Chương 158: Đi ra
Ngày Em Chết
10/01/2017
Lạc Thiên thu hồi ánh mắt rồi nhìn lấy Cơ Lăng một cái, cũng không chờ
nàng phản ứng phất tay đem hai tỷ muội các nàng cùng nhau rời đi.
Mà khi hắn rời đi lúc những người khác cũng không chần chờ rời đi, những cái kia khủng bố gia hỏa rời đi xong bọn họ rốt cuộc xem như là an toàn.
Bên ngoài, khi Lạc Thiên bước ra lúc đã thấy Tà Thiên Chân Quân cùng với Hiên Viên Chân Quân, mà đám người Thương Thiên Thanh Ma sau khi đi ra tựa hồ cũng không có đánh nhau ý tứ cho nên cũng đã rời đi.
“Ha ha, Lạc Thiên tiểu hữu.” Tà Thiên thấy hắn xuất hiện lúc lập tức nở nụ cười đầy tà ý chào hỏi, sau đó nhìn Cơ Lang cùng Cơ Như hai nàng khẽ gật đầu.
Theo đó ánh mắt nhìn về đám đệ tử Ma Đạo một cái, thấy chỉ còn có không tới hai phần người sống nữa cũng không bất ngờ, bởi vì hắn biết vào trong đó mà không chết đi tám chín phần đó mới là lạ sự tình, dù sao ở trong đó nhưng toàn là tồn tại kinh khủng.
“Đám người kia không muốn một trận chiến sao.” Lạc Thiên cũng gật đầu rồi nhìn xung quanh một cái không chut nào bất ngờ hỏi.
“Sẽ có một trận chiến, chẳng qua bọn họ cũng muốn hồi phục tới đỉnh phong rồi mới đánh.” Tà Thiên cười nhạt chầm chậm nói.
“Xem ra các ngươi tình huống cũng gấp gáp không kém gì đám người kia.” Lạc Thiên ánh mắt vô ý hữu ý nhìn về Hiên Viên Chân Quân nói.
“Này có gì đáng ngạc nhiên, tới lúc đó không phải là sẽ có kết quả sao.” Tà Thiên vẫn chầm chậm nói.
Đối với cái này Lạc Thiên cười nhạt, đám yêu ma kia đi ra sau chắc chăn sẽ muốn cướp đoạt lấy mảnh này Thần Ma vũ trụ để có thể ngự dụng nó một chút thời gian, mà nếu nói bên nào có lý do chính đáng nhất vậy thì là Ma đạo rồi.
Dù sao cả hai đều là tu Ma, nếu thật muốn làm một khởi đầu thì cướp đi quyền lực của Ma Đạo là tốt nhất, rồi sau đó chầm chậm cướp lấy quyền khống chế của Chính Đạo.
“Được rồi, trở về thôi.” Tà Thiên Chân Quân cũng không muốn nói chuyện này nữa chuyển sang đề tài khác nói, theo đó hắn phất tay một cái, những để tử của Tà Vân Cung còn sót lại lập tức bị dịch chuyển tới trong tông môn.
“Lạc Thiên.” Trở lại Tà Vân Cung sau, đang lúc Lạc Thiên định rời đi lúc bỗng nhiên có một giọng nói thanh thúy vang lên, không cần quay đầu hắn cũng biết là ai.
“Ngươi không trở về mà chạy tới đây làm cái gì.” Lạc Thiên cũng không quay đầu lại đi tiếp cười nhạt hỏi, cũng không biết nha đầu này sao không về còn lẫn vào đây nữa.
“Khanh khách, trở về không có cái gì chơi.” Cơ Lang đi tới sau lưng Lạc Thiên rồi cười cười nói: “Hơn nữa đám kia yêu ma đã chạy ra, ta cảm thấy trốn bên cạnh ngươi vẫn là an toàn hơn đi.”
“Ngươi là muốn đi xem náo nhiệt thì đúng hơn đi.” Lạc Thiên nghe vậy không khỏi tùy ý cười nói, nha đầu này thân phận đặc thù nên biết nhiều một tí cũng không có gì lạ, chẳng qua hắn vẫn là hơi có kinh ngạc trước sự tùy hứng của nàng, đã biết nguy hiểm còn không trốn trong nhà lại đi tới đây, thật không biết trong đầu nàng nghĩ tới cái gì nữa.
“Ta nói thật nha, ở bên kia thật nhàm chán, suốt ngày ngoài tu luyện vẫn là tu luyện, thật phiền phức.” Cơ Lang nhăn mi khó chịu nói.
Lạc Thiên khẽ lắc đầu không nói đi về trước, đối với nàng tính cách hắn xem như là lĩnh giáo, xuất thân cao quý mà không biết hưởng, suốt ngày chỉ biết chơi.
Trở về ngoại phòng sau, Lạc Thiên cùng Cơ Lang đã thấy một cái bóng ẩn ẩn đang lau dọn lấy trong phòng, mà nhìn thấy cái bóng kia lúc Lạc Thiên lông mày không tự chủ được nhíu lại cùng hiện lên một tia bất đắc dĩ.
Mà khi hắn rời đi lúc những người khác cũng không chần chờ rời đi, những cái kia khủng bố gia hỏa rời đi xong bọn họ rốt cuộc xem như là an toàn.
Bên ngoài, khi Lạc Thiên bước ra lúc đã thấy Tà Thiên Chân Quân cùng với Hiên Viên Chân Quân, mà đám người Thương Thiên Thanh Ma sau khi đi ra tựa hồ cũng không có đánh nhau ý tứ cho nên cũng đã rời đi.
“Ha ha, Lạc Thiên tiểu hữu.” Tà Thiên thấy hắn xuất hiện lúc lập tức nở nụ cười đầy tà ý chào hỏi, sau đó nhìn Cơ Lang cùng Cơ Như hai nàng khẽ gật đầu.
Theo đó ánh mắt nhìn về đám đệ tử Ma Đạo một cái, thấy chỉ còn có không tới hai phần người sống nữa cũng không bất ngờ, bởi vì hắn biết vào trong đó mà không chết đi tám chín phần đó mới là lạ sự tình, dù sao ở trong đó nhưng toàn là tồn tại kinh khủng.
“Đám người kia không muốn một trận chiến sao.” Lạc Thiên cũng gật đầu rồi nhìn xung quanh một cái không chut nào bất ngờ hỏi.
“Sẽ có một trận chiến, chẳng qua bọn họ cũng muốn hồi phục tới đỉnh phong rồi mới đánh.” Tà Thiên cười nhạt chầm chậm nói.
“Xem ra các ngươi tình huống cũng gấp gáp không kém gì đám người kia.” Lạc Thiên ánh mắt vô ý hữu ý nhìn về Hiên Viên Chân Quân nói.
“Này có gì đáng ngạc nhiên, tới lúc đó không phải là sẽ có kết quả sao.” Tà Thiên vẫn chầm chậm nói.
Đối với cái này Lạc Thiên cười nhạt, đám yêu ma kia đi ra sau chắc chăn sẽ muốn cướp đoạt lấy mảnh này Thần Ma vũ trụ để có thể ngự dụng nó một chút thời gian, mà nếu nói bên nào có lý do chính đáng nhất vậy thì là Ma đạo rồi.
Dù sao cả hai đều là tu Ma, nếu thật muốn làm một khởi đầu thì cướp đi quyền lực của Ma Đạo là tốt nhất, rồi sau đó chầm chậm cướp lấy quyền khống chế của Chính Đạo.
“Được rồi, trở về thôi.” Tà Thiên Chân Quân cũng không muốn nói chuyện này nữa chuyển sang đề tài khác nói, theo đó hắn phất tay một cái, những để tử của Tà Vân Cung còn sót lại lập tức bị dịch chuyển tới trong tông môn.
“Lạc Thiên.” Trở lại Tà Vân Cung sau, đang lúc Lạc Thiên định rời đi lúc bỗng nhiên có một giọng nói thanh thúy vang lên, không cần quay đầu hắn cũng biết là ai.
“Ngươi không trở về mà chạy tới đây làm cái gì.” Lạc Thiên cũng không quay đầu lại đi tiếp cười nhạt hỏi, cũng không biết nha đầu này sao không về còn lẫn vào đây nữa.
“Khanh khách, trở về không có cái gì chơi.” Cơ Lang đi tới sau lưng Lạc Thiên rồi cười cười nói: “Hơn nữa đám kia yêu ma đã chạy ra, ta cảm thấy trốn bên cạnh ngươi vẫn là an toàn hơn đi.”
“Ngươi là muốn đi xem náo nhiệt thì đúng hơn đi.” Lạc Thiên nghe vậy không khỏi tùy ý cười nói, nha đầu này thân phận đặc thù nên biết nhiều một tí cũng không có gì lạ, chẳng qua hắn vẫn là hơi có kinh ngạc trước sự tùy hứng của nàng, đã biết nguy hiểm còn không trốn trong nhà lại đi tới đây, thật không biết trong đầu nàng nghĩ tới cái gì nữa.
“Ta nói thật nha, ở bên kia thật nhàm chán, suốt ngày ngoài tu luyện vẫn là tu luyện, thật phiền phức.” Cơ Lang nhăn mi khó chịu nói.
Lạc Thiên khẽ lắc đầu không nói đi về trước, đối với nàng tính cách hắn xem như là lĩnh giáo, xuất thân cao quý mà không biết hưởng, suốt ngày chỉ biết chơi.
Trở về ngoại phòng sau, Lạc Thiên cùng Cơ Lang đã thấy một cái bóng ẩn ẩn đang lau dọn lấy trong phòng, mà nhìn thấy cái bóng kia lúc Lạc Thiên lông mày không tự chủ được nhíu lại cùng hiện lên một tia bất đắc dĩ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.