Những Bí Ẩn Của Lãnh Đạo Thú Tính
Chương 581: Ta cứu cháu gái yêu quý của ta
Linh Linh
19/05/2017
“ Con làm sao thế? Rốt cuộc là có chuyện gì?
Mau nói!!!” Lạc Kiến Ba gần như gào lên trong điện thoại vậy, nếu như
Lạc Mộ Tiêu gọi điện đến xin tiền trong lúc mình đang hoảng loạn như thế này, thế thì mình sẽ chặt gãy chân tên tiểu tử này.
Lạc Mộ Tiêu vội nói: “ Bố, Đóa Đóa bị bắt cóc rồi!”
“ Cái gì?” Lạc Kiến Ba cảm thấy trước mắt mình như một màu đen, gần như sắp ngất đi rồi.
Ông ta cảm thấy tim mình dường như sắp từ cổ họng nhảy ra ngoài rồi.
Ông ta cảm thấy mình rất khó chịu rất khó chịu trong người.
Người lúc nào cũng khỏe mạnh dồi dào sức lực như ông ta lập tức trở nên yếu ớt, ông ta bất lực nắm lấy điện thoại, yếu ớt nói: “ Con…..con nói cái gì?”
“ Bố, tại vì Đóa Đóa rất nhớ bác đẹp trai của nó, con bé hôm nay lại nói dối chị dâu con đi thăm bà nội con, kết quả con bé trốn bảo mẫu đi tìm bố, đứa trẻ không biết bố sống ở đâu, ở trên đường hỏi thăm, kết quả là bị kẻ xấu bắt cóc đi rồi.” Lạc Mộ Tiêu gần như sắp khóc òa lên rồi, “ Vừa nãy anh ba đã nhận được điện thoại của bọn tống tiền, bọn tống tiền đòi ba vạn nghìn tệ đặt ở trong thùng rác trước cửa lối vào tàu điện ngầm, nhưng anh ba chuẩn bị ba vạn nghìn cho người đặt vào đó, nhưng không thấy Đóa Đóa được thả về, Đóa Đóa có lẽ bị hãm hại rồi.”
Tiếng Lạc Mộ Tiêu khóc nức nở trong điện thoại chuyển đến.
Bắt cóc tống tiền, hãm hại……
Giọng nói này giống như con dao hai lưỡi đâm vào tai của Lạc Kiến Ba vậy, Lạc Kiến Ba gần như sắp ngất đi rồi.
Mười năm trước, hình ảnh vợ mình bị bắt cóc tống tiền rồi hãm hại lại hiện về trong đầu ông ta, ông ta bây giờ quả thật giống như bị sét đánh ngang tai vậy.
Không được, mình đã mất đi vợ, không thể mất cháu gái yêu quý lần nữa.
Không thể, tuyệt đối không thể!
Lạc Kiến Ba giống như con sư tử nhảy chồm lên vậy, Đóa Đóa chắc chắn là gọi điện cho mình trong hang ổ của bọn bắt có, con bé muốn cầu cứu mình! Ông ta tin bây giờ Đóa Đóa chắc chắn chưa chết, Đóa Đóa chắc chắn đang đợi mình đến cứu con bé!
Mình nhất định phải đi cứu con bé.
Lạc Kiến Ba lập tức gọi điện cho thuộc hạ của mình, sai người thông qua phía cảnh sát trong thời gian ngắn nhất tra ra rõ ràng cuộc điện thoại cuối cùng của Đóa Đóa là được gọi từ vị trí nào.
Thuộc hạ rất nhanh đã dùng phương thức gps định vị tra ra vị trí của điện thoại Đóa Đóa.
Đó là một nơi ngoại thành.
Mình phải đi cứu Đóa Đóa.
Lạc Kiến Ba giống như kẻ điên tập trung thuộc hạ, hơn hai mươi chiếc xe đi thẳng đến nơi mà Đóa Đóa bị bắt cóc.
“ Chủ tịch, cô bé chắc chắn sẽ không sao, ngài đừng quá lo lắng!” Lão Vương lái xe quan sát qua kính chiếu hậu nhìn sắc mặt ông chủ của mình đang trắng bệch thảm hại, gần như biến sắc, hai mắt trợn trừng, giống như sắp điên thật vậy, ông ấy vội an ủi Lạc Kiến Ba.
Lạc Kiến Ba nhíu chặt mày lại, không nói câu gì.
Bây giờ, tim ông ta đã hoàn toàn hướng về Đóa Đóa rồi, nếu như Đóa Đóa xảy ra chuyện gì, mình cũng không thể sống được nữa.
Lão Vương lái xe nhìn dáng vẻ của Lạc Kiến Ba, không nén được tiếng thở dài trong lòng.
Chưa bao giờ nhìn thấy bộ dạng này của Lạc Kiến Ba, nếu như là trước đây, dù cho bốn thiếu gia nhà họ Lạc có bị bắt cóc, ông ta cũng không căng thẳng như thế này?
Ông ta không dám nói gì, chỉ lái xe lao về phía trước.
Rất nhanh, xe đã đến địa điểm được xác định là Đóa Đóa đang bị bắt cóc ở đó, Lạc Kiến Ba xuống xe, phát hiện đó là một cái nhà kho bị bỏ hoang.
Xem ra chính là nơi này rồi.
Khuôn mặt lạnh lùng của Lạc Kiến Ba giống như tuyết rơi dưới hai mươi độ vậy.
Lúc này, một trong những thuộc hạ của ông ta cao giọng cầm loa, lên tiếng nói: “ Người ở bên trong nghe cho rõ, các người đã bị bao vây, thả tiểu thư nhà chúng ta ra, chúng ta có thể tha cho các người, nếu như không thả tiểu thư nhà chúng ta, chúng ta sẽ không bỏ qua cho các người đâu, chúng ta sẽ san bằng nơi này.”
Lúc này, bên trong có giọng nói đàn ông chuyển đến.
“ Muốn thả đứa bé gái này, nhất định phải có một người tiến vào thay đứa bé này, rồi chuẩn bị cho bọn ta ba chiếc xe. Đợi sau khi bọn ta rời đi an toàn, lâọ tức sẽ thả người, nếu không, chúng ta sẽ giết đứa bé gái này.” Giọng nói gằn xuống của người đó vọng ra.
Lạc Kiến Ba biết, bọn chúng cũng không biết tại sao nhanh như thế mình lại có thể tìm được vị trí ẩn náu của bọn chúng. Cho nên, bọn bắt cóc có lẽ cũng rất hoảng loạn?
Lúc này, lại có mấy chiếc xe tiến đến, Lạc Kiến Ba liếc nhìn thấy con trai Lạc Mộ Thâm Lạc Mộ Tiêu của mình, và con dâu Tô Tư Nhụy.
“ Đóa Đóa, Đóa Đóa………” Tô Tư Nhụy khóc nức nở, dựa trong lòng Lạc Mộ Thâm khóc không thành tiếng.
Còn Lạc Mộ Thâm vừa ôm vợ mình, tay kia vừa vỗ về, không ngừng an ủi động viên.
Lạc Kiến Ba nhìn thấy, trong lòng thật sự không biết là cảm giác gì nữa.
Còn Lạc Mộ Thâm và Lạc Mộ Tiêu nhìn thấy Lạc Kiến Ba, cũng hiện rõ vẻ sững sờ, Lạc Mộ Thâm hơi ngại gọi lên một tiếng: “ Bố……”
Lạc Kiến Ba khẽ thở dài, không ngờ hai bố con lại gặp nhau trong tình cảnh này.
Ông ta vừa vui, lại vừa buồn.
Ông ta không nói gì, chỉ cầm chiếc loa trong tay thuộc hạ của mình, ông ta dùng giọng nói trầm thấp gằn xuống nói vào đó: “ Ta đến để thay con tin, chỉ cần các người thả cháu gái Đóa Đóa của tôi ra, ta đảm bảo sự an toàn của các người, xe cũng sẽ chuẩn bị cho các người, nếu như các người giở trò gì, các người yên tâm, ta sẽ san bằng nơi này.”
Lạc Mộ Thâm Lạc Mộ Tiêu và Tô Tư Nhụy bàng hoàng, họ không ngờ bố của mình lại làm như thế, tự dùng mình để thay cho Đóa Đóa.
“ Được, thế thì ông đến trước cửa nhà kho, chỉ cần một mình ông, nếu như ông muốn giở trò tôi sẽ lập tức giết chết đứa bé gái này, cùng đến chỗ chết là được.” Kẻ bắt cóc ở bên trong cũng đáp trả.
“ Bố…..để con đi……..” Lạc Mộ Thâm nhẹ nhàng nói.
“ Bố đi.” Lạc Kiến Ba lạnh lùng nói, “ Bố phải đổi về cháu gái của bố, không tiếc đánh đổi tất cả! Đừng tranh với bố, các con vẫn còn trẻ, bố già rồi, chết cũng không coi là gì!”
Ông ta đẩy Lạc Mộ Thâm ra, mạnh mẽ tiến về trước nhà kho cũ đó.
“ Bố…..” Lạc Mộ Thâm gọi về phía Lạc Kiến Ba.
“ Bố……” Tô Tư Nhụy cũng gọi một tiếng.
Lạc Kiến Ba quay người lại, ông ta cười nhìn con trai và con dâu của mình, nhẹ nhàng nói: “ Không sao, chỉ là đổi con tin mà thôi, bố ở trong tay bọn bắt cóc còn hơn là để Đóa Đóa ở trong tay bọn bắt có, hơn nữa, bố muốn nói với các con, thực ra bố….bố rất quý Đóa Đóa, thật lòng thương yêu.”
Ông ta liếc nhìn Nhụy Tử, lại nhìn hai con trai của mình, tiến nhanh về nhà kho cũ đó.
Bộ dạng coi thường cái chết, chỉ cần mình có thay cho cháu gái yêu quý của mình, mình có ra sao ông ta cũng không quan tâm.
Ông ta không quan tam con trai mình có dùng tiền để chuộc mình hay không, ông ta bây giờ quan tâm đó là, chỉ cần cháu gái Đóa Đóa của mình được bình an.
Chỉ nhìn thấy hình bóng bé nhỏ của Đóa Đóa đứng trươc cửa nhà kho, trong lòng Lạc Kiến Ba kích động lên.
“ Đóa Đóa, ông nội đến rồi, ông nội đến cứu cháu rồi đây.” Ông ta vừa đi vừa nói về phía Đóa Đóa.
Đóa Đóa đưa tay vẫy,
Thuộc hạ của ông ta liên tục dùng loa nói, ông ta bước nhanh về căn nhà kho cũ đó, đến cửa, Lạc Kiến Ba nghĩ rằng bọn chúng sẽ thả Đóa Đóa ra, nhưng kỳ lạ đó là, Đóa Đóa đột nhiên quay vào trong rồi.
Trong lòng Lạc Kiến Ba cực kỳ hốt hoảng, Đóa Đóa, mau chạy ra đi, ông nội đến thay cho cháu đây.
Ông ta không còn kịp suy nghĩ nữa, nhìn thấy cửa nhà kho đó chỉ còn mở hé. Lạc Kiến Ba bước vào, cánh cửa đó lập tức đóng lại.
Lạc Mộ Tiêu vội nói: “ Bố, Đóa Đóa bị bắt cóc rồi!”
“ Cái gì?” Lạc Kiến Ba cảm thấy trước mắt mình như một màu đen, gần như sắp ngất đi rồi.
Ông ta cảm thấy tim mình dường như sắp từ cổ họng nhảy ra ngoài rồi.
Ông ta cảm thấy mình rất khó chịu rất khó chịu trong người.
Người lúc nào cũng khỏe mạnh dồi dào sức lực như ông ta lập tức trở nên yếu ớt, ông ta bất lực nắm lấy điện thoại, yếu ớt nói: “ Con…..con nói cái gì?”
“ Bố, tại vì Đóa Đóa rất nhớ bác đẹp trai của nó, con bé hôm nay lại nói dối chị dâu con đi thăm bà nội con, kết quả con bé trốn bảo mẫu đi tìm bố, đứa trẻ không biết bố sống ở đâu, ở trên đường hỏi thăm, kết quả là bị kẻ xấu bắt cóc đi rồi.” Lạc Mộ Tiêu gần như sắp khóc òa lên rồi, “ Vừa nãy anh ba đã nhận được điện thoại của bọn tống tiền, bọn tống tiền đòi ba vạn nghìn tệ đặt ở trong thùng rác trước cửa lối vào tàu điện ngầm, nhưng anh ba chuẩn bị ba vạn nghìn cho người đặt vào đó, nhưng không thấy Đóa Đóa được thả về, Đóa Đóa có lẽ bị hãm hại rồi.”
Tiếng Lạc Mộ Tiêu khóc nức nở trong điện thoại chuyển đến.
Bắt cóc tống tiền, hãm hại……
Giọng nói này giống như con dao hai lưỡi đâm vào tai của Lạc Kiến Ba vậy, Lạc Kiến Ba gần như sắp ngất đi rồi.
Mười năm trước, hình ảnh vợ mình bị bắt cóc tống tiền rồi hãm hại lại hiện về trong đầu ông ta, ông ta bây giờ quả thật giống như bị sét đánh ngang tai vậy.
Không được, mình đã mất đi vợ, không thể mất cháu gái yêu quý lần nữa.
Không thể, tuyệt đối không thể!
Lạc Kiến Ba giống như con sư tử nhảy chồm lên vậy, Đóa Đóa chắc chắn là gọi điện cho mình trong hang ổ của bọn bắt có, con bé muốn cầu cứu mình! Ông ta tin bây giờ Đóa Đóa chắc chắn chưa chết, Đóa Đóa chắc chắn đang đợi mình đến cứu con bé!
Mình nhất định phải đi cứu con bé.
Lạc Kiến Ba lập tức gọi điện cho thuộc hạ của mình, sai người thông qua phía cảnh sát trong thời gian ngắn nhất tra ra rõ ràng cuộc điện thoại cuối cùng của Đóa Đóa là được gọi từ vị trí nào.
Thuộc hạ rất nhanh đã dùng phương thức gps định vị tra ra vị trí của điện thoại Đóa Đóa.
Đó là một nơi ngoại thành.
Mình phải đi cứu Đóa Đóa.
Lạc Kiến Ba giống như kẻ điên tập trung thuộc hạ, hơn hai mươi chiếc xe đi thẳng đến nơi mà Đóa Đóa bị bắt cóc.
“ Chủ tịch, cô bé chắc chắn sẽ không sao, ngài đừng quá lo lắng!” Lão Vương lái xe quan sát qua kính chiếu hậu nhìn sắc mặt ông chủ của mình đang trắng bệch thảm hại, gần như biến sắc, hai mắt trợn trừng, giống như sắp điên thật vậy, ông ấy vội an ủi Lạc Kiến Ba.
Lạc Kiến Ba nhíu chặt mày lại, không nói câu gì.
Bây giờ, tim ông ta đã hoàn toàn hướng về Đóa Đóa rồi, nếu như Đóa Đóa xảy ra chuyện gì, mình cũng không thể sống được nữa.
Lão Vương lái xe nhìn dáng vẻ của Lạc Kiến Ba, không nén được tiếng thở dài trong lòng.
Chưa bao giờ nhìn thấy bộ dạng này của Lạc Kiến Ba, nếu như là trước đây, dù cho bốn thiếu gia nhà họ Lạc có bị bắt cóc, ông ta cũng không căng thẳng như thế này?
Ông ta không dám nói gì, chỉ lái xe lao về phía trước.
Rất nhanh, xe đã đến địa điểm được xác định là Đóa Đóa đang bị bắt cóc ở đó, Lạc Kiến Ba xuống xe, phát hiện đó là một cái nhà kho bị bỏ hoang.
Xem ra chính là nơi này rồi.
Khuôn mặt lạnh lùng của Lạc Kiến Ba giống như tuyết rơi dưới hai mươi độ vậy.
Lúc này, một trong những thuộc hạ của ông ta cao giọng cầm loa, lên tiếng nói: “ Người ở bên trong nghe cho rõ, các người đã bị bao vây, thả tiểu thư nhà chúng ta ra, chúng ta có thể tha cho các người, nếu như không thả tiểu thư nhà chúng ta, chúng ta sẽ không bỏ qua cho các người đâu, chúng ta sẽ san bằng nơi này.”
Lúc này, bên trong có giọng nói đàn ông chuyển đến.
“ Muốn thả đứa bé gái này, nhất định phải có một người tiến vào thay đứa bé này, rồi chuẩn bị cho bọn ta ba chiếc xe. Đợi sau khi bọn ta rời đi an toàn, lâọ tức sẽ thả người, nếu không, chúng ta sẽ giết đứa bé gái này.” Giọng nói gằn xuống của người đó vọng ra.
Lạc Kiến Ba biết, bọn chúng cũng không biết tại sao nhanh như thế mình lại có thể tìm được vị trí ẩn náu của bọn chúng. Cho nên, bọn bắt cóc có lẽ cũng rất hoảng loạn?
Lúc này, lại có mấy chiếc xe tiến đến, Lạc Kiến Ba liếc nhìn thấy con trai Lạc Mộ Thâm Lạc Mộ Tiêu của mình, và con dâu Tô Tư Nhụy.
“ Đóa Đóa, Đóa Đóa………” Tô Tư Nhụy khóc nức nở, dựa trong lòng Lạc Mộ Thâm khóc không thành tiếng.
Còn Lạc Mộ Thâm vừa ôm vợ mình, tay kia vừa vỗ về, không ngừng an ủi động viên.
Lạc Kiến Ba nhìn thấy, trong lòng thật sự không biết là cảm giác gì nữa.
Còn Lạc Mộ Thâm và Lạc Mộ Tiêu nhìn thấy Lạc Kiến Ba, cũng hiện rõ vẻ sững sờ, Lạc Mộ Thâm hơi ngại gọi lên một tiếng: “ Bố……”
Lạc Kiến Ba khẽ thở dài, không ngờ hai bố con lại gặp nhau trong tình cảnh này.
Ông ta vừa vui, lại vừa buồn.
Ông ta không nói gì, chỉ cầm chiếc loa trong tay thuộc hạ của mình, ông ta dùng giọng nói trầm thấp gằn xuống nói vào đó: “ Ta đến để thay con tin, chỉ cần các người thả cháu gái Đóa Đóa của tôi ra, ta đảm bảo sự an toàn của các người, xe cũng sẽ chuẩn bị cho các người, nếu như các người giở trò gì, các người yên tâm, ta sẽ san bằng nơi này.”
Lạc Mộ Thâm Lạc Mộ Tiêu và Tô Tư Nhụy bàng hoàng, họ không ngờ bố của mình lại làm như thế, tự dùng mình để thay cho Đóa Đóa.
“ Được, thế thì ông đến trước cửa nhà kho, chỉ cần một mình ông, nếu như ông muốn giở trò tôi sẽ lập tức giết chết đứa bé gái này, cùng đến chỗ chết là được.” Kẻ bắt cóc ở bên trong cũng đáp trả.
“ Bố…..để con đi……..” Lạc Mộ Thâm nhẹ nhàng nói.
“ Bố đi.” Lạc Kiến Ba lạnh lùng nói, “ Bố phải đổi về cháu gái của bố, không tiếc đánh đổi tất cả! Đừng tranh với bố, các con vẫn còn trẻ, bố già rồi, chết cũng không coi là gì!”
Ông ta đẩy Lạc Mộ Thâm ra, mạnh mẽ tiến về trước nhà kho cũ đó.
“ Bố…..” Lạc Mộ Thâm gọi về phía Lạc Kiến Ba.
“ Bố……” Tô Tư Nhụy cũng gọi một tiếng.
Lạc Kiến Ba quay người lại, ông ta cười nhìn con trai và con dâu của mình, nhẹ nhàng nói: “ Không sao, chỉ là đổi con tin mà thôi, bố ở trong tay bọn bắt cóc còn hơn là để Đóa Đóa ở trong tay bọn bắt có, hơn nữa, bố muốn nói với các con, thực ra bố….bố rất quý Đóa Đóa, thật lòng thương yêu.”
Ông ta liếc nhìn Nhụy Tử, lại nhìn hai con trai của mình, tiến nhanh về nhà kho cũ đó.
Bộ dạng coi thường cái chết, chỉ cần mình có thay cho cháu gái yêu quý của mình, mình có ra sao ông ta cũng không quan tâm.
Ông ta không quan tam con trai mình có dùng tiền để chuộc mình hay không, ông ta bây giờ quan tâm đó là, chỉ cần cháu gái Đóa Đóa của mình được bình an.
Chỉ nhìn thấy hình bóng bé nhỏ của Đóa Đóa đứng trươc cửa nhà kho, trong lòng Lạc Kiến Ba kích động lên.
“ Đóa Đóa, ông nội đến rồi, ông nội đến cứu cháu rồi đây.” Ông ta vừa đi vừa nói về phía Đóa Đóa.
Đóa Đóa đưa tay vẫy,
Thuộc hạ của ông ta liên tục dùng loa nói, ông ta bước nhanh về căn nhà kho cũ đó, đến cửa, Lạc Kiến Ba nghĩ rằng bọn chúng sẽ thả Đóa Đóa ra, nhưng kỳ lạ đó là, Đóa Đóa đột nhiên quay vào trong rồi.
Trong lòng Lạc Kiến Ba cực kỳ hốt hoảng, Đóa Đóa, mau chạy ra đi, ông nội đến thay cho cháu đây.
Ông ta không còn kịp suy nghĩ nữa, nhìn thấy cửa nhà kho đó chỉ còn mở hé. Lạc Kiến Ba bước vào, cánh cửa đó lập tức đóng lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.