Chương 20: Chương 11.1: Vào thành
Huyễn Liên Thất Thất
01/03/2016
Nhìn một đám nữ nhân
đông nghìn nghịt, cho dù những binh lính trông coi cửa thành vô cùng
trấn định cũng khó có thể chống lại những nữ nhân đang điên cuồng này.
Hơn nữa bọn họ như không muốn sống cứ đi về phí trước, bọn họ chưa bao
giờ gặp cảnh tượng như vậy, muốn ngăn cản không được, cũng không thể nào giết chết, nếu giết người sẽ khiến cho dân chúng phẫn nộ thì sẽ càng
có nhiều rắc rối lớn hơn nữa.
Trong lúc mấy người lính gác đang do dự, đã có rất nhiều nữ tử xông qua cửa thành, mà Công Ngọc Hàn Tuyết nhìn những việc này, khóe miệng nhếch lên một nụ cười thắng lợi, ý định xuất kỳ bất ý của nàng đã giúp nàng giành được cơ hội.
“Sao lại thế này?”
Công Ngọc Hàn Tuyết mắt thấy mình sẽ đi qua cửa thành, bỗng nhiên một đám thị vệ mặc áo đen xuất hiện, tên dài lắp trên cung giương lên về phía trước như đang chờ lệnh, giống như chỉ cần ai có can đảm bước về phía trước, liền bắn chết ngay lập tức.
Trước trước tính mạng của bản thân, một đám nữ tử bỗng trở nên nhất gan, không dám la lối nữa, vừa nãy các nàng nhìn cũng chỉ có mười mấy người, không nghĩ bây giờ còn xuất hiện một đám binh lính đông nghìn nghịt, các nàng không kìm được cảm thấy sợ hãi.
“Vị thị vệ đại ca này, chúng ta cũng chỉ muốn nhìn thấy Liên U công tử, sẽ không náo loạn.”
“Đúng vậy, đúng vậy, khó được một lần Liên U công tử xuất hiện bên ngoài, chúng ta chỉ nghĩ muốn được liếc nhìn hắn một cái, dù chết cũng nhắm mắt.”
………..
Lưu Sơn nhìn một đám nữ tử này, trong đầu hiện lên lời nói của Liên U công tử, hét lớn “Nếu ai dám bước tiếp về phía trước một bước nữa, sẽ như nữ tử này.”nói xong, liền rút đao ở bên hông ra chém vào cổ một nữ tử đang đứng gần đó.
Cổ nữ tử phun máu, trong nháy mắt liền ngã ở trên mặt đất, ánh mắt mở thật to, chết không nhắm mắt.
Thân thể tất cả nữ tử có mặt ở đó run lên, có tiếng hét tiếng la, một lúc sau tất cả mọi người không hẹn mà cùng im lặng, cùng so với việc được ngắm mỹ nam, các nàng càng yêu quý tính mạng của mình hơn.
Công Ngọc Hàn Tuyết nhíu mi lại, nàng tất nhiên biết sẽ không dễ dàng như vậy, không nghĩ ngoài cửa thành còn mai phục mấy trăm binh lính, mới đầu nhìn qua có vẻ là binh lính, nàng lại cảm giác có hơi thở của sát thủ, quả nhiên là vì chờ các nàng xuất hiện.
Mấy người Lang Nhị giấu mình trong đội ngũ cẩn thận đam ánh mắt nhìn về phía Công Ngọc Hàn Tuyết, chờ nàng ra lệnh, hai tay Công Ngọc Hàn Tuyết nắm chặt, móng tay đâm vào trong thịt, hai mắt đột nhiên hiện lên sự sức bén.
Hơi liếc mắt ra lệnh với mấy người các nàng, Lang Nhị lập tức dùng sức đẩy mạnh nữ tử trước mặt.
“A”
“A”
Liền xảy ra hiệu ứng như quân bài Domino, một đám nữ tử bắt đầu ngã xuống.
Lưu Sơn trào phúng nhìn đám nữ tử ngay cả đứng cũng không vững bày, mà động tác trên tay của những binh lính mặc áo đen đứng đằng sau hắn cũng chậm rái thả lỏng.
Ánh mắt Công Ngọc Hàn Tuyết thay đổi, động tác trên tay thay đổi, Lang Tam Lang Tứ lập tức bay người tấn công về phía mấy trăm thị vệ mặc áo đen, Lang Tam bay lên xoay tròn, ngân châm trong tay hơi lòe lòe dưới ánh sáng mặt trời, chứng tỏ trên châm có bôi độc dược hung hiểm. Kim luân trong tay Lang Tứ xoay tròn tấn công về phía bọn thị vệ áo đen, hiện trường trong nháy mắt trở nên xơ xác tiêu điều vô cùng.
Lang Nhị và Lang Ngũ giúp Công Ngọc Hàn Tuyết tránh thoát mưa tên, bay về phía trong thành.
“Mau, mau, ngăn các nàng lại.” Trong lòng Lưu Sơn kinh hãi, nghĩ mầ sợ, việc này liên quan đến con đường làm quan và tính mạng của hắn đều đó.
“Nếu các ngươi không ngăn được các nàng, hãy chờ cả nhà toi mạng đi.” Lưu Sơn hét lớn, cái trán bắt đầu đổ mồ hôi lạnh.
Trong lúc mấy người lính gác đang do dự, đã có rất nhiều nữ tử xông qua cửa thành, mà Công Ngọc Hàn Tuyết nhìn những việc này, khóe miệng nhếch lên một nụ cười thắng lợi, ý định xuất kỳ bất ý của nàng đã giúp nàng giành được cơ hội.
“Sao lại thế này?”
Công Ngọc Hàn Tuyết mắt thấy mình sẽ đi qua cửa thành, bỗng nhiên một đám thị vệ mặc áo đen xuất hiện, tên dài lắp trên cung giương lên về phía trước như đang chờ lệnh, giống như chỉ cần ai có can đảm bước về phía trước, liền bắn chết ngay lập tức.
Trước trước tính mạng của bản thân, một đám nữ tử bỗng trở nên nhất gan, không dám la lối nữa, vừa nãy các nàng nhìn cũng chỉ có mười mấy người, không nghĩ bây giờ còn xuất hiện một đám binh lính đông nghìn nghịt, các nàng không kìm được cảm thấy sợ hãi.
“Vị thị vệ đại ca này, chúng ta cũng chỉ muốn nhìn thấy Liên U công tử, sẽ không náo loạn.”
“Đúng vậy, đúng vậy, khó được một lần Liên U công tử xuất hiện bên ngoài, chúng ta chỉ nghĩ muốn được liếc nhìn hắn một cái, dù chết cũng nhắm mắt.”
………..
Lưu Sơn nhìn một đám nữ tử này, trong đầu hiện lên lời nói của Liên U công tử, hét lớn “Nếu ai dám bước tiếp về phía trước một bước nữa, sẽ như nữ tử này.”nói xong, liền rút đao ở bên hông ra chém vào cổ một nữ tử đang đứng gần đó.
Cổ nữ tử phun máu, trong nháy mắt liền ngã ở trên mặt đất, ánh mắt mở thật to, chết không nhắm mắt.
Thân thể tất cả nữ tử có mặt ở đó run lên, có tiếng hét tiếng la, một lúc sau tất cả mọi người không hẹn mà cùng im lặng, cùng so với việc được ngắm mỹ nam, các nàng càng yêu quý tính mạng của mình hơn.
Công Ngọc Hàn Tuyết nhíu mi lại, nàng tất nhiên biết sẽ không dễ dàng như vậy, không nghĩ ngoài cửa thành còn mai phục mấy trăm binh lính, mới đầu nhìn qua có vẻ là binh lính, nàng lại cảm giác có hơi thở của sát thủ, quả nhiên là vì chờ các nàng xuất hiện.
Mấy người Lang Nhị giấu mình trong đội ngũ cẩn thận đam ánh mắt nhìn về phía Công Ngọc Hàn Tuyết, chờ nàng ra lệnh, hai tay Công Ngọc Hàn Tuyết nắm chặt, móng tay đâm vào trong thịt, hai mắt đột nhiên hiện lên sự sức bén.
Hơi liếc mắt ra lệnh với mấy người các nàng, Lang Nhị lập tức dùng sức đẩy mạnh nữ tử trước mặt.
“A”
“A”
Liền xảy ra hiệu ứng như quân bài Domino, một đám nữ tử bắt đầu ngã xuống.
Lưu Sơn trào phúng nhìn đám nữ tử ngay cả đứng cũng không vững bày, mà động tác trên tay của những binh lính mặc áo đen đứng đằng sau hắn cũng chậm rái thả lỏng.
Ánh mắt Công Ngọc Hàn Tuyết thay đổi, động tác trên tay thay đổi, Lang Tam Lang Tứ lập tức bay người tấn công về phía mấy trăm thị vệ mặc áo đen, Lang Tam bay lên xoay tròn, ngân châm trong tay hơi lòe lòe dưới ánh sáng mặt trời, chứng tỏ trên châm có bôi độc dược hung hiểm. Kim luân trong tay Lang Tứ xoay tròn tấn công về phía bọn thị vệ áo đen, hiện trường trong nháy mắt trở nên xơ xác tiêu điều vô cùng.
Lang Nhị và Lang Ngũ giúp Công Ngọc Hàn Tuyết tránh thoát mưa tên, bay về phía trong thành.
“Mau, mau, ngăn các nàng lại.” Trong lòng Lưu Sơn kinh hãi, nghĩ mầ sợ, việc này liên quan đến con đường làm quan và tính mạng của hắn đều đó.
“Nếu các ngươi không ngăn được các nàng, hãy chờ cả nhà toi mạng đi.” Lưu Sơn hét lớn, cái trán bắt đầu đổ mồ hôi lạnh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.