Chương 141: Dương Ngô Cung
Ngày Em Chết
18/11/2016
Tà Vân Cung trên, Lạc Thiên trở về sau khi trực tiếp đi vào phòng của
mình, còn Cơ Lang nha đầu thì đem Phi Nhật Cầm đi tả lại cho Ma Thú
Phong.
Tở về phòng sau khi Lạc Thiên lấy ra Không Lưu Ly Y từ Tà Ngọc nơi dó đạt được cùng với mảnh vỡ từ Vô Cực vũ trụ đạt được.
Chỉ thấy khi Lạc Thiên lấy ra hai món đồ lúc chúng lập tức rung động thật mạnh, từng sợi quang mang từ cả hai tản mát mà ra, mỗi một sợi đều là như vậy sáng chói cùng mờ ảo không thể nắm bắt.
“Vù vù.” Cả khi gặp nhau lúc cũng không chần chờ lập tức tự động dung hợp lại nhau, từng đầu pháp tắc theo cả hai tản ra rồi quấn quanh lấy nhau.
Cũng không bao lâu, khi những sợi pháp tắc quấn lấy nhau lúc chúng dần dần hình thành một bộ trang phục, bộ này trang phục trên có rất nhiều lỗ hổng, từ ngoài ra nhìn tới ngoại trừ khiến người nhìn cảm giác nó mờ ảo ra thì không có cái gì khác nhau, nó tựa như là một bộ trang phục rách nát của một tên ăn mày.
“Đáng tiếc dù dung hợp lại với nhau thì vẫn không phải toàn bộ.” Nhìn bộ y phục giống như trang phục của ăn mày kia Lạc Thiên có chút tiếc nuối, vật này bây giờ tuy rằng vẫn có trợ giúp với hắn nhưng tầng này trợ giúp thì hắn cũng không quá để ý, muốn trợ giúp hắn bây giờ vậy phải toàn bộ mới được, chỉ là đối với món đồ này Lạc Thiên cũng không quá để ý, với tốc độ cùng các thủ đoạn bây giờ của hắn mà nói thì có cũng được không có cũng không sao, chính vì thế dù tiếc nuối nhưng cũng không quá để ý.
“Lạc Thiên..” Đang ngồi suy tư Lạc Thiên bỗng nhiên có một giọng nói vang lên, hiển nhiên là Cơ Lang nha đầu trở về.
“Vào đi.” Lạc Thiên cũng không để ý lạnh nhạt nói.
“Uy, Ta vừa nghe nói ở Thần Vực bên kia đang tổ chứ thi đấu để chọn ra người đi Thần Ma không gian, cũng không biết lần này là những người nào được đi tới.” Cơ Lang vừa vào phòng cũng không khách khí bắt đầu kể lấy những thông tin nàng biết.
“Là ai thì chờ vào Thần Ma không gian là biết, không phải sao.” Lạc Thiên không quan tâm nói, đối với hắn mà nói ai được chọn cũng không cần hắn phải quan tâm, chỉ cần cản đường hắn vậy thì giết là được rồi.
“Ở chúng ta cũng là nửa năm sau sẽ tổ chức lựa chọn Thánh Tử cùng Thánh Nữ, ngươi định làm thế nào.” Cơ Lang thấy hắn không thèm để ý thì chuyển sang đề tài hỏi.
“Tất nhiên là tham gia.” Lạc Thiên chậm rãi nói.
“Vậy sao, bây giờ ta cũng phải trở về để đi Thần Ma Không gian, như vậy sau này ở Thần Ma không gian chúng ta hãy gặp lại.” Cơ Lang nghe vậy cũng gật đầu rồi cười nói, lần này nàng tới hiển nhiên là từ biệt hắn.
“Gâu gâu.” Nghe Cơ Lang nói phải rời đi lúc tiểu bạch trong ngực của Lạc Thiên khẽ lò đầu ra sủa hai tiếng xem như chào tạm biệt.
“Tiểu bạch ngoan.” Cơ Lang thấy khả ái tiểu bạch lúc cười hì hì phất tay.
“Tốt nhất là không gặp lại.” Đối với nàng rời đi Lạc Thiên không khỏi nhìn nàng thật sâu rồi lạnh nhạt nói, có nha đầu này bên cạnh hắn cảm thấy lúc nào cũng ồn ào, quả thật nàng cái miệng một giây không nói là không chịu được mà.
“Hừ.” Cơ Lang nghe hắn khuôn mặt đen lại rồi hừ một cái rời đi, vốn muốn nói mấy chuyện nhưng người trước đã ghét bỏ vậy thì không cần nói nữa.
Nhìn nàng rời đi Lạc Thiên không khỏi hơi suy tư rồi nở nụ cười.
“Gâu gâu.” Đang suy tư Lạc Thiên bỗng nhiên bị tiểu bạch tiếng gọi đánh thức, hắn nhìn nó: “Chuyện gì?“.
“Gâu gâu.” Tiểu bạch sủa hai tiếng, ánh mắt kia như biết nói chuyện truyền vào một tin tức cho Lạc Thiên.
“Hả, ở Thần Ma vũ trụ trong có truyền thừa của ngươi?.” Làm như đọc được suy nghĩ trong nó Lạc Thiên có chút ngoài ý muốn, bởi vì theo hắn biết được thông tin trong cổ thư của Lạc Tộc thì con cuối cùng Bất Diệt Thôn Thiên Cầu xuất hiện là ở Hỗn Loạn vũ trụ mới đúng, làm sao bây giờ truyền thừa lại xuất hiện ở đây.
“Gâu.” Tiểu bạch nghe hắn nói thì lại truyền vào một tin tức cho Lạc Thiên.
“Ra vậy, vậy thì đi một chuyến vậy.” Lạc Thiên ánh mắt đầy suy tư rồi chậm rãi nói.
Thần Vực trong, Lạc Thiên một mình bước vào cái này mảnh đất đã từng diễn ra ân oán tình cừu của hắn, một lần nữa bước vào đây lúc hắn nỗi lòng không nói lên được tư vị, là yêu, là hận, hay là quen thuộc lại là xa lạ thì hắn không biết, nhưng có một điều chắc chắn đó là hắn đã thay đổi, hắn trở nên vô tình hơn, hắn trở nên cô độc hơn khi một lần nữa bước vào nơi dây.
Nơi hắn đang đứng đây là một vùng phía tây của Thần Vực, nơi đây quản lý chính là Dương Ngô Cung, một môn truyền thừa có một vị có mười cái Thần Ngân tọa trấn, năm đó Lạc Thiên cũng từng gặp vị kia, hắn gọi là Lộ Dương, một vị cực kỳ có địa vị tại Thần Vực.
Lần này hắn mục tiêu chính là một cái không gian thí luyện của Dương Ngô Cung, còn hắn vào thế nào vậy thì tất nhiên là lẩn trốn đi vào.
Nhất niệm khẽ động, Lạc Thiên một lần nữa xuất hiện đã là tại một không gian không ai thấy tại trong Dương Ngô Cung.
Tở về phòng sau khi Lạc Thiên lấy ra Không Lưu Ly Y từ Tà Ngọc nơi dó đạt được cùng với mảnh vỡ từ Vô Cực vũ trụ đạt được.
Chỉ thấy khi Lạc Thiên lấy ra hai món đồ lúc chúng lập tức rung động thật mạnh, từng sợi quang mang từ cả hai tản mát mà ra, mỗi một sợi đều là như vậy sáng chói cùng mờ ảo không thể nắm bắt.
“Vù vù.” Cả khi gặp nhau lúc cũng không chần chờ lập tức tự động dung hợp lại nhau, từng đầu pháp tắc theo cả hai tản ra rồi quấn quanh lấy nhau.
Cũng không bao lâu, khi những sợi pháp tắc quấn lấy nhau lúc chúng dần dần hình thành một bộ trang phục, bộ này trang phục trên có rất nhiều lỗ hổng, từ ngoài ra nhìn tới ngoại trừ khiến người nhìn cảm giác nó mờ ảo ra thì không có cái gì khác nhau, nó tựa như là một bộ trang phục rách nát của một tên ăn mày.
“Đáng tiếc dù dung hợp lại với nhau thì vẫn không phải toàn bộ.” Nhìn bộ y phục giống như trang phục của ăn mày kia Lạc Thiên có chút tiếc nuối, vật này bây giờ tuy rằng vẫn có trợ giúp với hắn nhưng tầng này trợ giúp thì hắn cũng không quá để ý, muốn trợ giúp hắn bây giờ vậy phải toàn bộ mới được, chỉ là đối với món đồ này Lạc Thiên cũng không quá để ý, với tốc độ cùng các thủ đoạn bây giờ của hắn mà nói thì có cũng được không có cũng không sao, chính vì thế dù tiếc nuối nhưng cũng không quá để ý.
“Lạc Thiên..” Đang ngồi suy tư Lạc Thiên bỗng nhiên có một giọng nói vang lên, hiển nhiên là Cơ Lang nha đầu trở về.
“Vào đi.” Lạc Thiên cũng không để ý lạnh nhạt nói.
“Uy, Ta vừa nghe nói ở Thần Vực bên kia đang tổ chứ thi đấu để chọn ra người đi Thần Ma không gian, cũng không biết lần này là những người nào được đi tới.” Cơ Lang vừa vào phòng cũng không khách khí bắt đầu kể lấy những thông tin nàng biết.
“Là ai thì chờ vào Thần Ma không gian là biết, không phải sao.” Lạc Thiên không quan tâm nói, đối với hắn mà nói ai được chọn cũng không cần hắn phải quan tâm, chỉ cần cản đường hắn vậy thì giết là được rồi.
“Ở chúng ta cũng là nửa năm sau sẽ tổ chức lựa chọn Thánh Tử cùng Thánh Nữ, ngươi định làm thế nào.” Cơ Lang thấy hắn không thèm để ý thì chuyển sang đề tài hỏi.
“Tất nhiên là tham gia.” Lạc Thiên chậm rãi nói.
“Vậy sao, bây giờ ta cũng phải trở về để đi Thần Ma Không gian, như vậy sau này ở Thần Ma không gian chúng ta hãy gặp lại.” Cơ Lang nghe vậy cũng gật đầu rồi cười nói, lần này nàng tới hiển nhiên là từ biệt hắn.
“Gâu gâu.” Nghe Cơ Lang nói phải rời đi lúc tiểu bạch trong ngực của Lạc Thiên khẽ lò đầu ra sủa hai tiếng xem như chào tạm biệt.
“Tiểu bạch ngoan.” Cơ Lang thấy khả ái tiểu bạch lúc cười hì hì phất tay.
“Tốt nhất là không gặp lại.” Đối với nàng rời đi Lạc Thiên không khỏi nhìn nàng thật sâu rồi lạnh nhạt nói, có nha đầu này bên cạnh hắn cảm thấy lúc nào cũng ồn ào, quả thật nàng cái miệng một giây không nói là không chịu được mà.
“Hừ.” Cơ Lang nghe hắn khuôn mặt đen lại rồi hừ một cái rời đi, vốn muốn nói mấy chuyện nhưng người trước đã ghét bỏ vậy thì không cần nói nữa.
Nhìn nàng rời đi Lạc Thiên không khỏi hơi suy tư rồi nở nụ cười.
“Gâu gâu.” Đang suy tư Lạc Thiên bỗng nhiên bị tiểu bạch tiếng gọi đánh thức, hắn nhìn nó: “Chuyện gì?“.
“Gâu gâu.” Tiểu bạch sủa hai tiếng, ánh mắt kia như biết nói chuyện truyền vào một tin tức cho Lạc Thiên.
“Hả, ở Thần Ma vũ trụ trong có truyền thừa của ngươi?.” Làm như đọc được suy nghĩ trong nó Lạc Thiên có chút ngoài ý muốn, bởi vì theo hắn biết được thông tin trong cổ thư của Lạc Tộc thì con cuối cùng Bất Diệt Thôn Thiên Cầu xuất hiện là ở Hỗn Loạn vũ trụ mới đúng, làm sao bây giờ truyền thừa lại xuất hiện ở đây.
“Gâu.” Tiểu bạch nghe hắn nói thì lại truyền vào một tin tức cho Lạc Thiên.
“Ra vậy, vậy thì đi một chuyến vậy.” Lạc Thiên ánh mắt đầy suy tư rồi chậm rãi nói.
Thần Vực trong, Lạc Thiên một mình bước vào cái này mảnh đất đã từng diễn ra ân oán tình cừu của hắn, một lần nữa bước vào đây lúc hắn nỗi lòng không nói lên được tư vị, là yêu, là hận, hay là quen thuộc lại là xa lạ thì hắn không biết, nhưng có một điều chắc chắn đó là hắn đã thay đổi, hắn trở nên vô tình hơn, hắn trở nên cô độc hơn khi một lần nữa bước vào nơi dây.
Nơi hắn đang đứng đây là một vùng phía tây của Thần Vực, nơi đây quản lý chính là Dương Ngô Cung, một môn truyền thừa có một vị có mười cái Thần Ngân tọa trấn, năm đó Lạc Thiên cũng từng gặp vị kia, hắn gọi là Lộ Dương, một vị cực kỳ có địa vị tại Thần Vực.
Lần này hắn mục tiêu chính là một cái không gian thí luyện của Dương Ngô Cung, còn hắn vào thế nào vậy thì tất nhiên là lẩn trốn đi vào.
Nhất niệm khẽ động, Lạc Thiên một lần nữa xuất hiện đã là tại một không gian không ai thấy tại trong Dương Ngô Cung.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.