Chương 9:
Lão Nạp Bất Đổng Ái
20/02/2022
Nông Gia Cổ Đại - Chương 9:
Edit: Trí Tín
--------------------
Việc nhà Chu gia tuy nói là mọi người thay phiên nhau làm, nhưng đại bá mẫu Lý Nhị Muội lại rất xem trọng Chu Thục, ngày thường chỉ kêu nàng làm chút việc thêu hoa, thỉnh thoảng còn gọi mấy người tỷ tỷ của Chu Di đến giúp đỡ.
Vương Diễm vẫn luôn cho rằng nữ hài nhi làm việc nhà nhiều chút cũng không có gì, cho nên mới ngăn cản, thành ra kết quả chính là, trong nhà này ai ai đều có thể sai sử mấy đứa nha đầu nhà mình. Tứ thẩm Trịnh Oánh cũng là như vậy, nàng lớn lên vốn dĩ gầy yếu, thời điểm đến phiên nàng, hơn phân nửa việc đều là mấy người tỷ tỷ Chu Di làm thay.
Vương Diễm nghe nhi tử nói xong, lòng cảm thấy nhoi nhói, giương mắt nhìn Chu Thục duyên dáng yêu kiều đứng bên cạnh đại tẩu, bởi vì chưa bao giờ ra ngoài phơi nắng, nên da mặt trắng nõn vô cùng, đôi tay mềm mại, hơn nữa lại cố tình trang điểm, nhìn thập phần khả ái.
Nhìn lại mấy đứa nha đầu nhà mình, tuy rằng diện mạo không tồi, nhưng mái tóc khô vàng, sắc mặt cũng biến thành màu đen, đôi bàn tay thì vô cùng thô ráp. Đôi bên đối lập như vậy làm lòng Vương Diễm thêm nhói đau, nàng có phải đã bỏ qua mấy đứa nữ nhi của chính mình rồi hay không?
Chu Di nhìn thần sắc bừng tỉnh của Vương Diễm, biết mục đích đã đạt được, cũng liền ngừng khóc, tránh ở phía sau lưng nàng không nói chuyện nữa.
Vương Diễm hoảng hốt, theo bản năng đem hai đứa con gái che chắn càng chặt. "Đại nương, lão ngài vì sao lại muốn đánh Đại Nha cùng Tam Nha, các nàng đều là đại cô nương, quá hai năm liền phải nói chuyện hôn sự, người hở cái xanh đỏ đen trắng gì đều đánh, để cho người khác biết, không chừng còn tưởng mấy cái nha đầu này làm người như thế nào!"
"Ai nha..." Chu mẫu kêu ra tiếng: "Ngươi cái đồ đĩ nhỏ, còn dám giáo huấn ta, ta đánh mấy đứa nhãi con dĩ nhiên là do các nàng làm không đúng, cả đám ăn cái gì cũng không đủ, làm cái gì cũng không được, ta lại không thể giáo huấn các nàng một chút, đều muốn leo lên nóc nhà lật ngói a."
Chu Di tránh ở phía sau Vương Diễm khinh thường bĩu môi, như thế nào không thấy ngươi đi giáo huấn mấy đứa thân tôn tử của ngươi.
Chu mẫu nói như vậy, vốn tưởng rằng với tính tình của Vương Diễm sẽ lại một sự nhịn chín sự lành, chỉ là hôm nay sự việc Chu mẫu đánh Chu Di thực sự đã chọc giận nàng, hơn nữa nữ nhi của mình so với đại phòng gia đối lập, nháy mắt làm Vương Diễm thương tâm.
Edit: Trí Tín
"Đại nương, mấy đứa nữ nhi của ta tính tình như thế nào trong lòng người trong nhà đều rõ ràng, làm nhiều nhất, ăn ít nhất, cũng trách người làm cha mẹ như chúng ta không biết cố gắng, lão ngài bất quá bỏ qua chúng ta, nên mấy đứa hài tử của ta tự nhiên cũng không lọt được vào mắt ngài, nấu sủi cảo trong ấm trà, lòng mọi người đều hiểu rõ, nói như vậy, chúng ta cũng không nên ở đây chi cho chướng mắt, Đại Nha Tam Nha, theo ta về phòng, miễn cho chúng ta làm ngại mắt người khác." Mấy câu nói của Vương Diễm không nặng không nhẹ, trong lòng Chu Di nhịn không được vỗ tay vì lão nương uy vũ.
Vương Diễm mang theo mấy đứa hài tử ra khỏi phòng bếp. Bị Vương Diễm bùm bùm bốp bốp nói một tràng dài Chu mẫu mới hồi phục lại tinh thần, tức khắc liền khóc ầm cả lên: "Ông trời a, ông mở mắt ra nhìn một cái đi, đánh chết cái đồ tâm can vừa đen vừa độc này đi a, làm tức phụ nhi mà giáo huấn trên đầu bà bà, ông trời a, ta không muốn sống nữa..." Khóc đến gợn sóng phập phồng, một xướng tam than.
"Nương, đừng khóc nữa a..." Lý Nhị Muội cùng Trịnh Oánh tiến lên đỡ lấy Chu mẫu.
Trong mắt Chu mẫu hiện lên tia oán độc, trong miệng còn ở kêu: "Không phải thân sinh chính là nuôi cũng không thân a, ta đối với các nàng dốc hết tâm sức, ai ngờ đến bọn họ lại chèn ép lão bà tử ta như vậy a, lão già chết bầm cũng chỉ nhớ rõ con hồ mị tử kia, lão đại, lão tam, lão tứ, các ngươi đầu thai sai bụng rồi a, nếu là tìm đến bụng người mà Cha các ngươi tâm tâm niệm niệm, thể nào cũng được Cha các ngươi xem ở trong mắt a!!!"
Chu Di nghe Chu mẫu khóc lóc kể lể, đối với bản lĩnh càn quấy của bà cũng thật sự là bội phục.
Chuyện của Thân nãi nãi của Chu Di cùng Chu lão gia tử, cụ thể là như thế nào ai cũng không rõ ràng lắm, chỉ biết năm đó Chu lão gia tử đi ra ngoài theo người khác làm ăn buôn bán, lúc quay trở về lại mang theo một người nữ tử nũng nịu, hơn nữa, người nữ nhân đó còn có thai.
Nàng kia dĩ nhiên chính là thân nãi nãi của Chu Di, nghe nói là nữ nhi của một nhà phú thương, trong nhà gặp phải tai họa bất ngờ, chỉ còn lại một mình nàng, gặp phải Chu lão gia tử, hai người liền cặp với nhau.
Nãi nãi của Chu Di sinh hạ Chu lão nhị, thời điểm Chu lão nhị lên bốn tuổi, bà liền qua đời. Lúc bà gả tới Chu gia mang theo năm trăm lượng bạc, đến lúc hấp hối, liền kêu gọi tông thân của Chu gia, buộc Chu lão gia tử tự mình viết xuống công văn xác minh, viết rằng bà sau khi chết, ba trăm lượng bạc cấp cho Chu lão gia tử củng cố gia nghiệp, hai trăm lượng bạc còn lại cho Chu lão nhị.
Edit: Trí Tín
Hết chương 9: ./
Edit: Trí Tín
--------------------
Việc nhà Chu gia tuy nói là mọi người thay phiên nhau làm, nhưng đại bá mẫu Lý Nhị Muội lại rất xem trọng Chu Thục, ngày thường chỉ kêu nàng làm chút việc thêu hoa, thỉnh thoảng còn gọi mấy người tỷ tỷ của Chu Di đến giúp đỡ.
Vương Diễm vẫn luôn cho rằng nữ hài nhi làm việc nhà nhiều chút cũng không có gì, cho nên mới ngăn cản, thành ra kết quả chính là, trong nhà này ai ai đều có thể sai sử mấy đứa nha đầu nhà mình. Tứ thẩm Trịnh Oánh cũng là như vậy, nàng lớn lên vốn dĩ gầy yếu, thời điểm đến phiên nàng, hơn phân nửa việc đều là mấy người tỷ tỷ Chu Di làm thay.
Vương Diễm nghe nhi tử nói xong, lòng cảm thấy nhoi nhói, giương mắt nhìn Chu Thục duyên dáng yêu kiều đứng bên cạnh đại tẩu, bởi vì chưa bao giờ ra ngoài phơi nắng, nên da mặt trắng nõn vô cùng, đôi tay mềm mại, hơn nữa lại cố tình trang điểm, nhìn thập phần khả ái.
Nhìn lại mấy đứa nha đầu nhà mình, tuy rằng diện mạo không tồi, nhưng mái tóc khô vàng, sắc mặt cũng biến thành màu đen, đôi bàn tay thì vô cùng thô ráp. Đôi bên đối lập như vậy làm lòng Vương Diễm thêm nhói đau, nàng có phải đã bỏ qua mấy đứa nữ nhi của chính mình rồi hay không?
Chu Di nhìn thần sắc bừng tỉnh của Vương Diễm, biết mục đích đã đạt được, cũng liền ngừng khóc, tránh ở phía sau lưng nàng không nói chuyện nữa.
Vương Diễm hoảng hốt, theo bản năng đem hai đứa con gái che chắn càng chặt. "Đại nương, lão ngài vì sao lại muốn đánh Đại Nha cùng Tam Nha, các nàng đều là đại cô nương, quá hai năm liền phải nói chuyện hôn sự, người hở cái xanh đỏ đen trắng gì đều đánh, để cho người khác biết, không chừng còn tưởng mấy cái nha đầu này làm người như thế nào!"
"Ai nha..." Chu mẫu kêu ra tiếng: "Ngươi cái đồ đĩ nhỏ, còn dám giáo huấn ta, ta đánh mấy đứa nhãi con dĩ nhiên là do các nàng làm không đúng, cả đám ăn cái gì cũng không đủ, làm cái gì cũng không được, ta lại không thể giáo huấn các nàng một chút, đều muốn leo lên nóc nhà lật ngói a."
Chu Di tránh ở phía sau Vương Diễm khinh thường bĩu môi, như thế nào không thấy ngươi đi giáo huấn mấy đứa thân tôn tử của ngươi.
Chu mẫu nói như vậy, vốn tưởng rằng với tính tình của Vương Diễm sẽ lại một sự nhịn chín sự lành, chỉ là hôm nay sự việc Chu mẫu đánh Chu Di thực sự đã chọc giận nàng, hơn nữa nữ nhi của mình so với đại phòng gia đối lập, nháy mắt làm Vương Diễm thương tâm.
Edit: Trí Tín
"Đại nương, mấy đứa nữ nhi của ta tính tình như thế nào trong lòng người trong nhà đều rõ ràng, làm nhiều nhất, ăn ít nhất, cũng trách người làm cha mẹ như chúng ta không biết cố gắng, lão ngài bất quá bỏ qua chúng ta, nên mấy đứa hài tử của ta tự nhiên cũng không lọt được vào mắt ngài, nấu sủi cảo trong ấm trà, lòng mọi người đều hiểu rõ, nói như vậy, chúng ta cũng không nên ở đây chi cho chướng mắt, Đại Nha Tam Nha, theo ta về phòng, miễn cho chúng ta làm ngại mắt người khác." Mấy câu nói của Vương Diễm không nặng không nhẹ, trong lòng Chu Di nhịn không được vỗ tay vì lão nương uy vũ.
Vương Diễm mang theo mấy đứa hài tử ra khỏi phòng bếp. Bị Vương Diễm bùm bùm bốp bốp nói một tràng dài Chu mẫu mới hồi phục lại tinh thần, tức khắc liền khóc ầm cả lên: "Ông trời a, ông mở mắt ra nhìn một cái đi, đánh chết cái đồ tâm can vừa đen vừa độc này đi a, làm tức phụ nhi mà giáo huấn trên đầu bà bà, ông trời a, ta không muốn sống nữa..." Khóc đến gợn sóng phập phồng, một xướng tam than.
"Nương, đừng khóc nữa a..." Lý Nhị Muội cùng Trịnh Oánh tiến lên đỡ lấy Chu mẫu.
Trong mắt Chu mẫu hiện lên tia oán độc, trong miệng còn ở kêu: "Không phải thân sinh chính là nuôi cũng không thân a, ta đối với các nàng dốc hết tâm sức, ai ngờ đến bọn họ lại chèn ép lão bà tử ta như vậy a, lão già chết bầm cũng chỉ nhớ rõ con hồ mị tử kia, lão đại, lão tam, lão tứ, các ngươi đầu thai sai bụng rồi a, nếu là tìm đến bụng người mà Cha các ngươi tâm tâm niệm niệm, thể nào cũng được Cha các ngươi xem ở trong mắt a!!!"
Chu Di nghe Chu mẫu khóc lóc kể lể, đối với bản lĩnh càn quấy của bà cũng thật sự là bội phục.
Chuyện của Thân nãi nãi của Chu Di cùng Chu lão gia tử, cụ thể là như thế nào ai cũng không rõ ràng lắm, chỉ biết năm đó Chu lão gia tử đi ra ngoài theo người khác làm ăn buôn bán, lúc quay trở về lại mang theo một người nữ tử nũng nịu, hơn nữa, người nữ nhân đó còn có thai.
Nàng kia dĩ nhiên chính là thân nãi nãi của Chu Di, nghe nói là nữ nhi của một nhà phú thương, trong nhà gặp phải tai họa bất ngờ, chỉ còn lại một mình nàng, gặp phải Chu lão gia tử, hai người liền cặp với nhau.
Nãi nãi của Chu Di sinh hạ Chu lão nhị, thời điểm Chu lão nhị lên bốn tuổi, bà liền qua đời. Lúc bà gả tới Chu gia mang theo năm trăm lượng bạc, đến lúc hấp hối, liền kêu gọi tông thân của Chu gia, buộc Chu lão gia tử tự mình viết xuống công văn xác minh, viết rằng bà sau khi chết, ba trăm lượng bạc cấp cho Chu lão gia tử củng cố gia nghiệp, hai trăm lượng bạc còn lại cho Chu lão nhị.
Edit: Trí Tín
Hết chương 9: ./
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.