Chương 21: Rắc rối
Phượng Nghi
13/05/2017
Cô bé thật đáng yêu!
- Giống em vậy!
Câu nói của hắn khựng lại. Ý của hắn là gì đây. Nó vội đứng dậy ghé sát vào tai hắn nói:
- Chúng ta đi dạo được chưa.
- Đi thôi.
Hắn đứng dậy cất bước đi nó chậm rãi đi theo hắn . Câu nói của hắn tại sao luôn khiến cho nó phải suy nghĩ không thôi. Từ trước tới nay mọi câu nói của người khác đều bị nó vứt xang một bên. Đi một hồi không hiểu tại sao bây giờ hắn đã đi sau nó. Đầu nó hiện tại chỉ say nghĩ tới câu nói của hắn. do không để ý phía trước nên nó đâm vào một đám đông ,rồi to tiếng:
- Mấy người không nhìn đường à!
- Cô em mới chính là người không chịu nhìn đường đấy! – tên A đưa tay lên sờ cằm nó.
- Mấy người muốn gì?
- Cô em xinh đẹp như vậy hay đi chơi với bọn anh. – tên B đi loanh quanh trêu trọc nó.
- Cặn bã. – nó cắn răng khẽ nói.
- Trông đáng yêu chưa kìa. – tên A nhắc cằm nó lên.
- Đừng đụng bàn tay dơ bẩn của chú mày vào chị. – nó đưa tay bẻ tay tên A.
- Á... !!!!!!!!!- tên A ôm tay kêu lên.
- Cô em giỏi lắm rượi mời không uống còn muốn uống rượi phạt. – tên B ra lệnh cho bọn đàn em.
- Lên hết đây. – nó thủ sẵn tư thế.
- Cô em nhìn thử lại mình xem, váy ngắn, giầy cao gót, không sợ à? – tên B nói tiếp.
- Từ điển của chị đây không có từ “ sợ”.- nó nhếch môi cười.
Từ xa hắn đã chứng kiến toàn bộ sự việc, chậm rãi đi tới, vừa đi vừa nói:
- Nhóc! Em thật là.
Cả đám xông lên đánh nó, nó chuẩn bị đánh thì bị một cánh tay kéo ra ngoài . Giọng nói trầm nặng thủ thỉ vào tai nó :
- Em đừng đánh nữa . Có gì tôi lo . Em bị thương tôi không nỡ.
Lại một lần nữa hắn khiến nó khựng lại . Nói xong câu với nó hắn đứng tước thì bị tên B nhếch mép :
- Anh hung cứu mỹ nhân . Anh em xông lên.
Cả đàn em xông lên lao đến chỗ hắn nhưng cũng bị một cước của hắn đá văng ra xa. Lúc này nó vẫn ngơ ngác chứng kiến cảnh tượng phía trước . Tên B không tin vào mắt mình, tức tối rút con dao đi về phía nó . Nó đã bị tên B cưỡng chế cùng lúc đó hắn đã xử đẹp bọn đàn em . Tên B cầm con dao kề trên cổ nó nói :
- Mày thương hoa tiếc ngọc lắm hả ? Vậy ta sẽ khiến điều đó bị xóa bỏ .
Hắn phủi tay, đút hai tay vào túi quần chậm rãi bước về phía tên B, khẽ nhếch môi cười :
- Ngươi nghĩ xem .
- Ngươi …- Chưa kịp nói hết lời tên B nhận được một luồng sát khí cực mạnh ở phía trước.
Tên đó nghĩ có thể khống chế được nó chắc. Nó cố tình để mình bị bắt lại còn tự cao. Vậy đừng có trách chị đây nặng tay. Nó dồn sức vào gót chân phải dẫm vào chân tên B, khuỷu tay trái dánh vào bụng và chiêu chốt hai chân thủ thế vững, hai tay nắm cánh tay cầm dao tên B khiến hắn bay lên và tiếp đát một cách nhẹ nhàng (tàn nhẫn). Khiến tên đó đau thét lên, bọn đàn em thấy vẻ thê thảm của hai đại ca mình. Tên A tay như sắp gãy tới nơi còn tên B lưng tưởng chừng sẽ bán cho đất mẹ. Chúng gượng sức đến kéo hai tên đại ca rút lui.
Hắn cái vẻ lạnh lung ấy nhìn đám côn đồ bỏ chạy. Chậm rãi bước về phía nó, khẽ nâng cầm nhìn ở cổ hồi lâu khẽ nói:
- Em đi sao không nhìn đường?
- Không phải tại thầy sao!
Nó vùng vằng bỏ đi để lại nụ cười đắc ý của hắn. Cô nhoc này thực đáng yêu mà
- Giống em vậy!
Câu nói của hắn khựng lại. Ý của hắn là gì đây. Nó vội đứng dậy ghé sát vào tai hắn nói:
- Chúng ta đi dạo được chưa.
- Đi thôi.
Hắn đứng dậy cất bước đi nó chậm rãi đi theo hắn . Câu nói của hắn tại sao luôn khiến cho nó phải suy nghĩ không thôi. Từ trước tới nay mọi câu nói của người khác đều bị nó vứt xang một bên. Đi một hồi không hiểu tại sao bây giờ hắn đã đi sau nó. Đầu nó hiện tại chỉ say nghĩ tới câu nói của hắn. do không để ý phía trước nên nó đâm vào một đám đông ,rồi to tiếng:
- Mấy người không nhìn đường à!
- Cô em mới chính là người không chịu nhìn đường đấy! – tên A đưa tay lên sờ cằm nó.
- Mấy người muốn gì?
- Cô em xinh đẹp như vậy hay đi chơi với bọn anh. – tên B đi loanh quanh trêu trọc nó.
- Cặn bã. – nó cắn răng khẽ nói.
- Trông đáng yêu chưa kìa. – tên A nhắc cằm nó lên.
- Đừng đụng bàn tay dơ bẩn của chú mày vào chị. – nó đưa tay bẻ tay tên A.
- Á... !!!!!!!!!- tên A ôm tay kêu lên.
- Cô em giỏi lắm rượi mời không uống còn muốn uống rượi phạt. – tên B ra lệnh cho bọn đàn em.
- Lên hết đây. – nó thủ sẵn tư thế.
- Cô em nhìn thử lại mình xem, váy ngắn, giầy cao gót, không sợ à? – tên B nói tiếp.
- Từ điển của chị đây không có từ “ sợ”.- nó nhếch môi cười.
Từ xa hắn đã chứng kiến toàn bộ sự việc, chậm rãi đi tới, vừa đi vừa nói:
- Nhóc! Em thật là.
Cả đám xông lên đánh nó, nó chuẩn bị đánh thì bị một cánh tay kéo ra ngoài . Giọng nói trầm nặng thủ thỉ vào tai nó :
- Em đừng đánh nữa . Có gì tôi lo . Em bị thương tôi không nỡ.
Lại một lần nữa hắn khiến nó khựng lại . Nói xong câu với nó hắn đứng tước thì bị tên B nhếch mép :
- Anh hung cứu mỹ nhân . Anh em xông lên.
Cả đàn em xông lên lao đến chỗ hắn nhưng cũng bị một cước của hắn đá văng ra xa. Lúc này nó vẫn ngơ ngác chứng kiến cảnh tượng phía trước . Tên B không tin vào mắt mình, tức tối rút con dao đi về phía nó . Nó đã bị tên B cưỡng chế cùng lúc đó hắn đã xử đẹp bọn đàn em . Tên B cầm con dao kề trên cổ nó nói :
- Mày thương hoa tiếc ngọc lắm hả ? Vậy ta sẽ khiến điều đó bị xóa bỏ .
Hắn phủi tay, đút hai tay vào túi quần chậm rãi bước về phía tên B, khẽ nhếch môi cười :
- Ngươi nghĩ xem .
- Ngươi …- Chưa kịp nói hết lời tên B nhận được một luồng sát khí cực mạnh ở phía trước.
Tên đó nghĩ có thể khống chế được nó chắc. Nó cố tình để mình bị bắt lại còn tự cao. Vậy đừng có trách chị đây nặng tay. Nó dồn sức vào gót chân phải dẫm vào chân tên B, khuỷu tay trái dánh vào bụng và chiêu chốt hai chân thủ thế vững, hai tay nắm cánh tay cầm dao tên B khiến hắn bay lên và tiếp đát một cách nhẹ nhàng (tàn nhẫn). Khiến tên đó đau thét lên, bọn đàn em thấy vẻ thê thảm của hai đại ca mình. Tên A tay như sắp gãy tới nơi còn tên B lưng tưởng chừng sẽ bán cho đất mẹ. Chúng gượng sức đến kéo hai tên đại ca rút lui.
Hắn cái vẻ lạnh lung ấy nhìn đám côn đồ bỏ chạy. Chậm rãi bước về phía nó, khẽ nâng cầm nhìn ở cổ hồi lâu khẽ nói:
- Em đi sao không nhìn đường?
- Không phải tại thầy sao!
Nó vùng vằng bỏ đi để lại nụ cười đắc ý của hắn. Cô nhoc này thực đáng yêu mà
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.