Chương 24
D.J. Machale
15/04/2016
NHẬT KÍ # 22
(TIẾP THEO)
ZADAA
(@thuy_trang89 type)
Ra khỏi phòng giam, mình thấy Teek đã lấy lại vũ khí cho hai đứa. Ý kiến hay, nhưng với chỉ một cặp gậy làm sao chống lại toàn thể bộ tộc Rokador. Tuy nhiên, có lại vũ khí cũng yên tâm hơn. Bảo đảm là Loor cũng có cảm giác như mình. Teek đưa chúng mình qua hành lang vòng vèo trong tòa nhà đá. Mình đoán đây là tầng hầm, vì hành lang giống như một địa đạo. Không thấy gì ngoài vách đá và những cửa đóng kín mít. Teek rất thông thạo đường. Lạ thật, vì mình thấy chỗ nào cũng giống nhau. Qua mấy khúc rẽ, xuống vài hành lang vắng, chúng mình ngừng lại trước một cách cửa đóng.
Teek nói nhỏ:
- Phải thật im lặng. Trên chúng ta là khu ăn uống của giới ưu tú. Cửa này dẫn tới một đường hầm nhỏ, cung cấp không khí cho tòa nhà.
Mình hỏi:
- Giới ưu tú này là những ai?
- Các nhà lãnh đạo của chúng tôi. Họ cai trị Rokador, làm luật và phán xét.
- Rất uy quyền. Họ được bầu lên?
- Họ là hậu duệ của người Rokador chính gốc, đó là những người đã phát hiện ra lòng đất từ nhiều thế hệ trước.
Teek ngừng nói, nhắm mắt như quá xúc động.
Loor hỏi:
- Bạn bệnh hả?
Sau mấy nhịp thở, Teek mới trả lời:
- Mình không sao. Chúng ta có thể nghe những gì họ nói, nhưng nếu bị phát hiện thì…
Anh ta không nói hết câu. Mình đoán, dù chuyện gì xảy ra, cũng chẳng tốt lành gì. Ghi nhớ. Đừng để bị phát hiện.
Teek khẽ mở cửa rồi bước vào. Mình và Loor theo sau. Trần thấp tới nỗi chúng mình phải lom khom bước. Trông như có hai đường ống khuất vào bóng tối. Teek đã giải thích đây là các đường cung cấp không khí. Mình cảm thấy thoang thoảng gió, như không khí đang di chuyển. Nhưng tìm hiểu chuyện họ thông gió cho tòa nhà này không là lý do sự có mặt của chúng mình tại đây. Từ trên, ánh sáng rọi xuống qua những khe hở dài chừng hơn ba mươi phân, rộng khoảng hai phân. Tiến lại vùng sáng đó, Teek ra hiệu cho hai đứa mình nhìn thấy. Mình nhận ra ngay, những kẻ hở này đưa không khí vào căn phòng bên trên. Điều quan trọng hơn, chúng mình có thể nhìn vào phòng, qua những kẽ hở. Quan sát góc độ, mình nghi những kẽ hở này nằm tại chân tường. Đây là vị trí thuận lợi để nhìn và nghe lén những diễn biến trong phòng.
Căn phòng không giống những gì mình đã thấy dưới lòng đất. Phòng này lớn đủ để chữa một bàn ăn dài. Trên tường là những tác phẩm nghệ thuật. Đồ đạc rất tiện nghi. Nến thắp sáng khắp nơi. Trên bàn là một bữa tiệc ê hề. Những bát bạc đầy ụ đủ loại trái cây lạ mắt. Một đầu bàn đang nướng một thứ gì đó, đầu bàn kia thì đang quay một con gà tây. Những cốc có chân cao đầy tràn thức uống. Một bữa tiệc khá là xa xỉ, không giống chút nào với hình dung về một nơi con người đang tuyệt vọng vì đói ăn khát uống.
Mình và Loor nhìn nhau. Mình biết cô cũng đang nghĩ giống mình. Điều khủng khiếp mà Teek nói ở đâu? Chắc chắn không có trong phòng này. Nơi này tuyệt quá mà. Mình đếm được mười Rokador. Những nhà cai trị ưu tú. Mình ngờ sẽ được thấy một nhóm người đầu tóc bạc phơ, có cả thế kỷ kinh nghiệm để đưa ra những quyết định khôn ngoan, dẫn dắt dân tộc đến tương lai tốt đẹp.
A… có chứ.
Có một cặp già. Một lão già lụ khụ, trông như không thể tự đứng dậy khỏi ghế. Mình nghĩ là lão đang ngủ và… chảy dãi. Mình thề là thấy nước dãi nhiễu nhào đầy ngực lão. Thú vị thật. Nhưng nhìn toàn thể thì đây là một nhóm bát nháo. Có ba người trưởng thành, hai nữ một nam. Một gã và một cô gái trông không lớn hơn mình bao nhiêu. Rồi tới hai đứa nhóc. Mình nói nghiêm túc đó. Nhóc thật mà. Tất cả bọn họ đều có làn da trắng như bột, cặp mắt xanh của người Rokador, và đều mặc áo trắng. Chắc đây là một dịp đặc biệt, vì tất cả đều mặc áo choàng lộng lẫy trang trí bằng vàng, như mình đã mặc trong lễ hội Azhra của người Batu.
Người nào cũng ăn ngấu nghiến như đây là bữa ăn cuối cùng của họ. Chưa nuốt hết đồ ăn đang nhai, họ tọng tiếp những tảng thịt mỡ vào đầy miệng. Chiêu tất cả đồ ăn xuống bằng những cốc nước đầy. Lúc đầu mình ngạc nhiên, rồi nhớ lại, thật ra, nước đâu có thiếu. Ít ra là dưới này không thiếu nước.
À, còn nữa. Còn một vị khách nữa trong bàn. Saint Dane. Hắn ngồi đầu bàn, đang ngắm các vị ưu tú ngốn ngấu đồ ăn. Hắn không ăn. Chốc chốc lại nhấp chút nước. Hình như toàn bộ sự kiện này là trò tiêu khiển của hắn. Hắn nhìn ngắm họ với một nụ cười mỉm, như một con nhện biết không cần phải đổ mồ hôi, vì những con ruồi bé nhỏ đã sa vào lưới của nó. Nhìn bọn họ ăn ngấu nghiến một lúc, bụng mình bỗng sôi lên, không biết vì sợ, ghê tởm, hay chỉ vì đói. Mình nghĩ, vì cả ba.
Sau cùng, một người đàn bà đứng dậy, nâng ly, nói với cả nhóm:
- Cụng ly! Hãy chúc mừng người bạn đến từ sa mạc xa xôi. Ông đến với chúng ta là khách lạ, nhưng rồi trở thành người bạn chân thành, một cố vấn khôn ngoan, và mãi mãi sẽ được biết đến như một thiên thần đã làm cho Rokador hồi sinh. Xin chúc mừng Saint Dane!
- Saint Dane!
Tất cả đều nâng ly chúc tụng.
Saint Dane cười cười, khiêm tốn đưa tay lên như nói: “Ôi, có gì đâu, các bạn”.
Mình muốn ói. Dù Saint Dane đã nói gì với những con người này, hắn đã thuyết phục được họ tin là hắn tới để giúp đỡ. Mình có một cảm giác thật kỳ lạ. Những người trong phòng này yêu thương hắn. Mình thấy điều đó trong mắt họ. Họ cạn ly chúc tụng, họ cư xử với hắn như một ông vua, họ cảm ơn hắn về tất cả những gì hắn đã làm. Rất có thể họ đang lên kế hoạch tạc tượng hắn. Họ không hề biết những gì hắn nói sẽ đưa họ đến sự hủy hoại. Lạnh cả người. Đây có phải là sự thật khủng khiếp Bokka đã cố cho tụi mình biết không?
Saint Dane lau miệng với một vẻ thanh nhã, rồi nói:
- Thưa các bạn, tôi rất vinh hạnh được gọi các bạn là bạn của tôi. Hôm nay đánh dấu cho một khởi sự mới. Quyết định sáng suốt của các bạn sẽ giúp các bạn dẹp bỏ quá khứ đen tối mới đây, để hướng tới một ngày mai tươi sáng hơn. Bây giờ, cuối cùng thì Rokador đã có khả năng lớn mạnh và phát triển trong những phương diện mà mới đây dường như không thể. Tôi hoan nghênh lòng dũng cảm và khôn ngoan của các bạn.
Hắn nâng cao cốc trong tiếng hoan hô rần rần. Đúng là một ngày hội của tình thương yêu, cho đến khi một trong hai ông già đứng dậy, đưa tay ra dấu cho mọi người im lặng, rồi nói:
- Tôi chia sẻ lòng tri ân của mọi người đối với Saint Dane, vì đã cho chúng ta những lời khuyên và sự hiểu biết. Chúng ta đang cận kề một tương lai mới. Một tương lai an toàn. Nhưng thú thật, tôi lo lắng vì đường dài chúng ta phải vượt qua để có thể đạt được điều đó. Bây giờ còn ngồi đây, vui vẻ tiệc tùng, tôi nghĩ chúng ta nên tự hỏi lại một lần cuối: hành động quyết liệt chúng ta chọn đó có đúng không?
Nhiều tiếng rì rầm nổi lên. Có người gật đầu đồng ý, người khác lại lắc đầu. Hai đứa nhóc vẫn tiếp tục ăn. Mình nghĩ chúng chẳng quan tâm tới phe nào hết. Mình chỉ mong chúng choảng nhau để giành ăn.
Saint Dane lại đứng lên, nói với ông già:
- Ông là một lãnh đạo khôn ngoan. Sự thận trọng của ông là một minh chứng cho điều đó. Tất cả cống hiến của tôi đều được bảo đảm bằng kinh nghiệm của bản thân. Bộ tộc tôi cũng từng phải đối diện với sự lựa chọn khó khăn tương tự thế này. Sau những khả năng được thảo luận, chúng tôi đã đi đến một kết luận không thể chối cãi. Bỏ qua những tiểu tiết, chúng tôi có hai sự chọn lựa. Đó là: Sống sót hay diệt vong. Chúng tôi đã chọn sự sống. Và, hôm nay tôi đang đứng đây. Một bằng chứng là chúng tôi đã chọn đúng đường. Các bạn, các nhà lãnh đạo ưu tú của Rokador, cũng đang đối diện với sự lựa chọn giống thế. Con đường các bạn sắp qua sẽ không thoải mái. Tôi không phủ nhận điều đó. Nhưng chọn lựa khác của các bạn là gì? Tôi là người cuối cùng cần phải nhắc nhở các bạn: các bạn đã cận kề đi vào hố sâu quên lãng đến mức nào rồi. Bây giờ bánh xe đã chuyển động. Tôi đề nghị, nếu thật sự không muốn bị vây hãm trong bóng tối chết chóc, các bạn hãy chọn cách thoát ra và… sống!
- Hoan hô Saint Dane!
Ông già lụ khụ, ngủ gật và nhiều nước dãi, la toáng lên. Lão nhảy khỏi ghế, nâng cao cốc. Mình tưởng lão không đứng dậy nổi, chứ đừng nói chi tới lanh lẹ thế. Tất cả, kể cả ông già mới đặt câu hỏi, đều đứng dậy nâng cao cốc hoan hô Saint Dane. Dù là chuyện gì sắp xảy ra, lúc này không thể nào ngăn chặn được nữa.
Teek vỗ vai mình, rồi đưa mình và Loor ra khỏi phòng thông gió. Ngay khi cửa vừa đóng lại, mình hỏi ngay:
- Họ nói về chuyện quỷ quái gì vậy? Chuyện gì sắp xảy ra?
Vừa đi sâu hơn vào tòa nhà, Teek vừa nói:
- Theo tôi.
- Cái đám dở hơi đó là ưu tú sao? Làm sao họ lãnh đạo được chứ? Dấm dớ, ấm ớ, ngớ ngẩn.
- Tôi nói rồi. Họ là con cháu của Rokador chính gốc, những người đã khám phá ra lòng đất.
- Vậy họ được cai trị là nhờ tổ tiên chứ không vì có chút tài cán gì sao?
- Đó là một cách đặt vấn đề.
Mình độp lại:
- Đó là cách duy nhất để đặt vấn đề. Thậm chí lại có cả hai đứa nhóc. Tôi cá là Saint Dane phải vất vả để năn nỉ chúng làm… bất cứ điều gì.
Mình phải bình tĩnh lại. Đây là chuyện của họ. Cách thức Rokador đã chọn để tự quản không phải việc của mình. Dù cách đó ngớ ngẩn đến thế nào. Mình phải quan tâm tới quyết định lớn của họ. Không, chính xác là quyết định lớn mà Saint Dane đã điều khiển họ làm.
Teek đưa chúng mình tới cuối hành lang, nơi có một cửa nổi bật hơn những cửa khác, vì làm bằng thép. Anh ta ngừng lại, nói:
- Thận trọng. Bên trong có bảo vệ Tiggen.
Mình hỏi:
- Bên trong có gì?
Không trả lời, Teek mở cửa, bước vào. Mình lo lắng nhìn Loor. Chúng mình sắp được thấy cơn ác mộng mà Bokka đã nói? Theo Teek, chúng mình vào một sàn đi hẹp bằng thép, nhìn xuống một phòng trong hang động. Lúc đầu mình phát hoảng, vì tưởng là đã đi quanh hết tầng hầm của tòa nhà này. Nhưng căn phòng tụi mình vừa bước vào còn đi xuống hàng loạt tầng khác nữa. Đáng lẽ mình không nên ngạc nhiên, vì những con người này quá siêu trong việc đục vào lòng đá. Khi đã tỉnh táo lại, mình cố hiểu trước mắt mình là gì.
Trông như một phòng máy, với mấy chục ống hình trụ khổng lồ màu bạc, dựng thẳng đứng hai bên vách cửa hang động rộng lớn này, nối với những ống đồ sộ nằm ngang. Chính giữa là một ống lớn kéo suốt chiều ngang căn phòng. Đường kính của ống này khoảng hơn sáu mét, gồm nhiều ống dày được nối lại với nhau bằng hàng ngàn đinh tán to cộ. Nửa dưới của ống chìm dưới sàn, nên chỉ nhìn thấy nửa trên. Trên mặt ống là một bệ dài. Trên bệ, một bảng kiểm soát phức tạp, với vô vàn ngọn đèn chiếu sáng, cùng những máy đo và mặt đồng hồ. Ba người Rokador đang đứng trên bệ, giám sát máy đo và thỉnh thoảng điều chỉnh mấy cần bạc nhỏ để kiểm soát… gì gì đó. Khi tụi mình đang nhìn, hai người Rokador nữa leo thang lên bệ, bước lại vị trí. Có tiếng rì rì liên tục. Nghe như tiếng máy. Mình cảm thấy nơi này có năng lượng. Năng lượng vật lý.
Teek nói:
- Đây là trung tâm thế giới của chúng tôi. Là trạm gốc kiểm soát các dòng sông Zadaa. Từ đây chúng tôi hướng dẫn tất cả các nguồn nước, và tạo ra năng lượng.
Năng lượng thủy điện? Tất nhiên! Đó là cách người Rokador luôn có ánh sáng. Họ sử dụng sức chảy của nước để tạo năng lượng.
Mình hỏi:
- Vậy là, tất cả nguồn nước có thể được kiểm soát từ đây?
Teek gật rồi ra hiệu cho hai đứa mình đi theo. Chúng mình rón rén qua lối đi hẹp, qua một cửa thép khác, vào một đường hầm. Đóng cửa cẩn thận, Teek quay lại tụi mình nói:
- Khi bảo vệ Tiggen trở lại Kidik, chúng tôi mới được biết vì sao các kỹ sư đã đóng các trạm vệ tinh khắp lòng đất. Chúng tôi được cho biết, đó là vì hạn hán. Sự thật là họ muốn mọi sự kiểm soát phải được nằm tại đây. Đó là cách họ âm mưu triệt hạ Batu.
Loor và mình không phải yêu cầu Teek giải thích. Vì anh ta nói không ngừng. Mình nghĩ, Teek thèm nói, cần nói, và nói cho hả. Rất tốt, vì chúng mình đang cần nghe. Trông Teek buồn và mệt mỏi. Thở dài, anh nói tiếp:
- Kế hoạch Saint Dane bày cho chúng tôi là thế này: Khi Batu tấn công, chúng tôi sẽ đợi cho đến khi biết chắc hầu hết bọn họ đã vào lòng đất. Khi làn sóng chiến binh Ghee đầu tiên tới sát đại dương Kidik, chúng tôi sẽ xả nước.
Mình và Loor nhìn nhau. Vẻ đầy bối rối, cô bảo:
- Làm ơn nói rõ ra đi.
Giọng Teek run rẩy:
- Nghĩa là… chúng tôi sẽ làm cho lòng đất bị ngập lụt. Mọi sinh vật ngoài hòn đảo này sẽ bị chết đuối hết.
Loor bàng hoàng dựa lưng vào vách đá. Mình thì gần như không thở nổi. Sau cùng thì âm mưu quỷ quái của Saint Dane đã được tiết lộ. Hắn đã tìm ra cách để bộ tộc này tiêu diệt bộ tộc kia. Sẽ không có chiến tranh, chỉ có một cuộc tàn sát.
Loor thẫn thờ nói:
- Tất cả chiến binh Ghee trong lòng đất sẽ bị giết. Hàng ngàn người sẽ bỏ mạng.
Mình bảo:
- Rồi Xhaxhu sẽ thuộc về Rokador. Đó là ác mộng Bokka đã nói.
Teek nói nhỏ:
- Nhưng… không đâu.
Loor kêu lên:
- Sao lại không? Còn cách nào khác nữa để Rokador có thể tiêu diệt nhiều người Batu như thế chứ? Các người thèm khát thành phố mà. Nhưng sao có thể tàn nhẫn đến thế? Rokador từng là những người bạn của chúng tôi mà.
Teek ràn rụa nước mắt, nói:
- Còn hơn thế nữa.
Mình la lên:
- Hơn nữa? Hơn cả tội diệt chủng này?
- Đúng. Nhưng tôi thề, chúng tôi không hề biết gì. Bokka, tôi và hầu hết các Tiggen lúc đó không ở đây. Không biết, không thấy gì. Chỉ biết cấp lãnh đạo đang chuẩn bị chiến tranh, nhưng không biết vì sao. Cho đến khi trở về đây, chúng tôi mới biết sự thật.
Loor hỏi:
- Sự thật. Bokka đã nói chúng tôi cần biết biết sự thật. Toàn bộ sự thật là gì?
Teek lau nước mắt:
- Tôi sẽ cho hai người thấy.
Chúng mình theo anh ta qua nhiều hành lang, tới cuối tòa nhà lớn. Teek ngừng trước một cánh cửa, nói:
- Bên ngoài cửa này là sự thật và điều khủng khiếp.
Hít sâu một hơi để chuẩn bị tinh thần, Teek bước ra ngoài. Chắc mình không muốn nhìn thấy những gì ngoài kia đâu, nhưng vẫn phải nhìn.
Mình và Loor theo Teek ra một bao lan nhìn xuống một cách đồng bằng phẳng và rộng bao la, trải dài tới trước và sang hai bên cả dặm. Lý do chúng mình có thể nhìn rất rõ là vì, cánh đồng phủ đầy những tảng đá trắng, tròn và nhỏ. Hàng ngàn tảng đá, đường kính chừng ba mươi phân, ngay hàng thẳng lối, kéo dài tới hết tầm mắt. Trên mỗi tảng đá có một ngọn đèn nhỏ. Không biết mình đã mong thấy gì, nhưng chắc chắn không là cảnh này. Nơi này chẳng có gì là kinh khủng hết.
Mình đã lầm.
Teek nói:
- Chuyện xảy ra một cách từ từ. Không có gì báo trước. Đến khi chúng tôi thật sự quan tâm, thì quá muộn rồi. Chúng tôi không như các bạn, không sống với môi trường bên ngoài, không có kháng thể với những bệnh tật như hai bạn.
Mình vội hỏi:
- Chuyện gì đã xảy ra?
Teek nhìn ra biển đá:
- Chúng tôi bị một loại vi trùng tấn công, gây ra một thứ bệnh. Bệnh chết người.
Mình nhìn Loor. Mắt cô mở trừng trừng kinh ngạc. Hai đứa mình nhìn lại biển đá. Mấy ngàn ngọn đèn thình lình mang một ý nghĩa mới. Loor thì thầm:
- Đây là một nghĩa trang.
Không thể nào tin nổi, chắc chắn có sự lầm lẫn, vì quá nhiều ngọn đèn! Mình hỏi Teek:
- Anh định nói là, mỗi tảng đá là biểu tượng của một người Rokador chết vì bệnh đó?
- Không.
Nhẹ lòng. Thật sự nhẹ lòng. Nhưng Teek nói tiếp:
- Mỗi tảng đá là một trăm người Rokador đã chết. Tro của họ nằm dưới những tàn tích đó.
Mình choáng váng, đầu gối đứng không vững. Qui mô của thảm kịch làm đầu óc mình mụ mẫm. Chúng mình đang nhìn tàn tích của hàng trăm và hàng trăm của nhiều ngàn con người.
Teek tiếp tục:
- Gia đình tôi đã chết. Gia đình Bokka cũng thế. Chúng tôi không hề biết gì về chuyện này cho đến khi trở lại. Lý do vì sao vụ này được giữ kín đến thế? Vì đây không chỉ là chuyện ganh đua giữa hai bộ tộc. Chuyện sống còn của toàn thể bộ tộc tôi đã rất nguy kịch. Chúng tôi không thiếu không gian ở. Chúng tôi thiếu con người.
Mình bàng hoàng hỏi:
- Bao nhiêu? Bao nhiêu người còn sống?
- Có lẽ vài trăm. Nhiều nhất là một ngàn. Các nhà ưu tú được bảo vệ. Gia đình họ cũng vậy. Các bảo vệ Tiggen thoát chết vì chúng tôi đã không ở đây. Nhiều kỹ sư làm việc tại các trạm kiểm soát ở xa, các đại sứ của chúng tôi tại Xhaxhu cũng đều sống sót.
Loor hỏi:
- Căn bệnh đó còn lan tràn không?
- Không. Sau cùng, các thầy thuốc đã kiểm soát được. Trước đây, trong lịch sử chúng tôi bệnh này cũng đã xảy ra một lần, hàng ngàn người chết trước khi tìm ra cách chữa trị. Lần này, tôi không hiểu vì sao bệnh kéo dài quá lâu mới được nhận ra. Đáng lẽ phải được ngăn chặn sớm hơn.
Mình cảm thấy dường như có bàn tay Saint Dane trong vụ này.
- Chúng tôi được căn dặn, nếu Batu phát hiện tình trạng suy yếu của chúng tôi, họ sẽ mở cuộc xâm lăng. Các nhà lãnh đạo ưu tú quyết định tấn công trước. Chúng tôi không muốn sống tại Xhaxhu. Đây là quê hương chúng tôi. Dưới lòng đất này. Chúng tôi chỉ muốn sống.
Mình hỏi:
- Ai đề nghị quyết định này?
- Saint Dane. Hắn đang là cố vấn cho các nhà lãnh đạo của chúng tôi.
- Chính xác. Hắn lợi dụng một thảm họa thiên nhiên để làm Rokador thành những người hoang tưởng. Sau đó, hắn thúc đẩy Batu tấn công. Đó chính xác là những gì Rokador e sợ. Thật không thể tin nổi.
- Vì sao hắn làm chuyện này?
- Vì hắn là một kẻ xấu.
Mình còn có thể trả lời cách nào nữa? Đây là một cách nói nửa vời của mọi thời đại. Nhưng mình không thể giải thích, Saint Dane là một con quỷ đến từ lãnh địa khác như thế nào, hắn là kẻ tìm mọi cách để hủy diệt quá khứ, hiện tại, tương lai của tất cả những gì hằng có ra sao. Teek đã có một ngày quá khốn khổ rồi.
Teek nói:
- Nhiều bảo vệ Tiggen không tin quyết định này là đúng. Nhưng khi đối diện với tình trạng diệt vong…
Anh ta không nói hết câu, nhưng bây giờ mình đã hiểu vì sao tất cả các bảo vệ đã nhìn chúng mình với vẻ mặt sầu thảm thế. Họ bị chao đảo về những điều khủng khiếp phát hiện ra được, từ lúc trở lại Kidik. Mất gia đình. Mất bạn bè. Toàn thể sự tồn tại của họ đang bị đe dọa. Bokka nói đúng. Đây là một cơn ác mộng. Mình nói với Loor:
- Có điều tôi không hiểu. Rokador gần sắp bị tiêu diệt vì một thứ bệnh khủng khiếp. Họ sợ Batu sẽ hoàn tất việc tiêu diệt đó, vì vậy họ muốn tự vệ bằng cách tấn công trước. Nếu họ thành công, nhiều ngàn người Batu sẽ bị chết chìm. Đó sẽ là một đại thảm họa mang tầm vóc sử thi. Nhưng có đủ để đẩy cả lãnh đại vào hỗn loạn không? Ý tôi là, chuyện này sẽ dẫn tới đâu?
Loor dựa vào lan can sắt, nhìn khắp nghĩa trang Rokador mênh mông. Cô chìm trong trầm ngâm, suy tính khả năng có thể xảy ra. Sau cùng Loor nói:
- Zadaa là một lãnh địa dữ dội. Nhiều bộ tộc đánh nhau tới chết để bảo vệ một mảnh đất nhỏ của mình.
- Những bộ tộc man rợ, ăn thịt người?
- Phải. Tụi ăn thịt đồng loại. Đó là một trong những nguyên nhân Rokador chuyển vào lòng đất, để được an toàn hơn. Chiến binh Ghee được thành lập để bảo vệ Xhaxhu. Trong quá khứ, người Rokador là đồng minh của chúng tôi, nên họ cũng được bảo vệ.
- Tôi đã biết điều đó.
- Có một thế cân bằng mong manh trên Zadaa. Xhaxhu là vùng văn minh duy nhất của lãnh địa. Batu và Rokador là tương lai của Zadaa. Nếu chiến binh Ghee bị tiêu diệt cùng đa số người Batu, thế cân bằng đó sẽ mất. Chuyện một trong số những bộ tộc hung hãn ngoài sa mạc tấn công Xhaxhu chỉ còn là vấn đề thời gian. Những bộ tộc đó rất dã man. Sẽ chẳng còn ai bảo vệ thành phố. Tất cả mọi tri thức và tiến bộ của bao thế hệ sẽ bị tiêu diệt. Zadaa sẽ bị cuốn vào hỗn loạn.
Mình khó khăn nuốt nước bọt rồi hỏi:
- Và… những tên kẻ cướp đó là… là…
Loor đáp:
- Đúng. Là những kẻ ăn thịt người.
Hướng đôi mắt đầy sợ hãi thẳng mình, cô nói tiếp:
- Saint Dane tiến rất gần tới việc chiến thắng lãnh địa thứ hai rồi.
Mình chấm dứt nhật ký trong sâu thẳm thế giới Rokador – hay nói đúng hơn là những gì còn lại của thế giới đó. Có thể gọi một nơi chỉ còn lèo tèo người sống là thế giới được không? Teek đã tìm cho tụi mình một chỗ an toàn. Tại đây tụi mình phải tìm ra giải pháp ngăn chặn Rokador. Có nghĩa là ngăn chặn Batu. Có nghĩa là ngăn chặn Saint Dane. Có nghĩa là chúng mình đang vô cùng khó khăn.
Mình sợ mọi chuyện đã đi quá xa, tụi mình không còn có thể làm gì để giúp họ. Mọi vấn đề đều quá lớn. Không chỉ là việc thay đổi tư tưởng một con người, ngăn chặn một hỏa tiễn, hay kể cả chặn đứng vụ phá mỏ bằng chất nổ. Mà là việc ngăn chặn một đoàn quân. Vụ này vượt quá khả năng tụi mình.
Không thể tin mình có thể nói câu này: cách tốt nhất là để mặc Zadaa. Như mình đã nói nhiều lần, đây không chỉ là chuyện của riêng một lãnh địa. Mà là của toàn Halla. Nếu Loor và mình ở lại đây, chưa chắc hai đứa mình sống sót. Có thể Saint Dane không muốn tụi mình chết. Nhưng còn người Rokador? Nếu họ hồ hởi nhấn chìm hàng ngàn người Batu, chuyện giết hai đứa mình sẽ không làm họ phải lăn tăn nghĩ ngợi.
Tụi mình đã mất Kasha rồi. Ông Gunny và Spader còn bị kẹt lại trên Eelong. Nếu Loor và mình cũng bị kẹt lại đây, hay tệ hơn thế, thì Lữ khách sẽ trở nên quá yếu thế. Mình sợ chúng mình sẽ không còn cơ hội ngăn chặn Saint Dane. Ngồi đây, viết những dòng này, thật tình mình không biết mình và Loor sẽ phải làm gì.
Trước khi chấm dứt nhật ký này, còn một điều cuối cùng mình phải viết: mình đã cho hai bạn biết những gì Saint Dane nói về Courtney. Không biết hắn nói sự thật, hay chỉ để làm mình bối rối. Càng nghĩ mình càng lo ngại. Trong tất cả những gì Saint Dane đã nói, luôn luôn có một mẩu nhỏ sự thật. Chi tiết hắn ngụ ý Courtney có bạn trai mới không thành vấn đề. Vấn đề là hắn biết mọi chuyện về hai bạn. Mình không nói để dọa hai bạn đâu. Mình không nghĩ là hai bạn đang gặp nguy hiểm. Vấn đề làm mình lo sợ nhất là: có thể hắn đã tới Trái Đất Thứ Hai, bắt đầu đặt cơ sở để tấn công quê hương chúng ta.
Mình chỉ còn có thể nói: luôn mở mắt, lắng nghe và cảnh giác.
Nhớ hai bạn nhiều.
Chúng mình đi đây.
CHẤM DỨT NHẬT KÍ #22
(TIẾP THEO)
ZADAA
(@thuy_trang89 type)
Ra khỏi phòng giam, mình thấy Teek đã lấy lại vũ khí cho hai đứa. Ý kiến hay, nhưng với chỉ một cặp gậy làm sao chống lại toàn thể bộ tộc Rokador. Tuy nhiên, có lại vũ khí cũng yên tâm hơn. Bảo đảm là Loor cũng có cảm giác như mình. Teek đưa chúng mình qua hành lang vòng vèo trong tòa nhà đá. Mình đoán đây là tầng hầm, vì hành lang giống như một địa đạo. Không thấy gì ngoài vách đá và những cửa đóng kín mít. Teek rất thông thạo đường. Lạ thật, vì mình thấy chỗ nào cũng giống nhau. Qua mấy khúc rẽ, xuống vài hành lang vắng, chúng mình ngừng lại trước một cách cửa đóng.
Teek nói nhỏ:
- Phải thật im lặng. Trên chúng ta là khu ăn uống của giới ưu tú. Cửa này dẫn tới một đường hầm nhỏ, cung cấp không khí cho tòa nhà.
Mình hỏi:
- Giới ưu tú này là những ai?
- Các nhà lãnh đạo của chúng tôi. Họ cai trị Rokador, làm luật và phán xét.
- Rất uy quyền. Họ được bầu lên?
- Họ là hậu duệ của người Rokador chính gốc, đó là những người đã phát hiện ra lòng đất từ nhiều thế hệ trước.
Teek ngừng nói, nhắm mắt như quá xúc động.
Loor hỏi:
- Bạn bệnh hả?
Sau mấy nhịp thở, Teek mới trả lời:
- Mình không sao. Chúng ta có thể nghe những gì họ nói, nhưng nếu bị phát hiện thì…
Anh ta không nói hết câu. Mình đoán, dù chuyện gì xảy ra, cũng chẳng tốt lành gì. Ghi nhớ. Đừng để bị phát hiện.
Teek khẽ mở cửa rồi bước vào. Mình và Loor theo sau. Trần thấp tới nỗi chúng mình phải lom khom bước. Trông như có hai đường ống khuất vào bóng tối. Teek đã giải thích đây là các đường cung cấp không khí. Mình cảm thấy thoang thoảng gió, như không khí đang di chuyển. Nhưng tìm hiểu chuyện họ thông gió cho tòa nhà này không là lý do sự có mặt của chúng mình tại đây. Từ trên, ánh sáng rọi xuống qua những khe hở dài chừng hơn ba mươi phân, rộng khoảng hai phân. Tiến lại vùng sáng đó, Teek ra hiệu cho hai đứa mình nhìn thấy. Mình nhận ra ngay, những kẻ hở này đưa không khí vào căn phòng bên trên. Điều quan trọng hơn, chúng mình có thể nhìn vào phòng, qua những kẽ hở. Quan sát góc độ, mình nghi những kẽ hở này nằm tại chân tường. Đây là vị trí thuận lợi để nhìn và nghe lén những diễn biến trong phòng.
Căn phòng không giống những gì mình đã thấy dưới lòng đất. Phòng này lớn đủ để chữa một bàn ăn dài. Trên tường là những tác phẩm nghệ thuật. Đồ đạc rất tiện nghi. Nến thắp sáng khắp nơi. Trên bàn là một bữa tiệc ê hề. Những bát bạc đầy ụ đủ loại trái cây lạ mắt. Một đầu bàn đang nướng một thứ gì đó, đầu bàn kia thì đang quay một con gà tây. Những cốc có chân cao đầy tràn thức uống. Một bữa tiệc khá là xa xỉ, không giống chút nào với hình dung về một nơi con người đang tuyệt vọng vì đói ăn khát uống.
Mình và Loor nhìn nhau. Mình biết cô cũng đang nghĩ giống mình. Điều khủng khiếp mà Teek nói ở đâu? Chắc chắn không có trong phòng này. Nơi này tuyệt quá mà. Mình đếm được mười Rokador. Những nhà cai trị ưu tú. Mình ngờ sẽ được thấy một nhóm người đầu tóc bạc phơ, có cả thế kỷ kinh nghiệm để đưa ra những quyết định khôn ngoan, dẫn dắt dân tộc đến tương lai tốt đẹp.
A… có chứ.
Có một cặp già. Một lão già lụ khụ, trông như không thể tự đứng dậy khỏi ghế. Mình nghĩ là lão đang ngủ và… chảy dãi. Mình thề là thấy nước dãi nhiễu nhào đầy ngực lão. Thú vị thật. Nhưng nhìn toàn thể thì đây là một nhóm bát nháo. Có ba người trưởng thành, hai nữ một nam. Một gã và một cô gái trông không lớn hơn mình bao nhiêu. Rồi tới hai đứa nhóc. Mình nói nghiêm túc đó. Nhóc thật mà. Tất cả bọn họ đều có làn da trắng như bột, cặp mắt xanh của người Rokador, và đều mặc áo trắng. Chắc đây là một dịp đặc biệt, vì tất cả đều mặc áo choàng lộng lẫy trang trí bằng vàng, như mình đã mặc trong lễ hội Azhra của người Batu.
Người nào cũng ăn ngấu nghiến như đây là bữa ăn cuối cùng của họ. Chưa nuốt hết đồ ăn đang nhai, họ tọng tiếp những tảng thịt mỡ vào đầy miệng. Chiêu tất cả đồ ăn xuống bằng những cốc nước đầy. Lúc đầu mình ngạc nhiên, rồi nhớ lại, thật ra, nước đâu có thiếu. Ít ra là dưới này không thiếu nước.
À, còn nữa. Còn một vị khách nữa trong bàn. Saint Dane. Hắn ngồi đầu bàn, đang ngắm các vị ưu tú ngốn ngấu đồ ăn. Hắn không ăn. Chốc chốc lại nhấp chút nước. Hình như toàn bộ sự kiện này là trò tiêu khiển của hắn. Hắn nhìn ngắm họ với một nụ cười mỉm, như một con nhện biết không cần phải đổ mồ hôi, vì những con ruồi bé nhỏ đã sa vào lưới của nó. Nhìn bọn họ ăn ngấu nghiến một lúc, bụng mình bỗng sôi lên, không biết vì sợ, ghê tởm, hay chỉ vì đói. Mình nghĩ, vì cả ba.
Sau cùng, một người đàn bà đứng dậy, nâng ly, nói với cả nhóm:
- Cụng ly! Hãy chúc mừng người bạn đến từ sa mạc xa xôi. Ông đến với chúng ta là khách lạ, nhưng rồi trở thành người bạn chân thành, một cố vấn khôn ngoan, và mãi mãi sẽ được biết đến như một thiên thần đã làm cho Rokador hồi sinh. Xin chúc mừng Saint Dane!
- Saint Dane!
Tất cả đều nâng ly chúc tụng.
Saint Dane cười cười, khiêm tốn đưa tay lên như nói: “Ôi, có gì đâu, các bạn”.
Mình muốn ói. Dù Saint Dane đã nói gì với những con người này, hắn đã thuyết phục được họ tin là hắn tới để giúp đỡ. Mình có một cảm giác thật kỳ lạ. Những người trong phòng này yêu thương hắn. Mình thấy điều đó trong mắt họ. Họ cạn ly chúc tụng, họ cư xử với hắn như một ông vua, họ cảm ơn hắn về tất cả những gì hắn đã làm. Rất có thể họ đang lên kế hoạch tạc tượng hắn. Họ không hề biết những gì hắn nói sẽ đưa họ đến sự hủy hoại. Lạnh cả người. Đây có phải là sự thật khủng khiếp Bokka đã cố cho tụi mình biết không?
Saint Dane lau miệng với một vẻ thanh nhã, rồi nói:
- Thưa các bạn, tôi rất vinh hạnh được gọi các bạn là bạn của tôi. Hôm nay đánh dấu cho một khởi sự mới. Quyết định sáng suốt của các bạn sẽ giúp các bạn dẹp bỏ quá khứ đen tối mới đây, để hướng tới một ngày mai tươi sáng hơn. Bây giờ, cuối cùng thì Rokador đã có khả năng lớn mạnh và phát triển trong những phương diện mà mới đây dường như không thể. Tôi hoan nghênh lòng dũng cảm và khôn ngoan của các bạn.
Hắn nâng cao cốc trong tiếng hoan hô rần rần. Đúng là một ngày hội của tình thương yêu, cho đến khi một trong hai ông già đứng dậy, đưa tay ra dấu cho mọi người im lặng, rồi nói:
- Tôi chia sẻ lòng tri ân của mọi người đối với Saint Dane, vì đã cho chúng ta những lời khuyên và sự hiểu biết. Chúng ta đang cận kề một tương lai mới. Một tương lai an toàn. Nhưng thú thật, tôi lo lắng vì đường dài chúng ta phải vượt qua để có thể đạt được điều đó. Bây giờ còn ngồi đây, vui vẻ tiệc tùng, tôi nghĩ chúng ta nên tự hỏi lại một lần cuối: hành động quyết liệt chúng ta chọn đó có đúng không?
Nhiều tiếng rì rầm nổi lên. Có người gật đầu đồng ý, người khác lại lắc đầu. Hai đứa nhóc vẫn tiếp tục ăn. Mình nghĩ chúng chẳng quan tâm tới phe nào hết. Mình chỉ mong chúng choảng nhau để giành ăn.
Saint Dane lại đứng lên, nói với ông già:
- Ông là một lãnh đạo khôn ngoan. Sự thận trọng của ông là một minh chứng cho điều đó. Tất cả cống hiến của tôi đều được bảo đảm bằng kinh nghiệm của bản thân. Bộ tộc tôi cũng từng phải đối diện với sự lựa chọn khó khăn tương tự thế này. Sau những khả năng được thảo luận, chúng tôi đã đi đến một kết luận không thể chối cãi. Bỏ qua những tiểu tiết, chúng tôi có hai sự chọn lựa. Đó là: Sống sót hay diệt vong. Chúng tôi đã chọn sự sống. Và, hôm nay tôi đang đứng đây. Một bằng chứng là chúng tôi đã chọn đúng đường. Các bạn, các nhà lãnh đạo ưu tú của Rokador, cũng đang đối diện với sự lựa chọn giống thế. Con đường các bạn sắp qua sẽ không thoải mái. Tôi không phủ nhận điều đó. Nhưng chọn lựa khác của các bạn là gì? Tôi là người cuối cùng cần phải nhắc nhở các bạn: các bạn đã cận kề đi vào hố sâu quên lãng đến mức nào rồi. Bây giờ bánh xe đã chuyển động. Tôi đề nghị, nếu thật sự không muốn bị vây hãm trong bóng tối chết chóc, các bạn hãy chọn cách thoát ra và… sống!
- Hoan hô Saint Dane!
Ông già lụ khụ, ngủ gật và nhiều nước dãi, la toáng lên. Lão nhảy khỏi ghế, nâng cao cốc. Mình tưởng lão không đứng dậy nổi, chứ đừng nói chi tới lanh lẹ thế. Tất cả, kể cả ông già mới đặt câu hỏi, đều đứng dậy nâng cao cốc hoan hô Saint Dane. Dù là chuyện gì sắp xảy ra, lúc này không thể nào ngăn chặn được nữa.
Teek vỗ vai mình, rồi đưa mình và Loor ra khỏi phòng thông gió. Ngay khi cửa vừa đóng lại, mình hỏi ngay:
- Họ nói về chuyện quỷ quái gì vậy? Chuyện gì sắp xảy ra?
Vừa đi sâu hơn vào tòa nhà, Teek vừa nói:
- Theo tôi.
- Cái đám dở hơi đó là ưu tú sao? Làm sao họ lãnh đạo được chứ? Dấm dớ, ấm ớ, ngớ ngẩn.
- Tôi nói rồi. Họ là con cháu của Rokador chính gốc, những người đã khám phá ra lòng đất.
- Vậy họ được cai trị là nhờ tổ tiên chứ không vì có chút tài cán gì sao?
- Đó là một cách đặt vấn đề.
Mình độp lại:
- Đó là cách duy nhất để đặt vấn đề. Thậm chí lại có cả hai đứa nhóc. Tôi cá là Saint Dane phải vất vả để năn nỉ chúng làm… bất cứ điều gì.
Mình phải bình tĩnh lại. Đây là chuyện của họ. Cách thức Rokador đã chọn để tự quản không phải việc của mình. Dù cách đó ngớ ngẩn đến thế nào. Mình phải quan tâm tới quyết định lớn của họ. Không, chính xác là quyết định lớn mà Saint Dane đã điều khiển họ làm.
Teek đưa chúng mình tới cuối hành lang, nơi có một cửa nổi bật hơn những cửa khác, vì làm bằng thép. Anh ta ngừng lại, nói:
- Thận trọng. Bên trong có bảo vệ Tiggen.
Mình hỏi:
- Bên trong có gì?
Không trả lời, Teek mở cửa, bước vào. Mình lo lắng nhìn Loor. Chúng mình sắp được thấy cơn ác mộng mà Bokka đã nói? Theo Teek, chúng mình vào một sàn đi hẹp bằng thép, nhìn xuống một phòng trong hang động. Lúc đầu mình phát hoảng, vì tưởng là đã đi quanh hết tầng hầm của tòa nhà này. Nhưng căn phòng tụi mình vừa bước vào còn đi xuống hàng loạt tầng khác nữa. Đáng lẽ mình không nên ngạc nhiên, vì những con người này quá siêu trong việc đục vào lòng đá. Khi đã tỉnh táo lại, mình cố hiểu trước mắt mình là gì.
Trông như một phòng máy, với mấy chục ống hình trụ khổng lồ màu bạc, dựng thẳng đứng hai bên vách cửa hang động rộng lớn này, nối với những ống đồ sộ nằm ngang. Chính giữa là một ống lớn kéo suốt chiều ngang căn phòng. Đường kính của ống này khoảng hơn sáu mét, gồm nhiều ống dày được nối lại với nhau bằng hàng ngàn đinh tán to cộ. Nửa dưới của ống chìm dưới sàn, nên chỉ nhìn thấy nửa trên. Trên mặt ống là một bệ dài. Trên bệ, một bảng kiểm soát phức tạp, với vô vàn ngọn đèn chiếu sáng, cùng những máy đo và mặt đồng hồ. Ba người Rokador đang đứng trên bệ, giám sát máy đo và thỉnh thoảng điều chỉnh mấy cần bạc nhỏ để kiểm soát… gì gì đó. Khi tụi mình đang nhìn, hai người Rokador nữa leo thang lên bệ, bước lại vị trí. Có tiếng rì rì liên tục. Nghe như tiếng máy. Mình cảm thấy nơi này có năng lượng. Năng lượng vật lý.
Teek nói:
- Đây là trung tâm thế giới của chúng tôi. Là trạm gốc kiểm soát các dòng sông Zadaa. Từ đây chúng tôi hướng dẫn tất cả các nguồn nước, và tạo ra năng lượng.
Năng lượng thủy điện? Tất nhiên! Đó là cách người Rokador luôn có ánh sáng. Họ sử dụng sức chảy của nước để tạo năng lượng.
Mình hỏi:
- Vậy là, tất cả nguồn nước có thể được kiểm soát từ đây?
Teek gật rồi ra hiệu cho hai đứa mình đi theo. Chúng mình rón rén qua lối đi hẹp, qua một cửa thép khác, vào một đường hầm. Đóng cửa cẩn thận, Teek quay lại tụi mình nói:
- Khi bảo vệ Tiggen trở lại Kidik, chúng tôi mới được biết vì sao các kỹ sư đã đóng các trạm vệ tinh khắp lòng đất. Chúng tôi được cho biết, đó là vì hạn hán. Sự thật là họ muốn mọi sự kiểm soát phải được nằm tại đây. Đó là cách họ âm mưu triệt hạ Batu.
Loor và mình không phải yêu cầu Teek giải thích. Vì anh ta nói không ngừng. Mình nghĩ, Teek thèm nói, cần nói, và nói cho hả. Rất tốt, vì chúng mình đang cần nghe. Trông Teek buồn và mệt mỏi. Thở dài, anh nói tiếp:
- Kế hoạch Saint Dane bày cho chúng tôi là thế này: Khi Batu tấn công, chúng tôi sẽ đợi cho đến khi biết chắc hầu hết bọn họ đã vào lòng đất. Khi làn sóng chiến binh Ghee đầu tiên tới sát đại dương Kidik, chúng tôi sẽ xả nước.
Mình và Loor nhìn nhau. Vẻ đầy bối rối, cô bảo:
- Làm ơn nói rõ ra đi.
Giọng Teek run rẩy:
- Nghĩa là… chúng tôi sẽ làm cho lòng đất bị ngập lụt. Mọi sinh vật ngoài hòn đảo này sẽ bị chết đuối hết.
Loor bàng hoàng dựa lưng vào vách đá. Mình thì gần như không thở nổi. Sau cùng thì âm mưu quỷ quái của Saint Dane đã được tiết lộ. Hắn đã tìm ra cách để bộ tộc này tiêu diệt bộ tộc kia. Sẽ không có chiến tranh, chỉ có một cuộc tàn sát.
Loor thẫn thờ nói:
- Tất cả chiến binh Ghee trong lòng đất sẽ bị giết. Hàng ngàn người sẽ bỏ mạng.
Mình bảo:
- Rồi Xhaxhu sẽ thuộc về Rokador. Đó là ác mộng Bokka đã nói.
Teek nói nhỏ:
- Nhưng… không đâu.
Loor kêu lên:
- Sao lại không? Còn cách nào khác nữa để Rokador có thể tiêu diệt nhiều người Batu như thế chứ? Các người thèm khát thành phố mà. Nhưng sao có thể tàn nhẫn đến thế? Rokador từng là những người bạn của chúng tôi mà.
Teek ràn rụa nước mắt, nói:
- Còn hơn thế nữa.
Mình la lên:
- Hơn nữa? Hơn cả tội diệt chủng này?
- Đúng. Nhưng tôi thề, chúng tôi không hề biết gì. Bokka, tôi và hầu hết các Tiggen lúc đó không ở đây. Không biết, không thấy gì. Chỉ biết cấp lãnh đạo đang chuẩn bị chiến tranh, nhưng không biết vì sao. Cho đến khi trở về đây, chúng tôi mới biết sự thật.
Loor hỏi:
- Sự thật. Bokka đã nói chúng tôi cần biết biết sự thật. Toàn bộ sự thật là gì?
Teek lau nước mắt:
- Tôi sẽ cho hai người thấy.
Chúng mình theo anh ta qua nhiều hành lang, tới cuối tòa nhà lớn. Teek ngừng trước một cánh cửa, nói:
- Bên ngoài cửa này là sự thật và điều khủng khiếp.
Hít sâu một hơi để chuẩn bị tinh thần, Teek bước ra ngoài. Chắc mình không muốn nhìn thấy những gì ngoài kia đâu, nhưng vẫn phải nhìn.
Mình và Loor theo Teek ra một bao lan nhìn xuống một cách đồng bằng phẳng và rộng bao la, trải dài tới trước và sang hai bên cả dặm. Lý do chúng mình có thể nhìn rất rõ là vì, cánh đồng phủ đầy những tảng đá trắng, tròn và nhỏ. Hàng ngàn tảng đá, đường kính chừng ba mươi phân, ngay hàng thẳng lối, kéo dài tới hết tầm mắt. Trên mỗi tảng đá có một ngọn đèn nhỏ. Không biết mình đã mong thấy gì, nhưng chắc chắn không là cảnh này. Nơi này chẳng có gì là kinh khủng hết.
Mình đã lầm.
Teek nói:
- Chuyện xảy ra một cách từ từ. Không có gì báo trước. Đến khi chúng tôi thật sự quan tâm, thì quá muộn rồi. Chúng tôi không như các bạn, không sống với môi trường bên ngoài, không có kháng thể với những bệnh tật như hai bạn.
Mình vội hỏi:
- Chuyện gì đã xảy ra?
Teek nhìn ra biển đá:
- Chúng tôi bị một loại vi trùng tấn công, gây ra một thứ bệnh. Bệnh chết người.
Mình nhìn Loor. Mắt cô mở trừng trừng kinh ngạc. Hai đứa mình nhìn lại biển đá. Mấy ngàn ngọn đèn thình lình mang một ý nghĩa mới. Loor thì thầm:
- Đây là một nghĩa trang.
Không thể nào tin nổi, chắc chắn có sự lầm lẫn, vì quá nhiều ngọn đèn! Mình hỏi Teek:
- Anh định nói là, mỗi tảng đá là biểu tượng của một người Rokador chết vì bệnh đó?
- Không.
Nhẹ lòng. Thật sự nhẹ lòng. Nhưng Teek nói tiếp:
- Mỗi tảng đá là một trăm người Rokador đã chết. Tro của họ nằm dưới những tàn tích đó.
Mình choáng váng, đầu gối đứng không vững. Qui mô của thảm kịch làm đầu óc mình mụ mẫm. Chúng mình đang nhìn tàn tích của hàng trăm và hàng trăm của nhiều ngàn con người.
Teek tiếp tục:
- Gia đình tôi đã chết. Gia đình Bokka cũng thế. Chúng tôi không hề biết gì về chuyện này cho đến khi trở lại. Lý do vì sao vụ này được giữ kín đến thế? Vì đây không chỉ là chuyện ganh đua giữa hai bộ tộc. Chuyện sống còn của toàn thể bộ tộc tôi đã rất nguy kịch. Chúng tôi không thiếu không gian ở. Chúng tôi thiếu con người.
Mình bàng hoàng hỏi:
- Bao nhiêu? Bao nhiêu người còn sống?
- Có lẽ vài trăm. Nhiều nhất là một ngàn. Các nhà ưu tú được bảo vệ. Gia đình họ cũng vậy. Các bảo vệ Tiggen thoát chết vì chúng tôi đã không ở đây. Nhiều kỹ sư làm việc tại các trạm kiểm soát ở xa, các đại sứ của chúng tôi tại Xhaxhu cũng đều sống sót.
Loor hỏi:
- Căn bệnh đó còn lan tràn không?
- Không. Sau cùng, các thầy thuốc đã kiểm soát được. Trước đây, trong lịch sử chúng tôi bệnh này cũng đã xảy ra một lần, hàng ngàn người chết trước khi tìm ra cách chữa trị. Lần này, tôi không hiểu vì sao bệnh kéo dài quá lâu mới được nhận ra. Đáng lẽ phải được ngăn chặn sớm hơn.
Mình cảm thấy dường như có bàn tay Saint Dane trong vụ này.
- Chúng tôi được căn dặn, nếu Batu phát hiện tình trạng suy yếu của chúng tôi, họ sẽ mở cuộc xâm lăng. Các nhà lãnh đạo ưu tú quyết định tấn công trước. Chúng tôi không muốn sống tại Xhaxhu. Đây là quê hương chúng tôi. Dưới lòng đất này. Chúng tôi chỉ muốn sống.
Mình hỏi:
- Ai đề nghị quyết định này?
- Saint Dane. Hắn đang là cố vấn cho các nhà lãnh đạo của chúng tôi.
- Chính xác. Hắn lợi dụng một thảm họa thiên nhiên để làm Rokador thành những người hoang tưởng. Sau đó, hắn thúc đẩy Batu tấn công. Đó chính xác là những gì Rokador e sợ. Thật không thể tin nổi.
- Vì sao hắn làm chuyện này?
- Vì hắn là một kẻ xấu.
Mình còn có thể trả lời cách nào nữa? Đây là một cách nói nửa vời của mọi thời đại. Nhưng mình không thể giải thích, Saint Dane là một con quỷ đến từ lãnh địa khác như thế nào, hắn là kẻ tìm mọi cách để hủy diệt quá khứ, hiện tại, tương lai của tất cả những gì hằng có ra sao. Teek đã có một ngày quá khốn khổ rồi.
Teek nói:
- Nhiều bảo vệ Tiggen không tin quyết định này là đúng. Nhưng khi đối diện với tình trạng diệt vong…
Anh ta không nói hết câu, nhưng bây giờ mình đã hiểu vì sao tất cả các bảo vệ đã nhìn chúng mình với vẻ mặt sầu thảm thế. Họ bị chao đảo về những điều khủng khiếp phát hiện ra được, từ lúc trở lại Kidik. Mất gia đình. Mất bạn bè. Toàn thể sự tồn tại của họ đang bị đe dọa. Bokka nói đúng. Đây là một cơn ác mộng. Mình nói với Loor:
- Có điều tôi không hiểu. Rokador gần sắp bị tiêu diệt vì một thứ bệnh khủng khiếp. Họ sợ Batu sẽ hoàn tất việc tiêu diệt đó, vì vậy họ muốn tự vệ bằng cách tấn công trước. Nếu họ thành công, nhiều ngàn người Batu sẽ bị chết chìm. Đó sẽ là một đại thảm họa mang tầm vóc sử thi. Nhưng có đủ để đẩy cả lãnh đại vào hỗn loạn không? Ý tôi là, chuyện này sẽ dẫn tới đâu?
Loor dựa vào lan can sắt, nhìn khắp nghĩa trang Rokador mênh mông. Cô chìm trong trầm ngâm, suy tính khả năng có thể xảy ra. Sau cùng Loor nói:
- Zadaa là một lãnh địa dữ dội. Nhiều bộ tộc đánh nhau tới chết để bảo vệ một mảnh đất nhỏ của mình.
- Những bộ tộc man rợ, ăn thịt người?
- Phải. Tụi ăn thịt đồng loại. Đó là một trong những nguyên nhân Rokador chuyển vào lòng đất, để được an toàn hơn. Chiến binh Ghee được thành lập để bảo vệ Xhaxhu. Trong quá khứ, người Rokador là đồng minh của chúng tôi, nên họ cũng được bảo vệ.
- Tôi đã biết điều đó.
- Có một thế cân bằng mong manh trên Zadaa. Xhaxhu là vùng văn minh duy nhất của lãnh địa. Batu và Rokador là tương lai của Zadaa. Nếu chiến binh Ghee bị tiêu diệt cùng đa số người Batu, thế cân bằng đó sẽ mất. Chuyện một trong số những bộ tộc hung hãn ngoài sa mạc tấn công Xhaxhu chỉ còn là vấn đề thời gian. Những bộ tộc đó rất dã man. Sẽ chẳng còn ai bảo vệ thành phố. Tất cả mọi tri thức và tiến bộ của bao thế hệ sẽ bị tiêu diệt. Zadaa sẽ bị cuốn vào hỗn loạn.
Mình khó khăn nuốt nước bọt rồi hỏi:
- Và… những tên kẻ cướp đó là… là…
Loor đáp:
- Đúng. Là những kẻ ăn thịt người.
Hướng đôi mắt đầy sợ hãi thẳng mình, cô nói tiếp:
- Saint Dane tiến rất gần tới việc chiến thắng lãnh địa thứ hai rồi.
Mình chấm dứt nhật ký trong sâu thẳm thế giới Rokador – hay nói đúng hơn là những gì còn lại của thế giới đó. Có thể gọi một nơi chỉ còn lèo tèo người sống là thế giới được không? Teek đã tìm cho tụi mình một chỗ an toàn. Tại đây tụi mình phải tìm ra giải pháp ngăn chặn Rokador. Có nghĩa là ngăn chặn Batu. Có nghĩa là ngăn chặn Saint Dane. Có nghĩa là chúng mình đang vô cùng khó khăn.
Mình sợ mọi chuyện đã đi quá xa, tụi mình không còn có thể làm gì để giúp họ. Mọi vấn đề đều quá lớn. Không chỉ là việc thay đổi tư tưởng một con người, ngăn chặn một hỏa tiễn, hay kể cả chặn đứng vụ phá mỏ bằng chất nổ. Mà là việc ngăn chặn một đoàn quân. Vụ này vượt quá khả năng tụi mình.
Không thể tin mình có thể nói câu này: cách tốt nhất là để mặc Zadaa. Như mình đã nói nhiều lần, đây không chỉ là chuyện của riêng một lãnh địa. Mà là của toàn Halla. Nếu Loor và mình ở lại đây, chưa chắc hai đứa mình sống sót. Có thể Saint Dane không muốn tụi mình chết. Nhưng còn người Rokador? Nếu họ hồ hởi nhấn chìm hàng ngàn người Batu, chuyện giết hai đứa mình sẽ không làm họ phải lăn tăn nghĩ ngợi.
Tụi mình đã mất Kasha rồi. Ông Gunny và Spader còn bị kẹt lại trên Eelong. Nếu Loor và mình cũng bị kẹt lại đây, hay tệ hơn thế, thì Lữ khách sẽ trở nên quá yếu thế. Mình sợ chúng mình sẽ không còn cơ hội ngăn chặn Saint Dane. Ngồi đây, viết những dòng này, thật tình mình không biết mình và Loor sẽ phải làm gì.
Trước khi chấm dứt nhật ký này, còn một điều cuối cùng mình phải viết: mình đã cho hai bạn biết những gì Saint Dane nói về Courtney. Không biết hắn nói sự thật, hay chỉ để làm mình bối rối. Càng nghĩ mình càng lo ngại. Trong tất cả những gì Saint Dane đã nói, luôn luôn có một mẩu nhỏ sự thật. Chi tiết hắn ngụ ý Courtney có bạn trai mới không thành vấn đề. Vấn đề là hắn biết mọi chuyện về hai bạn. Mình không nói để dọa hai bạn đâu. Mình không nghĩ là hai bạn đang gặp nguy hiểm. Vấn đề làm mình lo sợ nhất là: có thể hắn đã tới Trái Đất Thứ Hai, bắt đầu đặt cơ sở để tấn công quê hương chúng ta.
Mình chỉ còn có thể nói: luôn mở mắt, lắng nghe và cảnh giác.
Nhớ hai bạn nhiều.
Chúng mình đi đây.
CHẤM DỨT NHẬT KÍ #22
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.