Chương 160: Giao Dịch
Ngày Em Chết
10/01/2017
“Đám người kia quá mạnh, bọn ta không dám chắc có thể đánh thắng trong
chuyện lần này.” Đáp trả hắn vẫn là một giọng nói ma tính không phân rõ
giới tính cùng tuổi tác.
Bảo Nha Cung xuất hiện quá là bất ngờ, bọn họ lần này gọi Lạc Thiên đi tới là vì cần Lạc Thiên trợ giúp một tay để đảm bảo chuyện gì ngoài ý muốn.
“Có gì cứ nói thẳng đi.” Lạc Thiên cười khẽ chậm rãi nói.
“Đảo hữu sảng khoái, như vậy bọn ta cũng không câu chữ, lần này mời đạo hữu tới là vì cần đạo hữu khi cần có thể xuất thủ giúp bọn ta trấn áp đám người kia một hai lần.” Đám người trong bóng tối cũng không thừa nước đục thả câu trực tiếp nói.
“Xuất thủ một hai lần, cái này không có vấn đề, chỉ là các ngươi lấy cái gì để thuê ta đây.” Lạc Thiên ý cười càng sâu, chẳng qua hắn xưa nay không thích giúp người làm niềm vui, cho nên nếu có thể hắn sẽ không ngại dở công phu sư tử ngoặn.
“Đạo hữu để đám kia tà ma bên trong Thần Ma Không Gian đi ra không chỉ vì để bọn họ tìm tới Bảo Nha Cung đi.” Trong bóng tối đám người cũng không trả lời gấp mà hỏi một câu không liên quan.
Lạc Thiên nghe vậy ánh mắt nổi lên gợn sóng, chẳng qua lập tức bị hắn ẩn dấu đi, hắn tiếp tục nở nụ cười nói: “Cái này đích thật là như vậy, chẳng qua vấn đề này không liên quan gì tới các ngươi đi.”
“Đích thật là không liên quan, thậm chí nếu suy đoán của bọn ta là thật mà nói chúng ta càng nguyện ý chứng kiến tràng cảnh kia.” Trong bóng tối người cười khẽ, sau đó hắn nói tiếp: “Tất nhiên nếu đạo hữu nguyện ý, chúng ta có thể giúp đạo hữu một hai trong sự kiện đó với điều kiện đạo hữu sẽ giúp chúng ta lần này.”
“Thành giao.” Lạc Thiên cười khẽ đáp ứng sảng khái, hắn để yên cho Ma Tôn Vô Niệm đám người rời đi quả thật không chỉ vì để đám người kia tìm tới Bảo Nha Cung mà còn vì để đám người kia lấy ra một vật giúp hắn.
Kỳ thật, từ đầu hắn không ngăn cản đám người kia rời đi là vì hai lý do, thứ nhất là để Ma Tôn Vô Niệm kia đi ra Tìm tới Bảo Nha cung, sau đó sẽ đi lấy vật kia ra.
Thứ hai là để Ma Đạo cảm thấy áp lực, bởi vì nếu Ma Tôn Vô Niệm đám người đi ra, như vậy mục tiêu động thủ đầu tiên chắc chắn sẽ là Ma Đạo, như vậy cả hai chắc chắn sẽ có một trận chiến.
Mà Lạc Thiên nhưng lợi dụng Ma Tôn Vô Niệm đám người tạo áp lực cho Ma Đạo, sau đó đám người Ma Đạo nếu cảm thấy ăn không tiêu thì chắc chắn sẽ tìm trợ giúp, mà người thích hợp nhất không ai khác ngoài hắn.
Như vậy, lần tới, khi hắn ra tay cướp đoạt món đồ kia, Ma Đạo người chắc chắn sẽ giúp hắn một hai, như vậy tỷ lệ thành công cũng sẽ tăng lên đáng kể.
“Đạo hữu có vẻ như đã ngờ tới tình cảnh của Ma Đạo bọn ta đi.” Bên trong bóng tối cũng bất ngờ trước sự sảng khoái của Lạc Thiên, trong lòng cũng có chút nghi hoặc.
“Mặc kệ ta có mục đích gì thì nó cũng là có lợi cho Ma Đạo các ngươi, không phải sao.” Lạc Thiên cười khẽ không quan trọng nói.
“Cái này đích thật là như vậy, chỉ là thật hi vọng đạo hữu có thể ra sức.” Đáp trả hắn vẫn là như vậy ma tính ý nhị lời nói.
“Đã vậy các ngươi định bao giờ đi đây.” Lạc Thiên từ chối cho ý kiến nhàn nhạt nói.
“Bọn ta đang ở Bảo Nha Cung bên ngoài, đạo hữu tới đây luôn đi.” Cũng không che dấu thân phận nữa, Tà Thiên trực tiếp thể hiện ra thân phận của mình nói.
Lạc Thiên cũng từ chối cho ý kiến, thân hình biến mất tại chỗ.
….
Phía xa chân trời, Tà Thiên, Cơ Đại Nhất, Cơ Đại Sơn… đám người Ma Đạo đứng đầu đang tụ tập một chỗ.
Đối diện bọn họ bây giờ là Chính Đạo đám người, mà một góc tối trong không ai dám tới gần lại là chỉ có một mình Ma Tôn Vô Niệm.
“Nghe đồn Bảo Nha Sơn mỗi người chỉ có thể vào một lần, tên này năm đó không phải đã vào rồi sao, bây giờ làm sao còn ở lại đây, không lẽ hắn còn có thể đi vào lần nữa.” Nhìn lấy Ma Tôn Vô Niệm ngồi đằng kia, Tà Thiên ánh mắt bôi qua nghi hoặc truyền âm hỏi mấy người bên cạnh.
“Ai biết được, chẳng qua tên này có thể gọi ra Bảo Nha Sơn, như vậy hắn rất có thể biết cách vào lần thứ hai.” Cơ Đại Sơn, cũng là phụ thân của Cơ Lang nha đầu nhàn nhạt truyền âm lại nói.
Lần này tụ tập tại đây không tới mười người, mà bọn họ nhưng toàn bộ đều là mười cái Thần Ngân Chân Quân.
Bảo Nha Cung xuất hiện quá là bất ngờ, bọn họ lần này gọi Lạc Thiên đi tới là vì cần Lạc Thiên trợ giúp một tay để đảm bảo chuyện gì ngoài ý muốn.
“Có gì cứ nói thẳng đi.” Lạc Thiên cười khẽ chậm rãi nói.
“Đảo hữu sảng khoái, như vậy bọn ta cũng không câu chữ, lần này mời đạo hữu tới là vì cần đạo hữu khi cần có thể xuất thủ giúp bọn ta trấn áp đám người kia một hai lần.” Đám người trong bóng tối cũng không thừa nước đục thả câu trực tiếp nói.
“Xuất thủ một hai lần, cái này không có vấn đề, chỉ là các ngươi lấy cái gì để thuê ta đây.” Lạc Thiên ý cười càng sâu, chẳng qua hắn xưa nay không thích giúp người làm niềm vui, cho nên nếu có thể hắn sẽ không ngại dở công phu sư tử ngoặn.
“Đạo hữu để đám kia tà ma bên trong Thần Ma Không Gian đi ra không chỉ vì để bọn họ tìm tới Bảo Nha Cung đi.” Trong bóng tối đám người cũng không trả lời gấp mà hỏi một câu không liên quan.
Lạc Thiên nghe vậy ánh mắt nổi lên gợn sóng, chẳng qua lập tức bị hắn ẩn dấu đi, hắn tiếp tục nở nụ cười nói: “Cái này đích thật là như vậy, chẳng qua vấn đề này không liên quan gì tới các ngươi đi.”
“Đích thật là không liên quan, thậm chí nếu suy đoán của bọn ta là thật mà nói chúng ta càng nguyện ý chứng kiến tràng cảnh kia.” Trong bóng tối người cười khẽ, sau đó hắn nói tiếp: “Tất nhiên nếu đạo hữu nguyện ý, chúng ta có thể giúp đạo hữu một hai trong sự kiện đó với điều kiện đạo hữu sẽ giúp chúng ta lần này.”
“Thành giao.” Lạc Thiên cười khẽ đáp ứng sảng khái, hắn để yên cho Ma Tôn Vô Niệm đám người rời đi quả thật không chỉ vì để đám người kia tìm tới Bảo Nha Cung mà còn vì để đám người kia lấy ra một vật giúp hắn.
Kỳ thật, từ đầu hắn không ngăn cản đám người kia rời đi là vì hai lý do, thứ nhất là để Ma Tôn Vô Niệm kia đi ra Tìm tới Bảo Nha cung, sau đó sẽ đi lấy vật kia ra.
Thứ hai là để Ma Đạo cảm thấy áp lực, bởi vì nếu Ma Tôn Vô Niệm đám người đi ra, như vậy mục tiêu động thủ đầu tiên chắc chắn sẽ là Ma Đạo, như vậy cả hai chắc chắn sẽ có một trận chiến.
Mà Lạc Thiên nhưng lợi dụng Ma Tôn Vô Niệm đám người tạo áp lực cho Ma Đạo, sau đó đám người Ma Đạo nếu cảm thấy ăn không tiêu thì chắc chắn sẽ tìm trợ giúp, mà người thích hợp nhất không ai khác ngoài hắn.
Như vậy, lần tới, khi hắn ra tay cướp đoạt món đồ kia, Ma Đạo người chắc chắn sẽ giúp hắn một hai, như vậy tỷ lệ thành công cũng sẽ tăng lên đáng kể.
“Đạo hữu có vẻ như đã ngờ tới tình cảnh của Ma Đạo bọn ta đi.” Bên trong bóng tối cũng bất ngờ trước sự sảng khoái của Lạc Thiên, trong lòng cũng có chút nghi hoặc.
“Mặc kệ ta có mục đích gì thì nó cũng là có lợi cho Ma Đạo các ngươi, không phải sao.” Lạc Thiên cười khẽ không quan trọng nói.
“Cái này đích thật là như vậy, chỉ là thật hi vọng đạo hữu có thể ra sức.” Đáp trả hắn vẫn là như vậy ma tính ý nhị lời nói.
“Đã vậy các ngươi định bao giờ đi đây.” Lạc Thiên từ chối cho ý kiến nhàn nhạt nói.
“Bọn ta đang ở Bảo Nha Cung bên ngoài, đạo hữu tới đây luôn đi.” Cũng không che dấu thân phận nữa, Tà Thiên trực tiếp thể hiện ra thân phận của mình nói.
Lạc Thiên cũng từ chối cho ý kiến, thân hình biến mất tại chỗ.
….
Phía xa chân trời, Tà Thiên, Cơ Đại Nhất, Cơ Đại Sơn… đám người Ma Đạo đứng đầu đang tụ tập một chỗ.
Đối diện bọn họ bây giờ là Chính Đạo đám người, mà một góc tối trong không ai dám tới gần lại là chỉ có một mình Ma Tôn Vô Niệm.
“Nghe đồn Bảo Nha Sơn mỗi người chỉ có thể vào một lần, tên này năm đó không phải đã vào rồi sao, bây giờ làm sao còn ở lại đây, không lẽ hắn còn có thể đi vào lần nữa.” Nhìn lấy Ma Tôn Vô Niệm ngồi đằng kia, Tà Thiên ánh mắt bôi qua nghi hoặc truyền âm hỏi mấy người bên cạnh.
“Ai biết được, chẳng qua tên này có thể gọi ra Bảo Nha Sơn, như vậy hắn rất có thể biết cách vào lần thứ hai.” Cơ Đại Sơn, cũng là phụ thân của Cơ Lang nha đầu nhàn nhạt truyền âm lại nói.
Lần này tụ tập tại đây không tới mười người, mà bọn họ nhưng toàn bộ đều là mười cái Thần Ngân Chân Quân.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.