Nhất Niệm Thiên Chủ

Chương 97: Giao Dịch

Ngày Em Chết

06/10/2016

Trở về phòng sau Lạc Thiên lập tức phong ấn không gian, thời gian đảo loạn, hắn mười phần cẩn thận kết ấn, mỗi một kết ấn đều lập tức xóa đi dấu vét của hắn, mà làm xong hết thảy lúc phía trước hắn bỗng nhiên xuất hiện một cái không gian thông đạo, theo đó hắn tiến vào rồi biến mất tại chỗ.

Một không gian trong, hoàn cảnh tất cả xung quanh đều là một mảnh hắc ám, hoàn toàn không có một tia sáng, đứng tại trong này lúc dù là bản thân mình cũng sẽ cảm giác như không tồn tại, nó mười phần mờ ảo lại mười phần chân thật.

Đi vào không gian hắc ám này lúc Lạc Thiên đứng im, đứng tại đây hắn không hề thấy ai, cũng không thể thấy hắn, tựa như tồn tại duy nhất ở đây chỉ có ý chí của hắn một dạng.

"Đã tới sao!." Lạc Thiên đi vào lúc một thanh âm bỗng nhiên vang lên, thanh âm như từ Thái Sơ vượt qua thời không đi tới hiện tại, trong thanh âm mang theo bình tĩnh mà lạnh nhạt, giọng nói không thể phân biệt được là nam hay nữ.

"Đã tới." Lạc Thiên nghe thanh âm lúc cũng lạnh nhạt trả lời, lời nói trong vậy mà y hệt âm thanh vừa vang lên kia.

"Lần này tụ tập tại đây là có chuyện phải nói, nhưng nếu có ai có chuyện muốn nói vậy thì nói trước đi." Lại một thanh âm vang lên giống như Lạc Thiên và thanh âm đầu vang lên, hiển nhiên tất cả những người tại đây đều dùng một giọng nói.

Mà theo thanh âm nói xong lúc tất cả trầm mặc.

Mà thấy mọi người trầm mặc lúc thanh âm kia cũng trầm mặc theo, tựa hồ đang chờ đợi cái gì một dạng.

Cũng không lâu lắm, Lạc Thiên sắp xếp trình tự một lát rồi chậm rãi nói: "Âm La Điện người sáng lập sắp xuất thế." Nói tới đây lúc không gian vẫn một mảnh yên tĩnh, tựa như đang chờ đợi hắn nói tiếp vậy.

"Hắn tên Huyền Vấn Thiên, là một kẻ cực kỳ nguy hiểm, hắn tồn tại từ Hồng Mông Kỷ Nguyên cho tới bây giờ, kẻ này rất mạnh, cho dù là ở mỗi cái kỷ nguyên trong đều là trấn áp vạn thế, hơn nữa lần này hắn còn đang có một kế hoặc, mà kế hoạch này cũng sắp thành công, nếu ta đoán không sai vậy thì trong vòng một trăm năm trong sẽ thành công." Trong bóng tới không gian trong Lạc Thiên chậm rãi kể lại một số lần này khi hắn chuyển sinh lúc biết được.

Mà cũng không lâu sau, hắn kể xong lúc không gian một mảnh trầm mặc.

"Việc này ta sẽ sắp xếp, nhưng trước hết phải làm một chuyện." Cuối cùng một thanh âm vang lên, tiếp theo nó lại vang lên: "Lần này ta triệu tập mọi người ở đây là vì nhận được một có một món đồ đang ở trong cấm địa của Âm La Điện, mà hiện giờ bọn họ phòng ngự cực kỳ lỏng lẻo, là cơ hội duy nhất để chúng ta lấy món đồ kia.".

Mấy người trầm mặc chờ đợi hắn nói xong.

"Món đồ này tuy rằng không phải là cái gì Vũ Trụ Chi Binh nhưng nó có thể dung hợp với trấn phái chi bảo của chúng ta, nếu hai thứ dung hợp lại vậy thì nó có thể xem ra binh khí hoàn mỹ nhất, chính vì thế lần này ta quyết định động thủ." Giọng nói lại một lần vang lên, lạnh nhạt mờ ảo trong mang theo một tia sát phạt như có thể khiến Yêu Ma Thần đều phải sợ mất mật.

"Có thể dung hợp với món đồ kia, không lẽ là Dung Thiên Ngọc?." Một thanh âm lạnh nhạt lại vang lên.

Dung Thiên Ngọc, có thể dung hợp tất cả các loại binh khí khiến nó trở nên mạnh hơn một cấp bậc, ngoại trừ Vũ Trụ Chi Binh chỉ có thể tăng lên tính năng cùng độ hoàn thiện của nó ra thì tất cả bảo vật đều có thể tăng lên phẩm chất.



"Đúng vậy, chính là nó." Thanh âm kia chậm rãi trả lời nói.

"Bao giờ động thủ." Một thanh âm giống hệt vang lên.

"Chờ bọn họ quần ẩu cùng nhau lúc chúng ta sẽ đi, dù sao thời gian đó là vừa đủ để hai món đồ dung hợp, tới lúc đó ở đấu giá hội có đánh nhau lúc cũng có thể trấn áp toàn trường." Thanh âm kia chậm lạnh nhạt trả lời.

"Đã vậy lần này ta cũng tham gia một chân vậy." Lạc Thiên chậm rãi lạnh nhạt nói, những lần trước hắn còn chưa đủ cảnh giới, nhưng lần này hắn đã có đủ tự tin, cho nên không cần thiết phải ở phía sau chờ đợi.

Mà trả lời hắn là một mảnh trầm mặc, hiển nhiên ngầm đông ý, dù sao Lạc Thiên là bọn hắn nuôi lớn lên, hắn tính cách như thế nào mọi người sao không biết, hơn nữa trên người hắn còn có mấy món bảo vật kinh thiên, đã muốn đi vậy thì cùng đi cũng không sao.

........

Trở về căn phòng trong, Lạc Thiên mở ra phong ấn, không gian lại một lần nữa trở lại như thường.

Lần này hắn chỉ cần chờ đợi thời gian động thủ là được, ở Vô Cực vũ trụ trong mọi chuyện đã không liên quan gì tới hắn nữa.

Còn về Lạc Tuyết chuyện tình vậy đã không cần hắn quân tâm nữa, năm đó hắn đã hứa với hai người đã chăm nuôi hắn tới mười tuổi lúc sẽ chăm sóc tốt Lạc Tuyết cho tới khi nàng trưởng thành, bây giờ nàng đã trưởng thành, người lại mang Hồng Mông Thần Thể do Thiên Tinh Cung dốc sức đoạt về dung hợp cho, như vậy phần này nhân quả cùng ân tình nuôi nấng hắn mười năm trong đó cũng xem như chấm dứt, sau này nếu trên ngã tư đường gặp lại vậy thì xem như đã từng quen biết đi.

Mặc dù nàng không phải là muội muội ruột của hắn nhưng hắn vẫn rất thương nàng, mặc dù trong lòng có chút không bỏ nhưng hắn phải làm vậy, cuộc đời của hắn đã chú định hắn không thể sống trong tình thân, ít ra bây giờ là như vậy.

Còn về Nam Cung Vân cùng Lạc Phong quan hệ trong đó, Lạc Thiên không biết nên làm thế nào, dù sao hai người chỉ là nơi ký gửi thân xác cùng linh hồn của hắn trong một lần chuyển thế mà thôi, trên người hắn không hề có một chút huyết mạch nào của họ cả, nhưng mà dù hắn có làm thế nào thì sự thật hắn vẫn là nợ họ.

"Xem ra phải đi sắp xếp một chút." Lạc Thiên có chút bất đắc dĩ nỉ non, xong đấu giá lúc hắn sẽ rời đi Vô Cực vũ trụ, hắn không muốn để lại quá nhiều khúc mắc ở đây.

....

Thanh Chiến Cung trên thiên không, một nam tử khuôn mặt hoàn mỹ đang đạp không đứng đấy, hai tay chắp sau lưng, thần sắc bình tĩnh nhìn vào một không gian chỗ sâu, người này hiển nhiên là Lạc Thiên.

"Mời vào." Bỗng nhiên một thanh âm thăm thẳm vang lên trong tai Lạc Thiên, hiển nhiên là mời hắn đi vào.

Lạc Thiên cũng không ngoài ý muốn hư không tiêu thất.

Một không gian trong, Lạc Thiên đang đứng đấy đối diện một nam tử.



Nam tử ánh mắt mười phần nóng bỏng, nó nóng bỏng tựa như có thể mặc tan bất kỳ ai cùng bất kỳ cái gì vậy, hắn người mặc chiến y, thần thái phi dương, tựa như một vị Thần Tướng vậy.

Hắn là Chiến Tam Lôi, là một vị có bảy cái Thần Ngân nổi bật trong cùng cấp, là người sáng lập của Thanh Chiến Cung, địa vị trong Vô Cực vũ trụ cũng mười phần cao, không hề kém gì Yến Lãng một chút nào.

"Ngươi tới muộn hơn ta nghĩ." Nhìn Lạc Thiên lúc Chiến Tam Lôi ngồi trên một cái bàn khẽ uống một chén rồi mười phần tùy ý nói một câu, hiển nhiên hắn biết Lạc Thiên hoặc Thiên Tinh Cung người sẽ tới.

"Đích thật, gần đây có chút chuyện bận nên không thể tới sớm, hi vọng Chân Quân thứ lỗi." Đối với nam tử trước mắt biết mình sẽ tới Lạc Thiên cũng không có ngoài ý muốn nói.

"Ngươi tới đây là để dẫn đi Lạc Tuyết đám người sao?." Chiến Tam Lôi nhìn Lạc Thiên một cái rồi hỏi, hắn hỏi như vậy ý nghĩa hắn biết Lạc Tuyết Hồng Mông Thần Thể là như thế nào có đến.

"Không, lần này ta không phải là tới đón nàng, mà là bàn điều kiện." Đối với Chiến Tam Lôi hỏi Lạc Thiên cười khẽ lắc đầu.

"Ồ, không tới đón Lạc Tuyết sao, vậy ngươi tới đây để bàn điều kiện gì." Chiến Tam Lôi có chút ngoài ý muốn nhưng vẫn bình tĩnh hỏi Lạc Thiên.

"Ta tới đây là có một chuyện, đó là để cho các ngài sắp xếp phụ thân cùng mẫu thân của Lạc Tuyết, mà tốt nhất là sắp xếp luôn cả gia tộc của nàng." Lạc Thiên chậm rãi nói, sau đó hắn lấy ra một cái bình ngọc, đây là Thiên Địa Thạch Tuyền, trong bình này có mười giọt, hắn đưa cho Chiến Tam Lôi rồi nói: "Chuyện các ngài muốn hay không thu Lạc Tuyết làm đệ tử ta sẽ không can thiệp, lần này ta muốn là các ngài phải dùng hết sức để bồi dưỡng Nam Cung Vân cùng Lạc Phong, đây là cái giá mà ta trả."

Hiển nhiên Lạc Thiên muốn dùng mười giọt Thiên Địa Thạch Tuyền để Thanh Chiến Cung toàn lực bồi dưỡng Nam Cung Vân cùng Lạc Phong.

Nhìn bình ngọc kia Chiến Tam Lôi cũng không có cái gì đáng từ chối nhận lấy, hiển nhiên hắn biết giá trị của Thiên Địa Thạch Tuyền, cuối cùng hắn hỏi: "Tại sao các ngươi không đem Lạc Tuyết tới Thiên Tinh Cung vậy." Nói tới đây hắn không khỏi nhìn thật kỹ Lạc Thiên, hiển nhiên chuyện này quả thật làm hắn ngoài ý muốn, phải biết năm đó hắn cũng nghe Thiên Tinh Cung vì có được Hồng Mông Thần Thể mà trả giá lớn, bây giờ Lạc Thiên vậy mà không quan tâm tới nàng, cái này trong lúc nhất thời hắn không biết nói thế nào.

"Nàng có con đường của mình, ta sẽ không can thiệp, hơn nữa nhân quả của ta và nàng đã chấm dứt, mọi thứ đã không có cái gì tốt nói." Lạc Thiên khẽ lắc đầu khẽ nói, thần thái vẫn là như vậy vô biểu tình, không ai biết hắn đang suy nghĩ cái gì.

"Đã vậy ta cũng sẽ làm theo ý các ngươi, từ giờ nàng sẽ là đệ tử duy nhất của ta." Chiến Tam Lôi mặc dù không hiểu Lạc Thiên tại sao làm vậy nhưng hắn cũng không để ý rồi chậm rãi nói. Thiên phú của Lạc Tuyết có tư cách để làm đệ tử của hắn, nếu Thiên Tinh Cung cho nàng Hồng Mông Thần Thể chỉ vì chặt đứt phần này nhân quả vậy thì đã không có gì tốt nói.

"Hi vọng ngài làm được, nếu bọn họ có cái gì ngoài ý muốn vậy hãy dùng trăm vạn sinh linh của Vô Cực vũ trụ để bồi bọn họ đi." Cuối cùng Lạc Thiên nhìn Chiến Tam Lôi nói một câu như vậy, lời hắn trong không phải là uy hiếp, mà là tường thuật một sự thật, hắn nói được là làm được.

Nghe Lạc Thiên nói Chiến Tam Lôi nội tâm khẽ run một cái nhưng rồi trầm mặc không nói, hắn biết Lạc Thiên có địa vị cùng ý nghĩa như thế nào của Thiên Tinh Cung, cho nên hắn biết Lạc Thiên không nói ngoa.

Nhìn Chiến Tam Lôi không trả lời Lạc Thiên cũng không nói gì biến mất tại Thanh Chiến Cung, mặc dù Lạc Tuyết mấy người còn đang ở đây, nhưng hắn không nhìn xem bọn họ, tuy không biết tại sao nhưng hắn cứ như vậy không muốn nhìn.

Số từ: 2227

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Nhất Niệm Thiên Chủ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook