Những Bí Ẩn Của Lãnh Đạo Thú Tính
Chương 21: TẠI SAO LẠI CÓ THỂ THẢM HẠI THẾ NÀY
Linh Linh
05/12/2016
Việc anh ta gặp nữ minh tinh bị tôi nhìn thế, liệu tôi có bị anh ta giết người bịt miệng hay không?
Tôi chạy vào nhà vệ sinh, dùng nước lạnh rửa mặt, tự trấn an bản thân phải bình tĩnh lại, nghĩ kĩ một chút, có khả năng tôi nghĩ nhiều rồi.
Sớm biết, tên Lạc Mộ Thâm này nổi tiếng phong lưu, bạn gái bên cạnh giống như đèn cù, hôm nay người mẫu nổi tiếng này, ngày mai lại minh tinh kia, mỗi ngày, không phải đều bị chó săn tin chụp lại cảnh anh ta hẹn hò với nữ minh tinh gợi cảm sao?
Từ trước đến nay anh ta cũng không phủ nhận cơ mà?
Bị tôi nhìn thấy một lần thì có làm sao? Tôi không phải là đi cùng khách hàng không cẩn thận nhìn thấy sao? Tôi cũng không phải là chó săn tin!
Nghĩ như thế, tôi trấn tĩnh lại một chút, hơn nữa, tôi không phải vì công ty mà gắng sức sao, tôi đang đi cùng khách hàng kìa!
Nghĩ như thế, trong lòng tôi nhẹ nhõm phần nào.
Tôi xuống thang máy, trực tiếp đến quầy lễ tân của Hạ Cung, nghĩ những chi phí này thanh toán sớm một chút, sau đó thì về.
Mẹ ơi, ở đây quả thật nóng quá, tôi vẫn thanh toán trước, rồi quay lại thay quần áo vậy.
Tôi đứng trước quầy lễ tân, lấy ra thẻ ngân hàng, nói với cô nhân viên phục vụ: “ Phiền cô thanh toán cho tôi.”
Cô phục vụ quầy lễ tân xinh xắn gật đầu, kết quả hiện lên máy tính bảng, sau đó nhập vào máy tính, rất nhanh, hoá đơn in ra rồi.
“ Thưa cô, chi phí lần này của cô tổng cộng là 10 vạn 2000 tệ.” Cô nhân viên quầy lễ tên với âm thanh nhẹ nhàng ấm áp nói với tôi.
“ Cái gì?” Tôi vừa nghe mà suýt chút nữa ngất xuống, gắng sức để thân thể dựa vào quầy lễ tân, mắt gần như dán vào chiếc máy tính đó.
Vẫn biết là ở đây chí phí rất đắt, nhưng không ngờ lại đắt thế này, đặc biệt là là việc tôi chưa nhìn thấy hoá đơn, chỉ có thể tự suy đoán, bên trong thẻ của tôi còn ra ba vạn tệ, vốn dĩ cho rằng như thế đủ rồi, nào ngờ, còn thiếu xa kìa!
Tôi gần như quỵ xuống trước quầy lễ tân.
“ Không phải là tính sai chứ? Tại sao lại có thể đắt như thế?” Tôi dùng ngón tay chỉ vào hoá đơn trên máy tính, miệng sắp biến thành trái khổ qua rồi, mẹ ơi mẹ, bà mụ của tôi ơi, chi phí ở đây doạ chết người rồi, tôi thật sự hối hận khi dẫn khách hàng đến đây, cái gì cũng cần đến tiền, không nói những cái khác, chỉ nói riêng chỗ vui chơi dưới nước, đã là hai vạn tệ, tôi cảm thấy gần như phải vào phòng nghỉ ngơi rồi.
Nhìn thấy dáng vẻ đỏ bừng mặt của tôi, cô nhân viên lễ tân nhìn tôi bằng ánh mắt hơi xem thường một chút rồi tỉnh bơ nói, giọng nói vẫn rất lễ phép: “ Cô à, hoá đơn đối chiếu không có sai sót? Xin hỏi cô dùng tiền mặt thanh toán hay là quẹt thẻ?”
“ Tôi...... quẹt thẻ.” Giọng nói của tôi giống như âm thanh của muỗi vậy, mặc dù trên vẻ mặt biểu hiện điềm tĩnh, nhưng trên thực tế, dường như tôi sắp phát điên rồi.
Trời ơi, số tiền bị thiếu làm thế nào bây giờ?
“ uhm, tôi hỏi một chút, Hạ Cung ở đây, có thể dựa vào rửa bát thu dọn ghế để trả nợ không?” Tôi hỏi cô nhân viên lễ tân.
Cô nhân viên lễ tân sững sờ một chút: “ Cái gì?”
“ Tôi chỉ là nhân tiện hỏi, cô đợi một chút.” Tôi vội vàng nói.
Trong lòng tôi đang gào thét điên cuồng, mau tìm quân cứu viện đi, nếu không, nếu như không thể thanh toán, những vị khách kia bị đuổi ra khỏi, thế thì tất cả những nỗ lực của tôi và An An đều nấu thành canh rồi sao.
Làm thế nào đây? Làm thế nào đây?
Tôi giống như con gián đi lạc vào nồi thịt kho, tưởng như đang cuống quýt lên chạy.
Hay là tôi lại vay tiền của Lưu Tử Gia, bây giờ, người giúp được tôi chỉ có anh ấy. Tôi hình như lại đang mưu đồ tìm đến loại cỏ cứu mạng, vội vàng gọi điện cho Lưu Tử Gia, tu tu tu..... Âm thanh bận không ngừng trong điện thoại vang lên, nhưng không có người nghe.
Tử Gia, nghe điện thoại đi, nghe điện thoại đi!
Trong lòng tôi không ngừng cầu khấn, nhưng điện thoại kêu rất lâu vẫn không có người nghe, cuối cùng tự động dừng.
Mẹ ơi, Lưu Tử Gia đang làm gì thế, tại sao lâu như thế rồi mà không nghe điện thoại chứ?
Tôi nhìn chiếc đồng hồ sang trọng treo trong đại sảnh, bây giờ, Lưu Tử Gia đang đi học hay là đang tắm? Cho nên không thể nghe được điện thoại?
Tôi chán nản bỏ điện thoại xuống.
“ Xin hỏi, có vấn đề gì không? Có thể thanh toán không?” Cô nhân viên lễ tân với con ngươi đen đó chằm chằm nhìn tôi, tôi dường như nhìn thấy trong mắt cô ta thoáng chút cười trên nỗi đau khổ người khác.
“ Cái đó, hơi có vấn đề một chút, tôi hôm nay mang tiền không đủ, tôi có thể thanh toán trước một phần không, sau đó, ngày khác mang tiền đến?” Tôi thương lượng với cô nhân viên lễ tân.
“ Xin lỗi, không thể.” Cô nhân viên lễ tân lạnh lùng trả lời, sớm đã không còn dáng vẻ ân cần lễ phép nữa rồi.
Tôi nghĩ, nếu như tôi rõ ràng nói với cô ta tôi không có tiền, có phải cô ta sẽ lập tức gọi bảo vệ cửa của Hạ Cung đem tôi ra đánh cho một trận không? Đúng, người có thể mở chỗ vui chơi như thế này, nhất định có đen tối, mặt sau của xã hội mà!
Tôi thật có thể bổ não ra khi mà chúng tôi bị đánh đập, những tay chân của Hạ Cung đó vừa đạp vừa chửi tôi: cho mày ăn phí cơm, mày đúng là loại rẻ tiền!
Mồ hôi trên mặt tôi đều ứa ra rồi.
Làm thế nào đây? Làm thế nào đây? Tôi khóc không nước mắt mà gần như quỵ ngang đến cổ trước quầy lễ tân rồi.
Ai có thể bảo cho tôi rốt cuộc phải làm thế nào?
Khi mà tôi đang hết đường xoay sở, đột nhiên giống như trong đầu sáng lên như chiếc bóng đèn, tôi liền tức khắc nghĩ đến một biện pháp.
“ uhm, tôi có một người bạn, cũng đang chơi ở Hạ Cung, tôi có thể tìm anh ấy giúp tôi thanh toán có được không?” Tôi nói với cô nhân viên lễ tân.
“ Có thể, bất kể là phương pháp gì, chỉ cần thanh toán là được.” Cô nhân viên lễ tân nhẹ giọng nói, “ Xin hỏi bạn của cô ở đâu?”
“ Bây giờ, anh ấy ở khu vực dành cho khách hạng sang.” Tôi vội vàng nói, lần đầu tiên cảm thấy, đời người sao lại có thể thảm hại thế này.
......
Tôi “đi cùng” hai nhân viên tạp vụ cao lớn đến nơi vui chơi dưới nước dành cho khách vip, còn chưa đến cửa, đã nghe thấy tiếng cười ở bên trong.
Có thể tưởng tượng được, bên trong là một đôi nam thanh nữ tú bây giờ đang tắm như đôi chim uyên ương. Trong lòng tôi thầm than khổ, thời khắc đẹp như thế lại bị tôi phá hoại rồi, tôi có phải sẽ khiến Lạc Mộ Thâm hoàng đế đó tức đến băng hà không? Nhân viên tạp vụ cầm lấy máy đàm thoại, cực kì lễ phép và nói: “ Thưa ngài, ngoài cửa có cô Nhuỵ có việc gấp tìm ngài? Ngài có muốn gặp cô ấy không?”
Tôi nhẹ nhàng cắn chặt miệng, thảm rồi, thảm quá rồi, tôi sợ nếu chọc phải tên hoàng đến nhân gian này, tôi sắp bị xử lí lăng trì rồi.
Hai phút sau, cửa phòng khu vực khách vip mở rồi, tôi nhìn thấy Lạc Mộ Thâm chỉ mặc chiếc quần bơi gợi cảm với khuôn mặt đẹp đẽ đứng trước mặt tôi.
Những giọt nước long lanh sáng lấp lánh trên người anh ta, càng phác hoạ lên thân thể hoàn mĩ gợi cảm tuyệt đối của anh ta, cơ bắp quấn bện lại.
Lại nhìn xuống dưới của anh ta, ở đó, đúng, chính là ở đó, hiện rõ nở nang đầy đặn, nghĩ mà biết, trước khi bị tôi cắt ngang, trong khu vực khách vip cao quý này, một đôi nam thanh nữ tú đang làm gì, đôi chim uyên ương đang tắm cho nhau?
Tôi chỉ muốn biết, lúc này có phải Lạc Mộ Thâm muốn đem tôi nhấn vào trong nước chìm chết tôi không?
“ Thưa ngài, cô đây nói muốn tìm ngài có việc, có cần chúng tôi xử lý không?” Nhân viên tạp vụ cao to đó nhìn tôi mà nói.
Lúc đó, tôi thật sự rất sợ Lạc Mộ Thâm nói không quen biết tôi, không đúng, anh ta mà nói như thế, tôi sẽ bị nhân viên tạp vụ đó xách ra ngoài ném chết.
Tôi mặt mày ủ rũ nhìn Lạc Mộ Thâm.
Lạc Mộ Thâm vẻ mặt tao nhã lạnh lùng đó nhìn tôi, từ trên xuống dưới, tôi mặc trên người bộ đồ bơi trắng tinh bị anh ta nhìn trọn vẹn rồi, tôi đành phải ôm lấy hai cánh tay của bản thân.
Anh ta lạnh lùng mà ghét bỏ nhìn tôi, sau đó nói với nhân viên tạp vụ: “ Tôi biết cô ta.”
Tôi lúc đó mới thở được hơi dài nhẹ nhõm, suýt chút nữa ôm lấy đôi chân của tên hoàng đế nhân gian này mà khóc nức nở.
“ Cô sao thế? ở đây làm gì?” Lạc Mộ Thâm lạnh lùng nói.
Mỗi câu nói của anh ta dường như đều mang băng đá, tôi chỉ mặc bộ đồ bơi, hầu như đều bị đóng băng rồi.
“ Tôi......Lạc tổng, anh nghe tôi nói, tôi không phải ở đây chơi, tôi là đi cùng khách hàng.” Tôi vội vàng nói.
“ ồ?” Lạc Mộ Thâm nheo nhẹ đôi lông mày đẹp đẽ đó, “ Cùng khách hàng? Nỗ lực công việc thế cơ à? Cô có phải lúc nào cũng đang nhắc nhở tôi, tôi đã tìm thấy được nhân viên vừa ưu tú lại giỏi giang phải không?”
“ Đúng thế, chính là những vị khác về máy móc thiết bị đó, Giám đốc Cố gì đó, tôi cùng họ đến đây chơi, vốn dĩ khách hàng đang chơi rất vui vẻ, tôi muốn đi thanh toán sớm, nhưng......” Tôi ấp úng nghiến răng nói.
“ Nhưng tiền không đủ?” Lạc Mộ Thâm nhíu nhẹ lông mày nói.
“ Đúng thế, tôi cho rằng tôi mang đủ rồi, nhưng không ngờ chi phí ở đây đắt như thế, thiếu rất nhiều......” Tôi nhỏ giọng nói.
Lạc Mộ Thâm chán ghét nhìn tôi, nói: “ cô không phải nên làm tốt trước bài học sao? Bảo cô làm thế nào? Cô là lợn à?”
“ Tôi......” Tôi cắn cắn môi, “ Tôi đích thực là lợn.”
Lạc Mộ Thâm trừng mắt nhìn tôi: “ Cô đích thực là lợn.”
Tôi trong lòng oán thầm, tôi làm sao biết được ở đây lại đắt như thế, tôi còn chưa đến chơi qua, anh cho rằng tôi cũng là thế hệ nhà giàu như anh sao. Những trò giải trí đắt đỏ đều chơi qua sao?
Đường nhiên tôi chỉ dám nghĩ như thế, từ trước đến nay không dám nói như thế.
“ Nợ của cô ấy, ghi vào nợ của Lạc Thị.” Lạc Mộ Thâm không thèm để ý tôi, hời hợt nói.
“ Vâng.” Nhân viên tạp vụ vội vàng gật đầu, “ Ngài Lạc, tôi xin phép lui xuống.” “ Ưh.” Lạc Mộ Thâm gật đầu nhẹ.
A? Tôi thật sự không ngờ rằng, vấn đề khiến tôi đau đầu thế này lại có thể được hoá giải nhẹ nhàng như thế, có tiền thật tốt!
Có điều nghĩ lại, chính là nên tính vào sổ của Lạc Thị, tại vì tôi là vì khách hàng của Lạc Thị mà!
Tôi lau trên mặt mồ hôi lạnh, kính cẩn nói với Lạc Mộ Thâm: “ Lạc tổng, cảm ơn anh, tôi xin phép về trước, không làm lỡ anh chơi nữa.”
Tôi muốn lập tức thoát khỏi trước mặt ngọn núi băng này, đứng cùng thằng cha này thêm một giây nào nữa, tôi đều cảm thấy sắp ngã quỵ rồi.
Nhưng thằng cha này ngược lại không có dự định muốn tôi được như ý.
“ Đi cùng khách hàng xong chưa?” Anh ta lạnh lùng nói.
“ Ưhm, tôi đã sắp xếp xong rồi, đợi thanh toán xong, là tôi có thể về nhà rồi.” Tôi gật đầu nói giống như gà mổ thóc vậy.
“ Được, đã đi cùng khách hàng xong rồi, thì bây giờ cùng tôi.” Lạc Mộ Thâm nói.
“ A?” Tôi sững sờ, ý của anh ta là gì?
Không phải có mỹ nữ cùng anh ta rồi sao?
Tại sao lại muốn tôi ở cùng anh ta?
Đầu óc tôi đang xoay tròn nhanh chóng suy nghĩ, không biết thằng cha này rốt cuộc đang dự định chủ ý gì?
Lẽ nào, hắn ta nhìn thấy tôi ăn mặc xinh đẹp gợi cảm như thế, lại muốn chiếm đoạt trái tim tôi?
Tôi liền tức khắc đem tim chuyển đến họng mắt.
“ Cái đó... Lạc Tổng, trời đã muộn rồi, tôi nên về nhà rồi.” Tôi ngập ngừng nói.
“ Tôi nghĩ, tôi đương nhiên muốn làm tốt công việc, cho nên tôi mới dốc sức cùng khách hàng như thế!” Tôi đành phải nói.
“ Được, thế thì đừng phí lời nữa. Đi phòng thay đồ thay quần áo của cô đi.” Lạc Mộ Thâm lạnh lùng nói, anh ta một tay chụp lấy tay của tôi.
A?
Tôi quả thực sững ngây ra, không biết phải phản ứng thế nào. Đành phải quay về phòng thay đồ thay quần áo.
Sau khi đi ra, phát hiện Lạc Mộ Thâm đã quần áo đang đứng đợi ở đó. Cái người biệt danh tên lửa lớn đó không thấy xuất hiện nữa!
Lạc Mộ Thâm không quay lại căn phòng ở khu cao cấp đó nữa, mà kéo tay của tôi đi thẳng vào thang máy dành cho khách hạng sang.
Thang máy nhẹ nhàng đi lên, tim của tôi ngược lại đang rơi xuống.
Trời ơi, thằng cha này muốn dẫn tôi đi đâu đây?
Lẽ nào anh ta muốn thuê phòng để làm nhục tôi?
Tôi chạy vào nhà vệ sinh, dùng nước lạnh rửa mặt, tự trấn an bản thân phải bình tĩnh lại, nghĩ kĩ một chút, có khả năng tôi nghĩ nhiều rồi.
Sớm biết, tên Lạc Mộ Thâm này nổi tiếng phong lưu, bạn gái bên cạnh giống như đèn cù, hôm nay người mẫu nổi tiếng này, ngày mai lại minh tinh kia, mỗi ngày, không phải đều bị chó săn tin chụp lại cảnh anh ta hẹn hò với nữ minh tinh gợi cảm sao?
Từ trước đến nay anh ta cũng không phủ nhận cơ mà?
Bị tôi nhìn thấy một lần thì có làm sao? Tôi không phải là đi cùng khách hàng không cẩn thận nhìn thấy sao? Tôi cũng không phải là chó săn tin!
Nghĩ như thế, tôi trấn tĩnh lại một chút, hơn nữa, tôi không phải vì công ty mà gắng sức sao, tôi đang đi cùng khách hàng kìa!
Nghĩ như thế, trong lòng tôi nhẹ nhõm phần nào.
Tôi xuống thang máy, trực tiếp đến quầy lễ tân của Hạ Cung, nghĩ những chi phí này thanh toán sớm một chút, sau đó thì về.
Mẹ ơi, ở đây quả thật nóng quá, tôi vẫn thanh toán trước, rồi quay lại thay quần áo vậy.
Tôi đứng trước quầy lễ tân, lấy ra thẻ ngân hàng, nói với cô nhân viên phục vụ: “ Phiền cô thanh toán cho tôi.”
Cô phục vụ quầy lễ tân xinh xắn gật đầu, kết quả hiện lên máy tính bảng, sau đó nhập vào máy tính, rất nhanh, hoá đơn in ra rồi.
“ Thưa cô, chi phí lần này của cô tổng cộng là 10 vạn 2000 tệ.” Cô nhân viên quầy lễ tên với âm thanh nhẹ nhàng ấm áp nói với tôi.
“ Cái gì?” Tôi vừa nghe mà suýt chút nữa ngất xuống, gắng sức để thân thể dựa vào quầy lễ tân, mắt gần như dán vào chiếc máy tính đó.
Vẫn biết là ở đây chí phí rất đắt, nhưng không ngờ lại đắt thế này, đặc biệt là là việc tôi chưa nhìn thấy hoá đơn, chỉ có thể tự suy đoán, bên trong thẻ của tôi còn ra ba vạn tệ, vốn dĩ cho rằng như thế đủ rồi, nào ngờ, còn thiếu xa kìa!
Tôi gần như quỵ xuống trước quầy lễ tân.
“ Không phải là tính sai chứ? Tại sao lại có thể đắt như thế?” Tôi dùng ngón tay chỉ vào hoá đơn trên máy tính, miệng sắp biến thành trái khổ qua rồi, mẹ ơi mẹ, bà mụ của tôi ơi, chi phí ở đây doạ chết người rồi, tôi thật sự hối hận khi dẫn khách hàng đến đây, cái gì cũng cần đến tiền, không nói những cái khác, chỉ nói riêng chỗ vui chơi dưới nước, đã là hai vạn tệ, tôi cảm thấy gần như phải vào phòng nghỉ ngơi rồi.
Nhìn thấy dáng vẻ đỏ bừng mặt của tôi, cô nhân viên lễ tân nhìn tôi bằng ánh mắt hơi xem thường một chút rồi tỉnh bơ nói, giọng nói vẫn rất lễ phép: “ Cô à, hoá đơn đối chiếu không có sai sót? Xin hỏi cô dùng tiền mặt thanh toán hay là quẹt thẻ?”
“ Tôi...... quẹt thẻ.” Giọng nói của tôi giống như âm thanh của muỗi vậy, mặc dù trên vẻ mặt biểu hiện điềm tĩnh, nhưng trên thực tế, dường như tôi sắp phát điên rồi.
Trời ơi, số tiền bị thiếu làm thế nào bây giờ?
“ uhm, tôi hỏi một chút, Hạ Cung ở đây, có thể dựa vào rửa bát thu dọn ghế để trả nợ không?” Tôi hỏi cô nhân viên lễ tân.
Cô nhân viên lễ tân sững sờ một chút: “ Cái gì?”
“ Tôi chỉ là nhân tiện hỏi, cô đợi một chút.” Tôi vội vàng nói.
Trong lòng tôi đang gào thét điên cuồng, mau tìm quân cứu viện đi, nếu không, nếu như không thể thanh toán, những vị khách kia bị đuổi ra khỏi, thế thì tất cả những nỗ lực của tôi và An An đều nấu thành canh rồi sao.
Làm thế nào đây? Làm thế nào đây?
Tôi giống như con gián đi lạc vào nồi thịt kho, tưởng như đang cuống quýt lên chạy.
Hay là tôi lại vay tiền của Lưu Tử Gia, bây giờ, người giúp được tôi chỉ có anh ấy. Tôi hình như lại đang mưu đồ tìm đến loại cỏ cứu mạng, vội vàng gọi điện cho Lưu Tử Gia, tu tu tu..... Âm thanh bận không ngừng trong điện thoại vang lên, nhưng không có người nghe.
Tử Gia, nghe điện thoại đi, nghe điện thoại đi!
Trong lòng tôi không ngừng cầu khấn, nhưng điện thoại kêu rất lâu vẫn không có người nghe, cuối cùng tự động dừng.
Mẹ ơi, Lưu Tử Gia đang làm gì thế, tại sao lâu như thế rồi mà không nghe điện thoại chứ?
Tôi nhìn chiếc đồng hồ sang trọng treo trong đại sảnh, bây giờ, Lưu Tử Gia đang đi học hay là đang tắm? Cho nên không thể nghe được điện thoại?
Tôi chán nản bỏ điện thoại xuống.
“ Xin hỏi, có vấn đề gì không? Có thể thanh toán không?” Cô nhân viên lễ tân với con ngươi đen đó chằm chằm nhìn tôi, tôi dường như nhìn thấy trong mắt cô ta thoáng chút cười trên nỗi đau khổ người khác.
“ Cái đó, hơi có vấn đề một chút, tôi hôm nay mang tiền không đủ, tôi có thể thanh toán trước một phần không, sau đó, ngày khác mang tiền đến?” Tôi thương lượng với cô nhân viên lễ tân.
“ Xin lỗi, không thể.” Cô nhân viên lễ tân lạnh lùng trả lời, sớm đã không còn dáng vẻ ân cần lễ phép nữa rồi.
Tôi nghĩ, nếu như tôi rõ ràng nói với cô ta tôi không có tiền, có phải cô ta sẽ lập tức gọi bảo vệ cửa của Hạ Cung đem tôi ra đánh cho một trận không? Đúng, người có thể mở chỗ vui chơi như thế này, nhất định có đen tối, mặt sau của xã hội mà!
Tôi thật có thể bổ não ra khi mà chúng tôi bị đánh đập, những tay chân của Hạ Cung đó vừa đạp vừa chửi tôi: cho mày ăn phí cơm, mày đúng là loại rẻ tiền!
Mồ hôi trên mặt tôi đều ứa ra rồi.
Làm thế nào đây? Làm thế nào đây? Tôi khóc không nước mắt mà gần như quỵ ngang đến cổ trước quầy lễ tân rồi.
Ai có thể bảo cho tôi rốt cuộc phải làm thế nào?
Khi mà tôi đang hết đường xoay sở, đột nhiên giống như trong đầu sáng lên như chiếc bóng đèn, tôi liền tức khắc nghĩ đến một biện pháp.
“ uhm, tôi có một người bạn, cũng đang chơi ở Hạ Cung, tôi có thể tìm anh ấy giúp tôi thanh toán có được không?” Tôi nói với cô nhân viên lễ tân.
“ Có thể, bất kể là phương pháp gì, chỉ cần thanh toán là được.” Cô nhân viên lễ tân nhẹ giọng nói, “ Xin hỏi bạn của cô ở đâu?”
“ Bây giờ, anh ấy ở khu vực dành cho khách hạng sang.” Tôi vội vàng nói, lần đầu tiên cảm thấy, đời người sao lại có thể thảm hại thế này.
......
Tôi “đi cùng” hai nhân viên tạp vụ cao lớn đến nơi vui chơi dưới nước dành cho khách vip, còn chưa đến cửa, đã nghe thấy tiếng cười ở bên trong.
Có thể tưởng tượng được, bên trong là một đôi nam thanh nữ tú bây giờ đang tắm như đôi chim uyên ương. Trong lòng tôi thầm than khổ, thời khắc đẹp như thế lại bị tôi phá hoại rồi, tôi có phải sẽ khiến Lạc Mộ Thâm hoàng đế đó tức đến băng hà không? Nhân viên tạp vụ cầm lấy máy đàm thoại, cực kì lễ phép và nói: “ Thưa ngài, ngoài cửa có cô Nhuỵ có việc gấp tìm ngài? Ngài có muốn gặp cô ấy không?”
Tôi nhẹ nhàng cắn chặt miệng, thảm rồi, thảm quá rồi, tôi sợ nếu chọc phải tên hoàng đến nhân gian này, tôi sắp bị xử lí lăng trì rồi.
Hai phút sau, cửa phòng khu vực khách vip mở rồi, tôi nhìn thấy Lạc Mộ Thâm chỉ mặc chiếc quần bơi gợi cảm với khuôn mặt đẹp đẽ đứng trước mặt tôi.
Những giọt nước long lanh sáng lấp lánh trên người anh ta, càng phác hoạ lên thân thể hoàn mĩ gợi cảm tuyệt đối của anh ta, cơ bắp quấn bện lại.
Lại nhìn xuống dưới của anh ta, ở đó, đúng, chính là ở đó, hiện rõ nở nang đầy đặn, nghĩ mà biết, trước khi bị tôi cắt ngang, trong khu vực khách vip cao quý này, một đôi nam thanh nữ tú đang làm gì, đôi chim uyên ương đang tắm cho nhau?
Tôi chỉ muốn biết, lúc này có phải Lạc Mộ Thâm muốn đem tôi nhấn vào trong nước chìm chết tôi không?
“ Thưa ngài, cô đây nói muốn tìm ngài có việc, có cần chúng tôi xử lý không?” Nhân viên tạp vụ cao to đó nhìn tôi mà nói.
Lúc đó, tôi thật sự rất sợ Lạc Mộ Thâm nói không quen biết tôi, không đúng, anh ta mà nói như thế, tôi sẽ bị nhân viên tạp vụ đó xách ra ngoài ném chết.
Tôi mặt mày ủ rũ nhìn Lạc Mộ Thâm.
Lạc Mộ Thâm vẻ mặt tao nhã lạnh lùng đó nhìn tôi, từ trên xuống dưới, tôi mặc trên người bộ đồ bơi trắng tinh bị anh ta nhìn trọn vẹn rồi, tôi đành phải ôm lấy hai cánh tay của bản thân.
Anh ta lạnh lùng mà ghét bỏ nhìn tôi, sau đó nói với nhân viên tạp vụ: “ Tôi biết cô ta.”
Tôi lúc đó mới thở được hơi dài nhẹ nhõm, suýt chút nữa ôm lấy đôi chân của tên hoàng đế nhân gian này mà khóc nức nở.
“ Cô sao thế? ở đây làm gì?” Lạc Mộ Thâm lạnh lùng nói.
Mỗi câu nói của anh ta dường như đều mang băng đá, tôi chỉ mặc bộ đồ bơi, hầu như đều bị đóng băng rồi.
“ Tôi......Lạc tổng, anh nghe tôi nói, tôi không phải ở đây chơi, tôi là đi cùng khách hàng.” Tôi vội vàng nói.
“ ồ?” Lạc Mộ Thâm nheo nhẹ đôi lông mày đẹp đẽ đó, “ Cùng khách hàng? Nỗ lực công việc thế cơ à? Cô có phải lúc nào cũng đang nhắc nhở tôi, tôi đã tìm thấy được nhân viên vừa ưu tú lại giỏi giang phải không?”
“ Đúng thế, chính là những vị khác về máy móc thiết bị đó, Giám đốc Cố gì đó, tôi cùng họ đến đây chơi, vốn dĩ khách hàng đang chơi rất vui vẻ, tôi muốn đi thanh toán sớm, nhưng......” Tôi ấp úng nghiến răng nói.
“ Nhưng tiền không đủ?” Lạc Mộ Thâm nhíu nhẹ lông mày nói.
“ Đúng thế, tôi cho rằng tôi mang đủ rồi, nhưng không ngờ chi phí ở đây đắt như thế, thiếu rất nhiều......” Tôi nhỏ giọng nói.
Lạc Mộ Thâm chán ghét nhìn tôi, nói: “ cô không phải nên làm tốt trước bài học sao? Bảo cô làm thế nào? Cô là lợn à?”
“ Tôi......” Tôi cắn cắn môi, “ Tôi đích thực là lợn.”
Lạc Mộ Thâm trừng mắt nhìn tôi: “ Cô đích thực là lợn.”
Tôi trong lòng oán thầm, tôi làm sao biết được ở đây lại đắt như thế, tôi còn chưa đến chơi qua, anh cho rằng tôi cũng là thế hệ nhà giàu như anh sao. Những trò giải trí đắt đỏ đều chơi qua sao?
Đường nhiên tôi chỉ dám nghĩ như thế, từ trước đến nay không dám nói như thế.
“ Nợ của cô ấy, ghi vào nợ của Lạc Thị.” Lạc Mộ Thâm không thèm để ý tôi, hời hợt nói.
“ Vâng.” Nhân viên tạp vụ vội vàng gật đầu, “ Ngài Lạc, tôi xin phép lui xuống.” “ Ưh.” Lạc Mộ Thâm gật đầu nhẹ.
A? Tôi thật sự không ngờ rằng, vấn đề khiến tôi đau đầu thế này lại có thể được hoá giải nhẹ nhàng như thế, có tiền thật tốt!
Có điều nghĩ lại, chính là nên tính vào sổ của Lạc Thị, tại vì tôi là vì khách hàng của Lạc Thị mà!
Tôi lau trên mặt mồ hôi lạnh, kính cẩn nói với Lạc Mộ Thâm: “ Lạc tổng, cảm ơn anh, tôi xin phép về trước, không làm lỡ anh chơi nữa.”
Tôi muốn lập tức thoát khỏi trước mặt ngọn núi băng này, đứng cùng thằng cha này thêm một giây nào nữa, tôi đều cảm thấy sắp ngã quỵ rồi.
Nhưng thằng cha này ngược lại không có dự định muốn tôi được như ý.
“ Đi cùng khách hàng xong chưa?” Anh ta lạnh lùng nói.
“ Ưhm, tôi đã sắp xếp xong rồi, đợi thanh toán xong, là tôi có thể về nhà rồi.” Tôi gật đầu nói giống như gà mổ thóc vậy.
“ Được, đã đi cùng khách hàng xong rồi, thì bây giờ cùng tôi.” Lạc Mộ Thâm nói.
“ A?” Tôi sững sờ, ý của anh ta là gì?
Không phải có mỹ nữ cùng anh ta rồi sao?
Tại sao lại muốn tôi ở cùng anh ta?
Đầu óc tôi đang xoay tròn nhanh chóng suy nghĩ, không biết thằng cha này rốt cuộc đang dự định chủ ý gì?
Lẽ nào, hắn ta nhìn thấy tôi ăn mặc xinh đẹp gợi cảm như thế, lại muốn chiếm đoạt trái tim tôi?
Tôi liền tức khắc đem tim chuyển đến họng mắt.
“ Cái đó... Lạc Tổng, trời đã muộn rồi, tôi nên về nhà rồi.” Tôi ngập ngừng nói.
“ Tôi nghĩ, tôi đương nhiên muốn làm tốt công việc, cho nên tôi mới dốc sức cùng khách hàng như thế!” Tôi đành phải nói.
“ Được, thế thì đừng phí lời nữa. Đi phòng thay đồ thay quần áo của cô đi.” Lạc Mộ Thâm lạnh lùng nói, anh ta một tay chụp lấy tay của tôi.
A?
Tôi quả thực sững ngây ra, không biết phải phản ứng thế nào. Đành phải quay về phòng thay đồ thay quần áo.
Sau khi đi ra, phát hiện Lạc Mộ Thâm đã quần áo đang đứng đợi ở đó. Cái người biệt danh tên lửa lớn đó không thấy xuất hiện nữa!
Lạc Mộ Thâm không quay lại căn phòng ở khu cao cấp đó nữa, mà kéo tay của tôi đi thẳng vào thang máy dành cho khách hạng sang.
Thang máy nhẹ nhàng đi lên, tim của tôi ngược lại đang rơi xuống.
Trời ơi, thằng cha này muốn dẫn tôi đi đâu đây?
Lẽ nào anh ta muốn thuê phòng để làm nhục tôi?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.