Chương 15:
Lão Nạp Bất Đổng Ái
21/02/2022
Nông Gia Cổ Đại - Chương 15:
Edit: Trí Tín
--------------------
Đôi mắt Chu Thục xoay chuyển, cũng không nói thêm nữa, chỉ dặn dò một câu: "Gia nãi đang chờ nhị thúc đó, bảo nhị thúc nhanh lên a!" Nói xong vung khăn thêu trong tay đi mất.
Chu Di thấy Đại Nha nhìn khăn thêu trong tay Chu Thục, ánh mắt đượm buồn. Trong lòng hắn thở dài, phong kiến cặn bã hại chết người a, hắn đã bất động thanh sắc tận lực thay đổi tư tưởng của cha mẹ, ít ra Vương Diễm cùng Chu lão nhị hiện tại vô luận là ăn mặc đều sẽ nghĩ đến mấy đứa con gái, mà cũng đâu có được nhiều.
Chu lão nhị cầm một lượng bạc đi thượng phòng, Chu Di làm tiểu tuỳ tùng đi theo ở phía sau. Thượng phòng lúc này mọi người đang tề tựu, Chu mẫu và Chu lão gia tử ngồi ở thượng vị, phía dưới là một nhà Chu lão đại, Chu lão tứ trong tay vẫn cầm quyển sách, Chu Di thấy hắn rung đùi đắc ý, nhìn hắn lắc lư cái đầu mà sợ hắn trẹo cổ.
Chu gia hiện tại có hai người đang đọc sách, một người là Chu lão tứ, người còn lại là Đại Lang, cả hai đều đã khảo qua đồng sinh, đáng tiếc là con đường đi lên tựa hồ còn hơi xa. Chu lão tứ đọc sách nhiều năm như vậy, ngày mùa thời tiết Chu lão gia tử thậm chí còn không cho hắn xuống ruộng, mà chính hắn tựa hồ cũng cần mẫn thực sự, dù sao Chu Di mỗi lần nhìn thấy hắn đều là thời điểm tay không rời sách, nhưng chính là thi không đậu nổi tú tài.
Tứ thẩm cũng mang theo hai đứa nhi tử ngồi ở cạnh bên Chu lão tứ, ngũ lang nhìn thấy Chu Di, liền muốn đi đến bên hắn, bị tứ thẩm đè lại: "Không được nháo, muốn nháo liền đi ra bên ngoài."
Ngũ lang bĩu môi, hiện tại bên ngoài đâu có đứa tiểu đồng bọn nào, có gì vui đâu, liền an tĩnh ngồi xuống.
"Lão nhị, ngươi lần này đi làm bên ngoài có tốt không?" Chu lão gia tử hút thuốc lá sợi, xuyên qua làn khói nói.
"Ân, còn tốt, cha, đây là tiền công lần này ta đi bên ngoài kiếm về được." Chu lão nhị thức thời trực tiếp đem tiền nộp lên.
Chu mẫu vừa thấy có tới một lượng bạc, trên mặt liền có chút cao hứng, lấy tiền thu lên, bất quá người kiếm được tiền là Chu lão nhị, cao hứng trong lòng cũng liền tiêu tán.
"Lúc này các ngươi đều đang ở đây, liền nói chuyện sinh thần sắp tới của cha các ngươi đi, là đại thọ năm mươi, một chút đều không thể qua loa, các ngươi ngẫm lại sinh thần lần này của Cha các ngươi nên làm sao đây." Chu mẫu liếc mắt nhìn mọi người một lượt nói.
Edit: Trí Tín
"Đại thọ năm mươi tuổi của Cha khẳng định là phải làm lớn, quần áo giày thì nữ nhi xuất giá nên hiếu kính cha, đến lúc đó Đại muội cùng Nhị muội tự mình thương lượng mà làm, trong nhà làm vài bàn tiệc cũng không có gì trở ngại, tới lúc đó thân thích bằng hữu hàng xóm láng giềng đều phải mời đến." Chu lão đại là Đại ca, liền mở miệng lên tiếng nói trước.
Chu mẫu nghe thấy Chu lão đại nói dính líu tới hai đứa nữ nhi, sắc mặt có chút khó coi, nhưng xác thật là phong tục ở Đại Việt triều, lấy năm mươi tuổi làm đường ranh giới, cũng chính là hỉ thọ, nên phải làm lớn, sau này mỗi lần sinh thần tròn số tuổi, đều phải làm lớn. Chỉ là y theo điều kiện ở cổ đại này, người bình thường có thể sống đến sáu mươi tuổi liền tính tốt.
Mà nữ nhi đã gả ra ngoài, mỗi lần sinh thần tròn tuổi của cha, tốt xấu như thế nào, quần áo giày đều phải làm mỗi thứ một bộ, bằng không sẽ bị người ta nói là bất hiếu, khiến người ta khinh thường. Đương nhiên mẫu thân thì không có cái đãi ngộ này, cho nên Chu mẫu cũng không dám nói cái gì.
"Ngươi cũng biết nhắc tới hai người muội tử của ngươi sao, ta hỏi chính là các ngươi, các ngươi chuẩn bị làm sao?" Chu mẫu miệng thì nói chuyện, đôi mắt lại nhìn chằm chằm Chu lão nhị.
Chu lão nhị như lão nhân đang nhập định, phảng phất như không hề cảm nhận được ánh mắt của Chu mẫu.
"Còn có thể làm sao, dù sao nương cũng là đương gia, lão ngài lấy tiền ra tới chúng ta liền chạy chân a." Chu lão đại rầu rĩ nói một câu, vừa xong đã bị Lý Nhị Muội thọc cho một cái cùi chỏ.
Chu lão đại không hiểu nhìn về phía Lý Nhị Muội.
Chu mẫu trong lòng một trận khí khổ, thầm hận như thế nào lại sinh ra một đứa nhi tử ngu xuẩn như vậy a.
Hai vợ chồng Chu lão tứ toàn bộ quá trình đều không buồn nói lời nào. Chu mẫu thấy Chu lão nhị vẫn luôn không hé răng, liền đơn giản nói thẳng: "Trừ bỏ làm tiệc rượu ở ngoài, các ngươi mỗi nhà đều phải đặt mua cho Cha các ngươi một chút đồ vật!"
Chu Di nghe xong liền biết lão thái bà này đánh cái chủ ý gì, đặt mua đồ vật thì phải ra bạc, mấy nhà khác không có tiền, Chu mẫu khẳng định sẽ lén đưa tiền cho bọn họ để họ đi mua, mà nhà Chu Di khẳng định sẽ không có cái đãi ngộ này, Chu mẫu chắc là cảm thấy bọn họ cất giấu tiền riêng, tìm cách muốn đem nước luộc ép ra cho hết.
"Đại nương, vì để đẹp mặt cho Cha, thật ra chúng ta đặt mua đồ vật cũng không sao, chính là lão ngài cũng nên đưa tiền cho chúng ta a!" Chu lão nhị lúc này liền không thể không lên tiếng nói thẳng.
Edit: Trí Tín
Hết chương 15: ./
Edit: Trí Tín
--------------------
Đôi mắt Chu Thục xoay chuyển, cũng không nói thêm nữa, chỉ dặn dò một câu: "Gia nãi đang chờ nhị thúc đó, bảo nhị thúc nhanh lên a!" Nói xong vung khăn thêu trong tay đi mất.
Chu Di thấy Đại Nha nhìn khăn thêu trong tay Chu Thục, ánh mắt đượm buồn. Trong lòng hắn thở dài, phong kiến cặn bã hại chết người a, hắn đã bất động thanh sắc tận lực thay đổi tư tưởng của cha mẹ, ít ra Vương Diễm cùng Chu lão nhị hiện tại vô luận là ăn mặc đều sẽ nghĩ đến mấy đứa con gái, mà cũng đâu có được nhiều.
Chu lão nhị cầm một lượng bạc đi thượng phòng, Chu Di làm tiểu tuỳ tùng đi theo ở phía sau. Thượng phòng lúc này mọi người đang tề tựu, Chu mẫu và Chu lão gia tử ngồi ở thượng vị, phía dưới là một nhà Chu lão đại, Chu lão tứ trong tay vẫn cầm quyển sách, Chu Di thấy hắn rung đùi đắc ý, nhìn hắn lắc lư cái đầu mà sợ hắn trẹo cổ.
Chu gia hiện tại có hai người đang đọc sách, một người là Chu lão tứ, người còn lại là Đại Lang, cả hai đều đã khảo qua đồng sinh, đáng tiếc là con đường đi lên tựa hồ còn hơi xa. Chu lão tứ đọc sách nhiều năm như vậy, ngày mùa thời tiết Chu lão gia tử thậm chí còn không cho hắn xuống ruộng, mà chính hắn tựa hồ cũng cần mẫn thực sự, dù sao Chu Di mỗi lần nhìn thấy hắn đều là thời điểm tay không rời sách, nhưng chính là thi không đậu nổi tú tài.
Tứ thẩm cũng mang theo hai đứa nhi tử ngồi ở cạnh bên Chu lão tứ, ngũ lang nhìn thấy Chu Di, liền muốn đi đến bên hắn, bị tứ thẩm đè lại: "Không được nháo, muốn nháo liền đi ra bên ngoài."
Ngũ lang bĩu môi, hiện tại bên ngoài đâu có đứa tiểu đồng bọn nào, có gì vui đâu, liền an tĩnh ngồi xuống.
"Lão nhị, ngươi lần này đi làm bên ngoài có tốt không?" Chu lão gia tử hút thuốc lá sợi, xuyên qua làn khói nói.
"Ân, còn tốt, cha, đây là tiền công lần này ta đi bên ngoài kiếm về được." Chu lão nhị thức thời trực tiếp đem tiền nộp lên.
Chu mẫu vừa thấy có tới một lượng bạc, trên mặt liền có chút cao hứng, lấy tiền thu lên, bất quá người kiếm được tiền là Chu lão nhị, cao hứng trong lòng cũng liền tiêu tán.
"Lúc này các ngươi đều đang ở đây, liền nói chuyện sinh thần sắp tới của cha các ngươi đi, là đại thọ năm mươi, một chút đều không thể qua loa, các ngươi ngẫm lại sinh thần lần này của Cha các ngươi nên làm sao đây." Chu mẫu liếc mắt nhìn mọi người một lượt nói.
Edit: Trí Tín
"Đại thọ năm mươi tuổi của Cha khẳng định là phải làm lớn, quần áo giày thì nữ nhi xuất giá nên hiếu kính cha, đến lúc đó Đại muội cùng Nhị muội tự mình thương lượng mà làm, trong nhà làm vài bàn tiệc cũng không có gì trở ngại, tới lúc đó thân thích bằng hữu hàng xóm láng giềng đều phải mời đến." Chu lão đại là Đại ca, liền mở miệng lên tiếng nói trước.
Chu mẫu nghe thấy Chu lão đại nói dính líu tới hai đứa nữ nhi, sắc mặt có chút khó coi, nhưng xác thật là phong tục ở Đại Việt triều, lấy năm mươi tuổi làm đường ranh giới, cũng chính là hỉ thọ, nên phải làm lớn, sau này mỗi lần sinh thần tròn số tuổi, đều phải làm lớn. Chỉ là y theo điều kiện ở cổ đại này, người bình thường có thể sống đến sáu mươi tuổi liền tính tốt.
Mà nữ nhi đã gả ra ngoài, mỗi lần sinh thần tròn tuổi của cha, tốt xấu như thế nào, quần áo giày đều phải làm mỗi thứ một bộ, bằng không sẽ bị người ta nói là bất hiếu, khiến người ta khinh thường. Đương nhiên mẫu thân thì không có cái đãi ngộ này, cho nên Chu mẫu cũng không dám nói cái gì.
"Ngươi cũng biết nhắc tới hai người muội tử của ngươi sao, ta hỏi chính là các ngươi, các ngươi chuẩn bị làm sao?" Chu mẫu miệng thì nói chuyện, đôi mắt lại nhìn chằm chằm Chu lão nhị.
Chu lão nhị như lão nhân đang nhập định, phảng phất như không hề cảm nhận được ánh mắt của Chu mẫu.
"Còn có thể làm sao, dù sao nương cũng là đương gia, lão ngài lấy tiền ra tới chúng ta liền chạy chân a." Chu lão đại rầu rĩ nói một câu, vừa xong đã bị Lý Nhị Muội thọc cho một cái cùi chỏ.
Chu lão đại không hiểu nhìn về phía Lý Nhị Muội.
Chu mẫu trong lòng một trận khí khổ, thầm hận như thế nào lại sinh ra một đứa nhi tử ngu xuẩn như vậy a.
Hai vợ chồng Chu lão tứ toàn bộ quá trình đều không buồn nói lời nào. Chu mẫu thấy Chu lão nhị vẫn luôn không hé răng, liền đơn giản nói thẳng: "Trừ bỏ làm tiệc rượu ở ngoài, các ngươi mỗi nhà đều phải đặt mua cho Cha các ngươi một chút đồ vật!"
Chu Di nghe xong liền biết lão thái bà này đánh cái chủ ý gì, đặt mua đồ vật thì phải ra bạc, mấy nhà khác không có tiền, Chu mẫu khẳng định sẽ lén đưa tiền cho bọn họ để họ đi mua, mà nhà Chu Di khẳng định sẽ không có cái đãi ngộ này, Chu mẫu chắc là cảm thấy bọn họ cất giấu tiền riêng, tìm cách muốn đem nước luộc ép ra cho hết.
"Đại nương, vì để đẹp mặt cho Cha, thật ra chúng ta đặt mua đồ vật cũng không sao, chính là lão ngài cũng nên đưa tiền cho chúng ta a!" Chu lão nhị lúc này liền không thể không lên tiếng nói thẳng.
Edit: Trí Tín
Hết chương 15: ./
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.