Nông Kiều Có Phúc

Chương 92: Kén chọn.

Tịch Mịch Thanh Tuyền

29/07/2021

Từ trong một cánh cửa nhỏ đi ra một vị nữ nhân tầm bốn mươi tuổi, mặc bối tử sa tanh màu đậu xanh, chỉ cổ áo thêu một vòng cành hoa sen, trên đầu cũng chỉ mang một kim trâm khổng tước, bộ dáng rất là phụ nữ giỏi giang chuyên nghiệp. Nàng ngũ quan thanh tú, còn có hai phần quen mặt.

Chờ thấy người nam nhân đằng sau nàng ấy, liền biết vì cái gì nàng có cảm giác quen thuộc, người nam nhân kia dĩ nhiên là La quản sự.

Đại Bảo lớn tiếng chào hỏi: "La gia gia, thật là khéo."

Trần A Phúc cũng cười, đây thật đúng là không khéo không thành sách.

Trần A Phúc lại cảm tạ La quản sự một phen, nói đơn giản chuyện nhi tử của hắn giúp đỡ nhà mình chỗ dựa.

La quản sự cười nói: "Chủ tử nhà ta và tiểu chủ tử đều thích Đại Bảo, phải làm."

Sau đó, lại giới thiệu vị nữ chưởng quỹ này là thân muội tử của hắn.

Nữ chưởng quỹ là muội muội La thị La quản sự. Mẫu thân hai huynh muội bọn họ lúc trước là vú nuôi Sở phu nhân La Vân, hiện tại là Trần Trụ Trì. Nói cách khác, bọn họ đã từng là nãi ca ca cùng nãi tỷ tỷ của Bụi.

La chưởng quỹ nghe nói là Trần A Phúc thiết kế khuy cài còn có chút không tin. Nhìn thoáng qua khuy cài trước ngực Trần A Phúc nói: "Mặc dù khuy cài của ngươi phối hợp màu sắc tương đối rất khác biệt, nhưng..."

La quản sự cũng tuyệt đối tin tưởng, hắn thấp giọng cười nói: "Tiểu muội, những con rối Yến Tử trên tay Yên tỷ muội chính là tiểu nương tử Trần gia làm, nàng ấy khéo tay, sẽ không nói nói dối."

La chưởng quỹ nghe xong, trong mắt lập tức lộ ra mấy phần ánh sáng, vội vàng mời mấy người đi phòng riêng nói.

Khi nàng ấy nhìn thấy Trần A Phúc lấy ba con rối ra, trong mắt không che giấu được thất vọng. Nói: "Ba dạng con rối này mặc dù tương đối mới lạ, lại không làm người ta kinh diễm như khuy cài, so với con rối Yến Tử cũng chênh lệch khá xa."



Trần A Phúc gật đầu công nhận, nàng làm ba thứ nhỏ này chỉ là nghĩ kiếm chút đỉnh tiền.

Mặc dù ba con rối phim hoạt hình này có khác với con rối đương đại, thật đáng yêu, nhưng không tính là kinh diễm. Nàng không dám làm con rối rất dễ nhìn, bởi vì thứ này dễ dàng bị người ta bắt chước, sợ thương gia bất lương nhìn là biết, lại ép giá nàng.

Thêu phường Nghê Thường là cửa hàng Sở gia, chưởng quỹ lại là muội muội La quản sự, nàng vẫn tương đối yên tâm, cũng muốn suy tính bản lĩnh thật sự của mình.

Liền cười nói: "Ta còn biết thiết kế khuy cài đẹp mắt giống như khuy cài hoa cúc, hơn nữa, có rất nhiều loại. Cũng sẽ sáng tác một ít con rối càng đẹp mắt lại đáng yêu cùng đồ trang sức, cũng có rất nhiều loại."

La chưởng quỹ một trận ngạc nhiên mừng rỡ: "Thật sự?"

Trần A Phúc gật đầu cười nói: "Ta còn không có can đảm lừa La chưởng quỹ. Chỉ là, khuy cài không thể lập tức làm. Bởi vì ta cùng vị La thiếu nãi nãi kia có hiệp nghị, trong vòng một năm ta không thể làm khuy cài, lại không thể làm ra kiếm tiền."

La chưởng quỹ cười khanh khách nói: "Ngươi nói là la tứ nãi nãi đi? Hai ngày nữa nàng ấy liền muốn đến phủ Định Châu qua sinh nhật cho tỷ muội nhà ta. Thêu phường Nhã Vận là cửa hàng đồ cưới của nàng, đến lúc ta xin chỉ thị cùng nàng, xem hiệp nghị giữa các ngươi có thể thay đổi một chút hay không. Khuy cài kiểu mới thêu phường Nghê Thường chúng ta cũng đưa cho thêu phường Nhã Vận nhường một chút lợi ích, tất cả mọi người có chỗ tốt." Lại nói: "Trần tiểu nương tử nguyện ý hợp tác với thêu phường Nghê Thường chúng ta sao?"

Trần A Phúc chính là chờ câu nói này, cười nói: "Phương thức hợp tác như thế nào?"

La chưởng quỹ cúi đầu trầm ngâm một chút, nói: "Hai loại phương thức. Một loại là, ngươi thiết kế một vật, chúng ta liền trả bạc cho ngươi một lần. Nói thí dụ như, thiết kế ra đồ trang sức tốt như khuy cài hoa cúc, thì chúng ta sẽ trả cho ngươi hai mươi lượng đến ba mươi lượng bạc. Nếu như tốt hơn, liền thấy thêm bạc. Nếu như kém hơn, liền giảm bạc. Loại thứ hai là, ngươi cho thêu phường chúng ta tân phẩm chưởng sự, định kỳ cung cấp tân phẩm cho thêu phường, thêu phường trả ngươi nguyệt ngân. Nguyệt ngân là, ưm..." Nàng lại suy nghĩ một chút, nói: "Nếu như khuy hoa cúc cài kia thật sự là ngươi thiết kế, liền cho ngươi mười lượng bạc nguyệt ngân."

Vương thị nghe thì một trận ngạc nhiên mừng rỡ, nếu như hợp tác lâu dài, một năm chính là một trăm hai mươi lượng bạc. Nhưng bà còn nhớ nữ nhi trước khi ra cửa có nhắc nhở, cũng không dám lắm miệng.

Trần A Phúc suy nghĩ một chút cười nói: "Ta lựa chọn loại thứ nhất." Nàng còn không muốn bị bắt nhốt, lại nói: "Nhà ta kề bên nhà La quản sự, nếu như thiết kế ra được, có thể nhờ La quản sự hoặc là La tiểu quản sự đến phủ thành làm việc mang đến."



La chưởng quỹ gật đầu, lại cầm con rối gà con, chó con, vịt nhỏ đi nói: "Mấy con rối này vẫn tương đối mới lạ, chế tác tốt, sợi tổng hợp tốt, bọn nhỏ sẽ thích. Ta sẽ trả ngươi mười lượng bạc, như thế nào?"

Trần A Phúc gật đầu, mười lượng bạc, cũng coi như hợp lý.

Sau đó, viết hai phần hiệp nghị giống nhau, La chưởng quỹ cùng Trần A Phúc cũng đều ký tên ấn dấu tay. Cũng nói xong, chỉ chờ La tứ nãi nãi đến xin chỉ thị, liền để Trần A Phúc làm một thiết kế khuy cài ra.

Trần A Phúc gật đầu đáp ứng. Bởi vì nàng muốn ở phủ thành bán châu báu cùng con rối, còn muốn đi chỗ người môi giới xem một chút có bán đất đai ở huyện Trung Ninh hay không. Cho nên nói xong cùng Trần Danh, muốn ở phủ thành ngây ngốc mười ngày đến nửa tháng. Giữa huyện Trung Ninh ở phủ thành cùng huyện Tam Thanh, ngồi xe lừa hơn một canh giờ liền đến. Ở chỗ đó mua ruộng, vừa có thể che giấu tai mắt người khác, cách cũng không tính quá xa.

Thấy các nàng làm ăn nói cũng ổn rồi, La quản sự mới cười nói: "Đại Bảo đến phủ thành, phải đi trong phủ thăm tỷ nhi nhà ta đi. Nhiều hài tử như thế, tỷ muội chỉ có thể chơi cùng Đại Bảo."

Đại Bảo vừa nghe có thể gặp Sở Hàm Yên liền cao hứng, lập tức nói: "Con cũng nhớ Yên Nhi muội muội." Lại nói: "Con cũng mang Thất Thất và Hôi Hôi đều đến phủ thành, chúng nó ở nhà Tam ông ngoại của con, đi thăm Yên Nhi muội muội cũng mang bọn nó theo."

La quản sự cười ha hả cười nói: "Vậy thì tốt quá, trước đi nhà tam ông ngoại của con mang bọn chúng, cùng nhau về Sở phủ." Rồi nói với Trần A Phúc: "Trần gia tiểu nương tử cũng đi cùng chúng ta một chuyến đi. Lần trước đại nhi của ta cầm về phủ hoa quế gạo nếp táo nhà các ngươi đưa, tỷ nhi nhà ta rất thích ăn. Nữ đầu bếp trong phủ chiếu theo quả táo kia làm, làm được, nhưng tỷ nhi nhà ta lại là không thích, ngươi đi làm nhiều một chút cho tỷ muội nhà ta."

Trần A Phúc thầm nói, miệng tiểu cô nương kia còn thật xảo quyệt, mình làm gạo nếp táo là dùng thêm nguyên lieu nước nhà mình, cùng quả táo không thêm nguyên liệu thật sự có khác biệt rất nhỏ, nàng thế nhưng ăn ra được. Liền gật đầu đồng ý, nghĩ tới về nhà được thừa dịp thời điểm đi cung phòng (wc), tiến vào không gian lấy một chút gỗ vụn Yến Trầm Hương ra.

Nàng vốn muốn hỏi hỏi thân thể Sở tiểu cô nương như thế nào, lại nhịn xuống không hỏi. Bọn họ đều giữ kín như bưng đối với bệnh của Sở cô nương, hỏi nhiều không hay.

La quản sự còn nói: "Một lần nữa làm cho tỷ muội chúng ta con rối Yến Tử lớn nhất đi, phòng may vá trong phủ làm tỷ muội không thích. Ngươi ở chỗ này lựa chút sa tanh cùng bông trở về làm, sớm làm ra."

Trần A Phúc gật đầu đồng ý, nếu như mình có thể giúp tiểu cô nương mau hết bệnh một chút, hoặc là vui vẻ, nàng làm cái gì đều nguyện ý.

Vì vậy chỉ mấy thứ sa tanh làm con rối to, nói đại khái cắt bao nhiêu. Lần này sa tanh nàng đổi mấy loại màu sắc, trừ giữ lại màu xanh nhạt ra,cái khác đổi thành bốn loại màu tím, màu bích lam, màu vàng nhạt, màu đỏ thẫm. Mặt khác, còn muốn vài cuộn chỉ thêu.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Nông Kiều Có Phúc

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook