Chương 175
Nhiều tác giả
23/07/2019
Tên đồng tính bệnh hoạn, cáo già
Năm 1985, Ramos bị phát hiện đang đi một cậu bé tại Mark Twain Forrest ở Misouri tới một cuộc đấu giá ở Coconut Grove, Florida. Thế là các nhân viên bán hàng đã chụp ảnh Ramos cùng với cậu bé có tóc vàng, đồng thời cũng nói thẳng vào mặt Ramos nên tránh xa trẻ em. Một chi tiết được bỏ qua khi hắn bị kết tội lạm dụng tình dục 2 cậu bé ở Erie và phải vào nhà tù Rockview ở Bellefonte, Pennsylvania là cuốn nhật ký của hắn. Viên cảnh sát nghĩ rằng nó không có giá trị gì nên đã ném vào lửa. Không ai biết Ramos đã viết gì nên cũng không có bằng chứng kết tội hắn liên quan tới vụ bé Etan Patz mất tích.
Đến lúc này, Ramos thú nhận đã đi cùng với cậu bé Etan Patz vào ngày cậu mất tích nhưng lại khăng khăng mình không làm hại gì tới cậu bé. Hắn khẳng định chắc chắn rằng đã để cậu bé lại ở bến tàu điện ngầm. Ai cũng hiểu, nhưng sự cáo già của Ramos khiến cảnh sát không thể làm gì thêm. GraBois đã phải dùng đến chiêu thức cuối cùng để biết sự thật về bé Etan, kể cả cho hắn biết số năm tù hắn phải chịu sẽ đủ lâu để y không còn làm hại thêm một cậu bé nào nữa. Tuy vậy, Ramos vẫn tỏ vẻ bất cần đời nên lại được đưa trở lại nhà tù Rockview.
Mọi việc tưởng chừng như đang đi vào ngõ cụt thì thật may mắn, năm GraBois nhận được bức ảnh mà các nhân viên bán hàng chụp hình Ramos đi với cậu bé tóc màu vàng sáng vào năm 1993. Bức ảnh nhanh chóng được gửi tới trung tâm phân tích của FBI tại Washington để các chuyên gia tại đây có thể so sánh cậu bé với bức ảnh Etan do người nhà Patz cung cấp.
Dựa trên bức ảnh Etan hồi 6 tuổi, các chuyên gia đưa vào máy tính và đưa ra các kết quả suy đoán Etan sẽ trông như thế nào khi được 14 tuổi. Kết quả từ máy tính gần giống với bức ảnh cậu bé có mái tóc vàng sáng mà các nhân viện tại khu mua sắm chụp được khi cậu bé này đi cùng với Ramos.
Nhưng qua điều tra về lý lịch cậu bé con nuôi của ông bà đang điều hành một trại trẻ mồ côi ở Columbus, Ohio, cậu bé đó cũng đã từng bị bắt cóc. Một giả thiết được đặt ra là Ramos có thể đã bán Etan cho gia đình này. GraBois nhanh chóng liên lạc và so sánh dấu vân tay của cậu bé tóc vàng với vân tay của Etan. Và kết quả… lại mang lại sự thất vọng tràn trề. Cuối cùng, chỉ còn một cách duy nhất là xét nghiệm DNA của cậu bé. Và một lần nữa, cả hai không trùng nhau. Cảnh sát mất bao thời gian và hi vọng tìm kiếm cuối cùng đó không phải là Etan Patz.
Phiên tòa xử Ramos diễn ra vào tháng 10-1990. Ramos lúc này đã cắt tóc, cạo râu sạch sẽ, lúc nào cũng lảm nhảm với các phóng viên làm giả người bị bệnh tâm thần. Luật sư bào chữa cho hắn cũng đưa ra hàng loạt các suy luận và chứng cứ trước tòa nhằm chứng minh cho sự vô can của hắn trước những cáo trạng mà hắn bị cảnh sát truy tố. Nhưng mọi lời biện hộ bị bác bỏ. Ramos phải đối diện với mức án từ 30 năm tới mức cao nhất là chung thân vì tất cả những gì hắn đã gây ra mà cảnh sát nắm trong tay những bằng chứng.
Bằng chứng cuối cùng
Ramos sau đó được chuyển tới nhà tù Smithfield ở Huntingdon, Pennsylvania. Những người bạn tù với hắn nói rằng, Ramos đã kể cho từng người trong bọn họ tất cả mọi chuyện về cậu bé Etan Patz. Tuy nhiên, một điều khó chịu là khi ra gặp công an, hắn lại trắng trợn chối bay rằng mình không hề biết gì hơn ngoài những gì đã khai trước đó. Bí mật về cậu bé Etan dường như đã bị hắn quyết tâm mang đi cùng hắn.
Tuy nhiên, một sự kiện nữa lại xảy ra, một người đàn ông Mỹ hôm 24-5-2012 đã nhận tội giết hại cậu bé Etan Patz, nạn nhân của vụ mất tích nổi tiếng và bí ẩn nhất nước Mỹ cách đây 33 năm. Nhưng nhiều khúc mắc của vụ án phức tạp vẫn khiến giới điều tra Mỹ chưa thể thở phào nhẹ nhõm.
Nghi phạm Pedro Hernandez (51 tuổi), cho biết hắn đã dụ dỗ bé Patz khi cậu đang đi đến trường bằng xe buýt một mình. Hernandez khai đã siết cổ và nhét thi thể Patz vào một túi nhựa. Sau đó, hắn phi tang thi thể nạn nhân ở một thùng rác.
Tuy nhiên, các nhà điều tra Mỹ không thể không thận trọng, bởi lẽ thi thể của bé Patz đã không còn ở thùng rác mà Hernandez đã bỏ vào khi nghi can này quay trở lại để tìm vài ngày sau đó. Điều đó có nghĩa là bằng chứng cuối cùng cho thấy Hernandez nói thật, cụ thể là việc tìm thấy thi thể, không thể xảy ra.
Ngoài ra, theo luật sư của Hernandez, ông này mắc chứng tâm thần phân liệt có thể gây ảo giác. Chưa kể hoàn toàn có khả năng Hernandez thú tội để được nổi tiếng như nạn nhân mà y tự nhận đã ra tay sát hại. Như vậy, vụ mất tích bí ẩn cuối cũng cũng đã có người nhận, nhưng sự hoài nghi vẫn còn tồn tại.
Nước Mỹ vẫn chưa hết bàng hoàng
Vụ mất tích của Patz đã gây một cú sốc lớn cho cả nước Mỹ khi cậu bé trở thành biểu tượng của việc phải bảo vệ trẻ em, đến mức ngày Patz mất tích được chọn làm “Ngày trẻ em mất tích quốc gia” ở Mỹ.
Hàng năm, vào ngày 9-10, tức là ngày sinh nhật của Etan và ngày 25-5 là ngày cậu bé bị mất tích, vợ chồng nhà Patz vẫn luôn gửi cho Ramos một bức ảnh của Etan và ghi dòng chữ đằng sau: “Ông đã làm gì với đứa con bé bỏng của tôi?”. Dầu vậy, kẻ lòng dạ chai cứng này vẫn không hề lay chuyển.
Ngày 15-11-2000, hai vợ chồng Stanley và Julie Patz viết đơn thỉnh cầu tòa tuyên bố cậu bé Etan đã chết để họ có thể đưa Ramos ra tòa về việc này. Ramos phải chịu trách nhiệm về sự mất tích của con trai họ.
Còn cậu bé Etan Patz, nếu còn sống, mọi việc sẽ được làm rõ vì bây giờ anh đã ở tuổi trung niên.
Năm 1985, Ramos bị phát hiện đang đi một cậu bé tại Mark Twain Forrest ở Misouri tới một cuộc đấu giá ở Coconut Grove, Florida. Thế là các nhân viên bán hàng đã chụp ảnh Ramos cùng với cậu bé có tóc vàng, đồng thời cũng nói thẳng vào mặt Ramos nên tránh xa trẻ em. Một chi tiết được bỏ qua khi hắn bị kết tội lạm dụng tình dục 2 cậu bé ở Erie và phải vào nhà tù Rockview ở Bellefonte, Pennsylvania là cuốn nhật ký của hắn. Viên cảnh sát nghĩ rằng nó không có giá trị gì nên đã ném vào lửa. Không ai biết Ramos đã viết gì nên cũng không có bằng chứng kết tội hắn liên quan tới vụ bé Etan Patz mất tích.
Đến lúc này, Ramos thú nhận đã đi cùng với cậu bé Etan Patz vào ngày cậu mất tích nhưng lại khăng khăng mình không làm hại gì tới cậu bé. Hắn khẳng định chắc chắn rằng đã để cậu bé lại ở bến tàu điện ngầm. Ai cũng hiểu, nhưng sự cáo già của Ramos khiến cảnh sát không thể làm gì thêm. GraBois đã phải dùng đến chiêu thức cuối cùng để biết sự thật về bé Etan, kể cả cho hắn biết số năm tù hắn phải chịu sẽ đủ lâu để y không còn làm hại thêm một cậu bé nào nữa. Tuy vậy, Ramos vẫn tỏ vẻ bất cần đời nên lại được đưa trở lại nhà tù Rockview.
Mọi việc tưởng chừng như đang đi vào ngõ cụt thì thật may mắn, năm GraBois nhận được bức ảnh mà các nhân viên bán hàng chụp hình Ramos đi với cậu bé tóc màu vàng sáng vào năm 1993. Bức ảnh nhanh chóng được gửi tới trung tâm phân tích của FBI tại Washington để các chuyên gia tại đây có thể so sánh cậu bé với bức ảnh Etan do người nhà Patz cung cấp.
Dựa trên bức ảnh Etan hồi 6 tuổi, các chuyên gia đưa vào máy tính và đưa ra các kết quả suy đoán Etan sẽ trông như thế nào khi được 14 tuổi. Kết quả từ máy tính gần giống với bức ảnh cậu bé có mái tóc vàng sáng mà các nhân viện tại khu mua sắm chụp được khi cậu bé này đi cùng với Ramos.
Nhưng qua điều tra về lý lịch cậu bé con nuôi của ông bà đang điều hành một trại trẻ mồ côi ở Columbus, Ohio, cậu bé đó cũng đã từng bị bắt cóc. Một giả thiết được đặt ra là Ramos có thể đã bán Etan cho gia đình này. GraBois nhanh chóng liên lạc và so sánh dấu vân tay của cậu bé tóc vàng với vân tay của Etan. Và kết quả… lại mang lại sự thất vọng tràn trề. Cuối cùng, chỉ còn một cách duy nhất là xét nghiệm DNA của cậu bé. Và một lần nữa, cả hai không trùng nhau. Cảnh sát mất bao thời gian và hi vọng tìm kiếm cuối cùng đó không phải là Etan Patz.
Phiên tòa xử Ramos diễn ra vào tháng 10-1990. Ramos lúc này đã cắt tóc, cạo râu sạch sẽ, lúc nào cũng lảm nhảm với các phóng viên làm giả người bị bệnh tâm thần. Luật sư bào chữa cho hắn cũng đưa ra hàng loạt các suy luận và chứng cứ trước tòa nhằm chứng minh cho sự vô can của hắn trước những cáo trạng mà hắn bị cảnh sát truy tố. Nhưng mọi lời biện hộ bị bác bỏ. Ramos phải đối diện với mức án từ 30 năm tới mức cao nhất là chung thân vì tất cả những gì hắn đã gây ra mà cảnh sát nắm trong tay những bằng chứng.
Bằng chứng cuối cùng
Ramos sau đó được chuyển tới nhà tù Smithfield ở Huntingdon, Pennsylvania. Những người bạn tù với hắn nói rằng, Ramos đã kể cho từng người trong bọn họ tất cả mọi chuyện về cậu bé Etan Patz. Tuy nhiên, một điều khó chịu là khi ra gặp công an, hắn lại trắng trợn chối bay rằng mình không hề biết gì hơn ngoài những gì đã khai trước đó. Bí mật về cậu bé Etan dường như đã bị hắn quyết tâm mang đi cùng hắn.
Tuy nhiên, một sự kiện nữa lại xảy ra, một người đàn ông Mỹ hôm 24-5-2012 đã nhận tội giết hại cậu bé Etan Patz, nạn nhân của vụ mất tích nổi tiếng và bí ẩn nhất nước Mỹ cách đây 33 năm. Nhưng nhiều khúc mắc của vụ án phức tạp vẫn khiến giới điều tra Mỹ chưa thể thở phào nhẹ nhõm.
Nghi phạm Pedro Hernandez (51 tuổi), cho biết hắn đã dụ dỗ bé Patz khi cậu đang đi đến trường bằng xe buýt một mình. Hernandez khai đã siết cổ và nhét thi thể Patz vào một túi nhựa. Sau đó, hắn phi tang thi thể nạn nhân ở một thùng rác.
Tuy nhiên, các nhà điều tra Mỹ không thể không thận trọng, bởi lẽ thi thể của bé Patz đã không còn ở thùng rác mà Hernandez đã bỏ vào khi nghi can này quay trở lại để tìm vài ngày sau đó. Điều đó có nghĩa là bằng chứng cuối cùng cho thấy Hernandez nói thật, cụ thể là việc tìm thấy thi thể, không thể xảy ra.
Ngoài ra, theo luật sư của Hernandez, ông này mắc chứng tâm thần phân liệt có thể gây ảo giác. Chưa kể hoàn toàn có khả năng Hernandez thú tội để được nổi tiếng như nạn nhân mà y tự nhận đã ra tay sát hại. Như vậy, vụ mất tích bí ẩn cuối cũng cũng đã có người nhận, nhưng sự hoài nghi vẫn còn tồn tại.
Nước Mỹ vẫn chưa hết bàng hoàng
Vụ mất tích của Patz đã gây một cú sốc lớn cho cả nước Mỹ khi cậu bé trở thành biểu tượng của việc phải bảo vệ trẻ em, đến mức ngày Patz mất tích được chọn làm “Ngày trẻ em mất tích quốc gia” ở Mỹ.
Hàng năm, vào ngày 9-10, tức là ngày sinh nhật của Etan và ngày 25-5 là ngày cậu bé bị mất tích, vợ chồng nhà Patz vẫn luôn gửi cho Ramos một bức ảnh của Etan và ghi dòng chữ đằng sau: “Ông đã làm gì với đứa con bé bỏng của tôi?”. Dầu vậy, kẻ lòng dạ chai cứng này vẫn không hề lay chuyển.
Ngày 15-11-2000, hai vợ chồng Stanley và Julie Patz viết đơn thỉnh cầu tòa tuyên bố cậu bé Etan đã chết để họ có thể đưa Ramos ra tòa về việc này. Ramos phải chịu trách nhiệm về sự mất tích của con trai họ.
Còn cậu bé Etan Patz, nếu còn sống, mọi việc sẽ được làm rõ vì bây giờ anh đã ở tuổi trung niên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.