Quá khứ nó hết sức trong sáng, chỉ là rất hơi bi thương thôi"
Bạch Quý nhìn ra phía cái cây lớn, chiếc lá vàng nhẹ nhàng rơi xuống...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.