Nông Môn Phúc Phi, Danh Chấn Thiên Hạ
Chương 6: Nghe Được Tin Dữ Té Xỉu 1
Mễ Hoa Hoa
05/08/2024
Ngưu thị thấy mọi người hiếu kỳ, nhiều người đặt câu hỏi như vậy, cũng đủ phách lối rồi, hắng giọng, sau đó lại hạ giọng nói: “Nghe hai nha dịch kia, tiểu tướng quân mới đến huyện Vân Dương, dẫn người trèo qua vách đá dựng đứng, trực tiếp từ phía sau tấn công vào Hắc Vân Trại, khiến Hắc Vân Trại không còn lại mảnh giáp nào."
Dân chúng nghe ngưu thị kể chuyện sinh động như thật, ai không biết còn tưởng rằng bà ta tận mắt chứng kiến.
Thôn dân bên ngoài, bởi vì Triệu lão thái cùng Triệu Linh Chi trở về, đúng thời điểm không có việc gì làm lại có nhiều hơn một đề tài để nói chuyện.
Đi vòng quanh sân nhà Triệu lão thái, tuy sân vẫn như cũ nhưng đã có chút hoang tàn hơn.
Triệu lão thái cơ thể không còn khỏe mạnh như trước, chỉ trực ngã nhào xuống đất.
"Tổ mẫu! Người không khỏe sao?" Triệu Linh Chi cùng Vân Thị người bên trái người bên phải dìu đỡ Triệu lão thái, đưa bà vào trong phòng.
Triệu Linh Chi đau lòng, thở dài nói: "Tổ mẫu, chịu đau, nín thở một hơi."
Triệu lão thái trên trán đổ một tầng đổ mồ hôi, ngồi ở trên ghế, yếu ớt hỏi: "Mẫu thân Linh Chi, trong nhà rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Chương phụ con đâu?"
Triệu Linh Chi đi ra ngoài, bưng tới cho Triệu lão thái một chén nước: “Nãi nãi, mời người uống miếng nước."
Từ sáng sớm, sau khi chỉ ăn một cái bánh màn thầu, Triệu lão thái cho tới bây giờ không có lấy một giọt nước,
Triệu lão thái đón lấy, uống vài ngụm, trái tim đang đập nhanh cũng hơi bình ổn trở lại trở lại.
Vân Thị lau nước mắt, nghẹn ngào nói: "Từ sau khi nương cùng Linh Chi gặp chuyện không may, chương phụ cùng tam thúc của Linh Chi đi nghe ngóng khắp nơi, đến quan phủ báo quan rồi vào núi tìm kiếm, lúc Chí Hằng ở trong núi nghe ngóng tin tức, té gãy chân.
Chương phụ sợ y thuật của mình không tốt, liền cùng Chí Hằng đến thị trấn chữa trị chân. Chỗ đó tiền thuốc thang đắt, chương phụ mang theo đứa trẻ đi vào núi sâu hái thuốc. Vì thu thập thạch hộ tí (*), mà bị rơi từ rên vách núi đá xuống, trong nhà bán đi tất cả đất và lương thực cũng không giữ được tính mạng."
(*): thạch hộc tía hay lan Thạch Hộc là một loại cây họ Lan, Lan thạch hộc thì có rất nhiều giống loại, nhưng trong đó chỉ có Thạch Hộc Tía (hay Thạch Hộc Rỉ Sắt) là quý nhất, có tác dụng dược liệu trong thuốc Đông y.
Triệu lão thái thân thể run nhè nhẹ, bỗng đôi mắt đỏ lên, không dám tin: “Con… chương phụ con chết rồi? Cứ như vậy mà chết hả?"
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Dân chúng nghe ngưu thị kể chuyện sinh động như thật, ai không biết còn tưởng rằng bà ta tận mắt chứng kiến.
Thôn dân bên ngoài, bởi vì Triệu lão thái cùng Triệu Linh Chi trở về, đúng thời điểm không có việc gì làm lại có nhiều hơn một đề tài để nói chuyện.
Đi vòng quanh sân nhà Triệu lão thái, tuy sân vẫn như cũ nhưng đã có chút hoang tàn hơn.
Triệu lão thái cơ thể không còn khỏe mạnh như trước, chỉ trực ngã nhào xuống đất.
"Tổ mẫu! Người không khỏe sao?" Triệu Linh Chi cùng Vân Thị người bên trái người bên phải dìu đỡ Triệu lão thái, đưa bà vào trong phòng.
Triệu Linh Chi đau lòng, thở dài nói: "Tổ mẫu, chịu đau, nín thở một hơi."
Triệu lão thái trên trán đổ một tầng đổ mồ hôi, ngồi ở trên ghế, yếu ớt hỏi: "Mẫu thân Linh Chi, trong nhà rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Chương phụ con đâu?"
Triệu Linh Chi đi ra ngoài, bưng tới cho Triệu lão thái một chén nước: “Nãi nãi, mời người uống miếng nước."
Từ sáng sớm, sau khi chỉ ăn một cái bánh màn thầu, Triệu lão thái cho tới bây giờ không có lấy một giọt nước,
Triệu lão thái đón lấy, uống vài ngụm, trái tim đang đập nhanh cũng hơi bình ổn trở lại trở lại.
Vân Thị lau nước mắt, nghẹn ngào nói: "Từ sau khi nương cùng Linh Chi gặp chuyện không may, chương phụ cùng tam thúc của Linh Chi đi nghe ngóng khắp nơi, đến quan phủ báo quan rồi vào núi tìm kiếm, lúc Chí Hằng ở trong núi nghe ngóng tin tức, té gãy chân.
Chương phụ sợ y thuật của mình không tốt, liền cùng Chí Hằng đến thị trấn chữa trị chân. Chỗ đó tiền thuốc thang đắt, chương phụ mang theo đứa trẻ đi vào núi sâu hái thuốc. Vì thu thập thạch hộ tí (*), mà bị rơi từ rên vách núi đá xuống, trong nhà bán đi tất cả đất và lương thực cũng không giữ được tính mạng."
(*): thạch hộc tía hay lan Thạch Hộc là một loại cây họ Lan, Lan thạch hộc thì có rất nhiều giống loại, nhưng trong đó chỉ có Thạch Hộc Tía (hay Thạch Hộc Rỉ Sắt) là quý nhất, có tác dụng dược liệu trong thuốc Đông y.
Triệu lão thái thân thể run nhè nhẹ, bỗng đôi mắt đỏ lên, không dám tin: “Con… chương phụ con chết rồi? Cứ như vậy mà chết hả?"
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.