Nông Kiều Có Phúc

Chương 363: Hy vọng ngày ngày như thế

Tịch Mịch Thanh Tuyền

15/02/2022

Trần A Phúc về Đường Viên, lại giao phó đám người Tiết Đại Quý, Tằng Lão Đầu, La Nguyên một ít hạng mục công việc chú ý. Đặc biệt là La Nguyên, giao phó rất nhiều. Bởi vì tất cả chủ tử đều đi phủ thành, La quản sự cũng sẽ đi, La Nguyên liền thành người tổng phụ trách bên này.

Buổi chiều, phụ tử Lâm lão đầu Vượng Sơn thôn đến, Trần A Phúc lại làm giao phó cho bọn họ.

Ngày hôm sau, cũng chính là ngày hai tháng bảy, vì tranh thủ trước buổi trưa đuổi tới phủ thành, Sở Hàm Yên cùng Tiểu Hiên Hiên đều là giờ Thìn liền thức dậy. Tiểu Hiên Hiên có tức giận lúc rời giường, khóc không ngừng.

Lần này đi phủ thành, không chỉ người đi, ngay cả tất cả động vật gia cũng đi. Nghe nói muốn đi xa nhà, Thất Thất và Hôi Hôi, một nhà Truy Phong kích động đến vẫn đi theo tiểu chủ nhân của mình, rất sợ chủ nhân thay đổi ném bọn nó ở trong nhà.

Sở Hàm Yên không thấy được Kim Yến Tử, hỏi Đại Bảo: "Ca ca, Kim Bảo còn chưa có trở lại nha. Nếu như nó trở về tìm không thấy chúng ta thì làm sao bây giờ?"

Đại Bảo nói: "Còn có bà ngoại cùng ông ngoại ở nhà mà, La đại bá cũng ở, bọn họ sẽ đưa Kim Bảo đi tìm chúng ta."

Sở Hàm Yên nghe vậy mới yên tâm.

Trần Danh và Vương thị cũng đã sớm đưa A Lộc lại đây, còn cầm một chút đồ đưa cho Vương Thành cùng Trần Thực, Trần A Quý cũng lấy ra một chút đồ đưa Trần Thực.

Lần này cũng dẫn theo đứa ở Vương lão ngũ.

Bởi vì Vương lão ngũ trồng trọt giỏi, làm việc chịu dùng đầu óc, được Trần A Phúc hài lòng, chuyên môn kêu hắn chịu trách nhiệm trồng dưa chuột đặc thù nhà mình. Lần này dẫn hắn đi phủ Tham tướng, để hắn khai một phần đất nhỏ trong phủ ra trồng loại dưa chuột nhỏ này.

Trần A Phúc mang Đại Bảo, Sở Hàm Yên, Tiểu Lý Hiên cùng Vệ ma ma một chiếc xe ngựa, ở đầu buổi trưa liền đến cửa thành phủ Định Châu.

Tổng quản Dương quản gia phủ Tham tướng tự mình nghênh đón ở cửa thành. Đến phủ Tham tướng, quản sự đắc lực đều đứng ở cửa nghênh đón. Mọi người đi trước chính viện, Dương quản gia dẫn gã sai vặt Tiểu Lộ Tử đã dạy dỗ tốt từ nhỏ vội đến dập đầu cho Trần A Phúc.

Tiểu Lộ Tử năm nay chín tuổi, lớn lên mi thanh mục tú, hài tử rất cơ trí.

Trần A Phúc thưởng hắn một cái hà bao chứa ngân quả tử, nói: "Về sau phải dụng tâm hầu hạ biểu thiếu gia Bảo ca nhi."

Tiểu Lộ Tử lại dập đầu cho Đại Bảo, Đại Bảo cũng thưởng hắn.

Mặt khác, một gã sai vặt Tam Toàn cùng hai tiểu nha đầu Phong Lan và Hoa Lan hầu hạ A Lộc cũng tới dập đầu cho Trần A Phúc và A Lộc, hai chủ tử lại thưởng bọn họ mỗi người một cái hà bao. Đây là buổi sáng Sở Lệnh Tuyên kêu người đưa tin về phủ, kêu Dương tổng quản cùng La ma ma quản sự nội viện tìm người.



Trần A Phúc lại để cho Dương tổng quản thu thập xong chỗ ở cho Liêu tiên sinh, không thể thất lễ tiên sinh.

Sau đó, Trần A Phúc kêu đầy tớ dẫn Sở Hàm Yên, Thất Thất, Hôi Hôi đi Duyệt Đào Hiên, Đại Bảo và một nhà Truy Phong đi hướng về Triều Hoa Viện, A Lộc đi Quế Viện ngoại viện, Tiểu Lý Hiên là đi ở chính viện Tây Khoa Viện. Rửa mặt xong, lại để cho bọn họ tới chính viện ăn bữa cơm trưa.

Lại để cho vài mấy đầy tớ Hạ Nguyệt cùng Lý ma ma có nhà ở phủ thành về nhà nghỉ ngơi hai ngày.

Trần A Phúc sau khi rời giường nghỉ trưa, lấy ra lễ vật đại phòng, nhị phòng cho nhà Trần Thực cùng với nhà Vương Thành, lại lấy ra lễ vật mình cho hai nhà bọn họ cùng với lễ vật cho nhà Trần Thế Anh, kêu người đưa đi cho ba nhà.

Sau đó liền dẫn Thanh Phong cùng Tiểu Hoàng đi Quế Viện tiền viện A Lộc trụ.

Nghe Thanh Phong nói, Quế Viện là một cái sân nhỏ tam tiến, Liêu tiên sinh trụ chính phòng nhị tiến, phòng học thiết lập tại Đông Sương, A Lộc trụ dãy nhà sau tam tiến. Các nàng từ sân nhỏ cửa sau đi vào, A Lộc đang ngồi trong thư phòng đọc sách.

Hắn trông thấy tỷ tỷ đến, vội vàng đứng dậy đi tới dắt tỷ tỷ.

Trần A Phúc hỏi: "Đã quen thuộc chưa?" Thấy A Lộc gật gật đầu, nàng còn nói: "Đây là nhà tỷ tỷ, cũng chính là nhà của đệ. Nếu có c cần ái gì, liền nói cùng tỷ tỷ, hoặc là nói với quản sự. Nếu như đầy tớ không lưu tâm, liền nói cho tỷ tỷ." Nàng rất ít ở nơi này, đối với người nơi này không hiểu rõ lắm, vẫn sợ có người sẽ khiến cho A Lộc chịu nóng lạnh.

Nàng nói vừa dứt lời, Tam Toàn và Phong Lan, Hoa Lan liền hù dọa quỳ trên mặt đất nói: "Nô mới không dám."

Trần A Phúc gật gật đầu, kêu bọn họ đứng dậy.

Dãy nhà sau tổng cộng có ba gian chính phòng, làm phòng ngủ, sảnh phòng, thư phòng. Gia cụ bài trí cũng không tệ, trong giá sách còn để rất nhiều sách cùng văn chương nghiên mực.

Trong sân có hai cây hoa quế, vài đám thúy trúc, yên tĩnh thanh u, vẫn không tệ.

Trần A Phúc tham quan xong, lại dắt tay A Lộc cùng đi đến Triều Hoa Viện Đại Bảo trụ.

Nàng chính là để bọn hạ nhân nhìn một chút, tỷ tỷ nàng có bao nhiêu thích người đệ đệ này.

Triều Hoa Viện cách Duyệt Đào Hiên Sở Hàm Yên trụ rất gần, giữa hai cái sân chỉ cách một đường hoa.



Đại Bảo đã rời giường, trong sân truyền đến tiếng cười của cậu cùng một nhà Truy Phong.

Trong lòng Trần A Phúc thật cao hứng, hài tử này đã thành thói quen ở một mình, cũng không quấn người như lúc trước. Mặc dù vẫn thường xuyên cố ý thân cận với nàng trước mặt Sở Lệnh Tuyên, nhưng cũng chẳng phải căm thù Sở Lệnh Tuyên.

Lúc sắp đến bậc thang cửa phòng, A Lộc rất tri kỷ nói: "Tỷ tỷ coi chừng."

Triều Hoa Viện bố cục na ná như Duyệt Đào Hiên, đều là bốn bề hành lang gấp khúc, ba gian chính phòng thêm hai gian phòng bên, trong sân trồng rất nhiều chuối tây cùng ngô đồng.

Đại Bảo thấy nương đích thân đến, lại đi kéo tay kia Trần A Phúc vào trong nhà.

Ba gian chính phòng Trần A Phúc đều nhìn nhìn, bố trí vẫn rất hài lòng.

Quan sát một vòng, lại đi Duyệt Đào Hiên Sở tiểu cô nương ở, mang bọn họ về chính viện.

Chạng vạng, mấy hài tử đều ở trên bãi cỏ chính viện chơi đùa cùng Thất Thất, Hôi Hôi và một nhà Truy Phong, cây thạch lựu như cái ô lớn ngăn cản ánh mặt trời lặn cho bọn họ. Tiếng cười đùa quanh quẩn trong không gian, khiến cho nội viện phủ Tham tướng bình thường yên tĩnh không tiếng động náo nhiệt lên.

Lý Hiên thích quả nhỏ kết ở trên cây, chỉ muốn. Hôi Hôi rất tri kỷ bay lên đầu cành, mổ một quả rớt xuống cho nhóc.

Sở lão gia tử ngồi ở dưới hành lang cười xem bọn họ, buổi tối mỗi ngày lão gia tử cũng sẽ tới nhà ăn Tây Sương nơi này ăn cơm tối, đây cũng là thời điểm người một nhà đoàn tụ.

Trần A Phúc cũng ngồi ở dưới hành lang, trong tay nàng làm may vá, là làm áo lót cho Sở Lệnh Tuyên. Khi thì nàng ngẩng đầu nhìn bọn nhỏ cười cười, khi thì cúi đầu xem một chút công việc trong tay.

Sở Lệnh Tuyên còn chưa đi đến chính viện, liền nghe thấy bọn nhỏ cùng tiếng kêu hai con chim, cùng với tiếng chó sủa. Trong lòng hắn cực kì mềm mại, hắn thật hy vọng ngày ngày như thế, một lần về nhà liền nhìn đến thê tử trai gái, còn có tổ phụ. Đương nhiên, nếu lại có thể ngày ngày nhìn thấy cha mẹ thì tốt hơn.

Thấy Sở Lệnh Tuyên trở về, Sở Hàm Yên lại chạy tới nghênh đón phụ thân, ngay cả Tiểu Lý Hiên thẹn thùng đều đi nghênh đón, Đại Bảo giống như một ông cụ non đứng dậy hành lễ cho Sở Lệnh Tuyên.

Chờ hắn rửa mặt xong, lại đổi xiêm y ở nhà, mọi người mới cùng đi Tây Sương ăn cơm.

Buổi tối, Sở Lệnh Tuyên nói cho Trần A Phúc, ngày sáu tháng bảy con thứ ba Giao tổng binh Giao Lôi cưới vợ, bọn họ phải đi ăn tiệc mừng. Cho dù lần này không bởi vì Đại Bảo đến phủ thành, cũng sẽ để Trần A Phúc đặc biệt đến một lần. Dù sao Giao tổng binh là bà mối cho bọn họ, cũng là người mà Cửu hoàng tử cùng Nhị hoàng tử, Tam hoàng tử cực lực tranh thủ. Còn có chính là, kêu Trần A Phúc chuẩn bị một chút, ngày mười hôm ấy trong nhà mời khách, mời Giao Chấn đại nhi tử của Giao tổng binh cùng mấy bạn tốt cảu hắn cùng người nhà, còn có một nhà Trần Thế Anh đến chơi một ngày. Tới nơi đây, nàng liền cần liên hệ cùng quý phụ phủ Định Châu.

Hết chương 363.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Nông Kiều Có Phúc

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook