Nhóc Lạnh Lùng, Tôi Sẽ Mãi Mãi Bên Cạnh Em!!!

Chương 96: Đổi cách xưng hô

Tyty Lùn

30/10/2017

Nó kinh ngạc nhìn phía trước, không lẽ, xe còn chừng vài xăn-ti-mét đưa nó đi gặp diêm đế rồi, chợt xe thắng gấp làm nó hết cả hồn, đang suy nghĩ một người nào đó, cao to đẹp trai ai ngờ người bước ra là.

- Tại sau là anh.-nó lại một phen giật mình.

- Vậy nhóc nghĩ là ai.-hắn đặt dấu chấm hỏi trong đầu nó.

- Theo dõi tôi.-lúc nãy nó cũng quá sơ ý.

- Thì sau đêm hôm ra ngoài ai biết em đi thằng nào.-không có biểu cảm nào diễn tả thái độ hách dịch của hắn.

- Xì...về thôi.-không biết tại sau khi thấy hắn nó rất vui, nhanh chống bước lên xe mặt kệ cảm xúc bây giờ của hắn.

- Nè em không hỏi lí do sau.-hắn thấy không đúng theo như hắn suy nghĩ.

- Tôi không cần biết, mệt rồi.-bây giờ mới có cảm giác đau đau ở chân thì phải.

Hắn đi sau nở nụ cười, tuy nhanh chống biến mất.

- Sau không nói với anh.-hắn có chút uỷ khuất như vậy từ lúc trưa tới giờ không nói hắn biết.

Nếu như hắn không lo cho nó vội vàng đi theo cũng không biết chính nó hiện tại đang ở đâu.

- Chuyện không quan trọng, ông ta nói có chuyện gì nói tôi nghe, nhưng khi tôi tới ông ta vẫn không nói tôi biết.-có phần khó chịu.

- Cần giúp không.-hắn đề nghị mặt không chút biến động.

- Được thôi thành thật.-hắn chú tâm láy xe, phải như tất cả nó đều nói hắn nghe thì tốt rồi.

- Mà khoan mới xưng hô là gì.-hắn trực tiếp hỏi nhìn thẳng mặt nó, làm nó ngơ ngác.

- Gì.-đột ngột chưa tiếp thu được.

- Em đang vi phạm hợp đồng, xưng hô lại đi.-hắn tiến sát mặt nó.

- Tránh ra.-xô mạnh hắn ra nhưng lực hắn quá mạnh không dễ gì thoát khỏi.

- Bây giờ chỉ có anh và em ở trong này.-càng ngày càng gần làm nó càng thêm lo sợ thái độ gian ác của hắn.

- Đồ hai mặt tránh ra, tôi tố cáo anh.-nó hét mặt hắn.

- Em nghĩ ai có bản lĩnh quản thằng Phong này.-từ trước đến giờ hắn không quản ai thì thôi, chứ tên nào đăng kí chết mới quản hắn.

- Thì...anh...anh muốn gì.-nó ấp úng tuy hắn không phải loại đó nhìn hắn không thể không nghĩ đến.

- Ngốc, đổi cách xưng hô đi, còn bây giờ thì về đường dài nghĩ ngơi đi về tới sẽ gọi.-hắn cốc đầu nó rõ đau cười giễu nó khởi động xe.

Thì ra hắn đùa với nó ai ngờ dính bẫy, rất thú vị biểu cảm của hắn khó có thể phân biệt thật giả khiến nó cũng tin. Vấn đề đổi cách xưng hô có phần không quen nhưng hắn giúp nó rất nhiều, mà không phải hôm nay. Nghe lời hắn nhắm mắt để đó.

Hắn định hỏi nó xem tiếp theo nó vài chuyện, nhưng mới quay sang nó ngủ lúc nào không biết.

- Sau dễ như vậy đã ngủ không phải ai cũng được như vậy.-hắn nói nếu như là xe tên khác làm thế nào.

Má nó hồng hồng, môi bé bé xinh xinh trạng thái bất cần đời, nhìn chỉ muốn cắn. Đặt phớt nhẹ môi nó nụ hôn với nụ cười thoả mãn, nó cảm nhận được thứ gì đó rất dịu nhẹ vừa mới "Aaa...đồ biến thái" nó thầm oán nếu mở mắt mắng hắn chắt ngượng chết mất ,đành nhắm mắt không nhúc nhích cố nhịn. Hắn vén nhẹ tóc nó ra sau, khoát áo mình sang cho nó, phóng nhanh về nhà bằng tốc độ ánh sáng.

•••••••••Sáng•••••••••

Như bình thường hắn sang gọi nó nhưng tối qua nó ngủ rất trễ nên sáng hắn để cho nó ngủ, chính mình láy xe ra ngoài. Nó dụi mắt ngồi dậy, quơ tay lấy đồng hồ đầu giường.

- Cái gì.-nếu nhìn không nhầm gần mười giờ.

Phóng xuống giường VSCN, nhỏ với cô làm gì mà sáng không gọi nó dậy mà nghĩ cũng đúng chỉ tên trời đánh đó dám gọi mình, ngoài ra không có ai.



••••••••PNK••••••••

Hắn cậu anh vào Gin chạy nhanh ra đón. Lúc nào cũng vậy tụi hắn cao cao thượng thương làm người khác ớn lạnh. Đi nhanh vào trong xuống mật đạo.

- Chuyện gì không nói tại nhà.-cậu ngáp ngắn ngáp dài mười giờ rồi ít gì.

- Lâu rồi không ra ngoài rất thoải mái.-anh cho mấy đứa em út ra ngoài hết rồi, bây giờ ở trong chỉ còn tụi hắn.

- Tao khiêu chiến Black Girl.-hắn lạnh giọng.

- Ý mầy là sau, tụi nó là người Black Girl.-giọng điệu cậu trầm tĩnh lại

- Tao nghĩ chỉ cần thoả hiệp, tuy họ không chắt hơn ta nhưng bọn họ quá bí hiểm.-anh khôi phục lại tính cách của mình trực tiếp nghiêm túc.

- My nhỏ và cô hôm đó đích thị ở nhà đây là chuyện riêng tụi mình, không được truyền ra.-hắn quyết giữ ý kiến.

- Tại sau phải tàn sát lẫn nhau, không phải chúng ta có thể cùng...-cậu vẫn kiên quyết dù gì cậu không thích phát động, Black Girl cũng không đụng tới Coung Kings.

- Tao muốn vạch mặt bọn họ, chính họ khiến My thành ra bây giờ.-hắn thật sự tức giận đang cố làm My trở lại lúc xưa buông bỏ quá khứ sống hiện tại. (Tyty:biết làm sau đây)

- Tao biết có nói tới sáng vẫn vậy, được tao đi cùng mầy.-anh đành chịu trước giờ hắn đều suy tính rất kĩ mới quyết định.

- Có trách thì trách ông trời cho tao làm bạn mầy tao cũng đi, thôi lỡ tới rồi ra ngoài uống chút gì đó.-cậu choàng vai hắn và anh kéo ra ngoài.

"Anh sẽ kéo em thoát khỏi chỗ đó" nếu như hắn đều tra không sai, tụi nó vẫn không rút khỏi Black Girl chính hắn ra tay rồi, đừng nghĩ là ác quỷ muốn làm gì làm.

•••••••Nhà••••••

Nó bước xuống lấy ly sữa ngồi tựa sa-long uống lấy uống để. Nhỏ và cô từ vườn đi vào thấy nó.

- Thức rồi ak.-nhỏ cười.

- Tối qua làm gì ngủ trễ.-cô nghi hoặc.

- Sau tụi mấy biết tối qua tao ngủ trễ.-nó chưa nói gì hết.

- Phong mới sáng sớm nói câu rồi kéo nhau ra ngoài rồi.-nhỏ nói lại.

- Đi khuất mắt....-nó ôm chặt bụng sau tự nhiên lại đau nhưng nhanh chống không đau nữa.

- Làm sau vậy.-nhỏ cô nhìn nó không ổn.

- Không chắt đói thôi.-từ sáng giờ đã ăn gì chắt nguyên nhân là đây.

- Vào đây ăn chút gì đi.-cô dọn ngay đồ ăn ra.

- Tối thứ hai tuần sau sẽ mở tiệc tại nhà tao.-nó từ tốn nói.

- Ờk dù gì cũng ổn rồi tuỳ mầy thôi.-nhỏ không quan trọng mấy chỉ biết sắp được quẩy rồi.

- Tao không hiểu chỗ này.-cô nghi hoặc nhìn nó đang ăn.

- Nói đi dài dòng.-nó nhỏ giọng đủ nghe.

- Băng nó về đây chỉ để đưa đồ.-nếu chỉ đưa đồ thì không phải người khác mà là Băng.

- Chính tao cũng không biết.-nó nói ngay.

- Mầy đang làm tụi tao mâu thuẩn đó.-nhỏ nhăn mặt.



- Linh tính nói với tao sắp có chuyện gì đó, tao không yên tâm nên gọi Băng về như vậy bớt lo phần nào.-nó uống hết ly sữa tiếo tục ra xem Tivi.

- Thật sau.-cô nhìn nhỏ.

Nhỏ lắc đầu ngán ngẫm ý cũng chả hiểu nó nếu như đúng không biết nó là thể loại gì. Tụi hắn tận bây giờ lết thân về, cậu và anh người nồng mùi rượu rất khó ngửi riêng hắn không chút biểu cảm khác lạ.

- Kiều anh nhớ em quá.-cậu thấy nhỏ như thấy vàng.

- Mới sáng sớm đã như vậy rồi uống không ít.-nhỏ không nhìn lấy cái.

- Có đâu do sai nắng ak mà.-cậu biện hộ.

- Bây giờ trời đang sắp mưa có năng đâu mà say, say rượu thì có.-nhỏ hét mặt cậu.

- Ôi đê thương quá đi mất.-cậu vếu mặt nhỏ đỏ hết cả mặt.

Chịu thua dìu cậu lên phòng, nhỏ không nở bỏ cậu không lo.

- Duyên anh cũng say rượu rồi mệt lắm.-anh vờ nằm lì ra đó.

- Mặt xác nhà ngươi.-cô xăn tay áo.

- Tại thằng Phong nó rũ anh chứ anh vô tội.-anh đổ hết cho hắn.

- Loại người này không đáng tin.-hắn không cam tâm bị oan.

Cô quay lưng đi lên lầu.

- A nhức đầu chết mất.-anh ôm chặt đầu.

- Uống chi cố không biết.-cô cuối cùng cũng quay lại kéo anh lên phòng.

Trước khi bước vào anh cậu hợp tác xem ai thuyết phục được hai nhỏ, nếu đãi cả bọn đi ăn. Hai người quyết định giả yếu đuối, độ không mạnh bằng hắn nhưng đâu đến nỗi như vậy, kế hoạch thành công.

- Lừa người.-nó hết nói hai nhỏ như vậy cũng bị lừa, đúng là khi yêu không biết phân biệt đúng sai.

- Anh vô tội, rất thành thật.-lúc này hắn mặt áo sơ my trắng, quần đen, tóc hai mái, tat để vào túi dáng chuẩn men làm nó phút chốc không thể không nhìn.

- Anh biết anh đẹp trai.-hắn cười tươi lộ ra răng trắng buốt cả nó cũng xiêu lòng, đẹo như vậy bởi nhiều chuyện thị phi xãy ra, đang suy nghĩ đâm chiêu hắn tựa người vào nó.

- Nè anh làm gì em vậy.-nó vừa nói.

Hắn ngồi bật dậy như không tin mình nghe thấy.

- Em vừa nói gì.-hắn vui mừng ra mặt.

- Làm người phải biết giữ lời hứa.-nó nói không nhìn mặt hắn mặt đỏ dần.

- Rất ngoan từ sớm đã như vậy đi anh đưa em đồng hồ.-hắn không khỏi vui sướng kéo nó lên phòng.

- Có phần không thích hợp lắm.-nó kéo tay hắn lại không quen sau có lại thấy chính nó yếu đuối hơn.

- Em chỉ biết anh thích như vậy, đừng suy nghĩ nhiều.-hắn gõ đầu nó rất nhẹ thể hiện phần nào sự cưng chiều.

- Chỉ tạm thời.-nó biện hộ cảm giác hơi kì kì.

- Không thời hạn cũng như đến khi nào anh buông tay em rất tiếc sẽ không có chuyện đó-nếu hắn không buông thì mãi mãi như vậy.

Hạnh phúc là đây sau, tình yêu là đây sau. Đây có phải đang sở hữu không, tình yêu thật đẹp, em suy nghĩ rất nhiều quyết định cuối cùng em sẽ không buông tay.

~~~~---^_^---~~~~

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Nhóc Lạnh Lùng, Tôi Sẽ Mãi Mãi Bên Cạnh Em!!!

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook