Nữ Alpha Mềm Mại, Nam Omega Tổng Tài Bá Đạo
Chương 77: Chương 70-2
Xuyến Não Hoa Nhi
20/08/2024
Ngày đầu tiên sau khi trở về, mặc dù nói là sẽ làm tàn tàn không cố sức quá, nhưng không lao vào làm không được.
Nửa tháng chơi đã đời xong, Nguyễn Nhuyễn mở điện thoại lên là thông báo nổ muốn cháy máy, nào là bình luận giục ra video mới, nào là tin nhắn hỏi thăm đủ các thể loại.
Sau đó Nguyễn Nhuyễn xem xem mình có bao nhiêu người theo dõi rồi.
………… 140 vạn.
Chỉ vài ngày ngắn ngủi thôi mà fans của cô tăng hơn cả trăm vạn??
Nguyễn Nhuyễn sốc quá sốc.
Cô mới mơ hồ nhớ ra hình như cái gameshow cô tham gia trước khi đi chơi có vẻ rất hot, độ thảo luận hơi bị ổn.
Nghĩ vậy, Nguyễn Nhuyễn mở Weibo lên lướt vài bài liên quan theo hashtag gameshow.
Nhưng mà sóng to thì gió lớn, đột nhiên có một người có thể bạo hồng chỉ sau một đêm như thế thì chắc chắn sẽ kéo theo không ít thị phi. May mà mấy ngày nay Nguyễn Nhuyễn không đụng vào mạng xã hội, nếu không sẽ thấy hiện trường bản thân bị “tế sống” rất khốc liệt.
Thậm chí vài video ngắn phát cơm chó góp vui của cô cũng bị bưng ra phân tích nghị luận sâu xa.
Chẳng qua drama đến nhanh đi cũng nhanh, nhiều ngày qua đi đã hạ nhiệt.
Nguyễn Nhuyễn ngoi lên Weibo, thấy những người vẫn còn để tâm đến cô hoặc là fans của cô, hoặc là đầu óc có vấn đề.
Dĩ nhiên vế sau Nguyễn Nhuyễn tự động bỏ qua.
Mong rằng những người đó có thể kịp thời phát hiện bệnh mà khám chữa sớm.
Còn fans của cô thì đang sôi nổi bày tỏ sự yêu thích đến cô, xen lẫn những lời thúc giục ra video mới và quan tâm hỏi thăm.
Mặc dù cô đã ra thông báo mình đi du lịch sẽ off một thời gian, nhưng bởi vì nhiệt độ của gameshow mang lại, khu bình luận của kênh cô vẫn luôn trong trạng thái hoạt động hết công suất. Đấy là chưa kể những BB khác bình thường không ra video mới cũng sẽ đăng vài bài trên Weibo thông báo mình đang ở đâu, làm gì cho fans xem. Nhưng Nguyễn Nhuyễn tuyệt nhiên bặt vô âm tín.
Làm các fans lo cô có bị tổn thương quá độ mà nghĩ quẩn, giải nghệ luôn rồi không.
Nguyễn Nhuyễn xem hết từng bình luận, tin nhắn một, cảm thấy được truyền cảm hứng sâu sắc.
Với sự khích lệ khổng lồ đó mà không bắt tay vào làm việc ngay lập tức thì quả thật có lỗi với tấm chân tình các fans cô gửi tới rồi.
Hiệu suất công việc tăng vọt, trong một ngày đã hoàn tất edit tập đầu tiên trong series vlog du lịch.
Cô đã học được thủ thuật edit video mới, vẫn giữ được màu sắc cá nhân mà độ thú vị tăng lên không ít.
Giang Ngôn Trạm tuy vẫn không lộ mặt, nhưng tương tác ân ái của hai người vẫn cứ đều đều, không hề bị ảnh hưởng bởi dư luận tiêu cực bên ngoài.
Đăng video xong, Nguyễn Nhuyễn cũng đăng thêm bài viết lên Weibo, thông báo mình đã comeback, mọi người đừng lo lắng, thật sự là cô off đi chơi, chứ không phải do bị tổn thương tinh thần.
Mà xem video cũng có thể thấy được cô chơi vui như nào.
Trong lúc edit video, Nguyễn Nhuyễn cũng có tranh thủ ngó Weibo công việc của mình. Giang Tuyết Phi nhắn cho cô rất nhiều, hỏi cô có phải bận quá không mà sao không thấy tin tức gì, có cần tuyển trợ lý không, hay là có cần lập ekip riêng không.
Nguyễn Nhuyễn không thấy bản thân quá mức bận rộn gì cả.
Mới đi chơi về nữa, nên mấy nay đã làm gì đâu.
Chưa kể hồi trước vừa phải học trên trường vừa làm cô còn cân được, giờ tốt nghiệp rồi đâu còn vướng bận gì nữa.
Nhưng nghĩ đến mớ tin nhắn chất đầy hòm thư điện tử thì cũng hơi nhức nhức cái đầu à nha. Cô thấy nội việc trả lời thư mời cộng tác cũng đủ hết ngày hết giờ rồi ấy.
Mà cô lại chưa có quá nhiều kinh nghiệm trong mảng này, tốt nhất nên tìm một người có kinh nghiệm tư vấn.
Cho nên Nguyễn Nhuyễn quyết định trả lời Giang Tuyết Phi, nhờ chị tìm cho cô một trợ lý, ngoài ra bảo luôn Giang Tuyết Phi lần sau không cần phải tự nhắn với cô như vậy đâu, để người đại diện liên lạc là được rồi.
Giang Tuyết Phi lập tức hồi âm, mời cô tối mai qua nhà họ Giang ăn một bữa cơm.
Cách thức bàn chuyện làm ăn trong bữa cơm thân mật như thế này Nguyễn Nhuyễn vẫn chưa thích ứng lắm, mãi một hồi mới hiểu ý, chậm chạp nhắn tin đồng ý.
Cô đột nhiên nghĩ, chắc là Giang Tuyết Phi vẫn chưa biết Giang Ngôn Trạm đã 90% trúng xổ số rồi đâu ha.
Mà giả sử biết rồi, thì sẽ vui vẻ hay là sẽ muốn tìm cô tính sổ đây ta?
Nguyễn Nhuyễn không khỏi suy nghĩ miên man.
Đặt trường hợp là mình có em trai hay em gái, bị người ta chưa kết hôn đã làm ễnh bụng……
…… Thật sự rất khó tưởng tượng được.
Bởi vì cô vốn chỉ là cục kẹo dẻo hình con gấu thôi mà, làm gì có khái niệm về nhân tình thế thái nổi.
Nguyễn Nhuyễn dứt khoát không nghĩ nữa, mà chuyển sang làm một việc khác.
Cô tính trưa mai trước khi đi bệnh viện làm kiểm tra thì hẹn đi ăn với Giang Ngôn Trạm, rồi cầu hôn anh luôn. Thổ lộ nỗi lòng của mình—— rằng cô muốn cưới anh vì muốn ở bên anh, chứ không phải cưới để chạy bầu.
Ngoài ra, vì đứa nhỏ, cô phải đi bái sư học đạo một người.
Tối nay, Nguyễn Nhuyễn đặt bàn ở nhà hàng, rồi mời cả Phương Hủ và Chỉ Nguyên đến.
…… Chính xác, là Chỉ Nguyên.
Nguyễn Nhuyễn còn nhớ trước khi cô đi du lịch, Chỉ Nguyên đã nói thẳng mình nỗ lực kiếm tiền như thế chẳng qua là để nuôi nấng con.
Nguyễn Nhuyễn muốn biết được ở phương diện là Omega, thì phải chuẩn bị những gì, phải trải qua những gì.
Đúng là cô có thể tra mạng, tra tài liệu, nhưng làm sao có thể bằng trải nghiệm chân thật của đương sự được.
Có điều Chỉ Nguyên người này rất là… dramatic, Nguyễn Nhuyễn không có tự tin có thể ứng phó trơn tru, chưa kể Giang Ngôn Trạm không thích anh ta lắm…… Cho nên Nguyễn Nhuyễn quyết định kêu thêm một người nữa để chịu trận chung với cô.
Phương Hủ phải nói là best option luôn.
Vừa là đồng đội tốt, vừa hóng hớt một chín một mười với Chỉ Nguyên.
Nguyễn Nhuyễn vô cùng hài lòng với sách lược bản thân đã đề ra, sau đó đánh tiếng với Giang Ngôn Trạm. Giang Ngôn Trạm nghĩ là cô đi bàn công việc với Chỉ Nguyên, vốn còn đòi đi cùng mà công việc tồn đọng quá nhiều nên chỉ có thể từ bỏ ý định.
Thế nhưng chiều lại nhắn cho Nguyễn Nhuyễn, bảo rằng hôm nay phải tăng ca để ngày mai có thể về nhà họ Giang ăn cơm, đòi Nguyễn Nhuyễn mua ít bữa khuya mang về cho anh.
…… Ây cha, cũng tâm cơ quá hén.
Không nói “Về sớm một chút”, cũng không nói “Anh sẽ chờ em về” mà là mang ít đồ ăn về.
Nguyễn Nhuyễn lập tức đồng ý.
Thật ra Giang Ngôn Trạm không nghĩ nhiều đến thế đâu, chẳng qua là thói quen nói chuyện ý tại ngôn ngoại hay dùng trên bàn đàm phán mà thôi.
Bởi vì một câu này của Giang Ngôn Trạm, Nguyễn Nhuyễn đẩy luôn thời gian hẹn lên 5 giờ chiều, thay vì là 6 giờ rưỡi.
Tuy là hai người kia cảm thấy ăn tối lúc 5 giờ chiều khá là dị, nhưng cũng không ai ý kiến gì.
Lâu rồi Phương Hủ chưa gặp lại người chị em này của mình, nên vừa thấy cô đã hào hứng tuôn một tràng, từ chuyện thi đại học, kết quả, dự định tương lai và cả drama cậu hóng được.
Chỉ Nguyên thì đến trước cậu, đã ngồi vào bàn rồi.
Nghe Phương Hủ nói liến thoắng, anh ta cũng cười: “Thi đại học a…… Làm nhớ hồi đó có đứa nào sống chết học để được vào cùng trường với người mình thích ghê.”
Má, thở câu nào drama câu đó.
Phương Hủ lập tức quay đầu nhìn qua, mắt sáng rỡ: “Tiền bối Chỉ Nguyên, thời của anh cũng có chuyện như này hả!”
Chỉ Nguyên: “……”
“Là ai a! Em có biết người đó không?” Phương Hủ bẻ đầu ngón tay đếm đếm, “Quãi ò, sẽ không phải là thầy Tống đâu đúng không anh!??”
Nói xong còn là ra vẻ có khi nào mình sẽ bị giết người diệt khẩu vì đã biết sự thật rồi không.
Chỉ Nguyên: “…………”
Nguyễn Nhuyễn: “……”
Nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên trong truyền thuyết là đây sao?
Nguyễn Nhuyễn đoán y phóc, đúng là kẻ tám lạng người một ký. Kiểu nhiều chuyện của Chỉ Nguyên là nhiều chuyện tọc mạch, còn của Phương Hủ là 80 câu hiểu thành 160 câu, tấn công liên tục không chỗ nghỉ, sao mà bì nổi.
Nhưng một bữa cơm này khách chủ tẫn hứng—— bao gồm cả Chỉ Nguyên.
Sau một hồi trò chuyện với nhau, xét theo thái độ và tính cách của Chỉ Nguyên, dám chắc rằng đã rất lâu rồi không ai nói nhiều với anh như thế. Anh ta rất giỏi, nhưng cũng rất cô độc.
…… Cô độc.
Kẹo dẻo gummy bear hoàn toàn không có khái niệm đó.
Nhưng đó cũng là chuyện của sau này.
Nguyễn Nhuyễn thấy thời cơ chín muồi rồi, liền ghé vào tai Chỉ Nguyên, thủ thỉ: “Tiền bối Chỉ Nguyên, tôi có thể hỏi anh chút chuyện liên quan đến vấn đề sinh con của Omega không?”
Chỉ Nguyên dừng hẳn hành động uống nước của mình.
May mà Phương Hủ cũng thuộc dạng có thể đọc bầu không khí tốt, thấy vậy liền giải vây: “Tiền bối có muốn đổi món không”——”
Chỉ Nguyên vội vàng xua tay không cần, lấy chai nước cam lắc nhẹ trong tay.
Nước cam sóng sánh, tản mát mùi cam nhè nhẹ, làm Chỉ Nguyên hoảng hốt nhận ra—— hình như tin tức tố của Nguyễn Nhuyễn có thay đổi.
Cô bình thường đều đeo vòng tay, rất khó nhận ra tin tức tố của cô, phải dựa vào gần lắm mới có tí mùi.
Nhưng cho dù có thì cũng sẽ tiêu tán trước khi bị nhận ra rồi.
Nếu không phải Nguyễn Nhuyễn tự chủ động nhắc tới, thì Chỉ Nguyên gần như không để ý.
Anh ta chậm chạp với lấy cái nắp đóng chai nước cam lại.
Hồi mới biết chuyện của Nguyễn Nhuyễn với Giang Ngôn Trạm, anh ta chủ yếu là ôm tâm lý xem kịch vui, nhưng tiếp xúc với Nguyễn Nhuyễn càng nhiều, anh ta nhận ra mình cũng dần có tâm tư khác.
Anh rất thích nghe các câu chuyện tình yêu của người khác, đặc biệt là giữa Alpha và Omega. Một phần thì vẫn mất niềm tin vào nó, nhưng lại đồng thời mong cho tình yêu của họ đơm hoa kết trái.
Đối với Nguyễn Nhuyễn và Giang Ngôn Trạm cũng vậy.
………… Chỉ là không hiểu tại sao bản thân lại cảm thấy khổ sở đến thế.
Chỉ Nguyên đặt chai nước lên bàn, nhìn thoáng qua Nguyễn Nhuyễn. Mọi suy nghĩ bâng quơ chạy ngang qua như cơn gió và biến mất khi chất lỏng màu cam trong chai không còn sóng sánh.
Cũng lớn tuổi rồi, không còn dám mong cầu gì nữa.
Vẫn cứ như trước giờ, yên lặng chứng kiến cuộc đời của người khác thôi.
Anh ta cười cười, nhìn một vòng cả Nguyễn Nhuyễn và Phương Hủ, từ tốn trả lời:
“Thật ra…… tôi có thai rồi.”
Lời vừa dứt, cả căn phòng yên tĩnh không một tiếng động.
Nguyễn Nhuyễn chỉ hơi bất ngờ —— không ngờ anh đã hành động mau lẹ đến thế, hơn nửa tháng trước mới bảo là có ý định, mà giờ có luôn rồi?
“Cho nên nhân dịp này tôi cũng phổ cập kiến thức sinh sản cho người trẻ luôn nhỉ.” Chỉ Nguyên lấy lại phong thái ngày thường, chậm rãi nói, “Nếu làm theo phương thức truyền thống, thì tầm tám ngày từ ngày tạo kết là có thể đi bệnh viện kiểm tra, mười ngày là test được rồi.”
…… Ngay cả Phương Hủ cũng không biết nên nói gì vào thời điểm này.
Cậu cũng là Omega, lại là lần đầu tiên có người phổ cập những chuyện này cho cậu, nên cậu tràn đầy tinh thần tầm sư học đạo, vô cùng nghiêm túc lắng nghe.
“Còn tôi thì dùng một phương thức khác……” Chỉ Nguyên khựng một chút, “Thôi, không đào sâu vào chuyện này.”
Phương Hủ buột miệng “Phương thức gì” liền thức thời im lặng.
Chỉ Nguyên thấy dáng vẻ gượng gạo cố tỏ ra thức thời của Phương Hủ rất buồn cười.
Bản thân việc mang thai đã là một việc đại sự rồi, mang thai sẽ ảnh hưởng rất nhiều đến cơ thể của Omega, dĩ nhiên, không thể nói là ảnh hưởng tốt được, chưa kể còn kèm theo rủi ro lớn.
Nên anh ta hy vọng mỗi Omega đều có kiến thức và nhận thức rõ ràng của việc này, từ đó quyết định bản thân có muốn mạo hiểm trả giá để nuôi dưỡng một sinh mệnh mới hay không.
Bởi vì mấy tháng thai kì qua đi lại tới vài chục năm tiếp theo phải chịu trách nhiệm cho sinh mệnh mình tạo ra.
“Những việc này, chắc chắn sếp Giang hiểu rõ.”, Chỉ Nguyên nói với Nguyễn Nhuyễn.
Sau đó anh ta nhìn Phương Hủ: “Người trẻ tuổi đằng kia thì nên lên mạng tra nhiều tư liệu về mảng này đi, bổ sung kiến thức cho mình.”
Phương Hủ: “…………”
Ây da, trên Weibo đầy ra anh zai ơi.
Với một con nghiện internet thời đại mới như Phương Hủ, ngoài việc BB nào cũng xem qua thì cậu còn một thú vui khác đó là nuôi con online, phải mà ở ngoài đời chắc là cậu phải đẻ được cả đội bóng rồi ấy chứ.
Nửa tháng chơi đã đời xong, Nguyễn Nhuyễn mở điện thoại lên là thông báo nổ muốn cháy máy, nào là bình luận giục ra video mới, nào là tin nhắn hỏi thăm đủ các thể loại.
Sau đó Nguyễn Nhuyễn xem xem mình có bao nhiêu người theo dõi rồi.
………… 140 vạn.
Chỉ vài ngày ngắn ngủi thôi mà fans của cô tăng hơn cả trăm vạn??
Nguyễn Nhuyễn sốc quá sốc.
Cô mới mơ hồ nhớ ra hình như cái gameshow cô tham gia trước khi đi chơi có vẻ rất hot, độ thảo luận hơi bị ổn.
Nghĩ vậy, Nguyễn Nhuyễn mở Weibo lên lướt vài bài liên quan theo hashtag gameshow.
Nhưng mà sóng to thì gió lớn, đột nhiên có một người có thể bạo hồng chỉ sau một đêm như thế thì chắc chắn sẽ kéo theo không ít thị phi. May mà mấy ngày nay Nguyễn Nhuyễn không đụng vào mạng xã hội, nếu không sẽ thấy hiện trường bản thân bị “tế sống” rất khốc liệt.
Thậm chí vài video ngắn phát cơm chó góp vui của cô cũng bị bưng ra phân tích nghị luận sâu xa.
Chẳng qua drama đến nhanh đi cũng nhanh, nhiều ngày qua đi đã hạ nhiệt.
Nguyễn Nhuyễn ngoi lên Weibo, thấy những người vẫn còn để tâm đến cô hoặc là fans của cô, hoặc là đầu óc có vấn đề.
Dĩ nhiên vế sau Nguyễn Nhuyễn tự động bỏ qua.
Mong rằng những người đó có thể kịp thời phát hiện bệnh mà khám chữa sớm.
Còn fans của cô thì đang sôi nổi bày tỏ sự yêu thích đến cô, xen lẫn những lời thúc giục ra video mới và quan tâm hỏi thăm.
Mặc dù cô đã ra thông báo mình đi du lịch sẽ off một thời gian, nhưng bởi vì nhiệt độ của gameshow mang lại, khu bình luận của kênh cô vẫn luôn trong trạng thái hoạt động hết công suất. Đấy là chưa kể những BB khác bình thường không ra video mới cũng sẽ đăng vài bài trên Weibo thông báo mình đang ở đâu, làm gì cho fans xem. Nhưng Nguyễn Nhuyễn tuyệt nhiên bặt vô âm tín.
Làm các fans lo cô có bị tổn thương quá độ mà nghĩ quẩn, giải nghệ luôn rồi không.
Nguyễn Nhuyễn xem hết từng bình luận, tin nhắn một, cảm thấy được truyền cảm hứng sâu sắc.
Với sự khích lệ khổng lồ đó mà không bắt tay vào làm việc ngay lập tức thì quả thật có lỗi với tấm chân tình các fans cô gửi tới rồi.
Hiệu suất công việc tăng vọt, trong một ngày đã hoàn tất edit tập đầu tiên trong series vlog du lịch.
Cô đã học được thủ thuật edit video mới, vẫn giữ được màu sắc cá nhân mà độ thú vị tăng lên không ít.
Giang Ngôn Trạm tuy vẫn không lộ mặt, nhưng tương tác ân ái của hai người vẫn cứ đều đều, không hề bị ảnh hưởng bởi dư luận tiêu cực bên ngoài.
Đăng video xong, Nguyễn Nhuyễn cũng đăng thêm bài viết lên Weibo, thông báo mình đã comeback, mọi người đừng lo lắng, thật sự là cô off đi chơi, chứ không phải do bị tổn thương tinh thần.
Mà xem video cũng có thể thấy được cô chơi vui như nào.
Trong lúc edit video, Nguyễn Nhuyễn cũng có tranh thủ ngó Weibo công việc của mình. Giang Tuyết Phi nhắn cho cô rất nhiều, hỏi cô có phải bận quá không mà sao không thấy tin tức gì, có cần tuyển trợ lý không, hay là có cần lập ekip riêng không.
Nguyễn Nhuyễn không thấy bản thân quá mức bận rộn gì cả.
Mới đi chơi về nữa, nên mấy nay đã làm gì đâu.
Chưa kể hồi trước vừa phải học trên trường vừa làm cô còn cân được, giờ tốt nghiệp rồi đâu còn vướng bận gì nữa.
Nhưng nghĩ đến mớ tin nhắn chất đầy hòm thư điện tử thì cũng hơi nhức nhức cái đầu à nha. Cô thấy nội việc trả lời thư mời cộng tác cũng đủ hết ngày hết giờ rồi ấy.
Mà cô lại chưa có quá nhiều kinh nghiệm trong mảng này, tốt nhất nên tìm một người có kinh nghiệm tư vấn.
Cho nên Nguyễn Nhuyễn quyết định trả lời Giang Tuyết Phi, nhờ chị tìm cho cô một trợ lý, ngoài ra bảo luôn Giang Tuyết Phi lần sau không cần phải tự nhắn với cô như vậy đâu, để người đại diện liên lạc là được rồi.
Giang Tuyết Phi lập tức hồi âm, mời cô tối mai qua nhà họ Giang ăn một bữa cơm.
Cách thức bàn chuyện làm ăn trong bữa cơm thân mật như thế này Nguyễn Nhuyễn vẫn chưa thích ứng lắm, mãi một hồi mới hiểu ý, chậm chạp nhắn tin đồng ý.
Cô đột nhiên nghĩ, chắc là Giang Tuyết Phi vẫn chưa biết Giang Ngôn Trạm đã 90% trúng xổ số rồi đâu ha.
Mà giả sử biết rồi, thì sẽ vui vẻ hay là sẽ muốn tìm cô tính sổ đây ta?
Nguyễn Nhuyễn không khỏi suy nghĩ miên man.
Đặt trường hợp là mình có em trai hay em gái, bị người ta chưa kết hôn đã làm ễnh bụng……
…… Thật sự rất khó tưởng tượng được.
Bởi vì cô vốn chỉ là cục kẹo dẻo hình con gấu thôi mà, làm gì có khái niệm về nhân tình thế thái nổi.
Nguyễn Nhuyễn dứt khoát không nghĩ nữa, mà chuyển sang làm một việc khác.
Cô tính trưa mai trước khi đi bệnh viện làm kiểm tra thì hẹn đi ăn với Giang Ngôn Trạm, rồi cầu hôn anh luôn. Thổ lộ nỗi lòng của mình—— rằng cô muốn cưới anh vì muốn ở bên anh, chứ không phải cưới để chạy bầu.
Ngoài ra, vì đứa nhỏ, cô phải đi bái sư học đạo một người.
Tối nay, Nguyễn Nhuyễn đặt bàn ở nhà hàng, rồi mời cả Phương Hủ và Chỉ Nguyên đến.
…… Chính xác, là Chỉ Nguyên.
Nguyễn Nhuyễn còn nhớ trước khi cô đi du lịch, Chỉ Nguyên đã nói thẳng mình nỗ lực kiếm tiền như thế chẳng qua là để nuôi nấng con.
Nguyễn Nhuyễn muốn biết được ở phương diện là Omega, thì phải chuẩn bị những gì, phải trải qua những gì.
Đúng là cô có thể tra mạng, tra tài liệu, nhưng làm sao có thể bằng trải nghiệm chân thật của đương sự được.
Có điều Chỉ Nguyên người này rất là… dramatic, Nguyễn Nhuyễn không có tự tin có thể ứng phó trơn tru, chưa kể Giang Ngôn Trạm không thích anh ta lắm…… Cho nên Nguyễn Nhuyễn quyết định kêu thêm một người nữa để chịu trận chung với cô.
Phương Hủ phải nói là best option luôn.
Vừa là đồng đội tốt, vừa hóng hớt một chín một mười với Chỉ Nguyên.
Nguyễn Nhuyễn vô cùng hài lòng với sách lược bản thân đã đề ra, sau đó đánh tiếng với Giang Ngôn Trạm. Giang Ngôn Trạm nghĩ là cô đi bàn công việc với Chỉ Nguyên, vốn còn đòi đi cùng mà công việc tồn đọng quá nhiều nên chỉ có thể từ bỏ ý định.
Thế nhưng chiều lại nhắn cho Nguyễn Nhuyễn, bảo rằng hôm nay phải tăng ca để ngày mai có thể về nhà họ Giang ăn cơm, đòi Nguyễn Nhuyễn mua ít bữa khuya mang về cho anh.
…… Ây cha, cũng tâm cơ quá hén.
Không nói “Về sớm một chút”, cũng không nói “Anh sẽ chờ em về” mà là mang ít đồ ăn về.
Nguyễn Nhuyễn lập tức đồng ý.
Thật ra Giang Ngôn Trạm không nghĩ nhiều đến thế đâu, chẳng qua là thói quen nói chuyện ý tại ngôn ngoại hay dùng trên bàn đàm phán mà thôi.
Bởi vì một câu này của Giang Ngôn Trạm, Nguyễn Nhuyễn đẩy luôn thời gian hẹn lên 5 giờ chiều, thay vì là 6 giờ rưỡi.
Tuy là hai người kia cảm thấy ăn tối lúc 5 giờ chiều khá là dị, nhưng cũng không ai ý kiến gì.
Lâu rồi Phương Hủ chưa gặp lại người chị em này của mình, nên vừa thấy cô đã hào hứng tuôn một tràng, từ chuyện thi đại học, kết quả, dự định tương lai và cả drama cậu hóng được.
Chỉ Nguyên thì đến trước cậu, đã ngồi vào bàn rồi.
Nghe Phương Hủ nói liến thoắng, anh ta cũng cười: “Thi đại học a…… Làm nhớ hồi đó có đứa nào sống chết học để được vào cùng trường với người mình thích ghê.”
Má, thở câu nào drama câu đó.
Phương Hủ lập tức quay đầu nhìn qua, mắt sáng rỡ: “Tiền bối Chỉ Nguyên, thời của anh cũng có chuyện như này hả!”
Chỉ Nguyên: “……”
“Là ai a! Em có biết người đó không?” Phương Hủ bẻ đầu ngón tay đếm đếm, “Quãi ò, sẽ không phải là thầy Tống đâu đúng không anh!??”
Nói xong còn là ra vẻ có khi nào mình sẽ bị giết người diệt khẩu vì đã biết sự thật rồi không.
Chỉ Nguyên: “…………”
Nguyễn Nhuyễn: “……”
Nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên trong truyền thuyết là đây sao?
Nguyễn Nhuyễn đoán y phóc, đúng là kẻ tám lạng người một ký. Kiểu nhiều chuyện của Chỉ Nguyên là nhiều chuyện tọc mạch, còn của Phương Hủ là 80 câu hiểu thành 160 câu, tấn công liên tục không chỗ nghỉ, sao mà bì nổi.
Nhưng một bữa cơm này khách chủ tẫn hứng—— bao gồm cả Chỉ Nguyên.
Sau một hồi trò chuyện với nhau, xét theo thái độ và tính cách của Chỉ Nguyên, dám chắc rằng đã rất lâu rồi không ai nói nhiều với anh như thế. Anh ta rất giỏi, nhưng cũng rất cô độc.
…… Cô độc.
Kẹo dẻo gummy bear hoàn toàn không có khái niệm đó.
Nhưng đó cũng là chuyện của sau này.
Nguyễn Nhuyễn thấy thời cơ chín muồi rồi, liền ghé vào tai Chỉ Nguyên, thủ thỉ: “Tiền bối Chỉ Nguyên, tôi có thể hỏi anh chút chuyện liên quan đến vấn đề sinh con của Omega không?”
Chỉ Nguyên dừng hẳn hành động uống nước của mình.
May mà Phương Hủ cũng thuộc dạng có thể đọc bầu không khí tốt, thấy vậy liền giải vây: “Tiền bối có muốn đổi món không”——”
Chỉ Nguyên vội vàng xua tay không cần, lấy chai nước cam lắc nhẹ trong tay.
Nước cam sóng sánh, tản mát mùi cam nhè nhẹ, làm Chỉ Nguyên hoảng hốt nhận ra—— hình như tin tức tố của Nguyễn Nhuyễn có thay đổi.
Cô bình thường đều đeo vòng tay, rất khó nhận ra tin tức tố của cô, phải dựa vào gần lắm mới có tí mùi.
Nhưng cho dù có thì cũng sẽ tiêu tán trước khi bị nhận ra rồi.
Nếu không phải Nguyễn Nhuyễn tự chủ động nhắc tới, thì Chỉ Nguyên gần như không để ý.
Anh ta chậm chạp với lấy cái nắp đóng chai nước cam lại.
Hồi mới biết chuyện của Nguyễn Nhuyễn với Giang Ngôn Trạm, anh ta chủ yếu là ôm tâm lý xem kịch vui, nhưng tiếp xúc với Nguyễn Nhuyễn càng nhiều, anh ta nhận ra mình cũng dần có tâm tư khác.
Anh rất thích nghe các câu chuyện tình yêu của người khác, đặc biệt là giữa Alpha và Omega. Một phần thì vẫn mất niềm tin vào nó, nhưng lại đồng thời mong cho tình yêu của họ đơm hoa kết trái.
Đối với Nguyễn Nhuyễn và Giang Ngôn Trạm cũng vậy.
………… Chỉ là không hiểu tại sao bản thân lại cảm thấy khổ sở đến thế.
Chỉ Nguyên đặt chai nước lên bàn, nhìn thoáng qua Nguyễn Nhuyễn. Mọi suy nghĩ bâng quơ chạy ngang qua như cơn gió và biến mất khi chất lỏng màu cam trong chai không còn sóng sánh.
Cũng lớn tuổi rồi, không còn dám mong cầu gì nữa.
Vẫn cứ như trước giờ, yên lặng chứng kiến cuộc đời của người khác thôi.
Anh ta cười cười, nhìn một vòng cả Nguyễn Nhuyễn và Phương Hủ, từ tốn trả lời:
“Thật ra…… tôi có thai rồi.”
Lời vừa dứt, cả căn phòng yên tĩnh không một tiếng động.
Nguyễn Nhuyễn chỉ hơi bất ngờ —— không ngờ anh đã hành động mau lẹ đến thế, hơn nửa tháng trước mới bảo là có ý định, mà giờ có luôn rồi?
“Cho nên nhân dịp này tôi cũng phổ cập kiến thức sinh sản cho người trẻ luôn nhỉ.” Chỉ Nguyên lấy lại phong thái ngày thường, chậm rãi nói, “Nếu làm theo phương thức truyền thống, thì tầm tám ngày từ ngày tạo kết là có thể đi bệnh viện kiểm tra, mười ngày là test được rồi.”
…… Ngay cả Phương Hủ cũng không biết nên nói gì vào thời điểm này.
Cậu cũng là Omega, lại là lần đầu tiên có người phổ cập những chuyện này cho cậu, nên cậu tràn đầy tinh thần tầm sư học đạo, vô cùng nghiêm túc lắng nghe.
“Còn tôi thì dùng một phương thức khác……” Chỉ Nguyên khựng một chút, “Thôi, không đào sâu vào chuyện này.”
Phương Hủ buột miệng “Phương thức gì” liền thức thời im lặng.
Chỉ Nguyên thấy dáng vẻ gượng gạo cố tỏ ra thức thời của Phương Hủ rất buồn cười.
Bản thân việc mang thai đã là một việc đại sự rồi, mang thai sẽ ảnh hưởng rất nhiều đến cơ thể của Omega, dĩ nhiên, không thể nói là ảnh hưởng tốt được, chưa kể còn kèm theo rủi ro lớn.
Nên anh ta hy vọng mỗi Omega đều có kiến thức và nhận thức rõ ràng của việc này, từ đó quyết định bản thân có muốn mạo hiểm trả giá để nuôi dưỡng một sinh mệnh mới hay không.
Bởi vì mấy tháng thai kì qua đi lại tới vài chục năm tiếp theo phải chịu trách nhiệm cho sinh mệnh mình tạo ra.
“Những việc này, chắc chắn sếp Giang hiểu rõ.”, Chỉ Nguyên nói với Nguyễn Nhuyễn.
Sau đó anh ta nhìn Phương Hủ: “Người trẻ tuổi đằng kia thì nên lên mạng tra nhiều tư liệu về mảng này đi, bổ sung kiến thức cho mình.”
Phương Hủ: “…………”
Ây da, trên Weibo đầy ra anh zai ơi.
Với một con nghiện internet thời đại mới như Phương Hủ, ngoài việc BB nào cũng xem qua thì cậu còn một thú vui khác đó là nuôi con online, phải mà ở ngoài đời chắc là cậu phải đẻ được cả đội bóng rồi ấy chứ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.