Những Câu Chuyện Được Kể Bởi Một Kẻ Dở Hơi
Đánh giá: 9.8/10 từ 5 lượt
Qua câu chuyện Những Câu Chuyện Được Kể Bởi Một Kẻ Dở
Hơi của tác giả PemDan, chúng ta thấy được tác phẩm ngôn tình hay nhất này
có nội dung khá mới mẻ, ta là một kẻ dở hơi, cho nên đừng mong sẽ tìm được ý
nghĩa gì hay ho gì từ những câu chuyện ta kể.
Chỉ đơn giản là ta thích thì ta kể vậy thôi.
Vài câu truyện hay tản mạn để đọc cho vui.
***
Câu chuyện thứ nhất: Ngôn tình chỉ có ở trong sách, nhưng lúc nào nó diễn ra nhẹ như cúc trắng trong mưa thì bạn chả biết được đâu.
1,
Ngôi biệt thự cuối con đường dường như chẳng hề ăn nhập với khu phố ồn ào xung quanh nó. Ngói đỏ, tường trắng, cột đá cẩm thạch và vườn hồng đủ màu sắc, đứng từ bên ngoài nhìn vào thì đó rõ ràng là hai thế giới hoàn toàn khác nhau.
Cô được thuê trông nom biệt thự đã hai năm, công việc cho thu nhập không cao nhưng cô lại rất thích. Ngoài việc chăm sóc vườn hồng và thi thoảng dọn dẹp bên trong, phần lớn thời gian trong ngày cô đều có thể dùng cho việc viết lách.
Sáng tác tiểu thuyết trong khu vườn đầy hoa, khung cảnh đó thật thơ mộng biết bao?
Cô yêu quý khu vườn, cũng yêu quý ngôi biệt thự.
Chỉ có một điều cô vẫn luôn thắc mắc: không biết bao giờ chủ nhân ngôi biệt thự mới có ý định chuyển đến đây?
Nhận việc đã hai năm, cô chưa từng được gặp mặt ông chủ thần bí kia lấy một lần.
Một ngày kia, có lẽ để thỏa mãn trí tò mò của cô gái trẻ, một người đàn ông xuất hiện trong sân biệt thự, hết sức lịch thiệp nói với cô:
“Chào cô, tôi là người môi giới nhà đất, căn biệt thự này đã được đổi chủ rồi.”
Vậy là cô mất việc.
Chỉ đơn giản là ta thích thì ta kể vậy thôi.
Vài câu truyện hay tản mạn để đọc cho vui.
***
Câu chuyện thứ nhất: Ngôn tình chỉ có ở trong sách, nhưng lúc nào nó diễn ra nhẹ như cúc trắng trong mưa thì bạn chả biết được đâu.
1,
Ngôi biệt thự cuối con đường dường như chẳng hề ăn nhập với khu phố ồn ào xung quanh nó. Ngói đỏ, tường trắng, cột đá cẩm thạch và vườn hồng đủ màu sắc, đứng từ bên ngoài nhìn vào thì đó rõ ràng là hai thế giới hoàn toàn khác nhau.
Cô được thuê trông nom biệt thự đã hai năm, công việc cho thu nhập không cao nhưng cô lại rất thích. Ngoài việc chăm sóc vườn hồng và thi thoảng dọn dẹp bên trong, phần lớn thời gian trong ngày cô đều có thể dùng cho việc viết lách.
Sáng tác tiểu thuyết trong khu vườn đầy hoa, khung cảnh đó thật thơ mộng biết bao?
Cô yêu quý khu vườn, cũng yêu quý ngôi biệt thự.
Chỉ có một điều cô vẫn luôn thắc mắc: không biết bao giờ chủ nhân ngôi biệt thự mới có ý định chuyển đến đây?
Nhận việc đã hai năm, cô chưa từng được gặp mặt ông chủ thần bí kia lấy một lần.
Một ngày kia, có lẽ để thỏa mãn trí tò mò của cô gái trẻ, một người đàn ông xuất hiện trong sân biệt thự, hết sức lịch thiệp nói với cô:
“Chào cô, tôi là người môi giới nhà đất, căn biệt thự này đã được đổi chủ rồi.”
Vậy là cô mất việc.