Nhị Thứ Nguyên Chưởng Khống Giả
Chương 100: Diệt Đi Phân Bộ Sát Thủ
Dương Luân
03/09/2019
Kenji hiện tại đã ở xa nhà, bản thân đang dùng tốc lực cực nhanh phi về phía tổ chức sát thủ cơ sở.
Một đường không nhanh không chậm, Kenji đứng trước mặt chính là một dãy nhà kho biệt lập tại một vùng ngoại ô, dãy nhà nhìn cũng chỉ tựa hồ phổ thông một nhà kho, nhưng Kenji biết rõ không đơn giản chỉ là như vậy, ẩn sau lớp ngụy trang đấy là một tầng hầm rộng rãi. Bất quá cái này cũng chỉ là phân bộ mà thôi, nhớ không lầm thì cái tổ chức này nhưng là trải rộng khắp nơi, nhưng vậy đủ rồi, Kenji chỉ cần tìm đến 3 tên kia, cùng tên phía sau đưa ra chỉ thị vậy là đủ.
Nói Kenji cũng không chút nào che dấu hành tung, hai chân đạp nhẹ về trong nhà kho, đôi mắt khẽ liếc hiển nhiên cũng đã thấy máy giám sát trên đó.
Nhà kho vô cùng vắng vẻ chỉ còn tiếng bước chân lộc cộc văng vẳng khắp phòng kho, Kenji lặng lẽ đứng trước một cột sắt tay nhẹ nhàng vặn một cái.
"Kẹt kẹt kẹt...." dưới chân cột sắt, nền bê tông bắt đầu tách ra để lộ một thông đạo bên dưới cùng một thềm bậc thang, Kenji lặng lẽ đạp bước xuống không nhanh không chậm, hành lang hẹp đen kịt một màu, nếu người khác có thể nhìn thấy một khắc chắc chắn thấy được khóe miệng Kenji đang cười mỉm đôi mắt không hề có chút cảm tình nào ba động.
Hành lang rất dài, hoàn toàn bao bọc bởi kim loại cứng chắc chắn, đi được một đoạn dài, Kenji tiến nhập một quảng trường rộng rãi, khắp nơi bóng điện tự động bật lên, Kenji có thể để ý đến từng ánh mắt đang để ý mình chăm chú, tò mò có, khát máu có, nhưng Kenji đảo mắt lại không thấy ba thân ảnh kia, đang khi chuẩn bị rời đi một khắc, cửa hầm đột nhiên đóng lại cái rầm.
"Vỗn dĩ tưởng là một thành viên, nhưng xem ra lại không phải đâu, nói đi ngươi rốt cuộc tại sao biến cách tiến vào nơi đây."
Mở miệng là một lão già, đôi mắt đục ngầu nhưng thâm thúy đang nhìn chằm chằm vào mình, giọng nói trầm thấp mang tiếng chất vấn, Kenji hiện tại phát sinh biến hóa không ít, đừng nói mái tóc dài ra, ngay cả khuôn mặt cũng so dĩ vãn khác nhiều lắm, lão già không nhận ra cũng không có gì lạ.
Nhìn vài thân ảnh tay nắm dao nhỏ, tay cầm súng ngắn đang đăm đăm chĩa mũi nhọn.
"Rắn cùng số 3 số 4 đâu, ân bây giờ phải là số 2 cùng số 3 chứ?."
Nhẹ nhàng lưu loát không lằng nhằng, Kenji lười biếng nói thêm.
"Ngươi biết hắn? Ngươi là tìm có việc sao." Lão già tuy sát cơ đã hiện nhưng Kenji mở miệng rõ ra đích danh Rắn, Rắn là ai? Phải biết Vô Diện chết một khắc, Rắn chính là sát thủ số 1 tổ chức, mà bây giờ có người đến tận cửa tìm kiếm, còn rõ ràng như vậy cách thức vào đây, phải biết tại đây nhưng là ngoài người bên trong ra cũng không có ai biết đến, chẳng lẽ nói có người tiết lộ tình báo, không thể? Sát thủ huấn luyện ra tuyệt đối không thể tiết lộ cái này phân bộ.
"Không cần suy nghĩ nhiều, tìm đến hắn ta trực tiếp rời đi, Ân!!." Kenji bỗng nhiên nhíu mày một cái, một con phi đao bỗng chốc vun vún mang theo tiếng xé gió truyền đến.
Haki quan sát bao phủ, Kenji rõ ràng nhận thấy người ra tay là ai, nhẹ nhàng né đầu một khắc lại khẽ vươn ngón tay kẹp lại con dao nhỏ. Quá trình cũng chỉ sảy ra trong nháy mắt mà thôi. Nhìn thấy Kenji bắt lấy phi đao một khắc chưa kịp kinh ngạc, người vừa quăng phi đao lại nằm xuống đúng lúc cổ cũng bưng bít một đoàn máu thình lình trên đó cũng là một con dao nhỏ, chính xác hơn mà nói là vừa nãy Kenji bắt lại con kia.
Phốc! Rầm một cái cái xác ngã lạnh tanh trên sàn, một đoàn máu đỏ tươi chảy ra lênh láng.
"Cao thủ!!!" Lão già giật mình khiếp sợ,thậm trí không nhìn thấy Kenji phi trả con dao lúc nào, trong nháy mắt khoảnh khắc đó tên kia trực tiếp chết.
"Học hành không ra làm sao, lấy dao ra lòe ai đâu..." Nỉ non một câu, tựa như một làn gió thổi qua, căn hầm không gió nhưng mái tóc Kenji bỗng chốc bị thổi đi để lộ rõ ràng khuôn mặt bản thân mình dưới ánh đèn.
"Ngươi!!!" Lão già nhìn rõ khuôn mặt một khắc, sắc mặt đại biến, khuôn mặt biến hóa không cách nào mà tả, "Ngươi...ngươi chưa chết?."
"Are...phản ứng như vậy đặc sắc, vậy là lần đó nhiệm vụ giết ta, ngươi cũng có phần rồi... Đã vậy thì không lưu được ngươi."
"Vô diện, bình tĩnh lại, lần đó ta không biết." Lão già sắc mặt biến đổi co rút lại, lần này hắn sợ hãi, người khác có thể không biết Kenji đáng sợ, nhưng hắn lại nhất thanh nhị sở, từ một khắc Kenji một mình tàn sát đối thủ sạch sẽ một khắc kia cùng từng ngày Kenji trưởng thành theo thời gian, hắn chứng kiến tất cả, so với bây giờ sát thủ số 1 Rắn, Vô Diện chính là "tử thần."
"Hắn là vô diện sao? Thật là chờ mong đâu, xem xem truyền thuyết câu nói kia rốt cuộc đúng hay là thổi phồng nào."
"Vô diện im lặng sống thật vui vẻ, Vô diện xuất động không có nước chốn,"
"Thật là đáng yêu nhóc con, bất quá ngươi không nhìn thấy rồi." Kenji thính lực cực tốt, nghe xong tên kia nói, Kenji bỗng nhiên quay đầu cười híp mắt lại, khóe miệng cũng câu lên.
Tên vừa nói ngay trong tức khắc ngã xuống bỏ mình. Nếu để ý kĩ về phía cổ có thể thấy ngay một lỗ máu bằng cây kim đang rỉ nhẹ máu xuống, khám nghiệm tử thi có thể phát hiện một sợi tóc mảnh ở đó cũng không biết chừng.
"Vậy!! Cũng không phải thổi phồng đúng không."
"..."
Hít một hơi sâu, Lão giả cố ý trấn định lại, nghiêm túc nhìn phía Kenji, "Ngươi muốn biết lần đó tại sao ám sát ngươi ta có thể nói, kể cả vị trí hiện tại của rắn bọn họ." trong vòng này xem qua giết người không ít, đối với chết cũng không có lắm sợ hãi, bất quá Kenji không chết vẫn làm giật mình nhiều lắm.
"Hah... Ta cần vị trí Rắn ba tên kia, còn việc khác ta không quan tâm rồi."
"Ngươi thực sự không muốn biết tại sao chúng ta ám sát ngươi lần đó." Lão già khó hiểu nhìn lấy Kenji, hắn thực sự không hiểu bất quá cũng chỉ đơn giản hỏi vậy mà thôi,không biết cũng chả sao, Kenji hiện tại không tỏ rõ ràng nhưng Lão già có thể thấy Kenji so lúc trước khác nhiều lắm, càng thêm đáng sợ loại
"A, nếu vậy ngươi có thể nói nghe một chút tại sao ám sát ta đâu, mà lúc đó ẩn ẩn ta nghe đâu hắn nói ta là con ai đó, hiện tại chính là đang rảnh, không ngại kể một lần."
Kenji bỗng nhiên thay đổi chủ ý rồi, ngược lại lần đó bị ám sát có hơi khó hiểu nhưng lại kích thích trí tò mò bản thân không ít,hay là vẫn ngồi nghe một đoạn cố sự đi.
"Vậy ta từ từ nói về tại sao ám sát ngươi đi, tiếp đến thân thế thực sự, và tại sao lại đem ngươi vứt tại cô nhi viện."
"Lần đó ám sát ngươi có hai nguyên do, thứ nhất là vì tổ chức phát hiện ngươi bắt đầu sinh ra cảm tình, tuy ngươi che dấu rất tốt nhưng chính xác như vậy đúng không?"
"Đúng!!" Kenji không có phản bác, sát thủ sinh ra cảm tình đó chính là tội chết, thứ nhất vì dễ hỏng chuyện, thứ hai bí mật tổ chức dễ bị tiết lộ.
"Tiếp theo là do có người muốn ngươi chết, người đó không phải ai khác chính là em ruột ngươi." Lão già nói xong khóe mắt lại liếc nhìn xem phản ứng của Kenji, nhưng đáng tiếc Kenji không có một chút phản ứng, thậm chí một biểu cảm nhỏ cũng không mang theo.
"Tiếp tục đi, nói xem một tên bị vứt vào nhà trẻ mồ côi như ta rốt cuộc có gì mà tên tự nhận là em trai ta đáng giết đâu?"
Nhận thấy thực sự Kenji không quan tâm, lão già cũng tiếp tục câu chuyện.
"Tên thật của ngươi là Tatsuna Kenji, không phải Tatsunaga Kenji, ngươi biết Tatsuna gia tộc, là một trong 14 gia tộc lớn nhất thế giới này, ngươi chính là ngoài ý muốn sinh ra, là cha ngươi cùng một phụ nữ khác sinh ra ngươi, mà em trai ngươi chính là con trai của cha ngươi cùng chính thức vợ hắn. Khi biết tin ngươi còn sống thì tất nhiên muốn dọn dẹp ngươi đề phòng hậu hoạn rồi,còn những chuyện khác là chuyện riêng chúng ta cũng không rõ." Lão già lại mí mắt nhảy một cái xem xét Kenji biểu tình, đáng tiếc Kenji lại làm lão thất vọng rồi.
"Tốt, câu chuyện cũng kể xong, tiếp theo ngươi nói vị trí Rắn cùng hai tên kia đi."
"Hắn cũng giống như ngươi, bên trong sát thủ bên ngoài cùng người bình thường sinh hoạt không sai biệt lắm, bọn hắn chính tại phụ cận đại học, vẫn là học sinh loại kia, đây là thông tin ba tên đó." Nói xong lão già ném cho Kenji một tệp văn kiện.
"Ồ... Có thể nói ta tại sao ngươi sẵn sàng tiết lộ không, ngươi sợ chết hoặc là nói ngươi thực sự không quan trọng tổ chức chết đi ba tên kia."
"Ha ha... Thực sự lần đó nhiệm vụ ám sát ngươi ta cũng không có tiếp nhận, là ba tên kia tự chủ trương, tên thứ 2 vì đố kị ngươi, hai tên kia vì tiền tài, lần đó thù lao thực sự quá phong phú." Tất nhiên chúng ta sau khi biết cũng kịch liệt phản đối nhiệm vụ này, em trai ngươi cũng không biết ngươi lại là sát thủ xếp hạng 1 chỉ đơn thuần nghĩ ngươi là bình thường học sinh mới có thể phát sinh loại này chuyện.
"A...giờ ngươi thế nào, thông báo về tổng bộ ta còn sống sao, bất quá kịp thời liền tốt không kịp thời thì cũng liền thôi đi,tạm biệt." Kenji khẽ cười nhạt một tiếng, hóa thành muôn vàn bụi bặm tan biến, đồng thời gian phòng một ngọn lửa xanh kì dị xuất hiện bao phủ tất cả, mọi người không kịp hét thảm tất cả tan thành mây khói.
Kenji lần nữa xuất hiện, chính là tại bên ngoài nhà kho rồi, nhìn trước mặt dần dần bị cháy thành tro bụi tan biến gian nhà, Kenji không mang chút cảm tình nào lặng lẽ rời đi, "Đừng tưởng rằng tùy tiện biện một vài câu liền có thể sống, coi như ta không biết các ngươi tính toán hay sao?" Cười lạnh một tiếng, Kenji biến mất ngay trong tầm mắt.
Một đường không nhanh không chậm, Kenji đứng trước mặt chính là một dãy nhà kho biệt lập tại một vùng ngoại ô, dãy nhà nhìn cũng chỉ tựa hồ phổ thông một nhà kho, nhưng Kenji biết rõ không đơn giản chỉ là như vậy, ẩn sau lớp ngụy trang đấy là một tầng hầm rộng rãi. Bất quá cái này cũng chỉ là phân bộ mà thôi, nhớ không lầm thì cái tổ chức này nhưng là trải rộng khắp nơi, nhưng vậy đủ rồi, Kenji chỉ cần tìm đến 3 tên kia, cùng tên phía sau đưa ra chỉ thị vậy là đủ.
Nói Kenji cũng không chút nào che dấu hành tung, hai chân đạp nhẹ về trong nhà kho, đôi mắt khẽ liếc hiển nhiên cũng đã thấy máy giám sát trên đó.
Nhà kho vô cùng vắng vẻ chỉ còn tiếng bước chân lộc cộc văng vẳng khắp phòng kho, Kenji lặng lẽ đứng trước một cột sắt tay nhẹ nhàng vặn một cái.
"Kẹt kẹt kẹt...." dưới chân cột sắt, nền bê tông bắt đầu tách ra để lộ một thông đạo bên dưới cùng một thềm bậc thang, Kenji lặng lẽ đạp bước xuống không nhanh không chậm, hành lang hẹp đen kịt một màu, nếu người khác có thể nhìn thấy một khắc chắc chắn thấy được khóe miệng Kenji đang cười mỉm đôi mắt không hề có chút cảm tình nào ba động.
Hành lang rất dài, hoàn toàn bao bọc bởi kim loại cứng chắc chắn, đi được một đoạn dài, Kenji tiến nhập một quảng trường rộng rãi, khắp nơi bóng điện tự động bật lên, Kenji có thể để ý đến từng ánh mắt đang để ý mình chăm chú, tò mò có, khát máu có, nhưng Kenji đảo mắt lại không thấy ba thân ảnh kia, đang khi chuẩn bị rời đi một khắc, cửa hầm đột nhiên đóng lại cái rầm.
"Vỗn dĩ tưởng là một thành viên, nhưng xem ra lại không phải đâu, nói đi ngươi rốt cuộc tại sao biến cách tiến vào nơi đây."
Mở miệng là một lão già, đôi mắt đục ngầu nhưng thâm thúy đang nhìn chằm chằm vào mình, giọng nói trầm thấp mang tiếng chất vấn, Kenji hiện tại phát sinh biến hóa không ít, đừng nói mái tóc dài ra, ngay cả khuôn mặt cũng so dĩ vãn khác nhiều lắm, lão già không nhận ra cũng không có gì lạ.
Nhìn vài thân ảnh tay nắm dao nhỏ, tay cầm súng ngắn đang đăm đăm chĩa mũi nhọn.
"Rắn cùng số 3 số 4 đâu, ân bây giờ phải là số 2 cùng số 3 chứ?."
Nhẹ nhàng lưu loát không lằng nhằng, Kenji lười biếng nói thêm.
"Ngươi biết hắn? Ngươi là tìm có việc sao." Lão già tuy sát cơ đã hiện nhưng Kenji mở miệng rõ ra đích danh Rắn, Rắn là ai? Phải biết Vô Diện chết một khắc, Rắn chính là sát thủ số 1 tổ chức, mà bây giờ có người đến tận cửa tìm kiếm, còn rõ ràng như vậy cách thức vào đây, phải biết tại đây nhưng là ngoài người bên trong ra cũng không có ai biết đến, chẳng lẽ nói có người tiết lộ tình báo, không thể? Sát thủ huấn luyện ra tuyệt đối không thể tiết lộ cái này phân bộ.
"Không cần suy nghĩ nhiều, tìm đến hắn ta trực tiếp rời đi, Ân!!." Kenji bỗng nhiên nhíu mày một cái, một con phi đao bỗng chốc vun vún mang theo tiếng xé gió truyền đến.
Haki quan sát bao phủ, Kenji rõ ràng nhận thấy người ra tay là ai, nhẹ nhàng né đầu một khắc lại khẽ vươn ngón tay kẹp lại con dao nhỏ. Quá trình cũng chỉ sảy ra trong nháy mắt mà thôi. Nhìn thấy Kenji bắt lấy phi đao một khắc chưa kịp kinh ngạc, người vừa quăng phi đao lại nằm xuống đúng lúc cổ cũng bưng bít một đoàn máu thình lình trên đó cũng là một con dao nhỏ, chính xác hơn mà nói là vừa nãy Kenji bắt lại con kia.
Phốc! Rầm một cái cái xác ngã lạnh tanh trên sàn, một đoàn máu đỏ tươi chảy ra lênh láng.
"Cao thủ!!!" Lão già giật mình khiếp sợ,thậm trí không nhìn thấy Kenji phi trả con dao lúc nào, trong nháy mắt khoảnh khắc đó tên kia trực tiếp chết.
"Học hành không ra làm sao, lấy dao ra lòe ai đâu..." Nỉ non một câu, tựa như một làn gió thổi qua, căn hầm không gió nhưng mái tóc Kenji bỗng chốc bị thổi đi để lộ rõ ràng khuôn mặt bản thân mình dưới ánh đèn.
"Ngươi!!!" Lão già nhìn rõ khuôn mặt một khắc, sắc mặt đại biến, khuôn mặt biến hóa không cách nào mà tả, "Ngươi...ngươi chưa chết?."
"Are...phản ứng như vậy đặc sắc, vậy là lần đó nhiệm vụ giết ta, ngươi cũng có phần rồi... Đã vậy thì không lưu được ngươi."
"Vô diện, bình tĩnh lại, lần đó ta không biết." Lão già sắc mặt biến đổi co rút lại, lần này hắn sợ hãi, người khác có thể không biết Kenji đáng sợ, nhưng hắn lại nhất thanh nhị sở, từ một khắc Kenji một mình tàn sát đối thủ sạch sẽ một khắc kia cùng từng ngày Kenji trưởng thành theo thời gian, hắn chứng kiến tất cả, so với bây giờ sát thủ số 1 Rắn, Vô Diện chính là "tử thần."
"Hắn là vô diện sao? Thật là chờ mong đâu, xem xem truyền thuyết câu nói kia rốt cuộc đúng hay là thổi phồng nào."
"Vô diện im lặng sống thật vui vẻ, Vô diện xuất động không có nước chốn,"
"Thật là đáng yêu nhóc con, bất quá ngươi không nhìn thấy rồi." Kenji thính lực cực tốt, nghe xong tên kia nói, Kenji bỗng nhiên quay đầu cười híp mắt lại, khóe miệng cũng câu lên.
Tên vừa nói ngay trong tức khắc ngã xuống bỏ mình. Nếu để ý kĩ về phía cổ có thể thấy ngay một lỗ máu bằng cây kim đang rỉ nhẹ máu xuống, khám nghiệm tử thi có thể phát hiện một sợi tóc mảnh ở đó cũng không biết chừng.
"Vậy!! Cũng không phải thổi phồng đúng không."
"..."
Hít một hơi sâu, Lão giả cố ý trấn định lại, nghiêm túc nhìn phía Kenji, "Ngươi muốn biết lần đó tại sao ám sát ngươi ta có thể nói, kể cả vị trí hiện tại của rắn bọn họ." trong vòng này xem qua giết người không ít, đối với chết cũng không có lắm sợ hãi, bất quá Kenji không chết vẫn làm giật mình nhiều lắm.
"Hah... Ta cần vị trí Rắn ba tên kia, còn việc khác ta không quan tâm rồi."
"Ngươi thực sự không muốn biết tại sao chúng ta ám sát ngươi lần đó." Lão già khó hiểu nhìn lấy Kenji, hắn thực sự không hiểu bất quá cũng chỉ đơn giản hỏi vậy mà thôi,không biết cũng chả sao, Kenji hiện tại không tỏ rõ ràng nhưng Lão già có thể thấy Kenji so lúc trước khác nhiều lắm, càng thêm đáng sợ loại
"A, nếu vậy ngươi có thể nói nghe một chút tại sao ám sát ta đâu, mà lúc đó ẩn ẩn ta nghe đâu hắn nói ta là con ai đó, hiện tại chính là đang rảnh, không ngại kể một lần."
Kenji bỗng nhiên thay đổi chủ ý rồi, ngược lại lần đó bị ám sát có hơi khó hiểu nhưng lại kích thích trí tò mò bản thân không ít,hay là vẫn ngồi nghe một đoạn cố sự đi.
"Vậy ta từ từ nói về tại sao ám sát ngươi đi, tiếp đến thân thế thực sự, và tại sao lại đem ngươi vứt tại cô nhi viện."
"Lần đó ám sát ngươi có hai nguyên do, thứ nhất là vì tổ chức phát hiện ngươi bắt đầu sinh ra cảm tình, tuy ngươi che dấu rất tốt nhưng chính xác như vậy đúng không?"
"Đúng!!" Kenji không có phản bác, sát thủ sinh ra cảm tình đó chính là tội chết, thứ nhất vì dễ hỏng chuyện, thứ hai bí mật tổ chức dễ bị tiết lộ.
"Tiếp theo là do có người muốn ngươi chết, người đó không phải ai khác chính là em ruột ngươi." Lão già nói xong khóe mắt lại liếc nhìn xem phản ứng của Kenji, nhưng đáng tiếc Kenji không có một chút phản ứng, thậm chí một biểu cảm nhỏ cũng không mang theo.
"Tiếp tục đi, nói xem một tên bị vứt vào nhà trẻ mồ côi như ta rốt cuộc có gì mà tên tự nhận là em trai ta đáng giết đâu?"
Nhận thấy thực sự Kenji không quan tâm, lão già cũng tiếp tục câu chuyện.
"Tên thật của ngươi là Tatsuna Kenji, không phải Tatsunaga Kenji, ngươi biết Tatsuna gia tộc, là một trong 14 gia tộc lớn nhất thế giới này, ngươi chính là ngoài ý muốn sinh ra, là cha ngươi cùng một phụ nữ khác sinh ra ngươi, mà em trai ngươi chính là con trai của cha ngươi cùng chính thức vợ hắn. Khi biết tin ngươi còn sống thì tất nhiên muốn dọn dẹp ngươi đề phòng hậu hoạn rồi,còn những chuyện khác là chuyện riêng chúng ta cũng không rõ." Lão già lại mí mắt nhảy một cái xem xét Kenji biểu tình, đáng tiếc Kenji lại làm lão thất vọng rồi.
"Tốt, câu chuyện cũng kể xong, tiếp theo ngươi nói vị trí Rắn cùng hai tên kia đi."
"Hắn cũng giống như ngươi, bên trong sát thủ bên ngoài cùng người bình thường sinh hoạt không sai biệt lắm, bọn hắn chính tại phụ cận đại học, vẫn là học sinh loại kia, đây là thông tin ba tên đó." Nói xong lão già ném cho Kenji một tệp văn kiện.
"Ồ... Có thể nói ta tại sao ngươi sẵn sàng tiết lộ không, ngươi sợ chết hoặc là nói ngươi thực sự không quan trọng tổ chức chết đi ba tên kia."
"Ha ha... Thực sự lần đó nhiệm vụ ám sát ngươi ta cũng không có tiếp nhận, là ba tên kia tự chủ trương, tên thứ 2 vì đố kị ngươi, hai tên kia vì tiền tài, lần đó thù lao thực sự quá phong phú." Tất nhiên chúng ta sau khi biết cũng kịch liệt phản đối nhiệm vụ này, em trai ngươi cũng không biết ngươi lại là sát thủ xếp hạng 1 chỉ đơn thuần nghĩ ngươi là bình thường học sinh mới có thể phát sinh loại này chuyện.
"A...giờ ngươi thế nào, thông báo về tổng bộ ta còn sống sao, bất quá kịp thời liền tốt không kịp thời thì cũng liền thôi đi,tạm biệt." Kenji khẽ cười nhạt một tiếng, hóa thành muôn vàn bụi bặm tan biến, đồng thời gian phòng một ngọn lửa xanh kì dị xuất hiện bao phủ tất cả, mọi người không kịp hét thảm tất cả tan thành mây khói.
Kenji lần nữa xuất hiện, chính là tại bên ngoài nhà kho rồi, nhìn trước mặt dần dần bị cháy thành tro bụi tan biến gian nhà, Kenji không mang chút cảm tình nào lặng lẽ rời đi, "Đừng tưởng rằng tùy tiện biện một vài câu liền có thể sống, coi như ta không biết các ngươi tính toán hay sao?" Cười lạnh một tiếng, Kenji biến mất ngay trong tầm mắt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.