Npc Cô Đ Y Có Thể Có Ý Xấu Gì Được Chứ [Vô Hạn]
Chương 6:
Cửu Giai Huyễn Phương
12/09/2024
Trên cổ tay mỗi người đều đeo một chiếc vòng tay màu đen giống hệt nhau.
Nghe thấy tiếng bước chân, tất cả cùng quay đầu lại, nhìn thấy Ninh Cáp đi lên, họ đột nhiên im lặng.
Cuối cùng, một người đàn ông trẻ với mái tóc màu xám trắng thì thầm: "NPC này đẹp thật."
"Nhỏ tiếng thôi. Ngay cả NPC mà cậu cũng dám động vào, không sợ chết à?" Một người khác mặc áo sơ mi kẻ ô vuông lo lắng đẩy đẩy cậu ta, nhỏ giọng bổ sung, "Chỉ là cách ăn mặc giống như ma vậy.”
Ninh Cáp mặc một chiếc váy liền thân màu đỏ rực, phần chân váy rộng bồng bềnh, eo được siết chặt.
Cô không cắt kiểu mái mỏng nhẹ đang thịnh hành mà cắt ngang, che phủ một phần đôi mắt, vì chưa nhuộm tóc nên đen tuyền, tạo nên sự tương phản với đôi mắt đen láy sâu thẳm của cô.
Cả người cô màu đen là đen, màu đỏ là đỏ.
Ninh Cáp nghe thấy những lời họ nói, bất động thanh sắc nhìn họ một cái.
Chỉ với cách ăn mặc và ánh mắt này cũng đủ để bọn họ im lặng.
Ninh Cáp không bận tâm đến họ, vượt qua họ đi vào quầy lễ tân, đặt ly lẩu Oden xuống, nhấc điện thoại lên và bấm một dãy số.
Tất cả đều là số không tồn tại.
Người thanh niên trẻ có mái tóc xám trắng tiến tới, dựa vào quầy lễ tân, nói với Ninh Cáp: "Người đẹp, chúng tôi muốn đặt phòng."
Người mặc áo sơ mi kẻ kéo cậu ta lại, thì thầm: "Chúng ta đừng hành động hấp tấp chứ? Anh Bùi đang lên lầu xem tình hình, đợi anh Bùi xuống rồi hãy quyết định?"
Một người nào đó trong nhóm đột nhiên xen vào: "Chờ Bùi Hàn. Anh ta là Alpha, nghe theo anh ta đi."
Ninh Cáp: ? Alpha?
Chuyện gì đang xảy ra thế này? Vừa mới nói là vô hạn lưu, sao đột nhiên lại chuyển sang thế giới ABO rồi?
Đúng lúc đó, một người đàn ông chậm rãi bước xuống từ cầu thang tầng ba.
Ninh Cáp ngẩng đầu lên, đập vào mắt cô là đôi chân dài đến mức khó tin.
Như thể cảm thấy nóng, anh ta hờ hững cởi một nút áo sơ mi, tay áo cuộn lên nửa chừng, để lộ cánh tay rắn chắc, bàn tay đút trong túi quần.
Anh ta bước ra khỏi bóng tối ở góc cầu thang, Ninh Cáp nhìn thấy đôi mắt của anh ta.
Đôi mắt lạnh như băng, giống như đã trải qua bão tố cùng đau đớn, là người đã leo ra từ mười tám tầng địa ngục, ánh mắt đầy sự thờ ơ và lãnh đạm trước cái chết.
Người thanh niên trẻ tóc xám trắng ngẩng đầu hỏi anh ta, "Anh Bùi, NPC ở quầy lễ tân…" Nói được một nửa, cậu ta liền ngừng lại, nhìn Ninh Cáp rồi sửa lại lời, "… Ờ… cô gái ở quầy lễ tân đã đến rồi, chúng ta có cần đặt phòng trước không?"
Có vẻ như người đàn ông này chính là Bùi Hàn mà họ vừa nhắc đến.
Bùi Hàn dừng lại một bước trên cầu thang, ánh mắt lướt qua người Ninh Cáp.
Anh nhanh chóng phát hiện ra thứ đang được nắm chặt trong tay cô.
Ninh Cáp luôn nắm chặt chiếc vòng tay trong tay, chưa quyết định có nên để những người này nhìn thấy hay không.
Ánh mắt anh lướt qua chiếc vòng tay chỉ lộ ra một chút trong tay cô, rồi quay trở lại nhìn thẳng vào mặt cô.
"NPC gì chứ," anh nói, "Đây là người chơi."
"Người chơi?" Mọi người đều ngạc nhiên nhìn Ninh Cáp.
Có người thì thầm: "Người chơi mà dám ăn mặc như thế này tiến vào phó bản sao?"
"Có lẽ là người mới lần đầu tiên bị kéo vào?"
"Không thể nào. Anh đã bao giờ thấy người mới nào có tâm trạng đi mua Oden trước khi đến báo danh chưa?"
Chiếc vòng tay trong tay Ninh Cáp lại rung lên.
Vòng tay của những người khác cũng đều rung lên, mọi người lập tức giơ cổ tay lên xem.
Ninh Cáp không cần phải xem, vì đã có người đọc thông tin mới trên chiếc vòng tay.
[Chào mừng tất cả các người chơi đã đến khách sạn! Nhiệm vụ khởi động: Vui lòng trong mười phút hãy đặt năm phòng đôi. Hình phạt thất bại: Chọn ngẫu nhiên một người chơi để xử tử.]
Nghe thấy tiếng bước chân, tất cả cùng quay đầu lại, nhìn thấy Ninh Cáp đi lên, họ đột nhiên im lặng.
Cuối cùng, một người đàn ông trẻ với mái tóc màu xám trắng thì thầm: "NPC này đẹp thật."
"Nhỏ tiếng thôi. Ngay cả NPC mà cậu cũng dám động vào, không sợ chết à?" Một người khác mặc áo sơ mi kẻ ô vuông lo lắng đẩy đẩy cậu ta, nhỏ giọng bổ sung, "Chỉ là cách ăn mặc giống như ma vậy.”
Ninh Cáp mặc một chiếc váy liền thân màu đỏ rực, phần chân váy rộng bồng bềnh, eo được siết chặt.
Cô không cắt kiểu mái mỏng nhẹ đang thịnh hành mà cắt ngang, che phủ một phần đôi mắt, vì chưa nhuộm tóc nên đen tuyền, tạo nên sự tương phản với đôi mắt đen láy sâu thẳm của cô.
Cả người cô màu đen là đen, màu đỏ là đỏ.
Ninh Cáp nghe thấy những lời họ nói, bất động thanh sắc nhìn họ một cái.
Chỉ với cách ăn mặc và ánh mắt này cũng đủ để bọn họ im lặng.
Ninh Cáp không bận tâm đến họ, vượt qua họ đi vào quầy lễ tân, đặt ly lẩu Oden xuống, nhấc điện thoại lên và bấm một dãy số.
Tất cả đều là số không tồn tại.
Người thanh niên trẻ có mái tóc xám trắng tiến tới, dựa vào quầy lễ tân, nói với Ninh Cáp: "Người đẹp, chúng tôi muốn đặt phòng."
Người mặc áo sơ mi kẻ kéo cậu ta lại, thì thầm: "Chúng ta đừng hành động hấp tấp chứ? Anh Bùi đang lên lầu xem tình hình, đợi anh Bùi xuống rồi hãy quyết định?"
Một người nào đó trong nhóm đột nhiên xen vào: "Chờ Bùi Hàn. Anh ta là Alpha, nghe theo anh ta đi."
Ninh Cáp: ? Alpha?
Chuyện gì đang xảy ra thế này? Vừa mới nói là vô hạn lưu, sao đột nhiên lại chuyển sang thế giới ABO rồi?
Đúng lúc đó, một người đàn ông chậm rãi bước xuống từ cầu thang tầng ba.
Ninh Cáp ngẩng đầu lên, đập vào mắt cô là đôi chân dài đến mức khó tin.
Như thể cảm thấy nóng, anh ta hờ hững cởi một nút áo sơ mi, tay áo cuộn lên nửa chừng, để lộ cánh tay rắn chắc, bàn tay đút trong túi quần.
Anh ta bước ra khỏi bóng tối ở góc cầu thang, Ninh Cáp nhìn thấy đôi mắt của anh ta.
Đôi mắt lạnh như băng, giống như đã trải qua bão tố cùng đau đớn, là người đã leo ra từ mười tám tầng địa ngục, ánh mắt đầy sự thờ ơ và lãnh đạm trước cái chết.
Người thanh niên trẻ tóc xám trắng ngẩng đầu hỏi anh ta, "Anh Bùi, NPC ở quầy lễ tân…" Nói được một nửa, cậu ta liền ngừng lại, nhìn Ninh Cáp rồi sửa lại lời, "… Ờ… cô gái ở quầy lễ tân đã đến rồi, chúng ta có cần đặt phòng trước không?"
Có vẻ như người đàn ông này chính là Bùi Hàn mà họ vừa nhắc đến.
Bùi Hàn dừng lại một bước trên cầu thang, ánh mắt lướt qua người Ninh Cáp.
Anh nhanh chóng phát hiện ra thứ đang được nắm chặt trong tay cô.
Ninh Cáp luôn nắm chặt chiếc vòng tay trong tay, chưa quyết định có nên để những người này nhìn thấy hay không.
Ánh mắt anh lướt qua chiếc vòng tay chỉ lộ ra một chút trong tay cô, rồi quay trở lại nhìn thẳng vào mặt cô.
"NPC gì chứ," anh nói, "Đây là người chơi."
"Người chơi?" Mọi người đều ngạc nhiên nhìn Ninh Cáp.
Có người thì thầm: "Người chơi mà dám ăn mặc như thế này tiến vào phó bản sao?"
"Có lẽ là người mới lần đầu tiên bị kéo vào?"
"Không thể nào. Anh đã bao giờ thấy người mới nào có tâm trạng đi mua Oden trước khi đến báo danh chưa?"
Chiếc vòng tay trong tay Ninh Cáp lại rung lên.
Vòng tay của những người khác cũng đều rung lên, mọi người lập tức giơ cổ tay lên xem.
Ninh Cáp không cần phải xem, vì đã có người đọc thông tin mới trên chiếc vòng tay.
[Chào mừng tất cả các người chơi đã đến khách sạn! Nhiệm vụ khởi động: Vui lòng trong mười phút hãy đặt năm phòng đôi. Hình phạt thất bại: Chọn ngẫu nhiên một người chơi để xử tử.]
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.