Chương 10: Nắm được nhược điểm (2)
Phượng Nghi
15/04/2017
- Em không sợ khó ngủ sao?
Nó chợt khựng lại không phải câu nói hôm qua nó nói sao? Vẫn thờ ơ trả lời:
- Không ăn bỏ thì phí dù gì cũng gọi rồi.
- Đầu gấu cũng có khuôn mặt khác nhỉ?
- Thầy nói ai đầu gấu!
- Không phải sao?
- Không
- Vậy nhóc nào hôm qua đánh bọn du côn, hôm nay đánh đám ở trường thế.
- Đánh bọn du côn em nhận nhưng đánh đám ở trường thầy có bằng chứng gì?
- Chiếc mặt nạ đen em để trong cặp.
Nó khựng lại, tại sao hắn biết được cơ chứ, không lẽ hắn đã thấy. Bí mật của nó không ngờ lại bị người khác biết mà người đó lại chính là hắn -
tên thầy giáo của nó - biết cơ chứ. Nó nói tiếp với vẻ mặt không mấy vui :
- Thầy muốn gì ?
- Ý em là sao ? - Hắn tỏ vẻ không biết gì.
- Đừng để chuyện này nộ ra ngoài.
- Được nhưng ...
- Sao ?
- Em lên nghe lời tôi một chút.
- Việc đó không chắc được.
- Vậy em hãy chờ học kiểm yếu trong năm đi.
- Thầy đừng doạ em. Trên lớp em sẽ không bao giờ để có chuyện đó.
- Bên ngoài cũng phải nghe lời.
- Thầy không công tư phân minh.
- Chỉ em thôi.
Nói hết câu hắn đứng dậy tính tiền rồi bỏ đi. Từ lúc hắn bỏ đi, nó nó cũng chào bà chị rồi về nhà. Tâm trạng hôm nay của nó vô cùng tồi tệ tất cả đều do hắn. Lấy đại bộ đồ đen thay vào rồi nó làm bài tập và đi ngủ. Câu nói trước khi đi của hắn làm cho nó không khỏi suy nghĩ. " chỉ em thôi" thật ra câu nói của hắn muốn nói gì nữa. Cái tên này tại sao lại nói chỉ nó cơ chứ ôi thật là bực mình. Thôi thôi không nghĩ nữa ngủ thôi.
Nó chợt khựng lại không phải câu nói hôm qua nó nói sao? Vẫn thờ ơ trả lời:
- Không ăn bỏ thì phí dù gì cũng gọi rồi.
- Đầu gấu cũng có khuôn mặt khác nhỉ?
- Thầy nói ai đầu gấu!
- Không phải sao?
- Không
- Vậy nhóc nào hôm qua đánh bọn du côn, hôm nay đánh đám ở trường thế.
- Đánh bọn du côn em nhận nhưng đánh đám ở trường thầy có bằng chứng gì?
- Chiếc mặt nạ đen em để trong cặp.
Nó khựng lại, tại sao hắn biết được cơ chứ, không lẽ hắn đã thấy. Bí mật của nó không ngờ lại bị người khác biết mà người đó lại chính là hắn -
tên thầy giáo của nó - biết cơ chứ. Nó nói tiếp với vẻ mặt không mấy vui :
- Thầy muốn gì ?
- Ý em là sao ? - Hắn tỏ vẻ không biết gì.
- Đừng để chuyện này nộ ra ngoài.
- Được nhưng ...
- Sao ?
- Em lên nghe lời tôi một chút.
- Việc đó không chắc được.
- Vậy em hãy chờ học kiểm yếu trong năm đi.
- Thầy đừng doạ em. Trên lớp em sẽ không bao giờ để có chuyện đó.
- Bên ngoài cũng phải nghe lời.
- Thầy không công tư phân minh.
- Chỉ em thôi.
Nói hết câu hắn đứng dậy tính tiền rồi bỏ đi. Từ lúc hắn bỏ đi, nó nó cũng chào bà chị rồi về nhà. Tâm trạng hôm nay của nó vô cùng tồi tệ tất cả đều do hắn. Lấy đại bộ đồ đen thay vào rồi nó làm bài tập và đi ngủ. Câu nói trước khi đi của hắn làm cho nó không khỏi suy nghĩ. " chỉ em thôi" thật ra câu nói của hắn muốn nói gì nữa. Cái tên này tại sao lại nói chỉ nó cơ chứ ôi thật là bực mình. Thôi thôi không nghĩ nữa ngủ thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.