Những Bí Ẩn Của Lãnh Đạo Thú Tính
Chương 561: Bố muốn tặng cô ấy món quà đặc biệt
Linh Linh
16/05/2017
Đàn ông nhà họ Lạc đều rất phong lưu, nhưng chưa bao giờ phải đau lòng vì phụ nữ.
Đối với bọn họ mà nói, phụ nữ chẳng qua chỉ là thứ đồ chơi trong tay bọn họ mà thôi, giống như một con chó một con mèo vậy, thích, hứng thú, ôm lấy chiều chuộng, không thích, lập tức đá ra xa cho đỡ vướng chân.
Đừng có đến làm phiền nữa.
Những năm này, đều là như thế.
Có điều, gần đây Lạc Gia không giống lắm....tại vì anh ta ngạc nhiên phát hiện người nhà họ Lạc bắt đầu thay đổi rồi.
Anh ta nhìn thấy người đầu tiên vì phụ nữ mà để tâm đó là anh ba Lạc Mộ Thâm của mình, bây giờ lại ngạc nhiên nhìn thấy bố của mình cũng bắt đầu mong chờ điện thoại của phụ nữ.
Anh ta quả thật sắp ngất đi rồi.
Nhưng Lạc Mộ Tiêu đương nhiên không biết, bố của anh ta đợi người đẹp nhỏ tuổi này, quả thật đúng là quá nhỏ.
Anh ta nghiêng nghiêng đầu, cảm thấy hơi buồn cười: “ Bố, thích như thế à? Nhìn bố mong chờ điện thoại của người đẹp đó kìa.”
“ Đương nhiên, rất thích rất thích. Bố thật sự hơi lo lắng cô bé ấy không gọi điện cho bố, nếu như cô bé không gọi điện cho bố, như thế có phải nói rõ là cô ấy không thích bố, không muốn ở cùng với bố, thế thì bố phải làm thế nào? Cô bé đó có phải cảm thấy bố già quá rồi, cho nên không cùng chung tiếng nói với bố không? Điều này khiến bố lo lắng nhất.” Lạc Kiến Ba nhẹ khép mắt lại, bây giờ, ông ta chỉ muốn chơi cùng Đóa Đóa.
Ông ta lo lắng nhất, chính là Đóa Đóa không gọi điện cho mình.
Bộ dạng lo lắng của ông ta, khiến con trai út Lạc Mộ Tiêu bị dọa cho hoảng hốt, trời ơi, đây không phải ông bố kiêu ngạo, hô mưa gọi gió của mình đây sao? tại sao lại cảm thấy như ông ấy biến thành người khác vậy, không phải có yêu quái ăn mất ông ấy, bây giờ đang đội lớp da của ông ấy lên đấy chứ?
Lạc Mộ Tiêu nghĩ như thế, sau gáy có cảm giác lạnh toát.
Lúc này, Lạc Kiến Ba đứng lên, đi đến phía trước gương chỉnh lại trang phục, chăm chút cho hình tượng của mình.
Uhm, mặc dù mình hơn năm mươi tuổi rồi, nhưng do chăm sóc sức khỏe tốt, hiện rõ vẻ trẻ trung có sức cuốn hút, tóc vẫn còn đen bóng, một sợi tóc trắng cũng không có, lại nhìn lên mặt, vẫn giống như người đàn ông trung niên ba bốn mươi tuổi vậy, vẻ tuấn tú đĩnh đạc, đặc biệt thu hút người khác, lại nhìn đến thân hình, tại vì thường xuyên đi phòng tập, lại chú trọng đồ ăn thức uống, không bị to bụng như những người có tuổi, cơ thể của mình vẫn cao to khỏe mạnh, bờ vai chắc khỏe, thậm chí còn có cơ bụng tám múi mà thanh niên bây giờ đang ra sức tập luyện để có được.
Có điều, đây dù sao cũng là vẻ bề ngoài, mình mặc dù bên ngoài trẻ trung, nhưng thực tế thì thật sự già rồi, vì già rồi, cho nên thời gian gần đây đặc biệt thích hoài niệm, đáy lòng cũng mỏng manh yếu đuối hơn, không còn mạnh mẽ như trước kia nữa.
Bản thân thay đổi rất nhiều, thậm chí trước đây, mình sẽ không vì một đứa trẻ mẫu giáo mà suy tính thiệt hơn.
Lạc Kiến Ba chớp chớp mắt, lại đứng gần gương hơn soi kỹ xem mình có tóc bạc hay không.
“ Con cảm thấy bố bây giờ có già không?” Lạc Kiến Ba hỏi con trai Lạc Mộ Tiêu.
Lạc Mộ Tiêu nhanh nhảu nói: “ Bố, bố chắc chắn không già, nhìn vào trong gương, bố nào giống bố con chứ? Cứ như là anh con vậy, quá trẻ, nói thật, con còn không dám đi cạnh bố, tại vì bố làm con giống như một quả cà tím vậy, bố biết bố hấp dẫn người khác thế nào không? Con nói chuyện này với bố, trước đây con ở trong trường đại học không phải là nổi tiếng trong trường sao? Con gái thích con nhiều vô kể, cả ngày đi cổ vũ con đánh bóng rổ, tặng quà cho con gì đó, con còn chạy không kịp, nhưng sau đó những người con gái đó tình cờ nhìn thấy bố đến trường một lần, lập tức cơn háo sắc nhằm vào bố rồi, không thèm để ý con, bố nói xem con có chua xót không, con quá chua xót, con trẻ trung thanh niên thế này, thế mà sức cuốn hút cũng chẳng vượt qua được bố.”
Trên mặt anh ta đầy vẻ tiếc nuối.
“ Hừ, mồm mép láu cá, có phải thiếu tiền rồi không?” Đôi mắt đẹp cua Lạc Kiến Ba nhìn con trai út của mình.
“ Không phải, không thiếu tiền, không phải bố vừa hỏi đến đó hay sao? con chẳng qua chỉ nói sự thật mà thôi.” Lạc Mộ Tiêu lắc đầu cười nói.Lạc Kiến Ba cười liếc nhìn Lạc Mộ Tiêu, dù cho thế nào, con trai út nói như thế, ông ta cũng cảm thấy vui.
Nói như thế, tiểu nha đầu đó sẽ không chê ghét vì mình già mà không chơi với mình nữa chứ?
“ Thẻ này cho con, bên trong có một nghìn vạn, con tiêu tiết kiệm đấy.” Lạc Kiến Ba lấy ra một chiếc thẻ vàng kim đưa cho Lạc Mộ Tiêu.
“ A ya, cảm ơn bố.” Lạc Mộ Tiêu vội vui vẻ đón lấy, mặc dù mình vừa tốt nghiệp thạc sĩ, chưa đi làm, nhưng tiền tiêu cũng không ít.
“ Không được, bố phải tặng cho cô bé vài món quá.” Lạc Kiến Ba đột nhiên nói, “ Cô bé còn nhỏ tuổi, nếu như tặng quà mà cô bé thích, không chừng cô bé sẽ rất vui, chắc chắn rất quý bố, như thế, chúng ta có thể thuận lợi mà kéo gần mối quan hệ hơn.”
Trong đầu ông ta bây giờ thật sự chỉ nghĩ làm thế nào để kép gần mối quan hệ với Đóa Đóa, khiến Đóa Đóa thích mình, chơi với mình.
Ôi, chưa vao giờ ngờ rằng Lạc Kiến Ba uy phong như thế, lại có thể trầm luân thế này.
Lạc Mộ Tiêu nhìn bố vui vẻ, cũng nhanh nhảu nói về chủ đồ mà bố thích.
Bây giờ bố đã nỗ lực lấy lòng một người con gái như thế, thế thì mình cũng nên cố gắng đưa ra ý tưởng giúp bố mới phải.
Cho nên, Lạc Mộ Tiêu cũng làm tới luôn.
“ Đúng thế, bố đã thích người con gái đó như thế, nên tặng một vài món quà.” Lạc Mộ Tiêu cười nói, “ Bố, bố muốn tặng nhà hay tặng xe, em thấy bây giờ đang có mẫu xe mới, cực kỳ thời thượng, con gái chắc chắn thích. Con dẫn bố đi xem nhé? Nhân tiện xem chiếc xe mà con thích?”
Dã tâm thằng cha này lớn quá.
“ Hừ, đúng là quá tầm thường, xem con càng ngày càng tầm thường. cả ngày chỉ có nhà với xe, có phiền hay không?” Lạc Kiến Ba lạnh lùng trừng mắt lườm con trai út của mình, vẻ mặt phiền chán.
Lạc Mộ Tiêu sững người lại, kỳ lạ, trước đây bố ra tay tán gái không phải đều tặng nhà tặng xe sao? Nhà và xe không biết đã tốn bao nhiêu cái rồi, bây giờ tại sao lại……
Hơn nữa, minh tinh người mẫu gì đó bây giờ không phải chỉ thích tặng nhà và xe sao? Khẩu vị của tiểu minh tinh này lạ quá.
“ Thế thì tặng du thuyền? Quần áo thời thượng? túi xách? Bố, cái này con thấy cũng được, con dẫn bố đi mua sắm, chọn cho người con gái đó mấy thứ đồ cao cấp xa xỉ…..cũng nhân tiện để bố xem xem chiếc xe gần đây đang trong tầm ngắm của con?” Lạc Mộ Tiêu tiếp tục nói.
“ Không có thời gian đi với con.” Lạc Kiến Ba chẳng nể nang mà nói.
Lạc Mộ Tiêu lập tức không dám nói gì nữa, khi bố tức giận, nếu như nói sai, không chừng đến thẻ vàng kim cũng chẳng có nữa.
“ Bố vẫn đi chọn mua ít quà, không giống với những quà khác, hy vọng cô bé có thể thích.” Lạc Kiến Ba vội đứng lên, con trai út nhắc nhờ mình, phải mua quà tặng cho Đóa Đóa không giống với những món quà khác.
Chỉ cần là món quà đặc biệt khác lạ, mới xứng với Đóa Đóa.
“ Quà đặc biệt thì có rất nhiều, chúng ta bảo người khác đi chọn, mua thứ đắt đỏ.” Lạc Mộ Tiêu nói.
“ Không được, bố phải tự mình đi mua, người khác mua bố không tin tưởng.” Lạc Kiến Ba kiên định nói.
Đối với bọn họ mà nói, phụ nữ chẳng qua chỉ là thứ đồ chơi trong tay bọn họ mà thôi, giống như một con chó một con mèo vậy, thích, hứng thú, ôm lấy chiều chuộng, không thích, lập tức đá ra xa cho đỡ vướng chân.
Đừng có đến làm phiền nữa.
Những năm này, đều là như thế.
Có điều, gần đây Lạc Gia không giống lắm....tại vì anh ta ngạc nhiên phát hiện người nhà họ Lạc bắt đầu thay đổi rồi.
Anh ta nhìn thấy người đầu tiên vì phụ nữ mà để tâm đó là anh ba Lạc Mộ Thâm của mình, bây giờ lại ngạc nhiên nhìn thấy bố của mình cũng bắt đầu mong chờ điện thoại của phụ nữ.
Anh ta quả thật sắp ngất đi rồi.
Nhưng Lạc Mộ Tiêu đương nhiên không biết, bố của anh ta đợi người đẹp nhỏ tuổi này, quả thật đúng là quá nhỏ.
Anh ta nghiêng nghiêng đầu, cảm thấy hơi buồn cười: “ Bố, thích như thế à? Nhìn bố mong chờ điện thoại của người đẹp đó kìa.”
“ Đương nhiên, rất thích rất thích. Bố thật sự hơi lo lắng cô bé ấy không gọi điện cho bố, nếu như cô bé không gọi điện cho bố, như thế có phải nói rõ là cô ấy không thích bố, không muốn ở cùng với bố, thế thì bố phải làm thế nào? Cô bé đó có phải cảm thấy bố già quá rồi, cho nên không cùng chung tiếng nói với bố không? Điều này khiến bố lo lắng nhất.” Lạc Kiến Ba nhẹ khép mắt lại, bây giờ, ông ta chỉ muốn chơi cùng Đóa Đóa.
Ông ta lo lắng nhất, chính là Đóa Đóa không gọi điện cho mình.
Bộ dạng lo lắng của ông ta, khiến con trai út Lạc Mộ Tiêu bị dọa cho hoảng hốt, trời ơi, đây không phải ông bố kiêu ngạo, hô mưa gọi gió của mình đây sao? tại sao lại cảm thấy như ông ấy biến thành người khác vậy, không phải có yêu quái ăn mất ông ấy, bây giờ đang đội lớp da của ông ấy lên đấy chứ?
Lạc Mộ Tiêu nghĩ như thế, sau gáy có cảm giác lạnh toát.
Lúc này, Lạc Kiến Ba đứng lên, đi đến phía trước gương chỉnh lại trang phục, chăm chút cho hình tượng của mình.
Uhm, mặc dù mình hơn năm mươi tuổi rồi, nhưng do chăm sóc sức khỏe tốt, hiện rõ vẻ trẻ trung có sức cuốn hút, tóc vẫn còn đen bóng, một sợi tóc trắng cũng không có, lại nhìn lên mặt, vẫn giống như người đàn ông trung niên ba bốn mươi tuổi vậy, vẻ tuấn tú đĩnh đạc, đặc biệt thu hút người khác, lại nhìn đến thân hình, tại vì thường xuyên đi phòng tập, lại chú trọng đồ ăn thức uống, không bị to bụng như những người có tuổi, cơ thể của mình vẫn cao to khỏe mạnh, bờ vai chắc khỏe, thậm chí còn có cơ bụng tám múi mà thanh niên bây giờ đang ra sức tập luyện để có được.
Có điều, đây dù sao cũng là vẻ bề ngoài, mình mặc dù bên ngoài trẻ trung, nhưng thực tế thì thật sự già rồi, vì già rồi, cho nên thời gian gần đây đặc biệt thích hoài niệm, đáy lòng cũng mỏng manh yếu đuối hơn, không còn mạnh mẽ như trước kia nữa.
Bản thân thay đổi rất nhiều, thậm chí trước đây, mình sẽ không vì một đứa trẻ mẫu giáo mà suy tính thiệt hơn.
Lạc Kiến Ba chớp chớp mắt, lại đứng gần gương hơn soi kỹ xem mình có tóc bạc hay không.
“ Con cảm thấy bố bây giờ có già không?” Lạc Kiến Ba hỏi con trai Lạc Mộ Tiêu.
Lạc Mộ Tiêu nhanh nhảu nói: “ Bố, bố chắc chắn không già, nhìn vào trong gương, bố nào giống bố con chứ? Cứ như là anh con vậy, quá trẻ, nói thật, con còn không dám đi cạnh bố, tại vì bố làm con giống như một quả cà tím vậy, bố biết bố hấp dẫn người khác thế nào không? Con nói chuyện này với bố, trước đây con ở trong trường đại học không phải là nổi tiếng trong trường sao? Con gái thích con nhiều vô kể, cả ngày đi cổ vũ con đánh bóng rổ, tặng quà cho con gì đó, con còn chạy không kịp, nhưng sau đó những người con gái đó tình cờ nhìn thấy bố đến trường một lần, lập tức cơn háo sắc nhằm vào bố rồi, không thèm để ý con, bố nói xem con có chua xót không, con quá chua xót, con trẻ trung thanh niên thế này, thế mà sức cuốn hút cũng chẳng vượt qua được bố.”
Trên mặt anh ta đầy vẻ tiếc nuối.
“ Hừ, mồm mép láu cá, có phải thiếu tiền rồi không?” Đôi mắt đẹp cua Lạc Kiến Ba nhìn con trai út của mình.
“ Không phải, không thiếu tiền, không phải bố vừa hỏi đến đó hay sao? con chẳng qua chỉ nói sự thật mà thôi.” Lạc Mộ Tiêu lắc đầu cười nói.Lạc Kiến Ba cười liếc nhìn Lạc Mộ Tiêu, dù cho thế nào, con trai út nói như thế, ông ta cũng cảm thấy vui.
Nói như thế, tiểu nha đầu đó sẽ không chê ghét vì mình già mà không chơi với mình nữa chứ?
“ Thẻ này cho con, bên trong có một nghìn vạn, con tiêu tiết kiệm đấy.” Lạc Kiến Ba lấy ra một chiếc thẻ vàng kim đưa cho Lạc Mộ Tiêu.
“ A ya, cảm ơn bố.” Lạc Mộ Tiêu vội vui vẻ đón lấy, mặc dù mình vừa tốt nghiệp thạc sĩ, chưa đi làm, nhưng tiền tiêu cũng không ít.
“ Không được, bố phải tặng cho cô bé vài món quá.” Lạc Kiến Ba đột nhiên nói, “ Cô bé còn nhỏ tuổi, nếu như tặng quà mà cô bé thích, không chừng cô bé sẽ rất vui, chắc chắn rất quý bố, như thế, chúng ta có thể thuận lợi mà kéo gần mối quan hệ hơn.”
Trong đầu ông ta bây giờ thật sự chỉ nghĩ làm thế nào để kép gần mối quan hệ với Đóa Đóa, khiến Đóa Đóa thích mình, chơi với mình.
Ôi, chưa vao giờ ngờ rằng Lạc Kiến Ba uy phong như thế, lại có thể trầm luân thế này.
Lạc Mộ Tiêu nhìn bố vui vẻ, cũng nhanh nhảu nói về chủ đồ mà bố thích.
Bây giờ bố đã nỗ lực lấy lòng một người con gái như thế, thế thì mình cũng nên cố gắng đưa ra ý tưởng giúp bố mới phải.
Cho nên, Lạc Mộ Tiêu cũng làm tới luôn.
“ Đúng thế, bố đã thích người con gái đó như thế, nên tặng một vài món quà.” Lạc Mộ Tiêu cười nói, “ Bố, bố muốn tặng nhà hay tặng xe, em thấy bây giờ đang có mẫu xe mới, cực kỳ thời thượng, con gái chắc chắn thích. Con dẫn bố đi xem nhé? Nhân tiện xem chiếc xe mà con thích?”
Dã tâm thằng cha này lớn quá.
“ Hừ, đúng là quá tầm thường, xem con càng ngày càng tầm thường. cả ngày chỉ có nhà với xe, có phiền hay không?” Lạc Kiến Ba lạnh lùng trừng mắt lườm con trai út của mình, vẻ mặt phiền chán.
Lạc Mộ Tiêu sững người lại, kỳ lạ, trước đây bố ra tay tán gái không phải đều tặng nhà tặng xe sao? Nhà và xe không biết đã tốn bao nhiêu cái rồi, bây giờ tại sao lại……
Hơn nữa, minh tinh người mẫu gì đó bây giờ không phải chỉ thích tặng nhà và xe sao? Khẩu vị của tiểu minh tinh này lạ quá.
“ Thế thì tặng du thuyền? Quần áo thời thượng? túi xách? Bố, cái này con thấy cũng được, con dẫn bố đi mua sắm, chọn cho người con gái đó mấy thứ đồ cao cấp xa xỉ…..cũng nhân tiện để bố xem xem chiếc xe gần đây đang trong tầm ngắm của con?” Lạc Mộ Tiêu tiếp tục nói.
“ Không có thời gian đi với con.” Lạc Kiến Ba chẳng nể nang mà nói.
Lạc Mộ Tiêu lập tức không dám nói gì nữa, khi bố tức giận, nếu như nói sai, không chừng đến thẻ vàng kim cũng chẳng có nữa.
“ Bố vẫn đi chọn mua ít quà, không giống với những quà khác, hy vọng cô bé có thể thích.” Lạc Kiến Ba vội đứng lên, con trai út nhắc nhờ mình, phải mua quà tặng cho Đóa Đóa không giống với những món quà khác.
Chỉ cần là món quà đặc biệt khác lạ, mới xứng với Đóa Đóa.
“ Quà đặc biệt thì có rất nhiều, chúng ta bảo người khác đi chọn, mua thứ đắt đỏ.” Lạc Mộ Tiêu nói.
“ Không được, bố phải tự mình đi mua, người khác mua bố không tin tưởng.” Lạc Kiến Ba kiên định nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.