Nhất Niệm Thiên Chủ

Chương 152: Thao Thiết Thần Thú

Ngày Em Chết

21/12/2016

Nam tử kia bị đánh bay lúc mặc kệ thương thế lập tức đứng dậy, ánh mắt thâm thúy nhìn Lạc Thiên nói: “Nghe nói Ngọc Diện Cung mấy vạn năm trước từng có một đệ tử cực kỳ kinh diễm, chỉ là sau đó không hiểu sao bị đuổi ra sư môn bị xem là kẻ phản bội, mà gần đây cũng có một kẻ tự nhận là Lăng Thiên là Lạc Thiên, đồn đãi hắn một quyền có thể trấn áp hơn mười vạn đệ tử của Tà Vân Cung, nói vậy người kia chính là người đi.”

“Không tồi, ta đích thật là Lăng Thiên trong miệng bọn họ, chỉ là bây giờ ta thích người khác gọi ta là Lạc Thiên hơn.” Lạc Thiên cười nhạt đáp, Lăng Thiên chẳng qua chỉ là cái tên lâm thời hắn làm giả mà thôi, chính vì vậy người khác gọi cái tên đó hắn cũng có chút không quen.

“Trước giờ nghe nói ngươi là đệ nhân thiên tài kỷ nguyên này của Thần Ma vũ trụ ta còn có chút không tin, không ngờ ngươi so với ta nghĩ còn kinh khủng, dù là ở Hỗn Loạn vũ trụ cũng không có ai vượt qua ngươi đi.” Nam tử thấy hắn thừa nhận thì nhàn nhạt nói.

“Nói vậy ngươi là cái gì Vực ở Hỗn Loạn vũ trụ đây?.” Lạc Thiên nghe hắn nói không khỏi hứng thú hỏi, từ đầu hắn đã biết nam tử này không thuộc về Thần Ma vũ trụ cho nên cũng không ngoài ý muốn.

“Ngươi không cần biết, ngươi chỉ cần nhớ lấy ta tên Dương Kinh Vũ là được.” Nam tử tên Dương Kinh Vũ không trả lời mà nói: “Lần sau gặp mặt hi vọng chúng ta có thể có một trận chiến.” Nói xong lúc hắn thân hình lập tức hư hóa hòa vào không gian rồi biến mất.

Mặc dù Dung Nham Dị Linh cực kỳ quý giá, nó quý giá tới có thể trợ giúp cho Chân Quân, mà hắn cũng rất là không bỏ nhưng tính mạng vẫn quan trọng hơn, dù sao Lạc Thiên vẫn còn ở đấy, đánh thì không lại, uy hiếp thì không được, như vậy còn không bằng rời đi để đỡ bị giết hoặc bị hành hạ còn hơn.



“Có ý tứ, vậy mà ngay cả Không Gian Thiên Phù cũng lấy ra được, nói vậy ngươi xuất thân cũng rất có lai lịch đi, như vậy hi vọng lần sau ngươi có thể làm chủ được thứ kia, như vậy con đường đại đạo trên cũng sẽ không tịch mịch đi.” Nhìn Dương Kinh Vũ biến mất tại không gian lúc Lạc Thiên cũng không ngăn cản màn nhàn nhạt cười nói.

Quay đầu nhìn lại cái hồ dung nham kia, Lạc Thiên đi tới đảo qua một vòng, cảm nhận năng lực theo đó cũng đề thăng lên, cả hồ nước dung nham lập tức bị hắn cảm nhận hết mọi góc độ không thể che dấu.

Hắn bàn tay chỉ vào hồ dung nham một nắm, theo đó cả hồ dung nham như bị cái gì hút sâu vào lòng đất rồi để lộ ra một ngọn lửa màu đỏ.

Này ngọn lửa bề ngoài màu đỏ, hình dáng như một dòng dung nham đang nhảy nhót, đây cũng chính là Dung Nham Dị Linh bản thể, cái này Dị Linh khi xuất hiện lúc nhiệt độ trong không gian lập tức tiêu thăng như có thể đốt cháy không gian cùng thời gian vậy.

“Tới.” Lạc Thiên dơ tay quất một tiếng, theo đó một lực hút không thể phản kháng tác dụng lên Dung Nham Dị Linh, lập tức nó bị Lạc Thiên hấp tới rồi hút vào trong miệng, làm xong hết thảy Lạc Thiên cũng không thèm cảm nhận Dung Nham Dị Linh bị hút vào miệng sau khi phản kháng mà muốn rời đi nơi này.

Bởi vì khi hắn hút nó vào trong cơ thể lúc Hư Vô Chi Hỏa lập tức rung động, nó không chần chờ bắt đầu cắn nuốt lấy Dung Nham Dị Linh để lớn mạnh tự thân.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Nhất Niệm Thiên Chủ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook